Welcome! You have been invited by LieuDuong to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 971: Lý do chết

"Bởi vì 'Lôi đình tung hoành' cùng 'Hứa anh trời nắng' kết thù với em trai tôi ở trong trò chơi, liền chạy đến đánh em trai tôi, hai người bọn họ phải chết. Mà anh, làm anh trai của bọn họ, quản giáo không nghiêm, càng đáng chết hơn. Cho nên cho anh hai lựa chọn, một, anh đập chết bọn họ, sau đó lại đập chết mình, chuyện này kết thúc. Hai, tôi đập chết bọn họ, lại đập chết anh, chuyện này kết thúc. Nhưng mà hai cái lựa chọn này, nếu như anh chọn một, Hồng bang sẽ còn tồn tại. Nếu như anh chọn hai, Hồng bang sẽ bị hủy diệt. Anh chọn mấy?"

Đào Quang Dục bị tức đến cười lạnh thành tiếng, "Eden tiên sinh, tôi kính anh cho anh mấy phần mặt mũi là bởi vì thân phận của anh tôn quý, thế nhưng mà anh cũng không cần được một tấc lại muốn tiến một thước, dù thế nào Hồng bang chúng tôi cũng là hắc bang đứng đầu ở Thanh thị, cho dù anh có tiền, Hồng bang chúng tôi cũng không sợ anh."

"Vậy ý của Hồng bang chủ chính là chọn cái thứ hai. Tôi tôn trọng anh."

Gần như là tiếng nói vừa dứt, Đào Quang Dục đã cảm thấy không đúng, bản năng muốn đi móc súng, thế nhưng Eden sẽ cho anh ta cơ hội móc súng sao?

Chỉ nghe một tiếng "Phanh" vang lên, cái trán của lão đại Hồng bang Đào Quang Dục liền nhiều hơn một cái lỗ máu, trong nháy mắt thân hình cao lớn liền ngã xuống đất.

"..."

Tề Tiểu Điềm hét lên một tiếng liền liều mạng bò về phía sau.

Mặc dù Hồng bang là hắc bang, khẳng định sẽ dính máu, nhưng trước kia cô là bạn gái của Đào Quang Hách, dính máu cũng không phải máu của cô.

Nhưng mà bây giờ, đối phương lại là không nói hai lời liền giết lão đại Hồng bang.

Mà ở trước mặt anh, lão đại Hồng bang ngay cả sâu kiến đều không phải.

Hiển nhiên Tề Tiểu Điềm là quên đi Hồng bang còn có nhiều người như vậy, thét chói tai một tiếng liền tiến về phía phòng ở phía sau, Đào Quang Hách ở một bên thì là tức giận kêu một tiếng: "Anh!"

Sau đó liền nói với người phía sau: "Mau giết anh ta!"

Người ở Hồng bang ở đằng sau căn bản là không kịp phản ứng, dù sao người tên Eden này là một người đến, dưới sự vây quanh của người Hồng bang bọn họ, anh cũng dám trực tiếp nổ súng đánh chết lão đại bọn họ, quả thực quá kiêu ngạo.

Đa số người của Hồng bang vẫn là vô cùng tin phục người lão đại là Đào Quang Dục, cho nên ngay khi nhìn đến lão đại đổ xuống, dưới sự gầm thét của Đào Quang Hách, một tên có súng trong đó liền đã móc súng ra nổ súng về phía Eden.

Nhưng mà..

Đằng sau Eden giống như là mọc thêm con mắt, ô treo ở tay trái khẽ chống, đạn kia lại bị ngăn cản trở về.

Cái gì?

Ô che mưa chống đạn!

Người của Hồng bang đều cho là mình nhìn lầm, loại đồ chơi chỉ xuất hiện trong phim ảnh này vậy mà thật xuất hiện ở trước mặt bọn họ.

Người kia thấy thế, khẽ quát một tiếng: "Lên."

Sau đó liền có mấy người không sợ chết, thề phải báo thù cho lão đại, rút ra đao, búa cắm ở bên hông, lập tức liền xông về phía Eden.

Ai ngờ Eden chỉ là nhẹ nhàng mà xoay người một cái, ba tiếng đạn bắn "Phanh phanh phanh" vang lên, liền trúng đích giữa trán ba người.

Ba người còn chưa đụng tới góc áo của Eden cũng đã ngã ở trong vũng máu.

Đều là trà trộn ở trên đường, liếc mắt một cái liền thấy được thân thủ của Eden tuyệt đối không phải loại côn đồ hắc đạo bình thường có thể so sánh được, thân thủ cùng dáng người của người ta, là vô cùng chuyên nghiệp.

Giết bốn người, dáng vẻ của Eden vẫn giống như lúc mới đi vào.

Tây trang không chút nếp uốn, ô, vẫn là treo ở trên cổ tay trái của anh.

Thế nhưng mà bốn cái tính mạng tươi sống, bao gồm cả bang chủ của bọn họ, đều đã chết.

Eden nói: "Súng trên mặt đất kia, các người có thể nhặt lên, báo thù cho bang chủ của các người, tôi là có thể tiếp nhận sự trả thù của các người."

Người Hồng bang: "..."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 972: Tôi sai rồi

Nói xong, Eden lại chuyển mặt nhìn về phía Đào Quang Hách.

"Cậu biết em trai tôi bị đánh thành hình dáng ra sao không? Mặc dù nó đã không đáng ngại, bác sĩ nói về sau cũng sẽ không ảnh hưởng nó chơi thể thao điện tử, nhưng mà thương gân động cốt một trăm ngày cậu có biết điều này tạo thành tổn thương cho nó như thế nào hay không?"

Ngay lúc Eden còn đang lấy thân phận anh trai giáo dục em trai người khác, ở phía sau, còn có một người có súng nhưng trước đó không lấy ra, đã lặng lẽ nhắm họng súng về phía Eden.

Sau đó "Phanh" một tiếng.

Toàn trường hoàn toàn tĩnh mịch.

Bởi vì đối phương còn chưa kịp nổ súng, Eden đã xoay người sang chỗ khác sau đó nổ súng.

Lại là một phát trứng giữa trán, tử vong tại chỗ.

Nhưng mà lần này, Eden không tiếp tục lưu tình.

Đám người mới chuẩn bị chờ người cầm súng kia nổ súng, sau đó liền chuẩn bị cùng nhau tiến lên, giờ phút này cũng đã mò tới vũ khí bên hông, giờ phút này cũng là "Phanh phanh phanh phanh.." bị Eden trực tiếp bắn nát đầu.

Rõ ràng Eden chỉ có một cây súng lục, nhưng mà đạn bên trong súng của anh lại giống như là mãi mãi cũng không dùng hết, một hơi giết mười mấy người, bên trong nòng súng giống như vẫn có đạn.

