Welcome! You have been invited by Nguyễn Ngọc Nguyên to join our community. Please click here to register.
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 711: Tiểu Thái Dương

Đúng lúc này, lại một cô gái tới đi toilet.

Bé trai đi đến trước mặt cô gái kia, giơ khuôn mặt nhỏ lên, lại gọi một tiếng: "Chị gái xinh đẹp."

Chung Thiên Thiên cho là bé trai đang gọi cô, coi như không nghe được, tiếp tục trang điểm.

Ai ngờ sau lưng lại đột nhiên truyền tới một giọng nữ: "Oa, em trai thật đáng yêu, miệng em thật ngọt, có chuyện gì không?"

Nghe được bé trai kia không phải gọi cô, mà gọi người khác là chị gái xinh đẹp, Chung Thiên Thiên không nhịn được quay đầu nhìn, ngoại trừ cô, ở cái nhà vệ sinh này ai xứng được gọi là chị gái xinh đẹp.

Kết quả sau khi thấy rõ ràng tướng mạo của cô gái kia, Chung Thiên Thiên kém chút bị tức chết.

Nhìn ra thân cao của cô gái này giống như chỉ có 155 đi? Thể trọng này ít nhất có 120 cân đi? Cho dù ngũ quan dáng dấp còn tạm được, nhưng mà thân hình này, cũng được xem là chị gái xinh đẹp, ngang hàng với cô?

Đứa nhỏ này sợ là đôi mắt bị phân che đi?

Bé trai cười ngọt ngào với cô gái kia: "Chị gái xinh đẹp, em gái em ở bên trong đi vệ sinh quên mang giấy, chị có thể đưa bao khăn giấy này cho em gái em giúp em được không?"

"Đương nhiên có thể."

Người phụ kia đã bị bé trai mê đến thất điên bát đảo, chút chuyện nhỏ này, cô tuyệt đối đồng ý giúp đỡ.

"Em gái em tên là Tiểu Linh Nhi."

"Được."

Sau đó cô gái chạy tới từng phòng gõ cửa, gõ đến một phòng trong đó, một thanh âm mềm mại từ bên trong truyền ra.

"Chị, em ở đây. Cảm ơn chị!"

Nghe thanh âm của Tiểu Linh Nhi đáng yêu như vậy, cô gái quả thực cả trái tim đều muốn tan chảy.

"Không khách sáo không khách sáo! Cần chị giúp em một chút sao?"

Bé trai kia nhìn chỉ có năm sáu tuổi, em gái của cậu, hẳn là chỉ có ba bốn tuổi, nhiều lắm là bốn năm tuổi đi. Cho nên cô gái còn nghĩ ở lại hỗ trợ.

"Không cần, cảm ơn chị, chị thật tốt. Chẳng qua ma ma nói qua, chuyện của chính mình phải tự làm."

"Oa, em thật tuyệt, vậy chị liền chờ em ra."

Một lát sau, một bé gái thân mặc áo len màu hồng, phía dưới mặc một cái quần ống nhỏ thời thượng, một đôi giày nhỏ, bên ngoài mặc một áo khoác thuần trắng lông xù từ trong nhà vệ sinh đi ra.

Cô gái kia vừa nhìn, trong nháy mắt cả người đều bị bé gái đáng yêu tới rồi. Không nhịn được lên tiếng hô--

"Oa, em thật đáng yêu! Dung mạo của em cùng anh trai em thật sự rất giống!"

Bé gái lộ ra một nét cười thật to, hồn nhiên, lộ ra hai cái răng nanh đáng yêu, đôi mắt cười đến mị mị: "Em cùng em trai em là long phượng thai!"

"Oa, long phượng thai? Ba mẹ em thật sự là quá biết sinh! A.."

Cô gái phản ứng kịp, trước đó không phải vẫn là anh trai sao? Tại sao đảo mắt liền biến thành em trai?

"Chị gái xinh đẹp làm sao vậy? Có vấn đề gì không?"

"Vậy bé trai kia đến cùng là anh trai của em vẫn là em trai?"

"Em trai."

"Em là là anh trai."

Tiểu Linh Nhi cùng bé trai đồng thời mở miệng.

Cô gái choáng (? Người)

Cho nên.. Đôi long phượng thai này cho đến bây giờ lớn như vậy còn đang xoắn xuýt chuyện ai lớn ai nhỏ đúng không? Thật sự là quá đáng yêu!

Cô gái cười ha ha ha ra tiếng: "Vậy nếu không còn chuyện gì, chị liền giao em cho em trai em. Bye bye."

"Chị gái xinh đẹp, bye bye." Tiểu Linh Nhi lễ phép giơ tay, sau đó đi đến trước mặt bé trai: "Tiểu Thái Dương, có nghe hay không, chị gái xinh đẹp kia đều nói em là em trai."

Bé trai một mặt u buồn: "Anh giống em trai chỗ nào? Rõ ràng em mới là em gái. Còn có, em muốn gọi anh là anh trai, không thể luôn gọi anh là Tiểu Thái Dương! Đều nói đừng gọi anh là Tiểu Thái Dương!"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 712: Thái tử cùng công chúa

"Vì sao không thể gọi là Tiểu Thái Dương, tên của em là Húc, ma ma nói, Húc chính là mặt trời vừa sinh ra, không phải Tiểu Thái Dương là cái gì?"

Dáng dấp của Tiểu Linh Nhi có chút mập mạp, còn không có thoát khỏi tao ngộ trẻ con mập, vóc dáng nhìn cũng thấp hơn Tiểu Thái Dương rất nhiều, nhưng mà dạy dỗ Tiểu Thái Dương, vừa nhìn chính là rất quen thuộc. Có thể thấy được bình thường Tiểu Thái Dương không thiếu bị Tiểu Linh Nhi răn dạy.

Tiểu Thái Dương bị tức đến giơ chân: "Đều nói không phải mặt trời vừa sinh ra! Mặt trời vốn là tồn tại, mặt trời là hằng tinh, lớn hơn địa cầu của chúng ta vô số vô số lần, sao có thể là mặt trời vừa sinh ra.'

" Đây chính là ma ma nói! "

" Ma ma nói, Húc là mặt trời mới lên, mặt trời mới lên ý chỉ sáng sớm. Ở đâu là Tiểu Thái Dương? "

" Em xem em xem, em cũng nói là mặt trời mới sinh. Lúc em mới sinh liền rất lớn sao? Thật là! "Tiểu Linh Nhi tuyệt không để ý Tiểu Thái Dương đang giơ chân, một mặt thái độ đối với người em trai này đã không còn gì để nói.

