Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1071: Vả mặt

"Tới xem ông bà nhà họ Lãnh."

Nam Cung Noãn Noãn đã từng gặp vị viện trưởng này.

Hai ngày trước ông nội cô gọi người phụ trách cùng cao tầng của tất cả các sản nghiệp dưới trướng gia tộc nhà họ Nam Cung, cùng với người của gia tộc nhà họ Nam Cung ở hai giới quân chính tới, tụ họp cùng một chỗ ăn một bữa cơm, long trọng giới thiệu cô. Bởi vì có bản lĩnh gặp qua là không thể quên, cho nên ngày hôm đó cô đã nhận biết một lần toàn bộ người dưới trướng của nhà họ Nam Cung.

Mà vị viện trưởng này, cũng là một trong những người tham gia bữa tiệc ngày hôm đó.

Viện trưởng vui mừng: "Thật sao? Vậy thật sự là quá tốt rồi!"

Nói xong, viện trưởng nhìn về phía Lãnh Tấn Tiệp, giới thiệu nói: "Bùi phu nhân, vị này chính là tiểu tiểu thư nhà chúng tôi, là bảo bối tâm can thịt trong tim của lão gia tử nhà chúng tôi. Y thuật của tiểu tiểu thư nhà chúng tôi vô cùng tốt. Ngay cả bệnh ở chân cùng với bệnh cơ tim tắc nghẽn của lão gia tử nhà chúng tôi đều là do tiểu tiểu thư nhà chúng tôi trị hết. Bởi vì tiểu tiểu thư là chúng tôi còn không phải là bác sĩ chuyên trách, cho nên sau khi Lãnh lão gia tử xảy ra chuyện, tôi cũng không tiện mời tiểu tiểu thư đến giúp, hiện giờ tiểu tiểu thư tự nguyện xem bệnh cho Lãnh lão gia tử cùng Lãnh lão phu nhân, điều này đối với mọi người mà nói là chuyện vô cùng tốt.

Lãnh Tấn Tiệp:"... "

Lãnh Tấn Thần:"... "

Đây quả thực là trực tiếp rõ ràng mà vả mặt.

Tiểu tiểu thư!

Đây chính là bệnh viện nhà họ Nam Cung.

Viện trưởng đều gọi tiểu tiểu thư, vậy lẽ nào vị này chính là cháu ngoại gái mà nhà họ Nam Cung vừa mới cao điệu nhận trở về, nhưng lại theo dòng họ của nhà họ Nam Cung.. Nam Cung Noãn Noãn?

Đúng rồi, mọi người đều gọi cô ta là Noãn Noãn.

Vậy khẳng định chính là Nam Cung Noãn Noãn.

Nam Cung Noãn Noãn nhìn đều không nhìn đám người nhà họ Lãnh ở phía sau đang ánh mắt đờ đẫn, ngay lúc bọn họ vẫn còn đang trong kinh ngạc, cô cũng đã đi vào cùng viện trưởng.

Lãnh Tấn Tiệp oán hận mà nhìn Lãnh Tấn Bằng:" Anh cả, có phải là anh biết rõ thân phận của cô ta nhưng lại cố ý không nói phải không? "

" Chính là cố ý không nói thì như thế nào? "Lãnh Kỳ Duệ ngồi như vậy một lúc, quả thực là không thể chịu đựng nổi nữa.

Đoán chừng Lãnh Tấn Tiệp bị Lãnh Kỳ Duệ nói cũng đã thói quen, cũng không muốn tính toán chi li với anh. Rốt cuộc nếu là lão gia tử cùng Lãnh Tấn Bằng vừa chết, Lãnh Kỳ Duệ chẳng là cái gì.

" Lúc trước lão nguyên soái còn nói bản thân không chú trọng xuất thân của cháu dâu, hóa ra là đã sớm bỏ danh viện đứng đầu của nước Z chúng ta vào trong túi. "

" Nói hươu nói vượn cái gì? Lúc Noãn Noãn còn chưa trở thành tiểu thư nhà họ Nam Cung cũng đã đính hôn với Xích Dương. Báo cáo kết hôn của bọn họ là chính tôi phê chuẩn! Lại nói linh tinh liền cút ra ngoài cho tôi!"

Lãnh Tấn Bằng cũng là không thể chịu đựng nổi nữa.

Vốn dĩ ông là anh trai, nghĩ bản thân là người đàn ông duy nhất trong thế hệ này của bọn họ, nên cưng chiều em gái, nhường hai người em gái. Không nghĩ tới hai người này càng về sau càng lệch. Đặc biệt là Lãnh Tấn Tiệp, vậy mà có can đảm nói lão gia tử.

Khó được bị anh trai thét, Lãnh Tấn Tiệp còn muốn có được cổ phần trong tay anh trai chỉ có thể phẫn nộ câm miệng.

Xích lão gia tử đã sớm biết đức hạnh của hai người con gái nhà họ Lãnh, cho nên căn bản là không để lời nói của bọn họ ở trong lòng.

Ngược lại là Bùi Gia Tường, phía trước thấy ánh mắt cậu ta nhìn Noãn Noãn thật làm người chán ghét. Lúc cậu ta cho rằng Noãn Noãn không có bối cảnh, vốn dĩ ánh mắt đều nhạt xuống, nhưng mà sau khi đột nhiên nghe được tin tức Noãn Noãn vậy mà là tiểu tiểu thư nhà họ Nam Cung, ánh mắt nhiệt liệt kia, cảm giác có thể xuyên thấu qua cửa phòng của phòng ICU, Xích lão gia tử cảm thấy tức giận trong lòng, làm thế nào đều không thể thông suốt được.

Sau khi Noãn Noãn xem ông bà nhà họ Lãnh đi ra khỏi phòng bệnh, trong nháy mắt đã cảm giác được một phòng ánh mắt sáng như đèn pha.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1072: Ông nội Xích phẫn nộ

"Noãn Noãn, tình huống của ba mẹ chú như thế nào?"

Nam Cung Noãn Noãn lắc đầu: "Tình huống không lạc quan, máu bầm ở não bộ bị tắc nghẽn rất nghiêm trọng, nếu trong 24 giờ không thể tỉnh lại, vậy khả năng tỉnh lại sẽ rất nhỏ."

"Cái gì?"

Lãnh Tấn Tiệp cùng Lãnh Tấn Thần đều kinh hô lên, căn bản là không nghĩ tới chuyện sẽ tới đột nhiên như vậy.

"Noãn Noãn tiểu thư, không phải viện trưởng nói sau 48 giờ không tỉnh lại mới tuyên bố não tử vong sao?" Lãnh Tấn Thần lập tức vẻ mặt lo lắng đau lòng mà đi tới, nơi nào còn bộ dáng xem thường Noãn Noãn của lúc trước?

Con trai của bà ta là Lãnh Kỳ Phong ở bên cạnh cũng nhanh chóng đi tới bá chiếm vị trí còn lại ở bên người Noãn Noãn, ngăn chặn Bùi Gia Tường đang chuẩn bị thể hiện sự tồn tại đi qua chiếm vị trí của anh.

