Welcome! You have been invited by Nguyễn Ngọc Nguyên to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 721: Chạy trốn

Sau khi hai tên sĩ quan muốn tìm Lãnh Tấn Bằng hỗ trợ giới thiệu đối tượng kia phát hiện Noãn Noãn là vợ chưa cưới của Xích Dương, bị dọa đến xoay người liền chạy, ngay cả đĩa đều không nhặt.

Đi một hồi lâu, quét dọn vệ sinh đều đến đây, bọn họ mới lại trở về, nhanh chóng quét sạch khay cơm cùng cơm đổ trên mặt đất, ngay cả cơm đều không dám ăn, nhanh chóng chạy.

Sau khi biết Noãn Noãn là vợ chưa cưới của Xích Dương, các quân quan nhanh chóng thu lại ánh mắt của mình.

Bọn họ không hoài nghi chút nào, dạng người hung tàn như Xích Dương, nếu như ghi hận, về sau bọn họ sẽ như thế nào.

Cho nên dù là trong lòng không nhịn được cầu nguyện, bi ai cho thỏ con, nhưng lại không ai dám nhìn nhiều về phía bên này một chút.

Sau khi Xích Dương dùng hơi thở của mình dọa đi những sinh vật giống đực khác, lúc này mới giống một con trung khuyển bị thuận lông chân chính, ngồi ở bên người Noãn Noãn.

Sau đó mọi người liền phát hiện, sau khi bốn người ngồi xuống, lại là Xích Dương cùng.. Tư lệnh Lãnh đứng lên, chạy tới lấy đồ ăn cho bé thỏ trắng cùng ông lão kia.

Lần này, mọi người mới tập trung sự chú ý đến trên người ông lão.

Mặc dù ông lão kia đã bảy tám chục tuổi, ăn mặc cũng rất đơn giản, nhưng mà trên người ông có khí thế không giận tự uy cùng khí chất của người ở địa vị cao khó nén ngay cả khi ông cười tủm tỉm, mọi người suy đoán, chỉ sợ ông lão này không phải người bình thường.

Nhìn kỹ lại, ông lão cùng Xích Dương lại có mấy phần giống nhau.

Trong nháy mắt, thân phận của ông lão liền sáng tỏ.

Trong quân khu, đối với thân phận người nhà của sĩ quan đều là giữ bí mật, chẳng qua làm người nổi tiếng trong bộ đội, rất nhiều người vẫn là biết tình huống gia đình của Xích Dương.

Xuất thân từ nông thôn, từ nhỏ đã mất đi ba mẹ, từ ông nội nuôi dưỡng lớn lên.

Xem ra..

Cho dù ông lão này xuất thân nông thôn, nhưng cũng là không đơn giản!

Vốn dĩ bốn người chỉ ngồi một cái bàn đủ vị trí bốn người, kết quả vừa bưng rau xào lên, chính ủy Khúc Minh Nghĩa liền đến.

Nhìn thấy đoàn người Xích Dương, Khúc Minh Nghĩa đầy mặt tỏa sáng.

"Tư lệnh."

Lãnh Tấn Bằng: "..."

Có chút ghét bỏ nhìn thoáng qua chính ủy bên trong mặt mày tất cả đều là đắc ý, không âm không dương mà hỏi thăm: "Sao ông lại tới đây? Không phải nói vợ con tới, muốn xin nghỉ thêm một ngày để ở cùng bọn họ sao?"

"Đúng vậy." Chính ủy gật đầu.

"Vậy ông tới làm gì?"

"Đêm nay nhà chúng tôi mời khách, tôi đoán tư lệnh ở đây ăn cơm, cho nên liền đến xin."

Lãnh Tấn Bằng: "..."

Thấy Lãnh Tấn Bằng lại bị thương tổn, Chung Noãn Noãn không nhịn được, "phụt" cười ra tiếng.

Trước đó cảm thấy Lãnh Kỳ Duệ rất đáng thương, hiện tại cảm giác quả nhiên không hổ là ba con, hổ con đáng thương, hổ lớn còn đáng thương hơn hổ con.

Noãn Noãn cười, toàn bộ biểu tình của Xích Dương đều nhu hòa xuống, ngay cả lão gia tử cũng đi theo chế giễu độc thân cẩu vạn năm như ông.

Lãnh Tấn Bằng cảm giác toàn thế giới đều tràn đầy ác ý đối với ông.

"Noãn Noãn, vị này là.."

Thấy Noãn Noãn cách lão gia tử tương đối gần, Khúc Minh Nghĩa còn tưởng rằng lão gia tử là người nào của Noãn Noãn.

"Đây là ông nội của cháu."

Lời giới thiệu của Noãn Noãn làm Xích lão gia tử cùng Xích Dương rất vui vẻ.

Xích Dương cũng giới thiệu nói: "Đây là ông nội của cháu, mới từ thủ đô sang đây xem Noãn Noãn."

Khúc Minh Nghĩa nhanh chóng đưa tay bắt tay với lão gia tử: "Lão gia tử, chào ngài, chào mừng ngài đến quân đội thành phố Giang gặp đại gia đình nghiêm túc cũng không mất hoạt bát như chúng tôi. Làm chính ủy, cũng là cấp trên của Xích Dương, tôi rất cảm ơn ngài đã nuôi dưỡng một sĩ quan ưu tú như vậy cho bộ đội chúng tôi."

Lão gia tử cũng đứng lên, bắt tay với Khúc Minh Nghĩa: "Chính ủy Khúc, chào cậu."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 722:

"Lão gia tử, đêm nay vợ tôi muốn mời tư lệnh ăn cơm, quan hệ của Xích Dương cùng tôi rất tốt, ngài mới tới thành phố Giang, có thể để tôi mấy phần mặt mũi, cùng đi ăn một bữa cơm?

" Cái này.. "

" Không có việc gì, ông nội, quan hệ của chính ủy cùng cháu rất tốt, cùng nhau ăn cơm đi."

Xích Dương đều lên tiếng, lão gia tử tự nhiên là không có lý do gì mà không đi, thế là liền đáp ứng.

Đương nhiên, đều mời lão gia tử, Xích Dương và Noãn Noãn khẳng định cũng muốn đi.

Cho nên, sau khi chính ủy Khúc mời khách xong, lại nét mặt tỏa sáng mà rời đi.

Nhìn Khúc Minh Nghĩa bước đi như bay, Lãnh Tấn Bằng không nhịn được bĩu môi.

Có gì ghê gớm?

Một năm mới thấy mặt một lần mà thôi! Chỉ có Ngưu Lang Chức Nữ mới như thế.

Sau khi Khúc Minh Nghĩa rời đi, bốn người liền bắt đầu vô cùng vui vẻ và náo nhiệt ăn cơm trưa.

