Welcome! You have been invited by Ngọc Thiền Sầu to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1081: Thương chiến

Vì vậy, hình tượng một tên công tử ăn chơi trác táng, đầu gấu học đường, một tên côn đồ của thiếu gia nhà họ Lãnh không chỉ khắc sâu trong lòng mỗi nhân viên của tập đoàn Lãnh Thị, mà toàn bộ giới thượng lưu ở thủ đô, chỉ cần quan tâm đến nhà họ Lãnh đều biết rõ điều đó.

Nhà họ Lãnh tuy lợi hại, lại có một người con lợi hại chống đỡ được cả bầu trời là Lãnh Tấn Bằng, nhưng người ta thường nói giàu không quá ba đời, đến thế hệ này thì cả nhà họ Lãnh chỉ còn lại một tên ăn chơi trác táng là Lãnh Kỳ Duệ. Cậu ta tuyệt đối không thể chống đỡ được nhà họ Lãnh.

Cho nên lúc này, toàn bộ tập đoàn Lãnh Thị đang chìm trong không khí u ám, nặng nề. Ai nấy đều có thể tưởng tượng ra một khi Lãnh Kỳ Duệ chính thức nhậm chức, nắm quyền sinh sát trong tay với tư cách là chủ tịch hội đồng quản trị, không đến ba năm, tập đoàn Lãnh Thị có thể hoàn toàn phá sản.

Thậm chí nếu cậu ta lợi hại hơn một chút, không cần đến ba năm, một hai năm là có thể dìm công ty xuống đáy vực.

Những nhân viên từng hết mực kỳ vọng vào tương lai của tập đoàn, từng muốn tạo dựng sự nghiệp nơi đây, bây giờ lòng như lửa đốt, nháy mắt cảm giác Lãnh Thị trở thành râu ria, ăn không ngon, bỏ thì tiếc. Gắn bó bao năm, nếu phải rời khỏi thì thật chẳng đành lòng.

Thế nên, khi Lãnh Kỳ Duệ ở trong tình trạng tay chân bó thạch cao, mặt mũi bầm dập được một đám vệ sĩ mặc vest đen hộ tống bước vào tòa nhà tổng bộ Lãnh Thị, tất cả nhân viên đều cảm thấy tuyệt vọng.

Hình ảnh Lãnh Kỳ Duệ hoàn toàn khác biệt với những vị chủ tịch trẻ trung, tuấn tú, khí chất phi phàm ở các tập đoàn gia tộc khác. Hình tượng của tân chủ tịch tập đoàn Lãnh Thị thật sự không nỡ nhìn thẳng.

Này khác gì đám lính R thua trận tháo chạy!

Dáng vẻ này, cậu ta cũng dám mặt dày đến mở đại hội cổ đông?

Thật là cay đôi mắt!

Một số nhân viên ngày hôm qua đã bị Lãnh Tấn Tiệp và Lãnh Tấn Thần kích động, nay vừa thấy tân chủ tịch ngoài đời, lập tức rút ra đơn xin nghỉ việc đã được viết sẵn từ trước, chuẩn bị đồng loạt nộp lên trong cuộc họp cổ đông.

Phó tổng giám đốc Lãnh đã nói rồi, pháp không trách chúng

Nếu cái tên công tử bột Lãnh Kỳ Duệ đó thật sự dám ngồi vào ghế chủ tịch, bọn họ sẽ cùng nhau nghỉ việc. Để xem cậu ta còn dám ở lại làm lãnh đạo không!

Tầng 27, trong phòng họp hội nghị hội đồng quản trị quyền lực nhất công ty, Lãnh Kỳ Duệ ngồi một mình ở vị trí chủ tọa, tất cả các ghế còn lại đều trống không.

Lãnh Tấn Tiệp, Lãnh Tấn Thần cùng 24 vị cổ đông, không một ai đến.

Thư ký chủ tịch là người của Lãnh Tấn Thần, anh ta nhìn cảnh tân chủ tịch cô đơn ngồi đó, trong lòng cười thầm sung sướng.

Phó tổng giám đốc nói đúng, cho dù trong tay cầm nhiều cổ phần nhất, thì cũng chỉ là một đống bùn nhão không thể trét lên tường. Chỉ cần gây chút khó dễ là cậu ta sẽ co vòi lại ngay.

Thư ký chủ tịch bề ngoài giữ thái độ nghiêm túc, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, nhưng trong lòng thì hả hê tột độ, cúi đầu che đi nét mặt khinh thường.

"Thư ký Trần."

Bỗng nhiên bị Lãnh Kỳ Duệ gọi tên, Trần Thiện hơi ngẩn ra, lúc này mới vội vàng đáp lời: "Có."

"Hôm qua tôi bảo anh thông báo tất cả cổ đông đến họp, anh đã thông báo chưa?"

"Báo cáo chủ tịch, tôi đã thông báo đầy đủ."

"Anh chắc chắn?"

