Đam Mỹ [Edit] Tôi, Huyền Học Cải Mệnh - Sa Đề

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi GiangNgan, 13 Tháng mười 2024.

  1. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 11 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tương Điềm sửng sốt, sắc mặt trở nên trắng bệch, đang muốn nói cũng không có ai giúp nàng, đột nhiên liền nhớ lại mỗi lúc trời tối nàng vào nhà bà nội luôn cầm một nắm lá bưởi chụp vài cái lên người mình..

    - Lá bưởi đích xác có thể tránh uế đi xui.

    Ngụy Diễn khẳng định nói:

    - Nhưng hiệu quả chỉ là có hạn, mà cô cũng không cần lo lắng, thân thể cô lây dính âm khí cũng không nhiều, phơi nắng nhiều hơn sẽ không thành vấn đề.

    Ngụy Diễn nhìn thấy quỷ hồn Ngụy Diễn đem âm khí u tối trên người Tương Điềm xé xuống làm thịt, mở miệng an ủi.

    - Tiểu thần tiên, vậy con gái của tôi..

    Lý Mai tha thiết mong chờ nhìn Ngụy Diễn, nàng vừa cảm thấy vì sao trong ba cô gái chỉ có con mình là thảm nhất xui xẻo nhất, đồng thời cảm thấy con gái mình không quản được tay mình lại dám đi đụng vào vật thể âm phủ cho nên rước họa vào thân, hơn nữa trong đó có một cô bé còn là em gái của tiểu thần tiên, nàng tự nhiên không dám lộ ra nửa phần bất mãn, việc khẩn cấp trước mắt vẫn là trước tiên giúp con gái trừ tà quan trọng hơn.

    Ngụy Diễn nhíu mày:

    - Tôi sẽ giải quyết, nhưng phải chờ tới đêm nay.

    Ngụy Diễn nghĩ người làm cho Lưu Đan Đan bị trúng tà nói không chừng không nghĩ tới Lưu Đại Binh đi tiểu đêm, sau đó hai người lại một phen gây sức ép, chẳng những đem Lưu Đan Đan trói trên giường, cũng bởi vì một phen gây sức ép nên đánh thức gà trống trong nhà, một tiếng gà gáy làm cắt đứt kế hoạch nguyên bản.

    Nhưng nếu Lưu Đan Đan đã rơi vào trong lưới, dưới tình huống như vậy đối phương nhất định sẽ không chịu bỏ qua.

    Huống hồ tối hôm qua bị thất bại, đêm nay hẳn sẽ càng mãnh liệt hơn một ít.

    Ngụy Diễn nói là buổi tối, cũng không phải là nửa đêm, mà là đợi mặt trời lặn, dù sao mặt trời đại biểu cho dương khí mãnh liệt, đối với âm khí mà nói chính là đại sát khí.

    Nếu đối phương chỉ dám dùng tà thuật như là giấy người, tự nhiên cũng sợ không muốn lộ ra ánh sáng, khẳng định chỉ dám hoạt động từ một nơi bí mật gần đó.

    Vừa lúc là mùa đông khắc nghiệt, sắc trời tối nhanh, chủ yếu khoảng 5h30 mặt trời đã lặn, chưa tới sáu giờ đã tối. Lúc Ngụy Diễn đến Lưu gia cũng đã hơn 4h, cho nên chờ "buổi tối" cũng không đến một giờ.

    Nếu động tác của Ngụy Diễn nhanh một chút, nói không chừng hai anh em hắn có thể về nhà trước khi cha bọn họ dẹp quán quay về đâu!

    Trong khoảng thời gian đợi Ngụy Diễn cũng làm chuẩn bị - mặc dù theo người ngoài xem ra Ngụy Diễn chỉ là nhặt từng hòn đá, sau đó ném chỗ này lại ném chỗ kia, giống như đang chơi đùa mà thôi.

    Lý Mai nhìn thấy Ngụy Diễn "không làm việc đàng hoàng", hoàn toàn khác hẳn vẻ tiên phong đạo cốt, vẻ mặt nghiêm túc của các vị đại tiên, trong mắt không nhịn được lộ tia lo lắng, nhưng nghĩ còn chưa đầy một giờ, ngựa chết cứ chữa như ngựa sống, chẳng qua nàng đem mình cùng Đan Đan trói cùng một chỗ, nàng cũng không tin tà!

    Về phần cha của Lưu Đan Đan buổi sáng cầm cuốc ra cửa, cũng không quay về ăn cơm trưa, nhưng có người trong thôn nói gặp hắn ngoài ruộng, cho nên Lý Mai cũng không lo lắng.

    Trước đó Ngụy Diễn nghe được Lý Mai nói Lưu Đại Binh cũng không muốn đưa con gái đi chạy chữa, cũng không muốn giao tiếp với loại nam nhân như vậy, làm cho Lý Mai đừng phao tin, miễn cho người biết nhiều lắm đập cỏ động rắn.

    Lý Mai không thể không thừa nhận vẻ lạnh lùng cự tuyệt bỏ đi của Lưu Đại Binh lúc sáng đích xác làm lòng nàng có oán khí – nàng không sinh được con trai, hơn nữa con gái bình thường thường xuyên đối nghịch với hắn, nhưng khi gặp được sự sống chết của con gái hắn lại còn luyến tiếc tiêu tiền cứu con gái, thật sự làm cho nàng thất vọng đau khổ.
     
  2. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 12 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khập khiễng giữa hai vợ chồng này cũng không làm cho Ngụy Diễn để ý, hắn một bên bày trận, một bên nói chuyện phiếm với quỷ hồn Ngụy Diễn.

    - Anh không phải rất lợi hại sao? Vì sao không lập tức giải quyết?

    Quỷ hồn Ngụy Diễn tuy đã làm thịt âm khí trên người Tương Điềm làm bổ sung, nhưng dù sao cũng là ban ngày, cho dù có Ngụy Diễn phù hộ cũng không có tinh thần. Nhưng theo trời chiều hạ xuống, bóng đêm nhuộm dần không trung, tinh thần của hắn liền khởi lên, nghĩ dù sao cũng không có người thấy hay nghe thấy, liền hỏi thẳng ra miệng.

    Không đợi Ngụy Diễn trả lời, quỷ hồn liền chợt hiểu ra:

    - Tôi hiểu rồi, anh đây là muốn cố định lên giá đi? Kỳ thật rất đơn giản là có thể giải quyết, nhưng vì lấy thù lao càng cao, cố ý làm bộ như thật phiền toái thật gây sức ép, hắc hắc, tôi hiểu!

    Hắn nghĩ Ngụy Diễn vì kiếm tiền cũng thật thông minh, tuy Lưu gia nhìn qua cũng không giống kẻ có tiền.

    Ngụy Diễn nhìn hắn như nhìn kẻ ngốc:

    - Cậu hoàn toàn không cảm giác được sao? Hay ở trong mắt của cậu, tôi là người vì ích lợi thích làm chuyện hãm hại lừa gạt?

    Trực giác nói cho quỷ hồn, nếu hắn gật đầu dù cho không bị đánh hồn phi phách tán cũng phải gào khóc thảm thiết một phen, vì thế liền hỏi:

    - Cảm giác cái gì? Chẳng lẽ tình huống này thật sự rất khó giải quyết?

    Cho nên Ngụy Diễn cần chờ đợi?

    - Đương nhiên không phải.

    Cho tới bây giờ Ngụy Diễn vẫn chưa từng gặp được chuyện gì đặc biệt khó giải quyết.. a, trừ bỏ quỷ vương của kiếp trước, nhưng nếu không phải bị đồng hành đánh lén, hắn cũng không cần cùng quỷ vương ôm nhau cùng chết giải quyết, cho nên cũng tự động bài trừ.

    - Cậu còn nhớ được Nhạn Nhạn bọn họ nói địa phương đốt giấy tiền vàng mã đi?