Lúc sắp ăn xong, Chung Khuê Quân đi đến, lúc nhìn thấy Chung Noãn Noãn, ông là kích động.

Đang muốn đi về phía trước chào hỏi, đột nhiên phía sau lưng bị người va vào một phát.

Chung Khuê Quân không để ý, bị va lảo đảo một cái, kém chút thì bị đụng ngã.

Đang muốn quát lớn đối phương một câu, liền thấy đối phương là một nữ binh.

Lúc này, nữ binh kia chạy tới hướng nghiẻng phía trước, đi về phía Chung Noãn Noãn, Chung Khuê Quân xem xét, đây không phải là vị đại tiểu thư nhà họ Lăng, hào môn đỉnh cấp thành phố Giang sao?

Cô ta là nữ binh bộ đội đặc chủng, hẳn là đến tìm Xích Dương?

Thấy Lăng Phẩm Viện khí thế hung hăng mà đến, Chung Khuê Quân chuẩn bị ở lại nhìn xem tình huống.

Hiện tại Noãn Noãn đã kéo ông vào sổ đen, căn bản cũng không nhận điện thoại của ông, nói trắng ra là, Noãn Noãn thất vọng về ông, đem ông tính vào đội của Giang Xu Uyển.

Chung Khuê Quân rất hối hận.

Lúc trước ông rõ ràng là muốn đền bù Noãn Noãn.

Thiên Thiên chiếm cứ thân phận của cô, cô đã không còn có cái gì nữa, ông muốn đền bù Noãn Noãn. Cho nên lúc trước chi dù phát hiện là Noãn Noãn lên giường với Xích Dương, ông cũng không trách cứ cô quá nhiều.

Kỳ thật, ông là muốn nhìn thấy Noãn Noãn cùng Xích Dương tiến tới cùng nhau. Ai ngờ nửa đường lại bị Vương Cương Nghị chen vào, phá vỡ tình cảm ba con của ông và Noãn Noãn.

Giờ phút này, Chung Khuê Quân đổ tất cả sai lầm lên người Vương Cương Nghị, không chút nào cảm thấy ông làm một người ba, vì lợi ích bản thân, liền dùng sắc mặt như vậy làm con gái đi từ hôn có gì không ổn.

Nhưng mà hiện tại ván đã đóng thuyền, Noãn Noãn căn bản cũng không để ý đến ông, mà hiện tại loại dự cảm không tốt của ông đã càng ngày càng mạnh, ông lại không có cách liên hệ với vị kia, cho nên trước khi Chung Thiên Thiên trở lại gia tộc có bối cảnh mạnh mẽ kia, ông phải hòa hoãn quan hệ với Noãn Noãn. Như vậy, đừng nói bộ đội không bắt được nhược điểm gì của ông, cho dù bắt được, cũng sẽ xem ở ông là ba Noãn Noãn mà đối xử với ông nhẹ nhàng một chút.

Như vậy, dưới tình huống không có chứng cứ, cho dù nghi ngờ ông, xem ở mặt mũi của Xích Dương cũng sẽ không quá mức với ông. Lại thêm bên phía Thiên Thiên lập tức liền sẽ có thân phận, mà Thiên Thiên vì tiếp tục làm cháu gái nhà khác, trở thành tiểu thư hào môn đỉnh cấp, khẳng định sẽ cố hết sức lực cứu người ba như ông.

Cho nên hiện tại, ông nhất định phải chữa trị quan hệ ba con với Noãn Noãn.

Chung Khuê Quân quyết định, nếu như Lăng Phẩm Viện là tìm Noãn Noãn gây phiền phức, ông liền lập tức đứng ra nói chuyện giúp Noãn Noãn. Để cô biết, ông mới là núi dựa của cô. Không có chỗ dựa như ông, không có tập đoàn Vân Thượng ủng hộ, cho dù chỉ là một Lăng Phẩm Viện cũng có thể cưỡi trên đầu của cô.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 723: Khiêu khích

Ông đã từng điều tra người phụ nữ Lăng Phẩm Viện này, thiên kim tập đoàn nhà họ Lăng, thiếu tá bộ đội đặc chủng, ngấp nghé Xích Dương đã lâu.

Lúc trước ông chính là sợ Xích Dương bị Lăng Phẩm Viện nhanh chân đến trước, lúc này mới nhân cơ hội sinh nhật của Chung Thiên Thiên gọi Xích Dương đến nhà. Cũng là ông ngầm đồng ý Chung Thiên Thiên bỏ thuốc Xích Dương.

Cho nên bây giờ thấy Lăng Phẩm Viện khí thế rào rạt đi tới, trong lòng Chung Khuê Quân liền có so đo.

Quả nhiên, sau khi va vào ông, Lăng Phẩm Viện trực tiếp vọt tới trước mặt đoàn người Lãnh Tấn Bằng, chào một cái quân lễ cực kì tiêu chuẩn có lực với Lãnh Tấn Bằng.

"Báo cáo thủ trưởng, tôi muốn khiếu nại!"

May mắn mọi người đều sắp ăn xong, nếu không giờ phút này nhìn thấy Lăng Phẩm Viện, đoán chừng cũng không có khẩu vị gì.

Thanh âm của Lăng Phẩm Viện vô cùng lớn, bàn này của bọn họ vốn là thu hút ánh mắt của mọi người, bị cô hô lớn như vậy, một bàn này lập tức trở thành tiêu điểm của mọi người.

Lãnh Tấn Bằng là biết chuyện Lăng Vân Hiên ngày hôm qua, cho nên giờ phút này nhìn Lăng Phẩm Viện, trong lòng rất không thích. Nhưng làm tư lệnh, đối mặt yêu cầu của mỗi một vị binh sĩ, ông đều có nghĩa vụ lắng nghe, cũng trợ giúp giải quyết.

"Nếu như cô có điều gì muốn khiếu nại, mà lại nhất định phải tìm tôi, có thể chờ chút nữa đến bộ tư lệnh."

Dù sao Lăng Phẩm Viện cũng từng lập qua mấy cái công huân, xem như công thần của bộ đội. Cho dù biết chuyện ngày hôm qua hoàn toàn là cô không đúng, hôm nay khiếu nại cũng hoàn toàn là cô gây chuyện, nhưng mà Lãnh Tấn Bằng vẫn muốn cho cô một cơ hội.

Nhưng mà --

Rất nhiều người đều không biết quý trọng cơ hội lúc nó ở ngay trước mặt, chờ đến mất đi mới hối hận.

Rất rõ ràng, Lăng Phẩm Viện chính là người như vậy.