Mười mấy người lần lượt tử vong, những người còn lại rốt cục hoàn toàn từ bỏ lòng trả thù, nhao nhao rút lui.

Đào Quang Hách kinh dị ngồi trên mặt đất một chút xíu lui về sau, nước tiểu đều bị dọa ra.

"Các người lên a!"

* * *

"Các người là người chết sao? Làm một thành viên của Hồng bang, các người đều không muốn báo thù cho anh trai tôi sao?"

* * *

"Lên cho tôi! Lên.."

* * *

Đào Quang Hách càng gầm rú như vậy, người phía sau càng cách khá xa.

Eden đã chậm rãi đi tới bên người Đào Quang Hách, hỏi: "Cậu biết lúc em trai tôi bị cậu đánh đau như thế nào không?"

"Không.. Không.. Tôi sai rồi! Anh thả tôi đi! Tôi.. Tôi nguyện ý ngồi tù!"

"Ngồi tù? Ngồi tù mỗi ngày còn có ba bữa cơm ăn, cũng không có người đánh cậu, cậu đánh em trai tôi, còn nghĩ đến tốt đẹp như vậy?"

Giờ phút này, không chỉ Đào Quang Hách, tất cả người của Hồng bang đều cảm thấy tên cuồng em trai này quả thực chính là cái đồ biến thái!

Người ta chính là đánh em trai anh mà thôi, chính anh cũng đã nói em trai anh không có việc gì. Người ta đều nguyện ý đi ngồi tù, anh còn giết nhiều người như vậy, còn nói người ta nghĩ quá tốt đẹp?

Quả thực..

Những câu mmp trong lòng quả thực không có cách nào nói lên.

"Đến, tôi cũng làm cho cậu nếm thử sự đau khổ của em trai tôi một chút."

Dứt lời, "Phanh" một tiếng trực tiếp một chân giẫm lên đùi Đào Quang Hách, phát ra tiếng vang "Răng rắc" vô cùng trầm.

"..."

Đào Quang Hách phát ra tiếng kêu thảm khàn cả giọng như giết heo.

Người khác có lẽ không biết, thế nhưng mà bản thân Đào Quang Hách biết, chỉ là một chân, xương chân của anh liền đã hoàn toàn nát.

Nâng chân lên, lại là một chân đạp xuống, xương đùi tiếp tục phát ra thanh âm vỡ vụn.

Đào Quang Hách ngã trên mặt đất, muốn khúc đầu gối, thế nhưng mà tất cả mọi người kinh dị phát hiện, chân của anh cùng thân thể anh căn bản cũng không ở trên một mặt song song.

"Phanh!"

"Phanh!"

Lại là hai chân, lần này là trực tiếp giẫm lên tay Đào Quang Hách.

Chờ đến lúc Eden nâng chân lên tiếng, tay Đào Quang Hách đã biến thành một cái bánh mì.

Nhị thiếu nhà họ Đào nổi danh Thanh thị ngày xưa, ngày bình thường luôn luôn cao cao tại thượng, hôm nay lại bởi vì đánh nhầm một người, rơi vào kết cục cửa nát nhà tan, cuối cùng hố chết chính mình.

Tất cả mọi người không nhịn được mà cảm thán.

"Phanh."

Chờ đối phương trải nghiệm đủ loại cảm giác này, Eden mới cho Đào Quang Hách một phát súng, kết thúc tính mạng của anh ta.

Loại người này, cho dù là chết, Eden cũng cảm thấy hoàn toàn không triệt tiêu được vết thương trên người em trai anh.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 973: "Thân sĩ"

Sau đó, Eden đi về phía bên trong.

Bởi vì nơi đó còn có Tề Tiểu Điềm với nickname "Hứa anh trời nắng".

Tề Tiểu Điềm trốn ở bên trong, nơi đó có camera, cô thấy rất rõ ràng Đào Quang Hách là chết như thế nào.

Giờ phút này, cô đã sớm hối hận đến mức ruột đều xanh.

Vốn dĩ chỉ là mâu thuẫn trong trò chơi, cuối cùng lại phát triển thành chém giết trong hiện thực.

Tề Tiểu Điềm lấy điện thoại cầm tay ra ý đồ báo cảnh sát, thế nhưng mà cô lại sợ hãi phát hiện, mặc kệ là số điện thoại di động của cô vẫn là số điện thoại riêng, tất cả đều không gọi được.

Hồng bang bọn họ đã hoàn toàn bị người che giấu.

Tề Tiểu Điềm lại mở máy tính ra, ý đồ thông qua QQ trong máy tính gửi tin tức ra ngoài, vừa lúc đây là văn phòng của Đào Quang Hách, cô thường xuyên ở đây lên mạng, máy tính còn để ở trên bàn.

Thế nhưng mà khi cô mở máy tính ra mới phát hiện, căn bản là ngay cả mạng đều không có, tin tức QQ đều không gửi ra ngoài được.

Lần này Tề Tiểu Điềm thật sắp bị hù chết.

Đặc biệt là từ bên trong camera nhìn thấy sau khi đối phương giết Đào Quang Hách, liền chuẩn xác không sai lầm đi về phía cô, căn bản không cần nghĩ, Tề Tiểu Điềm cũng biết đối phương khẳng định là muốn tới giết cô.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Tề Tiểu Điềm nhìn hồi lâu, chỗ có thể ẩn nấp ở trong phòng này không nhiều, nếu như bây giờ ra ngoài, xác định vững chắc sẽ bị bắt, cô nên làm cái gì?

Eden đã sớm hack tất cả camera ở trong này, giờ phút này, tất cả camera ở trong này đều chỉ phục vụ cho một mình anh. Cho nên anh vô cùng rõ ràng biết Tề Tiểu Điềm tránh ở chỗ nào.

Đi vào bên ngoài phòng bên trong chỗ Tề Tiểu Điềm đang trốn, nhìn thoáng qua cửa bị khóa đến sít sao, Eden giơ ô lên, nhấn khóa cửa một cái.

"Phanh!"

"..."

Theo một tiếng thét lên của Tề Tiểu Điềm, cửa đều bị đánh nát một nửa.

Eden đi vào phòng, nhìn thấy chính là Tề Tiểu Điềm đang trần truồng lõa thể, không mảnh vải che thân.

"Eden tiên sinh, anh tha cho tôi đi! Chuyện này không liên quan gì với tôi, hoàn toàn là ân oán giữa 'Lôi đình tung hoành' cùng 'Một kỹ nữ nhân tài'. Tôi.. Tôi chỉ là bạn gái của 'Lôi đình tung hoành', trong trò chơi, tôi cũng chỉ là người chơi nhỏ chơi cùng anh ta một chút mà thôi. Tôi không có chút thù oán nào với 'Một nhân tài kỹ nữ'.