" Em thật sự là.. "Tiểu Thái Dương bị tức đến không muốn không muốn, gào lên một câu:" Em nói em cả ngày không học vấn không nghề nghiệp, mỗi lần đi ra ngoài đều không mang theo giấy, đi vệ sinh luôn là không ra được, luôn muốn anh đưa, cả ngày trừ ăn ra, em còn sẽ làm gì? "

Tiểu Linh Nhi không chịu thua nhìn Tiểu Thái Dương, đột nhiên lộ ra một nét cười làm cả tinh cầu tan chảy, sau đó ở bên cạnh miệng cười làm một cái kéo tay, rất có sức thuyết phục nói:" Chị còn sẽ bán manh! "

Tiểu Thái Dương:".. -_-

"

Dứt lời, Tiểu Linh Nhi liền từ bên trong túi quần sờ soạng một viên kẹo ra. Cho dù đã sờ soạng một viên kẹo ra, túi quần nhìn qua vô cùng to lớn kia so với thân hình của cô vẫn là phình lên như cũ.

Đang chuẩn bị lột giấy gói kẹo, Tiểu Thái Dương liền không thể nhịn được nữa quát:" Rửa, tay! "

Tiểu Linh Nhi ngoan ngoãn ồ một tiếng, nhưng theo bản năng vẫn là trực tiếp đem kẹo để vào trong miệng, lúc này mới chạy tới rửa tay.

Sau khi rửa tay xong, Tiểu Linh Nhi không với tới giấy xoa, liếc mắt nhìn hai phía, thấy chỉ có Chung Thiên Thiên ở nơi đó, thế là dùng thanh âm ngọt ngào nói:" Chị gái xinh đẹp, chị có thể lấy giấy giúp em sao? Cảm ơn! "

Chung Thiên Thiên lườm Tiểu Linh Nhi một chút, mặc dù kinh hãi tướng mạo của hai đứa bé này quá nghịch thiên, nhưng mà nghĩ đến hai đứa bé này gọi người nào đều là chị gái xinh đẹp, cho nên cô quyết định không để ý đến bọn họ. Thế là lại xoay đầu, không để ý tới Tiểu Linh Nhi.

" Em dùng bao giấy của em xoa tay đi. "Tiểu Thái Dương nhắc nhở.

" Thế nhưng mà sử dụng hết liền không có. Tiền của chúng ta cũng không nhiều.. "Tiểu Linh Nhi đau lòng. Dù sao trên người cô không thường có giấy.

Chung Thiên Thiên một bên trang điểm, một bên bĩu môi.

Còn tưởng rằng là con cái nhà quyền quý nào, kết quả trong nhà vậy mà nghèo đến nỗi ngay cả khăn giấy cũng không mua nổi.

Thấy Chung Thiên Thiên hoàn toàn không định trợ giúp mình, Tiểu Linh Nhi cũng không có cách nào, chỉ có thể lấy ra giấy còn lại trong túi, lau sạch sẽ tay nhỏ, sau đó cùng Tiểu Thái Dương đi ra ngoài.

Cố Minh Triết chờ đến bực bội, liền gọi điện thoại ở bên ngoài. Cho nên hai đứa bé nhìn quen mắt đi ra, anh cũng không thể nhìn thấy.

Mãi đến hai anh em đi đến chỗ rẽ cuối cùng, một đám vệ sĩ người mặc âu phục đã sắp gấp điên mới thở phào nhẹ nhõm.

" Tiểu thiếu gia, tiểu tiểu thư, các người đây là đi đâu? Thật sự là làm chúng ta sợ muốn chết! "

" Chúng ta cũng không phải trẻ con, các người không cần thiết nhắm mắt theo đuôi theo sát chúng ta!'Tiểu Thái Dương đứng đắn nghiêm túc nói.

"Đúng vậy!" Tiểu Linh Nhi một bên hài lòng ngậm lấy viên kẹo vị dâu..
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 713: Ngưng chiến

Một bên phụ họa anh trai của mình.. Không phải, em trai, nói: "Đúng vậy! Chúng ta đã không phải là trẻ con, các người không cần theo sát chúng ta từng bước một như vậy. Tôi sẽ bảo vệ Tiểu Thái Dương thật tốt."

Tiểu Thái Dương quả thực không thể nhịn được nữa, tức giận quát lớn: "Nam Cung Linh, đều nói bao nhiêu lần, đừng gọi anh là Tiểu Thái Dương!"

"Em chính là Tiểu Thái Dương! Ma ma lấy tên cho em chính là Tiểu Thái Dương!"

Mắt thấy hai anh em lại muốn vì chuyện này mà không ngừng tranh chấp, quản gia phụ trách mang hai vị tiểu tổ tông nhanh chóng tiến đến: "Tiểu thiếu gia, tiểu tiểu thư, đại thiếu gia cùng đại thiếu phu nhân đang ở nhà chờ các người. Tiểu thiếu gia, nghe nói lần này để ăn mừng ngài trở về, đại thiếu gia mang mô hình hai mươi chiến cơ hoàn toàn mới cho ngài."

Đôi mắt Nam Cung Húc sáng lên: "Thật?"

"Đúng vậy!" Quản gia vui vẻ gật đầu, sau đó nhìn về phía Nam Cung Linh nói: "Tiểu tiểu thư, nghe nói vì ban thưởng cho ngài, đại thiếu gia mua năm bao kẹo kiểu mới trở về cho ngài."

Dứt lời, lại tăng thêm một câu: "Nghe nói tất cả đều là vị ô mai."

"Thật?" Đôi mắt Nam Cung Linh cũng sáng lên, tiện thể còn nuốt từng ngụm nước bọt.

"Đúng vậy." Quản gia vẫn vui vẻ gật đầu như cũ.

"Vậy còn chờ cái gì? Chúng ta nhanh lên trở về!"

"Đúng vậy, chúng ta mau trở về!"

"Ha ha ha, tốt tốt tốt, chúng ta đi!"

Sau đó quản gia đi theo hai vị tiểu tổ tông, mang theo một đoàn người trùng trùng điệp điệp đi ra.

Bởi vì đều là đi con đường dành cho khách quý, cho nên Cố Minh Triết vốn đang chờ Chung Thiên Thiên lần này thấy được đôi song bào thai kia, đồng thời lập tức nhận ra bọn họ.

Trong lòng kích động, Cố Minh Triết nhanh chóng tiến lên, ý đồ chào hỏi cùng tiểu thiếu gia, tiểu công chúa nhà họ Nam Cung, lưu lại ấn tượng tốt với bọn họ.

Dù sao dưới sự chèn ép của Selina, nhà họ Cố đã không kiên trì được mấy ngày, nếu như không phải có nhà họ Hoàng ủng hộ, giờ phút này nhà họ Cố đã gần như phá sản.

Cho nên anh khả năng liền phải lập tức mang theo Chung Thiên Thiên cùng nhà họ Nam Cung nhận thân.

