Đam Mỹ [Edit] Toàn Cầu Xâm Nhập - Thương Hải Do Lam

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi GiangNgan, 31 Tháng năm 2023.

  1. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 12:

    Vẻ mặt người trong trấn đều không hiểu, Quý Hủ nói Hứa Hối Thành chỉ thuê ba năm, gia đình Tiền Bảo Thông lại nói thuê năm năm.

    Quý Hủ cũng không thèm nói nhảm, lấy di động tìm được ảnh chụp hợp đồng với Hứa Hối Thành, đưa cho mọi người nhìn xem, giấy trắng mực đen viết thật rõ ràng, kỳ hạn thuê ba năm, tiền thuê trả một lần.

    Chứng cứ rõ ràng trong tay, mọi người khuyên Quý Hủ tận lực điều giải, nếu không được chỉ có thể khởi tố. Quý Hủ không tính toán điều giải với bọn họ, cũng không muốn khởi tố, hắn không có nhiều thời gian để lãng phí trong sự việc này.

    Quý Hủ gọi mọi người trở về, bản thân xoay người rời đi, từ ban đầu hắn đã biết không lấy lại được tiền thuê, cho nên rau dưa trong nhà kính cũng sẽ không cho bọn hắn thu hoạch, lưu lại gán nợ.

    Dì Hoa bước nhanh đuổi theo, nhỏ giọng nói:

    - Quý Hủ, chuyện này tốt nhất nên hòa bình giải quyết, đều nói tiểu nhân khó phòng, cậu không thể mỗi ngày thủ ở tại chỗ này, nếu bọn hắn muốn làm phá hư đập phá thuỷ tinh huỷ đi trang bị chẳng hạn, mất đi càng nhiều tiền hơn là số rau dưa kia, hay là đem rau dưa cho bọn hắn, đuổi bọn hắn rời đi đi.

    Bước chân Quý Hủ không ngừng:

    - Không đuổi được, thật cho bọn hắn thì bọn hắn càng cảm giác mình hữu lý, nhiệt náo càng hung.

    Vách tường cùng trang bị được tinh thần năng lượng gia cố qua cho dù là năng lượng của thuỷ tinh cũng khó phá, nhân lực càng không cần mơ tưởng.

    Sắc trời tối đen, Quý Hủ nhận được điện thoại của tài xế xe tải, đã chở mầm móng cùng phân bón tới nhà.

    Tài xế vốn còn đang nghi hoặc là ai mua nhiều mầm móng tới mức phải vận chuyển bằng xe tải, nhưng khi chạy tới nơi này chứng kiến đất vườn cùng nhà kính mênh mông, cũng không còn nghi ngờ gì.

    Quý Hủ nhờ hai tài xế hỗ trợ vận chuyển bao mầm móng đưa vào trong kho hàng ngầm, chạy tới chạy lui ba người bận rộn tới nửa đêm mới chấm dứt.

    Quý Hủ kết tiền công tiễn người rời đi, lúc này cầm lấy một ổ bánh mì cùng hộp sữa tươi điền đầy bụng, đứng dậy đi ra cửa.

    Bị người nhìn chằm chằm lâu như vậy Quý Hủ không có khả năng không phát hiện được, huống chi ác ý của gia đình Tiền Bảo Thông không hề che giấu chút nào.

    Xa xa chợt nghe thanh âm phanh phanh, Quý Hủ đứng một góc nhà kính nhìn gia đình bốn người đang dùng cây búa đập vào ổ khóa cửa thuỷ tinh, hẳn là vì muốn vào nhà kính, nhưng phát hiện cửa không mở được nên nghĩ đập ổ khóa.

    Xe vận tải vận chuyển hàng hóa gia đình Tiền Bảo Thông cũng nhìn thấy, túi đựng mầm móng bọn hắn đều thấy rõ.

    Ngay cả mầm móng cũng đã mua về, đây là quyết tâm cần thu hồi nhà kính tự mình gieo trồng, thổ địa cùng nhà kính rốt cục là của người ta, bọn hắn xác định tranh đoạt không lại Quý Hủ.

    Huống chi chuyện Hứa Hối Thành chỉ thuê ba năm gia đình bọn hắn cũng biết rất rõ ràng, chỉ là ỷ vào Hứa Hối Thành cấp tiền thuê cao, muốn chiếm nhà kính trồng trọt thêm hai năm, mắt thấy kế hoạch bị hẫng, cả nhà đều hận đỏ mắt, rau dưa trong nhà kính cho dù bị huỷ bọn hắn cũng không muốn tiện nghi cho người khác.

    Trải qua một phen bàn bạc Tiền Bảo Thông quyết định dùng độc dược, đem hai nhà kính đều phun thuốc trừ cỏ, đem rau dưa cùng mầm móng đều độc chết.

    Con dâu lại nói thuốc trừ cỏ chưa chắc giết được mầm móng, nếu muốn làm cho đất vườn không thể trồng trọt gì được, tốt nhất là tát muối, làm cho hai nhà kính này từ nay về sau biến thành bài trí.

    Người Tiền gia đã hận tới mức mất đi lý trí, cho dù mua muối cần tiền cũng muốn tiêu tiền ra cơn tức này.

    Tiền Cao Mậu lái xe đem toàn bộ muối trong trấn đều mua về, chuẩn bị lẻn vào nhà kính tát muối, kết quả cửa khóa, bọn hắn vào không được nên đành liều mạng phá cửa.

    Tiền Cao Mậu đập phá hồi lâu nhưng cửa thuỷ tinh hoàn hảo không chút tổn hao gì, chút dấu vết cũng không lưu lại, quả thật là không thể tưởng tượng nổi.

    - Đưa cây búa cho cha, cha đập! Con đi tìm xem có cửa sổ thông gió nào hay không, thật sự không được thì leo vào cửa sổ thông gió!

    Tiền Bảo Thông cầm búa tiếp tục đập, Tiền Cao Mậu vây quanh nhà kính tìm cửa sổ thông gió.

    Nơi cửa nhà kính đặt mấy cái thùng lớn, Quý Hủ không biết bên trong là cái gì, nhìn gia đình này lén lút hiển nhiên không phải làm chuyện tốt. Tinh thần năng lượng nhanh chóng khuếch tán, một dàn giáo hình chữ nhật không chút tiếng độn xuất hiện trên tường thuỷ tinh.

    Tiền Cao Mậu cầm di động chiếu sáng, xoay người tìm cửa sổ thông gió đột nhiên đánh lên một bức tường, hắn sửng sốt cầm di động vừa chiếu, đúng thật là một bức tường, nhìn chất liệu giống như tường xi măng.

    Tiền Cao Mậu không biết tại sao nơi này lại có một bức tường, di động đảo qua bên cạnh vẫn là tường xi măng! Tiền Cao Mậu luống cuống, xoay quanh tại chỗ, bốn phía đều là tường xi măng, tiếp tục nhìn mặt trên.. hồn của hắn đều dọa bay!

    - A a a a! Cha! Mẹ! Cứu mạng! Cứu mạng!

    Cách đó không xa truyền đến thanh âm tiếng kêu thảm thiết của Tiền Cao Mậu, thanh âm nặng nề, giống như từ trong tường ngăn truyền tới.

    Tiền Bảo Thông nghe được tiếng kêu của đứa con cầm theo cây búa vọt tới, sau đó ngốc ở đương trường, bà thím cùng vợ của Tiền Cao Mậu truy theo tới cũng đều trợn tròn mắt.

    Trước mắt không biết từ khi nào xuất hiện trụ xi măng cao ngang người, thanh âm Tiền Cao Mậu là từ bên trong trụ xi măng truyền tới.

    Hắn bị nhốt trong trụ xi măng!

    Bà thím bị dọa ngồi bệch dưới đất, Tiền Bảo Thông cũng bị dọa không nhẹ.

    - Cao Mậu! Con có ở bên trong không?

    - Cha! Con bị nhốt trong xi măng, mau cứu con đi ra ngoài!

    Bên trong truyền ra tiếng kêu to.

    Da mặt Tiền Bảo Thông co rút, vung lên cây búa đánh tới tường xi măng, thanh âm phanh phanh vang lên không ngừng, nhưng tường xi măng không chút sứt mẻ.

    Quần áo Tiền Bảo Thông ướt đẫm, mồ hôi không ngừng tuôn ra, sắc mặt trắng bệch, hắn đã bị dọa mềm tay chân, thời tiết nóng như vậy Tiền Cao Mậu bị nhốt trong tường xi măng nhỏ hẹp, không bị nóng chết cũng bị ngộp chết.

    Mắt thấy thanh âm Tiền Cao Mậu càng ngày càng nhỏ, Tiền Bảo Thông gấp đỏ mắt:

    - Cao Mậu! Cao Mậu chống đỡ!

    Con dâu run giọng nói:

    - Cha cha, tìm đội phòng cháy, tự chúng ta không đập vỡ được!

    - Đúng đúng, tìm đội phòng cháy, con con con nhanh gọi điện thoại..

    Lời của Tiền Bảo Thông còn chưa dứt, chợt nghe vợ hét thảm một tiếng, quanh người cũng có tường xi măng trống rỗng xuất hiện, bà thím sớm bị dọa mềm, căn bản không nhúc nhích được, trơ mắt nhìn thấy tường xi măng phong kín trên đỉnh đầu của mình, sợ tới mức tim gan muốn vỡ!
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  2. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 13:

    Tận mắt nhìn thấy một màn quỷ dị như vậy, Tiền Bảo Thông cùng con dâu đều bị dọa vỡ mật.

    Trụ xi măn vây quanh Tiền Cao Mậu giống như là hạt cát phong hóa, đang rất nhanh biến mât, toàn thân Tiền Cao Mậu ướt đẫm như tắm, tay chân xụi lơ bò về phía trước.

    - Cha, cha, đi nhanh lên, nơi này có chuyện ma quái..

    Tiền Bảo Thông vừa nhìn đứa con đã ra rồi, giúp đỡ đứa con nghiêng ngả lảo đảo chạy về hướng xe, con dâu cũng chạy theo, trong trụ xi măng truyền ra tiếng kêu khóc của bà thím.

    Tiền Cao Mậu quay đầu lại, lúc này mới nhìn thấy một trụ xi măng vừa thấp vừa to.

    - Mẹ! Mẹ của con còn ở bên trong!

    Trụ xi măng kia cũng bắt đầu cát hóa, không đợi xi măng hoàn toàn biến mất, bà thím lập tức nhảy dựng lên, dùng tốc độ nhanh nhất đời này xông về phía trước, cũng không dám quay đầu lại!

    Chờ người Tiền gia hoảng sợ lái xe bỏ chạy, Quý Hủ mới đi xem xét đồ vật trong thùng, phát hiện là mấy thùng muối, hắn lập tức hiểu được người nhà kia muốn làm gì.