"Vâng, tôi chắc chắn, thưa chủ tịch."

Lãnh Kỳ Duệ gật đầu.

Ngay lúc Trần Thiện tưởng rằng Lãnh Kỳ Duệ nhìn đến hội trường không ai, sắp bỏ về nhà tìm ba khóc lóc, ai ngờ Lãnh Kỳ Duệ không chút để ý, rút di động ra gọi một cuộc điện thoại, khi đầu dây bên kia vừa bắt máy, nhàn nhạt mà nói một câu:

"Các người đi lên."

Trần Thiện lại lần nữa ngẩn người, không rõ Lãnh Kỳ Duệ là đang gọi viện binh hay tính làm gì.

Nhưng rất nhanh, anh ta đã biết được Lãnh Kỳ Duệ mời ai đến.

Nhìn một đám người mặc âu phục cao cấp bước vào, ánh mắt Trần Thiện lập tức ngưng lại.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1082: Căng thẳng

"Luật sư Mã, đây là thư ký của chủ tịch trước. Hôm qua tôi đã đặc biệt làm anh ta thông báo tất cả cổ đông tham dự cuộc họp, đồng thời yêu cầu anh ta giữ lại bằng chứng xác nhận các cổ đông đã nhận được thông báo. Thế nhưng hôm nay không một ai đến dự họp. Ngài là luật sư hàng đầu của nước Z, xin hỏi với tư cách là chủ tịch, tôi có quyền sa thải toàn bộ bọn họ không?"

Cái gì? Luật sư hàng đầu nước Z?

Họ Mã?

Lẽ nào là Mã Tiểu Bình?

Người này chính là luật sư riêng của nhà Nam Cung! Những vụ kiện từng qua tay ông ta, chưa từng có vụ nào thất bại, cùng lắm là hòa.

Tuyệt đối là thiên tài trong giới luật sư, một nhân vật tương đối đáng sợ.

Một người đáng sợ như vậy lại bị Lãnh Kỳ Duệ mời tới?

Làm sao có thể?

Một người đàn ông đeo kính gọng vàng, thoạt nhìn nho nhã ôn hòa nhưng lại khiến người ta có cảm giác giảo hoạt như hồ ly, mỉm cười mở miệng nói:

"Chủ tịch Lãnh, hôm nay là cuộc họp hội đồng quản trị. Những người được gọi là cổ đông, đều là những người sở hữu cổ phần công ty, nên họ có quyền tham dự hoặc nghe báo cáo quản lý. Nói cách khác, ngài không có quyền tự ý sa thải họ trong cuộc họp cổ đông, trừ khi họ đã không có cổ phần."

Trần Thiện nghe vậy, suýt bật cười.

Bị vả mặt rồi chứ gì!

"Nhưng.." Luật sư Mã đột nhiên đổi giọng, "Nếu thư ký Trần đã thông báo bọn họ, và bọn họ cũng đã xác nhận biết rõ về cuộc họp hội đồng quản trị hôm nay mà vẫn cố ý đến trễ hoặc không đến, thì có nghĩa là họ đã tự từ bỏ quyền lợi của mình. Do đó, chủ tịch Lãnh vẫn có thể tiếp tục tiến hành cuộc họp. Chẳng qua bởi vì tất cả mọi người đều không tới họp hội đồng quản trị, không muốn tiếp thu quyền lợi của chính mình, vậy chủ tịch Lãnh có thể đơn phương quyết định mọi việc, đồng thời yêu cầu phòng thư ký lập biên bản họp với các nội dung mà chủ tịch đã quyết định."

Cái gì?

Trần Thiện trợn tròn mắt kinh ngạc.

Vậy có nghĩa là, dù nhóm cổ đông đó không tham dự cuộc họp, một mình Lãnh Kỳ Duệ cũng có thể ra quyết định?

Tuy rằng trên khuôn mặt Lãnh Kỳ Duệ nơi nơi đều là vết bầm tím, nhưng cũng không che lấp được vẻ tuấn tú vốn có. Anh nhếch môi cười tà: "Vậy còn việc bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự thì sao?"

Luật sư Mã gật đầu: "Ngài là chủ tịch, vốn dĩ đã có quyền điều động nhân sự. Tuy nhiên, hiện tại ngài chỉ nắm giữ 20% cổ phần của tập đoàn Lãnh Thị, ông nội ngài đang nắm giữ 20%, vậy nên ngài không phải là cổ đông lớn nhất. Do đó, với những quyết định nhân sự trọng yếu, cần phải có sự đồng ý của hơn một nửa cổ đông. Nhưng nếu toàn bộ cổ đông không tham dự, không thực hiện trách nhiệm của mình, thì ngài hoàn toàn có thể ra quyết định nhân sự. Tôi có thể lập hồ sơ xác nhận, đảm bảo có hiệu lực pháp lý."

Lãnh Kỳ Duệ gật đầu: "Vậy thì tốt rồi. Nếu mỗi kỳ họp bọn họ đều không đến là tốt nhất. Vậy phiền anh làm chứng giúp tôi. Tôi muốn bổ nhiệm lại nhân sự."