Chỉ cần anh thả tôi, tôi.. Tôi nguyện ý dâng bản thân mình cho anh. Chỉ cần.. Chỉ cần ngài không giết tôi. Cầu.. Van cầu ngài!"

Thân thể của Tề Tiểu Điềm co rúm lại, một bộ dáng tiểu bạch hoa trong mưa gió.

Eden mỉm cười: "Biết tôi là người nào không?"

Tề Tiểu Điềm khẽ giật mình, lập tức ngượng ngùng nói: "Ngài.. Ngài là Eden tiên sinh, là phó chủ tịch Thiên Hằng Trí Địa. Tôi biết thân phận của tôi không xứng với ngài, tôi không cầu làm bạn gái của ngài, dù chỉ là làm ấm giường, gọi là đến đuổi là đi cũng là có thể."

Eden mỉm cười, vẫn vô cùng thân sĩ, "Một tên gọi khác của tôi là 'Thân sĩ'."

"Ngài.. Ngài thật sự là một thân sĩ. Thế nhưng mà.. Thân sĩ cũng là cần.. Cần người khuyên, không phải sao?"

Đối với dáng người của mình, Tề Tiểu Điềm tương đối tự tin, vốn dĩ vóc người của cô rất đẹp, về sau còn lấy hai cây xương sườn, phong ngực cùng mông.

Cho nên cô cảm thấy người nước ngoài khẳng định sẽ thích loại xà nữ hình chữ S gương mặt phương Đông này.

"Tề tiểu thư giống như cũng không có nghe hiểu lời tôi nói. Nếu như cô không biết 'Thân sĩ', hẳn là nhận biết 'Nữ vương đại nhân' có quan hệ rất tốt cùng 'Một kỹ nữ nhân tài' đi?"

Nữ vương đại nhân?

Tề Tiểu Điềm giật mình, trong nháy mắt con mắt mở to như hạt đậu.

"Anh.. Anh.. Anh là 'Thân sĩ'!"

"Không sai, tôi chính là 'Thân sĩ' hay đi cùng 'Nữ vương đại nhân', thường xuyên bị Tề tiểu thư bắt nạt kia."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 974: Xoay người nông nô

"Nguyên nhân gây ra chuyện này, là bởi vì em gái tôi là 'Nữ vương đại nhân' không chịu được bị cô bắt nạt, cho nên mới dùng tài khoản của em trai tôi giết cô."

Trong chớp nhoáng này, tất cả sức lực trong thân thể Tề Tiểu Điềm giống như đều bị rút khô.

Trước đó cô ỷ là bạn gái của 'Lôi đình tung hoành', thật sự là không ít lần bắt nạt hai người kia, bởi vì cô chính là không quen nhìn hai người này không biết đánh, còn rất thích ra mặt ra dáng ở trong bang phái.

Mặc dù hai người kia làm rất nhiều chuyện cho bang phái bọn họ, thế nhưng mà cô lại nhiều lần khiêu khích bọn họ, để bang chủ 'Lôi đình tung hoành' cô lập bọn họ, nói xấu bọn họ.

Rốt cục, hai người kia không chịu nổi rút lui khỏi bang phái.

Đã từng 'Nữ vương đại nhân' bởi vì giận, nhiều lần khiêu khích cô, nhưng đều bị cô đánh cho hạ cấp. Về sau cô cũng là nhìn thấy bọn họ một lần, liền đánh bọn họ một lần.

Ai ngờ lần kia 'Nữ vương đại nhân' dùng tài khoản của 'Một kỹ nữ nhân tài', trực tiếp đánh cô hạ cấp, cô mới tìm đến 'Lôi đình tung hoành' tìm lại mặt mũi cho cô.

Kết quả..

Cặn bã trong trò chơi lại là phó chủ tịch Thiên Hằng Trí Địa trong hiện thực, thân thủ còn lợi hại như vậy.

"Tề tiểu thư, tha thứ tôi nói thẳng, có lẽ thân hình của cô có thể hấp dẫn loại cấp bậc như Đào Quang Hách, thế nhưng mà với tôi mà nói, lại là không đáng chú ý. Cho nên.. Cô tự sát đi."

"Không.. Tôi không muốn.. Cầu anh.. Tôi không muốn chết.."

Eden mỉm cười, vẫn rất lịch sự như cũ, nhưng mà lại lấy súng từ trong ngực ra, "Cái này không phải do cô quyết định."

"Phanh!"

Theo lấy một tiếng súng vang, trên trán Tề Tiểu Điềm cũng xuất hiện một cái lỗ máu.

Tề Tiểu Điềm nằm trên mặt đất, mắt hạnh trợn lên, chết không nhắm mắt.

Mãi cho đến chết đều không nghĩ rõ ràng, vì sao chỉ bởi vì một trò chơi, cuộc sống tốt đẹp của cô lại đi tới tình trạng này.

Mặc dù Tề Tiểu Điềm là nguồn gốc của tất cả tai họa, nhưng cuối cùng hạ quyết tâm muốn giết Lãnh Kỳ Duệ cũng không phải là cô, cho nên đối với loại người có suy nghĩ bản thân có thể chịu ấm ức, thế nhưng mà em trai không thể chịu ấm ức như Eden, cũng không có tra tấn Tề Tiểu Điềm, trực tiếp một phát súng giết chết cô.

Sau khi Eden rời đi, người của Hồng bang liền tan tác như chim muông, ý đồ thoát đi báo cảnh sát.

Nhưng mà tổng bộ của Hồng bang ở ngoại ô Thanh thị, lấy hình thức trang viên đơn độc đứng sững. Chung quanh căn bản là không có người.

Cho nên khi bọn họ đi ra ngoài, chuẩn bị chạy trốn, lại phát hiện trên trời lại còn có máy bay trực thăng, hơn nữa máy bay trực thăng kia không nói hai lời, điên cuồng bắn phá về phía bọn họ.

Người Hồng bang nói trắng ra chỉ là một chút đám ô hợp, còn chưa từng được ngồi máy bay trực thăng, đừng nói là dùng máy bay trực thăng giết người.

Mới vừa ra ngoài, lại bị máy bay trực thăng ở trên trời đánh cho lui về.

Eden giết người ra, vừa lúc gặp được người trong bang nối đuôi nhau mà vào.

Những người kia nhìn thấy Eden, lập tức liền quỳ xuống.

"Giao ra tất cả sản phẩm điện tử trên người các người."

