THÁI Y VẬN AN
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Chương 146 :(a)
Hòa Lâm là ai? Đây chính là cậu em vợ tương lai của Càn Long a! Kết giao quan hệ tốt với cậu em vợ là nhất định!
Hòa Lâm lĩnh mệnh mang người đi tới Phúc Lai khách sạn, đây là khách sạn duy nhất không tính lớn trong trấn.
- Vài vị khách quan, các vị là nghỉ chân hay là ở trọ?
Vừa vào cửa, tiểu nhị liền đón chào.
- Ở trọ, nơi này còn có phòng hảo hạng sao?
Nói chuyện chính là Thiện Bảo, xem ra khuôn mặt xinh đẹp thật sự đả kích tiểu nhị ca không nhỏ.
Thấy tiểu nhị ngơ ngác nhìn Thiện Bảo, Càn Long bất mãn, người của hắn chỉ một tiểu nhị có thể tùy tiện loạn nhìn sao? Lập tức khụ một tiếng, đem tiểu nhị đang ngẩn người làm bừng tỉnh.
- Có, có.
Tiểu nhị lập tức hồi phục tinh thần, cũng may còn nhớ rõ câu hỏi của vị mỹ nhân này.
- Trong điếm của chúng tôi còn có phòng chữ Thiên, phòng chữ Địa cùng chữ Nhân cũng không thiếu.
Chứng kiến những người này, tiểu nhị thật có ánh mắt thêm câu sau.
- Hai gian phòng hảo hạng, tiếp tục chuẩn bị mấy gian phòng chữ Địa, đem người ổn định xuống.
- Khách quan, mời vào bên trong..
Tiểu nhị đi phía trước dẫn người lên lầu.
- Lão ngũ, ngươi mang theo tiểu Yến tử bọn hắn đi theo tiểu nhị đi phòng chữ Địa.
Đi tới trước phòng số một chữ thiên, Càn Long thản nhiên nói với Vĩnh Kỳ.
- A mã!
Vĩnh Kỳ có chút không dám tin nhìn Càn Long, không phải có hai gian phòng hảo hạng sao? Vì sao hắn còn có tiểu Yến tử phải đi phòng chữ địa?
Trong nhóm người bọn họ, luận thân phận, trừ bỏ thân là hoàng đế Càn Long, chẳng lẽ không phải thân phận của hắn cùng tiểu Yến tử là cao nhất sao?
- Hoàng.. lão gia, đây không phải còn có một gian phòng hảo hạng sao? Tử Vi cùng tiểu Yến tử là nữ tử, các nàng..
Phúc Nhĩ Khang có chút đau lòng nhìn lên Tử Vi, trong mắt tràn đầy thương tiếc.
- Ngươi là lão gia hay ta là lão gia, đi đi!
Vĩnh Kỳ cùng Phúc Nhĩ Khang oán hận cắn răng, đừng làm cho bọn họ biết được là ai ở trong gian phòng chữ thiên còn lại!
Đêm nay Cố Vận An quả thật rất thư tâm, phòng hảo hạng chính là khác biệt, so với phòng chữ địa tốt hơn nhiều! Tuy rằng ở loại phòng nào hắn cũng không để ý, ai bảo hắn còn có thánh địa không gian đâu.
Đêm nay mấy người ngũ a ca trôi qua rất không thích, ánh mắt nhìn Cố Vận An tràn đầy phẫn nộ.
Nghĩ tới hắn đường đường a ca tôn sư, khi nào thì chịu qua ủy khuất như thế! Trong cung không nói, hắn vốn là được sủng ái, còn có cung điện riêng của mình, còn có Lệnh phi nương nương lo liệu, quả thật còn tốt hơn những a ca khác nhiều lắm. Cho dù rời khỏi hoàng cung mấy ngày này, ở lại Triển viên cũng được mời ở lại một sân viện hoàn cảnh duyên dáng.
Có điều này so sánh, ngũ a ca càng cảm thấy tức giận! Cả đêm cũng chỉ lo phẫn nộ mà không thể nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau vừa chợp mắt ngủ thì ngũ a ca lại bị thanh âm ầm ĩ bên ngoài đánh thức, cau mày đứng dậy, Phúc Nhĩ Khang ngủ chung phòng với hắn cũng đứng lên.
Hơi có chút không kiên nhẫn hỏi tiểu nhị:
- Bên ngoài đang tranh cãi cái gì!
Phúc Nhĩ Khang nín một bụng tức giận lại bị đánh thức giận dữ mắng mỏ.
Tiểu nhị ca cũng biết "tranh chấp phòng hảo hạng" đêm qua, cũng không thèm tính toán.
- Khách quan ngài không biết đi, hôm nay là ngày tiểu thư của Đỗ viên ngoại ném tú cầu chọn rể đâu!