    Đó là một ngã tư đường, trong đó có một con đường đi thông thị trấn Nguyên Khẩu, mà một con đường đi thông thôn trấn khác, hai con đường là phương hướng Ngụy Nhạn cùng Lưu Đan Đan cùng có Tương Điềm đi về nhà, đêm qua các nàng gặp được người đốt giấy tiền vàng mã ở ngay ngã tư giao nhau.

    Thấy quỷ hồn gật đầu, động tác của Ngụy Diễn không ngừng, tiếp tục đem viên đá cuối cùng bỏ vào mắt trận, cảm giác được khí tràng trong sân nhà Lưu gia đã xảy ra thay đổi, vừa lòng nheo mắt lại:

    - Nếu như tôi nhớ không lầm, địa phương kia không thuộc về tư nhân, mà ở nông thôn bình thường cần đốt giấy tiền vàng mã nhất định phải lựa chọn đốt trong sân nhà mình hay ngoài ruộng đồng của mình.

    Quỷ hồn gật đầu:

    - Đích thật là như vậy.

    Lời vừa ra khỏi miệng, hắn lặng người, ngay sau đó chợt hiểu:

    - Cho nên người đốt giấy tiền vàng mã đêm qua có vấn đề!

    Người dưới nông thôn thật xem trọng đất đai của mình, dù sao đó là căn bản dựa vào để sinh tồn, có chút « thường thức » cũng sẽ không đi tới chỗ người ta đốt giấy tiền vàng mã, miễn cho chọc giận « tổ tiên » nhà người ta, hoặc là tiền bối nhà mình phù hộ lầm người.

    Mấy khối đất vườn ngay ngã tư đường mà Ngụy Nhạn bọn họ về nhà ban đầu thuộc về một gia đình trong thôn, đáng tiếc người nhà gia đình kia mấy năm trước xảy ra chuyện, một nhà già trẻ đều chết hết, cho nên mảnh đất kia bị chính phủ thu trở về, sau rõ ràng cải tạo thành khu vực giao nhau giữa mấy thôn xóm cần đi thị trấn.

    Quỷ hồn Ngụy Diễn càng nghĩ càng cảm thấy được không thích hợp, hơn nữa còn cho là mình tìm được chân tướng:

    - Người đốt giấy tiền vàng mã hoặc là thân thích của gia đình đó, khả năng này rất nhỏ, dù sao đã mấy năm trôi qua cũng không có ai đi tế điện qua bọn họ, hoặc là đang đốt giấy tiền vàng mã cho cô hồn dã quỷ.. nhưng dưới tình huống bình thường, ai sẽ đặc biệt đốt giấy tiền vàng mã cho cô hồn dã quỷ đây?

    Quỷ hồn nghĩ không ra đáp án, dù sao hắn không hiểu biết về phương diện này, nhưng lòng hiếu kỳ bị treo lên, làm cho hắn vò đầu bứt tai, chỉ đành cầu trợ Ngụy Diễn:

    - Cho nên rốt cục là tình huống nào?

    Ngụy Diễn:

    - Tình huống nào? Cậu lập tức có thể tự mình hỏi.

    Quỷ hồn:

    - Làm..

    Hắn chỉ mới nói ra một chữ, liền cảm giác được sắc trời âm trầm xuống.

    Sau đó là một trận gió nổi lên, mùa đông khắc nghiệt không chỉ có gió cạo qua mặt như là cạo thịt, sâu tận xương tủy, còn có một đàn thiêu thân màu trắng từ xa rậm rạp bay tới..

    Lúc này mọi người mới nhìn thấy rõ là một phiến tiền giấy!

    - Quỷ.. quỷ đến đây!

    Thanh âm Lý Mai run rẩy sợ hãi kêu lên.

    Ánh mắt Ngụy Diễn ngưng tụ, trong phiến tiền giấy xuất hiện một cái kiệu, xung quanh còn có giấy người nâng kiệu.

    Theo cái kiệu tới gần, nguyên bản cái kiệu nhỏ như bàn tay cũng dần dần thành lớn, đợi khi bốn giấy người rơi xuống đất cái kiệu đã lớn như loại kiệu bình thường, nhưng cái kiệu làm bằng giấy, một mảnh trắng như tuyết.
     
  3. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 12 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Càng thẩm người chính là giấy người khiêng kiệu – thuần một nét vẽ thô ráp, cười híp mắt, khóe miệng cười lớn, trên gò má còn có dấu son tròn đỏ.

    Nhưng rất rõ ràng, không ai cảm thấy chúng nó hiền lành dễ thân, thậm chí khuôn mặt Lý Mai trắng nhợt không có chút máu.

    Nhất là Lưu Đan Đan vốn bị trói trên giường không biết lúc nào giãy thoát trói buộc xuất hiện nơi cửa, ánh mắt nàng mở to, lộ ra tròng trắng lật ngược lên, thẳng tắp hướng cái kiệu đi tới.

    Lý Mai muốn giữ chặt con gái không cho nàng đi tới, ai ngờ một giấy người bỗng dưng xuất hiện trước mặt nàng, tiền giấy như có ý thức hướng trên người Lý Mai đập vào.

    Rõ ràng là loại giấy nhẹ nhàng, nhưng trên người Lý Mai rất nhanh xuất hiện bầm tím.

    - Tiểu thần tiên!

    Tuy Lý bà bà lớn tuổi, nhưng không bị hù dọa hôn mê, mắt thấy yêu ma quỷ quái thế tới hung hung, Ngụy Diễn lại không có động tác nên nhịn không được kêu một tiếng.

    - Những thứ này đều là yêu ma quỷ quái gì!

    Quỷ hồn Ngụy Diễn xem như đi theo bên cạnh Ngụy Diễn khá lâu, đã thành thói quen thân phận phi nhân loại của mình, giờ phút này sắc mặt nghiêm chỉnh hung ác cầm từng đoàn tiền giấy hướng trong miệng nhét. Nói cũng kỳ quái, ngay nháy mắt tiền giấy bị hắn nhét vào trong miệng, đều hóa thành bụi bay khói nhẹ, bị hắn "hấp thu" đi.

    - Uy, Ngụy Diễn, anh rốt cục được hay không a?

    Ngụy Diễn "chậc" một tiếng, hắn còn tưởng là thủ đoạn mãnh liệt cỡ nào đâu, lại cố làm ra vẻ huyền bí, nói cách khác, bổn sự người giật dây cũng chỉ thường thôi.

    Hắn lộ ra biểu tình không thú vị, sau đó búng tay, những hòn đá nhỏ bị hắn "ném loạn" khi nãy đột nhiên bay lên, sưu sưu sưu hướng tiền giấy cùng giấy người công kích tới – lúc trước hắn chỉ dùng một ít cục đá, nhưng bây giờ nhìn lại lại là hòn đá nhỏ bao trùm, lại giống như vô cùng vô tận.

    Nhưng trong nháy mắt, tiền giấy bị cục đá xuyên phá, biến thành từng đợt khói nhẹ tiêu tán.

    Bốn giấy người nhìn thấy tình thế không ổn, cũng không đi bắt Lưu Đan Đan, nhảy dựng lên muốn nâng cái kiệu rời đi.

    Nhưng lại không nghĩ mưa đá gào thét bắn tới, trực tiếp đem chúng nó kể cả cái kiệu tạp thành tổ ong vò vẽ.

    Cùng lúc đó trong một nhà dân cách Lưu gia chín cây số, một trung niên có hàm râu trê phun ra ngụm máu tươi!

    Một nam một nữ ở bên cạnh hắn sắc mặt đại biến:

    - Nham Vượng thúc!

    Trung niên nhân được gọi Nham Vượng thúc lau máu nơi khóe miệng, ánh mắt tàn nhẫn:

    - Ba Bị! Nhạ Mộc Ni! Mang theo "hàng" nhanh chóng triệt!

    Đôi nam nữ kinh hãi liếc nhau – tình huống nào, lại có thể làm cho Nham Vượng luôn mọi việc thuận lợi dùng tới từ "triệt" đây?