Lần này mọi người còn có cái gì mà không hiểu?

Vì mạng sống, mọi người nhao nhao giao ra toàn bộ thiết bị điện tử như điện thoại ra.

Eden trực tiếp ném ra một bình thuốc mà Chung Noãn Noãn đưa cho anh.

Trong nháy mắt những sản phẩm điện tử này bị điên cuồng ăn mòn, rất nhanh ngay cả cặn cũng không còn.

Sau khi quét nhìn một lần trên thân mọi người cũng không có thứ khác, Eden mỉm cười: "Chuyện ngày hôm nay hi vọng tất cả mọi người có thể giữ kín miệng mình, nếu như bị tôi biết trong các người có ai nhiều miệng, vậy tất cả các người đều không cần lăn lộn."

Dứt lời, vô cùng thân sĩ mà khẽ vuốt cằm hướng về phía đám người, sau đó khí chất ưu nhã mà đi ra ngoài.

Đi tới cửa, bên ngoài trời vẫn đang mưa, thế là anh mở ô che mưa ra, khoan thai dạo bước đến trong đêm mưa, lưu lại một đám người Hồng bang ở phía sau lưng run lẩy bẩy.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 975:

Thanh thị nghênh đón trận dông tố đầu tiên của mùa đông, trận giảm nhiệt độ này tưới tắt linh hồn của rất nhiều người.

Thành phố Giang cách Thanh thị không xa, nơi này cũng nghênh đón một trận thời tiết hạ nhiệt độ mạnh.

Thế nhưng mà mặc cho bên ngoài gió táp mưa sa, trong căn phòng không lớn của khu người nhà quân đội, bầu không khí lại là vô cùng ấm áp.

Dưới ánh đèn ấm áp, Chung Noãn Noãn vừa mới tắm rửa, đang gặm quả táo lớn thơm giòn ngon miệng, hưởng thụ anh Xích Dương phục vụ sấy tóc cho cô.

"Khúc Uy chết."

Lúc đầu hai người là đang nói về chuyện của Lãnh Kỳ Duệ, Xích Dương lời nói xoay chuyển, nói đến Khúc Uy.

Chung Noãn Noãn khẽ giật mình.

"Chết như thế nào?"

"Không biết, chết rất kỳ quái. Lúc bọn anh đang hỏi thăm cậu ta, cậu ta đột nhiên liền chết, miệng phun máu tươi, từ phát tác đến tử vong vẫn chưa tới năm giây. Cho nên anh muốn hỏi em, Dương Mẫn là chết như thế nào?"

Đối với anh Xích Dương, Chung Noãn Noãn không có bất kỳ giấu diếm gì. Chỉ cần anh hỏi.

Cho nên Chung Noãn Noãn liền nói ra chuyện hai ngày này cô thẩm vấn Bà Mối. Đương nhiên, cô không dám nói là cô chạy đến đảo KYC bắt Bà Mối.

"Cho nên bọn họ đều là bởi vì trong đầu có một con sâu, cũng bị con sâu kia khống chế, một khi chạm đến vấn đề bí mật, sâu ở bên trong trung khu thần kinh não bộ nổ mạnh. Não bộ đột nhiên chảy máu nhiều, lúc này mới dẫn đến bọn họ sẽ từng chút từng chút mà nôn ra máu. Mà tổ chức KE cũng là bởi vì có thể khống chế bọn họ, lúc này mới yên tâm bọn họ ở bên ngoài hoạt động kiêu ngạo như vậy."

Thanh âm của máy sấy tóc đột nhiên liền im bặt dừng lại.

Chung Noãn Noãn: "?"

"Cho nên hai ngày này em không đi nước Y, mà là đi đảo KYC nước E? Hơn nữa còn là một thân một mình đối kháng 500 sát thủ trên đảo KYC?"

Chung Noãn Noãn: "..."

Ai nha má ơi!

Bởi vì anh Xích Dương ở tại thành phố Giang trong thời gian dài, làm cô đều vô ý thức cảm thấy anh chỉ là đang làm chuyện bên thành phố Giang. Quên mất anh Xích Dương nhà cô thật ra là trung tướng lính đặc chủng số một bên thủ đô, là người đứng đầu của bộ đội phi ưng lợi hại nhất nước Z.

Dù là người ở thành phố Giang, cũng có thể rõ ràng từng chuyện lớn phát sinh ở thủ đô.

Cho nên luôn luôn thói quen không cần đầu óc ở trước mặt anh Xích Dương là một chuyện rất không đúng.

Còn tưởng rằng kế tiếp anh Xích Dương liền muốn hỏi, tại sao muốn đặt bản thân vào nguy hiểm mà không nói với anh một tiếng? Tại sao muốn đi bắt Bà Mối, Bà Mối có quan hệ gì với cô? Hoặc là tại sao muốn đi cứu người nhà họ Nam Cung? Người nhà họ Nam Cung lại có quan hệ gì với cô? Vân vân..

Nhưng Xích Dương chỉ là nhìn Noãn Noãn thật chăm chú, sau đó bưng lấy khuôn mặt nhỏ không bằng bàn tay của Noãn Noãn, đau lòng hỏi: "Có bị thương không?"

Noãn Noãn lại khẽ giật mình, trong lòng có một dòng nước ấm phun trào, nhanh chóng lắc đầu: "Không có. Em rất tốt!"

"Vậy là tốt rồi. Lần này Nam Cung Kình mượn anh ba người, lần này bên phía anh em nhà họ Nam Cung có tất cả bảy người sống sót, ba người còn sống kia, đều là cấp dưới của anh."

Chung Noãn Noãn mỉm cười: "Vậy thì tốt quá!"

"Bọn họ vô cùng sùng bái em, so với anh cũng là không thua bao nhiêu. Nếu là anh nói cho bọn họ, là chị dâu của bọn họ cứu được bọn họ, bọn họ nhất định sẽ rất sùng bái em."

Nói xong, Xích Dương liền hôn môi Noãn Noãn thật sâu.

"Lần trước nói, không nói cảm ơn, cho nên anh liền dùng hôn đại biểu cho lòng biết ơn." Đang lúc nói chuyện, thấy bờ môi của Noãn Noãn nháy mắt liền bị hôn đỏ, Xích Dương không nhịn được lại hôn một chút.

Noãn Noãn: "..."

Xích Dương giải thích nói: "Em cứu được ba người, cho nên anh muốn hôn ba lần."

Nói xong, lại hôn xuống môi đỏ.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 976: Mua ba tặng một

Noãn Noãn: "..."

Kỳ thật anh chính là lấy cớ để hôn cô đúng không?

