Bạn được thanhngocthanh mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
Chương 20: Cuộc thi ở học đường

Chớp mắt đã đến ngày thi của học đường, Tằng Thập Tam Nương đã đợi ở trong học đường từ rất sớm, nhìn thấy hai tỷ muội Họa Ngữ Họa Thi đi vào, lập tức cười nói: "Lâu Ngũ Nương, hôm qua đã đổi ngân phiếu xong chưa? Hôm nay ngay khi có kết quả, cặp vòng tay đó chúng ta cũng rất khó phân, nên dù sao cũng phải trả bằng bạc mới được."

Sắc mặt Lâu Họa Thi tái nhợt, nghĩ đến những thứ tỷ tỷ đã nói với mình, trong lòng càng thêm thấp thỏm bất an.

"Thập Tam Nương yên tâm, bạc đó không cần đổi, vòng tay vẫn là của chúng ta." Lâu Họa Ngữ vỗ nhẹ tay Lâu Họa Thi, ngồi xuống.

Việc cân nhắc lễ nghi chẳng qua cũng chỉ là ngồi, đứng và đi, Lâu Họa Thi tuy rằng không tiến bộ bao nhiêu, nhưng vẫn xem như đủ tư cách, dù sao đã được dạy dỗ từ nhỏ; nội trợ thật sự cũng không cần cân nhắc, cũng chỉ là hỏi về cách giải quyết sự việc, rồi trả lời từng việc một mà thôi, Lâu Họa Thi trái lại không có vấn đề gì; còn nữ hồng, Lâu Họa Thi đã rất chăm chỉ nên cũng xem như tay nghề khá tốt, điểm này tốt hơn nhiều so với Lâu Họa Ngữ, chỉ cần nộp trước những gì đã làm lên là được; tính toán vốn là điểm mạnh của hai tỷ muội, nên không cần phải lo lắng.

Vì vậy, khi đến "âm nhạc", một khúc "Thu Thủy" của Lâu Họa Tâm, ngay cả Vương Thanh Liên cũng không thể không gật đầu, "Quan Ải Nguyệt" của Vương Đạo Trân cũng không tệ, mỗi người đều có sở trường riêng.

Nhưng khi tới lượt Lâu Họa Ngữ, nàng lại không có động tới, tự mình chủ động từ bỏ.

"Ngươi đã bỏ cuộc, muội muội ngươi làm sao có thể giành được vị trí thứ nhất chứ?" Tằng Thập Tam Nương cười nhẹ.

Lâu Họa Thị cũng thấp thỏm bất an nhìn nàng, nghĩ đến khúc phổ tối qua có được, căng da đầu bước tới, ngồi trước đàn cổ, bàn tay trắng bắt đầu chơi.

Âm thanh đầu tiên vang lên, liền chấn đến tai người ta tê dại, sau đó là một loạt tạp âm, tuy có làn điệu, nhưng cũng không phải là một danh khúc, Tằng Thập Tam Nương không khỏi cười càng thêm đắc ý, trong khi Vương Đạo Trân và các nương tử khác cũng không khỏi lắc đầu, Lâu Họa Tâm mặc dù không thể cười nhạo, nhưng lại cúi đầu xoa khóe miệng, trong mắt tràn đầy trào phúng.

Có mặt tiên sinh, mặc dù không ai gây ra tiếng động, nhưng hầu hết họ đều lộ ra ý cười, trao đổi ánh mắt, đều là giễu cợt.

Vì vậy, không ai để ý rằng sắc mặt Vương Thanh Liên theo Lâu Họa Thi đàn tấu càng thêm nặng nề, ánh mắt nghi ngờ rơi vào trên mặt Lâu Họa Ngữ, sau đó lại rủ xuống.

Khi Lâu Họa Thi kết thúc xong một khúc, lại kết thúc bằng một âm thanh the thé khác, Tằng Thập Tam Nương che miệng cũng cười lớn, Diệp Tam Nương cũng nhìn chằm chằm vào Lâu Họa Ngữ với ánh mắt phẫn nộ, một khúc như vậy cũng lấy ra để sử dụng, quá xấu hổ, thà bỏ cuộc còn hơn.

Lâu Họa Thi đỏ mặt trở lại chỗ ngồi, cúi đầu không dám nhìn thẳng vào ai.

Viết là mục cuối cùng, mọi người ngồi viết một đoạn văn rồi nộp lên, Vương Thanh Liên vừa nói, mọi người liền cầm bút lên viết.

Lúc đang thu bài, Tằng Thập Tam Nương liếc nhìn chữ của Họa Ngữ và Họa Thi, khi nhìn thấy của Lâu Họa Ngữ, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu, chữ trong bài của Lâu Họa Ngữ khá vừa ý, chữ viết có nét nhỏ thông thường rất đẹp, hoàn toàn khác với nét chữ chó nằm ban đầu.

Tuy nhiên, khi nàng ta nhìn thấy Lâu Hoa Thi vẫn là nét chữ quỷ vẽ bùa như vậy, lập tức liền cười, nháy mắt mỉm cười với Lâu Họa Ngữ.

Sau khi thu bài xong, Vương Thanh Liên mang đến thư phòng kiểm tra, Tằng Thập Tam Nương lập tức đi tới nói với Lâu Họa Ngữ: "Chữ của Lâu Cửu Nương vừa rồi đó, theo ta thấy, vẫn như cũ không có tiến bộ nhỉ? Chẳng lẽ là cỏ dại à? Chỉ là cỏ dại như vậy, sợ là như đứa trẻ ba tuổi tùy tiện viết nguệch ngoạc thôi, Lâu Ngũ Nương cho rằng chữ như vậy có thể giành được hạng nhất sao? Là cho rằng tiên sinh già cả mắt mờ à? Ha ha.."

Tằng Thập Tam Nương che miệng cười khúc khích, một đám các tiểu nương tử cũng lập tức làm theo, cúi đầu cười khúc khích, những tiểu nương tử thường chơi tốt hơn với Lâu Họa Tâm cũng không tránh khỏi nhìn Lâu Họa Tâm nhiều hơn, trên mặt mang theo tiếng cười.

Lâu Họa Tâm có chút bất mãn liếc nhìn Lâu Họa Ngữ, hừ lạnh một tiếng, nếu biết vinh nhục cùng chia sẻ, ả cũng sẽ xấu hổ, nhưng không sao, Nhị phòng mất mặt, Đại phòng mới càng tốt.

Trong lúc mọi người đang cười đùa thì thị nữ Quan Cúc của Vương Thanh Liên bước vào.

Mọi người ngừng cười, nhìn Quan Cúc, Tằng Thập Tam Nương đưa tay ra, xoa xoa cổ tay với Lâu Họa Ngữ: "Đôi vòng tay toàn màu xanh lục đó nhìn đẹp đấy, không biết ta mang có hợp không. Ôi, nếu không được thì sẽ cầm đi đổi lấy bạc, mời mọi người đến Thiên Thủy Các uống trà."

Quan Cúc liếc nhìn Tằng Thập Tam Nương, nghĩ đến điều tiên sinh vừa vừa nói, ho khan một tiếng: "Vị trí thứ nhất trong cuộc thi lần này.."
 

Những người đang xem chủ đề này

Back