Không chỉ chiếm vị trí, còn thân mật mà nói: "Đúng vậy Noãn Noãn, phía trước viện trưởng không phải nói hôn mê 48 giờ mới tính não tử vong sao?"

"Noãn Noãn? Cô ấy cùng các người rất quen thuộc sao?" Lãnh Kỳ Duệ ở một bên nói mát, Lãnh Kỳ Phong bị tức giận đến sắc mặt đều biến thành màu đen.

"Tiểu Duệ, hiện tại là lúc cần quan tâm những vấn đề này sao? Ông nội cùng bà nội ở bên trong sống chết không rõ, cháu có thể đặt trọng điểm ở vấn đề này không?"

"Nếu dì cũng biết đây không phải trọng điểm, lại cần gì đi tới quỳ liếm Noãn Noãn sau khi biết được thân phận của cô ấy? Các người làm bộ làm tịch như vậy, đến cùng là đang lo lắng cho ông bà ngoại, hay là đang nhân cơ hội thông đồng Nam Cung tiểu thư?" Lúc này, Bùi Gia Tường ở một bên lại đứng về phía Lãnh Kỳ Duệ.

Nói xong, còn một bộ dáng thâm tình nhìn Noãn Noãn nói: "Nam Cung tiểu thư, làm cô chê cười rồi."

"Đúng vậy, người nhà các người ngoài chú Lãnh cùng Lãnh Kỳ Duệ ra đều giống như là vai hề đang nhảy nhót, thật đúng là rất buồn cười." Noãn Noãn thật sự là bị người nhà này ghê tởm đến không được, đều lười đến lấy lệ.

"Chú Lãnh, tình huống của ba mẹ chú rất không tốt, cho nên chú làm chuẩn bị đi. Cháu cùng ông nội đi trước."

Lãnh Tấn Bằng gật đầu, "Được."

Nói xong, Noãn Noãn xoay người đỡ Xích lão gia tử, "Ông nội, chúng ta đi thôi."

"Ừ."

Xích lão gia tử cũng không muốn có qua lại với bất kỳ người nhà họ Bùi nào, cho dù hai người cô nhà họ Lãnh liên tục nói lão nguyên soái đi từ từ, ông nội cũng không để ý.

Người nhà họ Lãnh, ngoài Lãnh Tấn Bằng ra ông không xem trọng một người nào, kể cả ba mẹ của Lãnh Tấn Bằng.

Hôm nay đến, chẳng qua là cho Lãnh Tấn Bằng mặt mũi, ai biết lại gặp được người nhà họ Bùi.

Bực mình!

"Nam Cung tiểu thư, tôi tiễn cô."

Đang lúc bực mình, lại thấy Bùi Gia Tường đuổi tới.

Nghĩ tới cảnh ngộ của con trai hồi đó, Xích lão gia tử tức giận đến không chỗ phát tiết. Ông bao che cho con mà đem Noãn Noãn bảo hộ ở phía sau người, vốn dĩ muốn cầm gậy đánh người, nhưng giữ chặt nắm tay mới phát hiện hiện tại ông không cần chống gậy nữa.

"Cút!"

Bùi Gia Tường đang đi tới, đột nhiên khí thế cả người Xích lão gia tử mở rộng ra, quát lên một tiếng, trong nháy mắt Bùi Gia Tường sợ tới mức chết lặng ở tại chỗ, biểu tình trên khuôn mặt đều có chút không giữ được, hiện lên hoảng sợ.

"Lão.. Lão nguyên soái, cháu.. cháu chỉ là muốn đi ra tiễn ngài!"

Tại sao lại hung dữ với anh? Tại sao lại làm anh cút với dáng vẻ đáng sợ như vậy?

Ông già này chặn ở trước mặt Noãn Noãn tiểu thư, cản trở anh theo đuổi, thật là quá đáng giận rồi.

"Họ Bùi, đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng tôi nhắc nhở cậu. Noãn Noãn là cháu dâu nhà họ Xích chúng tôi, nếu cậu dám cả gan có ý đồ không tốt gì với con bé, nói cho Lan Huệ Phương, 20 năm trước lão già tôi xem ở chút thân tình cuối cùng mà bỏ qua cho nhà họ Bùi.."
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1073: Sống tới 100 tuổi

"Nhưng mà 20 năm sau các người còn tới khiêu khích nhà họ Xích, vậy đừng trách nhà họ Xích không lưu tình, không nói tình cảm!"

Nói xong, cũng lười muốn nhìn xem Bùi Gia Tường là biểu tình gì, là sợ tới mức rút lui có trật tự, hay là vẻ mặt bất mãn đánh mãi không chết, nhưng đây đều không liên quan gì đến ông, xoay người mang theo Noãn Noãn xuống thang máy.

Dù sao lần này lão gia tử là quyết tâm, nói được thì làm được.

Thấy trong lòng ông nội vẫn luôn tức giận, Noãn Noãn thân mật mà cọ cánh tay Xích lão gia tử giống như con mèo con, nói: "Ông nội, ngài cần gì tức giận với loại người như vậy? Anh ta căn bản là không thể so sánh với anh Xích Dương được không? Cháu là não tàn vẫn là não bị cửa kẹp mới bị anh ta mê hoặc? Ông nhìn khuôn mặt giống như bánh bao của anh ta, cháu đều kém chút không chịu nổi muốn thả con chó đi cắn mặt của anh ta. Loại đồ ăn mà chó thích này, cháu tuyệt đối sẽ không có một minimet hứng thú."

"Vậy.. Nếu là lớn lên đẹp lại ưu tú thì sao?" Xích lão gia tử vô cùng đáng thương hỏi.

Mặc dù Noãn Noãn không biết 20 năm trước đến cùng đã xảy ra chuyện gì, tại sao lại làm người vẫn luôn hiền lành, rộng rãi dễ nói chuyện như ông nội lại có sắc mặt như vậy với nhà họ Bùi, nhưng mà cô lại có thể cảm giác được, mặc dù ông nội đang trêu đùa cô, nhưng sự bi thương ở tận sâu trong lòng lại là thật sự.

Kinh hãi với loại vấn đề này vậy mà có quan hệ với nhà họ Xích, Noãn Noãn cũng là chắc như đinh đóng cột mà trả lời: "Ông nội, đời này sẽ không có bất kỳ kẻ nào, bất kỳ chuyện gì có thể chia rẽ cháu và anh Xích Dương. Nếu là có một ngày anh Xích Dương không còn nữa, ông yên tâm, cháu nhất định sẽ đi theo anh ấy. Bọn cháu tới một thế giới khác vẫn sẽ là tốt nhất."

"A phi phi phi!" Lão gia tử vội vàng phi nói: "Mau phi phi phi!"

Noãn Noãn lập tức lời lẽ chính đáng mà gào to: "Phi phi phi!"