Hôn xong, nhìn người phụ nữ đã biến thành một vũng nước ở trước mặt. Thanh âm của Xích Dương cũng đã sớm khàn khàn đến không tưởng nổi, sau đó lại hôn xuống.

Tóc của Noãn Noãn vẫn là ẩm ướt, tựa ở trên ghế sa lon không thoải mái, cô còn muốn tóc khô nhanh hơn một chút đâu.

"Anh Xích Dương, anh đã hôn bốn lần." Anh Xích Dương ăn đậu hũ của cô.

Nhưng mà giờ phút này con sói già vẫy đuôi quang minh chính đại ăn 'đậu hũ' của cô vợ nhỏ nhà mình lại là không thèm để ý chút nào, trở tay chính là một cái kịch bản, "Mua ba tặng một, cái thứ tư là ưu đãi em."

Là ưu đãi anh đi?

Tóm lại, trong sự cảm ơn hết lần này đến này khác cùng với ưu đãi không dứt, Noãn Noãn đã biến thành một vũng nước, hoàn toàn hòa tan ở trong lòng ngực của Xích Dương.

"Anh Xích Dương, mấy ngày em không ở đây, anh có ăn uống đầy đủ hay không?"

"Ừ." Người đàn ông một bên nhẹ nhàng hôn xương quai xanh của Noãn Noãn, một bên dùng giọng mũi hừ hừ một cái.

"Vậy đi ngủ thì sao?"

"Ừ." Nút thắt đã bắt đầu bị cởi ra.

"Ừ là có ý gì? Đến cùng là ngủ được hay không? Có bị mất ngủ hay không?"

Lúc này Xích Dương mới dời môi mỏng của anh từ trên người Noãn Noãn ra, nhìn xem cô gái tuổi không lớn lắm, lại giống như là bà quản gia này, trong lòng vô cùng ấm áp.

"Mỗi ngày đều có ngủ trên 3 tiếng."

Noãn Noãn nhếch miệng, "Cũng chỉ là không đến bốn tiếng."

"Đã rất tốt. Trước kia uống thuốc cũng không ngủ được, hai ngày có thể ngủ bốn tiếng cũng không tệ rồi."

Noãn Noãn cọ đứng lên, hơi kém đụng vào cái cằm của Xích Dương.

Nhìn cô vợ nhỏ nôn nôn nóng nóng, trong mắt Xích Dương lại đều là cưng chiều, không có chút ý muốn trách cứ cô.

"Anh Xích Dương, nói cho anh một tin tức tốt."

Nghe được là tin tức tốt, khóe môi Xích Dương cũng không nhịn được mà giơ lên.

"Cái gì?"

"Dị năng của em thăng cấp."

Xích Dương nhíu mày, "..."

"Trước đó em chỉ có thể nhìn thấy mạch máu, thế nhưng mà hiện tại em đã có thể nhìn thấy tế bào lớn."

Noãn Noãn thăng cấp, trở nên càng có thực lực, Xích Dương tuyệt không lo lắng về sau cô vợ nhỏ sẽ lợi hại hơn anh, ngược lại là vui mừng cho cô vợ nhỏ.

Dù sao thực lực của Noãn Noãn càng mạnh, đại biểu cho cô càng có năng lực bảo vệ mình.

Chẳng qua..

"Anh cũng có tin tức tốt phải nói cho em."

"Cái gì?" Noãn Noãn tràn đầy phấn khởi mà hỏi thăm.

"Dị năng của anh cũng thăng cấp."

"Chuyện khi nào? Anh là dựa vào cái gì để thăng cấp?"

"Chính là lần trước cả tòa nhà B của Lệ Cảnh Hào Đình bị nổ mạnh, anh từ tầng 57 ngã xuống. Bởi vì cho tới bây giờ đều chưa thử từ không trung rơi xuống dưới tình huống không có bảo hộ, cho nên có thể là phát động cực hạn, gần đây lúc huấn luyện anh mới phát hiện, đồ vật mà anh có thể vận dụng dị năng di động, mặc kệ là trọng lượng vẫn là tốc độ đều tăng lên hơn trước kia rất nhiều."

Xích Dương vẫn luôn không dám nói cho Noãn Noãn, lần trước ngã xuống từ tầng 57, chẳng những muốn khống chế thân hình, còn muốn phòng ngừa chất nổ nện vào anh, mấy giây kia quả thực là cửu tử nhất sinh, trong nháy mắt làm anh bạo phát toàn lực.

Khi đó, bởi vì cấp tốc sử dụng dị năng quá nhiều cho nên tinh thần lực của anh bị khô kiệt. Thế nhưng mà anh lại phải đối diện một khối xi măng to lớn dài mười mấy mét, rộng hơn hai mét đang bay về phía anh.

Bị khối xi măng này đập trúng, tuyệt đối không có đường sống sót.

Nhưng mà trong một cái chớp mắt này, trong nháy mắt trong cơ thể của anh dâng lên một lực lượng càng thêm mạnh mẽ, ngay lúc khối xi măng kia sắp nện vào trên người anh, anh vung đầu nắm đấm, trực tiếp đánh nát nó.

Mặc dù lúc ấy chịu nội thương nghiêm trọng, anh đều cho là phải gặp. Kết quả sau khi bình an chạm đất không bao lâu, loại cảm giác này liền bắt đầu chậm rãi làm dịu.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 977: Hưởng thụ

Cho nên anh mới không nói với Noãn Noãn.

"Thật sao? Em cũng là phát động cực hạn mới thăng cấp."

Nghĩ đến anh thăng cấp kia là cửu tử nhất sinh, vậy Noãn Noãn thăng cấp..

"Em có sao hay không? Có bị thương hay không?"

Noãn Noãn khẽ giật mình, "Không có! Em chính là làm bản thân học thuộc rất nhiều sách, sau đó liền thăng cấp."

Học thuộc lòng cũng có thể thăng cấp?

Miệng Xích Dương co lại, vừa mặc niệm cho bản thân, đồng thời cũng cảm thấy vui mừng thay cô vợ nhỏ.

"Không có việc gì là tốt rồi."

Lúc này Noãn Noãn mới kịp phản ứng, lập tức liền cọ xát, "Chẳng lẽ anh có việc?"

"Anh cũng không có việc gì, anh chỉ là lo lắng em." Xích Dương mở mắt nói lời bịa đặt. Dù sao thương thế của anh đã sớm khỏi hẳn.

Trước đó Noãn Noãn liền làm kiểm tra cho Xích Dương, hiện tại không yên tâm, lại kiểm tra một lần, sau khi xác định không có việc gì, lúc này mới yên tâm.