    Ba Bị còn có chút không cam lòng:

    - Nham Vượng thúc, chúng ta đều xuất ra giấy người, như vậy tổn thất cũng quá lớn!

    Nhạ Mộc Ni thân là nữ nhân, tính cách quả quyết hơn rất nhiều:

    - Tôi lập tức đi lấy "hàng"!

    Nham Vượng trừng Ba Bị:

    - Cậu luyến tiếc? Luyến tiếc vậy cậu lưu lại ứng phó đi!

    Hắn nói xong phất tay mà đi, thiếu chút nữa cùng Nhạ Mộc Ni đụng vào nhau:

    - Nhạ Mộc Ni! Cô không phải đi lấy "hàng" sao?

    Nham Vượng vừa dứt lời, đột nhiên nhìn ra vẻ mặt Nhạ Mộc Ni không thích hợp, quay phắt đầu nhìn lại, vừa lúc chứng kiến mặt quỷ mặt mũi hung tợn, ngũ quan lồi ra, thất khiếu chảy máu đối diện!

    Nhìn thấy trung niên nhân bị hù bất tỉnh, quỷ hồn Ngụy Diễn còn đang tự hỏi mình có cần đổi một tạo hình khác càng thêm dọa người hay không chợt sửng sốt, sau đó cảm giác thành tựu tràn đầy.

    Hắn đang định tiếp tục hù dọa đôi nam nữ, nhưng lúc này Ngụy Diễn mở miệng:

    - Ngụy Diễn, mau trở lại.

    Quỷ hồn đang cao hứng, có chút không muốn nghe lời Ngụy Diễn, ai ngờ lúc hắn còn muốn bay qua chợt cảm giác có cỗ lực lượng lôi kéo mạnh mẽ không thể chống cự, làm cho hắn không tự chủ được bay ngược ra sau.
     
  4. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 13 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Tôi có thể làm, vậy anh cũng không cần ra tay sao?

    Quỷ hồn đối với việc mình không thể thi thố tài năng hết sức bất mãn.

    - Cậu ra tay? Cậu chỉ tặng thêm đồ ăn cho người ta.

    Ngụy Diễn hừ nhẹ nói, sau đó ném ra một cục đá vừa lúc xuyên phá một giấy người.

    Thấy kỹ xảo của mình bị hiểu rõ, Nham Vượng cũng không tiếp tục giả bộ bất tỉnh, gọn gàng đứng lên đề phòng nhìn Ngụy Diễn:

    - Xin hỏi các hạ thuộc đường nào?

    Quỷ hồn Ngụy Diễn nhìn thấy Nham Vượng chỉ lừa mình làm bộ té xỉu, toàn bộ quỷ vô cùng tức giận:

    - Người này quá ghê tởm! Lại dám lừa quỷ! So với quỷ còn đáng giận!

    Ngụy Diễn không để ý tới hắn giơ chân, ngón tay vuốt vuốt một cục đá – cục đá này nhìn như thường thường không có gì lạ, nhưng trên thực tế hắn tìm Lưu gia đem phơi nắng thật lâu, tuy không phải linh thạch, nhưng cũng ẩn chứa một tia dương viêm lực, tiếp tục trải qua trận pháp dẫn đường, chuyên môn dùng bài trừ tai họa âm sát, có thể phát huy ra 120% uy lực.

    Thật hiển nhiên Nham Vượng cũng ý thức được điểm này, tuy không biết đó là vật gì, nhưng hắn rõ ràng cảm thấy được uy hiếp.

    Nhưng nhìn bên kia chỉ có một người một quỷ, còn là một thiếu niên gầy yếu, quỷ chỉ là quỷ hồn bình thường không có âm sát khí, mà bọn hắn có ba người, đều có thể đánh, chính hắn cũng biết pháp thuật thật lợi hại.. bởi vậy Nham Vượng cảm thấy không có gì đáng sợ.

    Cho dù mình vừa rồi bị phá chú pháp mà hộc máu, cũng nhất định không phải thủ đoạn của tên tiểu tử trước mắt này, mà là còn có cao nhân ở phía sau màn trấn thủ.

    Cũng giống như Nham Vượng, thanh niên tên Ba Bị càng thêm vội vàng cùng xúc động.

    Tâm tình hoảng loạn khi nhìn thấy Nham Vượng hộc máu nhưng khi nhìn thấy người đến chỉ là một xú tiểu tử chưa ráo máu đầu, lập tức liền biến thành phẫn nộ:

    - Nham Vương thúc, giao tiểu tử này cho tôi thu thập! Bảo đảm chỉ lưu một hơi cho hắn!

    Hắn bẻ đốt ngón tay nghe răng rắc, nguyên bản khuôn mặt có chút đoan chính bởi vì biểu tình xấu xa mà biến thành vặn vẹo, nhưng trước khi hắn động thủ, một đôi tay mềm mại trắng nõn đã ngăn cản hắn.

    - Nhạ Mộc Ni, cô muốn làm gì? Đừng nói với tôi cô xem trọng tiểu tử này!

    Bởi vì Nhạ Mộc Ni là mỹ nữ, cho nên Ba Bị thật thích nàng, nhìn thấy nàng muốn bênh vực người khác liền nảy sinh độc ác, càng hận Ngụy Diễn thấu xương.

    Nhạ Mộc Ni liếc mắt:

    - Đầu óc nhỏ như hạt dẻ của anh khi nào có thể sử dụng được một chút? Tôi đúng là nhìn trúng tiểu tử này, nhưng anh không thấy bộ dạng của hắn rất không sai, rất đáng tiền sao?

    Ba Bị nghe câu đầu liền sôi gan, nhưng sau đó cơn tức liền dập tắt.

    Đúng vậy, hắn làm sao lại quên bản tính của Nhạ Mộc Ni đây? Nàng cũng không phải loại đàn bà như vậy, ở trong mắt của nàng không có gì sánh bằng đồng tiền.

    Chẳng qua..

    - Ai biết cô nói có thật hay không? Người mua của chúng ta chỉ cần nữ tính, hắn dù có đẹp cũng chỉ là nam nhân!

    Ba Bị không nhịn được thử một chút.

    Ánh mắt Ngụy Diễn chợt lóe, chứng thật suy đoán trong lòng mình.

    Lưu Đan Đan trúng tà quả nhiên không phải ngẫu nhiên, mà là đối phương đặc biệt bố cục.

    Nhạ Mộc Ni nói:

    - Đám nông dân nghèo đương nhiên không cần nam nhân, nhưng kẻ có tiền thì chưa chắc không cần.. a, đều đi ra hỗn nhiều năm như vậy, đừng tưởng rằng thế giới bên ngoài đều là nam nữ ghép thành đôi!

    Nham Vượng cũng gật đầu nói:

    - Đúng vậy, có tư sắc như vậy, có thể tìm ông chủ lớn, so với bán hai ba « hàng » giá trị càng nhiều!

    Nhưng hắn bình thường chỉ dùng giấy người nữ tính, hiện tại cần vẽ giấy người nam giới mới được.

    Nhưng việc này cũng không quan trọng, Nham Vượng ra dấu bằng mắt cho Ba Bị cùng Nhạ Mộc Ni, hai người lập tức bổ nhào về hướng Ngụy Diễn – tuy pháp lực bọn hắn không sánh bằng Nham Vượng thúc, nhưng công phu cũng không thấp!

    Nham Vượng thập phần tự tin với thân thủ của hai người, ba bốn năm nay hai người này đi theo hắn vào nam ra bứac, giải quyết không ít truy binh, vì thế sau khi hai người ra tay hắn bắt đầu vẽ giấy người – cùng chung sử dụng với giấy người đốt giấy tiền vàng mã hôm trước.

    Chỉ cần giấy người tiếp xúc mục tiêu, sẽ đem tà khí bám vào trên người họ, sau đó đoạt đi ý thức của mục tiêu, làm cho hắn có thể khống chế mục tiêu.