- Đỗ tiểu thư là đại mỹ nhân thứ nhất trong trấn chúng tôi đâu, cũng bởi vì quá xinh đẹp, nên không ai xứng cưới nàng, đã hai mươi còn chưa thành thân. Vừa vặn ngày hôm qua Đỗ viên ngoại dán một bố cáo, nói làm cho Đỗ tiểu thư ném tú cầu, làm cho ông trời đến quyết định. Chỉ cần đủ tuổi còn chưa cưới vợ, nhận được tú cầu liền lập tức bái đường thành thân!
- Ai muốn thành thân!
Đi ra tương đối trễ tiểu Yến tử chỉ nghe được câu nói cuối cùng.
Vĩnh Kỳ phất tay cho tiểu nhị lui xuống, sau đó đem lời của tiểu nhị nói đầu đuôi cho tiểu Yến tử nghe.
Tiểu Yến tử càng nghe càng kích động:
- Cho tới bây giờ tôi chưa từng gặp qua đâu! Vĩnh Kỳ, chúng ta cũng đi xem đi!
Tiểu Yến tử mang theo ánh mắt kỳ vọng nhìn Vĩnh Kỳ, làm cho Vĩnh Kỳ hoàn toàn không có sức chống cự đối với nàng ngoan ngoãn đầu hàng.
- Đầu tiên nói trước, nhìn có thể, nhưng tuyệt đối không thể chạy loạn, muội cũng không thể đón tú cầu!
Nghe ngũ a ca yêu cầu, tiểu Yến tử thật sảng khoái gật đầu, về phần nghe lọt tai hay không.. ha ha.
Lầu thêu mà Đỗ tiểu thư ném tú cầu chọn rể nằm ngay đối diện khách điếm, từ phòng số 2 chữ thiên của Cố Vận An cùng Dận Chân thật dễ dàng chứng kiến cảnh tượng bên dưới.
Nhà Đỗ viên ngoại có tiền, ở trong thành trấn này có thể nói là số một, mà Đỗ viên ngoại chỉ có một con gái. Cưới Đỗ tiểu thư, tương lai sẽ lấy được gia tài bạc triệu của Đỗ viên ngoại! Càng khỏi nói bộ dạng Đỗ tiểu thư là đại mỹ nhân, biết Đỗ tiểu thư cần ném tú cầu chọn rể, không ít người buông việc trong tay chạy tới trước lầu thêu, chuẩn bị đổ một phen.
Hòa Lâm lĩnh mệnh mang người đi tới Phúc Lai khách sạn, đây là khách sạn duy nhất không tính lớn trong trấn.
- Vài vị khách quan, các vị là nghỉ chân hay là ở trọ?
Vừa vào cửa, tiểu nhị liền đón chào.
- Ở trọ, nơi này còn có phòng hảo hạng sao?
Nói chuyện chính là Thiện Bảo, xem ra khuôn mặt xinh đẹp thật sự đả kích tiểu nhị ca không nhỏ.
Thấy tiểu nhị ngơ ngác nhìn Thiện Bảo, Càn Long bất mãn, người của hắn chỉ một tiểu nhị có thể tùy tiện loạn nhìn sao? Lập tức khụ một tiếng, đem tiểu nhị đang ngẩn người làm bừng tỉnh.
- Có, có.
Tiểu nhị lập tức hồi phục tinh thần, cũng may còn nhớ rõ câu hỏi của vị mỹ nhân này.
- Trong điếm của chúng tôi còn có phòng chữ Thiên, phòng chữ Địa cùng chữ Nhân cũng không thiếu.
Chứng kiến những người này, tiểu nhị thật có ánh mắt thêm câu sau.
- Hai gian phòng hảo hạng, tiếp tục chuẩn bị mấy gian phòng chữ Địa, đem người ổn định xuống.
- Khách quan, mời vào bên trong..
Tiểu nhị đi phía trước dẫn người lên lầu.
- Lão ngũ, ngươi mang theo tiểu Yến tử bọn hắn đi theo tiểu nhị đi phòng chữ Địa.
Đi tới trước phòng số một chữ thiên, Càn Long thản nhiên nói với Vĩnh Kỳ.
- A mã!
Vĩnh Kỳ có chút không dám tin nhìn Càn Long, không phải có hai gian phòng hảo hạng sao? Vì sao hắn còn có tiểu Yến tử phải đi phòng chữ địa?
Trong nhóm người bọn họ, luận thân phận, trừ bỏ thân là hoàng đế Càn Long, chẳng lẽ không phải thân phận của hắn cùng tiểu Yến tử là cao nhất sao?
- Hoàng.. lão gia, đây không phải còn có một gian phòng hảo hạng sao? Tử Vi cùng tiểu Yến tử là nữ tử, các nàng..
