Tiên Hiệp [Edit] Tiên Võ Đế Tôn - Chí Tôn Tiên Đế - Lục Giới Tam Đạo

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi taikhoanprofile, 27 Tháng năm 2020.

  1. TânSinh27 Nơi cần bắt đầu!

    Bài viết:
    264
    Chương 10: Hợp Hoan.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Editor: Hút cỏ thay cơm

    Đêm đã khuya, từng ngôi sao băng lướt ngang qua trên bầu trời.

    Diệp Thần cõng cô gái mặc áo trắng ấy đi vào sâu trong rừng rậm yêu thú tìm một sơn động cực kì kín đáo.

    Bên trong sơn động tối đen như mực chỉ có một ngọn lửa yếu ớt đang cháy.

    Cô gái mặc áo trắng vẫn còn hôn mê, nằm nghiêng ở trên vách động, sắc mặt của nàng tái nhợt như tờ giấy mang theo vẻ đau đớn. Tuy nàng là một tu sĩ cảnh giới Không Minh Cảnh nhưng giờ phút này nàng yếu nhược như một cô gái yếu đuối khơi dậy cho người khác tình yêu và sự thương hại.

    Bên cạnh cô gái, lúc này Diệp Thần đang lặng lẽ chuyển vận chân khí cho nàng, đôi lúc hắn cũng liếc nhìn cô gái áo trắng.

    Hắn dám chắc đây là cô gái đẹp nhất mà hắn từng nhìn thấy, không ai sánh được so với nàng.

    Hắn nhìn có chút si mê, Diệp Thần không phát giác được gương mặt của hắn đã đỏ.

    "Nóng, Nóng quá." Giọng nói thì thầm nỉ non phát ra từ trong miệng cô gái mặc áo trắng cắt ngang sự si mê của Diệp Thần.

    Bỗng nhiên, lông mi cô gái mặc áo trắng rung động, nàng từ từ mở hai mắt ra, đôi mắt đẹp của nàng mang theo vẻ mê ly, mơ hồ. Thân thể nàng mềm mại vặn vẹo, bàn tay ngọc trắng lướt trên người nàng một vòng sau đó tự mình xé rách áo khoác ngoài.

    "Tiền bối, người tỉnh.. A!" Diệp Thần chưa kịp nói đã bị đôi môi mềm thơm chặn lại.

    Nhất thời Diệp Thần ngẩn người, đôi môi mềm mại mịn màng, mang theo hương thơm sảng khoái, khiến hắn như bị điện giật tê dại.

    "Tiền Bối." Sau một cái chớp mắt tỉnh táo, Diệp Thần nhẹ nhàng đẩy cô gái mặc áo trắng ra.

    "Nóng, nóng quá." Cô gái mặc áo trắng lại nỉ non, thân thể mềm mại lại tiếp tục tiến lên, vòng tay qua ôm lấy cổ Diệp Thần. Đôi môi thơm của nàng lại tiếp tục hôn lên môi hắn, khi thì cắn nhẹ lên môi hắn, khi thì vươn chiếc lưỡi thơm tho của mình ra liếm trên môi hắn.

    Diệp Thần nhanh chóng nắm lấy cổ tay của nàng, ngón tay hắn đặt vào cổ tay của cô gái mặc áo trắng xem mà giật mình.

    "Hợp Hoan tán." Mày Diệp Thần nhăn lại, hắn đã hiểu được tại sao nàng lại tỏ ra yêu mị như thế, càng biết được dược lực của hợp hoan tán phát tác như thế nào. Bất kể nam nữ, một khi đã trúng phải hợp hoan tán đều phải tiến hành giao hoan giải độc, nếu không kinh mạch sẽ đứt đoạn mà chết.

    "Thủ đoạn thật bỉ ổi." Diệp Thần nghĩ đến ba kẻ đã đuổi giết cô gái mặc áo trắng, không cần nói cũng biết là ba người bọn họ hạ độc.

    A.. A ôi!

    Cô gái mặc áo trắng không ngừng rên rỉ, cả người nàng nóng lên, cuối cùng cũng không thể áp chế được độc tính của hợp hoan tán, gượng mặt nàng hiện lên những rặng mây hồng, thân thể mềm mại bất giác cọ xát vào thân thể của Diệp Thần, cái lưỡi thơm tho của nàng lại tiếp tục xâm nhập miệng hắn.

    Lúc này, định lực của Diệp Thần đã không còn giữ được nữa.

    Cô gái mặc áo trắng có khuôn mặt tuyệt thế, dáng vẻ yêu mị quyến rũ như vậy, khiến cho Diệp Thần miệng đắng lưỡi khô, hơi thở dồn dập. Máu trong cơ thể hắn chảy nhanh, mùi thơm ngào ngạt trong miệng khiến hắn say sưa, trong bụng dưới đột nhiên bốc lên một ngọn lửa quỷ dị.

    Xoẹt xoẹt!

