Chương 80
[HIDE-THANKS]Đối với việc Kiều Tinh Nam và Eslite trở về, vui mừng nhất không ai khác chính là mấy đứa trẻ trong trang viên.
Ban đầu chúng còn đang hái hoa ở sau núi, biết tin hai người trở về, liền vội vàng chạy về trang viên, thậm chí còn quên cả việc mang theo bó hoa đã hái.
Mokin leo lên cổ Thần Bắc, đuôi nhỏ vẫy qua vẫy lại đầy hứng khởi, nhắc nhở các bạn nhỏ của mình.
Não của Eslite khó khăn lắm mới được chữa lành, mình nhất định phải tặng hoa cho Eslite để chúc mừng!
"Cậu lớn ơi, chờ bọn con nhé, bọn con còn có hoa nữa!"
Kiều Diệu thấy hành động của Mokin liền nhận ra điều gì đó, ngẩng đầu nói với Kiều Tinh Nam một câu, rồi hưng phấn nắm tay Thần Bắc, vẫy cánh tay ngắn mà chạy ra ngoài.
Bên cạnh, Angelina nhẹ nhàng cúi người chào Kiều Tinh Nam và Eslite, sau đó dẫn theo Ulla đi chăm sóc cháu trai và em trai của chủ nhân.
Trang viên vốn náo nhiệt lập tức yên tĩnh đi nhiều.
Eslite tán thưởng nhìn đám trẻ đã chạy xa, hắn thu hồi ánh mắt, chuyển sự chú ý sang Kiều Tinh Nam.
Đế vương tóc đen dường như rất thích cảnh tượng này, trong đôi mắt vàng lóe lên ánh sáng lấp lánh. Ai cũng có thể thấy được tâm trạng tốt của hắn. Nhận ra ánh mắt của Eslite, Kiều Tinh Nam khẽ nhấc cằm, ra hiệu cho Eslite cùng mình ngồi xuống uống trà.
Động tác tùy ý và tự nhiên, rõ ràng coi hắn như người một nhà.
Eslite cười nhẹ một tiếng, ngồi xuống bên cạnh Kiều. Hai người chỉ ngồi bên nhau, dù không nói gì nhưng thời gian trôi qua rất nhanh. Khi ở bên Kiều, Eslite luôn dễ dàng quên đi sự tồn tại của thời gian.
Hồng trà trên bàn đã được thay ba lần, Eslite không chạm vào tách trà nữa, hắn nhìn vào khuôn mặt trắng nõn tinh tế của Kiều, dừng lại một chút, dường như nghĩ đến điều gì, đôi mắt xanh lục hơi tối lại: "Kiều, chuyện Vạn Thế Lục đã kết thúc rồi."
"Lời nguyền của đế quốc các ngươi bây giờ đã được giải quyết chưa?"
Vì chuyện lời nguyền mà Kiều phải ở lại Allance, nếu lời nguyền thực sự là Vùng Đất Thần Bí, hiện nay chuyện đã được giải quyết, Kiều có phải sẽ rời đi không?
Đôi mắt xanh biếc của Eslite phản chiếu trên mặt nước trà đỏ, cảm xúc nhất thời có chút u ám.
Giải trừ là không thể nào giải trừ được.
Hắn không thể đến đại lục khác, nếu trực tiếp rời đi, thân phận của hắn nhất định sẽ bại lộ.
Kiều Tinh Nam nghĩ như vậy, nhưng trên mặt hoàn toàn không lộ ra sự hoảng loạn trong lòng, hắn khẽ nhíu mày, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Tạm thời còn chưa xác định được."
"Quan Tinh Giả của đế quốc chúng ta đã mất đi năng lực suy diễn, muốn phán đoán lời nguyền có được giải trừ hay không, cần tốn rất nhiều thời gian."
Nói tóm lại, Kiều không vội rời đi.
Đôi mắt xanh lục của Eslite hơi nheo lại, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng rõ ràng: "Ta thật sự lo lắng cho đế quốc của Kiều, nhưng có thể tiếp tục ở bên cạnh người bạn của mình, đối với ta mà nói là một tin tốt."
Nghe thấy lời này, Kiều Tinh Nam đang uống trà chợt khựng lại, lời này không có vấn đề gì, chỉ là hắn cảm thấy có chút không đúng.
Tuy nhiên, hiện tại Kiều Tinh Nam đã có thể bình tĩnh không để ý đến sự kỳ quặc của Eslite. Nghe thấy lời này, hắn cười một tiếng, nửa đùa nửa thật nói:
"Eslite đừng nghĩ rằng ta quấy rầy quá lâu là tốt rồi."
"Sao lại như vậy được." Eslite nhìn Kiều Tinh Nam, trong mắt mang theo sự nghiêm túc: "Nếu có thể, ta rất muốn Kiều mãi mãi ở lại Allance."
Kiều Tinh Nam bị lời nói nhảm của Eslite làm cho bật cười, tùy tiện lấy ra một viên đá quý trong suốt từ không gian hệ thống, ném qua cho hắn.
"Vậy thì cảm ơn người bạn của ta vì sự hiếu khách nhiệt tình."
Eslite nhẹ nhàng nhận lấy viên đá quý từ tay đối phương, nhìn qua, đó là một viên đá quý màu vàng.
Kể từ khi phát hiện Eslite là một người đam mê màu vàng, để giảm sự chú ý của bạo quân đối với mình, Kiều Tinh Nam đặc biệt nhờ hệ thống tìm ra một đống đá quý màu vàng.
Eslite bật cười, nhưng vẫn nhận lấy viên đá quý màu vàng này.
Giữa hai người họ đã là những người bạn rất tốt, cũng không cần tính toán những chuyện này nữa.
Trong khi đó, Riert uống một ngụm rượu, cùng với kỵ sĩ trưởng Ilir canh giữ bên ngoài cửa.
Cửa mở nên tiếng nói chuyện không ngừng truyền ra.
Càng nghe, sắc mặt của Riert càng cổ quái.
Khi nào thì chủ nhân và Eslite quan hệ tốt như vậy?
Riert tuy rất muốn biết tình hình của chủ nhân, hắn cũng sẽ không cố ý nghe hai đế vương nói chuyện. Nhưng tiếng nói của hai người cứ văng vẳng bên tai hắn, dù không muốn nghe cũng phải nghe.
Hơn nữa, sao hắn cảm thấy đế vương của Allance rất bám chủ nhân của họ thế nhỉ?
Đôi mắt xám của Riert nhìn sang Ilir đang đứng thẳng tắp đối diện.
Zero và Sesha đều bị Kiều Tinh Nam phái đi sắp xếp đồ đạc, Phong Lăng cũng đi theo giúp đỡ, bây giờ người biết tình hình chỉ còn lại Ilir đối diện.
Người này cũng là người quen cũ của mình.
Riert nghĩ vậy, bắt đầu nháy mắt với Ilir, cố gắng dùng ánh mắt hỏi thăm hai đế vương đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này, biểu cảm của Ilir rất nghiêm túc.
Kể từ khi quen biết Zero, hắn nhận ra mình còn chưa đủ tiêu chuẩn làm kỵ sĩ trưởng, sau đó luôn nghiêm khắc với bản thân, quyết tâm noi gương Zero, đứng gác thì đứng thẳng, không trò chuyện.
Tuy nhiên, là Thánh kỵ sĩ, Riert lại luôn kéo chân kỵ sĩ của đế quốc Hỗn Độn.
Rõ ràng trước đó khi đến thủ đô của Đế quốc Hỗn Độn, Thánh kỵ sĩ nào cũng mạnh mẽ như vậy, ngay cả Sesha cũng rất xuất sắc, tại sao Riert lại đặc biệt như vậy?
Quả nhiên là nhờ quan hệ mới vào, mới có thể khác biệt như vậy với những Thánh kỵ sĩ khác sao?
Ilir nhớ lại những lời đồn phân tích về bí mật hoàng thất của Đế quốc Hỗn Độn từ lâu, âm thầm đưa ra kết luận. Sau đó, hắn khẽ thở dài trong lòng, không suy nghĩ nhiều nữa.
Quả nhiên hoàng thất của đế quốc nào cũng không dễ dàng.
Người này bị ngốc sao? Sao không nói gì vậy?
Riert cảm thấy chán nản bĩu môi, vô tình tiếp tục nghe những lời bên trong, một lát nữa vẫn phải về hỏi nhóm người gỗ nhỏ thôi, hắn quyết định trong lòng.
Trong phòng, ngón tay Eslite vuốt ve viên đá quý mịn màng, cảm giác ấm lạnh trên viên đá quý khiến Eslite dần bình tĩnh lại. Hắn ngẩng đầu nhìn đế vương tóc đen trước mặt, "Kiều, muốn cùng đi ra ngoài dạo không?"
Kiều Tinh Nam lắc đầu: "Ngươi đi đi, ta bây giờ có chút mệt rồi."
Nói mệt, thực ra cũng không hẳn.
Chỉ là sau khi rời khỏi Vùng Đất Thần Bí, hắn cuối cùng cũng có thể tĩnh tâm hoàn toàn, suy nghĩ xem mình nên làm gì tiếp theo.
Hiện tại không có thời gian đi lang thang.
Kiều Tinh Nam nghĩ vậy, càng thêm quyết tâm không ra khỏi phòng.
Eslite không ép buộc, tuy bề ngoài hắn cả ngày không có việc gì, nhưng Eslite dù sao cũng là đế vương, rời đi hai tháng, có một số việc vẫn cần hắn xử lý.
Kiều đã không muốn ra ngoài, thì mình đi xử lý chính vụ vậy.
Sau khi Eslite rời đi, Kiều Tinh Nam vừa mới suy nghĩ kế hoạch một lúc, cháu trai và em trai của hắn đã nhảy nhót chạy vào.
"Cậu ơi, hoan nghênh cậu trở về!"
Một bó hoa lớn được đặt trước mặt Kiều Tinh Nam.