"Được." Luật sư Mã lập tức lấy ra thiết bị ghi âm, ghi hình và sắp xếp tài liệu.

Trần Thiện thấy tình hình không ổn, lập tức lên tiếng: "Chủ tịch, phó tổng giám đốc gọi điện cho tôi, có thể là bà ấy sắp tới. Tôi xin phép ra ngoài nghe máy."

Lãnh Kỳ Duệ liếc nhìn Trần Thiện, cười như không cười, mãi đến khi Trần Thiện bị cái liếc nhìn của anh làm cho hoảng hốt, anh mới lười biếng mà phất tay. Trần Thiện sợ tới mức thở phào một hơi.

Đến khi bước ra hành lang bên ngoài, Trần Thiện mới sững người..

Tại sao anh lại thở phào nhẹ nhõm đến vậy?

Chẳng phải anh vốn không hề xem trọng vị chủ tịch này sao?

Chỉ mới tiếp xúc chưa đầy năm phút, tại sao anh lại căng thẳng đến vậy?

Trần Thiện đưa tay lên lau mồ hôi trên trán, kìm nén cảm giác kinh ngạc trong lòng, lập tức gọi điện cho Lãnh Tấn Thần, báo cho bà ta biết Lãnh Kỳ Duệ là có chuẩn bị mà đến.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1083: Thể hiện uy quyền (2)

Nếu các cổ đông vẫn không chịu xuất hiện, thì dưới sự làm chứng của luật sư, anh ta có thể trực tiếp bổ nhiệm và miễn nhiệm nhân sự.

Lúc này, Lãnh Tấn Kiệt và Lãnh Tấn Thần đang ngồi cùng các cổ đông ở dưới phòng giải lao, ra sức kích động mọi người không lên họp. Nhưng sau khi nhận được cuộc gọi khẩn cấp, tất cả lập tức vội vàng chạy lên tầng với tốc độ nhanh nhất.

Nhìn từng vị cổ đông lần lượt vội vã lao vào phòng họp, khóe môi Lãnh Kỳ Duệ nhếch lên một nụ cười mỉa mai.

Nhưng các cổ đông khi nhìn thấy Lãnh Kỳ Duệ, trên môi họ cũng mang theo một nụ cười giễu cợt, nụ cười mà chỉ có họ mới hiểu được ẩn ý trong đó.

"Có vẻ như chủ tịch đã quá dễ dãi với mọi người, khiến ai cũng không có chút khái niệm gì về thời gian. Nhưng đó là chuyện trước kia. Từ nay trở đi, tôi là người chủ trì hội đồng quản trị, bất cứ ai đi trễ hơn năm phút trong cuộc họp cổ đông, đều sẽ bị coi là từ bỏ quyền biểu quyết cho lần họp đó."

Lời nói của Lãnh Kỳ Duệ khiến một số người khẽ nhíu mày, rõ ràng là không hài lòng với thái độ ra lệnh của anh ta, nhưng không ai dám phản ứng gay gắt.

"Được rồi, bắt đầu họp."

Lãnh Kỳ Duệ không mang theo máy tính, thậm chí không có cả sổ tay hay bút viết. Với một thân thể băng bó, tay chân không lành lặn, anh chỉ đem theo chính mình.. và một cái miệng.

"Chắc mọi người đều biết, ông bà nội của tôi - cựu chủ tịch và phu nhân - đã bị tai nạn xe vào hai ngày trước. Bác sĩ nói trong vòng 24 giờ nếu không tỉnh lại, sau này khả năng tỉnh lại là rất thấp. Trước đây, ông nội tôi vừa là chủ tịch vừa là tổng giám đốc, một mình quản lý toàn bộ tập đoàn Lãnh Thị. Nhưng giờ ông đã nằm xuống, dù tôi là người kế nhiệm làm chủ tịch, nhưng ai cũng biết tôi còn chưa tốt nghiệp cấp ba, còn phải học đại học bốn năm nữa, không thể mỗi ngày có mặt ở công ty."

"Do đó, công ty vẫn đang thiếu một người có thể điều hành công việc hằng ngày, một vị tổng giám đốc. Tôi đã tìm được một người thích hợp đảm nhận vị trí tổng giám đốc điều hành. Anh ấy tên là La Thành. Những người hay đọc báo tài chính hẳn đã nghe đến tên anh ta. La Thành là một nhà quản lý hàng đầu, cuối năm nay vừa mới từ chức CEO tại một trong 50 công ty hàng đầu thế giới hồi. Tôi đã mời anh ta về làm tổng giám đốc điều hành của tập đoàn Lãnh Thị."

"Kể từ nay, các công việc thường ngày của tập đoàn sẽ do La Thành quyết định. Đồng thời, anh ta cũng sẽ là người truyền đạt mệnh lệnh của tôi. Mọi người có đồng ý không?"