    Thời kỳ hòa bình mà lòng người còn có thể ác độc đến tận đây, huống chi là người sống sót sau cuối thời đây?

    Chuyện gì đều có thể làm ra được.

    Khi đó Quý Hủ đối với thân tình còn chưa hoàn toàn thất vọng, lúc bác gái nắm lấy hắn khóc loc kể lể bác cả biến thành quái vật, gia đình chỉ còn lại bà ta cùng anh họ, Quý Hủ mềm lòng, xem nhẹ đủ loại hành vi không tốt của bọn hắn trong dĩ vãng, tiếp nhận bọn hắn ở lại trong trụ sở của mình..

    Lúc sau là bạn học, bạn bè, khả năng giúp đỡ hắn đều cũng giúp một tay, mới đầu bọn hắn còn biết may mắn cùng cảm kích, thời gian dài cuộc sống an ổn, lòng người liền thay đổi, tham lam càng nhiều.

    Ba năm kia, Quý Hủ nếm trải đủ nhân tình ấm lạnh, nhìn lầm rất nhiều người, cũng nhìn sai rất nhiều người.

    Quý Hủ đem muối khiêng về kho hàng, cũng không quay về thành phố, hắn cần chờ đợi nhận xong toàn bộ vật tư mới tiếp tục trở về.

    Mãi cho tới buổi chiều hôm sau gia đình Tiền Bảo Thông cũng không tiếp tục xuất hiện, đoán chừng là bị hù sợ, so sánh với đám mầm móng rau dưa đương nhiên là mạng quan trọng nhất.

    Dân trấn đều nghĩ thứ người vô lại như vậy sẽ không khả năng từ bỏ ý đồ, nhất định sẽ tiếp tục làm đi xuống, không ngờ suốt một ngày chuyện gì cũng không phát sinh.

    Có người lanh mồm lanh miệng hỏi rau dưa trong nhà kính cần làm sao bây giờ, đã hái xuống, thời tiết còn nóng như vậy rất nhanh sẽ thối rữa.

    Quý Hủ đang muốn đem rau dưa xử lý sạch, ăn khẳng định ăn không hết, cũng không muốn hao tâm tốn sức dọn đi bán, hắn không có thời gian.

    - Ngày mai còn cần quay về thành phố, rau dưa không thể mang đi, ai cần có thể mang về ăn.

    - Nhiều như vậy sao có thể ăn hết, cậu không mang đi được thì bán cho tôi, nhà kính của tôi cũng đang sản xuất, có thể mang vào thành phố cùng nhau bán.

    Quý Hủ nhìn người nói chuyện, chính là nam nhân hôm qua trách mắng bà thím, có lẽ do thường xuyên phơi nắng, màu da rám đen, hình dáng khuôn mặt lại rất tốt, bộ dạng mày rậm mắt to, cương nghị chính phái, khí chất toàn thân khác với người thường, hẳn là đã từng đi lính.

    Quý Hủ biết hắn có ý tốt, liền đáp ứng, mở cửa nhà kính để cho dân trấn cần thì vào hái, còn lại hắn bán cho Chung Trì.

    Chung Trì nhìn thấy Quý Hủ đáp ứng liền về nhà lái tiểu xe vận tải đi qua chứa rau dưa, cùng đi qua còn có cha mẹ Chung Trì.

    Quý Hủ không biết Chung Trì nhưng có ấn tượng với cha mẹ hắn, trong nhà lúc làm tang lễ, hai vợ chồng cũng qua giúp đỡ.

    Bọn họ là thân thích bên phía ông ngoại, không trách bà thím mắng Quý Hủ thì Chung Trì lại tức giận như vậy.

    Hai vợ chồng làm việc thật lưu loát, đem rau xanh khiêng ra ngoài, Chung Trì bỏ vào trong giỏ lại bỏ lên xe.

    Chung phụ nhìn thấy nhà kính lộn xộn, nhíu chặt mày không nói lời nào, cầm xẻng bắt đầu rửa sạch, sau đó đem rác rưởi kéo ra bỏ bên ngoài.

    Xem người Chung gia bận rộn, dân trấn hái rau dưa cũng đưa tay hỗ trợ, nhiều người lực lượng lớn, không qua bao lâu hai nhà kính được dọn dẹp sạch sẽ, ngay cả ao trữ nước cũng được vòi phun nước tẩy sạch. Mỗi người nóng ra mồ hôi, Quý Hủ lấy mấy giỏ rau dưa phân cho dân trấn hỗ trợ.

    Lúc gần đây, Quý Hủ nhắc nhở bọn họ:

    - Gần đây bên ngoài không yên ổn, mọi người tốt nhất đừng đi ra ngoài, buổi tối ngủ nên đóng cửa kỹ càng, đừng tuỳ tiện mở cửa cho người ta, hung thủ vụ án bầm thây trong thành phố còn chưa bắt được, mọi người phải chú ý an toàn.

    Sự kiện vụ án bầm thây mọi người đều có nghe nói, gần đây cũng thật cẩn thận, Quý Hủ nhắc nhở bọn họ không phải vì phòng hung thủ, mà là phòng một loạt nguy hiểm xuất hiện sau cuối thời.

    Chờ dân trấn đều rời đi, Chung Trì nói:

    - Sáng mai tôi muốn đi đưa rau dưa vào thành phố, cậu cần theo xe quay về nội thành sao?

    Đi thị trường nông sản bán rau dưa cần thức dậy rất sớm, lúc cha mẹ còn ngủ trời còn chưa sáng hắn đã xuất phát, Quý Hủ không biết khi nào vật tư được đưa qua, đành cự tuyệt hắn.

    Chung Trì đem tiền rau dưa chuyển cho Quý Hủ.

    Tuy Quý Hủ không biết hiện tại giá bán sỉ rau dưa là bao nhiêu, nhưng hắn biết tiền này khẳng định không đúng, số rau dưa này cũng không thể bán được giá cao như vậy.

    - Có phải anh thêm con số 0 hay không?

    Đừng nói bán được hai vạn, hai ngàn thì còn tin được.

    Chung Trì mỉm cười:

    - Không sai đâu, là bao nhiêu đó.

    Chung phụ lấy xuống một gói to màu đen đưa cho Quý Hủ.

    Quý Hủ mở ra xem, bên trong đều là từng xấp tiền, Quý Hủ khó hiểu nhìn bọn họ.

    - Cha mẹ cậu có lẽ không nói cho cậu biết, Nịnh Nịnh nhà tôi lúc còn sống vì chữa bệnh tiêu hết tích tụ trong nhà, mượn khắp bà con họ hàng vẫn không đủ chi tiêu bệnh viện, lúc đó cha mẹ cậu cho tôi mười vạn để tôi cầm đi ứng cấp. Bọn họ biết nhà của tôi khó khăn cho nên chưa từng mở miệng qua cần số tiền kia, hiện tại trong tay chúng tôi dư dả, tiền này khẳng định phải trả, cậu cất kỹ.

    Quý Hủ cầm gói to, tâm tình phức tạp, nếu Chung phụ không nói không trả số tiền này, hắn cũng sẽ không biết.

    Đang là lúc cần dùng tiền, Quý Hủ nhận số tiền này, quyết định đi nhà kính Chung gia nhìn xem.

    Quý Hủ ngồi tiểu xe vận tải đi qua, tay hắn đặt trên cửa xe, lặng lẽ gia cố một lần. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tiếp tục hai ngày nữa thế giới muốn rối loạn, nếu Chung Trì vừa lúc đang lái xe trên đường, cũng có được một địa phương có thể tránh né.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  3. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 14:

    Lúc cha mẹ còn sống, không ít lần nói qua gia đình cậu họ đều là người thành thật, nhưng số mệnh không tốt, có một nhi đồng triền miên giường bệnh, nhìn thấy nhi đồng mỗi ngày đều bị ốm đau tra tấn, cha mẹ thật sự muốn chết cho xong.

    Gia đình Chung Trì không phải người của trấn Bạch Loan, hai năm trước bọn họ đến trong trấn thuê nhà kính gieo trồng, gia đình ở lại trong tiểu lầu hai tầng bên cạnh.

    Quý Hủ gia cố cho tiểu lầu một lần, có thể ngăn trở vật chất hắc ám cùng quái vật khát máu.

    Chung gia thuê là loại nhà ấm làm bằng plastic, mùa hè quá nóng, xung quanh đều bị cuốn lại, bốn phía gió lùa.

    Quý Hủ muốn giúp họ gia cố cũng không được, muốn ngăn trở vật chất hắc ám ăn mòn, ngoại trừ cần tinh thần năng lượng gia cố, còn phải có không gian phong bế, mới có thể ngăn cản được ăn mòn.

    Mặt đất nếu bị ăn mòn qua cây trồng đều đựng vật chất hắc ám, một khi cơ thể người chứa đựng vượt chỉ tiêu, sẽ xuất hiện cuồng hóa, quái hóa cùng dị hóa, khó thể đoán trước.

    Khi đó còn muốn ăn vào thực vật chưa bị ăn mòn qua là không khả năng, hiện tại thì còn có thể, chỉ cần phòng ngự được toàn diện xâm nhập ban đầu, lúc sau cũng không còn vấn đề lớn.

    Cho dù vật chất hắc ám tự do trong không khí vẫn sẽ có ảnh hưởng đối với thổ địa, nhưng chút ảnh hưởng này sau cuối thời ở trong đại hoàn cảnh cũng sẽ trở nên không đáng giá nhắc tới.

    Quý Hủ:

    - Màng plastic này có thể buông xuống không?

    Chung phụ:

    - Nhiệt độ không khí quá cao, nếu buông xuống bên trong sẽ biến thành lồng hấp, rau dưa đều bị nóng chín.

    Chung gia có sáu nhà plastic, chiếm diện tích ba mươi mẫu, hoa quả rau xanh đều có, cứ như vậy bỏ quên thật sự có điểm đáng tiếc.

    Quý Hủ nghĩ nghĩ, lại nói:

    - Nghe nói ban đêm ngày mốt sẽ có một trận mưa rất lớn, tốt nhất đem màng plastic buông xuống hay hơn, người cũng đừng đi ra cửa, để phòng ngừa ngoài ý muốn.

    Chung phụ ngẩng đầu nhìn lên trời:

    - Vậy sao? Dự báo thời tiết còn nói tuần này sẽ không có mưa đâu.

    Mưa mùa hè đối với rau dưa đều có lợi, nếu là mưa to thì phải che một chút, bằng không hoa quả rau dưa chưa trưởng thành đều bị đánh rơi xuống.

    Quý Hủ:

    - Cẩn thận sẽ không sai lầm lớn, cậu mợ có thể đợi ngày mai cùng ngày mốt đem rau dưa thành thục đều hái xuống đặt trong nhà, phong kín nhà bạt, phòng ngừa màng plastic bị cuốn đi.

