Tôi, Huyền Học Cải Mệnh
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Chương 31 :(b)
Thầy chủ nhiệm cũng chỉ là nói vài sự tình, tỷ như kỳ nghỉ đã xong, nên chuyên tâm học tập. Sau học kỳ hai vẫn nên cố gắng giao tranh một phen, tuy bọn họ còn kém những học sinh xuất sắc, nhưng cố gắng một chút vẫn có thể càng thêm tốt hơn, có thể làm cho nhân sinh tương lai càng thông thuận hơn một ít, chỉ cần vất vả mấy tháng thời gian, vì sao không cố gắng một chút vân vân, cùng với quả bom cuối cùng..
Vì kiểm tra tình huống ôn tập trong ngày nghỉ cùng với việc ôn tập học kỳ hai cuối cùng này, cần tiến hành cuộc thi thử lần đầu tiên học kỳ hai, thời gian bắt đầu từ việc tự học hôm nay, dựa theo an bài thi vào trường cao đẳng có ngữ văn, Anh ngữ, Toán, Lý bốn môn, tới chiều mai thi xong.
Hơn nữa thi xong sẽ dựa theo thành tích bài danh mà phân lớp.
Về phần báo danh an bài lớp thi cùng số báo danh xế chiều sẽ được công bố sau.
Tin tức vừa ra, cho dù trong lớp đều là học tra, cũng nhịn không được phát ra tiếng kêu rên thống khổ - trên đời này chuyện khó qua nhất là đem chuyện mình không am hiểu nhất không ngừng lặp đi lặp lại mà làm. Về phần thầy chủ nhiệm nói cần dựa theo thành tích bài danh phân lớp, bọn họ hoàn toàn không để ý.
Thứ nhất, thành tích cuộc thi sẽ có dao động là bình thường, nếu không phải thứ tự bay lên đặc biệt rõ ràng, hoặc là liên tục vài lần đều giảm xuống thật rõ ràng, tỷ như rớt xa hơn trăm số thứ tự, các giáo viên cũng sẽ không đồng ý làm cho kết cấu học sinh trong lớp có biến hóa.
Thứ hai, bọn họ vốn là lớp học bài danh đếm ngược, thành tích học sinh trong lớp "ổn định" thật sự, chiếm cứ danh ngạch cuối cùng trong bảng đơn, tiếp tục phân lớp, có thể phân đi nơi nào? Cũng chỉ là ở trình tự các lớp sắp xếp, nếu là ở trung thượng còn có thể có chút lòng hăng hái mà giao tranh.
Nhưng có vài người nghe xong lời của thầy chủ nhiệm ánh mắt liền lóe sáng – mặc dù nói tới thời điểm này thành tích của các học sinh chủ yếu đã ổn định tám chín phần, nhưng trong hơn một ngàn học sinh, luôn sẽ có lực lượng mới xuất hiện, nếu bọn họ có thể bắt được cơ hội lần này, được giáo viên giỏi chỉ dạy, có lẽ thi vào trường cao đẳng sẽ làm cho nhân sinh của bọn họ càng khác hẳn thì sao?
So sánh với những bạn học mang theo tâm lý tìm may mắn, Ngụy Diễn tràn ngập lòng tin tưởng đối với chính bản thân mình.
Thầy chủ nhiệm nói xong cũng gọi Ngụy Diễn theo mình đi lên văn phòng một chuyến.
Thầy chủ nhiệm họ Đổng, tên Đổng Minh Vĩ.
Là một vị trung niên nam giới thích hút thuốc uống rượu, ngẫu nhiên còn nói tục, nhưng lại thật tâm đối đãi tốt với các học sinh của mình.
Có lời đồn đãi lúc Đổng Minh Vĩ còn trẻ tuổi cũng từng hỗn qua xã hội, nhưng về sau "cải tà quy chính" thi vào trường sư phạm, vốn là giáo viên ngữ văn trung học cơ sở, nhưng trên đường lại lệch qua toán học, sau đó dựa vào cố gắng của mình từ giáo viên trung học cơ sở thăng lên trung học phổ thông, cũng là một nhân vật thật dốc lòng.
Về phần lời đồn đãi có bao nhiêu tin cậy, vậy phải chờ xem.
Ít nhất Ngụy Diễn nhìn theo tướng mạo của thầy chủ nhiệm, đừng nói là hỗn xã hội, hắn chính là người hiền lành lỗ tai lại mềm, chỉ tiếc lông mày cùng đầu bóng lưởng làm cho hắn nhìn qua có khí chất hung hãn, cho nên người thường dựa vào ấn tượng đầu tiên cho rằng hắn là một đại lão, hơn nữa còn nghĩ thêm không ít chuyện xưa cho hắn.
Thầy chủ nhiệm không biết trong lòng Ngụy Diễn đang suy nghĩ gì, hắn nhìn thấy Ngụy Diễn thành thật ngoan ngoãn đi theo mình vào văn phòng, uống một hớp trà đặc, sau đó hắng giọng nói:
- Khụ khụ, hôm nay thầy tìm em là nghe nói lúc nghỉ đông em bị thương nhập viện sao? Hiện tại thương thế đã khôi phục rồi?