"Phản đối!". Lãnh Tấn Thần lập tức đứng dậy.

"Tôi cũng phản đối!". Lãnh Tấn Kiệt là người thứ hai đứng lên.

"Phản đối!"

"Tôi cũng phản đối!"

"Yêu cầu biểu quyết lại!"

"Yêu cầu biểu quyết lại!"

* * *

Chưa đầy 20 giây sau khi Lãnh Kỳ Duệ dứt lời, toàn bộ các cổ đông đã bỏ phiếu phản đối đề xuất.

Lãnh Tấn Thần tràn đầy đắc ý mà nhìn Lãnh Kỳ Duệ:

"Tiểu Duệ, đã bảo cháu đừng can thiệp vào chuyện này nữa mà cháu cứ không nghe. Cháu nhìn xem, trước đây nghịch ngợm ở trong trường một chút thì mọi người còn có thể mắt nhắm mắt mở bỏ qua. Nhưng đây là tập đoàn của gia tộc, sao cháu lại có thể hành động tùy tiện như vậy? Còn đi mời một người chẳng ai biết đến làm tổng giám đốc, ai mà phục được?"

Lãnh Kỳ Duệ lạnh lùng nói:

"Phó tổng giám đốc Lãnh Tấn Thần, hiện tại đang trong cuộc họp hội đồng quản trị, mong bà dành cho người đang giữ cương vị chủ tịch là tôi sự tôn trọng tối thiểu. Nếu không, tôi có thể lấy lý do bà gây rối trật tự cuộc họp để mời bà ra ngoài."

"!"

Lãnh Tấn Thần hít một hơi thật sâu, rồi đổi sang thái độ nghiêm túc, giọng nói công vụ hóa:

"Thưa chủ tịch, ngài chỉ đang nắm giữ 20% cổ phần, không phải cổ đông chi phối tuyệt đối, cho nên một mình ngài không thể đưa ra quyết định. Việc bổ nhiệm La Thành làm tổng giám đốc cần phải được sự đồng ý của hơn 50% thành viên hội đồng quản trị."

"Như ngài cũng vừa thấy, tất cả các cổ đông đều đã bỏ phiếu phản đối đề xuất đó. Do đó, đề xuất của ngài - bị bác bỏ!"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1084: Bán cho cháu (3)

Lãnh Kỳ Duệ mỉm cười nhìn Lãnh Tấn Thần, nhưng toàn bộ gương mặt anh đều là nụ cười mỉa mai châm biếm.

"Ồ, tất cả bọn họ đều phản đối tôi thì sao chứ? Họ có tư cách phản đối à? Phó tổng giám đốc Lãnh, thật buồn cười khi bà ngồi ghế phó tổng giám đốc bao lâu nay mà lại không hay biết rằng những người này.. đã không còn là cổ đông nữa rồi."

"Cái gì?" Lãnh Tấn Thần và Lãnh Tấn Kiệt đồng thanh kêu lên, gương mặt cả hai người tái mét nhìn về phía các thành viên hội đồng quản trị đang ngồi trong phòng họp.

Các cổ đông bị Lãnh Kỳ Duệ chỉ mặt gọi tên cũng rất ngạc nhiên. Việc họ âm thầm bán cổ phần là chuyện tuyệt mật, không hề rò rỉ ra ngoài. Thế nhưng Lãnh Kỳ Duệ lại biết!

"Mới thấy rằng những lời đồn bên ngoài về chủ tịch Lãnh có phần hiểu lầm rồi. Ít nhất thì chuyện ngay cả phó tổng giám đốc và Lãnh tiểu thư không hay biết, vị chủ tịch trẻ tuổi này lại nắm được rõ ràng."

"Giám đốc Vương, ông.. ông có ý gì?" Sắc mặt Lãnh Tấn Kiệt trắng bệch hỏi.

"Lãnh tiểu thư, tôi nói theo đúng nghĩa đen. Chúng tôi, 24 người, tổng cộng nắm giữ 30% cổ phần, đã bán hết cho người khác từ lâu rồi. Hôm qua khi các người lần lượt tìm đến chúng tôi, chúng tôi mới có thể kiên quyết từ chối như vậy. Không phải chúng tôi không muốn bán cho các người, mà là.. cổ phần đó đã không còn nằm trong tay chúng tôi từ lâu rồi."

Một cổ đông khác cũng thở dài nói: "Nếu không phải vì nhà họ Lãnh các người đã đắc tội với người không nên đắc tội, con đường sụp đổ đã định, thì với vị thế của nhà họ Lãnh ở kinh thành, chúng tôi tuyệt đối không đời nào bán cổ phần đi. Đáng tiếc thật."

"Chủ tịch Lãnh, vậy chúng tôi xin phép rút lui. Tạm biệt."

Nhìn thấy các cổ đông lần lượt đứng lên rời đi, sắc mặt của Lãnh Tấn Thần và Lãnh Tấn Kiệt hoàn toàn trắng bệch.