"Anh Xích Dương, trước đó em chỉ có thể nhìn thấy mạch máu trong đầu của anh, chỉ có thể thông qua châm cứu để tinh thần anh trấn định lại, nhưng lại không nhìn thấy ổ bệnh gây mất ngủ của anh ở nơi nào. Hiện tại dị năng của em thăng cấp, anh nằm xuống để em xem một chút, xem có thể nhìn ra ổ bệnh hay không."

Xích Dương nhìn Noãn Noãn tràn đầy phấn khởi, tương đối phối hợp nói một tiếng "Tốt", sau đó nghiêng người liền nằm ở trên đùi Noãn Noãn.

Mỗi lần đều là làm cô gái này đè nặng, khó được có thể đè nặng cô gái nhỏ nhà anh một lần, Xích Dương sẽ không vì bản thân nặng mà cảm thấy đau lòng cô.

Đôi chân thon dài cứ uốn lượn đặt ở trên ghế sa lon như vậy, tìm một cái tư thế thoải mái, hưởng thụ mà thở dài một tiếng.

Cô gái nhà anh ăn uống như vậy cũng không uổng phí. Cái này tuy rằng thoạt nhìn gầy, tinh tế, nhưng lại là điển hình của loại mặc quần áo thấy gầy, cởi quần áo có thịt, đầu đặt ở trên đùi tràn đầy collagen còn vô cùng co dãn của cô, vô cùng dễ chịu.

Nhìn dáng vẻ chơi xấu của anh Xích Dương, Noãn Noãn không nhịn được vươn tay ra nhéo nhéo sóng mũi cao của anh.

Toàn thân cao thấp của anh Xích Dương nhà cô giống như đều là bị ông trời tinh điêu tế trác rèn luyện ra vậy, sờ tới sờ lui giống như tác phẩm nghệ thuật.

Cái mũi của Xích Dương bị sờ soạng, trong lòng ngứa, nhưng mà anh lại là thoải mái mà nhắm mắt lại, hào phóng cho cô vợ nhỏ tùy ý muốn làm gì thì làm.

Chung Noãn Noãn nghiêm túc thấu thị cấu tạo não bộ của Xích Dương, lại là phát hiện có một ít tế bào não có hình dạng không giống với tế bào não bình thường.

Những tế bào não khác đều là hình tròn, nhưng mà những tế bào não khác biệt kia, hình dạng lại là hình đa giác, rất xinh đẹp. Nhìn xa hoa hơn những tế bào khác rất nhiều.

Chẳng qua những tế bào não hình đa giác này lại sinh động hơn những tế bào não bình thường rất nhiều.

Mỗi lần những tế bào não này hoạt động đến phụ cận trung khu thần kinh, máu trong não bộ anh Xích Dương liền sẽ lưu động càng nhanh một chút, mà trong chớp nhoáng này, phản ứng của trung khu thần kinh cũng sẽ nhanh nhạy một chút.

Một khi trung khu thần kinh phản ứng trở nên nhanh nhạy, thần kinh của anh Xích Dương liền sẽ hưng phấn một chút. Cái này cũng có thể giải thích vì sao anh lại bị mất ngủ.

Nhưng..

Tại sao tế bào não của anh Xích Dương lại không giống tế bào não của người khác?

Nghĩ đến mỗi lần xoa bóp đầu cho anh Xích Dương, sau đó lại châm cứu, anh liền sẽ trở nên đặc biệt dễ dàng chìm vào giấc ngủ, thế là Noãn Noãn dựa theo biện pháp trước đó mà bắt đầu xoa bóp cho Xích Dương. Một bên xoa bóp một bên quan sát, ngay sau khi cô xoa bóp, những tế bào não hình đa giác kia bắt đầu hoạt động chậm hơn. Thần kỳ chính là, sau khi châm cứu, những tế bào hình đa giác này bắt đầu chậm rãi biến hóa, những tế bào vốn là hình đa giác giống như sứa lục giác xinh đẹp này, bắt đầu chậm rãi rụt xúc giác lại, dần dần, những tế bào kia lại giống như những tế bào bình thường khác, biến thành hình dạng mượt mà
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 978: Tốt đẹp

Vốn dĩ Chung Noãn Noãn còn muốn làm Xích Dương sử dụng dị năng một chút, kết quả vừa xem, anh Xích Dương vậy mà đã ngủ.

Cúi đầu nhìn dung nhan yên tĩnh ngủ của người đàn ông, khóe môi Chung Noãn Noãn giơ lên một nét cười dịu dàng.

Dung nhan lập thể, ngũ quan xinh xắn, giống như vương giả viễn cổ ngủ say, dù là không nhìn thấy đôi mắt bảo thạch xán lạn như sao trời của anh, vẫn có thể khiến người ta trầm luân trong đó.

Noãn Noãn cứ an tĩnh mà nhìn anh Xích Dương như vậy, cảm nhận được hô hấp đều đều của anh, nghe tiếng mưa tí tách tí tách ở bên ngoài, tất cả đều tĩnh mịch cùng tốt đẹp như vậy.

Đột nhiên, một trận chuông điện thoại phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng, Xích Dương mở choàng mắt.

Noãn Noãn phát hiện, ngay khi anh Xích Dương cảnh giác mở mắt, những tế bào não đã an tĩnh co vào lập tức lại biến thành hình khác, hơn nữa số lượng còn nhiều hơn lúc trước.

Người gọi điện thoại cho Xích Dương chính là Lãnh Tấn Bằng.

Xích Dương nghe điện thoại sau đó nhướng mày, nói một tiếng: "Cháu lập tức đến."

"Sao vậy? Muốn đến bộ tư lệnh sao?"

"Ừ." Xích Dương nhẹ gật đầu, "Khúc Minh Nghĩa tự sát."

"..."

"Em ngủ trước, anh hẳn là không đi được bao lâu liền sẽ trở về."

"Vâng." Chung Noãn Noãn có chút buồn buồn gật đầu.

Hai giờ sau, Xích Dương mang theo cả người hơi lạnh trở về. Chung Noãn Noãn lập tức mở nước nóng trong phòng tắm ra, để anh dội nước một chút.

Thế nhưng mà Xích Dương lại là chăm chú ôm Noãn Noãn vào trong lòng.

Tựa ở trong ngực Xích Dương, nghe nhịp tim không giống ngày thường của anh, Noãn Noãn buồn buồn kêu một tiếng: "Anh Xích Dương."

"Ừ."

"Anh sao vậy?"

Thật lâu, Xích Dương mới lên tiếng: "Anh đánh thức em."

"Em vốn là không ngủ."

Nghĩ đến trên người anh có hơi lạnh, Xích Dương nhanh chóng buông Noãn Noãn ra, "Anh đi tắm rửa trước."

"Vâng."