    Lúc này cô gái mặc áo trắng xé toạc quần áo của chính mình lộ ra cơ thể trắng nõn và mềm mại, mỗi một tấc da tấc thịt dều lóe lên ánh sáng mê người. Ánh mắt nàng ẩn ẩn tầng hơi nước, hợp hoan tán thúc đẩy dục vọng nguyên thủy của nàng, tiếng của nãng khẽ rên rỉ:

    "Cho ta.. A.. Cho ta.."

    Hai tay nữ tử đẩy quần áo Diệp Thần lên cao, ngón tay nhẹ nhàng lưu chuyển trên ngực hắn. Lúc này chỉ sợ nếu như là nam nhân đều không thể cưỡng lại sự hấp dẫn này.

    Lúc này, Diệp Thần trên mặt cũng đã đỏ bừng một mảnh, cả người hắn bị tà hỏa thiêu đốt, hạ thân cũng đã thành một cái lều cao.

    "Đây là khảo nghiệm ta sao?" Diệp Thần lắc lắc đầu lấy lại chút thanh tỉnh, nhưng là hắn vẫn không thể nào thoát khỏi được bến mê.

    Ánh lửa bập bùng chợt tắt, lúc này ở trong sơn động cũng đã là một mảnh xuân quang vô hạn.

    Lược đi ba ngàn chữ, chắc các vị cũng đã hiểu được đầu đuôi cái này câu chuyện. Aizzz!

    * * *

    Giờ phút này ở Hằng Nhạc tông tiểu linh viên có một đám khách không mời mà tới.

    "Lão già kia, đem tiểu tử kia giao ra đây." Người dẫn đầu không ai khác chính là Trương Đào, gương mặt của hắn trong đêm tối chẳng khác gì lệ quỷ xấu xí, vết thương còn chưa lành liền dẫn người đến tìm Diệp Thần trả thù.

    "Còn có linh chú cũng đều giao ra đây."

    "Hắn đã đi rồi, còn thiên linh chú ta không có thì lấy gì giao ra a?" Người Trương Phong Niên đầy thương tích nói chuyện thều thào vô lực.

    "Thực sự là chưa thấy quan tài chưa rơi lệ, lôi hắn lên cho ta." Hiện tại trong Tiểu Linh Viên xôn xao một mảnh, tiếng Trương Đào gào thét bên trong.

    "Còn tên tiểu thố tử kia cùng con chim chết đều lôi lên đây cho lão tử."

    * * *

    Trở lại với yêu thú sâm lâm..

    "Ta giết ngươi." Màn đêm yên tĩnh của yêu thú sâm lâm bị tiếng thét của một cô gái phá vỡ, ân thanh kia tuy rằng rất tuyệt vời nhưng lại mang theo sát khí lạnh như băng.

    Trong sơn động, cô gái mặc áo trắng dùng tay bóp cổ Diệp Thần cố định hắn ở không trung, xem ra hợp hoan tán trong cơ thể nàng ta đã được giải nhưng hai má nàng vẫn còn sót lại từng tầng hơi nước.

    Sau khi tỉnh lại, thấy dưới váy còn điểm mấy đóa huyết hoa, trên người một mớ hỗn độn, nàng ngay cả quần áo còn không thèm sửa lại đã không kìm được sát khí, thề phải đem cái tên khốn kiếp lấy mất trinh tiết của nàng băm ra thành vạn mảnh.

    "Ngươi.. Chẳng lẽ không biết.. Là ngươi trúng hợp hoan tán.. Là ta cứu ngươi." Diệp Thần nhịn không được mắng to, khuôn mặt hắn đỏ bừng, tay chân giãy dụa nhưng vẫn không thể nào thoát ra được.

    "Đây là lý do ngươi lấy đi thanh bạch của ta sao?" Ánh mắt của cô gái mặc áo trắng lạnh lùng, hàn quang như ẩn như hiện.

    "Ngươi là.. Là nữ nhân điên.. Biết trước như thế ta thà không cứu ngươi."

    "Ngươi còn dám nói?"

    "Ta đương nhiên muốn nói, mọi chuyện đều là ngươi bá vương ngạnh thương cung, lão tử còn chưa kịp làm gì đã bị ngươi đè xuống. Ngươi nói ta phải làm sao?"

    "Ngươi.." Cô gái mặc áo trắng tức giận, bộ ngực theo từng nhịp hít thở mà phập phồng, cố gắng nhớ lại xuân quang lúc nãy, đúng là hắn bị nàng bá vương ngạnh thương cung, từ đầu đến cuối là hắn nằm dưới a.. "

    Nghĩ đến đấy, cô gái mặc áo trắng hai má đỏ bừng, nổi giận đem ngọc thủ đang bóp cổ Diệp Thần theo bản năng tăng thêm lực đạo, nếu lúc này một tay kia khẽ vặn thì Diệp Thần phải chết không thể nghi ngờ.