    Dựa vào chiêu thức ấy mấy năm nay Nham Vượng mua bán không ít « hàng », vì thế hết sức tự tin với bổn sự của chính mình.

    Không chờ hắn vẽ xong, liền cảm giác không thích hợp – vì sao đột nhiên im lặng như vậy?

    Giác quan báo động trước làm cho Nham Vượng ngẩng đầu, liền chứng kiến một hòn đá nhỏ tròn căng thẳng tắp bắn vọt về phía mình!

    Mắt thấy tránh cũng không thể tránh, hắn theo bản năng giơ lên giấy người còn vẽ chưa xong ngăn cản!
     
  5. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 13 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chỉ nghe tiếng giấy rách vang lên, giấy người bị cục đá xuyên thấu, cùng lúc đó Nham Vượng bị cắn lại hộc ra búng máu.

    Liên tục hai lần hộc máu, hơn nữa còn là tinh huyết, dù thân thể Nham Vượng khỏe mạnh cũng không duy trì được nữa, nhịn không được lảo đảo quỳ sụp dưới đất, khóe mắt chú ý thân thể Ba Bị cùng Nhạ Mộc Ni đều dùng tư thế cổ quái đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, trên đỉnh đầu đều dán hai tiểu giấy người – nhưng khác với giấy người của hắn, tiểu giấy người kia tròn trĩnh, không có ngũ quan, tuy nhiên lại không cứng ngắc thô ráp như của hắn, ngược lại còn nhích tới nhích lui trên đỉnh đầu hai người kia.

    Không, không chỉ là hai tiểu giấy người, trong phòng còn có bốn tiểu giấy người khác, giờ phút này đang chuyển động khắp phòng, gõ gõ đấm đấm khắp cả phòng.

    Đồng tử Nham Vượng đột nhiên co rút lại – giấy người thuật sống!

    Đáng nhắc tới chính là, tuy Nham Vượng cũng cắt giấy người, vẽ giấy người, nhưng trên thực tế chỉ biết một ít da lông mà thôi, dù sao hắn vẽ ra giấy người thập phần cứng còng chỉ làm được mấy động tác cố định, cũng không giống như mấy tiểu giấy người kia, hình như có tính mạng của mình vô cùng sống động.

    Cho nên được gọi là giấy người thuật sống, thật giống như là giấy người thật sự biến thành người sống.

    Nhưng Nam Vượng cũng hiểu biết qua, cái gọi là giấy người sống, trên thực tế là vì trên giấy người bám vào quỷ hồn, trong ngày thường quỷ hồn không hiện hình nhưng có thể thông qua giấy người mà hoạt động.

    Thao tác quỷ hồn, bốn chữ nghe đơn giản, cũng là khu vực mà cho tới nay Nham Vượng không thể chạm tới, bằng không hắn cũng sẽ không buông bỏ việc nghiên cứu pháp thuật, rõ ràng dùng chút hiểu biết da lông của mình đi đường nghiêng kiếm tiền – trên đời này, chỉ có tiền mới là không gì làm không được!

    Sau đó Ngụy Diễn nhặt lên cục đá xuyên phá bán thành phẩm, híp mắt xem xét:

    - Giấy người thuật kết hợp cùng đuổi thi thuật? Đáng tiếc còn chưa học được tinh túy cả hai thuật, cho nên chỉ có thể đi tới những nông thôn tin tức lạc hậu một đường giả danh lừa bịp đi?

    Vẻ mặt Nham Vượng cứng đờ, còn chưa kịp kinh sợ đối phương một câu nói ra gốc gác của mình, chỉ thấy giấy người bị Ngụy Diễn "ba" một tiếng dán lên trán mình.

    Nham Vượng vốn là cả kinh, theo sau trong lòng buông lỏng – giấy người kia là bán thành phẩm của hắn, vả lại còn bị hư hao, đã sớm biến thành giấy vàng bình thường, căn bản không có tác dụng gì! Đáng tiếc ý nghĩ này vừa hiện lên, chỉ thấy Ngụy Diễn chắc lưỡi một cái, ngoắc ngón tay, một tiểu giấy người đang gõ gõ xung quanh liền bay tới.

    - Cậu, để cho hắn nếm thử mùi vị tự ăn ác quả của mình.

    Tiểu giấy người làm ra động tác ôm quyền, sau đó liền tiến lên!

    Nham Vượng thầm nghĩ không tốt, nhưng không thể tránh né, chỉ đành trơ mắt nhìn thấy hết thảy phát sinh – nháy mắt Nham Vượng cảm nhận được một cỗ khí tức âm trầm cường đại mà bàng bạc đập vào ngũ tạng lục phủ của mình!

    Theo người bên ngoài xem ra, hai giấy người còn lại ở trước mắt bao người hóa thành làn khói, sau đó chui vào trong thất khiếu của Nham Vượng.

    Mà cả người Nham Vượng dần dần hiện ra trạng thái cứng ngắc, đôi mắt mở to, nhưng ánh mắt đục lại trợn ngược, lộ ra tròng trắng dữ tợn.

    Bộ dáng này cùng hình ảnh của Lưu Đan Đan bị trúng tà còn có nhóm "hàng" giống nhau như đúc!

    Không ngờ Nham Vượng thúc mà Ba Bị cùng Nhạ Mộc Ni luôn kính trọng thậm chí Ngụy Diễn còn chưa xuất thủ đều đã bị chế phục, ánh mắt hai người liếc nhìn nhau, đều từ trong mắt lẫn nhau nhận ra vẻ lo lắng cùng e ngại.

    Đáng tiếc lúc này bọn hắn ốc còn không mang nổi mình ốc – tiểu giấy người trên đỉnh đầu nhìn như thật nhẹ nhàng nhưng chỉ có chính bọn hắn mới biết được trên thực tế chúng nó nặng ngàn cân, bọn hắn ở dưới chân chúng nó mà động cũng không thể động, thậm chí muốn chuyển động ánh mắt còn thật cố sức, lại càng không cần nói có thể chạy trốn.

    Rất nhanh có một tiểu giấy người bay tới, quanh quẩn vài vòng trước mặt Ngụy Diễn.

    Quỷ hồn Ngụy Diễn còn chưa kịp trêu chọc khuôn mặt tiểu giấy người thật sự là đáng yêu, liền giống như ong mật khiêu vũ, chỉ thấy thần sắc Ngụy Diễn đột nhiên biến thành âm trầm, một cước đá văng cái bàn trong phòng.

    Không đợi quỷ hồn hỏi thăm là tình huống nào, liền chứng kiến ngoài hai tiểu giấy người còn đang "trấn áp" Ba Bị cùng Nhạ Mộc Nhi, những giấy người khác sôi nổi bay tới, hơn nữa rất nhanh chui vào trong mặt đất.
     
  6. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 14 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chỉ vài lần hô hấp liền chứng kiến bùn đất quay cuồng, sau đó một cửa động có tấm ván gỗ che phủ xuất hiện ở trước mắt.

    - Tôi xuống xem trước một chút!

    Ỷ vào chính mình hiện tại không có thật thể, quỷ hồn Ngụy Diễn không cần phân phó liền chủ động xung phong, sau đó bay vào cửa động.. hoặc có thể gọi là hầm.

    Khi hắn bay vào cũng phát hiện không phải hầm ngầm mà chỉ là một cửa hầm.

    Ngược lại khi hắn chứng kiến tình hình dưới hầm ngầm toàn bộ quỷ đều run rẩy lên – hầm ngầm rộng chưa được 5m2 rậm rạp mười mấy nữ tính đứng bên trong!

    Quỷ hồn Ngụy Diễn có thể không chút khách khí nói, cho dù lúc hắn còn sống chán nản nhất cũng chưa từng gặp qua cảnh tượng làm da đầu người run lên như vậy.

    Trong địa phương không đầy 5m2, lại giống như là diêm quẹt xếp hàng, mười mấy nữ tính đứng san sát chen chúc với nhau.