Nhìn Xích Dương mang theo hơi thở trầm thấp, trong lòng Noãn Noãn không hiểu mà cảm thấy đau lòng.

Khúc Minh Nghĩa thật đúng là đáng chết, khi còn sống làm gián điệp, hại chết nhiều người như vậy, còn ba phen mấy bận muốn giết anh Xích Dương. Bây giờ chết còn muốn làm ra tình cảnh lớn như vậy làm anh Xích Dương không vui.

Đối với Noãn Noãn tới nói, Khúc Minh Nghĩa ba phen mấy bận muốn giết chết anh Xích Dương cùng ông nội, vậy ông ta chính là kẻ địch, đáng chết. Bây giờ ông ta chết, cô sẽ chỉ cảm thấy đại khoái nhân tâm, tuyệt không bởi vì đã từng ở chung, mà có chút lưu niệm hoặc là thương cảm khi ông ta chết.

Cái này.. Có lẽ chính là sự thiếu thốn trong tính cách mà kiếp sống sát thủ lính đánh thuê những năm gần đây mang lại cho cô.

Chẳng qua cô cảm thấy loại thiếu thốn này cũng không có cái gì không tốt.

Xích Dương ra, tắm nước nóng làm toàn thân anh ấm áp, trên người có mùi thơm của sữa tắm.

Xích Dương chui vào chăn, Noãn Noãn liền lại gần, sau đó anh thuận tay liền ôm Noãn Noãn vào trong ngực, chăm chú ôm đầu của cô vào trong lồng ngực của anh.

"Anh Xích Dương, anh không vui sao? Vì sao? Cũng là bởi vì Khúc Minh Nghĩa chết sao? Ông ta là kẻ địch, ba phen mấy bận muốn giết anh, trước đó ông ta cùng anh cùng chú Lãnh chỉ là lá mặt lá trái thôi, vì sao ông ta chết anh còn khổ sở như vậy?"

Chung Noãn Noãn không biết nên khuyên giải anh Xích Dương như thế nào, cô cũng chỉ có thể đi tìm hiểu ý nghĩ của anh.

Thật lâu, Xích Dương mới buồn buồn nói, "Anh cũng không phải là bởi vì ông ta chết mà khổ sở. Ông ta chết, đó là bởi vì không có gì lưu luyến trên đời, vợ cùng con trai ông ta đều chết hết, một mình ông ta sống trên thế giới này cũng không có gì hay. Cho nên hôm nay khi thẩm vấn ông ta lần nữa, ông ta nhìn thấy trên cái bàn bên ngoài có một cái lưỡi dao cắt túi da bò, liền thoát khỏi nhân viên thẩm vấn, trực tiếp dùng lưỡi dao cắt đứt động mạch cổ của mình."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 979:

Chung Noãn Noãn gật đầu, "Khi ông ta quyết định cúi đầu với KE, bị bọn họ khống chế, liền đã chắc chắn bất hạnh."

Xích Dương thở dài, "Đúng vậy."

"Cho nên ông ta chết, đối với anh, đối với bản thân ông ta cũng là chuyện tốt, anh không nên đau lòng."

"Anh cũng không đau lòng vì ông ta. Noãn Noãn!"

"Dạ?"

"Em biết tại sao Khúc Minh Nghĩa lưu lạc thành chó săn của tổ chức KE không?"

"Em nghe Dương Mẫn nói, giống như là lúc trước khi công việc của bọn họ bề bộn nhiều việc, không ai quản Khúc Uy, kết quả lúc Khúc Uy 3 tuổi bị người của tổ chức KE bắt đi, uy hiếp bọn họ. Bọn họ vì Khúc Uy, mới cúi đầu với KE."

"Đúng vậy. Em nói, nếu có một ngày, anh nói là nếu như, trong chúng ta, hoặc là con của chúng ta, bị thế lực tà ác bắt đi, muốn uy hiếp chúng ta, em nói chúng ta nên làm như thế nào?"

Mặc dù vấn đề giống như trước, sau khi trận nổ mạnh kia xảy ra, Khúc Minh Nghĩa hỏi Lãnh Tấn Bằng, Lãnh Tấn Bằng còn đang suy tư, mà anh lại không chút do dự trả lời, nhưng mà hôm nay nhìn dáng vẻ tử vong của Khúc Minh Nghĩa, một chuỗi hình ảnh Noãn Noãn bị bắt, anh cứu Noãn Noãn, thế nhưng lại bất lực, cho dù là chết, cũng không thể làm Noãn Noãn được cứu xuất hiện ở trong đầu anh.

Khi đó toàn thân anh đều là lỗ đạn, đã chết. Noãn Noãn nằm ở dưới thân thể anh, khuôn mặt tràn đầy nước mắt, càng không ngừng kêu tên anh "Xích Dương", thế nhưng mà anh lại không thể đáp lại cô.

Cuối cùng, kẻ địch vọt lên, ánh mắt Noãn Noãn trống rỗng, ngay lúc kẻ địch xông lên, cô kéo lựu đạn ra.

Ngay lúc này, Xích Dương cảm giác buồng tim của anh đau đến sắp nứt ra.

Cảnh tượng kia làm cho người ta cảm giác là chân thật như vậy, chân thật đến mức muốn để nó trở thành suy nghĩ lung tung đều không được.

Giờ phút này, anh sợ.

Khi tiến vào quân đội, thề muốn hiệu lực vì tổ quốc, đến chết cũng không đổi, anh là hùng tâm tráng chí như vậy, cảm thấy trên thế giới này không có cái gì có ý nghĩa, vĩ đại hơn việc anh làm việc vì tổ quốc, vì nhân dân.

Nhưng mà hiện tại, sau khi đột nhiên thấy được cảnh tượng kia, lần đầu tiên trái tim của Xích Dương có tâm ma.

Nếu có một ngày Noãn Noãn thật bị bắt làm tù binh, mà anh thật sự sau khi liều hết toàn lực vẫn không cách nào cứu Noãn Noãn ra, chẳng lẽ anh chỉ có thể trơ mắt nhìn một màn kia xảy ra sao?

Chẳng lẽ anh bỏ ra nhiều như vậy, chính là vì nhìn xem lúc người anh yêu nhất cần anh nhất, anh cũng đã chết, cuối cùng cô chỉ có thể không còn gì lưu luyến mà lấy ra lựu đạn sau đó cùng thi thể của anh cùng nhau bị nổ bay sao?

Chuyện của Khúc Minh Nghĩa chỉ xử lý trong vòng mười lăm phút, sau đó anh liền cùng Lãnh Tấn Bằng trở về.

Bởi vì tâm tình đều không tốt, liền ai về nhà nấy.