Đây là tập đoàn Lãnh Thị, sản nghiệp của chính nhà họ Lãnh! Trước kia, ba mẹ họ nắm 20% cổ phần, anh cả giữ 20%, còn hai chị em mỗi người giữ 15%, tổng cộng 70% cổ phần nằm trong tay người nhà.

Chính vì vậy, họ chưa từng lo lắng việc người ngoài sẽ thâu tóm tập đoàn. Dù người ngoài có gom cổ phần thế nào cũng không bằng bọn họ được.

Thế nhưng hiện tại, ba mẹ bọ bất ngờ rơi vào trạng thái hôn mê sâu. Hai người từng tính đến việc tranh đoạt 20% cổ phần đó, nhưng phía công chứng đã thông báo rằng: Ba mẹ họ đã lập di chúc từ lâu, và di chúc chỉ có hiệu lực sau khi qua đời.

Nói cách khác, khi ba mẹ họ còn sống, con cái hoàn toàn không có quyền đụng đến 20% cổ phần đó.

Nếu thật sự có người đã mua toàn bộ 30% cổ phần từ tay các cổ đông, thì chẳng phải có khả năng người đó sẽ trở thành người nắm quyền kiểm soát Lãnh Thị trong một khoảng thời gian hay sao?

Lãnh Kỳ Duệ nhìn các cổ đông lần lượt rời đi, gương mặt anh như chẳng có chuyện gì xảy ra, ánh mắt bình thản quay sang nhìn hai người dì.

"Hai dì à, hiện tại có người nắm giữ cổ phần nhiều hơn cả chúng ta. Hay là.. để tránh cho sản nghiệp nhà họ Lãnh rơi vào tay người ngoài, hai người bán cổ phần lạicho cháu đi? Cháu cam kết sẽ mua với giá cao nhất thị trường, mỗi năm vẫn chia cho hai dì 2% lợi nhuận như cũ. Dì hai vẫn làm phó tổng giám đốc như hiện tại, còn dì cả, nếu thấy không công bằng, có thể để anh cả về làm một phó tổng giám đốc khác, thế nào?"

Đây là con đường lui cuối cùng mà Lãnh Kỳ Duệ dành cho hai người dì. Bởi vì anh là người hoặc không kế thừa gì cả, nếu đã kế thừa thì phải nắm giữ tất cả. Anh cực kỳ ghét việc chia sẻ bất cứ thứ gì, và càng không ưa hai người dì này. Thế nhưng họ là em gái ruột của ba anh, cho nên dù anh đã ngồi lên ghế chủ tịch, vẫn phải nể mặt ba mà chừa cho họ một con đường sống.

Tuy nhiên..
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1085: Không cần (4)

"Lãnh Kỳ Duệ, cháu nằm mơ à! Nếu đã phải bán cổ phần, thì cũng phải là cháu bán cho chúng tôi!" Mặt mày Lãnh Tấn Thần giận dữ, đập mạnh bàn, lớn tiếng quát Lãnh Kỳ Duệ. Có thể thấy được sự tức giận và không cam lòng trong lòng bà ta lúc này lớn đến nhường nào.

Lãnh Tấn Thần không có được chỗ dựa như Lãnh Tấn Kiệt. Dù sao Lãnh Tấn Kiệt cũng đã gả vào nhà họ phó, một gia đình hào môn bậc hai, trong khi bà ta lại không nghe lời ba mẹ, lấy phải một "phượng hoàng nam" ăn bám. Cưới nhau xong mới phát hiện đối phương có cả tiểu tam bên ngoài, rồi ly hôn. Sau đó, bà ta hoàn toàn không còn cơ hội gả vào hào môn khác nữa.

Vì vậy, ngoài 15% cổ phần trong tay, bà ta không còn gì để dựa dẫm.

Thế mà Lãnh Kỳ Duệ lại muốn bà ta giao cả 15% này ra, đúng là nằm mơ giữa ban ngày!

Bị chửi mắng, nhưng Lãnh Kỳ Duệ vẫn như không có chuyện gì xảy ra, bình thản và nhàn nhã đến lạ: "Không bán thì thôi, nói nặng lời như vậy làm gì? Hai người không chịu bán 15% cổ phần cho cháu, chẳng lẽ lại mong cháu bán 20% của mình cho hai người? Đã vậy thì cứ chờ mà xem nhà họ Lãnh bị người ngoài nuốt mất đi. Không biết vị 'chủ tịch mới' của chúng ta sẽ là ai đây nhỉ?"

Sắc mặt của Lãnh Tấn Thần và Lãnh Tấn Kiệt lập tức trở nên rất khó coi.

Bọn họ cũng biết, thời điểm hiện tại cần phải lấy đại cục làm trọng. Phương án tốt nhất là mỗi người họ nhượng lại cho Lãnh Kỳ Duệ 5, 5% cổ phần, như vậy, cậu ta sẽ có trong tay 31% cổ phần, đủ để khống chế công ty.