"Anh." Thần Bắc kéo kéo áo Kiều Tinh Nam, đôi mắt đen nhìn chằm chằm Kiều Tinh Nam. Kiều Tinh Nam lập tức hiểu ra điều gì, hắn khẽ vỗ vai Thần Bắc, "Đã mang về cho các ngươi rồi, mỗi người một viên, không được ăn nhiều."
Là viên kẹo mà trước khi rời đi hắn đã hứa sẽ mang về cho Kiều Diệu và Thần Bắc.
Tiểu Diệu vui vẻ giơ cao viên kẹo mà Kiều Tinh Nam đưa cho.
Hiện tại cuộc sống của họ rất tốt, trước đây điều này hoàn toàn không dám nghĩ tới, nhưng kẹo của cậu lớn vẫn là thứ mà Tiểu Diệu và Thần Bắc thích nhất.
Con mãng xà vàng đang treo trên vai Thần Bắc tò mò thò đầu ra.
Kiều Tinh Nam suy nghĩ một chút, nhìn về phía người hầu của Mộc tộc đang chăm sóc Mokin hỏi: "Mokin có thể ăn kẹo không?"
Ăn kẹo?
Nữ hầu của Mộc tộc gật đầu, Mokin điện hạ rất dễ nuôi, những gì Nhân tộc hoặc dị tộc có thể ăn, Mokin điện hạ đều có thể ăn.
Kiều Tinh Nam ừ một tiếng, lại lấy ra một viên kẹo từ không gian đưa cho Mokin.
Mokin không ngờ mình cũng có, mừng rỡ không thôi, dùng đuôi quấn lấy viên kẹo không chịu thả. Người hầu muốn giúp hắn bóc ra, hắn cũng không chịu.
Mình phải đi khoe với Eslite một chút!
Mokin nghĩ vậy, cọ cọ ngón tay của đế vương tóc đen trước mặt, sau đó nhìn Tiểu Diệu phun lưỡi ra hiệu.
Tiểu Diệu sớm đã cùng Mokin bồi dưỡng được sự ăn ý, cậu kéo kéo áo của cậu lớn, nói cho Kiều Tinh Nam biết chuyện tiếp theo họ muốn làm.
"Hửm? Muốn đi tặng hoa cho Eslite?"
Ánh mắt Kiều Tinh Nam dừng trên hai người một rắn trước mặt, có chút buồn cười.
Mokin chắc là nhớ anh trai của nó rồi, hai đứa nhỏ nhà mình lại luôn thích giúp đỡ người khác.
Cũng tốt, Kiều Tinh Nam gật đầu với họ, sau đó nhẹ giọng nói: "Tặng hoa xong thì mau trở về, tối nay nghỉ ngơi sớm, ngày mai dẫn các ngươi đi sau núi chơi."
Có thể đi chơi với cậu và chú!
"Được ạ!"
Nhìn bọn trẻ rời đi, Kiều Tinh Nam ra hiệu cho Riert ngồi xuống, mình thì vừa uống trà vừa tiếp tục suy nghĩ về con đường sau này của mình.
Hoạt động trao đổi đại lục bắt đầu sau một năm.
Thời gian của Ngôi Nhà Tình Yêu hoàn toàn không thể kéo dài một năm, dường như mọi cách giải quyết đều hướng tới việc có được một đại lục mới.
Nhưng nếu mình có được một đại lục mới, thì vấn đề mới lại đến, khi thiết lập tọa độ cho Vạn Thế Lục, mình đã đánh dấu tọa độ của Hỗn Độn Tạp Trì.
Chuyện này làm sao giải quyết đây?
Kiều Tinh Nam càng nghĩ càng đau đầu.
Riert ở bên cạnh nhìn chủ nhân, tai nghe thấy tiếng bước chân mơ hồ, hắn đứng dậy, lặng lẽ đi đến bên cửa và mở cửa ra.
Không thể làm phiền chủ nhân.
Riert dùng ánh mắt ra hiệu cho các thẻ bài khác.
"Bao giờ Dole bọn họ về?"
Kiều Tinh Nam tạm thời gác lại những suy nghĩ rối rắm trong lòng, ngẩng đầu lên thấy Riert không có trong phòng mà lại đứng cùng nhóm Sesha ở ngoài cửa, hắn ngẩn người một chút, "Các ngươi tới rồi? Mau vào ngồi đi."
Thứ tự chỗ ngồi của các thẻ bài hiện tại được sắp xếp theo thứ tự triệu hồi, Zero và Stall được triệu hồi khá sớm, cũng ở gần Kiều Tinh Nam nhất.
Tuy nhiên, lúc này Stall không có ở đây, Riert liền vui vẻ ngồi bên phải Kiều Tinh Nam.
"Bọn họ đã đi năm ngày rồi." Riert đếm ngày, "Chắc là ngày mai hoặc ngày kia sẽ về."
Kiều Tinh Nam gật đầu, sau đó tiếp tục nghe Riert kể về việc thông thương của Dole và mấy người kia.
Riert uống một ngụm rượu, chậc một tiếng: "Không có vấn đề gì lớn, nhưng hình như mấy tháng này Widdith nhốt không ít người."
Nhốt không ít người?
Kiều Tinh Nam hơi sửng sốt, tiếp tục hỏi thêm vài câu, tuy nhiên Riert cũng không biết nhiều về chuyện này, Dole bọn họ cũng không thích nói với hắn. Thấy chủ nhân lộ ra vẻ nghi hoặc, hắn chỉ có thể căng da đầu nói:
"Chủ nhân, họ thông thương rất thuận lợi, dù nhiều người bị nhốt thì chắc cũng không có vấn đề gì lớn đâu."
Không có vấn đề gì lớn.
Sứ thần thông thương của Allance, Winreno, lúc này cũng tự an ủi mình trong lòng như vậy.
Cảnh tượng trước mắt không phải đã quen nhìn rồi sao?
Giật mình một chút thôi, mất mặt Allance quá.
Gương mặt già nua của Winreno cố nặn ra một nụ cười hòa nhã, ông quay đầu nhìn quý ngài Stall tao nhã bên cạnh, một lần nữa khẳng định suy nghĩ của mình.
Đúng vậy, người phụ trách bên kia còn không có phản ứng gì, mình kinh ngạc gì chứ?
Tỉnh táo lại, Winreno một lần nữa nhìn người đàn ông lạnh lùng trước mặt.
Đối phương đang đeo một đôi găng tay da màu đen, bàn tay thon dài vô tình đặt trên cây roi ở eo.
Đây là quan giám sát của Đế quốc Hỗn Độn, Widdith.
Giày cao cổ giẫm lên sàn nhà phát ra tiếng cót két, quân trang màu đen tôn lên đôi vai rộng eo thon của hắn khiế hắn trông càng thêm cao lớn. Mỗi bước chân của hắn đều như đã đo đạc kỹ lưỡng, mang theo khí thế lạnh lùng.
"Ô ô, ô ô!"
Bốn người đàn ông quỳ trên mặt đất kích động nói gì đó, nhưng vì miệng họ không biết bị gì bịt kín nên không thể nói nên lời.
Bọn họ từng người đều đang run rẩy sợ hãi. Kể từ khi người đàn ông trước mặt vung roi một cái, họ không thể ra khỏi phạm vi mà đối phương vạch ra, tai còn đầy những tiếng thét kỳ quái, người bước vào trong giây đầu tiên đầu đã như muốn nổ tung.
Như thể bị nhốt trong địa ngục, quỷ dữ gào thét, trong nháy mắt xé toạc không gian mà nuốt chửng họ.
Người đàn ông này, là ác quỷ!
Bốn người quỳ gục đầu xuống, đồng tử vì sợ hãi mà giãn ra. Khi nhìn thấy đôi giày cao cổ đen xuất hiện trước mắt, trong lòng họ đầy sợ hãi và hối hận.
Ánh mắt Widdith hờ hững nhìn bọn họ như nhìn thứ có thể dễ dàng bóp chết.
"Miệng không cần nữa thì trực tiếp bịt lại."
"Đưa họ đi."
Giọng nói trầm thấp từ tính vang lên bên tai mọi người, Widdith gật đầu chào Winreno và Stall, sau đó không thèm nhìn người quỳ sau lưng, bước đi.
Mấy kỵ sĩ phía sau hắn trói bốn người kia lại, huấn luyện bài bản mà theo sát phía sau.
Winreno nghe thấy lời này, nhìn bóng lưng của Widdith, sau đó quay đầu nhìn quý ngài Stall tao nhã bên cạnh.
"Thưa ngài, lần này lại xảy ra chuyện gì rồi?" Winreno hỏi.
Nụ cười trên mặt Stall thu lại một chút: "Thật sự làm phiền ngài Winreno và các kỵ sĩ Allance đã không quản ngại đường xa tới Goliland cùng chúng ta, nhưng việc này thực sự khiến đế quốc Hỗn Độn không thể nhịn được."
Ánh mắt của Stall lại nhìn về phía một người phụ trách Goliland đang run rẩy ở xa, trên mặt lộ ra vẻ không vui, "Chắc hẳn ngài Dole bên kia cũng đã có kết luận rồi."
Dole đứng bên cạnh cười tủm tỉm giải thích:
"Đế quốc Hỗn Độn thông thương với các đại lục khác nhiều năm, đã trải qua không ít phiền phức, nhưng chuyện chế giễu giá cả của chúng ta vẫn là lần đầu tiên."
"Người phụ trách Goliland thậm chí còn chửi rủa sứ giả đã vất vả đến thông thương của Đế quốc Hỗn Độn chúng ta."
"Nếu quý quốc không muốn thông thương với chúng ta, nói thẳng là được."
"Không cần để chúng ta chịu sự sỉ nhục như vậy!"
Sứ giả thông thương của Goliland, Will, nghe thấy lời này, nụ cười trên mặt có chút cứng ngắc, lão cười gượng: "Giá cả của Đế quốc Hỗn Độn là do hiệp định xác định, rất hợp lý, chuyện này chắc chắn có người ngầm làm chuyện xấu!"
