Welcome! You have been invited by Tuxedoozzz to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 741: Xin lỗi

Giờ phút này Lăng Phẩm Viện mới thật sự hối hận phát điên.

Chẳng qua..

Sự ác liệt cùng độc miệng của Chung Noãn Noãn sẽ dừng lại như vậy sao?

Hiển nhiên sẽ không.

Dù sao cô điển hình là người có thù tất báo, hơn nữa còn là trả lại gấp bội.

Chung Noãn Noãn nhìn về phía Lăng Phẩm Viện, cười tủm tỉm nói: "Đúng rồi Lăng tiểu thư, ba ngày sau Eden sẽ tiến hành tổ chức một trận đấu giá cỡ lớn ở Lệ Cảnh Hào Đình, đến lúc đó tôi sẽ đưa 14 cái nguyên thạch chọn từ Lăng Vân Hiên tới đấu giá. Cô đoán, ngoại trừ viên đế vương lục đã bị khai thác kia, 14 viên còn lại sẽ cắt ra bao nhiêu viên phỉ thúy?"

Lăng Phẩm Viện: "!"

Nhìn thấy toàn thân Lăng Phẩm Viện run càng ngày càng lợi hại, Chung Noãn Noãn chẳng những không dừng lại, ngược lại còn nói thêm một câu: "Nếu như Lăng tiểu thư có hứng thú, hay là.. chúng ta lại cược một ván?"

Cược?

Cược em gái cô!

Lăng Phẩm Viện quả thực hận không thể xông lên thiên đao vạn quả Chung Noãn Noãn.

Thế nhưng mà cô không đánh lại.

Xét thấy vết xe đổ là Âu Minh Tịch, Lăng Phẩm Viện quyết định không là địch với Chung Noãn Noãn.

Dù sao bởi vì một chuyện rất nhỏ, cô đã tổn thất gần như cả cuộc đời.

Lại tiếp tục tổn thất nữa, đoán chừng cô sẽ giống như Âu Minh Tịch, vạn kiếp bất phục.

Lăng Phẩm Viện chỉ có điểm này là tốt -- Đầu óc không quá mức ngu ngốc.

Mặc dù cũng là ỷ vào điều kiện của bản thân tốt, xem thường nhỏ yếu, tuyệt không cúi đầu với người yếu thế hơn bản thân. Nếu như bị thua thiệt, liền muốn đòi lại gấp bội.

Nói trắng ra là, chính là ỷ mạnh hiếp yếu.

Nếu như Chung Noãn Noãn yếu hơn cô, như vậy cho dù hôm nay bị thua thiệt, ngày mai cô đều sẽ đòi lại gấp bội, thậm chí là không màng hậu quả mà đòi lại.

Thế nhưng mà một khi biết Chung Noãn Noãn mạnh hơn cô, hơn nữa còn mạnh hơn rất nhiều, vậy cho dù cô chịu thua thiệt rất nhiều trong tay đối phương, cô cũng sẽ không có suy nghĩ muốn đòi lại sự thua thiệt, tổn hại, bất lợi mà cô từng phải chịu.

Cho nên sau khi nhận ra chân tướng sự thật tàn khốc này, Lăng Phẩm Viện hít thở sâu một hơi, tháo mũ xuống, cúi đầu 90 độ với Chung Noãn Noãn.

"Thật xin lỗi Chung tiểu thư, chuyện lúc trước là tôi không đúng, tôi nói lời xin lỗi với cô. Trước đó tôi thật sự cho rằng thân phận của cô không đơn thuần, sợ đội trưởng bị thương tổn mới có thể như vậy. Nếu thân phận của cô có lai lịch như vậy, phía trên cũng là tin tưởng không nghi ngờ, tôi khẳng định sẽ không có bất kỳ nghi ngờ nào khác. Đối với cô tạo thành tổn thương, còn mong cô bỏ qua cho. Chỉ vì tôi mà nhà họ Lăng đã tổn thất một viên đế vương lục giá trị 50 trăm triệu, mà nghe ý trong lời nói của Chung tiểu thư, chúng tôi tổn thất giống như không chỉ là 50 trăm triệu, lại thêm tôi cũng sắp chịu sự trừng phạt từ phía bộ đội, cho nên mong Chung tiểu thư xem ở chuyện tôi sắp phải đối mặt mà bỏ qua cho nhà họ Lăng."

Không thể không nói, Lăng Phẩm Viện quả thực thông minh hơn Chung Thiên Thiên cùng Âu Minh Tịch không chỉ gấp đôi.

Chẳng những xin lỗi đúng lúc, còn xin lỗi thành khẩn trước mặt đâm người như vậy.

Điều này khiến Chung Noãn Noãn cùng Xích Dương đã chuẩn bị phá đổ nhà họ Lăng đồng thời thu lại ý nghĩ này.

Đúng vậy, tục ngữ nói không phải người một nhà không tiến vào cửa một nhà.

Ngay khi Lăng Phẩm Viện nhiều lần khiêu khích Chung Noãn Noãn, Xích Dương và Noãn Noãn đã đồng thời âm thầm quyết định muốn phá đổ nhà họ Lăng để cho Lăng Phẩm Viện một bài học.

Thế nhưng mà Lăng Phẩm Viện lại nói lời xin lỗi ở ngay trước mặt mọi người, còn nói đến chuyện nhà họ Lăng trước mặt chúng sĩ quan.

Kỳ thật cho dù những quân quan này nghe được, bọn họ cũng vẫn có thể ra tay với nhà họ Lăng. Nhưng mà xét thấy thái độ nhận sai của Lăng Phẩm Viện rất thành khẩn, lại thêm Chung Noãn Noãn thật sự mò không ít chỗ tốt từ nhà họ Lăng, cho nên hai người cảm thấy cũng là đồng thời quyết định, tạm thời không ra tay.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 742: Chung Khuê Quân sa lưới

Chỉ cần Lăng Phẩm Viện không còn gây chuyện, phỉ thúy mấy chục trên trăm trăm triệu này xem như là bồi tội.

Sau đó Xích Dương lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại, chỉ nói một câu -- "Có thể tiến vào."

Đa số mọi người đều không nghe được, thế nhưng mà trái tim Chung Khuê Quân lại đột nhiên nhảy một cái, dâng lên một dự cảm cực kì không tốt.

Mặc dù lúc này ông hẳn là ở lại lấy được sự tha thứ của Noãn Noãn. Nhưng mà cảm giác không tốt lại càng ngày càng mãnh liệt, mãnh liệt đến mức ông thậm chí đều không có tâm tư nói chuyện cùng Noãn Noãn, xoay người rời đi.

Vị trí đoàn trưởng, tập đoàn Vân Thượng, tài sản của Bồ ngọc gì đó..

Toàn bộ ông đều không cần.

Giờ phút này, Chung Khuê Quân chỉ muốn làm một người tự do sinh hoạt dưới ánh mặt trời.