Mà thế hệ này của nhà họ Nam Cung, chỉ có cháu trai cả của Nam Cung lão gia tử là Nam Cung Kình có một cặp song bào thai, hơn nữa còn là long phượng thai hiếm thấy, năm cháu trai khác, còn chưa có con cái. Cho nên đôi long phượng thai này, đặc biệt là bé gái kia, quả thực chính là thiên chi kiêu nữ, bị tất cả trường bối nhà họ Nam Cung cưng chiều yêu thương trong lòng bàn tay.

Không biết vì sao, nhà họ Nam Cung gia đình thịnh vượng, nhưng mà nữ tính lại vô cùng đơn bạc. Tựa hồ mỗi một thế hệ nhiều nhất chỉ có một bé gái.

Từ đời mẹ của Chung Thiên Thiên là Nam Cung Ngọc chính là như vậy. Nam Cung lão gia tử sinh 3 con trai, cũng chỉ có 1 con gái. Đó chính là Nam Cung Ngọc.

Về sau 3 con trai kết hôn, sinh 6 con trai ra, đều không có một con gái nào, chỉ có Nam Cung Ngọc sinh ra Chung Thiên Thiên.

Bây giờ thế hệ này, Nam Cung Kình thật vất vả sinh ra một đôi long phượng thai, nhà họ Nam Cung tự nhiên đem tiểu công chúa Nam Cung Linh cung phụng như tổ tông.

Nếu anh có thể làm Nam Cung Linh thích anh, về sau Chung Thiên Thiên đắc thế, nếu muốn ly hôn với anh, tin tưởng chỉ cần Nam Cung Linh lên tiếng, người nhà Nam Cung khẳng định đều sẽ đứng về phía anh.

Đúng vậy, Cố Minh Triết khá hiểu biết tính cách của Chung Thiên Thiên. Người phụ nữ này chẳng những không có đầu óc, ngu xuẩn, hơn nữa còn lòng dạ rất lớn, rất đen tối, rất thế lực. Một khi để cô ta bò lên trên đầu cành làm phượng hoàng, nếu như không có người có thể cản tay cô ta, như vậy điều anh phải đối mặt, rất có thể là ly hôn.

Cho nên trước khi dẫn Chung Thiên Thiên về nhà họ Nam Cung, anh còn phải nghĩ biện pháp giữ vững địa vị cháu rể của anh trong nhà họ Nam Cung.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 714: Không phải con của em

Mà biện pháp tốt nhất để địa vị của anh trở nên vững chắc chính là hai vị tiểu tổ tông nhà họ Nam Cung này thích anh.

Cho nên Cố Minh Triết gần như không hề nghĩ ngợi, sau khi nhìn thấy hai vị tiểu tổ tông ở nơi xa, liền lập tức nhanh chóng nghênh đón.

Mắt thấy một đoàn người nhà họ Nam Cung đi về phía anh, Cố Minh Triết đã khuôn mặt tươi cười tiếp đón.

Anh tin tưởng phía trước mặc kệ là trẻ con vẫn là quản gia hoặc là vệ sĩ, hẳn đều nhìn thấy anh.

Kết quả là lúc anh chạy tới, một đoàn người dươi sự dẫn dắt của vệ sĩ, đi tới một cái lối ra khác.

Lối ra kia vốn là đóng lại, ai ngờ lúc người nhà họ Nam Cung đi đến lối ra kia, nhân viên công tác lại lập tức mở cửa ra.

Thế là dưới sự dẫn dắt của hai tên vệ sĩ, hai tiểu tổ tông Nam Cung Húc cùng Nam Cung Linh nhìn anh một cái, liền trực tiếp đi ra ngoài.

Vỗ dĩ Cố Minh Triết vẫn muốn nghênh đón, ai ngờ mới bước về phía trước một bước, khoảng cách hai đứa bé chưa tới 5 mét, lập tức bị một tên vệ sĩ trong đó tách ra.

Nhìn cánh tay chắn ngang ở trước mặt anh, Cố Minh Triết cũng không giận, lộ ra một nụ cười lễ phép với đối phương, nói: "Chào anh, tôi là Cố Minh Triết nhà họ Cố, tôi có mấy câu muốn nói với tiểu thiếu gia cùng tiểu tiểu thư nhà các người."

Ở thành phố Giang, nhà họ Cố là hào môn đỉnh cấp. Nhưng mà ở thủ đô, đặc biệt là ở trước mặt hào môn bậc nhất đỉnh cấp, nhà họ Cố lại chẳng là cái gì.

Vệ sĩ mặt không thay đổi đáp lại: "Thế nhưng mà tiểu thiếu gia cùng tiểu tiểu thư nhà chúng tôi không biết anh."

Cố Minh Triết lại một lần nữa lộ ra nét cười ôn nhuận nho nhã: "Tôi là bạn của tam thiếu."

Vệ sĩ vẫn là giọng điệu giải quyết việc chung: "Vậy mời anh tìm tam thiếu. Tiểu thiếu gia cùng tiểu tiểu thư nhà chúng tôi vẫn là trẻ con, cũng không tiện truyền lời tới tam thiếu giúp anh. Nếu như anh là tìm tiểu thiếu gia hoặc là tiểu tiểu thư, có thể thông qua thư ký liên hệ người giám hộ của tiểu thiếu gia cùng tiểu tiểu thư, cũng chính là đại thiếu gia hoặc là đại thiếu phu nhân nhà chúng tôi."

Dứt lời, liền không lại để ý Cố Minh Triết, theo sát tiểu thiếu gia cùng tiểu tiểu thư rời đi từ lối ra đặc thù.

Cố Minh Triết nhìn một đoàn người lên ba chiếc Land Rover ngay tại trong phi trường, sau đó nghênh ngang rời đi, sự kiên định trong mắt chợt lóe lên.

Chờ xem, không bao lâu sau, anh cũng sẽ trở thành một người ở trong đó. Một ngày nào đó nhà họ Cố sẽ một bước lên trời, trở thành sự tồn tại mà thế nhân không thể coi nhẹ.

Chẳng qua..

Cố Minh Triết không biết là, tư bản mà anh vốn lấy làm kiêu ngạo còn chưa có trở lại nhà họ Nam Cung trở thành tiểu thư chân chính, cũng đã hoàn toàn đắc tội hai vị tiểu tổ tông.

Ngay cả loại chuyện nhỏ như đưa khăn giấy đều không giúp, ở trong lòng hai đứa bé, Chung Thiên Thiên cùng Cố Minh Triết đã bị vẽ lên một cái gạch chéo.

"Anh Minh Triết, anh ở đây làm gì? Em đã bảo là chờ em ở cửa ra vào, kết quả nửa ngày cũng không tìm thấy anh."

Cố Minh Triết mỉm cười: "Không có gì. Chỉ là vừa mới nhìn đến một đứa bé, cảm giác dáng dấp có chút giống em."