"Nếu như chờ chút nữa đến phòng làm việc của ngài khiếu nại, có lẽ ngài sẽ không xử lý chuyện này. Thậm chí còn có khả năng che giấu chuyện này xuống. Cho nên tôi muốn khiếu nại ngay trước mặt tất cả sĩ quan cao cấp trong quân đội, hi vọng tư lệnh có thể xử lý công bằng, công chính, công khai!"

"Cô còn chưa nói là chuyện gì, liền nói tôi sẽ làm việc thiên tư trái pháp luật, cách nói như vậy, có phải là có chút không chịu trách nhiệm hay không?"

Lăng Phẩm Viện bị nghẹn họng một chút, nhưng nhìn dáng vẻ ân ân ái ái của Xích Dương cùng Chung Noãn Noãn, nghĩ đến ngày hôm qua Chung Noãn Noãn vậy mà đánh bại cô hai lần, Lăng Phẩm Viện liền không phục.

Cô cảm thấy, cho dù hôm nay cô làm chuyện như vậy, Xích Dương sẽ hận cô cả một đời, cũng sẽ bởi vì chuyện như vậy mà vĩnh viễn cự tuyệt cô ở ngoài cửa, nhưng cô cũng nhất định phải làm như vậy.

Bởi vì làm như vậy, thứ nhất có thể hoàn toàn đánh bại sự đắc ý của Chung Noãn Noãn ở trước mặt cô, thứ hai, cô cũng có thể lập công lần nữa thông qua chuyện bắt được Chung Noãn Noãn.

Cho nên dù là không chiếm được, cô tuyệt đối cũng sẽ không để Chung Noãn Noãn đạt được.

"Chất vấn ngài như vậy thật là lỗi của tôi! Trong lòng tôi, tư lệnh ngài vẫn luôn là một người chính trực, nghiêm cẩn, bao dung, rộng lượng. Cho nên tôi tin tưởng ngài nhất định có thể xử lý việc này chính xác. Chỉ là tôi không tin một số người mà thôi. Dù sao có một số người quá mức giỏi về ngụy trang."

Dứt lời, Lăng Phẩm Viện còn nhìn Chung Noãn Noãn một chút.

Nhưng mà Chung Noãn Noãn căn bản là không để ý tới cô, tiếp tục chống lại với những đồ ăn trước mặt đến cùng.

Mặc dù cô nhiều tiền, nhưng cô là một người tham ăn. Muốn ăn tốt, còn không xoi mói đồ ăn, mặc kệ là sơn trân hải vị, vẫn là cơm hộp rẻ tiền, cô đều là một đứa bé ngoan không kén ăn, mà lại không muốn lãng phí lương thực.

Dù sao trong năm cô bị bọn buôn người bán vào tổ chức kia, cô từng khắc sâu cảm nhận được vì một bữa cơm cũng có thể bị người giết, nếu như không giết người, kết quả chính là cô bị giết.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 724: Khiếu nại Xích Dương

Cho nên sau khi lớn lên, có tiền, lãng phí cái gì, cũng tuyệt không lãng phí đồ ăn.

Cho nên Lăng Phẩm Viện tức giận phát hiện, chính cô muốn khiếu nại, Chung Noãn Noãn lại không chút để ý mà ở một bên ăn như gió cuốn.

Tốc độ gió thu quét lá vàng kia, quả thực trong nháy mắt mấy cái đĩa đều cấp tốc thấy đáy.

Lăng Phẩm Viện: "..."

Giờ phút này, cô vẫn còn có chút chần chờ.

Chẳng lẽ người phụ nữ này không sợ?

Vẫn là nói cô ta có sự chuẩn bị ở sau?

Cũng mặc kệ cô ta có sự chuẩn bị gì, cô ta có được thân thủ tốt như vậy, hơn nữa còn là kỹ xảo giết người một chiêu chế địch, chính là không giải thích được.

Cho nên Lăng Phẩm Viện nắm thật chặt USB trong tay tăng thêm lòng dũng cảm cho bản thân.

Lãnh Tấn Bằng bị một câu chính trực, nghiêm cẩn, bao dung, rộng rãi của Lăng Phẩm Viện làm cho đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió.

Nhưng mà ở địa vị cao thời gian dài như vậy, Lãnh Tấn Bằng sẽ không nhìn ra chút tính toán ấy của Lăng Phẩm Viện sao.

"Ý của cô là -- Nếu như tôi không lắng nghe trước mặt mọi người, vậy nói rõ tôi không đủ chính trực, không để ý tới sự khiếu nại mà cấp dưới đưa ra, làm việc không nghiêm cẩn. Là ý này phải không?"

Lăng Phẩm Viện mấp máy môi, không nói gì. Nhưng lại chính là ý này.

Hôm qua, Chung Noãn Noãn khắp nơi chèn ép cô. Hôm nay, cô liền muốn làm Chung Noãn Noãn biết, Lăng Phẩm Viện cô không phải người mà cô có thể tùy tiện đối đầu.

"Khiếu nại không phải là không thể được. Nhưng cô muốn tiến hành khiếu nại trước mặt nhiều người như vậy, nhất định sẽ tạo ảnh hưởng nghiêm trọng đối với danh dự của người khác. Cô nhất định phải đối xử với chiến hữu của cô như vậy sao?"

"Báo cáo tư lệnh, người mà tôi muốn khiếu nại cũng không phải là chiến hữu của tôi. Cho nên tôi nhất định phải khiếu nại người đó, mục đích là vì không cho chiến hữu của tôi bị biểu tượng của người đó che đậy, về sau sẽ không đến mức chịu thiệt thòi lớn ở trước mặt người khác!"

"Nhưng cô vẫn sẽ tạo thành tổn thất đối với danh dự của người ta. Bởi vì nếu như người cô muốn khiếu nại không phải chiến hữu của cô, đó chính là người có quan hệ nhất định cùng chiến hữu của cô. Cho nên Lăng Phẩm Viện, cô cần nghĩ kĩ. Cô có thể khiếu nại trước mặt nhiều người như vậy, thế nhưng mà một khi kiểm chứng điều cô khiếu nại không phải là sự thật, như vậy cô sẽ bị ghi tội ác ý hãm hại người khác. Cô là nữ quân nhân sĩ quan ưu tú của bộ đội đặc chủng, một khi bị ghi tội, thứ nhất, trong vòng 5 năm sẽ không có khả năng thăng chức, thứ hai, cô sẽ không thể tham gia lần diễn tập liên hợp này. Cô nghĩ kỹ chưa?"

"Tư lệnh, ngài chỉ nói hình phạt tôi phải chịu nếu điều tôi khiếu nại bị kiểm chứng là không đúng sự thật, như vậy nếu như điều tôi khiếu nại bị kiểm chứng là đúng sự thật, vậy có phải là tôi đã lập công hay không?" Lăng Phẩm Viện quật cường hỏi.