"Với tư cách là quan tài chính của Đế quốc Hỗn Độn, ta nắm giữ toàn bộ giá cả hàng hóa thông thương. Mặc dù ta cũng thấy giá hiện tại rất hợp lý, nhưng một khi chuyện xảy ra, ta nghĩ cũng cần phải có cách giải quyết, không phải sao?"
Nói rồi, Dole lấy ra một cuốn sổ ghi chép.
Cách giải quyết?
Will cảm thấy trước mắt như có một cái hố đang đợi mình.
"Thật không dám giấu, so với giá cả thông thương vũ khí bằng sắt tinh chế với các đại lục khác, khi định giá cho đại lục Ujasol, Đế quốc Hỗn Độn chúng ta đã định giá rất rẻ."
"Hiện nay một món vũ khí sắt tinh chế bán cho các đế quốc khác, đều phải định giá hai ngàn vàng."
"Đã định giá chín trăm năm mươi vàng với mọi người, nhưng không ngờ vẫn bị chế giễu như vậy." Nụ cười trên mặt Dole lộ ra một chút tiếc nuối.
Will còn muốn nói gì đó, thì nghe thấy Dole với vẻ mặt vui mừng nói về đế quốc Biala bên cạnh, hắn chậm rãi nói: "Trước đây sứ giả thông thương của đế quốc Biala cũng đã phạm một số sai lầm, nhưng họ biết suy ngẫm, đã đồng ý sửa đổi giá thành 1100 đồng vàng."
"Mặc dù không nhiều, nhưng dù sao cũng là một thái độ."
Tảng đá trong lòng Will rơi xuống đất, trước đó hắn thực sự đã nghe được tin tức từ bên Biala, trong lòng vốn nghi ngờ chuyện này là do Biala làm ra.
Nhưng bây giờ rõ ràng là đối phương muốn một thái độ, Will nghĩ về những vũ khí sắt tinh chế lần này, trong lòng liền càng chắc chắn hơn.
Họ không thể mất nguồn cung cấp từ Đế quốc Hỗn Độn!
"Vậy cuối cùng giá cả có tăng lên không?"
Kiều Tinh Nam nhìn Dole trước mặt, trên mặt lộ ra một chút ngạc nhiên hỏi.
Nhóm Dole trở về trang viên Utia vào ngày thứ ba sau khi Kiều Tinh Nam trở về.
Lúc này chính là ban đêm, Kiều Tinh Nam cùng các thẻ bài của Hỗn Độn Tạp Trì ngồi trong phòng mình, nghe Dole kể lại tình hình mấy ngày qua.
Nhóm Dole hai tháng qua thật không uổng công, số lượng đồng vàng kiếm được làm Kiều Tinh Nam không ngờ tới chưa nói, chỉ nói việc tăng giá với Goliland và Biala cũng đủ kịch tính rồi.
Bên Biala vì đắc tội với sứ thần thông thương của Hỗn Độn Tạp Trì mà bị tăng giá thuần túy là một tai nạn, nhưng là một đại lục mạnh mẽ, Đại lục Hỗn Độn không thể chịu được điều này.
Vì thế Dole, kẻ gian thương, nhân cơ hội đề xuất cướp bóc, à không đúng, là tăng giá.
"Goliland bị Biala hãm hại."
Dole cười tủm tỉm phân tích.
Hắn chỉ là khi ký lại hiệp định với Biala, không dấu vết mà nhắc đến Goliland, liền thấy rõ tâm địa xấu xa của họ.
Không ngờ, Goliland thực sự không đề phòng được hành động nhỏ của đối phương, vậy hắn không khách sáo mà lợi dụng.
Dù sao hai đế vương của hai quốc gia ít nhiều đều đã hãm hại chủ nhân của mình, đều không phải người tốt.
"Madipa là tự mình đề xuất tăng giá, nhưng vì đế quốc của họ hiện đang trong chiến loạn, cần nhiều vũ khí, nên định giá 1000 đồng vàng."
"Ngay cả bên Allance cũng đã tăng giá." Dole mở sổ ghi chép cho chủ nhân xem, "Nhưng vì Allance có quan hệ tốt với chủ nhân nên ta không lấy thêm của họ quá nhiều."
Chỉ là để giá của họ tăng lên 951 đồng vàng.
Kiều Tinh Nam nghe Dole kể lại, nhìn số đồng vàng mà hắn kiếm được trong hai tháng ngắn ngủi là 90 triệu, trong lòng không khỏi cảm thán, Dole thật sự là một thiên tài kinh doanh.
Dole cười tủm tỉm giải thích: "Cũng là nhờ vũ khí sắt tinh chế do Địa Tinh tộc chế tạo chất lượng thương thừa mới có được thành tích như vậy."
Hắn nhớ, vũ khí sắt tinh chế của Địa Tinh tộc ở thế giới của những chủ nhân trước còn từng bán với giá cao 3000 đồng vàng một món.
Hiện tại vẫn là bán lỗ rồi.
Nhưng dựa vào tình hình kinh tế của thế giới này, giá như vậy tạm thời cũng hợp lý, Dole trong lòng tính toán.
"Thời gian gần đây ngươi chuẩn bị mua đất?"
Kiều Tinh Nam nhìn vào kế hoạch tiếp theo của Dole.
Đây chính là việc mà Dole chuẩn bị báo cáo với Kiều Tinh Nam sau đó.
Thực ra không chỉ là mua đất, sau này Dole còn chuẩn bị thuê người mở cửa hàng, đến lúc đó tiền kiếm được, sẽ ghi vào sổ ghi chép của hắn.
Thẻ bài thương nhân Dole, mãi mãi không hài lòng với tiền bạc, hắn trời sinh mang theo khao khát tiền bạc, mỗi ngày đều nghĩ cách kiếm nhiều tiền hơn.
Mộc tộc có độ thân cận với thực vật cao, có thể phụ trách trồng trọt, Tinh Linh có độ thân cận với động vật có thể đi chăn nuôi, Nhân Ngư tộc giỏi dệt vải hoặc nuôi trà Thiên Minh còn có thể kiêm nuôi cá, những thẻ bài Nhân tộc khác đa phần đều có kỹ năng của riêng mình.
Đến lúc đó hàng hóa mà bên họ bán ra chắc chắn sẽ bị tranh mua.
Dole cười tủm tỉm nói với Kiều Tinh Nam về kế hoạch của mình, "Chủ nhân thấy sao?"
Điều mấu chốt của việc này chính là việc rút thẻ bài sau đó của Kiều Tinh Nam.
Kiều Tinh Nam cũng hiểu ý của Dole.
Mua đất để trồng trọt hoặc chăn nuôi, hoặc mở các loại cửa hàng, đến lúc đó Dole sẽ nắm toàn bộ cục diện. Còn các thẻ bài khác mỗi người làm nhiệm vụ của mình, chắc chắn sẽ kiếm được nhiều tiền.
Nhưng dù là Dole hay Kiều Tinh Nam đều biết, họ không thể rút thẻ bài quy mô lớn, một mặt là vì tính không xác định của việc rút thẻ bài, mặt khác là giữa các đại lục tuy có thể thông thương nhưng vẫn có hạn chế, số lượng thẻ bài quá nhiều sẽ gây chú ý.
Kiều Tinh Nam nghĩ đến những vấn đề này, sau khi nói ra, lại bổ sung: "Nhưng thực sự có thể thử một lần."
Kế hoạch của Dole cần rất nhiều loại thẻ bài, chắc chắn sẽ có lúc trúng.
Nhưng tạm thời không thể vội, trong một khoảng thời gian không thể rút quá nhiều thẻ bài, nếu không sẽ quá thu hút sự chú ý.
"Sức lao động có thể thuê Nhân tộc ở đại lục Ujasol."
"Đúng vậy, chủ nhân."
Đôi mắt cười tủm tỉm của Dole hơi mở ra, đôi mắt hồ ly lộ ra vài phần hưng phấn.
Đối với hắn mà nói, một chủ nhân luôn ủng hộ kế hoạch của mình thực sự quá khó tìm, nhất là chủ nhân này lại còn thông minh đáng yêu nữa chứ.
Kiều Tinh Nam gật đầu, sau đó nhìn về phía Widdith đang ngồi bên cạnh Mia Trước đó hắn nghe Dole kể về xung đột nhỏ khi thông thương, Widdith đóng vai trò rất lớn trong đó, kỹ năng [Vẽ Địa Làm Lao] của hắn được Dole đánh giá rất cao.
Điều này khiến Kiều Tinh Nam sinh ra vài phần tò mò với kỹ năng này.
Ban đầu, Kiều Tinh Nam nghĩ kỹ năng của Widdith chỉ giống như kỹ năng của chú Stall, là khống chế đối phương, bây giờ xem ra còn có thêm trạng thái debuff?
Widdith đeo găng tay da, ngón trỏ đẩy nhẹ vành nón, càng làm nổi bật cằm góc cạnh của hắn, hắn gật đầu.
"Là giám ngục trưởng, khi khống chế phạm nhân, còn cần kịp thời trừng phạt đối phương."
Đây là buff phụ theo nghề, thường đi kèm với tâm trạng của Widdith, vì thế hệ thống không ghi rõ.
Kiều Tinh Nam đã hiểu, trên mặt lộ ra một chút kính trọng: "Cảm ơn Widdith đã duy trì sự yên bình của Hỗn Độn Tạp Trì."
Kiều Tinh Nam rất tôn trọng các quân nhân hoặc giám ngục trưởng mang tính trừng ác và bảo vệ.
Ánh mắt của Widdith dừng trên đôi mắt chân thành của Kiều Tinh Nam, hắn hơi sững sờ, không rời mắt, chỉ chăm chú nhìn chủ nhân của mình, giọng nói trầm thấp: "Đây là trách nhiệm của ta."