Bởi vì người đứng sau mua lại 30% cổ phần kia, nếu không thể vượt qua 31%, thì cũng khó lòng chiếm được quyền kiểm soát công ty.

Nhưng mà..

Bọn họ vẫn không làm được.

Lãnh Kỳ Duệ vẫn tiếp tục mở lối: "Các dì à, cũng không cần phải bán hết. Mỗi người bán cho cháu 5, 5% là được rồi."

Thế nhưng, lời cậu nói vẫn không nhận được bất kỳ hồi đáp nào từ hai người dì.

Cuối cùng, Lãnh Tấn Kiệt lạnh lùng cười nhạt: "Lãnh Kỳ Duệ, so với việc cháu làm chủ tịch, có lẽ để người khác đảm nhận vị trí đó còn hợp hơn."

Lãnh Kỳ Duệ: "..."

Anh vốn đã cảm thấy suy nghĩ của hai người dì này khác người, nhưng không ngờ lại khác người đến mức độ như vậy.

"Vậy tức là, hai dì thà để cơ nghiệp của tổ tiên rơi vào tay người ngoài, cũng không muốn để nó nằm trong tay đứa cháu ruột của hai người là cháu? Hai dì thật đúng là không phụ lòng thương yêu của ba cháu chút nào!"

"Ha! Ba cháu thương chúng tôi? Nếu thật sự thương, thì lúc quyết định tham gia quân ngũ, ông ta nên chia lại 20% cổ phần đang nắm trong tay cho chúng tôi rồi!"

"Dựa vào cái gì? Ba cháu cũng phải sống mà?"

"Trong quân đội ông ta làm quan to như vậy, chẳng lẽ quân đội thiếu tiền của ông ta sao?"

Lãnh Kỳ Duệ cười nhạt: "Chỉ vì ba cháu là sĩ quan, nên ông ấy không xứng nhận phần mà ông bà để lại? Chỉ vì ông ấy cưng chiều các dì, thì phải tự nguyện chia cổ phần cho các dì à? Hai người có biết từ 'vô liêm sỉ' viết như thế nào không?

Người ta hay nói 'con gái gả đi như bát nước hắt ra', ông bà nội không thiên vị như những gia đình khác, còn chia cho mỗi người 15% cổ phần, lẽ ra các dì nên biết ơn. Vậy mà lại lòng tham không đáy, chỉ vì ba cháu không cho các dì 20% cổ phần mà chối bỏ tất cả những gì ông ấy từng làm cho các dì?"

Lãnh Tấn Thần cười lạnh: "Chút cổ phần cỏn con đó mà cũng không nỡ chia, còn dám nói là tốt với chúng tôi? Xin lỗi, chúng tôi không cần!"

Lãnh Kỳ Duệ bị chọc tức đến bật cười: "Thật sao? Vậy mong hai dì nhớ kỹ những lời hôm nay đã nói. Nhớ lấy, hiện tại cháu mới là chủ tịch, cháu với các dì không có bất kỳ nền tảng tình cảm nào. Sau này nếu hai dì đến khóc lóc trước mặt ba cháu, cháu cũng sẽ không mềm lòng đâu."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1086: Thất vọng (5)

Lãnh Tấn Tiệp cũng cười lạnh, "Người nên khóc nhè hẳn là cháu đi? Đến lúc đó chủ tịch mới tới, chúng tôi trực tiếp tạo mối quan hệ tốt với chủ tịch mới là được."

"Vậy.. Hai vị cô cô khả năng phải thất vọng rồi!"

Một thanh âm quen thuộc vang lên ở cửa, khi Lãnh Tấn Tiệp cùng Lãnh Tấn Thần ngẩng đầu nhìn lại, nhìn đến người mà bọn họ ghét nhất giơ một nụ cười tự cho là ngọc thụ lâm phong chậm rãi đi đến.

"Diệp Hải!"

"Tại sao lại là cậu? Đồ ăn cây táo, rào cây sung, nhìn bộ dạng lấm la lấm lét của cậu lúc bị anh cả tôi nhận trở về, tôi liền biết cậu khẳng định không phải người tốt."

Lãnh Tấn Tiệp cùng Lãnh Tấn Thần sôi nổi trừng mắt nhìn.

Bởi vì so với Lãnh Kỳ Duệ, bọn họ càng chán ghét Diệp Hải.

Cũng là vì Diệp Hải là Lãnh Tấn Bằng mang về tới, không có bất kỳ bối cảnh gì, hơn nữa ba mẹ cũng không thích đứa nhỏ này, cho nên chỉ cần Lãnh Tấn Tiệp cùng Lãnh Tấn Thần có cơ hội sẽ dốc hết sức bắt nạt Diệp Hải.

Bọn họ đương nhiên cũng biết sự căm hận của Diệp Hải đối với bọn họ, càng thêm biết một khi tập đoàn Lãnh Thị dừng ở trong tay Diệp Hải, khẳng định muốn suy sụp, nhưng mà..