"Không sai. Nếu như điều cô khiếu nại bị kiểm chứng là thật, cứu vãn chiến hữu của cô, như vậy coi như cô lập được công."

"Được. Tôi đồng ý. Vậy hiện tại, trước mặt mọi người, tôi muốn khiếu nại Chung Noãn Noãn, vợ chưa cưới của Xích Dương, đội trưởng bộ đội đặc chủng của chúng tôi!"

Cái gì?

Mọi người đều khẽ giật mình.

Sau đó nhao nhao dùng ánh mắt nhìn bệnh tâm thần nhìn Lăng Phẩm Viện.

Bé thỏ trắng nhà người ta thuần thiện đáng yêu như vậy, cô lại muốn khiếu nại người ta?

Xích Dương hoàn toàn bị làm cho tức giận, "Bộp" một tiếng đập đũa xuống bàn.

Mặc dù chỉ là động tác nhỏ như vậy, Lăng Phẩm Viện cũng bị dọa đến sắc mặt trắng nhợt, lui về sau mấy bước.

Sắc mặt Xích Dương đen chìm như mực, gằn từng chữ một: "Tôi khuyên cô tốt nhất nghĩ kỹ lại nói, nếu không cô sẽ biết có một số người không phải cô có thể trêu chọc tùy ý."

Nhưng mà, Lăng Phẩm Viện chẳng những không để lời cảnh cáo này ở trong lòng, ngược lại còn hỏi ngược lại: "Đội trưởng, ngài đây là đang uy hiếp tôi sao? Nhưng mà làm sao bây giờ? Con người của tôi luôn luôn việc nào ra việc đó, trước nay đều không muốn tiếp nhận uy hiếp."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 725: Gián điệp

Mặc dù quân hàm của Xích Dương cao, nhưng mà từ cách ăn mặc của ông nội anh liền có thể đoán được, điều kiện gia đình của anh cũng không tốt lắm. Cho nên Lăng Phẩm Viện không sợ Xích Dương sẽ làm gì với nhà họ Lăng.

Chỉ cần trong tối anh không có năng lực làm cái gì với nhà họ Lăng, ở bộ đội, Lăng Phẩm Viện mới không sợ anh.

Xích Dương hừ lạnh một tiếng: "Có phải là việc nào ra việc đó hay không, trong lòng cô rõ ràng. Nhưng tôi đã nói, cô không nghe, tất cả hậu quả cô tự gánh chịu."

Lăng Phẩm Viện không để ý đến Xích Dương, mà là nói với Lãnh Tấn Bằng: "Tư lệnh, trước khi tôi khiếu nại, tôi muốn mời mọi người cùng xem một đoạn video trước."

Nhà ăn có một cái máy chiếu, Lăng Phẩm Viện vừa lúc cắm USB vào: Video Chung Noãn Noãn phát uy hai lần, đạp Lăng Phẩm Viện vào trong ao ở Lăng Vân Hiên ngày hôm qua sôi nổi xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Tất cả mọi người chấn kinh, không ngờ cô gái giống như thỏ con kia lại có thân thủ bén nhọn như vậy.

Cái này.. Quả thực hoàn toàn không phù hợp với hình tượng của cô!

Đây là có chuyện gì?

"Tư lệnh, còn có các vị cấp trên, chuyện hôm qua Chung Noãn Noãn đã làm với tôi, các người cũng đều thấy được. Đầu tiên, tôi muốn tự giới thiệu bản thân một chút, tôi là nữ binh bộ đội đặc chủng, tên Lăng Phẩm Viện. Tố chất chuyên nghiệp của tôi vượt qua thử thách, là người nổi bật số một số hai bên trong nữ binh đặc chủng. Năm nay tôi 27 tuổi, tốt nghiệp chuyên nghiệp điều tra đại học quốc phòng khoa học kỹ thuật, quân hàm hiện tại là thiếu tá, lập công 5 lần, đề bạt đặc biệt một lần.

Thế nhưng mà từ trong video vừa rồi, mọi người đều thấy được, nữ binh giống như tôi, vậy mà không có năng lực đánh bại Chung Noãn Noãn. Thậm chí, dưới tay của cô ta, tôi còn không chịu được quá một chiêu. Mọi người biết điều này đại biểu cái gì không?"

"Đại biểu một nữ binh lớn tuổi 27 tuổi như cô còn không đánh lại cô gái 17 tuổi như tôi! Nói gì mà số một số hai, cô sợ là tuổi tác số một số hai đi?"

Noãn Noãn đã ăn xong tất cả đồ ăn, cũng nổi lên ý muốn đấu trí. Chỉ một câu liền làm Lăng Phẩm Viện sặc đến thở hồng hộc, mà các quân quan tầng ba thấy thế, tất cả đều nở nụ cười.

Không nói đến tất cả mọi người bọn họ không muốn đắc tội Xích Dương, chỉ xét về hai người là Chung Noãn Noãn cùng Lăng Phẩm Viện, bọn họ càng thích Chung Noãn Noãn một chút.

Cô gái này nhìn thuần túy, dịu dàng, giống như một bé thỏ trắng, làm cho người ta có một loại ý muốn bảo hộ, cho dù thấy được vũ lực cực cao kia, ý muốn bảo hộ trong lòng bọn họ vẫn không thay đổi.

Về phần Lăng Phẩm Viện, điển hình là Diệt Tuyệt sư thái trong quân đội, cao cao tại thượng, cuồng ngạo, cố chấp, vẫn luôn để ý vào chuyện nhỏ nhặt.

Bọn họ cũng không nghĩ ra, người ta 17 tuổi đánh thắng cô ta thì thế nào?

Lăng Phẩm Viện chờ sự tức giận trong lồng ngực lui lại, sau đó mới cười lạnh nói: "Mọi người có thể không biết, Chung Noãn Noãn này là con gái của Chung Khuê Quân, đoàn trưởng đoàn dân binh. Chẳng qua lúc nhỏ cô ta bị bọn buôn người bắt cóc, lúc bị bắt cóc cô ta mới 3 tuổi, về sau cô ta về nhà thông qua trang web《 Bảo bối về nhà 》, về đến nhà từ nửa năm trước, lúc cô ta vừa tròn 17 tuổi.

Thử hỏi một thôn cô 3 tuổi liền bị lừa bán, 17 tuổi mới về đến nhà, 14 năm qua vẫn luôn ở vùng núi xa xôi như cô ta, làm sao có thể có thân thủ như vậy?"

"Đó là bởi vì.."