Chung Thiên Thiên trừng mắt, nhanh chóng giải thích nói: "Anh Minh Triết, em mới 18 tuổi, sao có thể có con được? Đúng không? Anh sẽ không hiểu lầm em đi?"

Cố Minh Triết: "!"

Cảm giác không thể tiếp tục nói chuyện cùng Chung Thiên Thiên dù chỉ là một câu!

Vốn là muốn thả con tép bắt con tôm, để về sau lúc cô biết được thân thế thật sự sẽ không cảm thấy đột ngột, cảm thấy anh là lừa hôn, vừa lúc lợi dụng cớ này, nói là anh đến sân bay, nhìn thấy đứa bé lớn lên giống cô, lúc này mới nghi ngờ thân thế của cô, kết quả..

Tính, dù sao anh cũng chỉ muốn kết hôn với cô mà thôi. Giao lưu tình cảm gì đó, chỉ có quỷ mới có thể làm được.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 715: Đội trưởng quá đáng

Trước mắt điều anh cần làm chỉ là để Chung Thiên Thiên trở về nhà họ Nam Cung, sau đó để nhà họ Nam Cung giúp nhà họ Cố thoát khỏi khốn cảnh. Còn lại chính là kết hôn, còn có chính là chờ sau khi kết hôn, nghĩ biện pháp làm tốt quan hệ với Noãn Noãn.

Liền hiện tại tới nói, Noãn Noãn giống như bởi vì Chung Thiên Thiên nên không thích anh cho lắm.

Nhưng mà không có gì.

Một ngày nào đó Cố Minh Triết anh có thể một bước lên trời, đến lúc đó anh chính là hào môn bậc hai đỉnh cấp, tin tưởng Noãn Noãn nhất định sẽ biết đến cùng là anh tốt, vẫn là tên tham gia quân ngũ như Xích Dương tốt.

* * *

Ngày thứ hai, bộ đội đặc chủng.

Tất cả mọi người đang tiến hành huấn luyện vô cùng khắc nghiệt. Trên bãi tập, từng nữ binh đặc chủng đều là bậc cân quắc không thua đấng mày râu hoàn thành các động tác có độ khó cao hết cái này đến cái khác.

Lăng Phẩm Viện vẫn luôn chú ý quan sát thần thái của Xích Dương, cô cảm thấy sau khi Chung Noãn Noãn trở về nhất định sẽ nói xấu cô. Cho nên muốn nhìn thấy một chút xíu biểu tình bất mãn đối với cô từ trên khuôn mặt của Xích Dương.

Nhưng mà..

Không có!

Ánh mắt Xích Dương chú ý trên người mỗi một tên binh sĩ sắp tham gia diễn tập liên hợp quân, mỗi lần đảo qua cô, cũng chỉ là xem cô có tiêu chuẩn hoàn thành nhiệm vụ hay không mà thôi. Không có một chút xíu ánh mắt nên có giữa nam nữ, càng sẽ không dừng lại trên người cô.

Điều này khiến Lăng Phẩm Viện vô cùng thất vọng.

Cô tình nguyện Xích Dương gọi cô vào mắng cô, cũng không muốn anh không nhìn cô như vậy.

Rốt cục, ngay lúc Lăng Phẩm Viện hoảng thần, Xích Dương mở miệng.

"Lăng Phẩm Viện, ra khỏi hàng."

"Vâng!"

Theo tiếng hét lớn của Xích Dương, Lăng Phẩm Viện lớn tiếng đáp lại, ra khỏi hàng.

"Động tác không tiêu chuẩn, phụ trọng 20 kg chạy 1 vạn mét, lập tức chạy!"

Phụ trọng 20 kg chạy 1 vạn mét?

Lăng Phẩm Viện cho rằng cô nghe lầm.

Dù sao huấn luyện bình thường cũng chỉ là phụ trọng 20 kg chạy 5000 mét mà thôi. Hơn nữa chỉ có đàn ông mới có thể như vậy, phụ nữ đều là phụ trọng 20 kg chạy 3000 mét, nghỉ ngơi 5 phút, lại chạy 2000 mét.

Thế nhưng mà Xích Dương lại làm cô chạy 10 km!

Thấy Lăng Phẩm Viện bất động, Xích Dương sầm mặt lại, khuôn mặt vốn không biểu tình nay càng thêm nghiêm túc.

"Lăng Phẩm Viện, cô nhìn tôi như vậy là đang kháng mệnh?"

"Báo cáo đội trưởng, tôi không phục!" Lăng Phẩm Viện lớn tiếng gào lên một câu.

Những binh sĩ bộ đội đặc chủng kia nghe được đều cảm thấy kinh hãi, cảm thấy lá gan của Lăng Phẩm Viện rất lớn. Vốn là muốn nhìn một chút hậu quả khi cô phản kháng đội trưởng, nhưng mà mọi người chỉ có lòng hiếu kỳ, cũng không dám chậm trễ động tác nên làm.

"Không phục?" Trên khuôn mặt nghiêm túc của Xích Dương cũng không xuất hiện sự tức giận khi đối phương nói không phục.

"Nói ra lý do của cô."

"Báo cáo đội trưởng, nữ binh luyện tập luôn đều là phụ trọng 20 kg chạy 3000 mét, đội trưởng lại làm tôi phụ trọng 20 kg chạy 1 vạn mét. Tôi thừa nhận vừa rồi tôi không tập trung, nhưng mà đội trưởng trừng phạt quá nặng đi, đội trưởng căn bản chính là lấy việc công trả thù riêng!"

Bởi vì thanh âm của Lăng Phẩm Viện rất lớn, cho nên rất nhiều chiến hữu khoảng cách tương đối gần đều nghe được.

Lấy việc công trả thù riêng?

Lăng Phẩm Viện cùng đội trưởng có thù riêng? Không phải quan hệ của bọn họ vẫn luôn rất tốt sao?

"Tôi không cho rằng tôi cùng cô có bất kỳ quan hệ cá nhân gì. Về phần xử phạt đối với cô, nếu cô phàn nàn, cảm thấy nặng, từ giờ trở đi, phụ trọng 20 kg chạy 15000 mét!"

"!"

Lăng Phẩm Viện bị sự trừng phạt của Xích Dương làm tức giận đến đỏ mặt, không có chút sợ hãi nào, càng nhiều là sự tức giận của phụ nữ đối với người đàn ông mình thích, lớn tiếng nói: "Đội trưởng, anh quá đáng! Vì báo thù cho bạn gái anh, vậy mà đối xử với chiến hữu như vậy! Tôi không phục!"
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 716: Bị Xích Dương làm cho tức chết

Nhưng mà từ đầu đến cuối, Xích Dương đều không có một chút xíu sắc mặt dư thừa dành cho Lăng Phẩm Viện, anh lạnh lùng nói: "Phụ trọng 25 kg, chạy 15000 mét."