Giám ngục trưởng thứ ba của Hỗn Độn Tạp Trì, Widdith, luôn tự hào về nghề của mình. Kiều Tinh Nam nghe vậy, nghiêm trang cúi chào.
Quan Tinh Giả Aure lúc này cũng như các thẻ bài khác, lặng lẽ lắng nghe chủ nhân và Widdith nói chuyện.
Không ai biết dưới lớp mạng che mắt của Quan Tinh Giả là đôi mắt mờ ảo, đang không chớp mắt nhìn chủ nhân. Trong mắt hắn, chủ nhân như ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm, mỗi cử động đều tỏa sáng rực rỡ.
Aure biết, các thẻ bài khác chắc chắn đang ghen tị với sự chú ý mà Widdith nhận được từ chủ nhân.
Nhưng Aure không như vậy, Aure tự tin rằng mình rồi sẽ trở thành cánh tay đắc lực của chủ nhân!
Ánh sáng của Dole và Widdith chỉ là tạm thời.
Chiến thắng mãi mãi thuộc về Quan Tinh Giả may mắn Aure!
Kiều Tinh Nam không biết có một thẻ bài đang nỗ lực hết mình vì mình.
Hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi, kể lại những chuyện đã xảy ra ở Vùng Đất Thần Bí cho các thẻ bài trước mặt.
Nói đến đây, Kiều Tinh Nam cũng kể ra vấn đề khiến mình đau đầu trước đó.
Chỉ dựa vào mình hắn muốn tìm một đại lục mới hoặc thay đổi tọa độ Đại lục Hỗn Độn sang đại lục mới, quả thực có chút khó khăn.
Kiều Tinh Nam suy nghĩ, nếu thực sự không được, một lát nữa đi hỏi 035, xem có cách giải quyết không.
Mặc dù hy vọng không lớn.
Nghe chủ nhân nói về những chuyện ở Vùng Đất Thần Bí, Mana, Rende và Hỏa Nhất cũng bổ sung thêm.
Cuộc sống ở Vùng Đất Thần Bí thực sự quá đa dạng.
Đặc biệt là khi nói đến việc một số thẻ bài của họ có thể mang theo một chút thần lực trong tấn công, Riert vô cùng ghen tị, vừa nghe đã biết mấy thẻ bài này mạnh hơn.
Nhưng khi biết chủ nhân vì Vùng Đất Thần Bí mà có thêm phiền phức, Riert cũng không thấy Vùng Đất Thần Bí tốt nữa.
Riert muốn giúp Kiều Tinh Nam, nhưng trong đầu hắn ngoài rượu và kiếm, không nghĩ ra cách giải quyết vấn đề.
Thực tế, những vấn đề này đối với tất cả thẻ bài đều là quá sức.
Làm gì thẻ bài nào rảnh rỗi lại đi tìm cách để có được một đại lục, hoặc làm sao để một đại lục mới có tọa độ của Hỗn Độn Tạp Trì?
Kiều Tinh Nam nhìn mặt các thẻ bài trước mặt đều lộ ra vẻ bối rối, cũng biết vấn đề này đối với họ là rất khó.
Kiều Tinh Nam mím môi, vừa định nói không cần quá lo lắng, không biết cũng không sao.
Ngay sau đó hắn nghe thấy tiếng ghế dịch chuyển nhẹ, Kiều Tinh Nam ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy Aure với vẻ mặt bình tĩnh đứng ở cửa sổ.
Ánh trăng mờ ảo qua cửa sổ chiếu xuống đất, cũng rơi trên áo bào trắng của Quan Tinh Giả. Tà áo nhuộm một lớp ánh bạc nhạt nhòa của mặt trăng, cùng với hoa văn chìm trên tay áo càng khiến vẻ mặt của hắn thêm thanh lạnh và thần bí.
"Chủ nhân, phần thưởng của Thăng Tinh Nguyệt có [Kinh Nghiệm Của Trưởng Giả Tinh Vực], có thể sẽ giúp ích cho ngài."
【Đinh, kỹ năng [Thánh Thính Quan Tinh] của thẻ bài Aure - Quan Tinh Giả đã vào thời gian làm lạnh. 】
Có [Thánh Thính Quan Tinh] với khả năng dự đoán thành công 35%, Kiều Tinh Nam vẫn khá coi trọng, nhưng, kinh nghiệm của trưởng giả tinh vực là gì?
Chuyện này thực ra rất ít thẻ bài biết, dù sao Thăng Tinh Nguyệt đối với Hỗn Độn Tạp Trì mà nói, bình thường đều không đạt tiêu chuẩn. Cũng chỉ có Aure bình thường gần gũi với hệ thống mới biết điều này.
Vẻ mặt của Aure bình thản, giọng nói không nhanh không chậm, vô tình mang lại cho người ta cảm giác an toàn.
"Trong Thăng Tinh Nguyệt, Tạp Trì được đánh giá đạt ba sao trở lên sẽ nhận được phần thưởng, [Kinh Nghiệm Của Trưởng Giả Tinh Vực] chỉ là một trong số đó."
Vị Quan Tinh Giả trẻ tuổi này dù sao bản lĩnh vẫn chưa đủ, ít nhất nếu trưởng lão của họ là Moli ở đây thì có thể diễn xuất ra dáng vẻ khiến người ta tin tưởng hơn.
Stall thậm chí nghe ra giọng của đối phương có chút run rẩy, nhưng đây chỉ là chuyện nhỏ, không ảnh hưởng gì quá lớn.
Kiều Tinh Nam chăm chú nghe đối phương nói.
Trưởng giả tinh vực, còn gọi là chủ ý thức của tinh vực, đại khái tương đương với cấp trên của tất cả chủ ý thức của tạp trì. Họ và Tinh Vực Tạp Trì gắn kết chặt chẽ, là những tồn tại hiểu biết nhiều nhất trên thế giới, gần như không có chuyện gì có thể làm khó họ.
Còn [Kinh Nghiệm Của Trưởng Giả Tinh Vực] là phần thưởng của Thăng Tinh Nguyệt, Tạp Trì đạt đủ sao có thể chọn phần thưởng này.
"Chủ nhân có thể hỏi trưởng giả tinh vực một vấn đề, nhờ họ giúp đỡ."
Aure nói ra ý tưởng của mình.
Thực ra phần thưởng này có chút lừa đảo, dù sao phải bỏ ra rất nhiều công sức nâng cấp Tạp Trì, kết quả lúc chọn phần thưởng lại chỉ có thể hỏi một vấn đề.
Nhưng không thể phủ nhận, đây là hy vọng duy nhất của Kiều Tinh Nam.
Nếu mình hỏi trưởng giả tinh vực, liệu có cách vượt qua khó khăn hiện tại không?
Kiều Tinh Nam không rõ, nhưng muốn thử.
Đặc biệt là khi Thăng Tinh Nguyệt còn có ích cho Hỗn Độn Tạp Trì.
Một lát nữa còn cần hỏi kỹ 035 về hoạt động [Tạp Trì Thăng Tinh Nguyệt] .
Kiều Tinh Nam đã có suy tính trong lòng, hắn nhìn về phía Aure trước mặt, ánh mắt ấm áp nói: "Cảm ơn Aure, đề nghị của ngươi rất có ích cho ta."
"Giúp được chủ nhân là vinh hạnh của ta."
Aure giữ vẻ mặt nghiêm nghị, thực ra tay đặt dưới bàn đã kích động nắm chặt lại.
Mình đã thành công bước ra bước đầu tiên!
Sẽ có một ngày mình trở thành người đầu tiên trong tộc Quan Tinh Giả, trở thành cánh tay đắc lực của chủ nhân!
"Hỗn Độn Tạp Trì hiện tại mấy đạt sao?"
Kiều Tinh Nam chợt nhớ ra, Aure nói phải ba sao mới có phần thưởng, vậy hiện tại Hỗn Độn Tạp Trì mấy sao?
Kiều Tinh Nam thực ra đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất, 035 rất ngây thơ, gần như không giấu được chuyện gì, hắn cũng nhận ra sự bất thường của Hỗn Độn Tạp Trì.
Dù chỉ là một sao cũng không sao, dù sao ba sao cũng từ một sao nâng lên, chậm rãi cũng được.
Nghe câu hỏi của Kiều Tinh Nam, tất cả thẻ bài đều sững sờ.
Thấy mọi người mãi không nói gì, Kiều Tinh Nam vừa định nói gì đó, đột nhiên nghe thấy tiếng nấc cụt không ngừng.
Mặc dù tiếng nấc rất nhẹ, nhưng lúc này bầu không khí đặc biệt yên tĩnh, nên tiếng nấc cụt rất rõ ràng.
Kiều Tinh Nam ngẩng đầu, liền thấy Mia ngồi đối diện hắn, lưng thẳng, vẻ mặt lạnh nhạt, đôi mắt màu hổ phách vẫn sắc bén, dáng vẻ nữ thần lạnh lùng, nhưng tay lại bịt miệng.
Thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng nấc cụt của nàng.
Kiều Tinh Nam liền ra hiệu cho Widdith ngồi bên cạnh nàng rót cho Mia ly nước.
Các thẻ bài khác cũng quan tâm nhìn nàng, bầu không khí kỳ quái trước đó dần biến mất.
Mia uống một ngụm nước, cảm nhận được sự thay đổi không khí xung quanh, cũng không còn nấc cụt nữa. Nàng đối diện với ánh mắt quan tâm của Kiều Tinh Nam, mím môi, giọng có chút ngại ngùng: "Cảm ơn chủ nhân."
Kiều Tinh Nam phất tay, tỏ ý không sao, nấc cụt là chuyện bình thường, ai cũng có.
Chủ đề trước đó Kiều Tinh Nam nhận thấy sự né tránh của các thẻ bài, cũng không định hỏi thêm, vừa định để mọi người nghỉ ngơi.
Thì hắn nghe thấy giọng nói ôn hòa tao nhã của chú Stall.