    Chung phụ gật đầu, tỏ vẻ đã biết, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, vẫn là đề phòng một chút tốt hơn.

    Quý Hủ đi theo Chung phụ thăm nhà ấm, thuận tay gia cố một lần, hi vọng Chung phụ có thể nhớ phong kín nhà ấm.

    Về tới nhà, xe tải hạng trung mà Quý Hủ mua cho Trương thúc đã tới.

    Xe tải của Trình Mạch cũng được đưa qua, vì làm "đại cổ đông", Trình Mạch một hơi mua mười xe tải nhẹ cùng năm xe tải hạng trung, phỏng chừng đều xài hết tiền của hắn.

    Đoàn xe này cũng không thể bày bên ngoài, người ta có được một chiếc cũng không tệ rồi, chỗ của hắn lại có nhiều như vậy, còn không làm cho người nhớ sao.

    Sau khi trời tối, Quý Hủ xây dựng thêm một loạt kho hàng lớn, đặc biệt phân ra ba gian dùng cất chứa xe vận tải của Trình Mạch.

    Thời gian cấp bách, Quý Hủ cũng không sợ bị người nhìn thấy kho hàng lớn đột nhiên xuất hiện, đợi có người tìm tới cửa phỏng chừng đã cuối thời, ai còn quản có phải xây dựng trái phép hay không.

    Quý Hủ đem xe tải của Trương thúc đặt trong kho hàng nhỏ, lại tự thả thêm một chiếc của mình lưu trữ sử dụng hàng ngày.

    Trừ bỏ xăng dầu cùng dầu ma dút, toàn bộ vật tư cũng đã đưa tới.

    Thời gian sắp không đủ, Quý Hủ phi thường nóng lòng.

    Thẳng tới giữa trưa, Quý Hủ nhận được điện thoại của Mạnh thúc, đã mua được xăng, số lượng nhiều nên nhất định cần dùng bình chứa chuyên nghiệp mới có thể vận chuyển, Mạnh thúc hỏi ý kiến của Quý Hủ.

    Mạnh thúc nói ban ngày không tiện vận chuyển, phải chờ ban đêm mới làm được, Quý Hủ luôn mãi dặn dò nhất định phải đưa tới trong đêm nay.

    Ban ngày nhiều người, đợi khi trời tối đen Quý Hủ mới dùng năng lực dị hóa đào hầm, chờ mang tới bình trữ ngầm sắp đến.

    Quý Hủ đợi tới hơn hai giờ sáng mới nghe được thanh âm tiếng động cơ, cần cẩu cũng tới, còn có mấy công nhân đi theo.

    Luôn bận rộn tới sáng sớm mới hoàn hảo vùi vào trong đất, điều tiết xong ống dẫn, công nhân cùng xe rời đi.

    Sau đó Quý Hủ mới gia cố dưới đất, xây kho hàng phong bế ngầm bên ngoài, dù có máy đào đất cũng đừng hòng đào ra.

    Sau đó hắn đóng cửa thông gió hai nhà kính, chứa đầy nước bên trong, dùng tinh thần năng lượng gia cố không gian phong bế, trừ bỏ càng thêm chắc chắn, còn có thể cách nhiệt phòng lạnh.

    Hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, phong kín sân, hắn chuẩn bị đón xe quay về thành phố.

    Nhìn hơn mười mẫu đất vườn bỏ hoang, hắn rốt cục đáng tiếc, sau cuối thời thổ địa sạch sẽ quá hiếm thấy, một khi bị ăn mòn cũng đừng mong có được cây trồng khoẻ mạnh.

    Đất vườn lại trụi lủi, không biết bây giờ đi mua tấm che còn kịp hay không?

    Tấm che?

    Tấm che không có, hắn có thể dùng tinh thần năng lượng bao trùm mặt đất thêm một tầng, giả tạo tấm che, chỉ cần vượt qua xâm nhập tối nay, hắn đem "tấm che" phong hóa là được, như vậy không phải bảo trụ được đất vườn sao?

    Khuyết điểm chính là toàn bộ thảm thực vật sẽ bị cắt đứt, cũng may chỉ có cỏ dại rau dại nên không bị ảnh hưởng.

    Hắn đem toàn bộ đất vườn gia cố qua một lần, sau đó dạo một vòng trong trấn, đem nhiều địa phương có thể gia cố thì gia cố, sau đó mới quay về thành phố.

    Trong nhà có một xe vận tải là cha mẹ bình thường dùng vận chuyển rau dưa, cha mẹ qua đời xe cũng mới mua hai năm, còn rất mới nên Quý Hủ luyến tiếc bán, vì thế giao cho Trương thúc sử dụng, chờ sau khi mình tốt nghiệp đại học có lẽ còn cần dùng tới.

    Quý Hủ xuống xe ở cửa tiệm bánh mì, lấy chìa khóa xe vận tải, nhưng bằng lái của hắn không thể lái xe vận tải, chỉ đành lái xe ô tô của Trương thúc đi ra ngoài.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  4. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 15:

    Lúc gần đi Quý Hủ giống như lơ đãng nhắc tới:

    - Tin tức sáng nay thúc thúc cùng dì có thấy được không? Đêm qua lại có án mạng phát sinh, một tiểu ca giao thức ăn bị nạn, thân thể bị vật không rõ ăn chỉ còn một phần ba.

    - Khắp cả toàn cầu đều phát sinh án mạng ly kỳ, đến nay không có giải thích hợp lý, vì an toàn đêm nay tốt nhất nên đóng cửa sớm một chút, sáng mai cũng đừng vội vã mở cửa, gặp nguy hiểm trốn trong tiệm đừng đi ra, nhất định phải chú ý an toàn.

    Rời khỏi tiệm bánh mì, Quý Hủ lại gọi điện cho Trình Mạch.

    Cha mẹ Trình Mạch đã đi thành phố khác nói chuyện làm ăn, mãi tới lúc cuối thời bùng nổ cũng chưa thể trở về, mỗi ngày Trình Mạch đều sống trong lo lắng hãi hùng, đến chết cũng chưa thể gặp lại cha mẹ lần cuối.

    Trình Mạch còn chưa tỉnh ngủ, mơ mơ màng màng chợt nghe Quý Hủ nói đem cha mẹ mình gọi về, hiện tại trên internet lan tràn ngôn luận về cuối thời, ép cũng ép không được, hiện tại không trở lại vạn nhất thật sự cuối thời, muốn về cũng chậm.

    Trình Mạch ngây dại.

    - Quý Hủ, cậu bị lời tiên đoán nào tẩy não sao? Vì sao ngay cả ngôn luận cuối thời đều tin? Nhiều năm trước không phải cũng xuất hiện qua cuối thời luận bao trùm xã hội sao? Kết quả còn không phải tốt lắm, đánh rắm cũng không có.

    Kiếp trước Quý Hủ cũng không tin, ngày cuối cùng cũng đi làm, sau đó vừa thức giấc thế giới liền thay đổi.

    Quý Hủ:

    - Cậu không xem tin tức mấy ngày nay sao? Người chết còn chưa đủ quái lạ?

    Trình Mạch:

    - Đúng là có chút quái lạ, nhưng người chết cũng không nhảy dựng lên cắn nguòi nha? Bởi vậy có thể thấy được, người chết không có tính cuốn hút, tang thi cũng sẽ không xuất hiện, cuối thời cũng sẽ không đến.

    Quý Hủ:

    * * *

    - Thanh tỉnh một chút, cuối thời không phải là tang thi!

    Trình Mạch khóc không ra nước mắt:

    - Ca, cậu là anh ruột của tôi, nếu tôi thật sự nói "trên mạng truyền cuối thời muốn tới, cha mẹ mau trở lại đi", có tin hay không cuối thời không tới, tôi đã chết trước sao?

    Quý Hủ nghĩ kế cho hắn:

    - Cậu nói cậu bị xe đụng, làm cho bọn họ nhanh lên trở về, hôm nay sẽ trở lại.

    Trình Mạch:

    * * *

    - Bao nhiêu thù bao nhiêu oán, có cần nguyền rủa tôi như vậy hay không?

    Quý Hủ:

    - Nghe tôi, lập tức đem cha mẹ cậu lừa trở về, không có việc gì thiếu chơi trò chơi, xem internet nhiều một chút, nhìn xem bao nhiêu người đã bắt đầu độn hàng, cậu còn không hành động là muốn uống gió tây bắc sao?

    Quý Hủ cúp điện thoại, lái xe ra ngoài mua xăng, thuận tiện đem toàn bộ tiệm xăng dầu Thanh Giang thị gia cố một lần.

    Toàn thân Trình Mạch đều choáng váng, lừa trở về dễ dàng, nhưng sau khi về rồi đây? Hắn có còn muốn sống hay không?

    Quý Hủ lái xe ra ngoài quanh quẩn một vòng, đem những gì có thể gia cố thì gia cố qua một lần, tận khả năng lưu trữ càng nhiều xuống dưới.

    Hắn mua một xe xăng, toàn bộ bỏ vào xe vận tải, lúc sau lại chạy mấy lần, đem số tiền còn lại đều dùng xong, lúc này mới lái xe trở về.

    Xe của Trương thúc đồng dạng gia cố qua, bảo đảm sau cuối thời có thể bình thường chạy. Đi trong tiệm trả chìa khóa, nhân lúc hai người đang bận hắn lại lặng lẽ đem tiệm bánh mì gia cố qua một lần.

    Trong tiệm có một phòng ngủ nhỏ, hai vợ chồng đại đa số ở lại trong tiệm, thuận tiện sáng sớm buôn bán, chỉ cần khóa cửa bọn họ ở trong tiệm vẫn thật an toàn.

    Hết thảy chuẩn bị sắp xếp xong, chỉ xem cuối thời có đúng hạn đi tới hay không.

    Trên đường hắn lại gọi cho Trình Mạch, nghe Trình Mạch gào khóc kêu hắn buổi tối phải chạy tới cứu giá, bằng không mình nhất định không nhìn thấy được mặt trời ngày mai.

    Kế hoạch gạt người của Trình Mạch phi thường thành công, vì lấy lòng tin hắn còn tự sửa chữa ảnh chụp mình đầu rơi máu chảy truyền cha mẹ, hiệu quả nổi bật, cha mẹ liên tục ném bom điện thoại không ngừng.

    Quý Hủ về tới nhà, tờ giấy dán ở cửa nhà hàng xóm đã biến mất, cũng không biết là bị gió thổi hay là bị cháu trai cầm đi, thời gian dài như vậy hắn hẳn là đã thu thập xong cảm xúc.

    Quý Hủ gõ cửa, là thời điểm nói chuyện tiền với hắn.

    Gõ hồi lâu, không ai mở cửa.

    - Đại cháu trai.. phi! Tần Nghiễn An, có ở nhà hay không?