"Con bé này, sau này không được phép nói lung tung như vậy, biết chưa? Cháu và Xích Dương đều phải sống thật tốt! Nghe thấy chưa?"

Thấy nước mắt hoa của ông nội đều sắp ra tới, trong lòng Noãn Noãn hối hận nói những lời vừa rồi, lập tức gật đầu.

"Ông nội yên tâm đi, cháu cùng anh Xích Dương nhất định sẽ sống đầy 100 tuổi! Sau đó làm rạng rỡ cho nhà họ Xích."

Có các loại bảo đảm của Noãn Noãn, lão gia tử mới không tức giận.

Trong phòng bệnh, Lãnh Tấn Tiệp nhìn về phía Lãnh Tấn Thần nói: "Em gái, chuyện ở công ty nhiều, hiện giờ ba ngã xuống, mọi chuyện ở công ty chỉ có thể giao cho em. Em mau trở về công ty sắp xếp mọi chuyện đi, chỉ cần ba mẹ tỉnh lại, chúng ta nhất định sẽ thông báo cho em."

"Ha hả, Lãnh Tấn Tiệp, tốt xấu tôi cũng làm phó tổng ở công ty nhiều năm như vậy, chị cũng không đến mức xem tôi như trẻ con 3 tuổi đi? Trong lòng chị tính toán cái gì chẳng lẽ tôi không biết? Chờ tôi đi rồi, chị có thể thuyết phục anh cả nhường lại 20% cổ phần cho chị đúng không? Chị nằm mơ đi?"

Bị Lãnh Tấn Thần vạch trần ở trước mặt mọi người, Lãnh Tấn Tiệp cũng không tức giận, ngược lại cười lên.

"Em gái, em ở công ty làm phó tổng nhiều năm như vậy, cũng nên biết một đạo lý. Cho dù nhà họ Lãnh là hào môn bậc hai, đồng thời trong hào môn bậc hai ở vào trình độ phía trên, nhưng đó là bởi vì cái gì? Thứ nhất, bởi vì anh cả là tư lệnh, có quân quyền, cho nên địa vị của nhà họ Lãnh chúng ta tự nhiên sẽ cao hơn nhiều so với hào môn bậc hai khác. Thứ hai, đó chính là có nhà họ Bùi dựa vào lẫn nhau. Nhà họ Bùi làm hào môn bậc hai có cấp bậc ngang hàng với nhà họ Lãnh, thế lực tự nhiên cũng không thấp.

Nhưng mà em cũng biết, cũng không phải là tôi nguyền rủa anh cả, tôi cũng hi vọng anh cả sống tốt, nhưng mà bác sĩ cũng nói bệnh tình của anh cả chỉ có khả năng tiếp tục chuyển biến xấu, không thể tốt lên."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1074: Tôi còn chưa chết đâu

"Nhiều là ba năm năm, ít là một hai năm nữa thôi. Em nói nếu anh cả có chuyện gì, bằng em, em có thể tiếp tục chống đỡ nhà họ Lãnh sao?"

Thấy Lãnh Tấn Thần không nói chuyện, Lãnh Tấn Tiệp còn cho rằng bà ta không tìm thấy lời phản bác, tiếp tục đắc ý mà nói: "Nhưng nếu anh cả chuyển 20% cổ phần cho chị, mọi thứ đều không giống nhau. Từ sau ngày hôm nay, quyền lực của tập đoàn nhà họ Lãnh sẽ được có sự tập trung chưa từng có. Mà tập đoàn nhà họ Bùi khẳng định cũng sẽ ra sức hỗ trợ tập đoàn nhà họ Lãnh. Sau này hai tập đoàn sẽ chân chính nương tựa lẫn nhau, cùng nhau phát triển, cùng nhau làm rạng rỡ chẳng lẽ không tốt sao? Em gái, cho dù chị làm chủ tịch hội đồng quản trị, em vẫn giữ 15% cổ phần của mình, chị vẫn sẽ để em làm phó tổng, vị trí của em hoàn toàn không thay đổi. Sao em lại không hiểu đâu?

Anh cả, anh nói em nói có đúng không? Nếu anh bán 20% cổ phần cho em, em sẽ thanh toán dựa theo giá cả cao nhất của tập đoàn nhà họ Lãnh cho Tiểu Duệ. Tiểu Duệ cầm số tiền này, đời này cũng có thể ăn ngon uống tốt. Hơn nữa, người làm cô như em còn sẽ đối xử với Tiểu Duệ như con trai của mình. Anh dưới chín suối cũng có thể nhắm mắt"

Lãnh Tấn Tiệp nói xong, ánh mắt nóng bỏng mà nhìn Lãnh Tấn Bằng. Bà vẫn luôn cảm thấy 20% cổ phần của Lãnh Tấn Bằng nên bán cho bà.

Nếu không phải Lãnh Tấn Bằng nói muốn bình tĩnh, từ giờ phút này bắt đầu, nhà họ Lãnh phải dựa vào anh diễn chính, Lãnh Kỳ Duệ bảo đảm bản thân sẽ trực tiếp ném cái nạng trong tay về phía Lãnh Tấn Tiệp.

Lãnh Tấn Thần cười lạnh: "Chị tính toán thật tốt. Chỉ sợ anh cả vừa mới bán 20% cổ phần cho chị, chị lập tức đem tập đoàn nhà họ Lãnh xác nhập vào tập đoàn nhà họ Bùi đi."

"Sao có thể? Chị là người nhà họ Lãnh, chị họ Lãnh, sao chị có thể biến tập đoàn nhà họ Lãnh thành tập tập đoàn nhà họ Bùi được. Tiểu thư gia đình hào môn như chúng ta, đừng nói là lứa tuổi chúng ta, cho dù là lứa tuổi trẻ 19 20 tuổi cũng biết, tài sản của nhà mẹ đẻ và nhà chồng nhất định phải tách biệt. Nếu không, nếu là ngày nào đó xảy ra vấn đề, ngay cả đường rút lui cho bản thân đều không có. Cho nên chị tuyệt đối sẽ không xác nhập tập đoàn nhà họ Lãnh vào tập đoàn nhà họ Bùi. Em gái, nếu là em bởi vì cái này mà không yên tâm, vậy em cứ yên tâm đi."

Nhưng mà Lãnh Tấn Thần là hạ quyết tâm kiên quyết không làm Lãnh Tấn Tiệp tranh giành quyền lợi, cười lạnh: "Chị đích xác là một người được chọn rất tốt. Nhưng mà chỉ đáng tiếc một điều, cũng là điều cấm kỵ, chị đã lấy chồng, là người nhà họ Bùi, tập đoàn nhà họ Lãnh chúng ta, lại sao có thể làm người nhà họ Bùi kiểm soát được? Nhưng mà tôi lại không phải vậy, tôi họ Lãnh, hai đứa con của tôi cũng họ Lãnh, chúng tôi đều là người nhà họ Lãnh, hơn nữa tôi còn là phó tổng của tập đoàn nhà họ Lãnh. Cho dù ba đột nhiên buông tay nhân gian, một mình tôi cũng có thể giữ được tập đoàn nhà họ Lãnh, làm nó hoạt động bình thường. Cho nên anh cả, nếu anh bán cổ phần trong tay anh cho em, em, em không những có thể thanh toán tiền theo giá cổ phiếu hiện tại cho Tiểu Duệ, sau này mỗi năm Tiểu Duệ còn có thể lấy 2% tiền lãi từ chỗ em. Anh thấy thế nào?"

