Chương 20: Giải trí Lam Thiên
Bởi vì lịch trình lần này được sắp xếp vào phút chót, nên phóng viên không hề hay biết, đoán chừng vẫn đang đứng đợi ở trước cửa Điện ảnh Bác Sâm.
Giải trí Lam Thiên đã nhận được thông báo, vì thế khi họ vừa xuống xe đã có người ra đón.
Tòa nhà trước mặt theo phong cách hiện đại tối giản khác hoàn toàn so với sự xa hoa của Bác Sâm, thể hiện sự đơn giản không phô trương.
Lâm Vũ thu lại ánh nhìn, trong lòng thấy kỳ lạ, nhịp tim mọi khi không đập nhanh như ngày hôm nay, mắt bên phải từ lúc xuống xe đến giờ cứ giật liên tục.
"Xin chào Dịch tiên sinh, chúng tôi đã chuẩn bị xong hợp đồng trong phòng làm việc, mời anh qua đó."
Do đây là bộ phim truyền hình đầu tiên của Dịch Bác, lần này Dịch Bác đích thân đến ký hợp đồng thể hiện sự thành ý của mình.
Theo sự hướng dẫn của nhân viên lễ tân, ba người đi đến phòng họp.
Sau khi mời họ ngồi đợi, lễ tân ra ngoài, nói giám đốc của bọn họ sẽ đến bàn bạc kỹ lưỡng với nhóm Dịch Bác.
"Hứ! Mặt mũi cũng lớn gớm, anh Dịch của chúng ta đã đích thân đến rồi, bọn họ lại dám bắt anh ấy ngồi đợi!" Châu Địch rất không hài lòng.
Dịch Bác cũng thể hiện sự khó chịu.
Lâm Vũ nhìn hai con người với biểu cảm giống hệt nhau, cạn lời: "Người ta cũng không nói phải đợi bao lâu, nói không chừng đúng là có việc bận nhất thời không đến ngay được?"
Vừa nói xong câu này, mắt phải của Lâm Vũ lại giật, hỏng rồi, không phải nói sai rồi chứ..
"Kẻ gây họa không có tư cách để nói!" Châu Địch trừng mắt.
Dịch Bác cũng lạnh lùng quay đầu nhìn cô, dường như đang hỏi, cô là người của công ty nào?
"..."
Khóe miệng Lâm Vũ giật giật, ngoan ngoãn ngậm miệng.
Tuy nhiên trong lòng, tim đập mỗi lúc một nhanh.
Khoảng năm phút sau, khi sắc mặt của Dịch Bác ngày càng khó coi, cửa phòng họp cuối cùng cũng có động tĩnh.
"Ai da cuối cùng cũng đến.." Châu Địch nói mỉa.
Cửa phòng họp mở, một người con trai trẻ tuổi mặc âu phục bước vào, khuôn mặt tràn ngập ý cười đi đến, phía sau có trợ lý đi cùng, trong tay trợ lý là bản hợp đồng.
"Thật xin lỗi đã để ba vị chờ lâu, tôi là Phó tổng giám đốc công ty Giải trí Lam Thiên Trần Sở."
Giọng nói quen thuộc khiến Lâm Vũ còn chưa kịp ngẩng đầu lên đã cứng đờ người tại chỗ, khuôn mặt kinh ngạc không tài nào tin nổi!
Tại sao.. anh ta lại ở đây?
Lúc này Trần Sở nhận ra sự có mặt của Lâm Vũ, khuôn mặt cũng thể hiện sự ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó lại khôi phục lại như bình thường, chỉ có điều bàn tay bên người có chút run run.
Có lẽ kinh nghiệm làm việc nhiều năm giúp anh giữ được sự bình tĩnh dù ở bất cứ tình huống nào, nhưng đối mặt với Lâm Vũ bất ngờ xuất hiện, anh vẫn có chút trở tay không kịp.
Ngồi ở một bên bàn họp, anh nở nụ cười khách khí: "Dịch tiên sinh, đây là hợp đồng của chúng ta, mời anh xem."
Sau khi nghe rõ người đến là ai, Lâm Vũ luôn giả vờ cúi đầu nghịch điện thoại, không nhìn người kia hiện giờ rốt cuộc như thế nào.
Mặc dù Lâm Vũ che giấu rất tốt, nhưng Dịch Bác vẫn phát hiện ra sự bất thường, ánh mắt nhìn Lâm Vũ có chút do dự, nói: "Giám đốc Trần và trợ lý của tôi có quen biết?"