    Trong phòng ngủ hôn ám, móng vuốt mọc đầy vảy bám chặt thật sâu vào khung cửa, tiếng thở dốc ồ ồ sau cửa truyền ra.

    Quý Hủ dựa vào cửa nghe ngóng, trong nhà thật im lặng, như là không ai, quyết định buổi tối lại đến.

    Một đêm không ngủ, đầu không ngừng đau đớn, Quý Hủ ó điểm không chịu được về nhà liền đi nằm ngủ, bổ sung tinh thần chờ đợi sinh tử trốn chết.

    Quý Hủ bị chuông điện thoại dồn dập đánh thức, đột nhiên trợn mắt, trước mắt một mảnh tối đen, hắn theo bản năng nắm chặt thạch anh trên cổ tay.

    Nhớ tới mình đang ở dâu, lúc này mới đứng dậy bật đèn tiếp điện thoại.

    Thanh âm Trình Mạch gào khóc thảm thiết truyền ra, còn cách di động vẫn nghe được tiếng rít gào phẫn nộ của Trình phụ, đơn hàng bàn bạc hơn hai tháng, mắt thấy sắp ký hợp đồng, thời khắc mấu chốt đứa con « bị đụng xe », làm sao bây giờ?

    Sinh ý tuy trọng yếu nhưng con trai quan trọng hơn, hai vợ chồng vô cùng lo lắng chạy về nhà, kết quả đứa con êm đẹp ở nhà, còn đem nhà chỉnh thành kho hàng, chất đầy gạo, mì, ăn vặt, nước cùng gas, ngay cả chỗ đặt chân cũng không có.

    Hỏi rõ tình huống, hai vợ chồng thiếu chút nữa ngất xỉu, Trình Mạch bởi vì tin tức cuối thời trên mạng cùng lời khuyên của huynh đệ tốt nên chạy tới siêu thị độn hàng, thuận tiện đem cha mẹ lừa trở về, phòng ngừa cuối thời thật sự buông xuống.

    Trình phụ tức giận đến nắm dây lưng đánh nhi đồng, Trình Mạch nhảy lên nhảy xuống chạy trốn khắp nơi, lần này ngay cả Trình Mẫu cũng nắm lên cây phơi đồ chơi hỗn hợp đánh kép.

    - Con là người ngu sao? Ngôn luận không chịu trách nhiệm kia, trừ con ra còn có ai tin?

    Trình Mạch đúng lý hợp tình:

    - Quý Hủ cũng tin tưởng!

    Trình phụ:

    * * *

    Trình mẹ:

    * * *

    Trình phụ rít gào:

    - Trừ hai đứa ngu ngốc tụi mày, còn có ai mới tin?

    Trình Mạch điểm mở internet:

    - Rất nhiều người đều tin, bọn hắn đều đang độn hàng cướp vật tư!

    Trình phụ tức giận bật ngửa:

    - Người ta độn cái gì! Người ta dùng tủ lạnh, con dùng là nhà!
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  5. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 16:

    Trình phụ quyết định dùng nắm tay yêu thương giúp đứa con gột rửa nước sông cuồn cuộn trong đầu óc!

    Quý Hủ đứng ngoài cửa chốc lát, nghe bên trong đánh thật náo nhiệt, yên lặng điểm nhang cho huynh đệ tốt, thuận tiện hỗ trợ gia cố dưới nhà, trước khi đi không quên nhắn tin cho huynh đệ tốt nhắc nhở hắn nhớ đóng cửa sổ.

    Quý Hủ đi qua khu dừng xe, giúp xe của Trình gia gia cố một chút, phương tiện chạy trốn.

    Gió thật to, sắc trời đen dị thường, ngay cả đèn đường cũng chỉ còn lại vầng sáng mông lung, toàn bộ thế giới giống như bị nước mực xâm nhiễm, xe tới xe đi ngoài ngã tư đường, giống như không có ai chú ý tất cả chuyện này.

    Quý Hủ cầm chuỗi thạch anh rất nhanh chạy về nhà, lại gõ cửa nhà hàng xóm nhưng không ai mở cửa.

    Đã trễ thế này, còn chưa trở về sao?

    Quý Hủ không xác định hắn đã rời khỏi hay là đã xảy ra chuyện, dù sao cũng là cháu trai của Tần bà bà, cũng không thể thật sự mặc kệ.

    Tinh thần năng lượng đảo qua cánh cửa, mở ra cửa chống trộm đi vào.

    - Tần Nghiễn An, có ở nhà hay không?

    Quý Hủ mở đèn lên, đi một vòng trong phòng, toàn bộ bức màn cửa sổ đều đóng lại, hộp sắt của Tần bà bà đặt trên bàn trà, trừ bỏ quyển nhật ký cùng chìa khóa, những đồ vật khác đều ở.

    Đi vào phòng của Tần Nghiễn An, bên trong bài trí thật chỉnh tề, không có phát hiện dị thường. Quý Hủ xoay người rời đi, tầm mắt dừng trên khung cửa, kéo cửa phòng nhìn ra phía sau, ba đạo vết cào rõ ràng đâm sâu vào cửa gỗ.

    Đây là nhà được hắn gia cố qua, nhưng vẫn có thể rõ ràng lưu lại vết trảo, móng vuốt phải sắc bén như thế nào?

    Trong lòng Quý Hủ kinh hoàng, trong cuối thời cũng không phải dị hóa vật nguyên mẫu làm người nghe tin đã sợ mất mật, mà là nhìn không ra đọa biến vật nguyên mẫu, chúng nó quái lại, khó thể đoán trước.

    Đọa biến vật có được móng vuốt sắc bén, Quý Hủ có ấn tượng khắc sâu nhất chính là đọa biến thú, chúng nó có cự trảo sắc bén, lớp vảy cứng rắn cùng cánh dơi thật lớn, biển, đất liền, bầu trời đều có thân ảnh của bọn nó.

    Trước khi phát hiện ra tác dụng của thạch anh, chỉ cần gặp gỡ đọa biến thú tuyệt đối mười chết không cơ hội sống, có thạch anh cũng chỉ là đề cao xác suất còn sống, muốn ngay mặt đồ sát với đọa biến thú, tuyệt đối là ngại mình chết không đủ nhanh.

    Không ai biết đọa biến thú từ nơi nào tới, có người nói bản thể của chúng nó là phản tổ khủng long đã sớm diệt sạch, cũng có người nói đọa biến thú là giống từ bên ngoài đến, còn có người nói đọa biến thú là cổ long phương tây trong truyền thuyết sống lại..

    Cách nói đa dạng, không có định luận.

    Quý Hủ không xác định vết cào này có phải là đọa biến thú lưu lại hay không, vật chất hắc ám còn chưa xâm lấn toàn cầu, năng lượng xâm lấn loãng, căn bản không có khả năng xuất hiện đọa biến thú, nhưng dạng vết trảo này không thể không khiến Quý Hủ quan tâm.

    Quý Hủ nhìn quanh một vòng, thuỷ tinh, vách tường, đồ dùng trong nhà đều hoàn hảo, chỉ có một chỗ có vết trảo này, nhớ tới quyển nhật ký cùng chìa khóa bị biến mất, Quý Hủ không thể không nghĩ tới kết quả xấu nhất – Tần Nghiễn An bị ăn mòn.

    Hắn rõ ràng đã gia cố nhà, vì sao còn bị ăn mòn? Trừ phi hắn không ở trong nhà, là ở bên ngoài bị ăn mòn.

    Đóng cửa lại, trốn về trong nhà.

    Nghĩ tới Tần bà bà, trong lòng Quý Hủ lại buồn bực, hắn làm sao nghĩ tới cuối thời còn chưa buông xuống, cháu trai của Tần bà bà đã bị ăn mòn rồi đây? Phòng cũng phòng không được.

    Nếu như là bị vật chất hắc ám tinh thuần ngưng tụ thành "vô hình" xâm lấn, cũng tốt hơn bị vật chất hắc ám ăn mòn. Gặp được vô hình xâm lấn, chỉ cần bảo vệ ý thức của mình, có thể trở thành dị hóa nhân, đạt được năng lực dị hóa.

    Nhưng nếu bị vật chất hắc ám ăn mòn, cuối cùng cõi đi về chính là cuồng hóa cùng quái hóa, muốn thành công dị hóa cũng không bao nhiêu.

    Trước khi vật chất hắc ám xâm nhập toàn cầu, vật chất hắc ám tinh thuần không có khả năng xuất hiện, cũng sẽ không có vô hình xâm lấn, Tần Nghiễn An bị ăn mòn quái hóa khả năng cực cao.

    Quý Hủ đứng bên cửa sổ, nhìn hắc ám không một tia ánh sáng, nghe cơn lốc gào thét, đau đầu càng thêm kịch liệt.

    Miêu Lập Thu cùng Trương Hữu Đức bị tiếng chuông báo đánh thức, điều hòa đã ngừng, lúc này trời tờ mờ sáng, bọn họ mỗi ngày đều cần làm bánh mì, hôm nay cũng giống như vậy.

    Miêu Lập Thu cầm remote mở ra, nhưng điều hòa không phản ứng, hai vợ chồng mới biết là bị cúp điện.

    Phòng ngủ nhỏ không gian có hạn, không có điều hòa sẽ vô cùng oi bức, hôm nay có chút khác thường, lại không cảm thấy nóng nực, ngược lại cảm giác nhiệt độ thích hợp, phi thường mát mẻ.

    Hai vợ chồng chỉ cho rằng cúp điện không lâu nên trong phòng còn hơi mát mà thôi.

    Trương Hữu Đức rời giường rửa mặt, phát hiện cúp nước, chỉ đành đi ra thu thập cửa tiệm trước, trong tiệm cũng không nóng, chẳng lẽ là hạ nhiệt độ sao?

    Trương Hữu Đức nhìn nhìn bên ngoài, không thấy có người đi đường, hắn lấy ra phần bột cần dùng hôm nay, cũng không biết khi nào có điện, không điện không nước chuyện gì cũng làm không được.

    Dựa theo thường ngày Trương Hữu Đức bắt đầu thu thập cửa hàng, hắn lau bàn lau thuỷ tinh.. lại cảm giác kỳ quái, lúc lau cửa thuỷ tinh thì nhìn thấy ngã tư đường có một người đang đứng ngay trung tâm ngã tư.

    Lúc này Trương Hữu Đức mới nhớ tới kỳ quái ở nơi nào, ngày xưa lúc này bên ngoài đã có người cùng xe trải qua, hôm nay bên ngoài vô cùng im lặng, không có xe, cũng không thấy người đi đường.

    Trương Hữu Đức lau lau cửa, xoay người mở quầy thu ngân lấy chìa khóa, nhất thời đã quên Quý Hủ dặn hắn đừng mở cửa sớm như vậy.