Chung Noãn Noãn còn chưa nói chuyện, Lăng Phẩm Viện liền mạnh mẽ cướp lời: "Cô đừng nói đó là bởi vì cô làm ruộng nên sức lực lớn, cũng đừng nói có người tới thôn các người dạy tán đánh luyện quyền. Có thể ăn cơm ở tầng ba đều là sĩ quan, lời từ một phía của cô căn bản là không lừa được bọn họ. Tôi chính là người nổi bật bên trong lính đặc chủng, cô chỉ dùng một chiêu liền đánh bại tôi, mà lại là chiêu thức bén nhọn như vậy, tôi có lý do hoài nghi.."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 726:

"Cô căn bản không phải là thôn cô từ vùng núi xa xôi tìm về nhà, cô chính là một sát thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh! Cô tiếp cận đội trưởng Xích của chúng tôi là có mục đích riêng! Nói không chừng cô chính là gián điệp trong quân đội!"

Sau khi Lăng Phẩm Viện lốp bốp nói hết lời, lần này các sĩ quan tầng ba xôn xao một mảnh.

Tất cả mọi người không phải người ngu, nếu như lời mà Lăng Phẩm Viện nói là thật, Chung Noãn Noãn trở về từ vùng núi xa xôi, như vậy thân phận này của cô liền thật sự có vấn đề. Mà lại là vấn đề lớn.

Giờ phút này, ánh mắt của mọi người nhìn Chung Noãn Noãn cũng thay đổi.

Nếu như Chung Noãn Noãn thật là loại cô gái mềm mại đáng yêu, vậy cô chính là loại hình mà 99% sĩ quan đang ngồi đều thích.

Nhưng nếu như là kẻ thù mai phục tại quân đội..

Làm quân nhân, mặc kệ Chung Noãn Noãn hấp dẫn như thế nào, ở trước mặt bọn họ, vậy đều là kẻ thù.

Mà người kinh ngạc nhất chính là Chung Khuê Quân.

Hai lần Noãn Noãn đều là một chiêu liền chế phục Lăng Phẩm Viện, chiêu thức bén nhọn kia, Chung Khuê Quân tự nhận cho dù là ông, khả năng cũng sẽ chịu thiệt.

Một cô gái trở về từ vùng núi xa xôi, từ đâu tới thân thủ lợi hại như vậy?

Còn có, ông vẫn luôn cảm thấy khí chất hình tượng của Noãn Noãn đều vô cùng tốt, còn tốt hơn nhiều so với tiểu thư nhà giàu như Chung Thiên Thiên. Xin hỏi một đứa bé lớn lên từ vùng núi xa xôi, làm sao có thể có hình tượng khí chất tốt như vậy?

Giờ phút này, Chung Khuê Quân mới phát hiện, ông vậy mà không hiểu rõ con gái ông chút nào..

"Chung Noãn Noãn, tại sao cô không nói chuyện? Mời cô nói cho tôi, thân thủ này của cô là học được từ đâu?"

Xích Dương đứng người lên, đang định nói chuyện, liền bị Chung Noãn Noãn dùng tay nắm chặt.

Ánh mắt lạnh lẽo như băng lúc bị đôi tay nhỏ này nắm chặt, băng sương chất chứa trong ánh mắt đều tan rã không ít.

"Anh Xích Dương, để em!"

Thế nhưng mà Xích Dương lại cản trở Chung Noãn Noãn, không chịu nhường.

Bởi vì tại thời điểm này, chẳng lẽ không nên là để người đàn ông như anh đứng ra sao?

"Anh Xích Dương, em muốn để cô ta biết, đối đầu với em, cô ta mãi mãi cũng không có cơ hội thắng."

Xích Dương: "..."

Xoắn xuýt mà nhìn Noãn Noãn.

Lúc bình thường tại thời điểm không quan trọng, cô vợ nhỏ mỗi lần đều là bán manh, tại thời điểm mấu chốt như vậy lại bá khí, dạng này thật được không?

Cô vợ nhỏ nhà người khác bình thường lúc ở nhà đều là con cọp cái, ức hiếp chồng mình, sau đó ra ngoài chịu ấm ức, đều là chồng ra mặt.

Thế nhưng mà tại sao nhà bọn họ lại ngược lại?

"Anh Xích Dương.."

Thấy mạnh mẽ không được, thanh âm Noãn Noãn lập tức liền mềm nhũn ra. Một mặt mềm mại đáng yêu nhìn xem Xích Dương.

Xích Dương chỉ cảm thấy đáy lòng đều bị thanh âm này làm cho rung động.

Tất cả kiên trì đều bị một tiếng anh Xích Dương mềm lộc cộc này làm cho sụp đổ.

Đầu óc còn chưa kịp suy nghĩ, thân thể đã rất thành thật nhường đường cho Noãn Noãn.

Chờ Noãn Noãn đều đã đi qua bên người anh, lúc này mới phản ứng lại..

Anh, lại thả cô vợ nhỏ ra!

Chung Noãn Noãn chậm rãi đi đến bên người Lăng Phẩm Viện, giờ phút này, khí chất trên người cô rốt cuộc không cần ẩn nấp, khí tràng toàn bộ triển khai.

Khí chất vô cùng cao quý tăng thêm khí chất vô cùng sắc bén, khi cô từng bước một đến gần, Lăng Phẩm Viện cảm giác mỗi bước đi của cô ta đều đang giẫm trên ngực cô. Làm lồng ngực của cô buồn bực đến khó chịu.

Phía dưới những quân quan kia, cũng bị thuyết phục bởi khí chất của Chung Noãn Noãn giờ phút này.

Đây là một loại khí thế của một người ở địa vị cao, vô cùng mạnh mẽ, bá khí.

Dù chỉ là đi bộ tùy ý như vậy, toàn bộ bầu không khí tầng ba cũng trở nên căng thẳng hơn trong từng bước đi của cô.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 727: Thiên Long Bát Bộ

Tất cả mọi người nín thở ngưng thần, không ai phát ra thanh âm dù là một chút xíu.

Chung Khuê Quân nhìn xem một màn này, càng là sợ ngây người.

"Mặc dù nghi vấn của cô rất nhiều, nhưng tôi có thể từng bước từng bước trả lời cô. Đầu tiên, cô nói cô là người nổi bật bên trong nữ binh.." Noãn Noãn khinh bỉ đánh giá Lăng Phẩm Viện một phen, mãi đến khi dưới sự dò xét của Chung Noãn Noãn, Lăng Phẩm Viện không thể hiểu được mà cảm thấy thấp hơn cô ta một đoạn, hơn nữa còn càng ngày càng thấp, cho đến khi bị ánh mắt này giây thành bụi bặm, làm cô muốn tại chỗ nổ mạnh, Chung Noãn Noãn mới lại tiếp tục nói..