Cho nên thừa dịp ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Lăng Phẩm Viện cùng Chung Noãn Noãn, một mình Chung Khuê Quân cầm túi xách lặng lẽ meo meo mà rời đi.

Hiện tại, bị bắt đã là chuyện sớm hay muộn, Chung Khuê Quân không dám về nhà, quyết định trực tiếp chạy trốn.

Thế nhưng mà..

Khi ông đi xuống tầng dưới, vừa lúc gặp được một nhóm người đang tiến đến.

Chung Khuê Quân nhận ra nhóm người này, bọn họ là bộ kỷ luật quân đội.

Hiện tại nhìn thấy những người này, trong lòng Chung Khuê Quân không nhịn được một trận chột dạ.

Thế là chuẩn bị đường vòng rời đi.

Ai ngờ sau khi những người này nhìn thấy ông, cũng đường vòng đi về phía ông.

Trái tim Chung Khuê Quân lộp bộp một tiếng, trong nháy mắt đầu óc nhanh chóng sung huyết.

Ông tiếp tục đi về phía một cửa ra vào khác, mà người ở phía sau cũng lại vẫn đi về phía ông.

Vừa mới bắt đầu là đi, nhưng sau khi nhìn thấy hướng đi của ông không đúng, liền trực tiếp chạy về phía ông.

Xong..

Trong lòng Chung Khuê Quân vô cùng sợ hãi, vô cùng tuyệt vọng.

Rốt cục, đồng chí bộ kỷ luật quân đội ba chân bốn cẳng đuổi kịp ông, sau đó cầm một tờ giấy lệnh bắt giữ có con dấu màu đỏ đưa tới trước mặt Chung Khuê Quân.

"Chung Khuê Quân, mời ông đi theo chúng tôi một chuyến."

Giờ phút này, đôi mắt Chung Khuê Quân có chút hoa mắt, có chút không nhìn rõ người trước mặt.

Ông chỉ biết đây là một buổi chiều mùa đông tràn ngập ánh nắng, gần như là giống với ánh nắng buổi chiểu ngày mà Bồ Ngọc chết..

Một bộ còng tay lạnh băng còng vào trên tay ông, ông bị lạnh đến mức đánh run một cái.

Chung Khuê Quân há to miệng muốn bình tĩnh nói chút gì, nhưng mà ông lại không biết muốn nói gì.

Ông không biết những người này bắt ông, là bởi vì tra ra chuyện ông hại chết Bồ Ngọc 17 năm trước, hay là bởi vì bọn họ tra ra chuyện ông có liên quan đến tổ chức xã hội đen.

Dù sao mặc kệ là chuyện gì, Chung Khuê Quân đều biết, ông xong rồi.

* * *

"Ai nha, Thiên Thiên tới rồi?"

Mặc dù đã là đêm khuya, thế nhưng mà toàn bộ nhà họ Cố lại là đèn đuốc sáng trưng.

Nhà họ Cố tọa lạc ở một biệt thự bên cạnh công viên rừng rậm cấp quốc gia ở thủ đô, hoàn cảnh vô cùng tốt.

Nơi công viên rừng rậm này đã từng là hành cung của hoàng đế thời cổ, là một chỗ sơn trang nghỉ mát, hoàn cảnh ưu nhã.

Tuy nói biệt thự là ở bên ngoài sơn trang nghỉ mát, nhưng cả chỗ biệt thự vẫn là dựa núi, gần sông, giống như là bồng lai tiên cảnh, là địa phương được rất nhiều quý tộc hào môn ưu tiên khi chọn lựa nhà ở.

Chỗ biệt thự này vô cùng lớn, thậm chí còn không nhỏ hơn sơn trang nghỉ mát ở một bên chút nào.

Phải biết, hoàng đế cổ đại vô cùng yêu thích hưởng thụ, cho dù là một chỗ sơn trang nghỉ mát, cũng là lớn đến trình độ khiến người giận sôi.

Cho nên lúc trước, lúc chỗ biệt thự này được xây dựng, toàn bộ nước Z đều oanh động.

Có thể mua một chỗ biệt thự ở đây, tài sản trong nhà ít nhất cũng phải lên đến chục tỷ.

Chỗ biệt thự này được xây dựng trong một dãy núi rất lớn, rất rộng, nhưng lại không cao, tầm mắt trống trải, dựa núi, gần sông, là địa phương có phong thuỷ rất tốt.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 743: Tâm nguyện của Nam Cung lão gia tử

Cho nên không chỉ có nhà họ Cố ở lại nơi này, còn có mấy cái hào môn bậc ba, hào môn bậc hai, thậm chí ngay cả nhị thiếu gia Nam Cung Cần nhà họ Nam Cung, hào môn bậc nhất thủ đô cũng mua biệt thự ở đây.

Chỉ là nhà họ Cố làm hào môn bậc ba, chỉ có thể ở chân núi công viên rừng rậm này, mà Nam Cung Cần, thiếu gia hào môn bậc nhất lại là ở tại đỉnh núi.

Nói lên nhà họ Nam Cung, liền không thể không nói lịch đại các thiếu gia kinh tài tuyệt diễm nhà họ Nam Cung.

Đầu tiên muốn nói đến Nam Cung lão gia tử.

Nam Cung lão gia tử tên là Nam Cung Nhân Nghĩa, là người đi theo các thủ trưởng tranh đấu giành thiên hạ trong những năm khó khắn. Một thân công lao chinh chiến, vô số lần lập công, hiện tại là thượng tướng đỉnh cấp của nước Z.

Ông sinh ra ba nam một nữ.

Con trai cả Nam Cung Thuật, trước mắt là tư lệnh quân khu ở thủ đô, là một thủ trưởng.

Con trai thứ hai Nam Cung Cần, là một nhân tài của thương giới, trước mắt là chủ tịch tập đoàn Đế Cung, tập đoàn khổng lồ nhất nước Z. Trên danh nghĩa, tập đoàn liên quan đến bất động sản, khách sạn, giải trí, mỹ thực, bách hóa, châu báu, trò chơi.. Tập đoàn rất lớn, các ngành nghề kiếm tiền ông gần như đều đề cấp tới, mà lại mỗi một cái ngành nghề ông đề cập tới đều vận hành tốt đẹp.

Con trai thứ ba Nam Cung Triệu, là bộ trưởng bộ ngoại giao.

Ba con trai, một người theo quân, một người theo thương, một người theo chính, lại đều là người nổi bật số một số hai.

Cho nên nói, nhiều năm như vậy nhà họ Nam Cung vẫn luôn chiếm giữ vị trí đúng đầu tứ đại gia tộc cũng không phải không có lý do.

Chẳng qua nhà họ Nam Cung cũng có một chuyện làm tất cả đàn ông đều vì đó mà đau lòng.

Đó chính là Nam Cung Ngọc, tiểu công chúa nhà họ Nam Cung bị làm mất.

Bị làm mất tại 18 năm trước.