Lăng Phẩm Viện: "!"

Quả thực bị Xích Dương làm cho tức chết.

Ngoại trừ trừng phạt, liền không thể nói hơn hai câu khác với cô sao?

Lăng Phẩm Viện biết, nếu như cô lại nói không phục, Xích Dương có thể sẽ tăng trừng phạt từ phụ trọng 25 kg chạy 15000 mét lên đến 20000 mét.

Cho nên cô không mở miệng, chỉ là dùng ánh mắt thể hiện sự không phục của cô.

Nhưng mà --

"Xem ra cô vẫn không phục. Như vậy liền phụ trọng 25 kg chạy 2 vạn mét!"

Lăng Phẩm Viện: "!" Trong nháy mắt trợn tròn mắt.

"Cô không phải lính mới, phải hiểu làm binh sĩ, bản chức của cô chính là tuân theo mệnh lệnh của cấp trên. Tôi là cấp trên của cô, cho nên cô nhất định phải phục tùng mệnh lệnh của tôi! Nếu như không phục, hiện tại liền có thể cởi thân quân trang này cút cho tôi! Nếu như không nghĩ cút, vậy liền làm xong toàn bộ thể năng tôi bố trí cho cô, chờ mọi người đều đi ăn cơm trưa, cô lại đi hoàn thành nhiệm vụ trừng phạt. Về phần sự không phục trong lòng cô, sau khi hoàn thành tất cả trừng phạt, cô có thể đi tìm cấp trên của tôi để lý luận."

Lăng Phẩm Viện quả thực bị tức đến không được.

Nhưng mà cô biết, hiện tại cũng chỉ có biện pháp này. Nếu không, nếu hiện tại cô kháng mệnh, trừng phạt đối với cô sẽ chỉ càng ngày càng nặng.

Hoặc là lĩnh mệnh hoàn thành trừng phạt, hoặc là.. Cô thật chỉ có thể cởi thân quân trang này lăn ra bộ đội.

Quân hàm thiếu tá này là vinh quang của cô, cô thật vất vả mới lấy được, cô tuyệt đối sẽ không từ bỏ.

Cô rất muốn nói với Xích Dương một câu "Vậy anh không cần hối hận", nhưng mà lời nói đến cuối cùng lại chỉ có thể hóa thành một chữ --

"Vâng!"

Sau khi trả lời, liền đi hoàn thành nhiệm vụ.

Lập tức liền muốn tham gia diễn tập liên hợp quân, Lăng Phẩm Viện cũng là một trong số lính đặc chủng tham gia diễn tập. Khoảng thời gian này huấn luyện thân thể vốn là nặng hơn rất nhiều so với bình thường, gần như đã đạt đến cực hạn thân thể của đa số người. Thế nhưng mà cô chẳng những muốn tiến hành huấn luyện thân thể, còn có phụ trọng 25 kg chạy 2 vạn mét.

Đôi với binh lính bình thường mà nói, đây là nhiệm vụ không thể nào hoàn thành, nhưng mà Lăng Phẩm Viện làm nữ binh đặc chủng, lại là thiếu tá lập công không ít, ở phương diện thể năng, cô ưu tú hơn rất nhiều nữ binh đặc chủng khác.

Sau khi kết thúc trừng phạt phụ trọng 25 kg chạy 2 vạn mét, Lăng Phẩm Viện cũng chỉ là ngồi trên mặt đất mười lăm phút mà thôi, sau đó hai chân run rẩy đứng lên.

Cô nhất định phải hoạt động hai chân đã gần như mất đi tri giác một chút, mới có thể tiếp tục ứng phó huấn luyện thể năng ma quỷ buổi chiều.

Sau khi hai chân khôi phục tri giác, nhìn thoáng qua thời gian, thấy hiện tại là thời gian mọi người sắp cơm nước xong xuôi, sự độc ác trong mắt Lăng Phẩm Viện đều nhanh muốn tràn ra.

Lúc đầu tôi chỉ là muốn nói với anh về chuyện của Chung Noãn Noãn, nếu anh không nhận ân tình này, vậy cũng đừng trách tôi không cho Chung Noãn Noãn đường rút lui!

Nghĩ đến chuyện cần làm sắp tới, Lăng Phẩm Viện vốn đã mệt đến cực hạn cảm giác sức lực toàn thân lại bắt đầu dần dần trở lại.

Sau khi trở lại ký túc xá cầm lên chìa khóa xe, Lăng Phẩm Viện chuẩn bị lên xe đến bộ tư lệnh.

"Lăng Phẩm Viện, cô muốn đi ra ngoài?"

Ninh Văn Hạo cũng đang chuẩn bị đi ra ngoài, bởi vì đồng hồ đo đèn xe bị hỏng, buổi chiều mới có thể sửa xong, thấy Lăng Phẩm Viện muốn đi ra ngoài, vừa lúc anh muốn đi tìm Xích Dương, cho nên liền muốn đi nhờ xe.

Ninh Văn Hạo là chỉ đạo viên tổng đội bộ đội đặc chủng, lại là người mà Xích Dương tin tưởng, cho dù Lăng Phẩm Viện lại cao ngạo, thái độ của cô đối với vị chỉ đạo viên mặc kệ là cấp bậc vẫn là quân hàm đều cao hơn cô này vẫn là rất tốt. Gật đầu: "Báo cáo chỉ đạo viên, tôi muốn đi bản bộ."
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 717: Tìm đường chết

"Vậy thật tốt quá, cô cho tôi đi nhờ đoạn đường."

"Lên đây đi."

Sau khi lên xe, Ninh Văn Hạo nhìn khuôn mặt Lăng Phẩm Viện, trời rất lạnh còn không ngừng chảy mồ hôi, cùng với cái mũi, mặc dù đã bớt sưng, nhưng lại vẫn bị ứ đọng máu, rất tò mò hỏi: "Cô đây là làm sao vậy?"

Lăng Phẩm Viện nhịn xuống sự ấm ức sắp chảy ra ngoài, vô cùng quật cường lại kiên cường nói một câu -- "Bị phạt."

Mặc dù Lăng Phẩm Viện là đại tiểu thư hào môn thành phố Giang, nhưng mà cô chịu khổ được, yêu cầu đối với bản thân rất cao, đối chiến hữu cũng rất tốt, cho nên nhân duyên cũng không tệ lắm.

Ninh Văn Hạo có chút nhíu mày, nhìn cô vô cùng ấm ức lại ra vẻ kiên cường, quan tâm nói: "Nữ binh giống cọc tiêu như cô, vậy mà cũng có ngày bị phạt? Nói một chút đi, làm sao vậy?"