    Trương Hữu Đức cầm cái chìa khóa trở lại, phát hiện người đứng giữa ngã tư đường đột nhiên hướng bên này vọt tới, tốc độ thật nhanh.

    Trương Hữu Đức kinh hãi, vội vàng phất tay hô to:

    - Cửa thuỷ tinh! Cẩn thận cửa thuỷ tinh..

    Phanh!

    Một tiếng vang thật lớn, cửa thuỷ tinh lưu lại một đoàn vết máu, người kia té dưới đất, đầy mặt cùng đầu cổ đều là máu.

    Trương Hữu Đức đương trường dọa ngốc, trong đầu chỉ có một ý tưởng: Xong rồi, tai nạn chết người.

    Miêu Lập Thu chạy ra:

    - Thanh âm gì vậy?

    Trương Hữu Đức hoàn hồn, cuống quýt mở khóa:

    - Có người đụng lên cửa thuỷ tinh, nhanh, nhanh gọi điện kêu xe cứu thương!

    Hai vợ chồng có thói quen khóa cửa thuỷ tinh xong, lại thêm một ổ khóa bên trong, Trương Hữu Đức vừa mở ổ khóa, thật vất vả vừa mở ra, mới vừa ngẩng đầu chỉ thấy một thanh thái đao chém thẳng xuống đầu mình!

    Miêu Lập Thu sợ tới mức kêu to, Trương Hữu Đức ngã ngồi dưới đất, nhìn nữ nhân ngoài cửa không ngừng dùng thái đao chém lên cửa thuỷ tinh, hai mắt bò đầy tơ máu, đồng tử như châm, khuôn mặt vặn vẹo, làn da tràn ngập điểm đen như bớt, nhìn phi thường dọa người!
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  6. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 17:

    Nữ nhân chém ra mỗi đao đều là dùng toàn lực, thái đao rất nhanh đứt đoạn, nữ nhân vẫn không ngừng tay.

    Nam nhân lại lần nữa đứng lên, lại vọt tới cửa thuỷ tinh, khí lực lớn làm cả tiệm bánh mì đều chấn động, cửa thuỷ tinh rung động kịch liệt, như tuỳ thời đều sẽ ngã xuống.

    Hai vợ chồng sợ hãi, Miêu Lập Thu nhặt lên ổ khóa bổ nhào qua khóa lại từ bên trong, kéo chồng trốn ra sau quầy thu ngân.

    Nhặt lên di động gọi điện báo cảnh, lại phát hiện di động không có tín hiệu.

    Hai vợ chồng mặt trắng như giấy, nghe tiếng đánh cùng thanh âm đao chém vào cửa, không biết nên làm sao bây giờ, cuối cùng đành chạy về phòng ngủ khóa trái, đẩy bàn ghế ngăn chặn cửa, cho dù cửa thuỷ tinh bị huỷ cũng phải bảo vệ được cánh cửa này.

    Thẳng tới lúc này bọn họ mới nghe được tiếng kêu thảm thiết không ngừng.

    Trong trấn Bạch Loan trời còn chưa sáng, gia đình Chung Trì đã rời giường, bọn họ đem rau xanh khiêng lên xe.

    Chung Trì vẫn như thường ngày lái xe đi giao rau dưa trong thành phố, còn chưa chạy ra khu nhà ấm liền nhìn thấy trên đường có người thất tha thất thểu đi tới.

    Chung Trì giảm tốc độ thổi còi, người kia như bị giật mình, đứng nguyên tại chỗ lại đột nhiên gia tốc xông về hướng xe.

    Chung Trì phanh xe, trơ mắt nhìn thấy người kia đánh lên xe của hắn, sau đó bị bắn ngược ra ngoài.

    Chung Trì sửng sốt vài giây, phản ứng đầu tiên là gặp gỡ bính đồ sứ, thứ hai là đi xuống xe xem xét, lực đạo va chạm tuyệt đối không nhẹ, bất kể là người đâm xe hay xe đụng người nơi này không có theo dõi, thật xảy ra sự cố cũng không cách nào nói rõ.

    Chung Trì chạy tới thấy rõ bộ dáng người kia thì hoảng sợ.

    Dưới đèn xe, trên mặt nam nhân tràn ngập lấm tấm màu đen, trong đôi mắt trợn lên đồng tử co rút nhỏ xíu, tròng trắng tràn ngập, một mảnh tơ máu che kín, màu đen lấm tấm đang không ngừng lan tràn.

    Nam nhân đầy mặt dữ tợn, đồng tử rung động đột nhiên chuyển hướng Chung Trì!

    Da đầu Chung Trì run lên, cảnh giác lui về phía sau, sau lưng nam nhân như gắn súng bắn đạn, đột nhiên bạo lên đánh hướng Chung Trì.

    Tốc độ quá nhanh, Chung Trì căn bản trốn không thoát, bị đánh ngã xuống đất, nam nhân giống như dã thú gào thét cắn hướng cổ họng Chung Trì.

    Chung Trì theo bản năng đưa tay đớn đỡ, bị hung hăng một ngụm cắn lên cánh tay, đau nhức cùng bản năng cầu sinh khơi dậy hung tính trong lòng hắn, một tay bóp cổ nam nhân đem hắn nhấc lên, đầu gối gập lại dùng sức đẩy ra nam nhân nổi điên.

    Chung Trì xoay người bò lên, trên cánh tay bị xé xuống một miếng thịt, máu chảy không dứt, hắn tận mắt nhìn thấy nam nhân nhai như hổ đói ăn thịt của hắn, lại nhào đi lên.

    Chung Trì bị dọa không nhẹ, một cước đá qua, nhân lúc nam nhân ngã xuống đất xoay người chạy hướng xe, xung quanh toát ra mấy đạo bóng đen tốc độ rất nhanh, toàn bộ hướng bên này chạy tới.

    Chung Trì lên xe phanh một tiếng đóng cửa xe, một người hung hăng đánh lên cửa xe.

    Chung Trì nhìn thấy từng thân ảnh chạy tới càng lúc càng nhiều, có người trong tay cầm thái đao cùng liềm, như điên xông lại, gặp được người chặn đường liền chém ra.

    Chung Trì khởi động xe lui nhanh về phía sau, nếu bị những người này vây quanh hắn tuyệt đối sẽ chết ở chỗ này.

    Ga giẫm tới lớn nhất, một đường lui tới trước cửa nhà.

    Chung Phong Dân nghe được tiếng xe liền đi ra nhìn thấy xe tải trở lại.

    Chung trì nhảy xuống xe nắm lấy cha mình chạy vào nhà.

    - Đóng cửa! Nhanh đóng cửa! Cửa sổ, đóng cửa sổ lại!

    Chung mẫu đang nấu cơm, không biết chuyện gì xảy ra chợt nghe phanh một tiếng, có đồ vật gì đó đánh lên cửa.

    Chung Phong Dân không kịp hỏi nhiều, chạy tới đóng toàn bộ cửa sổ.

    Chung Trì đem bàn ăn sô pha cùng tủ ngăn chặn cửa, ngoài cửa phanh phanh không ngừng, mỗi một lần đều làm đồ vật bị nhích vào, giống như tuỳ thời sẽ bị phá vỡ.

    Chung mẫu bị động tĩnh hù sợ, nhìn thấy cánh tay con trai đầy máu, hoảng hốt:

    - Phong Dân! Đứa con bị thương, nhanh lấy băng gạc lại đây!

    Chung Phong Dân đang ở trên lầu đóng cửa sổ nhìn thấy tình hình dưới lầu mồ hôi tuôn ra, những người kia một bên xô cửa một bên quơ đao quơ liềm, quần áo đều là máu, không quản có chém trúng người bên cạnh hay không.

    Nghe được thanh âm Chung mẫu, Chung Phong Dân vội vàng kéo màn, mở tủ lấy ra oxy già, thuốc đỏ cùng băng gạc chạy xuống lầu.

    Chung Trì ngồi trên sô pha, Chung mẫu bưng tới ngọn nến, chứng kiến miệng vết thương hai người hít sâu một hơi.

    Chung Phong Dân nhíu mày:

    - Sao tổn thương thành như vậy? Thịt đâu?

    Chung Trì đau đớn nói:

    - Bị ăn, những người bên ngoài đều ăn thịt người.

    Hai người vừa nghe sắc mặt liền trắng bệch.

    - Thương thế của con phải đi bệnh viện, không thể tự mình xử lý.

    Chung phụ nói.

    Chung Trì lắc đầu:

    - Tình huống bây giờ không rõ, không thể đi ra.

    Chung Trì đi rửa tay, tự mình xử lý miệng vết thương, không điện không tín hiệu, bên ngoài còn có một đám người điên ngăn cửa, căn bản không có cách nào đi ra ngoài.

    Quý Hủ thu thập xong ba lô, đem thạch anh bỏ vào, trên cổ tay trong túi đều là thạch anh.

    Hắn cầm gậy bóng chày đã gia cố qua, có thể sử dụng gậy giải quyết vấn đề cũng không cần dùng thạch anh hay lãng phí tinh thần năng lượng.

    Ban đầu cuối thời, nhiều nhất là cuồng thi, chúng nó bị vật chất hắc ám an bài, không có ý thức, luống cuống, bạo lực, thị sát, lực lượng cùng tốc độ đều vượt qua người thường.

    So sánh với dị quái thể cùng dị hóa vật, cuồng thi chỉ là lót đáy, nhưng số lượng nhiều, muốn sống sót trong một đám cuồng thi cũng không phải là chuyện gì thoải mái.

    So sánh với ngày sau nguy hiểm trùng điệp, lúc đầu hiển nhiên là thời điểm tốt nhất để chạy trốn cùng thu thập vật tư, bỏ qua ba tháng này đi tới thời kỳ quái vật khát máu cùng quái vật dị hóa hoành hành, sau đó là đọa biến vật, người sống sót chỉ có thể miễn cưỡng sống tạm.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  7. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 18:

    Quý Hủ hiểu rõ khuyết điểm của mình ở nơi nào, năng lực dị hóa của hắn không am hiểu chiến đấu, chỉ có dùng tinh thần năng lượng kích thích thạch anh, cho nên hắn muốn thừa dịp trước khi nguy hiểm chân chính đến, thu thập được càng nhiều thạch anh.

    Sức chiến đấu có bảo đảm, mới có thể nghĩ biện pháp đi trạm xăng dầu tìm xăng, đưa Trương thúc cùng dì Thu còn có Trinh gia an toàn đi trấn Bạch Loan.

    Năng lực dị hóa của Quý Hu không thiện chiến đấu, lại rất trọng yếu, bởi vì chỉ có loại năng lực này mới có thể kiến tạo ra căn cứ an toàn chân chính.

    Kiếp trước hắn là đối tượng được căn cứ bảo hộ, rất ít ra ngoài, nhưng người bảo hộ hắn đều tự có tâm tư.