    Bọn họ nhắm mắt đứng thẳng tắp, phảng phất như là đang ngủ. Nhưng hắn biết nếu là người sống bình thường các nàng tuyệt đối không thể ở trong hầm ngầm tối đen chen chúc còn không có bao nhiêu không khí "ngủ" được an ổn như vậy.

    Các nàng chỉ khoảng 13 -14 tuổi, nhưng mỗi người đều mơn mởn đẫy đà, dùng một câu nói trắng trợn chính là – có thể làm việc giỏi giang lại dễ sinh đẻ.

    - Đây là bọn hắn buôn bán nữ tính sao?

    Thanh âm rõ ràng vang lên trên đỉnh đầu, mặc dù Ngụy Diễn không thể giống như quỷ hồn không bị ước thúc cho nên có thể đem tình huống trong hầm ngầm nhìn thấy thật rõ ràng, nhưng từ vị trí của hắn mà xem cũng có thể chứng kiến mười mấy đỉnh đầu.

    Không biết có phải Ngụy Diễn lên tiếng làm kinh động cái gì, sau khi hắn mở miệng, nguyên bản các thiếu nữ còn đang nhắm mắt lại như là đang ngủ say đột nhiên mở mắt ra, lộ ra đồng tử trắng dã!

    - A a a a a!

    Quỷ hồn Ngụy Diễn kêu lên sợ hãi.

    Ngụy Diễn thoáng lặng đi một chút, sau đó dời ánh mắt:

    - Báo cảnh đi.

    Quỷ hồn Ngụy Diễn còn thẫn thờ:

    - Được, báo cảnh.. khoan khoan, báo cảnh?

    Ngụy Diễn nhìn vẻ ngu ngốc của hắn:

    - Không báo cảnh thì làm cái gì? Nếu bọn hắn dám buôn bán dân cư, đương nhiên cần làm cho bọn hắn nhận pháp luật ngăn cấm, mặt khác, gia đình những cô gái này hẳn đang tìm kiếm bọn họ, cũng sẽ có tư liệu đăng ký tương quan trong cục cảnh sát.

    Lúc này quỷ hồn Ngụy Diễn mới kịp phản ứng mình rõ ràng tham dự vào một sự kiện.. khoan khoan, là lừa gạt buôn bán phụ nữ?

    Quỷ hồn Ngụy Diễn ngây ngốc nhìn Ngụy Diễn thao tác lên tiểu giấy người đem mười mấy cô gái dời đi lên, lại nhìn Ngụy Diễn lục soát trên thân thể trung niên nhân bị cứng còng lấy ra di động, ngữ khí thất kinh nhưng trên mặt không chút biểu tình dao động báo cảnh sát.

    Từ đầu tới đuôi vì sao không có cơ hội cho hắn xuất tràng?

    Không đúng, hắn rõ ràng tham dự vào một sự kiện linh dị, vì sao lại biến thành tham dự vào án kiện hình sự giải cứu phụ nữ bị lừa gạt buôn bán sao?

    Nga, án kiện hình sự vẫn là nhân viên cảnh sát chạy tới nói ra, hơn nữa trải qua những vị cảnh sát tự thuật nên quỷ hồn Ngụy Diễn mới biết được, Nham Vượng – tên của trung niên nhân – bọn hắn lừa gạt buôn bán nữ tính không chỉ có mười mấy thiếu nữ này.

    Bởi vì cần tranh thủ về nhà trước khi Ngụy Hoành Lượng thu quán, Ngụy Diễn gọi điện báo cảnh xong liền rời đi – hắn cũng không muốn giao tiếp với ngành cơ quan chính phủ, giải thích về thủ đoạn thần quỷ của mình. Nhưng trước khi đi hắn đem nữ tính bị trúng tà đều giải quyết xong chú ngữ.

    Nhưng dù sao linh hồn bị ảnh hưởng không nhẹ, vả lại còn bị nhốt trong hầm ngầm chật chội không dưỡng khí thời gian không biết bao lâu, những thiếu nữ sau khi khôi phục trang thái bình thường liền rơi vào trong ngủ say.

    Quỷ hồn Ngụy Diễn vì canh chừng nên cũng lưu lại canh gác.

    Chính vì hắn lưu lại nên mới biết trên thế giới này còn có một đám người ngu muội còn ác độc – bọn hắn trọng nam khinh nữ, vì tư tưởng gọi là "nối dõi tông đường", vì muốn sinh một bé trai, nhiều đời làm hại vợ cùng con gái của mình, làm cho nữ tính dưới nông thôn ngày càng ít, cuối cùng không ai vì bọn hắn "lưu gốc rễ", vì thế mới đem chủ ý đánh ra người bên ngoài.

    Bởi vì cơ hồ không có nữ nhân ở nơi khác gả vào, đám đàn ông độc thân muốn lấy vợ chỉ có thể dựa vào lừa gạt buôn bán nữ tính.

    Trong kinh tế học có một tư tưởng có khuynh hướng chỉ đạo – có nhu cầu sẽ có thị trường.

    Đám người Nham Vượng chính là nanh vuốt nối giáo cho giặc cho đám người có bệnh tinh thần cặn bã này.
     
  7. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 14 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nham Vượng năm nay 46 tuổi làm nghề nghiệp lừa gạt buôn bán dân cư hơn hai mươi năm, vả lại đối tượng chỉ giới hạn ở nữ tính – bởi vì kết cục của những cô gái bị buôn bán đều rơi vào núi sâu rừng vắng hoặc thôn xóm xa xôi hoang vu, cấp cho đám người miền núi sinh con dưỡng cái.. không, là sinh con trai làm tử cung sống cho bọn họ.

    Nữ tính chủ yếu đều xuất từ nông thôn, tuy rằng thành tích cao thì giá cả rất cao, nhưng Nham Vượng biết đạo lý "ấp úng phát đại tài", huống hồ thủ đoạn giả thần giả quỷ cũng không thể bị người ngoài phát hiện – vừa lúc, nông thôn không phải chỗ nào cũng có cameras.

    Cho dù ngẫu nhiên sẽ xuất hiện "chuyện xấu" như là Lưu Đan Đan, chỉ cần thêm chút mánh lới thần quái, nói tỷ như tiền giấy rải khắp bầu trời, ma trơi đỏ đỏ xanh xanh, giấy người giấy kiệu từ nhỏ biến thành lớn khi rơi xuống đất, đám dân quê không có văn hóa lại ngu muội sẽ bị dọa tè ra quần, căn bản không dám tiến lên tìm tòi tới tột cùng.

    Thậm chí bởi vì tận mắt nhìn thấy những cảnh tượng quỷ dị này, đối với tình huống những cô gái kia mất tích cũng sẽ nói năng thận trọng – dù sao không ai muốn người ngoài biết trong nhà mình xảy ra chuyện ma quái nên bị chỉ trỏ. Vả lại đám người Nham Vượng khác với con buôn bình thường chính là, bởi vì hắn dùng thủ đoạn đặc thù, nữ tính đi qua tay hắn cũng không biết phản kháng cùng giãy dụa, cho nên hắn dễ dàng một lần buôn được nhiều người.

    Điểm này không chỉ biểu hiện trên đường "vận hàng", còn biểu hiện những nữ tính này sau khi bị bán sẽ biến thành "dịu ngoan" lại "nghe lời", sẽ không giống những nữ tính khác phát hiện mình bị bán chỉ nghĩ làm sao chạy trốn.

    Người giấy cùng thuật đuổi thi của Nham Vượng tự nhiên không thể chống đỡ được thời gian rất lâu, cho nên cần Nhạ Mộc Ni hỗ trợ, mặc dù nàng cũng là nữ nhân, cũng bởi vì tiền tài nên cũng không tồn tại tình cảm "đồng loại cùng thương" trên người nàng.