Thân là thầy chủ nhiệm, Đổng Minh Vĩ tự nhiên biết tình huống của Ngụy Diễn, đã lâu như vậy đối với chuyện của hắn cũng có nghe thấy.
Vì kiểm tra tình huống ôn tập trong ngày nghỉ cùng với việc ôn tập học kỳ hai cuối cùng này, cần tiến hành cuộc thi thử lần đầu tiên học kỳ hai, thời gian bắt đầu từ việc tự học hôm nay, dựa theo an bài thi vào trường cao đẳng có ngữ văn, Anh ngữ, Toán, Lý bốn môn, tới chiều mai thi xong.
Hơn nữa thi xong sẽ dựa theo thành tích bài danh mà phân lớp.
Về phần báo danh an bài lớp thi cùng số báo danh xế chiều sẽ được công bố sau.
Tin tức vừa ra, cho dù trong lớp đều là học tra, cũng nhịn không được phát ra tiếng kêu rên thống khổ - trên đời này chuyện khó qua nhất là đem chuyện mình không am hiểu nhất không ngừng lặp đi lặp lại mà làm. Về phần thầy chủ nhiệm nói cần dựa theo thành tích bài danh phân lớp, bọn họ hoàn toàn không để ý.
Thứ nhất, thành tích cuộc thi sẽ có dao động là bình thường, nếu không phải thứ tự bay lên đặc biệt rõ ràng, hoặc là liên tục vài lần đều giảm xuống thật rõ ràng, tỷ như rớt xa hơn trăm số thứ tự, các giáo viên cũng sẽ không đồng ý làm cho kết cấu học sinh trong lớp có biến hóa.
Thứ hai, bọn họ vốn là lớp học bài danh đếm ngược, thành tích học sinh trong lớp "ổn định" thật sự, chiếm cứ danh ngạch cuối cùng trong bảng đơn, tiếp tục phân lớp, có thể phân đi nơi nào? Cũng chỉ là ở trình tự các lớp sắp xếp, nếu là ở trung thượng còn có thể có chút lòng hăng hái mà giao tranh.
Nhưng có vài người nghe xong lời của thầy chủ nhiệm ánh mắt liền lóe sáng – mặc dù nói tới thời điểm này thành tích của các học sinh chủ yếu đã ổn định tám chín phần, nhưng trong hơn một ngàn học sinh, luôn sẽ có lực lượng mới xuất hiện, nếu bọn họ có thể bắt được cơ hội lần này, được giáo viên giỏi chỉ dạy, có lẽ thi vào trường cao đẳng sẽ làm cho nhân sinh của bọn họ càng khác hẳn thì sao?
So sánh với những bạn học mang theo tâm lý tìm may mắn, Ngụy Diễn tràn ngập lòng tin tưởng đối với chính bản thân mình.
Thầy chủ nhiệm nói xong cũng gọi Ngụy Diễn theo mình đi lên văn phòng một chuyến.
Thầy chủ nhiệm họ Đổng, tên Đổng Minh Vĩ.
Là một vị trung niên nam giới thích hút thuốc uống rượu, ngẫu nhiên còn nói tục, nhưng lại thật tâm đối đãi tốt với các học sinh của mình.
Có lời đồn đãi lúc Đổng Minh Vĩ còn trẻ tuổi cũng từng hỗn qua xã hội, nhưng về sau "cải tà quy chính" thi vào trường sư phạm, vốn là giáo viên ngữ văn trung học cơ sở, nhưng trên đường lại lệch qua toán học, sau đó dựa vào cố gắng của mình từ giáo viên trung học cơ sở thăng lên trung học phổ thông, cũng là một nhân vật thật dốc lòng.
Về phần lời đồn đãi có bao nhiêu tin cậy, vậy phải chờ xem.
Ít nhất Ngụy Diễn nhìn theo tướng mạo của thầy chủ nhiệm, đừng nói là hỗn xã hội, hắn chính là người hiền lành lỗ tai lại mềm, chỉ tiếc lông mày cùng đầu bóng lưởng làm cho hắn nhìn qua có khí chất hung hãn, cho nên người thường dựa vào ấn tượng đầu tiên cho rằng hắn là một đại lão, hơn nữa còn nghĩ thêm không ít chuyện xưa cho hắn.
Thầy chủ nhiệm không biết trong lòng Ngụy Diễn đang suy nghĩ gì, hắn nhìn thấy Ngụy Diễn thành thật ngoan ngoãn đi theo mình vào văn phòng, uống một hớp trà đặc, sau đó hắng giọng nói:
- Khụ khụ, hôm nay thầy tìm em là nghe nói lúc nghỉ đông em bị thương nhập viện sao? Hiện tại thương thế đã khôi phục rồi?
Thân là thầy chủ nhiệm, Đổng Minh Vĩ tự nhiên biết tình huống của Ngụy Diễn, đã lâu như vậy đối với chuyện của hắn cũng có nghe thấy.