    Lúc đó Trình Mạch còn vỗ ngực cam đoan mình sẽ bảo hộ tốt cho Quý Hủ, kết quả bản thân hắn còn bị người hố chết.

    Hết thảy chuẩn bị sắp xếp xong, Quý Hủ mở cửa chống trộm, xác định an toàn mới đi ra ngoài, do dự gõ cửa hàng xóm, không có trả lời, đêm qua Tần Nghiễn An thật không có trở về.

    Nếu trực tiếp bại lộ trong vật chất hắc ám thổi quét, khả năng sống sót cơ hồ là không có, huống chi hắn vốn đã bị ăn mòn.

    Muốn cắt đứt ăn mòn, trừ phi hắn có được vận khí gặp được vô hình xâm lấn, bảo vệ được ý thức của mình, là có thể đem ăn mòn biến thành năng lượng dị hóa, đương nhiên hậu quả xâm lấn biến thành quái vật khát máu cùng trực tiếp tiêu vong càng lớn hơn nữa.

    Xét tới cùng muốn sống sót chỉ có thể dựa vào chính mình, người ngoài thật tình không giúp được.

    Quý Hủ cầm gậy bóng chày nhẹ nhàng đi hướng thang lầu, mới vừa đi xuống tầng bên dưới liền nhìn thấy cửa chống trộm hai nhà mở rộng, trên mặt đất đều là dấu chân dính máu, một đường đi xuống lầu.

    Quý Hủ nhìn thoáng qua bên trong, hai cỗ thi thể một lớn một nhỏ nằm trong phòng khách, bị cắn xé hoàn toàn thay đổi, hiện trường phi thường huyết tinh.

    Quý Hủ nhanh chóng chạy xuống dưới lầu, có nhà đóng chặt cửa chính, có cửa chống trộm bị đụng biến dạng nghiêm trọng, chủ phòng cơ hồ không còn khả năng còn sống.

    Quý Hủ thuận lợi đi xuống lầu bảy, thiếu chút nữa bị cửa chống trộm ngã xuống nện trúng, một con cuồng thi cùng cửa lăn ra, đưa tay muốn chụp Quý Hủ bị một gậy đánh văng lên tường, Quý Hủ lại nhanh chóng lao xuống lầu.

    Động tĩnh trên bậc thang không nhỏ, cuồng thi đã chạy xuống lầu đi vòng trở lại, một đám cuồng thi chen chúc đi lên, mặt sau cuồng thi cũng đuổi theo.

    Quý Hủ dừng bước lại, cuồng thi phía sau nhào đi lên, hắn dựa sát tường né tránh, một gậy đánh qua cuồng thi liền lăn lông lốc xuống thang lầu, đụng phải cuồng thi mới chạy tới thành một đoàn.

    Quý Hủ xoay người chạy lên lầu, thuận tiện ném một viên thuỷ tinh xuống dưới, kích thích đồng thời nhanh chóng dùng tinh thần năng lượng gia cố thang lầu. Thang máy không thể dùng, sẽ đem thang lầu bị huỷ, vậy hắn cũng đừng mong đi xuống dưới.

    Cho dù tốc độ nhanh hơn nữa, thang lầu lầu năm cùng lầu sáu vẫn thiếu hai bậc, không thấy thi thể, chỉ còn lại màu đỏ tươi ào ào chảy xuống chỗ thang lầu bị thủng lỗ, mùi máu tươi nồng đậm làm kẻ khác buồn nôn.

    Quý Hủ chống thang lầu nhảy xuống tầng tiếp theo, thuận lợi chạy xuống dưới lầu.

    Trong tiểu khu nơi nơi đều là người sống sót chạy trốn cùng cuồng thi đuổi theo, tiếng kêu cứu vang lên thành một mảnh.

    Quý Hủ cầm gậy bóng chày dùng tốc độ nhanh nhất hướng cửa tiểu khu chạy như điên, gặp được cuồng thi nhào lên trực tiếp vung gậy đánh bay.

    Hắn không thể ngừng, vừa ngừng sẽ bị cuồng thi vây quanh.

    Quý Hủ một đường chạy tới bãi đỗ xe, mặt sau đuổi theo một đoàn cuồng thi, ven đường nhìn thấy không ít thi thể, đều bị cắn huyết nhục mơ hồ.

    Trong bãi đỗ xe không chỉ có một mình Quý Hủ, ai cũng đang chạy hướng xe của mình, có xe không thể khởi động, có miễn cưỡng khởi động nhưng lái được vài thước thì tắt lửa.

    Quý Hủ vung mở cuồng thi chặn đường, vọt tới trước xe vận tải, lấy ra chìa khóa còn chưa kịp mở cửa xe đã bị một người đụng ngã xuống đất, người nọ gắt gao cầm lấy tay hắn cướp chìa khóa xe của hắn.

    - Đưa tôi! Đưa chìa khóa cho tôi!

    Một tay nam nhân bóp chặt cổ Quý Hủ, một tay muốn giật chìa khóa xe của hắn.

    Người này rõ ràng phát hiện xe của mình không nổ máy được, muốn cướp xe của người khác, Quý Hủ trắng tin, nhỏ gầy phong phanh, chính là mục tiêu xuống tay tốt nhất.

    Quý Hủ phòng được cuồng thi nhưng không phòng được người sống sót đột nhiên ra tay, nam nhân bóp cổ hắn đúng là cường tráng hơn hắn, nhưng hắn lại có kinh nghiệm chém giết hơn người kia.

    Quý Hủ đập xuống một gậy, nam nhân lập tức đầu rơi máu chảy ôm đầu choáng váng, Quý Hủ nhân cơ hội hất văng hắn ra xa, nhảy lên xe đóng cửa khóa trái.

    Cuồng thi xông tới điên cuồng va chạm, nam nhân kia nhảy dựng lên chạy trốn, những người sống sót khác vốn cũng muốn chạy qua cướp xe thấy vậy tứ tán bốn phía.

    Quý Hủ giẫm ga đánh bay mấy cuồng thi, xe vận tải phanh một tiếng đụng lên xe phía trước.

    Quý Hủ luống cuống tay chân chuyển hướng, xe chặn đường đều bị phá khai, hắn lái ra khỏi bãi đỗ xe đi tiệm châu báu có bán viên thuỷ tinh cầu, nơi đó khoảng cách tiểu khu gần nhất.

    Xe vận tải dừng trước cửa tiệm, cửa thuỷ tinh toàn bộ vỡ vụn.

    Quý Hủ vác ba lô đẩy cửa xe, đánh ngã gục một cuồng thi nhào đi lên, nhảy xuống xe thuận tay bổ thêm một gậy.

    Hắn chui vào trong cửa, trong tiệm một mảnh hỗn loan, quầy thuỷ tinh bị đập vỡ, quầy thạch anh ngã dưới đất, thạch anh văng tung toé.

    Quý Hủ buông ba lô nắm lên từng chuỗi thạch anh nhét vào trong ba lô, tìm được viên thuỷ tinh cầu vội vàng bỏ vào trong bao.

    Quý Hủ nhìn thấy có mấy cái túi ngã dưới đất, hắn mở ra xem, đều là thạch anh, còn có một túi trụ thuỷ tinh.

    Quý Hủ liền bỏ vào ba lô, ba lô nhét được căng phồng, đang muốn đứng dậy máu tươi chợt ở dưới quầy bên cạnh chảy ra.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  8. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 19:

    Quý Hủ:

    * * *

    Hắn nhẹ nhàng tiến lên một bước, thấy rõ tình huống trong quầy liền nhấc ba lô bỏ chạy ra ngoài, trên trần nhà truyền ra thanh âm vi vu, hướng cửa đuổi theo.

    Thân thể nhỏ bé của Quý Hủ chui ra khung cửa, một đạo hắc ảnh hạ xuống trần nhà, thuỷ tinh văng khắp nơi.

    Quý Hủ nhảy lên xe khởi động máy..

    Phanh!

    Khung cửa kim loại bị đánh bay đi ra, nện lên thân xe, Quý Hủ nhấn ga lao ra, bóng đen vồ hụt tuy theo xe chạy như điên.

    Quý Hủ nhìn vào kính chiếu hậu thấy một con dị quái thể đầu đầy bướu thị, trên lưng vây quanh một vòng đùi người đuổi theo xe vận tải không tha, nhưng cho dù nó có càng nhiều cái chân cũng không đuổi kịp xe, rất nhanh bị bỏ rơi không thấy.

    Đồ vật quỷ quái kia chẳng những đem chân người xé xuống lắp ráp lên người mình, còn thích ăn tim người, mấy cỗ thi thể sau quầy đều bị xé ngực bụng, nội tạng bị vét sạch, tử trạng cực kỳ thê thảm.

    Quý Hủ một đường không ngừng, hướng tới thị trường bán sỉ châu báu thành tây chạy tới, nơi đó mới là địa phương mà hắn muốn đi nhất.

    Thị trường bán sỉ náo nhiệt ngày xưa lúc này lạnh lẽo, ngay cả cuồng thi cũng không nhiều. Quý Hủ phá mở cửa lớn, trực tiếp lái xe vận tải đi vào, vừa lúc ngăn chặn ngay cửa.

    Quý Hủ nhảy xuống xe, vận dụng năng lực dị hóa đem toàn bộ khe hở ở cửa phong kín, không cho cuồng thi bên ngoài chạy vào.

    Thị trường chỉ có hai cổng chính, buổi tối sẽ dọn dẹp khóa cửa, chỉ cần ngăn chặn một cửa là có thể ngăn trở quái vật từ bên ngoài tới.

    Trong thị trường một mảnh tối đen, Quý Hủ mở đèn xe, mở ra cửa hông toa xe kéo xuống một đống túi da rắn, bước nhanh vào bên trong.

    Bắt đầu từ cửa hàng đầu tiên, đem toàn bộ chuỗi thạch anh, vật trang trí cùng trân châu đều quét vào trong túi, toàn bộ mang đi, một viên không lưu.

    Quý Hủ còn nhớ rõ kiếp trước vì tranh đoạt thạch anh trong này, thế lực người sống sót Thanh Giang thị toàn bộ xuất động, chết thảm trọng.

    Bên người Quý Hủ không có dị hóa nhân có lực chiến đấu cường đại, tuỳ tiện tham dự chỉ là chịu chết, mắt thấy chuyện này không thể làm, không muốn hao tổn nhân công nên chỉ mang theo người một nhà tìm kiếm tiệm vàng bạc, cũng có thu hoạch không nhỏ.

    Ở tình huống lúc đó, một viên thạch anh cũng thật hiếm có, nằm trong tay dị hóa nhân có tinh thần năng lượng có thể nghịch cảnh lật bàn.