"Hỗn Độn Tạp Trì, chưa đạt được sao nào."[/HIDE-THANKS]
Ban đầu chúng còn đang hái hoa ở sau núi, biết tin hai người trở về, liền vội vàng chạy về trang viên, thậm chí còn quên cả việc mang theo bó hoa đã hái.
Mokin leo lên cổ Thần Bắc, đuôi nhỏ vẫy qua vẫy lại đầy hứng khởi, nhắc nhở các bạn nhỏ của mình.
Não của Eslite khó khăn lắm mới được chữa lành, mình nhất định phải tặng hoa cho Eslite để chúc mừng!
"Cậu lớn ơi, chờ bọn con nhé, bọn con còn có hoa nữa!"
Kiều Diệu thấy hành động của Mokin liền nhận ra điều gì đó, ngẩng đầu nói với Kiều Tinh Nam một câu, rồi hưng phấn nắm tay Thần Bắc, vẫy cánh tay ngắn mà chạy ra ngoài.
Bên cạnh, Angelina nhẹ nhàng cúi người chào Kiều Tinh Nam và Eslite, sau đó dẫn theo Ulla đi chăm sóc cháu trai và em trai của chủ nhân.
Trang viên vốn náo nhiệt lập tức yên tĩnh đi nhiều.
Eslite tán thưởng nhìn đám trẻ đã chạy xa, hắn thu hồi ánh mắt, chuyển sự chú ý sang Kiều Tinh Nam.
Đế vương tóc đen dường như rất thích cảnh tượng này, trong đôi mắt vàng lóe lên ánh sáng lấp lánh. Ai cũng có thể thấy được tâm trạng tốt của hắn. Nhận ra ánh mắt của Eslite, Kiều Tinh Nam khẽ nhấc cằm, ra hiệu cho Eslite cùng mình ngồi xuống uống trà.
Động tác tùy ý và tự nhiên, rõ ràng coi hắn như người một nhà.
Eslite cười nhẹ một tiếng, ngồi xuống bên cạnh Kiều. Hai người chỉ ngồi bên nhau, dù không nói gì nhưng thời gian trôi qua rất nhanh. Khi ở bên Kiều, Eslite luôn dễ dàng quên đi sự tồn tại của thời gian.
Hồng trà trên bàn đã được thay ba lần, Eslite không chạm vào tách trà nữa, hắn nhìn vào khuôn mặt trắng nõn tinh tế của Kiều, dừng lại một chút, dường như nghĩ đến điều gì, đôi mắt xanh lục hơi tối lại: "Kiều, chuyện Vạn Thế Lục đã kết thúc rồi."
"Lời nguyền của đế quốc các ngươi bây giờ đã được giải quyết chưa?"
Vì chuyện lời nguyền mà Kiều phải ở lại Allance, nếu lời nguyền thực sự là Vùng Đất Thần Bí, hiện nay chuyện đã được giải quyết, Kiều có phải sẽ rời đi không?
Đôi mắt xanh biếc của Eslite phản chiếu trên mặt nước trà đỏ, cảm xúc nhất thời có chút u ám.
Giải trừ là không thể nào giải trừ được.
Hắn không thể đến đại lục khác, nếu trực tiếp rời đi, thân phận của hắn nhất định sẽ bại lộ.
Kiều Tinh Nam nghĩ như vậy, nhưng trên mặt hoàn toàn không lộ ra sự hoảng loạn trong lòng, hắn khẽ nhíu mày, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Tạm thời còn chưa xác định được."
"Quan Tinh Giả của đế quốc chúng ta đã mất đi năng lực suy diễn, muốn phán đoán lời nguyền có được giải trừ hay không, cần tốn rất nhiều thời gian."
Nói tóm lại, Kiều không vội rời đi.
Đôi mắt xanh lục của Eslite hơi nheo lại, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng rõ ràng: "Ta thật sự lo lắng cho đế quốc của Kiều, nhưng có thể tiếp tục ở bên cạnh người bạn của mình, đối với ta mà nói là một tin tốt."
Nghe thấy lời này, Kiều Tinh Nam đang uống trà chợt khựng lại, lời này không có vấn đề gì, chỉ là hắn cảm thấy có chút không đúng.
Tuy nhiên, hiện tại Kiều Tinh Nam đã có thể bình tĩnh không để ý đến sự kỳ quặc của Eslite. Nghe thấy lời này, hắn cười một tiếng, nửa đùa nửa thật nói:
"Eslite đừng nghĩ rằng ta quấy rầy quá lâu là tốt rồi."
"Sao lại như vậy được." Eslite nhìn Kiều Tinh Nam, trong mắt mang theo sự nghiêm túc: "Nếu có thể, ta rất muốn Kiều mãi mãi ở lại Allance."
Kiều Tinh Nam bị lời nói nhảm của Eslite làm cho bật cười, tùy tiện lấy ra một viên đá quý trong suốt từ không gian hệ thống, ném qua cho hắn.
"Vậy thì cảm ơn người bạn của ta vì sự hiếu khách nhiệt tình."
Eslite nhẹ nhàng nhận lấy viên đá quý từ tay đối phương, nhìn qua, đó là một viên đá quý màu vàng.
Kể từ khi phát hiện Eslite là một người đam mê màu vàng, để giảm sự chú ý của bạo quân đối với mình, Kiều Tinh Nam đặc biệt nhờ hệ thống tìm ra một đống đá quý màu vàng.
Eslite bật cười, nhưng vẫn nhận lấy viên đá quý màu vàng này.
Giữa hai người họ đã là những người bạn rất tốt, cũng không cần tính toán những chuyện này nữa.
Trong khi đó, Riert uống một ngụm rượu, cùng với kỵ sĩ trưởng Ilir canh giữ bên ngoài cửa.
Cửa mở nên tiếng nói chuyện không ngừng truyền ra.
Càng nghe, sắc mặt của Riert càng cổ quái.
Khi nào thì chủ nhân và Eslite quan hệ tốt như vậy?
Riert tuy rất muốn biết tình hình của chủ nhân, hắn cũng sẽ không cố ý nghe hai đế vương nói chuyện. Nhưng tiếng nói của hai người cứ văng vẳng bên tai hắn, dù không muốn nghe cũng phải nghe.
Hơn nữa, sao hắn cảm thấy đế vương của Allance rất bám chủ nhân của họ thế nhỉ?
Đôi mắt xám của Riert nhìn sang Ilir đang đứng thẳng tắp đối diện.
Zero và Sesha đều bị Kiều Tinh Nam phái đi sắp xếp đồ đạc, Phong Lăng cũng đi theo giúp đỡ, bây giờ người biết tình hình chỉ còn lại Ilir đối diện.
Người này cũng là người quen cũ của mình.
Riert nghĩ vậy, bắt đầu nháy mắt với Ilir, cố gắng dùng ánh mắt hỏi thăm hai đế vương đã xảy ra chuyện gì.
Lúc này, biểu cảm của Ilir rất nghiêm túc.
Kể từ khi quen biết Zero, hắn nhận ra mình còn chưa đủ tiêu chuẩn làm kỵ sĩ trưởng, sau đó luôn nghiêm khắc với bản thân, quyết tâm noi gương Zero, đứng gác thì đứng thẳng, không trò chuyện.
Tuy nhiên, là Thánh kỵ sĩ, Riert lại luôn kéo chân kỵ sĩ của đế quốc Hỗn Độn.
Rõ ràng trước đó khi đến thủ đô của Đế quốc Hỗn Độn, Thánh kỵ sĩ nào cũng mạnh mẽ như vậy, ngay cả Sesha cũng rất xuất sắc, tại sao Riert lại đặc biệt như vậy?
Quả nhiên là nhờ quan hệ mới vào, mới có thể khác biệt như vậy với những Thánh kỵ sĩ khác sao?
Ilir nhớ lại những lời đồn phân tích về bí mật hoàng thất của Đế quốc Hỗn Độn từ lâu, âm thầm đưa ra kết luận. Sau đó, hắn khẽ thở dài trong lòng, không suy nghĩ nhiều nữa.
Quả nhiên hoàng thất của đế quốc nào cũng không dễ dàng.
Người này bị ngốc sao? Sao không nói gì vậy?
Riert cảm thấy chán nản bĩu môi, vô tình tiếp tục nghe những lời bên trong, một lát nữa vẫn phải về hỏi nhóm người gỗ nhỏ thôi, hắn quyết định trong lòng.
Trong phòng, ngón tay Eslite vuốt ve viên đá quý mịn màng, cảm giác ấm lạnh trên viên đá quý khiến Eslite dần bình tĩnh lại. Hắn ngẩng đầu nhìn đế vương tóc đen trước mặt, "Kiều, muốn cùng đi ra ngoài dạo không?"
Kiều Tinh Nam lắc đầu: "Ngươi đi đi, ta bây giờ có chút mệt rồi."
Nói mệt, thực ra cũng không hẳn.
Chỉ là sau khi rời khỏi Vùng Đất Thần Bí, hắn cuối cùng cũng có thể tĩnh tâm hoàn toàn, suy nghĩ xem mình nên làm gì tiếp theo.
Hiện tại không có thời gian đi lang thang.
Kiều Tinh Nam nghĩ vậy, càng thêm quyết tâm không ra khỏi phòng.
Eslite không ép buộc, tuy bề ngoài hắn cả ngày không có việc gì, nhưng Eslite dù sao cũng là đế vương, rời đi hai tháng, có một số việc vẫn cần hắn xử lý.
Kiều đã không muốn ra ngoài, thì mình đi xử lý chính vụ vậy.
Sau khi Eslite rời đi, Kiều Tinh Nam vừa mới suy nghĩ kế hoạch một lúc, cháu trai và em trai của hắn đã nhảy nhót chạy vào.
"Cậu ơi, hoan nghênh cậu trở về!"
Một bó hoa lớn được đặt trước mặt Kiều Tinh Nam.