Trần Sở nhìn Lâm Vũ, sau khi nhận ra Lâm Vũ đang cố ý trốn tránh anh, cười gượng: "Cô Lâm.. là học muội của tôi."
"Ồ? Thì ra là bạn học.." Dịch Bác bỗng nhiên cười khó hiểu, ánh mắt vẫn thầm đánh giá Lâm Vũ và Trần Sở.
Lâm Vũ không ngờ sẽ gặp Trần Sở trong hoàn cảnh này, càng không muốn nhắc đến chuyện trước đây. Lo sợ Dịch Bác sẽ hỏi, nhanh chóng lấy hợp đồng, đưa cho Dịch Bác: "Xem cái này.."
Dịch Bác dường như không muốn bỏ qua cơ hội, trêu đùa nhìn Lâm Vũ: "Cô và giám đốc Trần e là không phải quan hệ bạn học thông thường."
"..."
Tay cầm hợp đồng của Lâm Vũ cứng đờ, im lặng ba giây mới ngẩng đầu nhìn Dịch Bác, đôi mắt thể hiện sự tức giận: "Là trung tâm bàn tán trong giới giải trí, Dịch tiên sinh cũng hóng hớt vậy sao?"
"..."
Dịch Bác nghẹn họng, sắc mặt lạnh đi, ánh mắt nhìn Lâm Vũ gần như có thể đóng băng mọi thứ.
Cô gái này không ngờ dám châm biếm anh?
"Hơ" Châu Địch giây trước còn vui vẻ với cặp đôi Dịch Bác-Lâm Vũ, giây sau thấy hai người này như sắp bóp chết nhau đến nơi, dọa anh lập tức đứng ra giảng hòa, có điều anh còn chưa kịp mở miệng, Trần Sở đối diện đã lên tiếng
"Dịch tiên sinh nói đúng, chúng tôi quả thật không phải quan hệ bạn học bình thường, chúng tôi.."
"Két"
Tiếng ghế ngồi ma sát với mặt gạch vang lên chói tai, cắt ngang cuộc đối thoại.
"Tôi có việc ra ngoài một lát, mọi người cứ tiếp tục." Lâm Vũ cúi đầu nói xong quay người rời khỏi phòng họp.
Giải trí Lam Thiên đã nhận được thông báo, vì thế khi họ vừa xuống xe đã có người ra đón.
Tòa nhà trước mặt theo phong cách hiện đại tối giản khác hoàn toàn so với sự xa hoa của Bác Sâm, thể hiện sự đơn giản không phô trương.
Lâm Vũ thu lại ánh nhìn, trong lòng thấy kỳ lạ, nhịp tim mọi khi không đập nhanh như ngày hôm nay, mắt bên phải từ lúc xuống xe đến giờ cứ giật liên tục.
"Xin chào Dịch tiên sinh, chúng tôi đã chuẩn bị xong hợp đồng trong phòng làm việc, mời anh qua đó."
Do đây là bộ phim truyền hình đầu tiên của Dịch Bác, lần này Dịch Bác đích thân đến ký hợp đồng thể hiện sự thành ý của mình.
Theo sự hướng dẫn của nhân viên lễ tân, ba người đi đến phòng họp.
Sau khi mời họ ngồi đợi, lễ tân ra ngoài, nói giám đốc của bọn họ sẽ đến bàn bạc kỹ lưỡng với nhóm Dịch Bác.
"Hứ! Mặt mũi cũng lớn gớm, anh Dịch của chúng ta đã đích thân đến rồi, bọn họ lại dám bắt anh ấy ngồi đợi!" Châu Địch rất không hài lòng.
Dịch Bác cũng thể hiện sự khó chịu.
Lâm Vũ nhìn hai con người với biểu cảm giống hệt nhau, cạn lời: "Người ta cũng không nói phải đợi bao lâu, nói không chừng đúng là có việc bận nhất thời không đến ngay được?"
Vừa nói xong câu này, mắt phải của Lâm Vũ lại giật, hỏng rồi, không phải nói sai rồi chứ..
"Kẻ gây họa không có tư cách để nói!" Châu Địch trừng mắt.
Dịch Bác cũng lạnh lùng quay đầu nhìn cô, dường như đang hỏi, cô là người của công ty nào?
"..."