    Trình Mạch trốn sau bức màn, lặng lẽ nhìn dưới lầu, lập tức rụt trở về. Thật là đáng sợ, trường hợp nhìn thấy ghê người, tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng kêu cứu vang thành một mảnh.

    Xưa nay Trình Mạch thường ngủ tới giữa trưa mới rời giường, hôm nay sáng sớm đã bị đánh thức, lầu trên lầu dưới bên ngoài nơi nơi đều là tiếng thét chói tai cùng tiếng gầm rú, chờ hắn đứng lên nhìn thấy được cảnh tượng bên ngoài, hồn đều dọa bay.

    Trình Mạnh lập tức gọi điện cho Quý Hủ, nhưng di động không có tín hiệu, cơ hồ cách năm phút lại gọi một lần, chờ mong gặp vận khí có thể gọi được, nhưng tới giữa trưa cũng không thành công.

    Hắn cũng không biết Quý Hủ có được an toàn hay không, một mình có phải thật sợ hãi, tóm lại bản thân hắn cũng rất sợ hãi, cho dù có cha mẹ cũng vậy. Từ trên cao nhìn thấy rõ ràng nhất, nơi nơi đều là thi thể, nơi nơi đều là quái vật ăn thịt người chạy băng băng.

    Trình Mạch leo lên ngăn tủ lấy trường đao cha hắn tặng cho hắn mang xuống, hùng hổ đi vào phòng bếp, lúc này mẹ hắn đang mài đao.

    - Mẹ, giúp con mài mài, con muốn làm cho trường đao uống đầy máu tươi.

    Trình mẫu kinh ngạc nhìn đứa con bị trung nhị hồn chiếm đượ, lựa chọn con dao trái cây nhẹ nhất đưa cho hắn:

    - Đừng làm rộn, cây đao đồ chơi này của con ngay cả da giấy cũng không cắt được.

    Trình gia cha mẹ theo buổi sáng kinh hoảng cùng sợ hãi cũng đã hồi phục lại, chờ bọn hắn thật sự ý thức được cuối thời thật sự đến đây, nhìn người một nhà ở cùng một chỗ, lại nhìn thấy vật tư chất đầy nhà.. không thể không nói, người ngốc có ngốc phúc.

    Trình Mạch khiếp sợ:

    - Cha không phải nói đây là cây đao thật sao?

    Trình phụ đi ra khỏi phòng, trong tay cầm cây búa.

    - Là đao giả, mài mài hẳn là có thể gõ ngất quái vật.

    Trình Mạch:

    * * *

    Gõ ngất cần mài đao sao?

    Trình Mạch nhìn cây búa trong tay cha mình, ánh mắt sáng rực:

    - Búa này không sai, cho con mượn dùng.

    Trình phụ cảnh giác:

    - Con muốn làm gì?

    Trình Mạch:

    - Con ra ngoài một chuyến, nhìn xem Quý Hủ có an toàn hay không.

    Trình mẫu khựng lại.

    Trình phụ rút tay:

    - Con nghĩ Quý Hủ ngu ngốc giống như con? Loại tình huống này ai không trốn trong nhà? Trừ phi trong nhà không có cách nào khác trốn, mới có thể lao ra muốn sống..

    Phanh!

    Cửa chống trộm truyền ra thanh âm, ba người nháy mắt im lặng. Trình phụ cầm búa đi ra cửa xuyên qua mắt mèo nhìn ra ngoài, một người làn da che kín chấm đen lảo đảo đứng lên, hướng cửa thang lầu chạy tới.

    Trình phụ nhẹ nhàng thở ra, nhỏ giọng nói:

    - Một con quái vật trượt chân.

    Hiện tại an tĩnh không ít, buổi sáng động tĩnh lớn nhất, lầu trên lầu dưới đều là tiếng thét chói tai cùng tiếng đánh, còn có người sống sót gõ cửa cầu cứu, không ai dám mở cửa, chỉ nghe tiếng kêu la thảm thiết.

    Mọi người đều sợ hãi tới cực điểm, nhưng càng là như vậy quái vật càng xao động, phi thường huyết tinh cùng tàn bạo.

    Trình phụ nói:

    - Nếu Quý Hủ cũng tin cuối thời sẽ đến, hắn khẳng định sớm có chuẩn bị, bên ngoài nơi nơi đều là quái vật, đi ra ngoài đừng nghĩ trở lại. Trong nhà có thực vật, chúng ta chỉ cần chờ đợi ở nhà chờ cứu viện là được, Quý Hủ khẳng định cũng làm ra đồng dạng lựa chọn.

    Trình mẫu khuyên:

    - Mạch Mạch nghe lời, hiện tại không thể đi ra, quá nguy hiểm.

    Trình Mạch siết chặt bàn tay, thật lo lắng không ai giúp Quý Hủ.

    Thị trường bán sỉ rất lớn, thạch anh được bày trong quầy, rất nhiều cũng rất nặng, Quý Hủ không khiêng nổi nên dùng xe kéo từng chuyến kéo về trên xe.

    Quý Hủ bận rộn vài ngày trong thị trường bán sỉ, đem toàn bộ thạch anh khiêng lên xe, chở về trấn nhỏ.

    Chuyến cuối cùng hắn đem xe nhét tràn đầy, thật sự chứa không nổi chỉ đành dời vật tư lên phòng lái, lúc này mới làm xong, suốt đêm lái xe trở về trấn Bạch Loan.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  9. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 20:

    Xe vận tải vừa dừng ổn, Quý Hủ lập tức nhảy xuống xe, tinh thần năng lượng buộc vòng quanh dàn giáo hình chữ nhật đã buông xuống, đem xe vận tải cùng sân viện đều bao vây bên trong, mặt tường rắn chắc nhanh chóng hình thành, đem cuồng thi đuổi theo đều ngăn cản bên ngoài vách tường.

    Lúc này Quý Hủ mới mở ra cửa kho hàng, mở toa xe dùng xe kéo đem từng túi thạch anh vận chuyển vào trong kho hàng.

    Dỡ hàng xong, hắn lại bỏ vật tư thường dùng vào thùng xe.

    Sau đó kho hàng chứa thạch anh được gia cố mấy tầng, muốn dùng tinh thần năng lượng xuyên thấu phòng hộ căn bản là không khả năng.

    Quý Hủ chỉ lưu một ít thạch anh cất vào trong túi buộc bên hông.

    Chờ làm xong, hắn vào nhà tắm nước nóng, thay đổi thân quần áo, toàn thân sảng khoái.

    Trong nhà luôn dùng máy nước nóng năng lượng mặt trời, Quý Hủ còn làm một bình chứa nước lớn, dù cúp điện cúp nước cũng có thể bình thường tắm rửa.

    Hắn đi tới chỗ cửa sổ thông khí nhìn ra bên ngoài, cuồng thi còn đang luẩn quẩn không chịu rời đi.

    Quý Hủ tạo tiếng vang hấp dẫn cuồng thi tập trung, lấy ra viên thạch anh nhỏ nhất ném ra, tinh thần năng lượng hoạt hóa.

    Hắn ngồi xổm tránh né, chỉ thấy hào quang chợt loé, cuồng thi tụ tập một chỗ liền biến mất.

    Hắn xác định bên ngoài không còn cuồng thi, phong hóa vách tường, thổi gió đêm, cả người sảng khoái.

    Quý Hủ rất nhanh làm quyết định, hắn muốn thừa dịp cuồng thi cùng dị hóa vật còn chưa tụ tập qua bên này, trước tiên đem địa bàn vây lên, đem nguy hiểm ngăn cản bên ngoài, còn lại bên trong xây dựng đợi sau này hãy nói.

    Mô hình ý thức căn cứ thành luỹ Thanh Giang thành mà hắn tạo ra ở kiếp trước vẫn còn, căn cứ chiếm diện tích hơn 400 mẫu, trải qua ba năm không ngừng tăng cường hoàn thiện, các phương diện trong ý thức mô hình căn cứ đều đầy đủ.

    Quý Hủ chỉ cần đem bộ phận tường vây lấy ra, thu nhỏ lại tỉ lệ thả xuống sự thật là được, không cần phải xây dựng một lần nữa.

    Trước mắt không có sân bãi lớn như vậy để thả xuống đầy đủ thành luỹ căn cứ, cũng không thể thả xuống, trước khi có được thực lực tuyệt đối hắn sẽ không trêu chọc họa cho mình.

    Nói đến thật buồn cười, một căn cứ thành luỹ lớn như vậy, thu nạp nhiều người sống sót như vậy, thế nhưng hắn lại rơi vào kết cục thê thảm như thế.

    Quý Hủ quan sát thế giới ý thức của mình, ngoài ý muốn phát hiện mô hình ý thức căn cứ thành luỹ giống như thu nhỏ, nguyên lai mô hình hẳn lớn hơn gấp bốn hiện tại, nguyên bản thế giới gọn gang đen nhánh, bên biên duyên bốc lên sương trắng, trong sương mù lại giống như có một không gian khác.

    Hắn cẩn thận quan sát, muốn xem rõ tình huống trong sương mù, đột nhiên đầu đau kịch liệt, hắn ôm chặt đầu, chỉ vài giây ngắn ngủi mồ hôi đầm đìa, thậm chí ý thức cũng trống rỗng vài giây.

    Quý Hủ dựa vào xe tải thở dốc, hắn không rõ thế giới ý thức của mình xảy ra chuyện gì.

    Tinh thần dị hóa nhân trọng yếu nhất là thế giới ý thức, nơi này xảy ra vấn đề thì tương đương với năng lực dị hóa xảy ra vấn đề, nhưng lúc hắn sử dụng thì không có vấn đề gì, tinh thần năng lực phóng thích cùng xây dựng tốc độ còn nhanh hơn trước kia, nhưng nhìn lại thế giới ý thức lại không phải bộ dáng như không có chuyện gì.

    Quý Hủ thử thăm dò lấy ra một đạo tường vây, thu nhỏ lại tỉ lệ, chỉ cần đem địa bàn hơn hai mươi mẫu của mình vây lài được, như vậy hắn đi Thanh Giang thị có thể đón nhận Trương thúc cùng dì Thu đến ở lại.

    Quý Hủ lấy ra tường vây, thả xuống sự thật.

    Xung quanh một mảnh tối đen, Quý Hủ cảm nhận được mặt đất chấn động quen thuộc. Thẳng tới khi chấn động dừng lại, Quý Hủ mới đi tới đất vườn của mình xem xét tình huống tường vây.

    Quý Hủ luôn đi tới đồng ruộng của nhà người khác, cũng không nhìn thấy tường vây ở nơi nào.

    Trong lòng hắn trầm xuống, chẳng lẽ thả xuống thất bại?

    Quý Hủ xoay người chạy về nhà lấy đèn pin cùng gậy bóng chày quay trở ra, sờ soạng đi tìm chỗ tường vây.