Nhà họ Nam Cung gặp biến đổi lớn, chủ mẫu nhà họ Nam Cung trong cơn tức giận buông tay nhân gian. Nam Cung Nhân Nghĩa không tìm thấy con gái, vợ cũng đã chết, cả người cũng đi qua quỷ môn quan một lần, từ nay về sau thân thể ngày càng sa sút.

Mỗi khi đến mùng một mười lắm, người nhà họ Nam Cung đều sẽ ăn chay niệm phật, thậm chí còn phụ trách sửa chữa các chùa miếu lớn xung quanh thủ đô trong thời gian dài, chỉ mong có thể thông qua những chuyện này, để người thân có lẽ còn sống ở thế giới này của bọn họ có thể chịu đau khổ ít đi một chút.

Con gái nhà họ Nam Cung vô cùng vô cùng quý giá.

Bởi vì bắt đầu từ đời của Nam Cung lão gia tử, chính là có thật nhiều nam, nhưng lại không có một nữ.

Thật vất vả mới sinh được một người con gái, kết quả lại bị làm mất.

Thế là ông vẫn ngóng trông ba đứa con trai của ông có thể sinh cho ông một cháu gái.

Kết quả..

Con trai cả Nam Cung Thuật, sinh hai đứa con trai -- Cháu trai cả Nam Cung Kình cùng cháu trai thứ hai Nam Cung Lễ.

Bây giờ ở trong quân đội, cháu trai cả Nam Cung Kình đã là thủ trưởng bộ đội đặc chủng thủ đô, là một thiếu tướng.

Cháu trai thứ hai Nam Cung Lễ, vốn dĩ làm ở bộ công an, hiện tại đang rèn luyện tạm giữ chức phó cục trưởng cục cảnh sát ở thành phố Nam.

Sau khi con trai cả sinh hai đứa con trai, quyết định không sinh nữa, lão gia tử lại đem sự chờ đợi rơi xuống trên người con trai thứ hai, hi vọng con trai thứ hai có thể sinh cháu gái cho ông.

Chờ mong ngôi sao chờ mong ánh trăng, sau khi cháu trai thứ hai Nam Cung Lễ được 2 tuổi, con trai thứ hai Nam Cung Cần rốt cục cũng có động tĩnh.

Nhưng mà trong khoảng thời gian bốn năm, theo hai lần thanh âm khóc nỉ non trong phòng sinh, con trai thứ hai Nam Cung Cần vẫn là sinh hai đứa con trai -- cháu trai thứ ba Nam Cung Vân, cùng cháu trai thứ bốn Nam Cung Chính.

Hai người cháu trai này quả thực hoàn mỹ kế thừa năng lực của ba bọn họ, lúc ba tuổi liền cho thấy khả năng kinh thương kinh người. Lão gia tử cũng cảm thấy rất vui mừng.

Con trai cả cùng con trai thứ hai đều không sinh, thế là lão gia tử lại bắt đầu bức bách người chủ nghĩa độc thân là con trai thứ ba Nam Cung Triệu.

Dưới sự bức bách của Nam Cung lão gia tử, Nam Cung Triệu rốt cục vẫn là có một quy túc tốt, nghe lời của lão gia tử, sinh con.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 744: Một phòng đàn ông

Mặc dù thời gian sinh chậm hơn con cả và con thứ hai rất nhiều, nhưng mà chỉ cần con thứ ba của ông chịu sinh, lão gia tử vẫn là rất vui vẻ.

Lão gia tử đáp ứng con thứ ba, chỉ sinh một thai, bất kể nam nữ.

Dù sao, một thai cuối cùng nhà ông, liền sinh con gái.

Cho nên lão gia tử đem tất cả tình cảm đều đầu nhập vào bụng con dâu thứ ba. Đặc biệt là sau khi nghe được con dâu thứ ba mang song bào thai, càng là làm ra một phòng trẻ con phấn nộn nộn cho hai đứa bé.

Tất cả mọi thứ trong phòng đều là màu hồng.

Nhưng mà theo hai tiếng khóc nỉ non nổ vang ở nhân gian, xốc lên khăn bao bọc hai đứa nhỏ vừa xem --

Vẫn là hai bé trai!

Cũng chính là Nam Cung Dịch và Nam Cung Trạch, cháu trai thứ năm cùng cháu trai thứ sáu nhà họ Nam Cung.

Nam Cung Dịch là thiên tài toán học, là thạc sĩ được đại học thủ đô cử đi học, hiện tại đang đảm nhiệm chức vụ quan trọng ở thuế chính tư.

Nam Cung Trạch là một thiên tài y học, vốn là người của quân y hiệp, về sau đổi đi nơi khác đảm nhiệm chức vụ quan trọng ở y chính tư.

Có thể nói, nhà họ Nam Cung không thẹn là hào môn đứng đầu. Ba đời đàn ông nhà họ Nam Cung, mỗi người đều vô cùng nổi bật. Tiếc nuối duy nhất chính là quá ít con gái, mà một người con gái duy nhất, còn bị bọn họ làm mất.

Cái này khiến cả nhà họ Nam Cung đều sinh hoạt trong sự áy náy suốt 20 năm qua.

Mãi đến một đôi long phượng thai của cháu trai cả, thiếu tướng Nam Cung Kình xuất thế, tiểu công chúa Nam Cung Linh xuất hiện, mới đền bù sự khát vọng của lão gia tử Nam Cung Nhân Nghĩa đối với cháu gái.

Chẳng qua Nam Cung Ngọc, vẫn là nỗi đau không thể nhắc tới của nhà họ Nam Cung.

Bởi vì nhà của nhị thiếu gia Nam Cung Cần nhà họ Nam Cung ở tại biệt thự đỉnh núi, mà Cố Minh Triết lại quen biết tam thiếu gia Nam Cung Vân cùng tứ thiếu gia Nam Cung Chính nhà họ Nam Cung, có lần đi tham gia tiệc hội nhà họ Nam Cung, trong lúc vô tình phát hiện ngọc bội ngọc lục bảo hình nguyệt nha trong bức tranh trên hành lang.

Ngọc lục bảo là cực phẩm trong đế vương lục, trên thị trường rất hiếm thấy. Bởi vì nhà họ Cố có sản nghiệp liên quan đến ngọc thạch châu báu, cho nên từ nhỏ Cố Minh Triết rất mẫn cảm với mấy đồ vật này.

Mặc dù anh xem thường Chung Thiên Thiên, không nhớ ra hình dạng của Chung Thiên Thiên như thế nào, nhưng lại nhớ kỹ mỗi lần tham gia các loại tiệc hội ở thành phố Giang, trên cổ Chung Thiên Thiên đều mang theo ngọc bội kia.

Mặc dù ngọc bội kia đáng tiền, nhưng cũng chỉ một trăm triệu mà thôi. Đối với gia đình có tài sản tiếp cận 300 trăm triệu như nhà họ Cố mà nói, cũng không xem là gì. Cho nên Cố Minh Triết cũng chưa từng để ý Chung Thiên Thiên, chỉ là để ý đến dây chuyền kia mà thôi.