"Nhưng tôi cảm thấy, cô giống như không hoàn toàn hiểu rõ ba chữ người nổi bật. Loại phụ nữ đều đến 27 tuổi, mới chỉ là thiếu tá, thân thủ không ra gì như vậy, còn thích khoe khoang khắp nơi như cô, tôi có thể chịu trách nhiệm chứng minh cho cô thấy, để cô biết cái gì gọi là người nổi bật. Cũng làm cho cô biết, trước mặt người nổi bật, kỳ thật cô chẳng phải là cái gì."

Dứt lời, Chung Noãn Noãn liền nhìn về phía tầng ba, quét mắt đám quân quan một lượt.

Chung Khuê Quân thấy Noãn Noãn nhìn qua phía ông, ông theo bản năng liền rời ánh mắt đi, không dám chạm đến ánh mắt sắc bén kia. Càng thêm không dám tưởng tượng, nếu như Noãn Noãn thật là người của tổ chức sát thủ, là bị tổ chức phái tới giết Xích Dương, hoặc là trà trộn vào quân đội, càng thậm chí hơn, nói không chừng cô chính là người phía trên ông, ông nên đối mặt với cô như thế nào?

"Lăng Phẩm Viện là bại tướng dưới tay tôi, tôi đã khinh thường ra tay với cô ta."

Lăng Phẩm Viện: "..."

Mặc dù tức giận, nhưng đây là sự thật. Dưới tay của Chung Noãn Noãn, cô đều không qua được một chiêu.

Nhưng mà càng tức giận còn ở phía sau.

"Không biết các người đã từng xem qua 《 Thiên Long Bát Bộ 》 chưa? Bên trong có một nữ phụ tên là Vương Ngữ Yên, từ nhỏ cô ta đã có năng lực gặp qua là không quên được, có thể trong nháy mắt nhỡ kỹ tất cả chiêu thức mà cô ta đã từng gặp qua. Chẳng qua cô ta không biết võ công, chỉ là đầu óc linh hoạt.

Nhưng tôi không giống cô ta, chẳng những từ nhỏ tôi đã có năng lực gặp qua là không quên được, tôi còn có thể vận dụng hoàn mỹ loại năng lực này vào trong hiện thực. Tin tưởng những người có thể ngồi ở chỗ này dùng cơm ngày hôm nay, đều là người nổi bật bên trong bộ đội, nếu như các người không tin, đại khái có thể đến đây khiêu chiến, lấy ra bản lĩnh giữ nhà của các người. Tôi đáp ứng các vị, không cần chiêu thức của mình, liền dùng chiêu thức các người đối phó tôi, trong vòng ba chiêu tôi sẽ đánh bại các người."

Lời nói của Chung Noãn Noãn lại dẫn tới một trận xôn xao.

Lăng Phẩm Viện ở một bên càng là cười lạnh: "Ba chiêu? Cô dùng chiêu thức của người khác đánh bại bọn họ?"

Chung Noãn Noãn nhìn cô, mỉm cười: "Tôi đây không phải là đang dạy cô, cái gì gọi là người nổi bật sao? Chờ chút nữa sau khi nhìn xong, hi vọng cô có thể hiểu rõ, ba chữ này tuyệt đối không phải dùng trên ở người phụ nữ 27 tuổi vẫn chỉ là nữ binh số một số hai như cô." Chung Noãn Noãn đặc biệt nhấn mạnh một chút, là nữ binh, mà không phải sĩ quan nữ quân nhân.

Đúng vậy, mặc dù cấp bậc của Lăng Phẩm Viện là thiếu tá, nhưng ở bên trong bộ đội đặc chủng, cô chỉ là một nữ binh bình thường. Mặc dù mắt thấy, cô lập tức sẽ lên làm phó đội trưởng nữ binh bộ đội đặc chủng, nhưng đây còn không phải chưa làm sao?

"Cô.."

Lăng Phẩm Viện quả thực bị tức đến toàn thân phát run, muốn cho Chung Noãn Noãn hai quyền, bất đắc dĩ cô không đánh lại cô ta.

"Tôi có thể tới lãnh giáo năng lực gặp qua không quên được của cô một chút được không?"

Nhóm nam binh đều là không chịu nổi khiêu khích, huống chi là những người nổi bật thân thủ cũng không tệ trong quán đội.

Bị một cô gái nhìn mềm mại đáng yêu như vậy khiêu khích, quả thực làm máu trong cơ thể bọn họ đều đang sôi trào.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 728: Đốt nến

Cho nên gần như là Chung Noãn Noãn vừa nói xong, liền có một sĩ quan đứng lên, nghênh đón khiêu khích.

"Có thể."

Bởi vì nhà ăn tầng ba là chuyên môn chuẩn bị cho sĩ quan, cho nên cái bàn bày ra rộng mở hơn, phía trước còn xây dựng một cái bục nhỏ, phía trên trưng bày một bộ máy chiếu. Có đôi khi các quân quan trong quân đội tổ chức liên hoan nhỏ ở đây. Cho nên đúng lúc nơi này liền thành một cái sân khấu có thể cung cấp mọi người quan sát.

Sau khi thấy Chung Noãn Noãn tiếp nhận lời mời, lập tức liền có người tự động hỗ trợ dọn dẹp vật trên bục.

Nam sĩ quan đi đến trước mặt Chung Noãn Noãn tự giới thiệu mình: "Tôi ở đoàn điều tra, tên là Hoàng Lập Phu."

Chung Noãn Noãn lễ phép gật đầu nhẹ một cái, sau đó liền giơ một tay lên làm động tác mời.

Hoàng Lập Phu thấy Chung Noãn Noãn làm anh lên trước, có chút ngượng ngùng.

Dù sao sau khi Lăng Phẩm Viện nói những lời kia, Chung Noãn Noãn đều không chút chột dạ, Xích Dương cùng tư lệnh cũng không kinh ngạc chút nào, trong lòng Hoàng Lập Phu cảm thấy cô gái này tuyệt không phải gián điệp sát thủ gì đó.

Cho nên làm anh chủ động công kích một cô gái xinh đẹp mềm mại đáng yêu như vậy, anh bị áp lực rất lớn!

Mặt đỏ lên..

"Cái kia, tôi không đánh phụ nữ. Nếu không vẫn là cô ra tay trước đi."

Chung Noãn Noãn mỉm cười: "Tôi là muốn dùng chiêu thức của anh đánh bại anh, anh không ra chiêu, tôi sao có thể ra chiêu với anh được?"

Hoàng Lập Phu chỉ cảm thấy ánh mắt của anh hoa lên, dưới cái mỉm cười của Chung Noãn Noãn, anh cảm thấy thế giới này đều biến đẹp mấy phần.

"Lên! Đừng lề mề chậm chạp làm mất mặt đàn ông chúng ta!"

"Anh đánh nhẹ chút là được rồi!"

