Tôi, Huyền Học Cải Mệnh
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Tác giả: Sa Đề
Editor: GiangNgan
Chương 89 :(b)
Tiểu Từ còn tưởng sư huynh cam chịu, nhu nhu cánh tay có chút đau nhức, hưng trí bừng bừng mở miệng:
- Sư huynh, chờ sau khi chúng ta giải quyết xong nữ quỷ này, có phải tiếp tục truy tung kẻ trợ giúp ác quỷ không?
Tiểu Từ muốn nói là lúc bọn họ đi siêu độ diệt sát quỷ hồn của Tôn hiệu trưởng, ai ngờ chờ đuổi tới lại phát hiện quỷ hồn của đối phương đã bị ác quỷ oan có đầu nợ có chủ xé nát.
Dù sao Từ đạo trưởng từng cùng không ít yêu ma quỷ quái giao tiếp, tuy rằng lúc đó không lộ ra mặt nhưng về sau lại tiến hành suy diễn, tính toán được sau lưng ác quỷ tìm quỷ hồn Tôn hiệu trưởng báo thù còn có một cỗ lực lượng giúp đỡ.
Theo Từ đạo trưởng xem ra, ác quỷ hại người, mỗi người đều cần tru diệt, người đứng phía sau trợ giúp ác quỷ khẳng định cũng không phải hạng người lương thiện.
Hắn lo lắng đối phương sẽ nhấc lên gió tanh mưa máu, cho nên cần mượn cơ hội tìm hiểu nguồn gốc tìm kiếm một ít manh mối nói sau.
Từ đạo trưởng:
- Là tôi, không phải cậu.
Với khả năng lý luận là người khổng lồ nhưng hành động là tiểu chú lùn như tiểu Từ, dù là giữa ban ngày ban mặt dương khí áp chế mà vẫn thả chạy được nữ quỷ, càng không cần nói ban đêm âm khí tràn ngập nữ quỷ sẽ càng thêm hung bạo, đến lúc đó đừng nói là đi thu phục nữ quỷ, hoàn toàn là tặng đầu người cho nàng thì đúng hơn.
Vừa nghe không cần chính mình đi, tiểu Từ buồn bực:
- Vì sao vậy, sư huynh anh có phải ghét bỏ tôi cản trở hay không?
Từ đạo trưởng gắp đậu hũ:
- Cậu rất không ổn trọng, lần trước nếu không phải tôi ngăn đón, cậu thiếu chút nữa đã phá hư quan hệ gia đình của người ta.
Từ đạo trưởng là nói lần đó bọn họ đi Đoạn gia « xem bệnh » cho Đoạn Kỳ Thụy.
Bởi vì trước khi sư phụ bế quan đã phân phó, cho nên tuy mặt sau Từ đạo trưởng liên hệ Đoạn phu nhân biết được Đoạn Kỳ Thụy đã tỉnh cũng khôi phục nhưng vẫn tỏ vẻ muốn đi xem một chút.
Vừa lúc Đoạn phu nhân thật yêu thương con mình, vả lại nghĩ trước đó cũng đã trả tiền, không nhìn cũng uổng phí, vì thế vẫn nhiệt tình mời Từ đạo trưởng đến nhà.
Nhưng đi một chuyến lại khiến cho Từ đạo trưởng cảm thấy còn không bằng đừng đi.
Có sao nói vậy, phong thủy của Đoạn gia đích xác không sai, hơn nữa còn giống như được thầy phong thủy bố trí qua – chủ yếu là vật trang trí lớn nhỏ, tài liệu cùng phương vị, nếu chỉ có một thì còn nói là ngẫu nhiên, nhưng trong nhà đều là như vậy thì chính là tất nhiên.
Nhưng Từ đạo trưởng cũng không thèm để ý việc này, phương diện phong thủy là đại sư huynh Từ Tử Hỉ am hiểu, bản thân mình không tính là tinh thông, cũng không cảm thấy có hứng thú.
Việc này chủ yếu là nghe lời sư phụ đến thăm Đoạn Kỳ Thụy vô cớ hộc máu hôn mê bất tỉnh có phải có tai họa quấy phá hay không, chân chính nhìn thấy người thì hắn phát hiện đối phương tuy rằng khí huyết không đủ, nhưng cũng không bị tai họa lây dính.
Vả lại Đoạn Kỳ Thụy không quá hoan nghênh hai sư huynh đệ bọn họ, đoán chừng là cảm thấy bọn họ tuổi quá nhỏ, không có bản lĩnh gì.