"Anh." Thần Bắc kéo kéo áo Kiều Tinh Nam, đôi mắt đen nhìn chằm chằm Kiều Tinh Nam. Kiều Tinh Nam lập tức hiểu ra điều gì, hắn khẽ vỗ vai Thần Bắc, "Đã mang về cho các ngươi rồi, mỗi người một viên, không được ăn nhiều."
Là viên kẹo mà trước khi rời đi hắn đã hứa sẽ mang về cho Kiều Diệu và Thần Bắc.
Tiểu Diệu vui vẻ giơ cao viên kẹo mà Kiều Tinh Nam đưa cho.
Hiện tại cuộc sống của họ rất tốt, trước đây điều này hoàn toàn không dám nghĩ tới, nhưng kẹo của cậu lớn vẫn là thứ mà Tiểu Diệu và Thần Bắc thích nhất.
Con mãng xà vàng đang treo trên vai Thần Bắc tò mò thò đầu ra.
Kiều Tinh Nam suy nghĩ một chút, nhìn về phía người hầu của Mộc tộc đang chăm sóc Mokin hỏi: "Mokin có thể ăn kẹo không?"
Ăn kẹo?
Nữ hầu của Mộc tộc gật đầu, Mokin điện hạ rất dễ nuôi, những gì Nhân tộc hoặc dị tộc có thể ăn, Mokin điện hạ đều có thể ăn.
Kiều Tinh Nam ừ một tiếng, lại lấy ra một viên kẹo từ không gian đưa cho Mokin.
Mokin không ngờ mình cũng có, mừng rỡ không thôi, dùng đuôi quấn lấy viên kẹo không chịu thả. Người hầu muốn giúp hắn bóc ra, hắn cũng không chịu.
Mình phải đi khoe với Eslite một chút!
Mokin nghĩ vậy, cọ cọ ngón tay của đế vương tóc đen trước mặt, sau đó nhìn Tiểu Diệu phun lưỡi ra hiệu.
Tiểu Diệu sớm đã cùng Mokin bồi dưỡng được sự ăn ý, cậu kéo kéo áo của cậu lớn, nói cho Kiều Tinh Nam biết chuyện tiếp theo họ muốn làm.
"Hửm? Muốn đi tặng hoa cho Eslite?"
Ánh mắt Kiều Tinh Nam dừng trên hai người một rắn trước mặt, có chút buồn cười.
Mokin chắc là nhớ anh trai của nó rồi, hai đứa nhỏ nhà mình lại luôn thích giúp đỡ người khác.
Cũng tốt, Kiều Tinh Nam gật đầu với họ, sau đó nhẹ giọng nói: "Tặng hoa xong thì mau trở về, tối nay nghỉ ngơi sớm, ngày mai dẫn các ngươi đi sau núi chơi."
Có thể đi chơi với cậu và chú!
"Được ạ!"
Nhìn bọn trẻ rời đi, Kiều Tinh Nam ra hiệu cho Riert ngồi xuống, mình thì vừa uống trà vừa tiếp tục suy nghĩ về con đường sau này của mình.
Hoạt động trao đổi đại lục bắt đầu sau một năm.
Thời gian của Ngôi Nhà Tình Yêu hoàn toàn không thể kéo dài một năm, dường như mọi cách giải quyết đều hướng tới việc có được một đại lục mới.
Nhưng nếu mình có được một đại lục mới, thì vấn đề mới lại đến, khi thiết lập tọa độ cho Vạn Thế Lục, mình đã đánh dấu tọa độ của Hỗn Độn Tạp Trì.
Chuyện này làm sao giải quyết đây?
Kiều Tinh Nam càng nghĩ càng đau đầu.
Riert ở bên cạnh nhìn chủ nhân, tai nghe thấy tiếng bước chân mơ hồ, hắn đứng dậy, lặng lẽ đi đến bên cửa và mở cửa ra.
Không thể làm phiền chủ nhân.
Riert dùng ánh mắt ra hiệu cho các thẻ bài khác.
"Bao giờ Dole bọn họ về?"
Kiều Tinh Nam tạm thời gác lại những suy nghĩ rối rắm trong lòng, ngẩng đầu lên thấy Riert không có trong phòng mà lại đứng cùng nhóm Sesha ở ngoài cửa, hắn ngẩn người một chút, "Các ngươi tới rồi? Mau vào ngồi đi."
Thứ tự chỗ ngồi của các thẻ bài hiện tại được sắp xếp theo thứ tự triệu hồi, Zero và Stall được triệu hồi khá sớm, cũng ở gần Kiều Tinh Nam nhất.
Tuy nhiên, lúc này Stall không có ở đây, Riert liền vui vẻ ngồi bên phải Kiều Tinh Nam.
"Bọn họ đã đi năm ngày rồi." Riert đếm ngày, "Chắc là ngày mai hoặc ngày kia sẽ về."
Kiều Tinh Nam gật đầu, sau đó tiếp tục nghe Riert kể về việc thông thương của Dole và mấy người kia.
Riert uống một ngụm rượu, chậc một tiếng: "Không có vấn đề gì lớn, nhưng hình như mấy tháng này Widdith nhốt không ít người."
Nhốt không ít người?
Kiều Tinh Nam hơi sửng sốt, tiếp tục hỏi thêm vài câu, tuy nhiên Riert cũng không biết nhiều về chuyện này, Dole bọn họ cũng không thích nói với hắn. Thấy chủ nhân lộ ra vẻ nghi hoặc, hắn chỉ có thể căng da đầu nói:
"Chủ nhân, họ thông thương rất thuận lợi, dù nhiều người bị nhốt thì chắc cũng không có vấn đề gì lớn đâu."
Không có vấn đề gì lớn.
Sứ thần thông thương của Allance, Winreno, lúc này cũng tự an ủi mình trong lòng như vậy.
Cảnh tượng trước mắt không phải đã quen nhìn rồi sao?
Giật mình một chút thôi, mất mặt Allance quá.
Gương mặt già nua của Winreno cố nặn ra một nụ cười hòa nhã, ông quay đầu nhìn quý ngài Stall tao nhã bên cạnh, một lần nữa khẳng định suy nghĩ của mình.
Đúng vậy, người phụ trách bên kia còn không có phản ứng gì, mình kinh ngạc gì chứ?
Tỉnh táo lại, Winreno một lần nữa nhìn người đàn ông lạnh lùng trước mặt.
Đối phương đang đeo một đôi găng tay da màu đen, bàn tay thon dài vô tình đặt trên cây roi ở eo.
Đây là quan giám sát của Đế quốc Hỗn Độn, Widdith.
Giày cao cổ giẫm lên sàn nhà phát ra tiếng cót két, quân trang màu đen tôn lên đôi vai rộng eo thon của hắn khiế hắn trông càng thêm cao lớn. Mỗi bước chân của hắn đều như đã đo đạc kỹ lưỡng, mang theo khí thế lạnh lùng.
"Ô ô, ô ô!"
Bốn người đàn ông quỳ trên mặt đất kích động nói gì đó, nhưng vì miệng họ không biết bị gì bịt kín nên không thể nói nên lời.
Bọn họ từng người đều đang run rẩy sợ hãi. Kể từ khi người đàn ông trước mặt vung roi một cái, họ không thể ra khỏi phạm vi mà đối phương vạch ra, tai còn đầy những tiếng thét kỳ quái, người bước vào trong giây đầu tiên đầu đã như muốn nổ tung.
Như thể bị nhốt trong địa ngục, quỷ dữ gào thét, trong nháy mắt xé toạc không gian mà nuốt chửng họ.
Người đàn ông này, là ác quỷ!
Bốn người quỳ gục đầu xuống, đồng tử vì sợ hãi mà giãn ra. Khi nhìn thấy đôi giày cao cổ đen xuất hiện trước mắt, trong lòng họ đầy sợ hãi và hối hận.
Ánh mắt Widdith hờ hững nhìn bọn họ như nhìn thứ có thể dễ dàng bóp chết.
"Miệng không cần nữa thì trực tiếp bịt lại."
"Đưa họ đi."
Giọng nói trầm thấp từ tính vang lên bên tai mọi người, Widdith gật đầu chào Winreno và Stall, sau đó không thèm nhìn người quỳ sau lưng, bước đi.
Mấy kỵ sĩ phía sau hắn trói bốn người kia lại, huấn luyện bài bản mà theo sát phía sau.
Winreno nghe thấy lời này, nhìn bóng lưng của Widdith, sau đó quay đầu nhìn quý ngài Stall tao nhã bên cạnh.
"Thưa ngài, lần này lại xảy ra chuyện gì rồi?" Winreno hỏi.
Nụ cười trên mặt Stall thu lại một chút: "Thật sự làm phiền ngài Winreno và các kỵ sĩ Allance đã không quản ngại đường xa tới Goliland cùng chúng ta, nhưng việc này thực sự khiến đế quốc Hỗn Độn không thể nhịn được."
Ánh mắt của Stall lại nhìn về phía một người phụ trách Goliland đang run rẩy ở xa, trên mặt lộ ra vẻ không vui, "Chắc hẳn ngài Dole bên kia cũng đã có kết luận rồi."
Dole đứng bên cạnh cười tủm tỉm giải thích:
"Đế quốc Hỗn Độn thông thương với các đại lục khác nhiều năm, đã trải qua không ít phiền phức, nhưng chuyện chế giễu giá cả của chúng ta vẫn là lần đầu tiên."
"Người phụ trách Goliland thậm chí còn chửi rủa sứ giả đã vất vả đến thông thương của Đế quốc Hỗn Độn chúng ta."
"Nếu quý quốc không muốn thông thương với chúng ta, nói thẳng là được."
"Không cần để chúng ta chịu sự sỉ nhục như vậy!"
Sứ giả thông thương của Goliland, Will, nghe thấy lời này, nụ cười trên mặt có chút cứng ngắc, lão cười gượng: "Giá cả của Đế quốc Hỗn Độn là do hiệp định xác định, rất hợp lý, chuyện này chắc chắn có người ngầm làm chuyện xấu!"