Thanh âm vừa dứt, con trai của Lãnh Tấn Tiệp là Bùi Gia Tường cùng con trai con gái của Lãnh Tấn Thần là Lãnh Kỳ Phong và Lãnh Ngọc Đồng bắt đầu tranh cãi lên.

"Đều câm miệng cho tôi!" Lãnh Tấn Bằng quát lạnh một tiếng, mọi người đồng thời ngậm miệng.

Chờ những người này đều không nói chuyện, Lãnh Tấn Bằng mới cười lạnh nói: "Tôi đây còn chưa chết đâu, các người cũng đã xem tôi thành người chết. Loại bạch nhãn lang như các người, các người cảm thấy tôi sẽ bán cổ phần trong tay cho các người?"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1075: Tư cách

"Nhưng anh giữ lại cũng không có tác dụng!" Lãnh Tấn Tiệp cùng Lãnh Tấn Thần vậy mà trăm miệng một lời, vô cùng ăn ý.

Lãnh Tấn Bằng cùng Lãnh Kỳ Duệ đều bị làm cho tức cười.

Lúc này Lãnh Kỳ Duệ mới tắt trò chơi mà anh vẫn chơi trên tay, chính thức mà nhìn về phía người ở đối diện.

"Các người xem tôi là người chết sao? Vừa lúc hôm nay cô hai cũng ở đây, cô chuyển lời cho các cổ đông một chút, ngày mai mở cuộc họp cổ đông."

"Cái gì?" Lãnh Tấn Tiệp cùng Lãnh Tấn Thần đều chưa kịp phản ứng lại, một đám người đời cháu ở bên người bọn họ càng là ngây ngốc.

Này..

Chẳng lẽ vị hỗn thế ma vương này muốn làm chủ tịch hội đồng quản trị?

"Tiểu Duệ, hiện tại tình huống nhà họ Lãnh cũng đã hỗn loạn như vậy, cháu cũng đừng ở đây thêm phiền nữa." Lãnh Tấn Tiệp có chút không hài lòng mà nói.

Lãnh Tấn Thần cũng vội vàng nói: "Cháu là đứa trẻ như thế nào, các cô còn có thể không biết sao? Đừng nói hiện tại cháu mới vừa đủ 18, còn chưa cả học đại học, khẳng định không có biện pháp kinh doanh tốt tập đoàn nhà họ Lãnh, chỉ nói tính cách của cháu, cháu có thể chịu đựng được mỗi ngày đều đúng giờ đến công ty làm việc sao? Đoán chừng cháu sẽ điên mất đi?"

Lãnh Kỳ Duệ cười lạnh: "Đúng vậy, vốn dĩ tôi cũng không muốn chịu trách nhiệm, càng thêm không muốn tiếp nhận một đống chuyện của nhà họ Lãnh như vậy. Nhưng mà có biện pháp nào đâu? Cho dù là cô cả vẫn là cô hai, đều mong ông nội không tỉnh lại, mong ba tôi chết, như vậy các người mới có thể có càng nhiều cổ phần.

Ở trước mặt của các người, tình thân chính là lạnh nhạt như vậy, nếu như ba tôi xảy ra chuyện, tôi còn có thể trông chờ các người sẽ đối xử tốt với tôi sao? Như vậy tôi lại có tư cách gì để tiếp tục ung dung tự tại? Cho nên tôi đã quyết định rồi, làm một người cháu đích tôn nên làm, tiếp nhận tập đoàn nhà họ Lãnh, cho nên cô hai thông báo cho mọi người, ngày mai mở cuộc họp cổ đông, tôi muốn tuyên bố một chút ý tưởng mới."

Trước giờ đều chưa từng nghĩ tới Lãnh Tấn Bằng sẽ can thiệp một tay, cho nên đối với Lãnh Tấn Bằng, Lãnh Tấn Tiệp cùng Lãnh Tấn Thần còn tính khách sáo, đều muốn lấy lòng ông, ý đồ thuyết phục ông nhường cổ phần trong tay lại cho bọn họ.

Hiện tại người ít bị chú ý là Lãnh Kỳ Duệ lại đánh cho bọn họ không trở tay kịp, cái này làm hai người cô tiếp nhận như thế nào?

"Không được!" Lãnh Tấn Tiệp trực tiếp cao giọng mà thét lên, phản bác nói: "Với tính cách của cháu, không đến một năm nhà họ Lãnh chúng ta nhất định sẽ phá sản. Chuyện này, tôi tuyệt đối không đồng ý!"

Trong nháy mắt, Lãnh Tấn Tiệp cùng Lãnh Tấn Thần liên hợp lại với nhau, biết Lãnh Kỳ Duệ là người càn quấy, bọn họ nói đều không có tác dụng, thế là vô cùng đau đớn mà nhìn về phía Lãnh Tấn Bằng, "Anh cả, tập đoàn nhà họ Lãnh chính là tâm huyết của ông bà nội, bốn đời nhà họ Lãnh cống hiến hết mình mới có cục diện như ngày hôm nay. Cho dù sức khỏe của anh không tốt, sắp buông tay nhân gian, anh cũng không cần đẩy nhà họ Lãnh vào trong hố lửa như vậy đi? Hiện tại ba mẹ còn đang hôn mê ở bên trong, bản thân anh không được hưởng thụ..".

"Cho nên vì sao tôi không thể làm con trai tôi tới tiếp nhận chuyện mà vốn dĩ tôi nên tiếp nhận?" Thanh âm lạnh lạnh của Lãnh Tấn Bằng vang lên, làm cả căn phòng đều im lặng mấy giây.

"Cậu cả, cậu biết rõ tính cách của Tiểu Duệ như thế nào. Thử hỏi, một người mà từ trước đến giờ đều đứng cuối cấp có tư cách gì để kinh doanh tập đoàn nhà họ Lãnh."

Bùi Gia Tường không thể chịu đựng được mà chất vấn, Lãnh Kỳ Phong cùng Lãnh Ngọc Đồng ở một bên cũng sôi nổi gật đầu.

"Nếu anh nhất định phải nói tư cách, tôi sẽ nói cho anh biết cái gì mới là tư cách." Người trả lời anh là Lãnh Kỳ Duệ.

Anh vẫn là bộ dáng cà lơ phất phơ như cũ, lại thêm hiện tại tay chân đều bị bó thạch cao, cả người nhìn giống như là phản quân vứt bỏ áo giáp, nhìn như thế nào cũng không giống nhân vật chính diện.
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1076: Cháu nằm mơ!