"Hôm qua tôi nói chuyện với bạn ở Lăng Vân Hiên nhà chúng tôi, nói tôi thích đội trưởng, sau đó bị Chung Noãn Noãn nghe được, Chung Noãn Noãn chẳng những cướp đi phỉ thúy đế vương lục trị giá 50 trăm triệu của nhà chúng tôi, còn đánh tôi một trận."

Trong nháy mắt, nét cười của Ninh Văn Hạo liền cứng lại, đôi mắt cũng mở ra một chút, vẻ mặt kinh ngạc.

"Cô lại muốn đoạt lão đại cùng chị dâu tôi?"

Lăng Phẩm Viện đã lái xe ra ngoài, đột nhiên lại phanh gấp một cái, Ninh Văn Hạo hơi kém bị cô ném ra cửa sổ xe.

Lăng Phẩm Viện tức giận đến bộ ngực cũng bắt đầu kịch liệt phập phồng.

Người này! Điểm chú ý có thể đừng lệch như vậy được không?

"Chỉ đạo viên, chẳng lẽ chuyện nên chú ý không phải là người nhà quê mới trở về từ vùng núi xa xôi như Chung Noãn Noãn tại sao lại hiểu được đổ thạch, cô ta lấy viên phỉ thúy giá trị 50 trăm triệu từ Lăng Vân Hiên nhà chúng tôi như thế nào, tại sao lại có bản lĩnh đánh bại bộ đội đặc chủng như tôi sao?"

Ninh Văn Hạo nhìn Lăng Phẩm Viện thật lâu, ngay lúc Lăng Phẩm Viện cho rằng anh rốt cục phát hiện Chung Noãn Noãn không đúng, Ninh Văn Hạo lại tận tình khuyên bảo nói: "Lăng Phẩm Viện, tôi khuyên cô vẫn là dập tắt phần tâm tư này đi! Cho dù điều kiện của cô xem như có thể, nhưng mà đâu.. Lão đại khẳng định không có khả năng để ý cô."

Lăng Phẩm Viện: "!"

"Ninh Văn Hạo!" Lăng Phẩm Viện tức giận tới mức quát lớn tên Ninh Văn Hạo.

Ninh Văn Hạo lại là lấy ra sự kiên nhẫn của chỉ đạo viên, không nhanh không chậm khuyên bảo nói: "Lăng Phẩm Viện, cô là nữ binh đặc chủng ưu tú, kỹ năng vững chắc vượt qua thử thách, lại thêm dung mạo cô cũng không tệ, điều kiện gia đình cũng tạm được, cho nên trong bộ đội rất nhiều nam binh thích cô. Không thể phủ nhận, tổng hợp lại, điều kiện của cô xác thực rất tốt.

Nhưng cô phải biết, đội trưởng tìm bạn gái, tìm chính là người mà đội trưởng thích. Tôi ngây người bên người đội trưởng nhiều năm như vậy, cô nghe lời khuyên của tôi, dập tắt phần tâm tư ngấp nghé đội trưởng đó đi. Nếu không vừa mất trái tim lại mất mặt, cần gì chứ?"

Lăng Phẩm Viện bị tức thảm rồi, căn bản một chữ đều không muốn nói với Ninh Văn Hạo.

"Xuống xe."

"Lăng Phẩm Viện, những lời tôi nói với cô đều là lời nói thật, lời từ đáy lòng, tôi.."

"Tôi bảo anh xuống xe!"

Ninh Văn Hạo: "..."

Xuống thì xuống, có gì ghê gớm?

Cho là đi nhờ xe cô tôi sẽ đứng về phía cô?

Ninh Văn Hạo không nói hai lời mở cửa xe, còn không có xuống xe liền thấy một lính đặc chủng ra ngoài làm việc.

"Hắc Tử, đi chỗ nào vậy?"

"Chỉ đạo viên, tôi đi tổng bộ quân đội cầm tư liệu."

"Vừa lúc, tôi đi nhờ đoạn đường."

"Vâng!"

"Phịch" một tiếng, Ninh Văn Hạo đóng cửa xe lại, sau đó liền lên xe Hắc Tử.

Hắc Tử không thèm nhìn Lăng Phẩm Viện một chút, giẫm chân ga liền đi qua xe cô.

Lăng Phẩm Viện: "..."

* * *

Buổi tối hôm Chung Noãn Noãn tiết lộ thân phận cho mọi người, Lãnh Tấn Bằng rất sớm liền gọi điện thoại cho công tước Y Đốn nước Y.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 718: Sủng nữ cuồng ma

Tiếp điện thoại của Lãnh Tấn Bằng, công tước Y Đốn cũng không kinh ngạc, bởi vì trước đó ông đã nhận được điện thoại của Noãn Noãn.

Đối với chuyện Noãn Noãn đột nhiên đính hôn cùng một sĩ quan nước Z, công tước Y Đốn là kinh ngạc.

Sau khi hỏi thăm rõ ràng ý nguyện của Noãn Noãn, ông cũng là chúc phúc.

Dù sao, nếu như năm đó không phải Noãn Noãn 8 tuổi cùng Selina 11 tuổi cứu ông, ông đã sớm chết. Hai đứa con gái nuôi của ông cũng mất đi trong trận kiếp nạn đó.

Noãn Noãn cùng Selina xuất hiện, là chuyển hướng mới trong cuộc đời ông, cũng bởi vì sự xuất hiện của Noãn Noãn và Selina, làm ông nhảy lên trở thành người giàu có nhất nước Y.

Cho nên đối với Noãn Noãn cùng Selina, ngoại trừ tràn đầy chúc phúc, người làm ba như ông thật không tìm ra cái gì để hồi báo bọn họ.

Bởi vậy, lúc nhận điện thoại của Lãnh Tấn Bằng, thái độ của công tước Y Đốn vô cùng, vô cùng, vô cùng tốt, đối với việc Noãn Noãn có thể tìm được chồng chưa cưới ưu tú như vậy tỏ vẻ rất vui mừng. Đồng thời cũng thông báo với Lãnh Tấn Bằng ông đã sắp xếp hành trình xong xuôi, ba ngày sau sẽ đến thành phố Giang gặp mặt Xích lão gia tử.

Lúc hỏi công tước Y Đốn đối với thân phận tiểu thư nhà công tước như Noãn Noãn, tương lai lại muốn gả cho một người quân nhân nước Z, hoàng thất nước Y có phản đối hay không, công tước Y Đốn cười ha ha.

Ông nói cho Lãnh Tấn Bằng, mặc dù Noãn Noãn cùng Selina là con gái của ông, tiến vào gia phả hoàng thất nước Y, nhưng lại bởi vì là con gái, lại là nhận nuôi, cho nên không cách nào kế thừa tước vị, chỉ được hưởng sự tôn sùng từ thân phận hoàng thất nước Y, cùng di sản của phủ công tước.