Về sau anh có một lần may mắn được tham gia tiệc hội nhà họ Nam Cung, trong lúc vô tình phát hiện bức tranh của sợi dây chuyền này, kinh hãi, thế là giả bộ vô ý hỏi thăm tam thiếu gia Nam Cung Vân về bức họa này, thế mới biết, hóa ra đây là tiểu công chúa mất tích nhiều năm nhà họ Nam Cung vẽ.

Mỗi một thiếu gia nhà họ Nam Cung đều là muội khống, mỗi người trong nhà đều cất chứa rất nhiều đồ vật liên quan tới người em gái mất tích.

Cho nên anh nghi ngờ, Chung Thiên Thiên có quan hệ với Nam Cung Ngọc. Thế là liền lập tức chạy tới thành phố Giang, vừa lúc gặp tiệc hội Chung Khuê Quân tổ chức cho Chung Noãn Noãn.

Bây giờ, người nhà họ Cố đều biết Chung Thiên Thiên chính là con gái Nam Cung Ngọc, là tiểu công chúa, cháu gái chân chính nhà họ Nam Cung.

Cho nên dù là Chung Thiên Thiên tìm đường chết chạy tới đắc tội Selina, làm hiện tại nhà họ Cố bốn bề thụ địch, nhưng mà nhà họ Cố cũng không có vì vậy mà tức giận.

Dù sao bọn họ cảm thấy không có cái gì cao quý hơn tiểu công chúa nhà họ Nam Cung.

Nhà họ Cố tọa lạc ở bên trái chân núi khu biệt thự, là biệt thự sáu tầng.

Trước biệt thự có một vườn hoa tầm 600 mét vuông, hai bên cũng có vườn hoa chiếm diện tích tiếp cận 500 mét vuông, đằng sau là bể bơi rộng lớn.
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 745: Dế nhũi

Vườn hoa rất đẹp, có bể phun nước, còn có cái bàn có tạo hình rất đặc biệt, nhìn ra được đây là một gia đình thích làm tiệc hội.

Giờ phút này, nhà họ Cố đèn đuốc sáng trưng, tất cả ánh đèn trong biệt thự sáu tầng kiến trúc cổ đã được mở ra.

Ấm áp ánh đèn chiếu xạ ra biệt thự vô cùng lộng lẫy.

Lúc Chung Thiên Thiên ngồi xe, đi vào cửa biệt thự nhà họ Cố, nhìn thấy kiến trúc khổng lồ như một tòa thành này, cả người đều sợ ngây người.

"Anh Minh Triết, nhà anh thật đẹp!"

Cố Minh Triết nắm tay Chung Thiên Thiên, khóe môi mỉm cười, trong lòng lại chửi thầm Chung Thiên Thiên là đồ nhà quê.

"Em nói.. Nhà ai?"

"Anh.." Vừa mới nói một chữ, phản ứng kịp, Chung Thiên Thiên lập tức đổi giọng: "Nhà em!"

Cố Minh Triết phát ra một tiếng cười nhẹ vui vẻ, đúng lúc này, cửa nhà họ Cố bị tự động mở ra.

Ba Cố- Cố Trung Thành, mẹ Cố- Tần Vân cùng chủ mẫu nhà họ Hoàng, mẹ ruột của Selina- Cố Trà Yên, giờ phút này bọn họ bị một đám danh môn thục Viện cùng quý phụ nhân vây quanh ở giữa.

Cửa mở, bốn phía đột nhiên dấy lên khói lửa chói lọi, dưới bầu trời đen kịt này lộ ra càng thêm xinh đẹp.

"Trời ạ, thật đẹp!"

Chung Thiên Thiên che miệng, trong nháy mắt nước mắt liền chảy xuống.

À, đây là nước mắt cô chuẩn bị thật lâu.

Cô đã sớm quyết định sau khi nhìn thấy Cố ba Cố mẹ, vì bọn họ đối tốt với cô mà khóc một trận.

Đối mặt với Chung Thiên Thiên đang khóc bù lu bù loa, đám người trợn tròn mắt: "..."

Đẹp cũng muốn khóc?

"Cô đang khóc cái gì?"

Nhóm danh môn thục viện ở một bên nghe nói Cố thiếu đã đăng ký kết hôn, trong lòng chết sống cũng không muốn tin tưởng, cho nên bất kể như thế nào cũng muốn đến xem con dâu nhà họ Cố kia, sau khi nhìn thấy Chung Thiên Thiên cũng là trợn tròn mắt.

Chung Thiên Thiên này muốn tướng mạo không có tướng mạo, muốn dáng người không có dáng người, muốn thân cao không có thân cao, muốn bối cảnh không có bối cảnh, quê quê mùa mùa, còn ngu như bò..

Chẳng lẽ Cố thiếu bị bệnh về mắt sao?

Tất cả mọi người là thục nữ, sau khi nhìn thấy thiếu phu nhân không lên được mặt bàn của nhà họ Cố này, mặc dù ngoài miệng chưa hề nói bất luận câu chửi bới gì, nhưng mà sự khinh thường trong đáy mắt của bọn họ, Chung Thiên Thiên lại thấy rất rõ ràng.

Rất tức giận!

Tần Vân cười gượng một tiếng, nhanh chóng nhiệt tình đi ra phía trước, cầm tay Chung Thiên Thiên: "Thiên Thiên, cuối cùng con cũng tới. Thế nào? Có mệt hay không?"

Sớm tại chúng danh môn thiên kim quăng ánh mắt khinh thường về phía Chung Thiên Thiên, cô liền dừng khóc.

Sau khi đạt được sự yêu mến của mẹ Cố, sự phiền muộn trong lòng Chung Thiên Thiên ít đi một chút. Vốn dĩ còn có chút tiếc nuối, thế nhưng mà vì ra oai với những người tự xưng là danh môn thiên kim tiểu thư này, Chung Thiên Thiên cũng không giả vờ, giơ lên một nét cười: "Mẹ, con không mệt. Cảm ơn mẹ cùng ba chuẩn bị tiệc hội chào mừng con long trọng như vậy."

Một tiếng mẹ cùng ba quen thuộc này, làm cho ba Cố cùng mẹ Cố không nhịn được nhao nhao co miệng lại, ngay sau đó đầu choáng một cái.

Nói thật, khát vọng nhìn thấy tiểu công chúa nhà họ Nam Cung như vậy, nhưng khi nhìn thấy bộ mặt thật bọn họ mới phát hiện, đây quả thực không phải là người bình thường.

Trước kia, lúc còn ở thành phố Giang, sao bọn họ lại không cảm thấy thiên kim nhà họ Chung dế nhũi như vậy?

Thiên kim nhà họ Lương ở phía sau thật sự là không nhịn được, dù sao cô cũng không thích Cố Minh Triết, mặc dù chính cô chỉ là một thiên kim hào môn bậc ba, nhưng lại đính hôn cùng thiếu gia hào môn bậc hai.