"Tư cách chính là ông bà nội hôn mê không tỉnh, 20% cổ phần trong tay bọn họ không thể động, bên ngoài tổng cộng chỉ còn lại 80% cổ phần, hai nhà các người mỗi nhà chiếm 15% cổ phần, ngoài ra có 30% cổ phần nằm trong tay của 24 cổ đông. Mà ba tôi đã chuyển 20% cổ phần trong tay ông ấy cho tôi. Cho nên trước mắt cổ phần mà tôi nắm giữ là nhiều nhất.

Luật công ty có quy định, người nắm giữ cổ phần nhiều nhất là chủ tịch hội đồng quản trị, chủ tịch hội đồng quản trị có quyền mở cuộc họp cổ đông, có quyền bổ nhiệm tổng tài, phó tổng tài cùng quản lý cấp cao mới một lần nữa.

Nếu anh họ cảm thấy tôi không có tư cách ngồi ở vị trí chủ tịch hội đồng quản trị, cũng có thể triệu tập đoàn đội luật sư thưa kiện tôi. Hoặc là nói, các người bàn bạc với cô hai một chút, làm cô hai bán cổ phần trong tay cho các người. Như vậy cổ phần trong tay các người tổng cộng có 30%, anh hoặc là cô cả liền có thể trở thành chủ tịch hội đồng quản trị mới, bổ nhiệm tổng tài, phó tổng cùng quản lý cấp cao thêm lần nữa. Hoặc là anh đi tìm các cổ đông khác, làm bọn họ bán cổ phần trong tay cho anh, chỉ cần đạt đến 21%, anh lập tức có thể làm chủ tịch hội đồng quản trị. Nếu không, cho dù anh thưa kiện tôi cũng không có tác dụng, anh nói đúng không?"

Sắc mặt của Bùi Gia Tường bị tức đến mức trở nên tái mét.

Anh ngược lại là muốn 15% cổ phần trong tay Lãnh Tấn Thần, nhưng mà đoán chừng Lãnh Tấn Thần thà chết, thà hủy hoại cổ phần trong tay cũng tuyệt đối không bán cho anh.

Còn những cổ đông kia, mỗi người đều chê cổ phần trong tay bản thân không đủ, muốn chiếm đoạt của người khác, lại sao có thể dễ dàng bán cổ phần trong tay?

Như vậy, trong tay anh vĩnh viễn cũng chỉ có 15% cổ phần, vĩnh viễn đều chỉ có thể đứng sau Lãnh Kỳ Duệ.

Dựa vào cái gì?

Thiếu gia hai nhà hào môn như anh, ở nhà họ Bùi không so được với hai cháu đích tôn nhà bác cả, không so được với cô nhà bác hai trực tiếp gả tới nhà họ Thạch, trở thành phu nhân hào môn bậc nhất, cho nên điểm xuất phát của mấy đứa trẻ nhà bác hai cao hơn anh. Dựa vào cái gì ở nhà họ Lãnh anh cũng thua?

Còn thua bởi một phế tài?

Hơn nữa còn là phế tài có người ba sắp chết?

Lãnh Tấn Tiệp cùng Lãnh Tấn Thần đồng dạng bất bình cùng bất mãn cũng là hoàn toàn không tiếp nhận được.

Lãnh Tấn Tiệp: "Tiểu Duệ, bình thường cháu chơi điên, quậy phá, mọi người cũng mở một mắt nhắm một mắt, nhưng mà tập đoàn nhà họ Lãnh chính là cơ nghiệp mà tổ tiên để lại, sao cháu có thể làm bậy? Cho dù cháu là chủ tịch hội đồng quản trị, chuyện này cô tuyệt đối không thể đồng ý."

Lãnh Tấn Thần: "Không sai! Cô cũng không đồng ý! Kiên quyết không đồng ý. Lãnh Kỳ Duệ, cháu đây là đang gây chuyện, muốn hoàn toàn phá hủy nhà họ Lãnh đúng không?"

Nhưng mà Lãnh Kỳ Duệ vẫn là bộ dáng càn quấy dầu muối không tiến.

"Các người có đồng ý hay không, đây đều là sự thật đã định, không thể thay đổi. Huống chi, các người cảm thấy bản thân các người có mấy cân mấy lượng? Trước kia tôi khinh thường nói chuyện với các người, chẳng lẽ hiện tại tôi trở thành người đứng đầu nhà họ Lãnh, ngược lại còn muốn nghe các người lải nhải?"

Lãnh Tấn Tiệp: "..."

Lãnh Tấn Thần: "..."

"Chẳng qua nếu các người không chấp nhận được tôi, tôi có thể dùng giá cao nhất mua toàn bộ cổ phần trong tay của các người. Như vậy nửa đời sau, các người cũng là ăn uống không xong. Cũng miễn về sau tập đoàn nhà họ Lãnh bại trong tay tôi, làm các người không có một xu."

"Cháu nằm mơ!" Lãnh Tấn Tiệp cùng Lãnh Tấn Thần trăm miệng một lời! Thậm chí còn bao gồm những người đời cháu của nhà họ Lãnh ở bên người bọn họ cũng đều là trăm miệng một lời.

"Ồ, tôi nói câu này chính là đang nằm mơ. Vậy lúc các người làm cổ đông lớn nhất là ba tôi bán cổ phần cho các người, chẳng lẽ không cảm thấy bản thân là đang nằm mơ sao?"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1077: Người sắp chết

Lãnh Kỳ Duệ giống như một tên càn quấy, anh nhún vai một cái, "Không bán thì thôi, hiện tại không bán, tới lúc đó đừng hối hận."

"Lãnh Kỳ Duệ, cậu có ý gì? Ý của cậu là từ lúc bắt đầu cậu đã không muốn làm đàng hoàng, muốn phá hủy tập đoàn nhà họ Lãnh đúng không?" Lãnh Kỳ Phong phẫn nộ mà nhìn về phía Lãnh Kỳ Duệ, quả thực là hận không thể đánh anh ta tới mức bộ não cũng bó thạch cao, như vậy anh ta sẽ không có biện pháp kiểm soát mạch máu của nhà họ Lãnh.

"Ai nói tôi không muốn làm đàng hoàng? Não anh có bệnh đi?"

Lãnh Kỳ Phong: "..."

Trời biết não người nào có bệnh!

"Anh cả, anh không quản con trai của anh sao?"

Lãnh Tấn Tiệp cùng Lãnh Tấn Thần đã hoàn toàn bị Lãnh Kỳ Duệ làm cho tức giận tới mức không nói nên lời, hơn nữa bọn họ cũng biết từ trước đến nay Lãnh Kỳ Duệ không thích bọn họ, đồng thời cậu ta cũng có thể hoàn toàn không cố kỵ bọn họ cùng cảm nhận của toàn bộ nhà họ Lãnh mà tùy ý làm bậy.