Cho nên vấn đề hôn nhân của Noãn Noãn cùng Selina, hoàng thất cũng sẽ không quá mức để ý. Mặc dù hoàng thất từng nhiều lần muốn giới thiệu hai người con gái của ông cho thanh niên quý tộc nước Y, không muốn tài phú của phủ công tước có một ngày sẽ lưu lạc ra ngoài, nhưng mà sớm từ 7 năm trước ông đã phát biểu rõ ràng với hoàng thất nước Y, hôn sự của Noãn Noãn cùng Selina từ bọn họ làm chủ. Đừng nói là gả cho quân quan nước Z, cho dù Noãn Noãn muốn đi châu F chi viện bộ lạc nguyên thủy, mãi mãi cũng sẽ không trở lại, ông cũng sẽ toàn lực ủng hộ.

Trước kia Lãnh Tấn Bằng chưa từng tiếp xúc với công tước Y Đốn, cũng không hiểu rõ cách làm người của ông. Nhưng mà sau lần gọi điện thoại này, ngoài ý muốn, công tước Y Đốn đã để lại ấn tượng vô cùng tốt trong lòng Lãnh Tấn Bằng.

Sau khi kết thúc trò chuyện, Lãnh Tấn Bằng liền thông báo Noãn Noãn nhanh chóng đến bộ đội hoàn thiện thủ tục.

Bởi vì đã thi cuối kỳ xong, thời gian còn lại là nghỉ đông, sau kỳ nghỉ đông chính là học kỳ sau của lớp mười hai, đều là ôn tập. Ôn tập xong, chính là thi đại học.

Đối với người có bản lĩnh gặp qua là không quên được như Noãn Noãn, những cái này hoàn toàn không phải là vấn đề.

Bởi vì cô chỉ tốn thời gian một tháng để xem hết toàn bộ sách từ lớp một đến lớp mười hai. Ngoại trừ toán học có mấy đề cần vận dụng linh hoạt, bởi vì cô tạm thời chỉ là học thuộc, còn không biết cách vận dụng linh hoạt, còn lại cô đều đã nhớ kỹ trong lòng.

Hai ngày này, Xích Dương tìm người làm lại một cái thư phòng, thêm một chiếc giường lớn bỏ vào thư phòng. Dù sao lúc này lão gia tử mới vừa tới thành phố Giang liền gặp phải ám sát, ai cũng không biết sau này, loại ám sát như vậy có còn xuất hiện hay không.

Bởi vì ký túc xá quân đội là bộ hai, còn có một cái phòng biến thành thư phòng, lão gia tử không có cách nào ở lại, Xích Dương và Noãn Noãn lại không yên tâm để lão gia tử buổi tối ngủ chỗ Lãnh Tấn Bằng, cho nên đêm qua, Xích Dương và Noãn Noãn đưa lão gia tử tới chung cư. Chờ ký túc xá quân đội chuẩn bị xong, Xích Dương và Noãn Noãn liền có thể ngủ ở giường lớn trong thư phòng, mà lão gia tử liền có thể ngủ phòng ngủ của bọn họ.
[/HIDE-THANKS]
 
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 719: Kinh diễm một mảnh

Sau khi xảy ra chuyện như vậy, dù là có cảnh vệ viên đi theo, Chung Noãn Noãn cùng Xích Dương cũng không dám để lão gia tử một thân một mình ở nhà. Cho nên Chung Noãn Noãn dứt khoát xin nghỉ ở nhà.

Buổi sáng Chung Noãn Noãn nhận được điện thoại của Lãnh Tấn Bằng, làm cô đến quân đội hoàn thiện thủ tục liên quan tới thân phận, thế là Chung Noãn Noãn để lão gia tử đi theo cô đến quân đội.

Anh Xích Dương yên tâm giao ông nội cho cô mới đi, cho nên mặc kệ đi đến chỗ nào, Chung Noãn Noãn đều sẽ mang theo lão gia tử.

Lão gia tử cũng vô cùng nguyện ý đi theo Noãn Noãn, dù sao việc này liên quan đến vấn đề thân phận cháu dâu ông, ông muốn tận mắt nhìn bộ đội làm tốt thân phận của Noãn Noãn nhà ông mới được.

Bởi vì một ngày trước lão gia tử đã phân phó bên phía thủ đô, cho nên sau khi xác định thân phận của Chung Noãn Noãn, thân phận của cô đã nhanh chóng bị sửa đổi.

Hiện tại, Chung Noãn Noãn đã không còn là cô nhi từ vùng núi xa xôi thông qua trang web 《 Bảo bối về nhà 》 tới tìm người thân, cô là tiểu thư nhà công tước Y Đốn nước Y, ngoại trừ công chúa, cô là người có thân phận cao quý nhất trong hoàng thất nước Y.

Sau khi sửa lại thân phận, Chung Noãn Noãn gửi tin nhắn cho Xích Dương, nói cho anh biết cô đang ở bộ tư lệnh. Chẳng qua Xích Dương chưa trả lời tin nhắn của cô.

Về sau, Chung Noãn Noãn lại nhân cơ hội này làm châm cứu cho Lãnh Tấn Bằng.

Buổi trưa, Xích Dương huấn luyện xong, lấy điện thoại di động ra thấy được tin nhắn của Chung Noãn Noãn, thế là lập tức chạy tới bộ tư lệnh ăn cơm cùng cô vợ nhỏ và ông nội.

Bởi vì quân đội bề bộn nhiều việc, đặc biệt là Xích Dương, lập tức liền phải phụ trách dẫn đầu binh sĩ bộ đội đặc chủng của quân đội thành phố Giang diễn luyện liên hợp cùng diễn tập đối kháng với quân dã chiến quân khu tỉnh Y, không có thời gian ra bên ngoài ăn cơm, cho nên lão gia tử liền đề nghị cùng nhau ăn cơm tập thể trong nhà ăn quân đội.

Quân đội có một nhà ăn lớn, từ binh lính bình thường đến tư lệnh quân đội, đều ăn cơm tại nhà ăn tập thể.

Chỉ là nhà ăn chia làm ba tầng, những quân quan như Lãnh Tấn Bằng đều là dùng cơm ở trên tầng ba.

Mặc dù phần lớn mọi người cũng không nhận ra Chung Noãn Noãn cùng lão gia tử, nhưng nhìn hai người này là từ Lãnh Tấn Bằng cùng Xích Dương mang vào, cũng không nhịn được mà ghé mắt.

Đương nhiên, ánh mắt của đa số người vẫn là rơi xuống trên người Chung Noãn Noãn.

Bởi vì dáng dấp của Chung Noãn Noãn thật sự quá xinh đẹp!

Chỉ cần là ghé mắt nhìn thoáng qua, cảm giác đều không nỡ dời đôi mắt.