Hôm nay cô tới đây, thuần túy là vì nhìn con dâu nhà họ Cố. Dù sao Cố Minh Triết cũng coi như là nhân vật tuấn lãng số một số hai trong số thiếu gia hào môn bậc ba.

Thế nhưng mà vừa xem xét, hơi kém liền cười vỡ cả bụng.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 746:

"Chung tiểu thư thật đúng là thích nói đùa, khu này bắn cái pháo hoa, vậy mà đã nói là long trọng, còn hội chào mừng đâu.. Chẳng lẽ Chung tiểu thư chưa từng được thấy hội chào mừng sao?"

Chung Thiên Thiên: "..."

"Cố thiếu, trước kia tôi còn tưởng rằng ánh mắt anh cao, ngay cả dạng người như Thiển Thiển anh cũng chướng mắt, còn tưởng rằng anh nhất định phải tìm thiên kim hào môn bậc nhất đâu. Thế nhưng mà Chung Thiên Thiên này.. Cố thiếu là cưới tới khôi hài sao? Đến cùng là anh coi trọng cô ta ở điểm nào? So sánh cô ta với Thiển Thiển, kia cũng là vũ nhục Thiển Thiển!

Thiển Thiển theo anh nhiều năm như vậy, thích anh nhiều năm như vậy, cô ấy khóc nói với tôi anh cưới người khác tôi còn không tin, nhưng mà bây giờ nhìn Cố thiếu anh mang dạng phụ nữ như vậy trở về.. Cố thiếu, anh thật đúng là làm chúng tôi thất vọng. Anh không xứng với Thiển Thiển!"

Chung Thiên Thiên quả thực cảm thấy đầu muốn bốc khói nhẹ.

Cô cũng không quen biết người phụ nữ này, cô ta dựa vào cái gì nói cô?

Vậy mà nói cô không có cái gì..

Chẳng qua người tên Thiển Thiển trong miệng cô ta, cô ngược lại là biết.

Lúc ấy trọng tâm sản nghiệp của nhà họ Cố đã chuyển đến bên thủ đô, có một người tên Trần Thiển Thiên liền quay chung quanh bên cạnh Cố Minh Triết.

Nhớ rõ khi đó là bữa tiệc cuối cùng nhà họ Cố tổ chức tại thành phố Giang, tiệc hội xong xuôi, bọn họ liền sẽ chuyển nhà đến thủ đô. Lần đó cô đi, người tên Trần Thiển Thiển kia cũng đi.

Khi đó người cô ghét nhất trên thế giới này chính là Trần Thiển Thiển.

Bởi vì dung mạo Trần Thiển Thiển xinh đẹp, dương cầm tiêu chuẩn đạt cấp đại sư, là thiên kim hào môn bậc ba ở thủ đô, vẫn là một thạc sĩ, biết sáu loại tiếng. Nghe nói người trong nhà cô ta chuẩn bị chờ cô ta tốt nghiệp đại học xong sẽ đưa cô ta đi bộ ngoại giao làm quan ngoại giao.

Khi đó tất cả thiên kim hào môn ở thành phố Giang đều vây quanh Trần Thiển Thiển, ca ngợi cô ta xinh đẹp, gia thế tốt, đánh đàn êm tai, vẫn là tài nữ tinh thông sáu thứ tiếng, cảm thấy cô đứng bên người Cố Minh Triết, những cô gái khác đều thua chị kém em, còn nói bọn họ là tuyệt phối.

Khi đó cô liền đặc biệt đặc biệt tức giận, liền muốn trở thành người đứng ở bên người Cố Minh Triết, để Trần Thiển Thiển đỏ mắt.

Rốt cục, cô làm được.

Vốn nghĩ hôm nay có thể diễu võ giương oai trước mặt Trần Thiển Thiển một chút, kết quả còn không có nhìn thấy người, liền bị bạn của Trần Thiển Thiển làm nhục.

Đang muốn phát tác, một thanh âm có chút lanh lảnh, nghe xong liền cảm giác có chút non nớt đột nhiên vang lên.

"Anh tôi muốn tìm kiểu phụ nữ như thế nào thì có liên quan gì đến cô! Cô là cái quỷ gì, dựa vào cái gì khoa tay múa chân, nói này nói kia ở nhà họ Cố chúng tôi? Trần Thiển Thiển là cái gì? Cô ta có thể so với chị dâu tôi sao? Tôi cảm thấy chị dâu tôi chỗ nào đều tốt hơn Trần Thiển Thiển, cô lại làm gì được tôi? Đàn ông người ta đều từ bỏ, còn nhất định phải đi lên bám sát, cái này không phải tìm mắng sao?"

Cô bé này đứng giữa Cố ba cùng một người phụ nữ khác.

Chung Thiên Thiên nhìn kỹ, ngũ quan của người phụ nữ này.. Quả thực vô cùng giống Selina!

Chỉ là Selina dung hợp huyết thống Âu Mỹ.

Nhưng mà trừ bỏ huyết thống Âu Mỹ kia, ngũ quan của Selina quả thực chính là phiên bản của người phụ nữ này.

Dáng dấp người phụ nữ này rất đẹp, ngũ quan vô cùng lập thể.

Người này, hẳn là Cố Trà Yên, mẹ của Selina, người gả vào nhà họ Hoàng, hào môn bậc hai thủ đô đi?

Mà cô gái này rất rõ ràng không di truyền được vẻ đẹp của Cố Trà Yên, dáng dấp rất bình thường, nhưng mà sau khi cô bé này nói ra lời nói đả thương thiên kim vừa mỉa mai cô kia, Cố Trà Yên chẳng những không trách cứ, ngược lại tràn đầy cưng chiều, cho nên..

Người này hẳn là Hoàng Vũ Hàm, con gái của Cố Trà Yên cùng chủ nhà họ Hoàng, Hoàng Thiên Thành đi!
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 747:

Nếu không cũng sẽ không gọi Cố Minh Triết là anh trai.

Mặc dù bộ dáng của Hoàng Vũ Hàm có vẻ rất cay nghiệt, nhưng mà cô ta bảo vệ cô như vậy, Chung Thiên Thiên vẫn là rất thích người em họ này.

Lương Uyển Thần bị Hoàng Vũ Hàm mắng ác độc như vậy một trận, tức giận đến hai gò má đỏ bừng: "Hoàng Vũ Hàm, hàm dưỡng thục nữ của cô đâu? Tuổi còn nhỏ đã miệng lưỡi bén nhọn như vậy, nhà họ Hoàng chính là giáo dục cô như vậy sao?"

Chung Thiên Thiên thấy cô em chồng chịu ấm ức, đứng ra chuẩn bị tranh cãi với Lương Uyển Thần.

Kết quả còn không có nói ra lời nào cũng đã bị người khác giành trước.