    Đột nhiên ngoài sơn động có hơi thở cường đại tới gần, nàng quay đầu nhìn ra tán cây ngoài của động nhìn đến ba đạo thân ảnh ngự không mà đến.

    " Hoắc đô. "Hàn quang vừa hiện, âm thanh lạnh như băng của nữ tử phát ra, một đạo quang hoa nháy mắt bao trùm của động, khí thế cường đại chấn cho sơn động lắc lư không ngừng.

    Ngọc thủ nâng lên, Diệp Thần bị ném trên mặt đất.

    " Trở về thu thập ngươi. "Lạnh lùng liếc Diệp Thần một cái, cô gái mặc áo trắng hóa thành một đường cầu vồng bay thẳng ra ngoài. Ngay sau đó có một đạo dây thừng bay vào cửa động. Diệp Thần vừa mới đứng lên đã bị đạo dây thừng đó trói lại.

    " Ta kháo. "Nhịn không được mắng to một tiếng, Diệp Thần đầu đầy hắc tuyến lăn qua lăn lại trên mặt đất, dốc toàn lực muốn thoát khỏi sợi dây thừng.

    " Phải tìm cách trốn ra ngoài, bằng không cái phong bà nương kia trở lại sẽ tìm ta tính sổ. "Trong lòng thầm nghĩ, Diệp Thần thập phần suốt ruột. Có trời mới biết cô gái mặc áo trắng bao giờ trở về, có thể hay không đối với hắn hạ sát thủ.

    Trong lúc nguy cấp, hắn chợt nghĩ đến đan hỏa.

    " Mau giúp ta. "Đan hải xuất hiện quấn quanh sợi dây thừng.

    Ầm, Oanh long long.

    Lúc này trên bầu trời đã triển khai đại chiến, Cách đó xa xa, Diệp Thần nhìn thấy một ngọn sơn phong sinh sinh bị một người đánh nát. Cấp bậc cường giả này chiến đấu phạm vi xung quanh bọn họ ùn ùn vỡ nát, sơn băng địa liệt.

    " Sở Linh, ngươi còn muốn giãy dụa vô ích sao? "Trên hư không, ba đại cao thủ Không Minh Cảnh ba mặt giáp công, làm mất đi phong phạm cao thủ,

    " Dám đánh lén ta các ngươi cũng phải trả một cái giá đắt. "Thanh âm của nàng lạnh như băng, Sở Linh hai tay kết ấn lập tức có một đạo thần hà hiện ra, bốn phương tám hướng hội tụ biến ảo thành một đóa liên hoa thánh khiết.

    " Không biết lượng sức mình. "Bạch y thanh niên nở một nụ cười lạnh, vừa muốn tiến lên đã bị hôi phát lão giả ngăn lại.

    " Có rất nhiều cường giả đang đến đây. "

    " Là người của Hằng Nhạc tông. "

    " Lui. "Hôi phát lão giả hạ lệnh, ba người tới nhanh đi cũng nhanh, trong giây lát đã biến thành ba đạo cầu vồng biến mất ở phía chân trời.

    Phốc.

    Cô gái mặc áo trắng Sở Linh hộc ra một ngụm máu tươi, thân thể lảo đảo suýt chút nữa ngã trên hư không.

    " Linh nhi. "Âm thanh vang vọng lại, nháy mắt đã tới gần cô gái mặc áo trắng Sở Linh.

    Người này cũng một thân bạch y, cả người quang huy ẩn hiện như tiên tử không ăn khói lửa nhân gian, lại giống như một đóa tuyết liên, dung nhan khuynh quốc khuynh thành làm cho người ta hít thở không thông.

    Điều kỳ quái là nữ nhân này lại giống Sở Linh như đúc. Như vậy chỉ có thể giải thích các nàng là tỷ muội song sinh. Tỷ tỷ là Sở Huyên, muội muội kêu Sở Linh.

    Như vậy cô gái mặc áo trắng Sở Linh là người của Hằng Nhạc tông, nếu Diệp Thần chạy ra ngoài sơn động mà biết được thì có hay không tức hộc máu. Cũng có thể hiểu được là cuộc sống sau này c hắn ở Hằng Nhạc tông khó khăn như thế nào.

    Cũng có thể một ngày Diệp Thần ở Hằng Nhạc tông gặp được Sở Huyên cũng không chừng.

    Các đạo kinh hồng liên tiếp xuất hiện ở trên hư không, Hằng Nhạc tông cường giả thi nhau kéo tới, nhìn thấy hơi thở Sở Linh uể oải thì ngay lập tức truyền linh nguyên vào cho nàng.

    Sau một lát, hơi thở của nàng mới dần ổn định lại.

    " Các vị sư huynh, các ngươi trở về tông môn trước, ta còn có một số việc. "Vội Vàng nói mấy câu xong, Sở Linh hóa thành một đạo cầu vồng lao thẳng đến sơn động lúc nãy.

    " Linh nhi.. thương thế của ngươi.. "

    " Đã không có việc gì, các ngươi cũng không cần đi theo."
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...