Là cô gái, nhìn tuổi tác còn rất nhỏ? Hẳn còn không có bạn trai đi? Cũng không biết bọn họ đi tìm người nói một chút, cô bé này có thể coi trọng bọn họ hay không?

Trong lòng mọi người đều có ý nghĩ này, càng nghĩ như vậy, ánh mắt nhìn Chung Noãn Noãn càng lửa nóng.

Vốn dĩ cô vợ nhỏ cùng ông nội đến quân đội, tâm tình của Xích Dương rất tốt, thế nhưng mà sau khi nhìn thấy tình cảnh như vậy, khí tràng cả người đều lạnh xuống.

Lão gia tử, Chung Noãn Noãn cùng tư lệnh Lãnh đi ở một bên, cũng có thể cảm giác được khí trời rét lạnh bên này, trong nháy mắt trở nên càng lạnh hơn.

"Phanh!"

Cách đó không xa phát ra một tiếng vang trầm đục do người đụng người, ngay sau đó là thanh âm "lốp bốp" do khay cơm rơi trên mặt đất.

Bởi vì cho dù là sĩ quan, nhưng đa số sĩ quan đều là độc thân cẩu, ý muốn tìm đối tượng cũng rất cấp bách, cho nên liền nhìn mê mẩn chút, chẳng những không cảm giác được khí lạnh mà Diêm Vương mặt lạnh là vị đội trưởng Xích này phát ra, ngay cả chiến hữu bên cạnh đi về phía mình cũng không phát hiện.

Mà trùng hợp chính là, mọi người va chạm đều phát sinh tại cùng một thời điểm, bởi vậy trong lúc nhất thời, toàn bộ lầu ba, xuất hiện sự kiện như vậy mấy lần.
[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 536 Tìm chủ đề
[HIDE-THANKS]
Chương 720: Thỏ con

Dưới tình huống bình thường, mọi người vẫn luôn e ngại hơi thở lạnh lẽo trên người Xích Dương, có hơi thở lạnh lẽo này, mọi người đều không muốn tới gần anh.

Nhưng mà hiện tại, đối mặt Noãn Noãn mềm mại đáng yêu, thanh xuân tịnh lệ, lại giống như nhiều hơn một loại khí chất mà trên người những phụ nữ khác không có, hormone giống đực của mọi người đều bị kích phát. Vì suy nghĩ cho chung thân đại sự của bản thân, những quân quan này nơi nào còn quản được Xích Dương toàn thân phát ra hơi lạnh?

Cho dù phía trước treo một cây đao, mọi người cũng muốn xông lên thử một chút, biết đâu cây đao kia chém chết những người khác, chỉ để lại bản thân đâu?

Cô gái mềm mại như vậy, đám lính kia thật sự là vô cùng thích.

Mắt thấy đã có người không sợ chết dọn dẹp khay cơm trên đất, liền muốn đi về phía tư lệnh..

Mắt thấy Xích Dương đã xù lông sắp không khống chế được sức lực hồng hoang trong cơ thể, đi về phía hai hai tên quân quan không sợ chết kia..

Nếu là vị này nhà bọn họ một quyền đánh vào trên người hai tên quân quan kia, sợ rằng hai người kia sẽ bị thương không nhẹ đi?

Mà những người này cấp bậc thấp nhất đều là thượng úy trở lên, nếu như bởi vì loại chuyện này bị đả thương, truyền ra đi cũng không tốt lắm?

Cho nên ngay lúc Xích Dương chuẩn bị bước chân đi về phía hai người, bước chân của Chung Noãn Noãn hơi chút di động về phía trước một chút, vừa vặn chặn bước chân đang sắp tiến lên của Xích Dương.

"Em đừng.."

Xích Dương muốn nói, em đừng quản, để anh thu thập bọn nhãi ranh này một chút, xem về sau bọn họ còn dám mơ ước cô vợ nhỏ của anh hay không, Chung Noãn Noãn đã nhón chân lên, trực tiếp hôn lên môi Xích Dương.

Chung Noãn Noãn chủ động hôn!

Hôn ngay trước mặt hơn mấy trăm tên sĩ quan!

Mặc dù nụ hôn này cũng không dài, nhưng lại làm cho tất cả mọi người thấy rất rõ ràng.

Cô gái giống như bé thỏ trắng này, lại chính là người vợ chưa cưới khiến đội trưởng Xích cây vạn tuế ra hoa, vạn phần bảo bối kia!

Chẳng qua ngẫm lại, bé thỏ trắng đáng yêu như thế, cho dù là một con sư tử hung ác nhất, hẳn cũng không nỡ một ngụm ăn luôn cô đi?

Ăn hết liền không có. Nuôi dưỡng thật tốt, mỗi ngày về đến nhà cũng có thể mở rộng tầm mắt!

Xích Dương vốn dĩ còn đang xù lông, sau khi bị cô vợ nhỏ nhà mình hôn dịu dàng như vậy trước mặt mọi người, trong nháy mắt từng chiếc lông vốn đang dựng ngược lên lập tức bị vuốt thuận.

Giống như một phút trước vẫn là sư tử xù lông muốn ăn thịt người, một phút sau liền biến thành trung khuyển cắn cái đuôi to, nghe lời không còn căm thù tức giận đối với kẻ thù.

Bão táp mờ mịt trong mắt, cũng nhanh chóng tan thành mây khói trong nụ hôn đó.

Giờ phút này, ánh mắt anh nhìn xem đối tượng nhà mình là dịu dàng sâu thẳm như vậy. Mà đối tượng của anh, cô gái giống như bé thỏ trắng kia, ánh mắt nhìn chăm chú vào anh là sùng bái cùng tình yêu như vậy, đối mặt Diêm Vương sống danh xưng tử thần, các sĩ quan đều sẽ không nhịn được mà nhút nhát trong lòng, mọi người không cách nào tưởng tượng, thỏ con thuần khiết đáng yêu như vậy sẽ bị tàn phá như thế nào dưới tay của vị Diêm Vương sống này.

Bình thường lúc Diêm Vương không tức giận còn tốt một chút, một khi tâm tình không tốt, tức giận, sẽ giống như vừa rồi, hơi lạnh băng sương sưu sưu sưu không cần tiền mà bốc ra bên ngoài, thậm chí lúc quát cô, cô nên làm cái gì?

Giờ phút này, Noãn Noãn thấy lông anh Xích Dương nhà cô đã bị vuốt thuận, trong lòng vô cùng vui vẻ, cười với anh một cái.

Mọi người nhìn bé thỏ trắng tinh khiết đáng yêu như vậy đối với Diêm Vương mặt lạnh, nghĩ đến dáng vẻ bị ăn sống nuốt tươi của cô một ngày nào đó, tất cả mọi người đều vì Noãn Noãn mà toát mồ hôi.

Bọn họ đều rất muốn quát to một tiếng --

Thỏ con, chạy mau!
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Back