    Nàng không biết dùng người giấy cùng thuật đuổi thi, nhưng nàng biết nấu một loại nước phù thủy, uống vào cho dù Nham Vượng giải trừ thuật giấy người cùng thuật đuổi thi, những nữ nhân kia vẫn ở trong trạng thái si ngốc như thế.

    Đối với việc này những nam nhân bỏ tiền mua các nàng cũng sẽ không để ý, bọn hắn chỉ cần tử cung sống sinh con trai, cũng không phải thật sự muốn tìm một người vợ hay bầu bạn gần nhau cả đời.

    Mặc dù nàng mới 22 tuổi, vào nghề cũng không lâu, nhưng làm việc quả quyết vô cùng, vả lại nhờ vào bề ngoài xuất chúng của mình còn bàn bạc được với một ít người mua càng "cấp cao", hiểu biết thiếu niên có dung mạo xinh đẹp tuấn mỹ cũng là điều ưa thích của một số kẻ có tiền, nàng liền nổi lên tâm tư.

    Nhưng nam sinh mất tích sẽ càng thêm phiền toái, vả lại Nham Vượng cũng chưa làm ra người giấy tính nam, cho nên bọn hắn luôn đi con đường "lượng ít mà tinh".

    Về phần Ba Bị, tuy hắn không có năng lực đặc thù gì, nhưng trước khi Nhạ Mộc Ni gia nhập bọn hắn luôn là hắn phụ trách làm cho những nữ nhân kia ngoan ngoãn nghe lời, cho nên cũng là một kẻ tội ác ngập trời.

    Huống chi dựa theo pháp luật của quốc gia, lừa gạt buôn bán hơn ba nữ tính cũng sẽ bị phán trọng hình cùng tịch thu tài vật, mà Nham Vượng bọn hắn lại bắt tới mười mấy, suốt vài chục năm trôi qua gần trăm người cũng không phải là con số gì khoa trương, cho nên tội chết là không thể nghi ngờ.

    Huống chi là Nham Vượng, hắn bị cắn lại trực tiếp hộc máu hai lần, vốn cũng bởi vì đức hạnh có tổn hại nên tuổi thọ cũng không lâu càng giảm thọ nhiều hơn không ít, cho dù không bị phán tử hình dựa theo trừng phạt của pháp luật, cũng không biện pháp còn sống mà ra tù.

    Chờ đợi hết thảy đều kết thúc, cũng đã nửa tháng sau.

    Mà bây giờ Ngụy Diễn đang vội vàng chạy về nhà, cơ hồ cùng Ngụy Hoành Lượng trước sau chân bước vào nhà.

    Lúc này Ngụy Nhạn đang tâm thần không yên, vốn tính toán hỏi thăm Ngụy Diễn xử lý xong chuyện ở Lưu gia rồi đã đi đâu, nhưng nhìn thấy Ngụy Hoành Lượng đã thu quán về nhà, liền đem những lời này nuốt xuống.
     
  8. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 15:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngụy Hoành Lượng cũng không phát giác người nhà mình gặp chuyện gì, hắn về tới nhà liền nhìn thấy con trai cùng con gái ở nhà nhu thuận chờ hắn dọn cơm, nội tâm chỉ cảm thấy thập phần ấm áp.

    Bữa tối là Ngụy Nhạn làm, chỉ mới 12 tuổi nhưng cũng đã biết nấu ăn bốn năm, bình thường đồ ăn gia đình căn bản không làm khó được nàng – mặc dù chỉ có ba món ăn, nhưng đều rất thơm ngon.

    Ngụy Hoành Lượng cũng không để ý buổi tối ăn cái gì, lúc này tâm tình của hắn vui mừng, cho dù là cháo trắng dưa muối hắn cũng ăn được ngon lành. Bởi vì sinh ý hôm nay còn tốt hơn hôm qua – phải biết rằng hôm nay hắn còn chuẩn bị số thức ăn còn nhiều hơn hôm qua gấp đôi, còn nghĩ dù chỉ bán được bảy tám phần còn dư 1/3 cũng đã thành công, ai ngờ chẳng những bán sạch thời gian còn rất sớm!

    Dù là một nam nhân tính tình trầm mặc ít nói, cũng không nhịn được lộ ra thần sắc hi vọng cùng phấn chấn, vả lại còn đồng ý với hai đứa con, nếu cứ tiếp tục buôn bán được như vậy thêm vài ngày hắn sẽ nghỉ một ngày dẫn bọn họ đi mua quần áo mới ăn tết, hơn nữa lần này là đi cửa hàng mua!

    Nếu ở trước kia, Ngụy Nhạn sẽ vô cùng cao hứng – trước kia hàng năm ăn tết tuy cũng có quần áo mới, nhưng đều là hàng vỉa hè, chất lượng tuy còn tạm được, nhưng kiểu dáng lạc hậu lại thô bỉ, quan trọng nhất là quần áo hàng vỉa hè chủ yếu bán số nhiều, size cùng bề ngoài đều hùa theo đại đa số người yêu thích, cũng có thể xưng là "bạo khoản".

    Nhưng mỗi người có hình thể cao thấp gầy béo đều có khác nhau, tuy vẫn mặc được nhưng hiệu quả thật sự là quá mức bình thường.

    Hơn nữa trong lớp của Ngụy Nhạn cũng không thiếu bạn học đến từ nông thôn, cha mẹ của bọn họ cũng lựa chọn mua quần áo vỉa hè như vậy cho con mình, vì thế trong lớp thường xuyên đụng hàng y hệt nhau.

    Mặc dù nói chuyện đụng hàng thì ai mặc xấu ai xấu hổ, nhưng vẫn là cô bé, ai không muốn của mình là có một không hai, không giống người khác?

    Vào cửa hàng mua tuy mắc hơn vài chục đồng, nhưng chất lượng tốt, kiểu dáng còn đặc biệt mới mẻ lưu hành, còn phân nhiều số đo, mặc lên đặc biệt vừa người!

    Nếu là trước kia Ngụy Hoành Lượng cũng không bỏ được, cũng không phải hắn keo kiệt, dù sao hắn cũng đã bốn năm năm cũng chưa từng mua cho mình bộ đồ mới, thật sự cần đem tiền tiêu ở những việc cần thiết – nhưng năm nay nhìn con trai lãng tử hồi đầu yêu học tập, con gái cũng chầm chậm biến thành đại cô nương, hắn cảm thấy được cuộc sống ngày càng có hi vọng, điều này làm cho hắn cảm thấy nên chúc mừng một chút.

    Hắn dựa theo ý nghĩ của chính mình, ăn tết cần mặc đồ mới, vậy mua quần áo mới đi!

    Ngụy Hoành Lượng nói xong vốn nghĩ sẽ được hai đứa con vui mừng cảm ơn, nhưng lại thấy bộ dạng con gái thất thần, con trai tuy cười nhưng cũng không quá phấn chấn, điều này làm tính tích cực của hắn nhận lấy đả kích.

    Nhưng hắn cũng không phải loại người giám hộ sẽ biểu lộ vẻ yếu ớt trước mặt nhi đồng, vì thế còn bồi thêm một câu:

    - Đương nhiên, nếu hai đứa còn muốn mua cái gì cũng có thể nói với cha, đến lúc đó chúng ta có thể nhìn xem mua.

    Hắn vừa nói vừa nghĩ lại chính mình, có phải mình chỉ lo vội vàng bày quán buôn bán, xem nhẹ nhu cầu của con cái, có lẽ nhi đồng ở độ tuổi này có đồ vật mình càng yêu thích hơn, cũng không quá cần quần áo mới?

    Ngay lúc người Ngụy gia thật náo nhiệt chuẩn bị hàng tết, xử phạt đám người Nham Vượng cũng đã hạ lệnh xuống.

