Tôi, Huyền Học Cải Mệnh
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Chương 94 :(b)
Từ đạo trưởng tiến lên một bước, đem phù chú thiêu đốt chỉ hướng nữ quỷ:
- Hồn phách cô đã ở đây, hiện tại tôi trực tiếp đem cô đánh tan!
Nói xong liền chuẩn bị động thủ.
Thời khắc mấu chốt, trước lá chắn mơ hồ có một vật thể hình người lớn cỡ ngón cái hiện lên, chắn trước mặt nữ quỷ:
- Anh không thể làm như vậy, anh làm như vậy, Dung Dung cùng bảo bảo sẽ hồn phi phách tán!
Tuy nữ quỷ bị lá chắn màu ngọc bạch bao vây, nhưng thuật định thân cũng không tiêu trừ, không thể nhúc nhích, chỉ trơ mắt nhìn Từ đạo trưởng ngày càng gần, vẻ mặt thống khổ.
Từ đạo trưởng không chút dao động:
- Cô là cái gì? Mau tránh ra cho tôi! Nếu không giải quyết luôn cả cô!
- Không tránh! Tôi không thể để cho anh tổn thương mẹ con Dung Dung!
Hai phe đang giằng co, Ngụy Diễn mở miệng nói chuyện:
- Đợi một chút, không thích hợp, đây là ngọc linh, nữ quỷ này không có làm việc ác.
Từ đạo trưởng tận mắt chứng kiến nữ quỷ ám ảnh sản phụ, làm sao lại tin lời Ngụy Diễn, động tác cũng không ngừng lại.
Ngụy Diễn thấy đối phương cứng đầu cứng cổ, tiến lên thoải mái đem Từ đạo trưởng đánh ngã xuống đất, còn dùng đồng tiền cố định nữ quỷ cũng cố định thân thể Từ đạo trưởng không thể nhúc nhích.
Từ đạo trưởng không nghĩ tới Ngụy Diễn lại động thủ với mình, nhất thời trúng chiêu, miệng không thể nói tay không thể động, chỉ biết dùng ánh mắt biểu lộ sự phẫn nộ của mình.
Ngụy Diễn nhón chân vỗ lên đầu hắn một cái:
- Anh nhìn cho rõ ràng, đây chính là ngọc linh a!
Từ đạo trưởng cùng Tạ Bách vẻ mặt mờ mịt:
- Ngọc linh?
- Từ xưa đã có cách nói người nuôi ngọc, ngọc nuôi người, kỳ thật nuôi người không phải ngọc, mà là ngọc linh, cũng là linh khí tồn tại trong ngọc thạch, như loại linh khí có thể hình thành hình người càng thêm hiếm thấy, loại ngọc linh này giá trị không thua nhân sâm búp bê tu luyện thành hình người, hơn nữa ngọc linh cũng giống như nhân sâm bảo bối, là thân thể thuần thiện. Nếu nữ quỷ làm ác, tất nhiên sẽ không được ngọc linh tiếp tục phù hộ. Nếu ngọc linh làm ra bảo hộ nữ quỷ cùng quỷ anh, ít nhất nói rõ bọn họ cũng không phải người xấu.
Dứt lời hắn hỏi Từ đạo trưởng:
- Anh luôn trừ ma vệ đạo, chẳng lẽ hễ gặp quỷ liền giết?
Từ đạo trưởng tự nhiên là không phải, ban đầu hắn đi theo sư phụ tu hành từng được dạy dỗ qua, người cùng quỷ đều phân chia thiện ác, không phải là toàn bộ người tốt đều có báo ứng tốt. Trên đời này, có rất nhiều oan quỷ. Bọn họ làm đạo sĩ, nhất định phải có một đôi ánh mắt nhìn rõ hết thảy. Bởi vì một khi phạm sai lầm, hủy chính là vận mệnh kiếp sau của một người tốt!
Từ đạo trưởng luôn ghi nhớ lời dạy bảo của sư phụ, sở dĩ hắn ép sát với nữ quỷ là bởi vì hắn tận mắt thấy nữ quỷ ám ảnh sản phụ - thân thể sản phụ vốn suy yếu, thai nhi lại là thuần linh, nếu lây dính âm khí nhẹ thì thai nhi chết, nặng thì một xác hai mạng.. làm ra hành vi như vậy, làm sao có thể là quỷ tốt?
- Khi đó Dung Dung tìm không thấy bảo bảo, cho nên cuồng tính đại phát, mới làm ra hành vi ám ảnh sản phụ.. lúc đó nàng chỉ muốn tìm bảo bảo..
Ngọc linh là người nhát gan, tiếng nói đều run rẩy:
- Hơn nữa lúc đó tôi phải hỗ trợ áp chế âm khí của Dung Dung, sản phụ chỉ bị suy yếu vài ngày, hơn nữa tôi còn tặng nàng một chút linh khí, cuống rốn ghìm chặt cổ thai nhi trong bụng nàng có thể tránh thoát ngạt thở không đến nỗi tử vong ngoài ý muốn.
Tạ Bách:
- Nếu như vậy chính là gặp họa được phúc?
Tạ Bách không hiểu việc sinh nở của phụ nữ, nhưng bởi vì cùng Tưởng Tuyết Bình quay tiết mục, nghe nàng cùng Trình Lâm Na tán gẫu cũng nghe qua được một chút, nếu thai nhi bị cuống rốn quấn chặt cổ sẽ ngạt thở tử vong, rất khó dùng ngoại lực điều chỉnh cứu vãn.