"Luôn miệng nói người khác không có giáo dưỡng, chẳng lẽ Lương tiểu thư liền rất có giáo dưỡng sao? Cháu dâu của tôi cũng không trêu chọc cô đi? Nó vào chính là nhà họ Cố, sắp trở thành con dâu nhà họ Cố, xin hỏi cái này liên quan gì đến Lương tiểu thư?

Cháu dâu nhà tôi cũng không trêu chọc cô, cô liền nói năng lỗ mãng, nói nó quê mùa, không kiến thức. Đây chính là giáo dưỡng mà Lương tiểu thư nói? Trần Thiển Thiển là không tệ, cô ta cái gì cũng tốt, nhưng cưới một người phụ nữ như vậy trở về, chẳng lẽ sẽ không cảm thấy là đang lấy một cái máy tính 3D lập thể trở về sao? Mặc dù Thiên Thiên không chu đáo như Trần Thiển Thiển, nhưng lại có một thứ tốt hơn Trần Thiển Thiển, đó chính là chân thật.

Thiên Thiên chân thật hơn Trần Thiển Thiển rất nhiều, nó mới là cô gái có máu có thịt thanh xuân hoạt bát chân chính. Loại người có giáo dưỡng hào môn cùng tình cảm cao quý như Lương tiểu thư, vẫn là nhanh chóng gả vào hào môn bậc hai làm thiếu phu nhân của cô đi. Nhà họ Cố chúng tôi không cần loại người phụ nữ chỉ có học thức không có máu thịt như Lương tiểu thư cùng Trần tiểu thư."

Dứt lời, không đợi Lương Uyển Thần mở miệng, Cố Trà Yên liền cười đi đến trước mặt Chung Thiên Thiên, thân mật nắm tay Chung Thiên Thiên nói: "Thiên Thiên, mệt không? Đi, cùng cô vào trong phòng ngồi một chút. Chú cháu đêm nay có xã giao, nhưng nghe nói cháu muốn tới, chuyên môn chuẩn bị lễ vật cho cháu, mau vào nhìn xem."

Chung Thiên Thiên còn là lần đầu tiên được người khác bảo vệ như vậy.

Giờ phút này, cô cảm thấy mặc dù cô không phải người phụ nữ giàu có và quyền lực nhất trên thế giới này, nhưng cô lại là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới này.

"Mọi người, các người nghe nói Minh Triết nhà chúng tôi mang theo vợ mới cưới trở về, cho nên đều muốn nhìn xem, hiện tại các người thấy được, liền mời về đi. Hiện tại cũng đã không còn sớm, yến hội ngày sau, hi vọng tất cả mọi người có thể tới tham gia."

Mẹ Cố Tần Vân tuyệt không cảm thấy Cố Trà Yên cùng Hoàng Vũ Hàm nói chuyện cay nghiệt, vẻ mặt tươi cười làm mọi người rời đi.

Trong này đa số thiên kim tiểu thư đều là chưa đến hào môn bậc ba, cho nên mặc dù trong lòng cảm thấy Chung Thiên Thiên còn không cả bằng bọn họ, quả thực quá low, nhưng mà mặt ngoài cũng không dám nói.

Mặc dù Lương Uyển Thần sắp gả vào hào môn bậc hai, nhưng dù sao còn chưa gả, so với chủ mẫu hào môn bậc hai như Cố Trà Yên, cô cũng chẳng là cái gì.

Cho nên mặc dù tức giận, nhưng cũng không dám lại nói cái gì. Tức giận rời đi.

Dần dần, người đều đi gần hết, chỉ còn lại người nhà họ Cố cùng Cố Trà Yên còn có Hoàng Vũ Hàm.

Chung Thiên Thiên nghĩ đến cô đắc tội Selina, đưa tới phiền toái lớn cho nhà họ Cố như vậy, lại thêm Selina lại là con gái Cố Trà Yên, làm hại Cố Trà Yên chạy tới thành phố Giang một chuyến, còn bị ném vào thùng rác, lập tức liền cảm thấy có chút xấu hổ.

"Cô, ba, mẹ, thật xin lỗi, bởi vì con nói một chút lời nói khiến Selina không vui mà mang đến phiền phức cùng rắc rối lớn như vậy cho cô còn có ba mẹ, thật sự là thật xin lỗi."

Ha ha, một câu thật xin lỗi liền muốn đền bù tổn thất của nhà họ Cố?
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 748: Người nhà họ Cố

Nếu không phải xem ở mặt mũi nhà họ Nam Cung, mẹ Cố quả thực hận không thể xông lên đánh chết Chung Thiên Thiên.

Cuối cùng mẹ Cố vẫn là nhịn xuống sự tức giận này.

Ba Cố là người làm việc lớn, là người đầu tiên lấy lại được tinh thần từ trong sự phiền muộn, thở dài một hơi: "Thiên Thiên, kỳ thật chuyện này thật đúng là đã mang đến tổn thất không cách nào đền bù cho nhà họ Cố."

Một câu, Chung Thiên Thiên bị dọa đến ngây người. Vừa định nói cái gì, ba Cố còn nói thêm: "Chẳng qua, người trẻ tuổi sao, ai còn có thể không phạm sai lầm? Nếu con đã kết hôn với Minh Triết, vậy về mặt pháp luật, các con cũng đã là vợ chồng. Về sau ba và mẹ chồng con cũng sẽ giống như ba mẹ con. Tất cả mọi người là người một nhà, cũng đừng nói những câu khách sáo như vậy."

Chung Thiên Thiên biết ba mẹ Cố Minh Triết vô cùng tốt, nhưng lại không nghĩ tới bọn họ lại có thể tốt đến loại trình độ này. Nước mắt không khống chế được, lại rớt xuống.

Cố Trà Yên mỉm cười, đi đến bên người Chung Thiên Thiên, thân mật kéo tay cô: "Đứa bé ngốc, gặp được ba mẹ là chuyện vui mừng, tại sao lại khóc? Cho dù bị ấm ức gì, cháu phải nhớ kỹ, chúng ta là người nhà của cháu, chúng ta đều sẽ đứng về phía cháu vô điều kiện. Biết chưa?"

Chung Thiên Thiên dùng sức gật đầu: "Vâng, cháu đã biết. Cám ơn cô."

"Người một nhà, nói cảm ơn làm gì!"

Hoàng Vũ Hàm đi nhanh tiến lên kéo tay Chung Thiên Thiên một cách thân mật, làm Chung Thiên Thiên đến nhà họ Cố ngày đầu tiên liền cảm nhận được sự ấm áp của người nhà. Trong lòng cô đã hoàn toàn đem bản thân trở thành người nhà họ Cố.

Bởi vì thời gian đã rất muộn, Cố Trà Yên cùng Hoàng Vũ Hàm không ở lại nhà họ Cố bao lâu, nói vài câu liền rời đi.