Phúc Nhĩ Khang có chút đau lòng nhìn lên Tử Vi, trong mắt tràn đầy thương tiếc.
- Ngươi là lão gia hay ta là lão gia, đi đi!
Vĩnh Kỳ cùng Phúc Nhĩ Khang oán hận cắn răng, đừng làm cho bọn họ biết được là ai ở trong gian phòng chữ thiên còn lại!
Đêm nay Cố Vận An quả thật rất thư tâm, phòng hảo hạng chính là khác biệt, so với phòng chữ địa tốt hơn nhiều! Tuy rằng ở loại phòng nào hắn cũng không để ý, ai bảo hắn còn có thánh địa không gian đâu.
Đêm nay mấy người ngũ a ca trôi qua rất không thích, ánh mắt nhìn Cố Vận An tràn đầy phẫn nộ.
Nghĩ tới hắn đường đường a ca tôn sư, khi nào thì chịu qua ủy khuất như thế! Trong cung không nói, hắn vốn là được sủng ái, còn có cung điện riêng của mình, còn có Lệnh phi nương nương lo liệu, quả thật còn tốt hơn những a ca khác nhiều lắm. Cho dù rời khỏi hoàng cung mấy ngày này, ở lại Triển viên cũng được mời ở lại một sân viện hoàn cảnh duyên dáng.
Có điều này so sánh, ngũ a ca càng cảm thấy tức giận! Cả đêm cũng chỉ lo phẫn nộ mà không thể nghỉ ngơi.
Sáng hôm sau vừa chợp mắt ngủ thì ngũ a ca lại bị thanh âm ầm ĩ bên ngoài đánh thức, cau mày đứng dậy, Phúc Nhĩ Khang ngủ chung phòng với hắn cũng đứng lên.
Hơi có chút không kiên nhẫn hỏi tiểu nhị:
- Bên ngoài đang tranh cãi cái gì!
Phúc Nhĩ Khang nín một bụng tức giận lại bị đánh thức giận dữ mắng mỏ.
Tiểu nhị ca cũng biết "tranh chấp phòng hảo hạng" đêm qua, cũng không thèm tính toán.
- Khách quan ngài không biết đi, hôm nay là ngày tiểu thư của Đỗ viên ngoại ném tú cầu chọn rể đâu!
- Đỗ tiểu thư là đại mỹ nhân thứ nhất trong trấn chúng tôi đâu, cũng bởi vì quá xinh đẹp, nên không ai xứng cưới nàng, đã hai mươi còn chưa thành thân. Vừa vặn ngày hôm qua Đỗ viên ngoại dán một bố cáo, nói làm cho Đỗ tiểu thư ném tú cầu, làm cho ông trời đến quyết định. Chỉ cần đủ tuổi còn chưa cưới vợ, nhận được tú cầu liền lập tức bái đường thành thân!
- Ai muốn thành thân!
Đi ra tương đối trễ tiểu Yến tử chỉ nghe được câu nói cuối cùng.
Vĩnh Kỳ phất tay cho tiểu nhị lui xuống, sau đó đem lời của tiểu nhị nói đầu đuôi cho tiểu Yến tử nghe.
Tiểu Yến tử càng nghe càng kích động:
- Cho tới bây giờ tôi chưa từng gặp qua đâu! Vĩnh Kỳ, chúng ta cũng đi xem đi!
Tiểu Yến tử mang theo ánh mắt kỳ vọng nhìn Vĩnh Kỳ, làm cho Vĩnh Kỳ hoàn toàn không có sức chống cự đối với nàng ngoan ngoãn đầu hàng.
- Đầu tiên nói trước, nhìn có thể, nhưng tuyệt đối không thể chạy loạn, muội cũng không thể đón tú cầu!
Nghe ngũ a ca yêu cầu, tiểu Yến tử thật sảng khoái gật đầu, về phần nghe lọt tai hay không.. ha ha.
Lầu thêu mà Đỗ tiểu thư ném tú cầu chọn rể nằm ngay đối diện khách điếm, từ phòng số 2 chữ thiên của Cố Vận An cùng Dận Chân thật dễ dàng chứng kiến cảnh tượng bên dưới.
Nhà Đỗ viên ngoại có tiền, ở trong thành trấn này có thể nói là số một, mà Đỗ viên ngoại chỉ có một con gái. Cưới Đỗ tiểu thư, tương lai sẽ lấy được gia tài bạc triệu của Đỗ viên ngoại! Càng khỏi nói bộ dạng Đỗ tiểu thư là đại mỹ nhân, biết Đỗ tiểu thư cần ném tú cầu chọn rể, không ít người buông việc trong tay chạy tới trước lầu thêu, chuẩn bị đổ một phen.