Khóe miệng Lâm Vũ giật giật, ngoan ngoãn ngậm miệng.
Tuy nhiên trong lòng, tim đập mỗi lúc một nhanh.
Khoảng năm phút sau, khi sắc mặt của Dịch Bác ngày càng khó coi, cửa phòng họp cuối cùng cũng có động tĩnh.
"Ai da cuối cùng cũng đến.." Châu Địch nói mỉa.
Cửa phòng họp mở, một người con trai trẻ tuổi mặc âu phục bước vào, khuôn mặt tràn ngập ý cười đi đến, phía sau có trợ lý đi cùng, trong tay trợ lý là bản hợp đồng.
"Thật xin lỗi đã để ba vị chờ lâu, tôi là Phó tổng giám đốc công ty Giải trí Lam Thiên Trần Sở."
Giọng nói quen thuộc khiến Lâm Vũ còn chưa kịp ngẩng đầu lên đã cứng đờ người tại chỗ, khuôn mặt kinh ngạc không tài nào tin nổi!
Tại sao.. anh ta lại ở đây?
Lúc này Trần Sở nhận ra sự có mặt của Lâm Vũ, khuôn mặt cũng thể hiện sự ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó lại khôi phục lại như bình thường, chỉ có điều bàn tay bên người có chút run run.
Có lẽ kinh nghiệm làm việc nhiều năm giúp anh giữ được sự bình tĩnh dù ở bất cứ tình huống nào, nhưng đối mặt với Lâm Vũ bất ngờ xuất hiện, anh vẫn có chút trở tay không kịp.
Ngồi ở một bên bàn họp, anh nở nụ cười khách khí: "Dịch tiên sinh, đây là hợp đồng của chúng ta, mời anh xem."
Sau khi nghe rõ người đến là ai, Lâm Vũ luôn giả vờ cúi đầu nghịch điện thoại, không nhìn người kia hiện giờ rốt cuộc như thế nào.
Mặc dù Lâm Vũ che giấu rất tốt, nhưng Dịch Bác vẫn phát hiện ra sự bất thường, ánh mắt nhìn Lâm Vũ có chút do dự, nói: "Giám đốc Trần và trợ lý của tôi có quen biết?"
Trần Sở nhìn Lâm Vũ, sau khi nhận ra Lâm Vũ đang cố ý trốn tránh anh, cười gượng: "Cô Lâm.. là học muội của tôi."
"Ồ? Thì ra là bạn học.." Dịch Bác bỗng nhiên cười khó hiểu, ánh mắt vẫn thầm đánh giá Lâm Vũ và Trần Sở.
Lâm Vũ không ngờ sẽ gặp Trần Sở trong hoàn cảnh này, càng không muốn nhắc đến chuyện trước đây. Lo sợ Dịch Bác sẽ hỏi, nhanh chóng lấy hợp đồng, đưa cho Dịch Bác: "Xem cái này.."
Dịch Bác dường như không muốn bỏ qua cơ hội, trêu đùa nhìn Lâm Vũ: "Cô và giám đốc Trần e là không phải quan hệ bạn học thông thường."
"..."
Tay cầm hợp đồng của Lâm Vũ cứng đờ, im lặng ba giây mới ngẩng đầu nhìn Dịch Bác, đôi mắt thể hiện sự tức giận: "Là trung tâm bàn tán trong giới giải trí, Dịch tiên sinh cũng hóng hớt vậy sao?"
"..."
Dịch Bác nghẹn họng, sắc mặt lạnh đi, ánh mắt nhìn Lâm Vũ gần như có thể đóng băng mọi thứ.
Cô gái này không ngờ dám châm biếm anh?
"Hơ" Châu Địch giây trước còn vui vẻ với cặp đôi Dịch Bác-Lâm Vũ, giây sau thấy hai người này như sắp bóp chết nhau đến nơi, dọa anh lập tức đứng ra giảng hòa, có điều anh còn chưa kịp mở miệng, Trần Sở đối diện đã lên tiếng
"Dịch tiên sinh nói đúng, chúng tôi quả thật không phải quan hệ bạn học bình thường, chúng tôi.."
"Két"
Tiếng ghế ngồi ma sát với mặt gạch vang lên chói tai, cắt ngang cuộc đối thoại.
"Tôi có việc ra ngoài một lát, mọi người cứ tiếp tục." Lâm Vũ cúi đầu nói xong quay người rời khỏi phòng họp.