Nhưng những điều này đều không trọng yếu, dù sao hiện tại quốc gia yêu cầu giảng khoa học, sau khi rời khỏi đạo quan bọn họ thay thường phục dung nhập vào trong người thường, cho nên không biểu lộ có gì không bình thường, người thường đương nhiên sẽ không quá để ý bọn họ.
Tính khí của Từ đạo trưởng lại không thích khoe khoang, không cần vì lấy tin tưởng của đối phương ý đặc biệt làm ra cái gì.
Chân chính làm cho Từ đạo trưởng xấu hổ chính là, sư đệ tiểu Từ nhìn ra Đoạn Kỳ Thụy cùng Đoạn phu nhân không có quan hệ huyết thống – nhắc tới đây cũng là một tiểu « bản lĩnh » của tiểu sư đệ, có thể nhìn ra được quan hệ huyết thống giữa người cùng người.
Đây cũng là nguyên nhân Từ đạo trưởng cảm thấy tiểu sư đệ càng thích hợp đi làm thầy tướng số đoán mệnh mà không phải giao tiếp với quỷ quái.
Tiểu Từ đạo trưởng vừa phát hiện việc này, lập tức liền khoác lên danh nghĩa « trong nhà cờ đỏ không ngã, bên ngoài cờ màu phiêu phiêu » hoặc là « tôi nhìn thấy giọt mưa bao phủ trên thảo nguyên xanh xanh », nhưng mà nghĩ lại, không đúng nha, sau đó chẳng lẽ không phải là Đoạn phu nhân không phải mẹ ruột của Đoạn Kỳ Thụy, lại đội mũ xanh mượt cho Đoạn tổng sao? Cố tình Đoạn tổng lại không ở nhà, hắn không có biện pháp xác định đối phương có bị đội « mũ » hay không.
Nhìn Đoạn phu nhân hướng Đoạn Kỳ Thụy hỏi han ân cần mẹ con tình thâm, tiểu Từ tính tình khiêu thoát, lại là tâm tính thiếu niên, lại giống như bị kiến bò trên chảo nóng, liền khiến cho hai mẹ con Đoạn gia chú ý.
Cũng may tiểu Từ đạo trưởng còn chưa ngu xuẩn tới mức đương trường nói ra, mà là trộm lôi kéo Từ đạo trưởng thì thầm, Từ đạo trưởng không bình tĩnh được nữa, chỉ đành tìm lý do cho qua, trong lòng vô cùng lo lắng lôi kéo tiểu sư đệ vội vàng cáo biệt Đoạn gia.
- Sư huynh, chờ sau khi chúng ta giải quyết xong nữ quỷ này, có phải tiếp tục truy tung kẻ trợ giúp ác quỷ không?
Tiểu Từ muốn nói là lúc bọn họ đi siêu độ diệt sát quỷ hồn của Tôn hiệu trưởng, ai ngờ chờ đuổi tới lại phát hiện quỷ hồn của đối phương đã bị ác quỷ oan có đầu nợ có chủ xé nát.
Dù sao Từ đạo trưởng từng cùng không ít yêu ma quỷ quái giao tiếp, tuy rằng lúc đó không lộ ra mặt nhưng về sau lại tiến hành suy diễn, tính toán được sau lưng ác quỷ tìm quỷ hồn Tôn hiệu trưởng báo thù còn có một cỗ lực lượng giúp đỡ.
Theo Từ đạo trưởng xem ra, ác quỷ hại người, mỗi người đều cần tru diệt, người đứng phía sau trợ giúp ác quỷ khẳng định cũng không phải hạng người lương thiện.
Hắn lo lắng đối phương sẽ nhấc lên gió tanh mưa máu, cho nên cần mượn cơ hội tìm hiểu nguồn gốc tìm kiếm một ít manh mối nói sau.
Từ đạo trưởng:
- Là tôi, không phải cậu.
Với khả năng lý luận là người khổng lồ nhưng hành động là tiểu chú lùn như tiểu Từ, dù là giữa ban ngày ban mặt dương khí áp chế mà vẫn thả chạy được nữ quỷ, càng không cần nói ban đêm âm khí tràn ngập nữ quỷ sẽ càng thêm hung bạo, đến lúc đó đừng nói là đi thu phục nữ quỷ, hoàn toàn là tặng đầu người cho nàng thì đúng hơn.
Vừa nghe không cần chính mình đi, tiểu Từ buồn bực:
- Vì sao vậy, sư huynh anh có phải ghét bỏ tôi cản trở hay không?
Từ đạo trưởng gắp đậu hũ:
- Cậu rất không ổn trọng, lần trước nếu không phải tôi ngăn đón, cậu thiếu chút nữa đã phá hư quan hệ gia đình của người ta.