"Với tư cách là quan tài chính của Đế quốc Hỗn Độn, ta nắm giữ toàn bộ giá cả hàng hóa thông thương. Mặc dù ta cũng thấy giá hiện tại rất hợp lý, nhưng một khi chuyện xảy ra, ta nghĩ cũng cần phải có cách giải quyết, không phải sao?"
Nói rồi, Dole lấy ra một cuốn sổ ghi chép.
Cách giải quyết?
Will cảm thấy trước mắt như có một cái hố đang đợi mình.
"Thật không dám giấu, so với giá cả thông thương vũ khí bằng sắt tinh chế với các đại lục khác, khi định giá cho đại lục Ujasol, Đế quốc Hỗn Độn chúng ta đã định giá rất rẻ."
"Hiện nay một món vũ khí sắt tinh chế bán cho các đế quốc khác, đều phải định giá hai ngàn vàng."
"Đã định giá chín trăm năm mươi vàng với mọi người, nhưng không ngờ vẫn bị chế giễu như vậy." Nụ cười trên mặt Dole lộ ra một chút tiếc nuối.
Will còn muốn nói gì đó, thì nghe thấy Dole với vẻ mặt vui mừng nói về đế quốc Biala bên cạnh, hắn chậm rãi nói: "Trước đây sứ giả thông thương của đế quốc Biala cũng đã phạm một số sai lầm, nhưng họ biết suy ngẫm, đã đồng ý sửa đổi giá thành 1100 đồng vàng."
"Mặc dù không nhiều, nhưng dù sao cũng là một thái độ."
Tảng đá trong lòng Will rơi xuống đất, trước đó hắn thực sự đã nghe được tin tức từ bên Biala, trong lòng vốn nghi ngờ chuyện này là do Biala làm ra.
Nhưng bây giờ rõ ràng là đối phương muốn một thái độ, Will nghĩ về những vũ khí sắt tinh chế lần này, trong lòng liền càng chắc chắn hơn.
Họ không thể mất nguồn cung cấp từ Đế quốc Hỗn Độn!
"Vậy cuối cùng giá cả có tăng lên không?"
Kiều Tinh Nam nhìn Dole trước mặt, trên mặt lộ ra một chút ngạc nhiên hỏi.
Nhóm Dole trở về trang viên Utia vào ngày thứ ba sau khi Kiều Tinh Nam trở về.
Lúc này chính là ban đêm, Kiều Tinh Nam cùng các thẻ bài của Hỗn Độn Tạp Trì ngồi trong phòng mình, nghe Dole kể lại tình hình mấy ngày qua.
Nhóm Dole hai tháng qua thật không uổng công, số lượng đồng vàng kiếm được làm Kiều Tinh Nam không ngờ tới chưa nói, chỉ nói việc tăng giá với Goliland và Biala cũng đủ kịch tính rồi.
Bên Biala vì đắc tội với sứ thần thông thương của Hỗn Độn Tạp Trì mà bị tăng giá thuần túy là một tai nạn, nhưng là một đại lục mạnh mẽ, Đại lục Hỗn Độn không thể chịu được điều này.
Vì thế Dole, kẻ gian thương, nhân cơ hội đề xuất cướp bóc, à không đúng, là tăng giá.
"Goliland bị Biala hãm hại."
Dole cười tủm tỉm phân tích.
Hắn chỉ là khi ký lại hiệp định với Biala, không dấu vết mà nhắc đến Goliland, liền thấy rõ tâm địa xấu xa của họ.
Không ngờ, Goliland thực sự không đề phòng được hành động nhỏ của đối phương, vậy hắn không khách sáo mà lợi dụng.
Dù sao hai đế vương của hai quốc gia ít nhiều đều đã hãm hại chủ nhân của mình, đều không phải người tốt.
"Madipa là tự mình đề xuất tăng giá, nhưng vì đế quốc của họ hiện đang trong chiến loạn, cần nhiều vũ khí, nên định giá 1000 đồng vàng."
"Ngay cả bên Allance cũng đã tăng giá." Dole mở sổ ghi chép cho chủ nhân xem, "Nhưng vì Allance có quan hệ tốt với chủ nhân nên ta không lấy thêm của họ quá nhiều."
Chỉ là để giá của họ tăng lên 951 đồng vàng.
Kiều Tinh Nam nghe Dole kể lại, nhìn số đồng vàng mà hắn kiếm được trong hai tháng ngắn ngủi là 90 triệu, trong lòng không khỏi cảm thán, Dole thật sự là một thiên tài kinh doanh.
Dole cười tủm tỉm giải thích: "Cũng là nhờ vũ khí sắt tinh chế do Địa Tinh tộc chế tạo chất lượng thương thừa mới có được thành tích như vậy."
Hắn nhớ, vũ khí sắt tinh chế của Địa Tinh tộc ở thế giới của những chủ nhân trước còn từng bán với giá cao 3000 đồng vàng một món.
Hiện tại vẫn là bán lỗ rồi.
Nhưng dựa vào tình hình kinh tế của thế giới này, giá như vậy tạm thời cũng hợp lý, Dole trong lòng tính toán.
"Thời gian gần đây ngươi chuẩn bị mua đất?"
Kiều Tinh Nam nhìn vào kế hoạch tiếp theo của Dole.
Đây chính là việc mà Dole chuẩn bị báo cáo với Kiều Tinh Nam sau đó.
Thực ra không chỉ là mua đất, sau này Dole còn chuẩn bị thuê người mở cửa hàng, đến lúc đó tiền kiếm được, sẽ ghi vào sổ ghi chép của hắn.
Thẻ bài thương nhân Dole, mãi mãi không hài lòng với tiền bạc, hắn trời sinh mang theo khao khát tiền bạc, mỗi ngày đều nghĩ cách kiếm nhiều tiền hơn.
Mộc tộc có độ thân cận với thực vật cao, có thể phụ trách trồng trọt, Tinh Linh có độ thân cận với động vật có thể đi chăn nuôi, Nhân Ngư tộc giỏi dệt vải hoặc nuôi trà Thiên Minh còn có thể kiêm nuôi cá, những thẻ bài Nhân tộc khác đa phần đều có kỹ năng của riêng mình.
Đến lúc đó hàng hóa mà bên họ bán ra chắc chắn sẽ bị tranh mua.
Dole cười tủm tỉm nói với Kiều Tinh Nam về kế hoạch của mình, "Chủ nhân thấy sao?"
Điều mấu chốt của việc này chính là việc rút thẻ bài sau đó của Kiều Tinh Nam.
Kiều Tinh Nam cũng hiểu ý của Dole.
Mua đất để trồng trọt hoặc chăn nuôi, hoặc mở các loại cửa hàng, đến lúc đó Dole sẽ nắm toàn bộ cục diện. Còn các thẻ bài khác mỗi người làm nhiệm vụ của mình, chắc chắn sẽ kiếm được nhiều tiền.
Nhưng dù là Dole hay Kiều Tinh Nam đều biết, họ không thể rút thẻ bài quy mô lớn, một mặt là vì tính không xác định của việc rút thẻ bài, mặt khác là giữa các đại lục tuy có thể thông thương nhưng vẫn có hạn chế, số lượng thẻ bài quá nhiều sẽ gây chú ý.
Kiều Tinh Nam nghĩ đến những vấn đề này, sau khi nói ra, lại bổ sung: "Nhưng thực sự có thể thử một lần."
Kế hoạch của Dole cần rất nhiều loại thẻ bài, chắc chắn sẽ có lúc trúng.
Nhưng tạm thời không thể vội, trong một khoảng thời gian không thể rút quá nhiều thẻ bài, nếu không sẽ quá thu hút sự chú ý.
"Sức lao động có thể thuê Nhân tộc ở đại lục Ujasol."
"Đúng vậy, chủ nhân."
Đôi mắt cười tủm tỉm của Dole hơi mở ra, đôi mắt hồ ly lộ ra vài phần hưng phấn.
Đối với hắn mà nói, một chủ nhân luôn ủng hộ kế hoạch của mình thực sự quá khó tìm, nhất là chủ nhân này lại còn thông minh đáng yêu nữa chứ.
Kiều Tinh Nam gật đầu, sau đó nhìn về phía Widdith đang ngồi bên cạnh Mia Trước đó hắn nghe Dole kể về xung đột nhỏ khi thông thương, Widdith đóng vai trò rất lớn trong đó, kỹ năng [Vẽ Địa Làm Lao] của hắn được Dole đánh giá rất cao.
Điều này khiến Kiều Tinh Nam sinh ra vài phần tò mò với kỹ năng này.
Ban đầu, Kiều Tinh Nam nghĩ kỹ năng của Widdith chỉ giống như kỹ năng của chú Stall, là khống chế đối phương, bây giờ xem ra còn có thêm trạng thái debuff?
Widdith đeo găng tay da, ngón trỏ đẩy nhẹ vành nón, càng làm nổi bật cằm góc cạnh của hắn, hắn gật đầu.
"Là giám ngục trưởng, khi khống chế phạm nhân, còn cần kịp thời trừng phạt đối phương."
Đây là buff phụ theo nghề, thường đi kèm với tâm trạng của Widdith, vì thế hệ thống không ghi rõ.
Kiều Tinh Nam đã hiểu, trên mặt lộ ra một chút kính trọng: "Cảm ơn Widdith đã duy trì sự yên bình của Hỗn Độn Tạp Trì."
Kiều Tinh Nam rất tôn trọng các quân nhân hoặc giám ngục trưởng mang tính trừng ác và bảo vệ.
Ánh mắt của Widdith dừng trên đôi mắt chân thành của Kiều Tinh Nam, hắn hơi sững sờ, không rời mắt, chỉ chăm chú nhìn chủ nhân của mình, giọng nói trầm thấp: "Đây là trách nhiệm của ta."
Giám ngục trưởng thứ ba của Hỗn Độn Tạp Trì, Widdith, luôn tự hào về nghề của mình. Kiều Tinh Nam nghe vậy, nghiêm trang cúi chào.