Mãi đến hai người rời đi nhà họ Cố, ngồi lên Rolls-Royce ảo ảnh, lúc này Hoàng Vũ Hàm mới nhếch miệng: "Mẹ, mẹ xác định Chung Thiên Thiên chính là công chúa nhỏ nhà họ Nam Cung sao? Này cũng quá low đi? Quả thực.. Con cảm thấy Lương Uyển Thần nói thật không sai, đứng chung một chỗ với loại người như vậy, cảm giác đều là vũ nhục con."

Cố Trà Yên đưa tay lấy ra một chai nước lọc, ưu nhã uống một ngụm, lúc này mới chậm rãi ung dung nói: "Tiểu Hàm, con phải nhớ kỹ, một người sống một đời không có khả năng vẫn luôn không thay đổi, nếu là con xem thường cô ta của ngày hôm nay, như vậy cô ta của ngày sau, con nhất định sẽ không với tới được. Đừng nói nhà họ Nam Cung, chính là ba nhà khác, cho dù là con cái nuôi dưỡng bên ngoài của con thứ, con đi nói chuyện cùng bọn họ, bọn họ có thèm nhìn con một chút sao?"

Hoàng Vũ Hàm hừ một tiếng: "Đó là bởi vì con còn nhỏ. Chờ con lớn lên, thành đại mỹ nữ, bằng thân phận thiên kim hào môn bậc hai của con, bọn họ vẫn sẽ thích con."

Cố Trà Yên yêu thương sờ lên đầu Hoàng Vũ Hàm: "Đó là đương nhiên, con gái của mẹ chính là thiên kim hào môn bậc hai chân chính. Hôm nay con làm vô cùng tốt, mặc dù trên đường đi đều đang phàn nàn không muốn nói chuyện với cô ta, nhưng mà vừa rồi con giữ gìn cô ta, Chung Thiên Thiên sẽ ghi ở trong lòng.

Khí chất của một người đều là từ tiền chồng chất lên. Con đừng nhìn hiện tại Chung Thiên Thiên chẳng ra gì, nhưng mà mẹ dám cam đoan với con, trở lại nhà họ Nam Cung không đến một tháng, Chung Thiên Thiên nhất định sẽ có biến hóa long trời lở đất. Đến lúc đó, chờ tới lúc cô ta trở thành công chúa nhỏ được nâng trong tay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan của nhà họ Nam Cung, con sẽ biến thành bạn tốt kiêm chị em bên người cô ta.

Đến lúc đó những công tử thiếu gia hào môn bậc nhất vây quanh cô ta, con còn sợ không có cơ hội sao? Chỉ cần con có thể gả vào hào môn bậc nhất, đến lúc đó cho dù cô ta từ bỏ anh họ con, đối với chúng ta mà nói cũng đã không quan trọng."

Đôi mắt Hoàng Vũ Hàm trừng lớn: "Dạng người low như cô ta, anh họ con đều không ghét bỏ, cô ta còn dám vứt bỏ anh họ con?"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 749: Ngốc

Cố Trà Yên lắc đầu: "Tiểu Hàm, con vẫn là quá non. Người như Chung Thiên Thiên vừa nhìn liền biết là loại người đã ngốc còn lòng dạ lớn. Loại người này chẳng những sẽ không biết cảm ơn, còn sẽ qua sông đoạn cầu. Một khi cô ta trở lại nhà họ Nam Cung, sớm hay muộn cũng sẽ vứt bỏ anh họ con. Cho nên mẹ mới làm con bất kể như thế nào cũng phải nghĩ biện pháp tiếp cận cô ta, trở thành người bạn tốt nhất của cô ta. Con phải nhớ kỹ, con còn nhỏ, trước khi gả vào hào môn bậc nhất, con còn cần cô ta che chở, cho nên cho dù có một ngày cô ta muốn ly hôn với anh họ con, con cũng muốn đứng về phía cô ta, ủng hộ cô ta, trở thành bạn trên tinh thần của cô ta. Như vậy, cho dù cô ta ly hôn, con vẫn có thể đứng ở bên người cô ta. Hiểu không?"

Trong mắt Hoàng Vũ Hàm lóe lên ánh sáng nhất định phải được: "Mẹ, yên tâm đi, về sau con nhất định sẽ gả vào hào môn bậc nhất. Chẳng qua.. Anh họ con thông minh như vậy, chẳng lẽ lại không nghĩ đến điều này?"

Cố Trà Yên mỉm cười: "Đương nhiên là nghĩ tới. Chẳng qua nó cũng chỉ có thể nghĩ biện pháp để đạt được lợi ích lớn nhất. Chờ đến lúc không có biện pháp khống chế được Chung Thiên Thiên nữa, nghĩ biện pháp bảo vệ nhà họ Cố, đồng thời đạt được điều nó muốn từ trên người cô ta, như vậy cũng liền có thể."

Hoàng Vũ Hàm bĩu môi: "Chậc chậc, thật không nghĩ tới đồ nhà quê kia lại còn có giá như vậy."

Trong nháy mắt ánh mắt Cố Trà Yên trở nên sắc bén, Hoàng Vũ Hàm bị dọa khẽ giật mình, nhanh chóng xua tay: "Được được được, con đã biết, Thiên Thiên là chị em tốt nhất của con, ở trước mặt cô ta, con tuyệt đối sẽ không biểu hiện sự xem thường của con với cô ta. Con sẽ trở thành người bạn tốt nhất của cô ta, làm cô ta giới thiệu đàn ông tốt nhất cho con."

Cố Trà Yên nghe xong, nét cười trên khóe môi liền tràn ra.

"Cháu trai thứ năm cùng thứ sáu nhà họ Nam Cung đều là nhân tài hiếm có. Mẹ càng thích lục thiếu gia Nam Cung Trạch. Tuy nói hiện tại đi y chính tư, nhưng bản thân cậu ta lại là người rất có thiên phú trong lĩnh vực y học. Trước đó cậu ta có chút tranh chấp với bên y hiệp viện, nhưng mà mẹ tin tưởng, Nhà họ Nam Cung sẽ không chắp tay nhường khối y hiệp viện kia cho người khác, sớm muộn gì Nam Cung Trạch đều sẽ trở về.

Nếu con có thể gả cho Nam Cung Trạch, vậy sau này con sẽ có quyền lên tiếng rất mạnh ở toàn bộ nước Z. Con nhìn nhà họ Thạch, vốn là xếp thứ cuối cùng trong tứ đại gia tộc, cũng là bởi vì bọn hắn khống chế y hiệp viện, ở trong y hiệp viện rất có quyền nói chuyện, ngay cả nhà họ Ninh cùng nhà họ Tiếu đều bị bọn họ coi thường, thậm chí bọn họ còn dám công nhiên khiêu khích mệnh lệnh của Nam Cung Thuật."

"Vậy vì sao mẹ không làm con gả cho người nhà họ Thạch? Chẳng phải Thạch Trọng Lỗi cũng đang y hiệp viện hay sao? Mà lại ba anh ta là chủ nhiệm, anh ta lăn lộn ở y hiệp viện còn tốt hơn Nam Cung Trạch. Nghe nói Nam Cung Trạch đã xung đột với Thạch Trọng Lỗi mấy lần, cho nên trong cơn tức giận, Nam Cung Trạch liền đi nhậm chức ở y chính tư."