    Nhân viên phá án nhận được báo cảnh lập tức chạy tới hiện trường, phát hiện 17 nạn nhân hôn mê bất tỉnh, cùng với ba kẻ hiềm nghi phạm tội – lưu nguyên tại chỗ ngoại trừ quỷ hồn Ngụy Diễn còn có tiểu người giấy đứng trên đỉnh đầu Ba Bị cùng Nhạ Mộc Ni, bởi vì trước khi Ngụy Diễn rời đi đã bố trí một phen, lưu lại hai tiểu người giấy tròn trĩnh mà mắt thường không thể nhìn thấy.

    Tuy rằng án kiện này hết sức thuận lợi, nhưng vẫn tồn tại nhiều điểm đáng ngờ - tỷ như điện thoại dùng báo cảnh là của chính kẻ hiềm nghi phạm tội gọi ra ngoài, nhưng thanh âm của tội phạm cùng người tố giác lại khác nhau, muốn thông qua vân tay lưu lại trên di động thì phát hiện trừ bỏ chính kẻ hiềm nghi cũng không còn vân tay người nào khác!

    Nhưng có thể khẳng định chính là ba người thanh tỉnh chính là tên buôn người không cần nghi ngờ, bởi vì từ trên người trung niên nhân lục soát ra một quyển sổ sách, mặt trên rậm rạp viết những tin tức như là: 22, khỏe mạnh, 8800"linh tinh gì đó, không cần hỏi cũng liên tưởng được là giá cả của nữ cô gái bị bán ra ngoài.

    Chỉ tiếc cũng không có ghi chép càng nhiều hơn, không cách nào làm cho bọn họ xác định nạn nhân rốt cục là bị bán tới nơi nào.

    Bọn họ cố gắng phẩm vấn trung niên nhân, nhưng không biết có phải hắn thường xuyên làm việc ác nên ông trời chướng mắt, hoặc là giả ngây giả dại, tên Nham Vượng kia cái gì cũng nói không nên lời, hơn nữa hoặc là ngủ say hoặc là thanh tỉnh đều mắt trợn trắng, rất cổ quái, loại tình huống này làm cho vụ án biến thành trạng thái như là giằng co.

    Điều này càng làm cho án kiện càng thêm khó bề phân biệt.

    May mắn thẩm vấn hai nam nữ trẻ tuổi dị thường thuận lợi, thậm chí là thuận lợi không tưởng tượng nổi.

    Bởi vì bọn họ rõ ràng nhìn ra được vẻ mặt hai người kháng cự không phối hợp, nhất là nam nhân kia, nếu không phải vì bị còng tay trên ghế phỏng chừng muốn bạo động đánh nhau, rất rõ ràng có ý tứ muốn đối kháng tới cùng.

    Nhưng bọn hắn cũng không thể bảo trì trầm mặc, mà có hỏi liền đáp – nhưng cũng không phải thuận miệng nói lung tung qua loa tắc trách, mà là sự thật có lý có cứ.

    Hơn nữa bọn họ cũng phát hiện, mỗi lần nói xong, trên mặt hai người lộ vẻ chán nản cùng nghĩ lại mà sợ.

    Nhân viên cảnh sát nhìn không thấy lúc Ba Bị cùng Nhạ Mộc Ni muốn im lặng hoặc là nói dối, tiểu người giấy trên đỉnh đầu liền liên tục gõ, làm cho bọn hắn chỉ có thể nói ra sự thật, chỉ cảm thấy sau khi Nhạ Mộc Nhi nói vài câu khẩu cung thì nhẫn tâm dùng răng cắn nát miệng cùng đầu lưỡi của mình, nhưng cho dù là như vậy mà mỗi khi nghe câu hỏi kế tiếp nàng vẫn phải ngoan ngoãn trả lời, tình huống như vậy làm người ta cảm thấy rùng mình.

    Thật sự là tà môn.

    Nhưng dù trong lòng kinh ngạc, bọn họ cũng sẽ không nói ra, dù sao làm chức nghiệp như bọn họ là cần chú ý chân lý cùng khoa học.
     
  9. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 16 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chỉ là ánh mắt bọn hắn nhìn Nham Vượng ba người càng thêm chán ghét – nếu quả thật chính là lẽ trời sáng tỏ, báo ứng khó chịu, đám người kia đã làm ra chuyện bao nhiêu người oán trách mới nhận được báo ứng như vậy a!

    Bởi vì ba người Nham Vượng đề cập nhân số đông đảo, vả lại chiều ngang thời gian khá lớn, rất nhiều nữ sinh bị lừa gạt buôn bán thời gian lâu dài cũng đã chặt đứt manh mối khó tìm, mặt khác lần này giải cứu 17 nữ sinh cũng chỉ có một nửa người trở về nhà.

    Căn cứ nguyên nhân, hơn nữa cũng sắp cuối năm, là ngày gia đình đoàn viên, cho nên sau khi tiến hành phán quyết ba người Nham Vượng, lại đem chuyện lần này công bố lên mạng, tính toán tập trung lực lượng của mọi người làm cho nạn nhân cùng người nhà của các nàng sớm sum họp.

    Nhưng thời điểm này cả nước trên dưới đang chuẩn bị đón năm mới sắp đến, hơn nữa hiện tại các đại minh tinh đang dùng sức tranh đoạt hot search, lúc tuôn ra án kiện các nữ sinh bị lừa gạt buôn bán, cũng không làm cho nhiều cư dân mạng chú ý.

    Nhưng cũng không đại biểu không ai chú ý tới tin tức này.

    Trong căn cứ điện ảnh truyền hình.

    Còn một tuần sẽ ăn tết, nơi này vẫn có không ít đoàn phim đang tiến hành quay chụp.

    Đối với bọn hắn mà nói, thời gian chính là tiền tài, nhất là tiền của nhà đầu tư ba ba, lại không thể lãng phí, có thể ở đêm 30 hôm nay nghỉ về nhà ăn một bữa cơm tất niên cũng đã là rất không sai rồi.

    Đoàn phim "Trọng Án", vì quay phần diễn truy tung, bởi vì đoạn diễn này lựa chọn sắc trời thập phần trọng yếu, cho nên mới 3h sáng đạo diễn cùng các diễn viên cùng nhân viên công tác sục sôi ngất trời đi ra làm việc.

    Cũng may kỹ xảo biểu diễn của diễn viên chủ yếu đều không tệ, tuy rằng trên đường bởi vì một ít nguyên nhân mà lặp lại vài lần, nhưng cũng may tranh thủ trước hừng đông quay xong cảnh diễn.

    Sau đó nhân viên công tác nhanh chóng đưa lên bữa sáng nóng hổi.

    Ở tình huống vừa lạnh vừa đói được ăn một bữa sáng nóng hổi, mọi người thập phần cao hứng, chỉ có biên kịch sắc mặt thật sự âm trầm, vừa ngồi xuống ghế liền phát ra áp suất thấp, phối hợp vẻ mặt râu quai nón nồng đậm, thật giống như là Chung Quỳ tái thế.

    - Lão quái, sáng sớm hôm nay anh ăn thuốc súng sao? Ai chọc giận anh vậy? Cơn tức lớn như thế?

    Nhân viên công tác không dám chọc tôn đại phật này, đều tận lực vòng quanh hắn đi, cũng chỉ có đạo diễn trước tiên đem vài màn diễn quan trọng quay xong mới cho các diễn viên tạp thời nghỉ ngơi ăn điểm tâm, sau đó chính mình bưng cháo cùng cải bẹ, tay kia cầm hai bánh bao, miệng còn nhai một cây bánh quẩy đi tới:

    - Sao vậy, không ăn điểm tâm bị huyết áp thấp sao?

    Trung niên nhân bút danh Lão Quái giờ phút này đang chìm trong suy nghĩ của mình, thình lình bên miệng có thêm mùi vị quen thuộc, sau đó không chút nghĩ ngợi mở miệng một ngụm cắn xuống:

    - Nhân hành tây?

    Hắn phục hồi lại tinh thần, khiển trách nhìn đạo diễn:

    - Anh không phải cũng biết tôi không thích ăn hành tây sao?

    Đạo diễn hừ một tiếng:

    - Tôi chưa nói là đưa cho anh ăn..