Trước kia Lãnh Kỳ Duệ còn có người ba nghiêm khắc là Lãnh Tấn Bằng trấn áp, làm Lãnh Kỳ Duệ chỉ cần hơi kiêu ngạo vô lễ một chút, Lãnh Tấn Bằng liền sửa chữa cậu ta, cho nên bọn họ chỉ cần đắn đo Lãnh Tấn Bằng, là có thể hoàn toàn đắn đo được Lãnh Kỳ Duệ.

Nhưng mà, hôm nay Lãnh Tấn Bằng lại khác thường căn bản là không quản Lãnh Kỳ Duệ. Cái này trực tiếp dẫn đến hai người cô bọn họ nói chuyện không khác gì đánh rắm.

Cho nên hai đôi mắt của Lãnh Tấn Tiệp cùng Lãnh Tấn Thần nhìn chằm chằm Lãnh Tấn Bằng, hi vọng ông có thể quản đứa con đại nghịch bất đạo này.

"Tôi đều là người sắp chết, tôi đều không quản được bản thân, còn quản nó làm cái gì? Nó đều đã đủ 18 tuổi, là người trưởng thành rồi."

Lãnh Tấn Tiệp: "..."

Lãnh Tấn Thần: "..."

Trước giờ chưa từng nghĩ tới một ngày kia Lãnh Tấn Bằng sẽ trở thành đá chặn đường của hai chị em bọn họ.

Rốt cuộc trước giờ Lãnh Tấn Bằng đều không tranh giành với bọn họ, cho nên cho dù cổ phần trong tay bọn họ ít hơn Lãnh Tấn Bằng, bọn họ cũng đều tin tưởng Lãnh Tấn Bằng tuyệt đối sẽ không tranh với bọn họ. Rốt cuộc vợ ông đã chết, con trai lại là phế tài, bản thân ông không những thân thể không tốt, còn là người của quân đội, không có thời gian quản lý công ty.

Cho nên Lãnh Tấn Tiệp cùng Lãnh Tấn Thần vẫn luôn xem tập đoàn nhà họ Lãnh là sản nghiệp của bản thân.

Không dễ gì mới chờ tới lúc lão gia tử muốn qua đời, bọn họ bắt đầu cuộc chiến phân thắng bại, ai biết tất cả đồ vật đều bị tên phế tài là Lãnh Kỳ Duệ cướp mất, cái này làm bọn họ nghĩ thông thế nào được?

"Anh cả, anh cũng biết con trai anh được việc thì ít hỏng việc thì nhiều, làm con cháu nhà họ Lãnh, lẽ nào anh thật sự có thể mở to mắt nhìn cơ nghiệp nhà họ Lãnh bị phá hủy trong tay thằng bé?"

"Tôi đều sắp chết rồi, nó có phá cơ nghiệp hay không, tôi cũng không quản được. Rốt cuộc làm anh cả, lúc tôi sống đều không quản được các người, chẳng lẽ các người còn trông chờ tôi chết rồi, tiểu Duệ nhà chúng tôi có thể dựa vào một giấy di ngôn mà quản lý hành vi của bản thân sao?"

Lãnh Kỳ Duệ nhìn ba anh một cái, đột nhiên cảm thấy ba anh thay đổi. Vốn dĩ cổ hủ mà hiếu kính ba mẹ, tình thân cổ hủ đối với mấy người em gái, hiện tại đều rộng mở thông suốt, hiểu rõ lý lẽ.

Người ba như vậy, anh vẫn là rất thích.

"Anh cả!" Lãnh Tấn Thần không chịu đựng được nữa mà la hét: "Em biết vừa rồi bọn em trái một câu anh sắp buông tay nhân gian, phải một câu anh không sống lâu làm anh không vui. Nhưng mà hiện tại bọn em đang nói chuyện đứng đắn với anh."

"Chẳng lẽ các người cảm thấy tôi chuyển cổ phần cho tiểu Duệ là đang vui đùa?" Lãnh Tấn Bằng hỏi ngược lại.

"Sao anh có thể chuyển cổ phần cho tiểu Duệ?" Lãnh Tấn Tiệp la hét hỏi.

Lãnh Tấn Bằng tiếp tục hỏi ngược lại: "Ồ, tôi không thể chuyển cổ phần cho tiểu Duệ, vậy các người cũng không cần chuyển cổ phần trên tay cho con trai con gái của các người. Các người chuyển cho tôi là được."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1078: Xã hội đen

"Làm sao mà giống nhau được chứ?" – Lãnh Tấn Thần cũng cao giọng nói: "A Tường nhà chị cả và Tiểu Phong nhà em đều là học bá! Còn Tiểu Duệ nhà anh là học tra!"

"Ý em là, trước kia ba cũng là học bá?" – Lãnh Tấn Bằng không nhịn được hỏi lại.

Trước kia Lãnh lão gia tử là một kẻ ăn chơi trác táng học tra điển hình, còn trẻ đã không chịu học hành đàng hoàng mà đi lăn lộn xã hội đen, giống như một thanh niên nổi loạn, là hình mẫu không chính thống đầu tiên nhuộm tóc vàng và đeo kính râm – đây là chuyện mà cả giới thượng lưu đều biết rõ.

Câu nói của Lãnh Tấn Bằng lại lần nữa khiến Lãnh Tấn Tiệp và Lãnh Tấn Thần cứng họng.

"Vậy nên anh cả, anh nhất định không chịu bán cổ phần đúng không?" – Lãnh Tấn Tiệp lạnh giọng chất vấn.

"Nhìn tôi rất giống kẻ đầu óc có vấn đề, làm cho các người có cảm giác tôi rất dễ bị lừa dối phải không?" – Lãnh Tấn Bằng tiếp tục hỏi lại.

"Được, vậy chúng ta chờ xem!"

Nói xong, Lãnh Tấn Tiệp đứng dậy, nói với Bùi Gia Tường: "Gia Tường, chúng ta đi."

Bùi Gia Tường thấy không thể làm gì được phía Lãnh Tấn Bằng, cũng hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi.

"Mẹ, chúng ta cũng đi thôi. Ở lại đây làm gì?". Lãnh Ngọc Đồng đã sắp bị kết quả này làm cho tức chết, cũng kéo theo người vẫn muốn ở lại khẩn cầu thêm là Lãnh Tấn Thần rời đi.

Trước đó hai chị em và con cái của họ còn lấy cớ lo cho bệnh tình của cha mẹ mà ở lại, giờ lại chẳng còn quan tâm đến sự sống chết của cha mẹ nữa.

Sự việc đã thành chuyện đã rồi, Lãnh Tấn Bằng đã chuyển 20% cổ phần cho Lãnh Kỳ Duệ, bọn họ không thể thay đổi chuyện này. Cách duy nhất để xoay chuyển tình thế là đi mua lại cổ phần trong tay 24 cổ đông kia bằng mọi giá. Ai giành được nhiều hơn, người đó thắng.

Nhưng bọn họ không ngờ rằng, bọn họ rời đi không bao lâu, cửa phòng chăm sóc đặc biệt ICU đã mở ra.

Lãnh lão gia tử và Lãnh lão phu nhân mặt mày đen kịt bước ra.