Từ đạo trưởng là nói lần đó bọn họ đi Đoạn gia « xem bệnh » cho Đoạn Kỳ Thụy.
Bởi vì trước khi sư phụ bế quan đã phân phó, cho nên tuy mặt sau Từ đạo trưởng liên hệ Đoạn phu nhân biết được Đoạn Kỳ Thụy đã tỉnh cũng khôi phục nhưng vẫn tỏ vẻ muốn đi xem một chút.
Vừa lúc Đoạn phu nhân thật yêu thương con mình, vả lại nghĩ trước đó cũng đã trả tiền, không nhìn cũng uổng phí, vì thế vẫn nhiệt tình mời Từ đạo trưởng đến nhà.
Nhưng đi một chuyến lại khiến cho Từ đạo trưởng cảm thấy còn không bằng đừng đi.
Có sao nói vậy, phong thủy của Đoạn gia đích xác không sai, hơn nữa còn giống như được thầy phong thủy bố trí qua – chủ yếu là vật trang trí lớn nhỏ, tài liệu cùng phương vị, nếu chỉ có một thì còn nói là ngẫu nhiên, nhưng trong nhà đều là như vậy thì chính là tất nhiên.
Nhưng Từ đạo trưởng cũng không thèm để ý việc này, phương diện phong thủy là đại sư huynh Từ Tử Hỉ am hiểu, bản thân mình không tính là tinh thông, cũng không cảm thấy có hứng thú.
Việc này chủ yếu là nghe lời sư phụ đến thăm Đoạn Kỳ Thụy vô cớ hộc máu hôn mê bất tỉnh có phải có tai họa quấy phá hay không, chân chính nhìn thấy người thì hắn phát hiện đối phương tuy rằng khí huyết không đủ, nhưng cũng không bị tai họa lây dính.
Vả lại Đoạn Kỳ Thụy không quá hoan nghênh hai sư huynh đệ bọn họ, đoán chừng là cảm thấy bọn họ tuổi quá nhỏ, không có bản lĩnh gì.
Nhưng những điều này đều không trọng yếu, dù sao hiện tại quốc gia yêu cầu giảng khoa học, sau khi rời khỏi đạo quan bọn họ thay thường phục dung nhập vào trong người thường, cho nên không biểu lộ có gì không bình thường, người thường đương nhiên sẽ không quá để ý bọn họ.
Tính khí của Từ đạo trưởng lại không thích khoe khoang, không cần vì lấy tin tưởng của đối phương ý đặc biệt làm ra cái gì.
Chân chính làm cho Từ đạo trưởng xấu hổ chính là, sư đệ tiểu Từ nhìn ra Đoạn Kỳ Thụy cùng Đoạn phu nhân không có quan hệ huyết thống – nhắc tới đây cũng là một tiểu « bản lĩnh » của tiểu sư đệ, có thể nhìn ra được quan hệ huyết thống giữa người cùng người.
Đây cũng là nguyên nhân Từ đạo trưởng cảm thấy tiểu sư đệ càng thích hợp đi làm thầy tướng số đoán mệnh mà không phải giao tiếp với quỷ quái.
Tiểu Từ đạo trưởng vừa phát hiện việc này, lập tức liền khoác lên danh nghĩa « trong nhà cờ đỏ không ngã, bên ngoài cờ màu phiêu phiêu » hoặc là « tôi nhìn thấy giọt mưa bao phủ trên thảo nguyên xanh xanh », nhưng mà nghĩ lại, không đúng nha, sau đó chẳng lẽ không phải là Đoạn phu nhân không phải mẹ ruột của Đoạn Kỳ Thụy, lại đội mũ xanh mượt cho Đoạn tổng sao? Cố tình Đoạn tổng lại không ở nhà, hắn không có biện pháp xác định đối phương có bị đội « mũ » hay không.
Nhìn Đoạn phu nhân hướng Đoạn Kỳ Thụy hỏi han ân cần mẹ con tình thâm, tiểu Từ tính tình khiêu thoát, lại là tâm tính thiếu niên, lại giống như bị kiến bò trên chảo nóng, liền khiến cho hai mẹ con Đoạn gia chú ý.
Cũng may tiểu Từ đạo trưởng còn chưa ngu xuẩn tới mức đương trường nói ra, mà là trộm lôi kéo Từ đạo trưởng thì thầm, Từ đạo trưởng không bình tĩnh được nữa, chỉ đành tìm lý do cho qua, trong lòng vô cùng lo lắng lôi kéo tiểu sư đệ vội vàng cáo biệt Đoạn gia.