Mà anh trở về muộn như vậy, là bởi vì anh ngồi ở bồn hoa phía dưới hơn một giờ.

Noãn Noãn uốn tại trong ngực Xích Dương, nghe nhịp tim của anh, trong lòng lại vô cùng thỏa mãn.

Cô căn bản cũng không biết trong đầu anh Xích Dương đột nhiên thoáng hiện một màn kia, chính là tình cảnh bọn họ tử vong ở kiếp trước, nếu như biết, cô nhất định sẽ an ủi anh, những cái đó chỉ là ác mộng, đều đi qua. Đời này, bọn họ đều sẽ rất tốt. Không tốt chính là KE.

Nhưng mà Noãn Noãn đã trải qua kiếp trước, nhưng cũng bởi vì tự mình trải qua, cho nên vô cùng có thể hiểu được Xích Dương.

Ở kiếp trước, người mà Rắn Độc muốn lấy được nhất chính là Xích Dương. Cô ta muốn lợi dụng Xích Dương làm thí nghiệm, muốn thả sâu ở trong đầu anh. Thế nhưng mà anh Xích Dương lại lựa chọn phương thức nguy hiểm nhất, tình nguyện tử vong, cũng kiên quyết không cúi đầu trước thế lực tà ác. Mặc dù cuối cùng bọn họ thất bại, nhưng mà Chung Noãn Noãn cảm thấy, anh Xích Dương làm là đúng.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 980: Cẩn thận

"Anh Xích Dương, nếu có một ngày, em nói là nếu như, mặc kệ là em vẫn là anh, hoặc là con của chúng ta bị thế lực tà ác bắt lấy, chúng ta cũng không thể cúi đầu trước bọn họ. Bọn họ chính là ác ma, một khi chúng ta thật sự cúi đầu, đó mới là thật sự thua. Cho nên em tình nguyện người một nhà chúng ta chết cùng một chỗ, cũng tuyệt đối không được làm như người một nhà Khúc Minh Nghĩa, sống gioongs như người không ra người quỷ không ra quỷ. Anh tốt như vậy, em không muốn lúc anh chết, còn bị mang danh là gián điệp. Anh rõ ràng chính là anh hùng vĩ đại nhất."

Hầu kết của Xích Dương giật giật, "Thế nhưng mà anh không muốn em chết. Nếu như lúc anh chết lại phát hiện em còn ở vào trong nguy hiểm, anh sẽ chết không nhắm mắt."

Chung Noãn Noãn lắc đầu, tóc đen nồng đậm mềm mại xoa ở trên ngực Xích Dương, mang theo sự tê dại.

"Nếu như anh chết, em còn sống, đó mới là sự tàn nhẫn lớn nhất đối với em. Em hi vọng chính là, phải sống, chúng ta liền cùng nhau sống sót thật tốt. Nếu là có một ngày nhất định phải chết, chúng ta cùng nhau chết. Nếu như không chết cùng lúc, chẳng lẽ anh không sợ em chết muộn hơn anh, kết quả sau khi uống canh Mạnh bà liền quên anh, sau đó quen một nam quỷ ở trên đường hoàng tuyền, sau đó dắt tay anh ta cùng nhau đi đầu thai sao?"

Cơ bắp toàn thân Xích Dương đều là xiết chặt, cánh tay ôm Noãn Noãn cũng là chặt một vòng.

"Em dám!"

Noãn Noãn cười khanh khách một tiếng ở trong ngực Xích Dương, "Em là không dám, em cũng sẽ không làm như thế. Bởi vì người đàn ông khác đều không xứng với em, em chướng mắt. Cho nên, anh còn muốn cùng em cùng nhau hay không?"

"Muốn!" Nhất định phải!

Cô vợ nhỏ tốt như vậy, đời này, kiếp sau, kiếp sau sau nữa, vĩnh viễn, đều chỉ có thể là của anh, không thể là của người khác.

"Vậy không phải được rồi sao. Muốn sống cùng nhau sống, muốn chết cùng chết, muốn đầu thai cùng nhau đầu thai. Dù sao mặc kệ làm cái gì chúng ta đều cùng nhau, sợ cái gì?"

Lời nói của Chung Noãn Noãn làm Xích Dương cảm thấy rung động, trước đó trong lòng giống như là bị đá nặng ngàn cân chặn lấy, giờ phút này cũng là đột nhiên bị những lời nói này làm cho tan thành mây khói.

"Chẳng qua anh Xích Dương yên tâm, chúng ta đời này tuyệt đối sẽ không xuất hiện tình huống khổ cực như vậy. Thực lực của anh và em đều không phải những thế lực tà ác kia có thể với tới, cho nên chỉ có chúng ta ngược chết bọn họ, bọn họ muốn ngược chúng ta.. Ha hả."

Tất cả đều có thể hiểu trong hai tiếng ha hả kia.

Ở kiếp trước mặc dù thua, thế nhưng mà một đời này, đối phương chẳng qua chỉ là chuột chạy qua đường, một ngày nào đó cô sẽ bắt được cái đuôi của con chuột này, dùng tấm kẹp chuột kẹp nát mặt bọn họ sau đó lại chơi chết bọn họ!

"Được. Vậy chúng ta đều phải cẩn thẩn, đừng để bị bọn họ bắt được."

Noãn Noãn ngạo kiều nói: "Phải cẩn thận chính là bọn họ!"

"Ừ!"

Thấy tâm tình của Xích Dương tốt, Chung Noãn Noãn đột nhiên nghĩ đến tế bào não bộ của anh, nói: "A đúng rồi anh Xích Dương, bây giờ anh sử dụng dị năng một chút, di động vật thể một chút, tốt nhất là đồ vật nặng một chút, sau đó em muốn quan sát đầu của anh một chút."

Sau đó, lời nói vừa dứt, Noãn Noãn đột nhiên cảm giác thân thể của cô chợt nhẹ, cả người liền bị một lực lượng bao phủ.

Sau đó, lúc đầu cô uốn ở trong ngực anh Xích Dương, thế nhưng mà giờ phút này lại bị lực lượng này kéo lấy, từ từ đi tới không trung, vị trí cách anh Xích Dương nửa mét.

Sau đó Xích Dương xoay người ngồi dậy, mà cô thì là bị lực lượng kia kiềm chế, nằm ở trên giường, sau đó, Xích Dương nghiêng người, đặt ở trên người Noãn Noãn.

"Nhìn kỹ sao?"

Chung Noãn Noãn: "..."

Bị đè nặng như vậy, cô nhìn thế nào?

Chẳng qua Chung Noãn Noãn vẫn là mở thấu thị ra nhìn về phía đầu của anh Xích Dương.
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back