Làm bọn họ nhường cổ phần cho Lãnh Kỳ Duệ như vậy, bọn họ không cam lòng!

Lãnh Tấn Thần tức giận nhìn Lãnh Kỳ Duệ, "Cháu còn không mau nhường cổ phần trong tay cho chúng tôi! Chẳng lẽ cháu muốn nhìn con sói mắt trắng là Diệp Hải này cắn nuốt công ty của chúng ta sao? Rốt cuộc Diệp Hải là ai đưa tới? Nếu không phải các người, một đồ quê mùa như cậu ta có thể chạy đến tập đoàn Lãnh Thị của chúng ta tác oai tác phúc sao?"

Diệp Hải cười ha hả, dọn một chiếc ghế dựa ngồi ở bên người Lãnh Kỳ Duệ, một bộ dáng sánh vai cùng anh.

"Các người đều không cần công kích lẫn nhau. Tôi vô cùng hiểu biết gia đình các người. Tôi dám dùng 30% cổ phần để khiêu chiến vị trí chủ tịch này, chính là tin tưởng, ba bên các người, không ai sẽ lùi một bước chia cổ phần của chính mình cho một bên còn lại.

Đương nhiên, nếu hôm nay người ngồi ở vị trí chủ tịch là Lãnh Tấn Bằng, ông ta khẳng định sẽ lấy đại cục làm trọng, cho dù trong tay cầm 20% cổ phần, cũng sẽ chia cho một trong số các người. Đáng tiếc, Lãnh Tấn Bằng là tư lệnh quân khu, ông ta vĩnh viễn không có khả năng tới ngồi vị trí này. Cho nên ông ta chỉ có thể chuyển cổ phần của chính mình cho Lãnh Kỳ Duệ. Hai vị cô cô, các người hẳn là biết tính tình của Tiểu Duệ, cậu ta là người thà làm ngọc vỡ còn hơn làm ngói lành, cho dù là nhìn tập đoàn Lãnh Thị suy sụp, cậu ta tuyệt đối cũng sẽ không nhường một chút cổ phần trong tay cho các người."

Thấy ba người đều không nói, lúc này Diệp Hải mới cười tủm tỉm, lấy tư thái của người thắng nhìn về phía Lãnh Kỳ Duệ.

"Tiểu Duệ, không nghĩ tới có một ngày tôi sẽ lấy tư thái quang minh chính đại như vậy đứng ở trên đầu cậu phải không! Trước kia tôi làm cái gì đều phải xem sắc mặt của cậu, mỗi lần làm cái gì cũng không ngừng phải giải thích ở trước mặt ba ba. Các người nói là xem tôi như người nhà, lại không có lúc nào mà không phòng bị tôi, ngay cả cổ phần của tập đoàn Lãnh Thị này, ba ba nói là xem tôi như con trai ruột, cũng chưa từng nghĩ tới muốn chia cho tôi dù chỉ là một chút.

Chẳng qua này đó đều không sao cả, bởi vì từ nay về sau, tập đoàn Lãnh Thị chính là của tôi. Cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ mang theo tập đoàn Lãnh Thị đi lên đỉnh cao, trở thành sự tồn tại vượt qua cả gia tộc bậc hai, thậm chí là gia tộc bậc nhất."

"Ha hả, thật biết mạnh miệng. Mạnh miệng như vậy cũng không sợ bị vả mặt?"

Đối với sự bình tĩnh của Lãnh Kỳ Duệ, Diệp Hải cảm thấy có chút lo âu.

Rốt cuộc anh quá rõ ràng tính cách của Lãnh Kỳ Duệ, lúc đối mặt với anh, mặc dù là có thể áp đảo tuyệt đối, cậu ta cũng sẽ nổi trận lôi đình.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1087: Bức bách (6)

Chẳng qua mặt ngoài, Diệp Hải vẫn rất bình tĩnh. Rốt cuộc đối phương đã tẩy trắng anh, cho dù là cảnh sát tới, anh cũng không sợ.

Hơn nữa trừ bỏ 30% cổ phần này, không có gì bất ngờ xảy ra, tối hôm nay, Lãnh Tấn Tiệp cùng Lãnh Tấn Thần sẽ cam tâm tình nguyện dâng cổ phần trong tay cho anh. Như vậy, trong tay anh sẽ có 60% cổ phần.

Trong tay Lãnh Kỳ Duệ nhiều nhất cũng chỉ có 40% cổ phần, anh ngồi ổn vị trí người thắng.