    Hắn hướng tới đường chính đi qua, cửa ra vào tường vây xác định ở bên kia, đây là điểm cố định.

    Quý Hủ một đường chạy tới, phía trước xuất hiện một tường vây cao lớn, cổng rất nặng đóng kín, đây là hắn đặt biệt thiết kế, tường vây xuất hiện là một khu vực phong bế, ngăn trở hết thảy nguy hiểm tiến vào.

    Chứng kiến cổng cùng tường vây, Quý Hủ biết thả xuống không thất bại, nhưng tường vây không xuất hiện ở vị trí dự tính làm cho hắn thật khó hiểu, chỉ đành cầm đèn pin dọc theo tường đi về phía trước.

    Trên đường đi gặp được hai cuồng thi bị vây bên trong tường, hắn lập tức vung gậy bóng chày giết chết.

    Đi rồi một lúc lâu hắn nhìn thấy một tiểu xe vận tải quen thuộc, là xe của nhà Chung Trì.

    Quý Hủ đi qua, thấy trong xe còn có rau dưa chưa dỡ xuống, đã phơi nắng ủ rũ.

    Hắn dùng đèn pin chiếu vào trong nhà:

    - Chung Trì! Có ai ở nhà không?

    Cửa phòng mở ra, Chung Phong Dân cùng Chung Trì cầm liềm cùng đao đốn củi xuất hiện, Chung mẫu cầm thái đao di theo phía sau, ba người thần tình cảnh giác.

    Đèn pin lướt qua, làn da ba người không có chấm đen.

    Quý Hủ đi tới:

    - Ba người đều không sao chứ?

    Thấy Quý Hủ đi qua, ba người theo bản năng lui ra sau, càng thêm cảnh giác.

    Quý Hủ dừng lại dùng đèn pin chiếu lên người mình cho thấy không có chấm đen ăn mòn.

    Chung Phong Dân dẫn đầu đi tới:

    - Cậu mới từ Thanh Giang thị trở về sao? Tình huống thành phố thế nào? Có người tới cứu chúng tôi sao?
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  10. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 21:

    Lúc mới cuối thời, người sống sót đều đang chờ đợi phía chính phủ cứu viện, lúc trước Quý Hủ xây dựng căn cứ, thu nạp người sống sót cũng chờ đợi cứu viện, đáng tiếc không có.

    Vũ khí nóng của nhân loại ở trong trận hạo kiếp này bị tổn hại hầu như không còn, súng ống đạn dược có thể bình thường sử dụng càng thêm ít, Quý Hủ từng gặp qua có người cầm súng làm cáo mượn oai hùm, nổ súng bắn không chết người ngược lại tạc súng băng chết chính mình.

    Quý Hủ lắc đầu:

    - Trong thành dân cư dày đặc, nơi nơi đều là cuồng thi, người sống sót đều chạy trốn, không có cứu viện.

    Chung Phong Dân khó nén khủng hoảng cùng thất vọng, bọn họ cố gắng kiên trì là vì đợi cứu viện, hiện tại Quý Hủ nói không có, vậy sau này bọn họ cần làm sao bây giờ? Nhiều quái vật ăn thịt người như vậy, bọn họ làm sao mà sống?

    Chung Trì nhìn chằm chằm Quý Hủ, siết chặt dao chẻ củi trong tay:

    - Cậu cũng là cảm giác được chấn động nên đi ra tra xét sao?

    Quý Hủ đánh giá Chung Trì, dùng đèn pin chiếu nhà ấm, mang plastic đều buông xuống, nhà ấm xem ra được bảo vệ, Chung Phong Dân còn biết nghe lời của hắn.

    Quý Hủ nói:

    - Hiện giờ ở bên ngoài nơi nơi đều là quái vật ăn thịt người, chúng ta không thể bị động chờ đợi cứu viện, nhất định tự cứu. Tôi xây một tường vây, đem khu vực này vây lại, như vậy cuồng thi ở bên ngoài không cách nào đi vào.

    Ba người Chung gia kinh ngạc:

    - Tường vây?

    Quý Hủ nói:

    - Trong trận tai nạn này, có người hoàn toàn tiêu vong, có người vẫn là nhân loại, đại bộ phận người biến thành quái vật, số ít người xông qua quỷ môn quan, sẽ dị hóa ra một ít năng lực đặc thù.

    Lời này vừa ra, cha mẹ Chung gia đều nhìn hướng Chung Trì.

    Quý Hủ cầm chuỗi thạch anh:

    - Anh bị xâm lấn sao?

    Ban đầu cuối thời vật chất hắc ám tinh thuần rất nhiều, bị cảm xúc phản đối mãnh liệt hấp dẫn, thật dễ dàng ngưng tụ thành vô hình.

    Chung Trì không biết cái gì là xâm lấn, hắn thấy quái vật rời đi, cùng cha mình trộm đi ra ngoài, muốn khiêng rau dưa trên xe vào nhà, kết quả có cái gì chui vào trong óc của hắn, đau đến làm cho hắn chết đi sống lại, vật kia cùng hắn tranh đoạt quyền nắm giữ ý thức trong tay.

    Chung Trì không rõ mình làm sao phát điên, hắn chỉ biết mình cùng vật kia một mực đấu tranh, chờ hắn tỉnh táo lại liền nhìn thấy trong nhà bị hắn đập phá sạch sẽ, cha mẹ hai mắt đỏ bừng, mà hắn thì bị dây thừng trói chặt.

    Quý Hủ nhìn qua Chung phụ Chung mẫu, thấy họ còn sống tới bây giờ, nghĩ tới Chung Trì đã ngăn chặn được vô hình.

    Quý Hủ:

    - Tận lực đừng đi ra, nhà là cái chắn bảo hộ, bên ngoài thật dễ dàng bị xâm lấn, quái vật có cảm giác mẫn tuệ đối với cảm xúc, nhất là sợ hãi cùng tuyệt vọng là thứ mà chúng nó thích ăn nhất.

    Chung Phong Dân:

    * * *

    Bước chân chậm rãi thu về đứng sau cánh cửa.

    Quý Hủ nhìn qua Chung Trì:

    - Anh có năng lực gì?

    Chung Trì cởi bỏ băng quấn trên cánh tay, trong vết thương huyết nhục mơ hồ mọc ra một cây gai huyết sắc.

    Chung mẫu bịt chặt miệng, chỉ sợ mình kêu đi ra, cho dù không phải là lần đầu tiên nhìn thấy bà vẫn thật sợ hãi, không dám tiếp tục nhìn.

    Chung phụ lo lắng:

    - Hủ a, thứ này có thể trị được không?

    Quý Hủ lắc đầu:

    - Đây là năng lực dị hóa ra sau khi hắn bị xâm lấn, không có cách trị liệu.

    Chung mẫu run giọng hỏi:

    - Vậy.. vậy có nguy hiểm gì hay không?

    Vấn đề này Quý Hủ không thể trả lời, nguy hiểm khẳng định là có, trước khi hắn đạt tới dị thái hoàn mỹ, mỗi thời mỗi khắc đều rất nguy hiểm.

    Chung Trì nói:

    - Mẹ, như bây giờ nơi nào không gặp nguy hiểm? Có một loại năng lực bảo mệnh, vẫn sống tốt hơn người khác không ít. Cha mẹ vào nhà trước, đóng cửa lại, con cùng Quý Hủ tâm sự.

    Chung Trì lo lắng cha mẹ cũng bị xâm lấn, nghe theo lời Quý Hủ không cho họ đi ra cửa.

    Hai người đi tới bên cạnh xe.

    Chung Trì nói:

    - Năng lực dị hóa của cậu là tường vây?

    Quý Hủ:

    - Xem như thế đi.

    Mỗi dị hóa nhân đều sẽ biết năng lực của mình, khi chiến thắng vô hình bảo vệ ý thức của bản thân, năng lực dị hóa sẽ xuất hiện trong ý thức, năng lực của hắn không phải tường vây mà là "thành luỹ".

    Cách dùng thành luỹ hắn cũng phải sờ soạng thời gian dài mới nắm giữ, vốn cho rằng năng lực của hắn chỉ có thể xây dựng thành luỹ, sau mới biết được thành luỹ có đặc tính phòng thủ chắc chắn cùng khó thể công phá, hắn xây dựng ra tói kiến trúc đều là thành luỹ.

    Thành luỹ của Quý Hủ phòng được vật chất hắc ám ăn mòn, phòng được vô hình xâm lấn, cũng phòng được cảm xúc tiết lộ, từ bên ngoài rất khó công phá, người trốn bên trong trừ phi chủ động đi ra ngoài, nếu không an toàn tuyệt đối bảo đảm.

    Chung Trì:

    - Phạm vi tường vây cao bao nhiêu? Phòng được quái vật sao?

    Nếu là lúc trước Quý Hủ có thể lập tức trả lời, hiện tại hắn có chút không thể xác định, chỉ đành gọi Chung Trì cùng đi xem phạm vi, hắn còn chưa tìm được biên giới.

    Chung Trì ngẩng đầu nhìn xem, tối om nhìn không thấy cuối.

    Chung Trì bị rung động nói không ra lời, đây đâu phải là tường vây, đây là cái chắn tận trời, tường thể bóng loáng nhìn không thấy được nối hợp lại, thật giống như là một chỉnh thể.

    Chung Trì cứng họng:

    - Thứ này.. cao bao nhiêu?

    Quý Hủ nhu trán, nguyên bản cao năm tầng lầu, bây giờ còn cao hơn.

    - Tôi phải nhìn lại mới có thể xác định.

    Bởi vì cổng tường vây nằm trên đường chính, phía trước bị chế ngự diện tích cho nên chỉ có thể kéo dài về phía sau, trừ bỏ đồng ruộng cùng nhà kính, còn có vài nhà lầu cũng bị vây đi vào.

    Hai người thử thăm dò tới gần, ba nhà đều mở cửa, xa xa đã ngửi được mùi máu tanh. Hai người đi vào nhìn nhìn, trong ba nhà đều có thi thể, thời tiết nóng bức đã hoàn toàn thay đổi, hiện tại không còn thấy rõ hình dáng.

    Đi tới nhà lầu cuối cùng, chỉ nghe một tiếng vang giòn, miểng thuỷ tinh văng xuống đầu, hai người nhanh chóng né tránh, một con cuồng thi bổ nhào đi ra, nện trước mặt Quý Hủ bò sát dưới đất hướng về phía hắn.

    Quý Hủ đánh một gậy, đầu cuồng thi trũng xuống, vẫn ương ngạnh bò tới.

    Hai tay Quý Hủ nắm gậy bóng chày vừa định đánh thêm, trước mắt cái đầu đột nhiên bay lên, máu đen văng đầy đất, Quý Hủ dù phản ứng mau cũng bị mấy giọt máu văng trúng người.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...