Các quân quan ở phía dưới vô cùng sốt ruột, đều muốn đi lên so chiêu với Chung Noãn Noãn một phen, dạy dỗ cô gái xinh đẹp này một chút. Cơm có thể ăn bậy, lời không thể nói lung tung.

Dưới sự giật dây của mọi người, Hoàng Lập Phu rốt cục ra tay với Chung Noãn Noãn.

Chẳng qua anh ra chiêu rất chậm, dù sao chỉ dùng ba phần sức lực.

Nhưng mà một quyền đánh qua, lại bị Chung Noãn Noãn dùng tay trực tiếp cầm.

Trong nháy mắt phía dưới vang lên thanh âm thổn thức.

Thấy cô vợ nhỏ dùng tay nắm lấy nắm đấm của đối phương, sắc mặt Xích Dương đều biến đổi, đôi chân dài bước ra liền chuẩn bị đi lên thu thập tên sĩ quan ăn đậu hũ của cô vợ nhỏ nhà anh.

Thế nhưng mà dưới chân lại bị cái chân mới duỗi ra của lão gia tử ngăn trở.

May mắn Xích Dương phản ứng nhanh, nếu không một chân bất thình lình này thật đúng là dễ dàng bị trượt chân.

Khuôn mặt nghiêm túc vạn năm không thay đổi của Xích Dương có chút dấu hiệu rạn nứt, ông nội này xác định là ruột thịt sao?

Lão gia tử cũng là nhìn cháu trai nhà mình rất không vừa mắt, trừng mắt liếc anh một cái, nói nhỏ một tiếng: "Tiền đồ!"

Đánh nhau còn có thể không tiếp xúc tứ chi sao? Tiếp xúc tứ chi một chút xíu như vậy, đứa cháu trai ngu ngốc của ông lại phản ứng lớn như vậy, một bộ dáng sư tử xù lông, lão gia tử đều muốn trực tiếp đốt ba cây nến lên đầu của anh, mặc niệm cho tương lai của anh.

Hoặc là không cần tìm cho ông cháu dâu ưu tú như vậy, nếu đều đã tìm, vậy phải làm tốt chuẩn bị cháu dâu tùy thời đều có thể bị những con sói đuôi to khác nhớ thương.

Loại chuyện này ngay cả lão già như ông đều biết, tại sao đứa cháu trai ngốc nhà ông lại không nghĩ ra được?
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 729: So tài

Hơn nữa Noãn Noãn ngoan như vậy, đối tốt với lão già ông như vậy, đó đều là xem ở mặt mũi của ai?

Làm chính chủ, một chút xíu việc nhỏ đều không bình tĩnh như vậy, Xích lão gia tử rất muốn cầm cây gậy đánh anh hai cái.

Nghĩ như vậy, cũng liền làm như vậy.

Thế nhưng mà vô ý thức đi tìm cây gậy mới phát hiện, hôm nay Noãn Noãn không làm ông chống gậy ra ngoài.

A..

Chân của ông giống như đã khôi phục khỏe mạnh.

Mặc dù chỉ là tạm thời, còn sẽ tái phát.

Nhưng mà ông tin tưởng, trước khi tái phát, cháu dâu ông khẳng định sẽ đến châm cứu cho ông.

Nghĩ đến cháu dâu ngoan ngoãn, lão gia tử tạm thời quên mất cháu trai gặp được một chút chuyện liên quan đến cô vợ nhỏ liền xù lông lên chín tầng mây.

Bởi vì lúc này, Hoàng Lập Phu tấn công càng ngày càng mãnh liệt.

Sau khi cảm nhận được sức lực Chung Noãn Noãn nắm chặt nắm đấm của anh, Hoàng Lập Phu cũng không dám coi thường Chung Noãn Noãn. Vốn dĩ ba phần sức lực biến thành năm phần, về sau chậm rãi biến thành bảy phần, lại về sau chín phần, lại về sau..

Hoàng Lập Phu kinh hãi phát hiện, mặc kệ anh tăng sức lực lên mạnh cỡ nào, mặc kệ anh tăng tốc độ lên nhanh bao nhiêu, Chung Noãn Noãn đều có thể thoải mái né qua công kích của anh một cách thành thạo điêu luyện.

Sau khi dùng bảy chiêu với tốc độ nhanh nhất cùng lực lượng mạnh nhất tấn công Chung Noãn Noãn, Chung Noãn Noãn lại nắm lấy tay của Hoàng Lập Phu một lần nữa.

Chẳng qua lần này không phải cầm nắm đấm của anh, mà là nắm vuốt kinh mạch nơi cổ tay của anh.

"Sắp tới tôi sẽ tấn công anh, chuẩn bị sẵn sàng."

Nghe được Chung Noãn Noãn sẽ tấn công anh, ánh sáng trong mắt Hoàng Lập Phu chấn động, gật đầu nhẹ một cái, trước tiên làm tốt đề phòng.

Hoàng Lập Phu đã sớm ý thức được anh đang quyết đấu cùng cao thủ, cho nên không dám chủ quan chút nào.

Mặc dù như thế, anh còn không thấy rõ ràng thân hình của Chung Noãn Noãn, chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên một cái, một chiêu thức cầm nã thủ mà Hoàng Lập Phu đã từng dùng qua liền bị Chung Noãn Noãn sử dụng thành thạo.

"Phanh!" Một tiếng vang trầm, Hoàng Lập Phu liền bị quăng đến trên mặt đất, hồn đều chưa trở về, xương ngón tay của Chung Noãn Noãn đã kẹp đến trên hầu kết của anh.

Chỉ cần dùng sức một cái, Hoàng Lập Phu liền sẽ mất mạng.

Cho tới giờ phút này, Hoàng Lập Phu mới lấy lại tinh thần từ trong trạng thái ngây người.

Lúc này anh mới chậm rãi đưa mắt nhìn cái tay vươn hướng hầu kết của anh, một giọt mồ hôi từ trên trán trượt xuống, trong mắt tràn đầy không dám tin.

Một chiêu!

Chung Noãn Noãn vậy mà chỉ dùng một chiêu liền đánh bại Hoàng Lập Phu!

Hơn nữa tất cả mọi người nhìn ra được, một chiêu kia rõ ràng là chiêu thức mà Hoàng Lập Phu sử dụng để tấn công Chung Noãn Noãn trước đó.

Không sai dù chỉ là một chút!

Nhưng mà loại chiêu thức này từ Chung Noãn Noãn sử dụng ra, uy lực của nó lại lớn hơn không chỉ gấp đôi.

Đúng vậy, chính là gấp đôi.

Dù sao ở đây đều là sĩ quan, không phải lính đặc chủng đỉnh cấp, cho nên Noãn Noãn cảm thấy không cần quá hà khắc người ta.