- Hồn phách cô đã ở đây, hiện tại tôi trực tiếp đem cô đánh tan!
Nói xong liền chuẩn bị động thủ.
Thời khắc mấu chốt, trước lá chắn mơ hồ có một vật thể hình người lớn cỡ ngón cái hiện lên, chắn trước mặt nữ quỷ:
- Anh không thể làm như vậy, anh làm như vậy, Dung Dung cùng bảo bảo sẽ hồn phi phách tán!
Tuy nữ quỷ bị lá chắn màu ngọc bạch bao vây, nhưng thuật định thân cũng không tiêu trừ, không thể nhúc nhích, chỉ trơ mắt nhìn Từ đạo trưởng ngày càng gần, vẻ mặt thống khổ.
Từ đạo trưởng không chút dao động:
- Cô là cái gì? Mau tránh ra cho tôi! Nếu không giải quyết luôn cả cô!
- Không tránh! Tôi không thể để cho anh tổn thương mẹ con Dung Dung!
Hai phe đang giằng co, Ngụy Diễn mở miệng nói chuyện:
- Đợi một chút, không thích hợp, đây là ngọc linh, nữ quỷ này không có làm việc ác.
Từ đạo trưởng tận mắt chứng kiến nữ quỷ ám ảnh sản phụ, làm sao lại tin lời Ngụy Diễn, động tác cũng không ngừng lại.
Ngụy Diễn thấy đối phương cứng đầu cứng cổ, tiến lên thoải mái đem Từ đạo trưởng đánh ngã xuống đất, còn dùng đồng tiền cố định nữ quỷ cũng cố định thân thể Từ đạo trưởng không thể nhúc nhích.
Từ đạo trưởng không nghĩ tới Ngụy Diễn lại động thủ với mình, nhất thời trúng chiêu, miệng không thể nói tay không thể động, chỉ biết dùng ánh mắt biểu lộ sự phẫn nộ của mình.
Ngụy Diễn nhón chân vỗ lên đầu hắn một cái:
- Anh nhìn cho rõ ràng, đây chính là ngọc linh a!
Từ đạo trưởng cùng Tạ Bách vẻ mặt mờ mịt:
- Ngọc linh?
- Từ xưa đã có cách nói người nuôi ngọc, ngọc nuôi người, kỳ thật nuôi người không phải ngọc, mà là ngọc linh, cũng là linh khí tồn tại trong ngọc thạch, như loại linh khí có thể hình thành hình người càng thêm hiếm thấy, loại ngọc linh này giá trị không thua nhân sâm búp bê tu luyện thành hình người, hơn nữa ngọc linh cũng giống như nhân sâm bảo bối, là thân thể thuần thiện. Nếu nữ quỷ làm ác, tất nhiên sẽ không được ngọc linh tiếp tục phù hộ. Nếu ngọc linh làm ra bảo hộ nữ quỷ cùng quỷ anh, ít nhất nói rõ bọn họ cũng không phải người xấu.
Dứt lời hắn hỏi Từ đạo trưởng:
- Anh luôn trừ ma vệ đạo, chẳng lẽ hễ gặp quỷ liền giết?
Từ đạo trưởng tự nhiên là không phải, ban đầu hắn đi theo sư phụ tu hành từng được dạy dỗ qua, người cùng quỷ đều phân chia thiện ác, không phải là toàn bộ người tốt đều có báo ứng tốt. Trên đời này, có rất nhiều oan quỷ. Bọn họ làm đạo sĩ, nhất định phải có một đôi ánh mắt nhìn rõ hết thảy. Bởi vì một khi phạm sai lầm, hủy chính là vận mệnh kiếp sau của một người tốt!
Từ đạo trưởng luôn ghi nhớ lời dạy bảo của sư phụ, sở dĩ hắn ép sát với nữ quỷ là bởi vì hắn tận mắt thấy nữ quỷ ám ảnh sản phụ - thân thể sản phụ vốn suy yếu, thai nhi lại là thuần linh, nếu lây dính âm khí nhẹ thì thai nhi chết, nặng thì một xác hai mạng.. làm ra hành vi như vậy, làm sao có thể là quỷ tốt?
- Khi đó Dung Dung tìm không thấy bảo bảo, cho nên cuồng tính đại phát, mới làm ra hành vi ám ảnh sản phụ.. lúc đó nàng chỉ muốn tìm bảo bảo..
Ngọc linh là người nhát gan, tiếng nói đều run rẩy:
- Hơn nữa lúc đó tôi phải hỗ trợ áp chế âm khí của Dung Dung, sản phụ chỉ bị suy yếu vài ngày, hơn nữa tôi còn tặng nàng một chút linh khí, cuống rốn ghìm chặt cổ thai nhi trong bụng nàng có thể tránh thoát ngạt thở không đến nỗi tử vong ngoài ý muốn.
Tạ Bách:
- Nếu như vậy chính là gặp họa được phúc?
Tạ Bách không hiểu việc sinh nở của phụ nữ, nhưng bởi vì cùng Tưởng Tuyết Bình quay tiết mục, nghe nàng cùng Trình Lâm Na tán gẫu cũng nghe qua được một chút, nếu thai nhi bị cuống rốn quấn chặt cổ sẽ ngạt thở tử vong, rất khó dùng ngoại lực điều chỉnh cứu vãn.