Đến nỗi Lãnh Tấn Tiệp, bà ta để ý nhất chính là con trai mình có thể được đến sản nghiệp nhà họ Bùi, rốt cuộc nhà họ Bùi chẳng những là họ hàng nhà Xích Nguyên Thịnh, vẫn là họ hàng với nhà họ Thạch. Hiển nhiên là địa vị cao hơn nhà họ Lãnh. Nhưng nếu là làm vị lão phu nhân vô cùng hung ác nhà họ Bùi biết, Bùi Gia Tường chẳng những từng thuê người giết hại Bùi Gia Đống - anh trai của anh ta, cháu trai trưởng nhà họ Bùi; Bùi Quý Thừa - ba anh ta, cũng chính là chồng Lãnh Tấn Tiệp, con trai thứ ba của nhà họ Bùi, còn ngầm chiếm tài sản ở nước ngoài nhà họ Bùi, Bùi lão phu nhân nhất định sẽ không chút nương tay mà xóa tên cả nhà Bùi Quý Thừa.

Tuy rằng đều là hào môn bậc hai, đầu tiên Bùi Quý Thừa cùng Bùi Gia Tường là người thừa kế chính thống bậc con và bậc cháu, thứ hai là ở nhà họ Bùi, hai ba con này nhất định chiếm cổ phần nhiều hơn cổ phần của Lãnh Tấn Tiệp ở nhà họ Lãnh. Cho nên vì lấp kín miệng của anh, Lãnh Tấn Tiệp nhất định sẽ giao cổ phần ra.

Đến nỗi Lãnh Tấn Thần vậy càng dễ đối phó. Một người phụ nữ không có đàn ông, con cái chính là uy hiếp. Hiện giờ Lãnh Kỳ Phong cùng Lãnh Ngọc Đồng đã bị người của KE bắt, cũng không tin bà ta sẽ không giao ra 15% cổ phần này để cứu người.

Cho nên, anh nhất định sẽ thắng.

Nghĩ đến đây, Diệp Hải hơi hơi mỉm cười, "Tôi có phải nói mạnh miệng hay không, rất nhanh cậu sẽ biết. Chẳng qua hiện tại cậu chỉ chiếm 20% cổ phần, mà tôi lại có được 30% cổ phần, có phải là cậu nên ngồi vị trí cạnh cô cô hay không?"

Lãnh Kỳ Duệ cười cười, nhìn về phía luật sư Mã, luật sư Mã hiểu ý, lấy một phần hợp đồng đã được công chứng từ trong túi làm việc ra và nói: "Diệp tiên sinh, hai vị Lãnh nữ sĩ, lúc trước chủ tịch Lãnh đã từng bí mật công chứng ở nơi làm công chứng, chuyển toàn bộ 20% cổ phần trên danh nghĩa của chính mình cho Lãnh Kỳ Duệ tiên sinh, thêm 20% cổ phần của Lãnh Tấn Bằng tiên sinh chuyển cho Lãnh Kỳ Duệ tiên sinh lúc trước, hiện tại Lãnh Kỳ Duệ tiên sinh tổng cộng kiềm giữ 40% cổ phần của tập đoàn Lãnh Thị, vẫn là người cầm số lượng cổ phần nhiều nhất, cho nên Lãnh Kỳ Duệ tiên sinh vẫn là chủ tịch."

Nhìn sắc mặt nháy mắt chìm xuống của Diệp Hải, lần đầu tiên Lãnh Kỳ Duệ cười tủm tỉm mà nhìn Diệp Hải, "Hiện tại, có phải nên mời Diệp tiên sinh ngồi vị trí cạnh hai vị cô cô hay không?"

Bộ mặt của Diệp Hải hiện lên một nét dữ tợn, chẳng qua là đã đánh cuộc thì phải chịu thua mà ngồi ở bên người Lãnh Tấn Tiệp cùng Lãnh Tấn Thần.

Mà sau khi hai vị cô cô nghe được ba họ vậy mà chuyển toàn bộ cổ phần cho Lãnh Kỳ Duệ, đầu tiên là ngốc lăng trong chốc lát, mãi đến khi Diệp Hải ngồi ở phía trước bọn họ, lúc này hai vị cô cô mới thét chói tai làm ồn ào lên.

"Không có khả năng! Ba tôi tuyệt đối không thể chuyển toàn bộ cổ phần của chính mình cho tên ăn chơi như Lãnh Kỳ Duệ được. Nhất định là các người thông qua quan hệ quân đội động tay chân!" Vẻ mặt của Lãnh Tấn Tiệp không vui. Bà cảm thấy, trong 20% cổ phần kia kiểu gì cũng nên có 6% là của chính mình.

Lãnh Tấn Thần cũng có ý tưởng tương tự, đối với tin tức này cảm thấy nghi ngờ.

Luật sư Mã lắc lắc đầu, lập tức mở video.

"Đây là video chủ tịch Lãnh tự mình quay chụp trước khi bị xe đâm, video ông tự mình quay chụp, video ông đến chỗ công chứng chuyển nhượng cổ phần. Hai người có thể nhìn xem."

Nhưng mà cho dù có video, hai vị cô cô vẫn không muốn tin tưởng.

Lãnh Tấn Thần: "Lãnh Kỳ Duệ, cháu nói, có phải cháu buộc ông nội cháu làm như vậy hay không?"
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back