Giờ phút này, ánh mắt mọi người nhìn Chung Noãn Noãn cũng thay đổi.

Mặc dù Hoàng Lập Phu không phải người lợi hại nhất trong đám người bọn họ, nhưng người quen biết anh đều biết, một thân công phu của anh cũng là vượt qua thử thách, ít nhất là ở trình độ trung đẳng.

Trong nháy mắt những quân quan này cảm giác uy nghiêm đàn ông của bọn họ nhận lấy khiêu chiến, máu sói trong cơ thể từng người đều sôi trào lên.

Các binh lính ở tầng một cùng tầng hai nghe nói tầng ba đang luận võ, từng người đều không nhịn được vọt tới tầng ba quan sát.

Khi bọn họ nhìn thấy một thượng úy đoàn điều tra bị đánh bại trên mặt đất, nhao nhao không nhịn được phát ra cảm thán.

"Tôi đến!"

Đột nhiên có người lên tiếng.

Mọi người quay đầu nhìn lại, trong nháy mắt xôn xao.

Chung Khuê Quân!

Đoàn trưởng đoàn dân binh!

Quan trọng là..

Đây không phải ba của Chung Noãn Noãn sao?
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 730: Ông nội ủng hộ cháu

Khóe môi Chung Khuê Quân giơ lên nụ cười ấm áp đi đến trước bục nhỏ, buông cặp làm việc trên người xuống, nói với Chung Noãn Noãn: "Noãn Noãn, thật không biết con lại lợi hại như vậy. Không hổ là con gái của ba!"

Chung Noãn Noãn: "..."

Người này cưỡng hiếp mẹ cô, lại hại chết mẹ cô, xâm chiếm di sản của mẹ cô, còn làm cô thay máu cho đứa con gái khác của ông ta ngay khi cô mới hai tuổi rưỡi, sau đó còn bán cô đi..

Cô còn chưa tìm ông ta tính sổ sách, ông ta vậy mà còn có mặt mũi đến lôi kéo làm quen với cô.

Đối mặt với sự mặt dày vô sỉ của Chung Khuê Quân, Chung Noãn Noãn mỉm cười: "Tôi có thể có thân thủ lợi hại như vậy không có bất cứ liên quan gì đến ông."

Trong ngáy mắt gương mặt cười đến dịu dàng của Chung Khuê Quân cứng lại một chút, một tư thế sắp rạn nứt.

"Nếu ông đi lên khiêu chiến, tôi sẽ không bởi vì ông có quan hệ với tôi mà nhường nhịn. Dù sao tôi đứng ở chỗ này là vì chứng minh cho người nào đó thấy, cái gì mới gọi là người nổi bật. Cho nên nếu như ông bày ra thân phận là vì để cho tôi nhường ông, vậy hiện tại ông có thể đi rồi."

Chung Noãn Noãn nói chuyện hoàn toàn không để lại mặt mũi cho Chung Khuê Quân. Điều này khiến tất cả các quân quan đang say sưa ngon lành muốn xem trận đại chiến luận võ giữa hai ba con này cũng hơi giật mình.

Quan hệ của hai ba con này giống như không tốt lắm!

Mặt mũi của Chung Khuê Quân cũng thật sự là không nhịn được, nhưng ông lại không muốn đắc tội Chung Noãn Noãn.

Lại thêm nhiều người nhìn như vậy, ông cũng muốn chế tạo ra một loại hiểu quả là con gái bất hiếu, nhưng người làm ba như ông vẫn luôn tha thứ.

Cho nên Chung Khuê Quân lại giương lên một nét cười, không còn chọc giận Chung Noãn Noãn, mà là tính tình rất tốt vừa cười vừa nói: "Nếu ba đã đứng lên, liền sẽ không lùi bước. Lúc 3 tuổi con bị bắt cóc, ba cũng rất đau lòng, sau khi con trở về cũng không giao lưu nhiều với ba. Ba vẫn luôn cảm thấy rất thua thiệt con. Hiện tại con ở cùng một chỗ với Xích Dương, cũng không về nhà, ba muốn gặp con một chút cũng khó, cho nên khó được có cơ hội hiểu biết con, ba nhất định sẽ không lùi bước."

Nghe một chút nghe một chút!

Chậc chậc chậc!

Đây quả thực là Diệp Hải bản thăng cấp!

Chẳng qua Chung Noãn Noãn không phải Lãnh Kỳ Duệ, không phải tùy tiện chó và mèo nào đều có thể chọc giận cô. Có thể chọc giận cô, chỉ có thể là liên quan đến người mà cô để ý,

Chung Khuê Quân, một người đã sớm bị cô từ bỏ, những lời này, Chung Noãn Noãn căn bản liền không để ở trong lòng.

"Được rồi, vậy liền không cần nói nhiều. Quyền cước không có mắt, chờ chút nữa nếu tôi làm ông bị thương, ông cũng không cần lại chỉ trích tôi, gây khó dễ cho tôi trước mặt mọi người là được."

Cho nên, trước kia Chung Khuê Quân đã từng gây khó dễ cho con gái ông ta trước mặt mọi người?

Không thể đi?

Có phải là ba ruột hay không?

Rất nhiều sĩ quan đang ngồi đều biết Chung Khuê Quân, chẳng qua đối với người như ông ta, đánh giá của mọi người là cảm thấy ông ta rất sâu, cười có chút giả.

Cho nên nếu như trước đó mọi người còn cảm thấy Chung Noãn Noãn có chút bất hiếu, như vậy sau khi nghe đối thoại ẩn chứa khói lửa của hai người, cũng đều nhìn kỹ Chung Khuê Quân mấy phần.

"Noãn Noãn, cố lên, ông nội ủng hộ cháu!"

Đột nhiên, lão gia tử lên tiếng.

Chung Noãn Noãn nghe được thanh âm của ông nội, quay đầu nhìn về phía lão gia tử.

Lão gia tử là đưa lưng về phía mọi người, cho nên Chung Noãn Noãn xoay đầu lại, vừa lúc đối mặt với mọi người.

Nhìn thấy ánh mắt quan tâm lại bao che khuyết điểm của ông nội, nhìn vẻ mặt lo lắng của anh Xích Dương, trong lòng Noãn Noãn vô cùng cảm động.

Cho nên Noãn Noãn ném một nét cười rạng rỡ về phía bọn họ.

Vẻ đẹp của Noãn Noãn vốn rất có tính xâm lược, giờ phút này còn ném nét cười rạng rỡ như vậy đối mọi người, trong nháy mắt, trái tim của đám binh lính đều bị tan cháy.

Nét cười xinh đẹp lại tràn ngập ánh mặt trời như thế, bọn họ mới không tin một sát thủ có thể có được nét cười như vậy.
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back