Hai người được cho là đang hôn mê nguy kịch, gần như phải chuẩn bị hậu sự, thật ra chỉ là bị vài vết trầy xước nhẹ mà thôi.

"Một đám vô ơn bạc nghĩa!". Lãnh lão gia tử sắp tức chết rồi. Ông không ngờ hai đứa con gái mà ông nâng như nâng trứng, chiều chuộng hết mực, bên ngoài thì vô cùng hiếu thuận, trong lòng lại mong bọn họ sớm chết để kế thừa tài sản.

Lãnh lão phu nhân ngồi bên cạnh Lãnh Kỳ Duệ, nhìn đứa cháu đích tôn duy nhất bị đánh đến thê thảm như vậy, lòng đau như cắt.

"Bảo bối của bà, sao cháu lại bị thương nặng thế này? Cháu có đau không?"

Lãnh Tấn Bằng vừa nghe, lập tức da đầu tê dại, phong thái của một người cha nghiêm khắc lập tức hiện ra.

"Bảo bối cái gì mà bảo bối? Là đàn ông thì phải đỉnh thiên lập địa, đầu rơi máu chảy cũng không kêu ca. Huống chi là do chính nó dính vào xã hội đen, bị kẻ thù trả thù. Nó đáng đời! Cho dù không có Diệp Hải thì cũng bị người khác đánh như vậy!"

Lãnh Kỳ Duệ: . -_-

Cái gì gọi là dính vào xã hội đen?

Thật sự không muốn nói chuyện với người ba cổ hủ này nữa.

Lãnh Kỳ Duệ không nói gì, nhưng Lãnh lão phu nhân thì bị câu nói đó chọc giận đến mức nhảy dựng lên.

"Con đây là nói cái gì? Bảo bối của mẹ là đứa trẻ như thế nào, mẹ không biết sao? Tiểu Duệ là do mẹ nuôi lớn! Tấm lòng của Tiểu Duệ tốt hơn gấp trăm lần so với hai con sói mắt trắng là Bùi Gia Tường và Lãnh Kỳ Phong kia! Cháu mẹ chỉ là thích chơi game một chút, thích chơi game thì sao chứ? Người ta còn nói đứa trẻ thích chơi game mới thông minh! Tiểu Duệ nhà chúng ta chính là cao thủ trong game đấy!"

Lãnh Tấn Bằng cười lạnh: "Đúng vậy, mẹ không chút do dự cho nó 3000 vạn chỉ để mua một món trang bị, đúng là cưng chiều hết mức!"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1079: Bà nội tốt nhất

Lãnh lão gia tử vừa nghe thấy Lãnh Tấn Bằng dám cãi lại vợ ông, mắng: "Này! Con uống nhầm thuốc à? Vậy mà dám mắng cả mẹ con à! Tiền là ba cho đấy, thì làm sao? Tiểu Duệ muốn mua cái trang bị đó không được à? Có trang bị đó rồi, nó có thể ngồi vững vị trí đại thần số một! Nó.."

Lãnh lão phu nhân ở một bên lập tức chen vào nói: "Không có cái trang bị đó thì Tiểu Duệ nhà chúng ta vẫn có thể làm đại thần số một!"

Lãnh lão gia tử gật đầu lia lịa: "Đúng vậy!"

Lãnh lão phu nhân nói tiếp: "Còn nữa, cái tư tưởng cổ hủ của con nên đem đi giặt sạch đi! Chỉ là chơi game mà thôi, sao cứ nói Tiểu Duệ dính dáng đến xã hội đen? Ở trong game bọn họ không đánh thắng được Tiểu Duệ, cho nên mới ở ngoài đời đánh nó. Chỉ có thể nói là đầu óc bọn họ có vấn đề! Đặt mình vào vị trí người khác mà nghĩ đi, nếu có một ngày con đang đi trên đường mà bị chó điên cắn, mẹ với ba con lại chạy tới mắng con là ngày nào cũng đi trêu mèo chọc chó, vậy quanh ong bướm thì con thấy có hợp lý không? Con nói chuyện cũng phải có trách nhiệm chứ!"

Lãnh lão gia tử: "Phải đó! Còn có, chuyện này chúng ta không mắng con là may rồi. Trước kia con đưa con sói mắt trắng đó về, chúng ta sống chết không chịu nhận. Con vì cãi lại chúng ta, vậy mà đến nơi khác bỏ tiền mua nhà riêng, cho nó vào ở. Hiện tại thì sao? Con sói mắt trắng đó mới gọi là dính dáng đến xã hội đen được không?"

Lãnh lão phu nhân: "Đúng vậy! Mẹ ghét nhất cái loại mặt đầy tâm cơ như vậy. Vừa nhìn là biết trong đầu toàn mưu mô xảo quyệt. Ấy vậy mà con cứ xem nó như bảo bối, còn luôn miệng mắng Tiểu Duệ nhà chúng ta. Chuyện lần này cũng vậy, nếu không phải bởi vì con sói mắt trắng đó, Tiểu Duệ nhà chúng ta có thể bị thương sao? Mẹ với ba con có thể nằm trên giường giả chết sao? Ai, mẹ nói với con, giả chết là phải phát bao lì xì, không thì xui xẻo lắm đó!"

Lãnh lão phu nhân vốn là người Hải Thị, dù sống ở thủ đô mấy chục năm, cái tính cách phụ nữ Hải Thị thấm vào trong xương cốt vẫn chưa bao giờ thay đổi, một khi chửi người thì mồm miệng cứ gọi là không ngừng nghỉ.

Lãnh Tấn Bằng bị hai người mắng đến mức da đầu đều tê dại, hoàn toàn không lời gì để nói, chỉ biết gật đầu lia lịa: "Cho cho cho! Con phát bao lì xì lớn cho hai người là được chứ gì?"

"Vậy thì lấy hết tiền chia hoa hồng năm nay của con đi nhé. Đến lúc đó trừ thẳng luôn, không cho con là được."

Lãnh Tấn Bằng: "..."

Đây là muốn làm ông nghèo chết sao?

Một tư lệnh quân khu như ông thì có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Tiền chia hoa hồng bị trừ hết thì ông tổn thất biết bao nhiêu!

Nhưng nghĩ lại, hai người không những phải "giả chết", còn phải giả chết lâu như vậy, Lãnh Tấn Bằng cảm thấy rất có lỗi, chỉ có thể cúi đầu chấp nhận.

Thấy Lãnh Tấn Bằng đồng ý, Lãnh lão phu nhân lập tức nhỏ giọng nói với Lãnh Kỳ Duệ: "Bảo bối, đến lúc đó tiền trừ từ ba con, bà sẽ cho con hết!"

Lãnh Tấn Bằng: "..."

Giọng nói có thể nhỏ thêm chút nữa không? Ông có thể nghe thấy đấy!

Lãnh Kỳ Duệ vừa nghe, cười ha hả gật đầu: "Cảm ơn bà nội! Bà là tốt nhất!"