    Thấy bộ dạng đối phương ghét bỏ, hắn đem phân nửa còn lại đều nhét vào:

    - Lãng phí thật xấu hổ! Hiện tại một cái bánh bao hai khối tiền đâu!

    Lão Quái chỉ là không thích ăn hành tây, cũng không có nghĩa hắn không thể ăn, buồn bực một chút vẫn nhai nhai sau đó nuốt vào.

    Lúc này đạo diễn mới đưa túi sữa đậu nành cho hắn:

    - Nói xem, anh có gì bất mãn với diễn viên của chúng ta? Sáng sớm nhìn chằm chằm, mặt mày.. tuy rằng không phải diễn viên chính cũng không phải lão diễn cốt, nhưng công tác cùng lời kịch đều cũng không tệ lắm, nhất là nam chủ, phía trước là một sao kim lưu lượng, thật nhiều người còn tưởng chỉ có khuôn mặt nhìn được, nhưng sự thật chứng minh trông mặt mà bắt hình dong là không đúng, chờ tôi quay xong rồi chiếu phim, nên cho những kẻ chê bai bên ngoài cũng biết lão Kiều tôi không phải vì tư bản mà cúi đầu!

    Đạo diễn họ Kiều, tên thật là Kiều Nhất Kiều, tuy rằng niệm ra có chút buồn cười, nhưng trên thực tế nổi danh quay phim trinh thám giỏi, hắn cùng Lão Quái không chỉ là bạn cũ hợp tác nhiều năm, cũng là bạn chơi từ nhỏ tới lớn, có gì nói đó.

    Lão Quái nhìn nhìn nam chủ đang bưng ly sữa đậu nành vẫn không quên tiến hành khai thông với đạo diễn động tác, không khỏi đắc ý:

    - Đương nhiên rồi, cũng không nhìn xem lúc trước là ai quyết định ra tới.

    Con người của Tạ Bách, đích thật là từ người mẫu chuyển thành sao kim lưu lượng, hơn nữa còn đi theo lộ tuyến ánh mặt trời tuấn mỹ, toàn thân tươi mới, dương khí, tinh thần phấn chấn mạnh mẽ, cùng vai diễn nam chủ trong Trọng Án tính tình thâm trầm, ổn trọng, bình tĩnh hoàn toàn trái ngược.

    Lúc đó định ra diễn viên, "Chu vương triều bí sử" còn chưa phát sóng, bên ngoài rất nhiều người hoài nghi lựa chọn nhiệt độ của sao kim lưu lượng mà đi thu gặt fan, nhưng trên thực tế trời đất chứng giám, hắn hoàn toàn là do đạo diễn "Chu vương triều bí sử" tiến cử, hơn nữa còn trải qua chọn lựa thử kính chính quy.
     
  10. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Tôi, Huyền Học Cải Mệnh

    Tác giả: Sa Đề

    Editor: GiangNgan

    Chương 16 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hiện tại "Chu vương triều bí sử" truyền ra làm cho mọi người kiến thức được Tạ Bách không phải là tiểu thịt tươi chỉ có khuôn mặt, mà là có kỹ xảo biểu diễn, có nhan có bản lĩnh, nhiệt độ tăng vọt, giá trị con người cũng là nước lên thì thuyền lên, điều này làm cho hắn không khỏi may mắn sớm định ra đối phương, chỉ cần dựa theo tiến triển hiện tại "Trọng Án" tuyệt đối sẽ giao ra một phần giải bài thi làm cho mọi người thỏa mãn.

    Đạo diễn nói:

    - Cho nên anh rốt cục là bất mãn ai vậy? Nữ diễn viên? Ai, tôi nói cho anh nghe, tuy rằng nữ diễn viên là mang tư tiến tổ (được nhà đầu tư bỏ tiền nhét vào), nhưng thái độ cũng rất tốt, kỹ xảo biểu diễn tuy không sánh bằng người khác, nhưng cũng không tới nỗi quá cản trở..

    Mắt thấy đạo diễn lại muốn nói lao, lão Quái mặt đen cắt đứt:

    - Không phải chuyện đó, không phải vì chuyện của đoàn phim chúng ta.

    Đạo diễn:

    - Vậy..

    Lão Quái:

    - Là tin tức vừa rồi..

    Hắn vừa nói vừa lấy ra di động đưa cho đạo diễn nhìn xem.

    Đạo diễn tò mò nhìn, kết quả nhìn xong cũng cau mày:

    - Lừa gạt buôn bán gần ba trăm nữ sinh.. ba người? Bọn hắn cũng quá to gan lớn mật!

    Biên kịch cùng đạo diễn có thể viết ra "Trọng Án" cùng quay chụp, trong lòng tự nhiên cũng có lòng chính nghĩa, giờ phút này nhìn thấy chuyện như vậy nhất thời lòng đầy căm phẫn, không chút nghĩ ngợi trực tiếp đi lên wechat của mình phát ra, hơn nữa còn gọi mấy diễn viên:

    - Tạ Bách, Tuyết Liên! Hai người giúp tôi phát cái tin tức a!

    Vì thế trên điện thoại của fan Tạ Bách liền nhận được tin tức mà thần tượng của mình tuyên bố.

    Wase, hôm nay hình ảnh thần tiên của Phân ca ca lại sớm như vậy được phát ra rồi sao?

    Mang theo tâm tình vui rạo rực muốn liếm màn ảnh điểm vào, lại phát hiện thần tượng của mình tuyên bố là tin tức của một vụ án hình sự.

    Nha rống, gần đây ca ca không phải đang quay phim "Trọng Án" sao? Nhất định là vì tuyên truyền đi? Vì cấp ca ca đánh call, xông lên!

    Những người này đều mang tâm tình hưng trí bừng bừng điểm mở, nhưng rất nhanh sau khi các nàng xem xong nội dung án kiện, nháy mắt tâm tình hưng phấn tan biến, hơn nữa yên lặng phát tiếp ra ngoài.

    Chẳng những là fan của Tạ Bách, còn có fan của những diễn viên khác trong đoàn phim, cùng với bạn bè trong hội của họ, đều sôi nổi phát, trong lúc nhất thời từ ngữ "Về nhà" chỉ trong vòng một giờ bị đưa lên hot search thứ nhất.

    Mà lúc này bởi vì không có tiền nên không mua nổi di động, Ngụy Diễn đang đứng bên ngoài một cửa hàng bán trang sức thủy triều, nhìn chằm chằm con gấu làm từ thú nhồi bông cao chừng 30 phân, lâm vào trầm tư.

    Lòng thích cái đẹp mọi người đều có, sức mua của nữ tính vô luận ở nơi nào cũng không thể bỏ qua.

    Cho nên thị trấn Nguyên Khẩu nguyên bản là một tiểu thị trấn xa xôi, nhưng cũng không khuyết thiếu cửa hàng bán vật trang trí.

    Nhất là các thiếu nữ thiếu nam, bọn họ có thể không mua nổi quần áo mới thủy triều mấy trăm một bộ, nhưng kẹp tóc, dây buộc tóc vài đồng cũng không keo kiệt không mua.

    Nhưng đối với Ngụy Nhạn trước kia mà nói, những vật phẩm trang sức sáng long lanh vài đồng tiền cũng làm cho nàng chùn bước, dây buộc tóc của nàng đều là một khối tiền mười cái màu đen dây thun, nhiều lắm là loại cài tóc nơ con bướm hai xu tiền mà thôi.

    Nhắc tới loại hai xu này, năm xu càng thêm phong phú – kim chỉ, kéo, lược, búp bê, giấy dán, áp phích, gương, bình trà, cây quạt.. còn có thể so sánh với "hộp nữ trang" trong lòng cư dân thị trấn.

    Nhưng đem so sánh những trang sức vật phẩm cùng vật phẩm thủy triều, thật giống như hàng vỉa hè cùng hàng trong tiệm lớn.
     
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...