Quan Tinh Giả Aure lúc này cũng như các thẻ bài khác, lặng lẽ lắng nghe chủ nhân và Widdith nói chuyện.
Không ai biết dưới lớp mạng che mắt của Quan Tinh Giả là đôi mắt mờ ảo, đang không chớp mắt nhìn chủ nhân. Trong mắt hắn, chủ nhân như ngôi sao sáng nhất trên bầu trời đêm, mỗi cử động đều tỏa sáng rực rỡ.
Aure biết, các thẻ bài khác chắc chắn đang ghen tị với sự chú ý mà Widdith nhận được từ chủ nhân.
Nhưng Aure không như vậy, Aure tự tin rằng mình rồi sẽ trở thành cánh tay đắc lực của chủ nhân!
Ánh sáng của Dole và Widdith chỉ là tạm thời.
Chiến thắng mãi mãi thuộc về Quan Tinh Giả may mắn Aure!
Kiều Tinh Nam không biết có một thẻ bài đang nỗ lực hết mình vì mình.
Hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi, kể lại những chuyện đã xảy ra ở Vùng Đất Thần Bí cho các thẻ bài trước mặt.
Nói đến đây, Kiều Tinh Nam cũng kể ra vấn đề khiến mình đau đầu trước đó.
Chỉ dựa vào mình hắn muốn tìm một đại lục mới hoặc thay đổi tọa độ Đại lục Hỗn Độn sang đại lục mới, quả thực có chút khó khăn.
Kiều Tinh Nam suy nghĩ, nếu thực sự không được, một lát nữa đi hỏi 035, xem có cách giải quyết không.
Mặc dù hy vọng không lớn.
Nghe chủ nhân nói về những chuyện ở Vùng Đất Thần Bí, Mana, Rende và Hỏa Nhất cũng bổ sung thêm.
Cuộc sống ở Vùng Đất Thần Bí thực sự quá đa dạng.
Đặc biệt là khi nói đến việc một số thẻ bài của họ có thể mang theo một chút thần lực trong tấn công, Riert vô cùng ghen tị, vừa nghe đã biết mấy thẻ bài này mạnh hơn.
Nhưng khi biết chủ nhân vì Vùng Đất Thần Bí mà có thêm phiền phức, Riert cũng không thấy Vùng Đất Thần Bí tốt nữa.
Riert muốn giúp Kiều Tinh Nam, nhưng trong đầu hắn ngoài rượu và kiếm, không nghĩ ra cách giải quyết vấn đề.
Thực tế, những vấn đề này đối với tất cả thẻ bài đều là quá sức.
Làm gì thẻ bài nào rảnh rỗi lại đi tìm cách để có được một đại lục, hoặc làm sao để một đại lục mới có tọa độ của Hỗn Độn Tạp Trì?
Kiều Tinh Nam nhìn mặt các thẻ bài trước mặt đều lộ ra vẻ bối rối, cũng biết vấn đề này đối với họ là rất khó.
Kiều Tinh Nam mím môi, vừa định nói không cần quá lo lắng, không biết cũng không sao.
Ngay sau đó hắn nghe thấy tiếng ghế dịch chuyển nhẹ, Kiều Tinh Nam ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy Aure với vẻ mặt bình tĩnh đứng ở cửa sổ.
Ánh trăng mờ ảo qua cửa sổ chiếu xuống đất, cũng rơi trên áo bào trắng của Quan Tinh Giả. Tà áo nhuộm một lớp ánh bạc nhạt nhòa của mặt trăng, cùng với hoa văn chìm trên tay áo càng khiến vẻ mặt của hắn thêm thanh lạnh và thần bí.
"Chủ nhân, phần thưởng của Thăng Tinh Nguyệt có [Kinh Nghiệm Của Trưởng Giả Tinh Vực], có thể sẽ giúp ích cho ngài."
【Đinh, kỹ năng [Thánh Thính Quan Tinh] của thẻ bài Aure - Quan Tinh Giả đã vào thời gian làm lạnh. 】
Có [Thánh Thính Quan Tinh] với khả năng dự đoán thành công 35%, Kiều Tinh Nam vẫn khá coi trọng, nhưng, kinh nghiệm của trưởng giả tinh vực là gì?
Chuyện này thực ra rất ít thẻ bài biết, dù sao Thăng Tinh Nguyệt đối với Hỗn Độn Tạp Trì mà nói, bình thường đều không đạt tiêu chuẩn. Cũng chỉ có Aure bình thường gần gũi với hệ thống mới biết điều này.
Vẻ mặt của Aure bình thản, giọng nói không nhanh không chậm, vô tình mang lại cho người ta cảm giác an toàn.
"Trong Thăng Tinh Nguyệt, Tạp Trì được đánh giá đạt ba sao trở lên sẽ nhận được phần thưởng, [Kinh Nghiệm Của Trưởng Giả Tinh Vực] chỉ là một trong số đó."
Vị Quan Tinh Giả trẻ tuổi này dù sao bản lĩnh vẫn chưa đủ, ít nhất nếu trưởng lão của họ là Moli ở đây thì có thể diễn xuất ra dáng vẻ khiến người ta tin tưởng hơn.
Stall thậm chí nghe ra giọng của đối phương có chút run rẩy, nhưng đây chỉ là chuyện nhỏ, không ảnh hưởng gì quá lớn.
Kiều Tinh Nam chăm chú nghe đối phương nói.
Trưởng giả tinh vực, còn gọi là chủ ý thức của tinh vực, đại khái tương đương với cấp trên của tất cả chủ ý thức của tạp trì. Họ và Tinh Vực Tạp Trì gắn kết chặt chẽ, là những tồn tại hiểu biết nhiều nhất trên thế giới, gần như không có chuyện gì có thể làm khó họ.
Còn [Kinh Nghiệm Của Trưởng Giả Tinh Vực] là phần thưởng của Thăng Tinh Nguyệt, Tạp Trì đạt đủ sao có thể chọn phần thưởng này.
"Chủ nhân có thể hỏi trưởng giả tinh vực một vấn đề, nhờ họ giúp đỡ."
Aure nói ra ý tưởng của mình.
Thực ra phần thưởng này có chút lừa đảo, dù sao phải bỏ ra rất nhiều công sức nâng cấp Tạp Trì, kết quả lúc chọn phần thưởng lại chỉ có thể hỏi một vấn đề.
Nhưng không thể phủ nhận, đây là hy vọng duy nhất của Kiều Tinh Nam.
Nếu mình hỏi trưởng giả tinh vực, liệu có cách vượt qua khó khăn hiện tại không?
Kiều Tinh Nam không rõ, nhưng muốn thử.
Đặc biệt là khi Thăng Tinh Nguyệt còn có ích cho Hỗn Độn Tạp Trì.
Một lát nữa còn cần hỏi kỹ 035 về hoạt động [Tạp Trì Thăng Tinh Nguyệt] .
Kiều Tinh Nam đã có suy tính trong lòng, hắn nhìn về phía Aure trước mặt, ánh mắt ấm áp nói: "Cảm ơn Aure, đề nghị của ngươi rất có ích cho ta."
"Giúp được chủ nhân là vinh hạnh của ta."
Aure giữ vẻ mặt nghiêm nghị, thực ra tay đặt dưới bàn đã kích động nắm chặt lại.
Mình đã thành công bước ra bước đầu tiên!
Sẽ có một ngày mình trở thành người đầu tiên trong tộc Quan Tinh Giả, trở thành cánh tay đắc lực của chủ nhân!
"Hỗn Độn Tạp Trì hiện tại mấy đạt sao?"
Kiều Tinh Nam chợt nhớ ra, Aure nói phải ba sao mới có phần thưởng, vậy hiện tại Hỗn Độn Tạp Trì mấy sao?
Kiều Tinh Nam thực ra đã chuẩn bị tinh thần cho tình huống xấu nhất, 035 rất ngây thơ, gần như không giấu được chuyện gì, hắn cũng nhận ra sự bất thường của Hỗn Độn Tạp Trì.
Dù chỉ là một sao cũng không sao, dù sao ba sao cũng từ một sao nâng lên, chậm rãi cũng được.
Nghe câu hỏi của Kiều Tinh Nam, tất cả thẻ bài đều sững sờ.
Thấy mọi người mãi không nói gì, Kiều Tinh Nam vừa định nói gì đó, đột nhiên nghe thấy tiếng nấc cụt không ngừng.
Mặc dù tiếng nấc rất nhẹ, nhưng lúc này bầu không khí đặc biệt yên tĩnh, nên tiếng nấc cụt rất rõ ràng.
Kiều Tinh Nam ngẩng đầu, liền thấy Mia ngồi đối diện hắn, lưng thẳng, vẻ mặt lạnh nhạt, đôi mắt màu hổ phách vẫn sắc bén, dáng vẻ nữ thần lạnh lùng, nhưng tay lại bịt miệng.
Thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng nấc cụt của nàng.
Kiều Tinh Nam liền ra hiệu cho Widdith ngồi bên cạnh nàng rót cho Mia ly nước.
Các thẻ bài khác cũng quan tâm nhìn nàng, bầu không khí kỳ quái trước đó dần biến mất.
Mia uống một ngụm nước, cảm nhận được sự thay đổi không khí xung quanh, cũng không còn nấc cụt nữa. Nàng đối diện với ánh mắt quan tâm của Kiều Tinh Nam, mím môi, giọng có chút ngại ngùng: "Cảm ơn chủ nhân."
Kiều Tinh Nam phất tay, tỏ ý không sao, nấc cụt là chuyện bình thường, ai cũng có.
Chủ đề trước đó Kiều Tinh Nam nhận thấy sự né tránh của các thẻ bài, cũng không định hỏi thêm, vừa định để mọi người nghỉ ngơi.
Thì hắn nghe thấy giọng nói ôn hòa tao nhã của chú Stall.
"Hỗn Độn Tạp Trì, chưa đạt được sao nào."[/HIDE-THANKS]