Cố Trà Yên không nhịn được dùng ngón tay dùng sức đâm trán Hoàng Vũ Hàm một cái, đâm đến cô phải hô lên.

"Thạch Trọng Lỗi người ta có thể để ý con sao? Mà lại con là bởi vì Chung Thiên Thiên mới có thể nhận biết công tử thiếu gia hào mông bậc nhất, đến lúc đó Nam Cung Trạch là anh của Chung Thiên Thiên, thế nhưng mà Thạch Trọng Lỗi cũng đã bắt đầu âm thầm đối đầu với nhà họ Nam Cung. Con cảm thấy Thạch Trọng Lỗi sẽ tìm người phụ nữ ở phe đối lập làm vợ sao? Nghĩ như thế nào?

Mặc dù hiện tại tình thế nhà họ Thạch nhìn thế như chẻ tre, nhưng nhà họ Nam Cung lại là hào môn uy tín lâu năm, hai nhà bọn họ đối đầu, luôn cảm thấy nhà họ Thạch chính là nhà giàu mới nổi mà thôi."

Đối với sự hình dung của Cố Trà Yên, miệng Hoàng Vũ Hàm không nhịn được một trận cuồng rút.

Đoán chừng cũng chỉ có mẹ của cô, mới có thể hình dung hào môn xếp hạng thứ tư nước Z thành nhà giàu mới nổi.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 750:

Thời gian đánh mặt rốt cục tiến đến.

Chờ đợi ngày này..

Chung Noãn Noãn cảm thấy thật nhàm chán.

Thế nhưng mà khác với Chung Noãn Noãn, Ngô Văn Thiến lại đã đợi rất lâu.

Một tháng qua, cô nhận lấy vô số sự khinh thường cùng chế giễu, đây đều là Chung Noãn Noãn mang cho cô.

Mà cô không chỉ phải chịu tổn thương về mặt tinh thần, còn phải chịu thương tích về mặt thân thể.

Ngày đó, Chung Noãn Noãn đi qua trước mặt cô, cô duỗi chân ra vấp Chung Noãn Noãn, ai ngờ chẳng những không làm cô ta trượt chân, ngược lại là chân cô bị đạp.

Vừa mới bắt đầu cũng chỉ cảm thấy rất đau nhức, về sau tốt hơn một chút, liền cho rằng không có việc gì, cô cũng không nói với lão sư. Dù sao chuyện này là cô gây chuyện trước, trong phòng học còn có camera. Nếu thật truy cứu, cũng là cô làm sai trước, nói không chừng lão sư chẳng những sẽ không ra mặt cho cô, còn sẽ làm cô xin lỗi Chung Noãn Noãn.

Thế nhưng mà ai có thể nghĩ, đến ngày thứ hai chân cô còn có chút ẩn ẩn đau đớn, ngày thứ ba y nguyên..

Sau trọn vẹn một tuần lễ, chẳng những chân cô không tốt lên, ngược lại càng ngày càng đau. Đặc biệt là một tuần lễ sau, vậy mà đột nhiên đau đến mức không có cách nào chịu đựng được. Lúc này mới bất đắc dĩ đi bệnh viện.

Chi phí ở bệnh viện thành phố lớn đắt đỏ, cô chỉ có thể đi phòng khám loại khoa chỉnh hình. Bác sĩ sờ soạng xương cốt của cô, nói là không có việc gì, có thể chính là do bị đạp sau đó máu tuần hoàn không lưu thông được, cho nên mới sẽ đau nhức.

Thế là cô lấy ra 1000 khối từ trong 2 vạn mà quản gia Lãnh Kỳ Duệ cho cô để làm châm cứu. Tên bác sĩ kia nói với cô, châm cứu 10 lần liền có thể tốt lên.

Kết quả sau 10 lần, chẳng những không có tốt, toàn bộ chân đều sưng phồng lên. Cô làm bác sĩ trả lại tiền, bác sĩ lại chết sống không trả.

Cãi nhau không có kết quả, cô chỉ có thể đi bệnh viện chính quy lớn.

Sau khi đi bệnh viện lớn, bác sĩ liền làm xét nghiệm máu cùng CT, lúc đầu rất đắt, thế nhưng mà CT xong phát hiện vẫn là không có vấn đề, thế là lại đi làm cộng hưởng từ hạt nhân. Cuối cùng phát hiện, thần kinh hoại tử.

Về phần thần kinh bị hoại tử bao lâu, đến cùng là bị dẫm đến thần kinh hoại tử, vẫn là bị bác sĩ phòng khám kia châm cứu đến thần kinh hoại tử, bác sĩ bệnh viện lớn cũng không có cách nào biết được.

Tóm lại, bộ thần kinh ở chân cô đã hoại tử cục bộ, mà tương lai cô rất có khả năng sẽ trở thành một người tàn phế.

Cô biết, đây chính là Chung Noãn Noãn làm chuyện tốt.

Thế nhưng mà lúc cô đi tìm Chung Noãn Noãn tính sổ sách, cô ta lại không thừa nhận, làm cô mang chứng cứ tới.

Ngô Văn Thiến quả thực tức muốn chết.

Cô lấy chứng cứ gì? Cô lấy chứng cứ ở đâu?

Quản gia Lãnh Kỳ Duệ cho cô 2 vạn làm tiền bồi thường, cô bỏ ra 1000 khối đến chỗ khám bệnh, lại tốn 12000 mua một cái váy, cuối cùng chỉ còn lại có 7000 khối. Thế nhưng mà cô có thể phải đối mặt lại là mấy vạn tiền chữa trị.

Bởi vậy sự thù hận của Ngô Văn Thiến đối Chung Noãn Noãn cũng đạt tới một cái đỉnh núi.

Hôm nay, cuối cùng đã tới ngày công bố thành tích. Bởi vì khoảng thời gian này Chung Noãn Noãn đều không ở, Ngô Văn Thiến sợ cô giống Chung Thiên Thiên đột nhiên liền không đến trường học.

Nói đến Chung Thiên Thiên, Ngô Văn Thiến cùng Lý San San đều tức giận.

Người phụ nữ này chính là một cây gậy quấy phân heo siêu cấp, cô ta làm hại Tiết Mễ Kỳ tới ngục giam, hai ngày trước phán quyết của Tiết Mễ Kỳ đã xuống tới.

Ác ý mưu sát vợ chưa cưới của sĩ quan trọng yếu của nước Z, dù không có tạo thành tổn thương thực chất, nhưng mà tội danh âm mưu giết người đã thành lập, hình phạt 20 năm.

Tiết Mễ Kỳ thật không may mắn, vừa đầy 18 tuổi ba tháng, đã hoàn toàn phải chịu trách nhiệm về hành vi mà bản thân đã làm, cho nên tòa án cũng không bởi vì tuổi của cô mà phán nhẹ.
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back