Lãnh lão gia tử: "Ông không tốt sao?"

"Ông là người tốt thứ hai!"

Hoàn toàn đã nắm bắt được tính cách "sợ vợ" của Lãnh lão gia tử. Nếu nói ông là tốt nhất thì ông còn thấy không vui, nhưng chỉ cần được xếp sau bà là ông đã rất vui mừng.

Quả nhiên, hai ông bà đều bui mừng mà cười hớn hở.

Lãnh Kỳ Duệ nghĩ đến chuyện sắp có một khoản kha khá về tay, tâm trạng cũng rất tốt, khóe miệng khẽ cong lên. Nghĩ phải dùng số tiền này mua quà tặng cho Selina, Eden, Đan Kỳ và Noãn Noãn mới được.

Selina và Eden thì cứ tặng cho mỗi người một bộ trang bị game là xong.

Nhìn Lãnh Kỳ Duệ ngồi không ra ngồi, đứng không ra đứng, bộ dáng tay chân băng bó trông chẳng khác gì mấy tên gián điệp.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 1080: Ăn no rảnh rỗi

Lại xem hai ông bà già một trái một phải bảo vệ cháu trai ở bên trong giống như bảo bệ bảo bối, lại còn chuyển hết hoa hồng cuối năm của ông cho Lãnh Kỳ Duệ, nghĩ đến thôi cũng thấy bực mình!

Đó cũng chính là lý do vì sao ông vẫn luôn nghiêm khắc với Lãnh Kỳ Duệ như vậy.

Đứa nhỏ này quá được cưng chiều, hơn nữa là cưng chiều theo phương thức của ba mẹ ông, chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề!

"Bảo bối, ngày mai trông cậy vào cháu!" Lãnh lão phu nhân nắm lấy tay trái không bị thương của Lãnh Kỳ Duệ, lo lắng nói.

"Bà yên tâm đi, chuyện này với cháu mà nói chỉ là chuyện nhỏ. Ở trong game cháu cũng là người lãnh đạo."

Nhìn bộ dạng bình tĩnh của Lãnh Kỳ Duệ, Lãnh Tấn Bằng lại không nhịn được mà đâm chọc: "Lãnh đạo trong game mà con cũng không biết xấu hổ khoe ra? Đến lúc thật sự ngồi vào vị trí đó, gặp phải mấy người gây khó khăn, chỉ sợ con không dám hé nửa lời?"

"Sao con lại xem thường Tiểu Duệ nhà chúng ta như vậy? Con còn là ba ruột của nó sao? Tiểu Duệ nhà chúng ta chính là rồng trong loài người! Hồi nó mới sinh ra, mẹ đã nhìn ra được sau này Tiểu Duệ nhất định sẽ là người làm chuyện lớn!"

Lãnh Tấn Bằng không nhịn được mà thở dài: "Mẹ, lúc con đang dạy con thì mẹ đừng lúc nào cũng làm trái lại với con có được không?"

"Rõ ràng là phương thức dạy con của con không đúng còn dám nói mẹ con! Mẹ con làm trái lại con ở chỗ nào? Ba cảm thấy mẹ con nói rất đúng! Ba cũng thấy Tiểu Duệ sinh ra đã có tướng làm chuyện lớn!" Lãnh lão gia tử lập tức bênh vợ.

Khả năng mẹ ông nói phân có thể ăn, ba ông cũng sẽ đi nếm thử!

Lãnh Tấn Bằng thầm phản bác trong đầu, vô cùng bất lực.

"Cho nên, ba và mẹ con cũng đã âm thầm chuyển nhượng 20% cổ phần của chúng ta cho Tiểu Duệ.".

"Cái gì?" Lãnh Tấn Bằng vừa nghe, trực tiếp nhảy dựng lên.

"Nghe không rõ sao? Ba với mẹ con đã chuyển toàn bộ cổ phần đang nắm giữ cho Tiểu Duệ. Bây giờ, Tiểu Duệ mới thực sự là cổ đông lớn nhất của tập đoàn Lãnh Thị!"

Lãnh Tấn Bằng da đầu tê dại.

Trước đây ông dám chuyển nhượng 20% cổ phần trong tay là vì ba mẹ ông còn nắm giữ 20%, có thể khống chế không để cho Lãnh Kỳ Duệ làm bậy.

Giờ thì hay rồi, thằng nhóc không biết trời cao đất dày này lại đang nắm giữ 40% cổ phần trong tay, chính thức trở thành chủ tịch hội đồng quản trị..

Sao ông lại cảm thấy tập đoàn Lãnh Thị muốn suy sụp vậy?

"Ba, mẹ, hai người không cảm thấy mình quá mức à?"

Lãnh lão phu nhân: "Quá mức cái gì? Quá mức chỗ nào? Chúng ta chỉ là tin tưởng Tiểu Duệ, muốn cho nó không được sao? Chẵng lẽ con làm lãnh đạo quen rồi nên ngay cả chúng ta mà con cũng muốn quản à?"

Lãnh lão gia tử: "Ba thấy con là ăn no rảnh quá đấy!"

Lãnh lão phu nhân: "Đúng vậy!"

Lãnh Tấn Bằng: "..."

Lãnh lão gia tử: "Sao con không đổi vị trí mà nghĩ lại? Nếu không có Noãn Noãn nhắc nhở chúng ta, lần này chúng ta thật sự bị đâm đến hôn mê, thậm chí bị đâm chết, ai là người phù hợp nhất để tiếp quản tập đoàn? Là hai con sói mắt trắng kia, hoặc là đám sói mắt trắng mà chúng sinh kia sao?"

Lãnh lão phu nhân: "Đúng vậy! Nếu có một ngày tập đoàn Lãnh Thị thật sự phải sụp đổ, mẹ thà để bảo bối của mẹ phá nát, chứ tuyệt đối không để mấy con sói mắt trắng kia được hưởng!"

Lãnh Tấn Bằng: "..."

Thôi được rồi, coi như ông chưa nói gì.

Dù hai người kia có bị đâm chết, thì cũng chưa từng nghĩ đến chuyện để ông quay về quản lý công ty.

* * *

9 giờ sáng hôm sau, tại trụ sở chính của tập đoàn Lãnh Thị, mây đen giăng kín, nhóm công nhân mỗi người tràn đầy lo lắng sốt ruột.

Bởi vì hôm trước, phó tổng giám đốc Lãnh Tấn Thần đã thông báo với toàn thể công ty rằng cậu ấm Lãnh Kỳ Duệ sẽ nhậm chức chủ tịch hội đồng quản trị.

Bởi vì Lãnh Tấn Thần và Lãnh Tấn Tiệp luôn e sợ đứa cháu đích tôn là Lãnh Kỳ Duệ sẽ nắm quyền Lãnh Thị, nên họ chưa bao giờ bỏ qua cơ hội bôi nhọ Lãnh Kỳ Duệ trước mặt người khác.
[/HIDE-THANKS]
 

Những người đang xem chủ đề này

Back