Chương 160: Không nên tin tưởng nàng..
[HIDE-THANKS]Editor: Phong Hà
"Dương trưởng lão, sao ông đến sớm vậy?" Lần này, Phượng Sở Ca đơn độc đến, ngay cả nhóm Tử Lan luôn cận kề bên cạnh cũng bị nàng lấy cớ điều đi. Nàng nhẹ nhàng nhướng mày, cười nói: "Bất quá, không phải ông nói bên trong có yêu thú sao? Ông không sợ à?"
Dương trưởng lão nghe vậy, râu vểnh cả lên: "Đây có là chuyện gì, chỉ là yêu thú mà thôi, sao có thể vào mắt ta được?"
Phượng Sở Ca khẽ cong môi.
Còn không biết buổi trưa hôm nay, là ai nghe thấy lời nàng nói liền kinh hãi cả người.
Chẳng qua, không sợ là chuyện tốt.
"Vậy chúng ta vào thôi." Phượng Sở Ca trực tiếp quyết định.
"Đồ nhi.. Ngươi nhất định phải cứu nó?" Ngay tại thời điểm này, Dương trưởng lão vẫn còn chút do dự.
Không phải không dám, mà bên trong là yêu thú. Một khi thả ra chỉ sợ gieo họa nhân gian.
"Đúng vậy."
"Nhưng.. Nó là yêu thú.."
"Không đúng, Dương trưởng lão, có lẽ khi ông gặp được hắn cũng sẽ không nói như vậy nữa."
"Cái này.." Cuối cùng, Dương trưởng lão cũng khuất phục trước Phượng Sở Ca: "Được, vào thôi."
* * *
Từ bên ngoài mở ra cánh cổng Trấn Yêu tháp. Phòng ngừa tình huống bất ngờ, Phượng Sở Ca dùng linh lực chèo chống cửa sắt.
Toàn bộ trong tháp vẫn một mảnh yên tĩnh.
Vừa đi vào, Dương trưởng lão không khỏi rùng mình một cái.
Tính một chút..
Dường như đã mấy năm rồi ông chưa đến tháp này..
Nhưng mà, nói ra ông cũng chưa từng cùng yêu thú chính diện tiếp xúc qua. Chẳng qua là nghe người ta miêu tả lại hình dáng yêu thú mà thôi.
Gió lạnh thổi khắp bốn phía..
Cả người Dương trưởng lão rùng mình một cái.
Phượng Sở Ca đang muốn lấy ra dạ minh châu chiếu sáng, thì đã thấy Dương trưởng lão lấy một tờ giấy từ trong ngực ra.
Nhắm mắt, khẽ đọc thần chú.
Tờ giấy bị thiêu đốt..
Cũng tại thời khắc này, một luồng khí trắng lướt qua trước mặt.
Đợi tờ giấy kia cháy hết, khí lưu thoáng hiện lên màu của ngọn lửa.
Nhất thời, tòa tháp u ám tối tăm bỗng trở nên sáng sủa hẳn ra.
Phượng Sở Ca ngạc nhiên nhìn hết thảy mọi chuyện.
Thì ra..
Đây chính là bùa chú sư.
Có lẽ phát giác được ánh mắt Phượng Sở Ca, Dương trưởng lão nghiêng đầu tới: "Thế nào, có phải sư phụ rất lợi hại không?"
Phượng Sở Ca xem như không thấy.
Từ trước tới giờ, nàng chưa từng thấy lão đầu nào tự luyến như vậy.
Đột nhiên, một đạo khí lưu mạnh mẽ từ giữa không trung đánh tới.
Dương trưởng lão còn đang cười nhạt chợt thần sắc nghiêm túc hẳn lên.
"Hắn tới." Phượng Sở Ca cảm nhận được cỗ khí tức khác thường, chắc chắn đây chính là Yêu Dạ.
Quả nhiên, một thân ảnh màu đỏ đánh thẳng về phía Dương trưởng lão.
Dương trưởng lão cả kinh, lui về phía sau nghênh đón chiêu số của Yêu Dạ.
Áo đỏ tung bay, bạch quang tỏa khắp phía.
Chính những luồng bạch quang quẩn quanh tạo cho hắn cảm giác hư vô, mờ ảo.
Thực lực Yêu Dạ rất mạnh. Ít nhất, Phượng Sở Ca không nhìn thấu thực lực chân chính của hắn.
Thậm chí, đánh cùng Dương trưởng lão, hắn cũng mơ hồ chiếm thượng phong.
Lúc này Yêu Dạ rất tức giận.
Hắn không nghĩ tới lúc Phượng Sở Ca đến sẽ mang theo một người xa lạ.
Hơn nữa, hắn dò xét được thực lực lão đầu này rất mạnh.
Chỉ một khắc, Yêu Dạ đã nhận định Phượng Sở Ca cố ý dẫn người đến đối phó hắn!
Trên khuôn mặt trầm mặc ẩn chứa sự thất vọng sâu sắc, thậm chí có chút tuyệt vọng.
Đúng vậy..
Không nên tin tưởng loài người, hắn đã từng chịu thua thiệt trên tay loài người không chỉ một lần, không phải sao? Bây giờ lại không nhớ lâu như vậy, hôm nay còn tin tưởng lời nói của Phượng Sở Ca..
Nghĩ đến đây, Yêu Dạ xuất thủ càng thêm tàn nhẫn![/HIDE-THANKS]
"Dương trưởng lão, sao ông đến sớm vậy?" Lần này, Phượng Sở Ca đơn độc đến, ngay cả nhóm Tử Lan luôn cận kề bên cạnh cũng bị nàng lấy cớ điều đi. Nàng nhẹ nhàng nhướng mày, cười nói: "Bất quá, không phải ông nói bên trong có yêu thú sao? Ông không sợ à?"
Dương trưởng lão nghe vậy, râu vểnh cả lên: "Đây có là chuyện gì, chỉ là yêu thú mà thôi, sao có thể vào mắt ta được?"
Phượng Sở Ca khẽ cong môi.
Còn không biết buổi trưa hôm nay, là ai nghe thấy lời nàng nói liền kinh hãi cả người.
Chẳng qua, không sợ là chuyện tốt.
"Vậy chúng ta vào thôi." Phượng Sở Ca trực tiếp quyết định.
"Đồ nhi.. Ngươi nhất định phải cứu nó?" Ngay tại thời điểm này, Dương trưởng lão vẫn còn chút do dự.
Không phải không dám, mà bên trong là yêu thú. Một khi thả ra chỉ sợ gieo họa nhân gian.
"Đúng vậy."
"Nhưng.. Nó là yêu thú.."
"Không đúng, Dương trưởng lão, có lẽ khi ông gặp được hắn cũng sẽ không nói như vậy nữa."
"Cái này.." Cuối cùng, Dương trưởng lão cũng khuất phục trước Phượng Sở Ca: "Được, vào thôi."
* * *
Từ bên ngoài mở ra cánh cổng Trấn Yêu tháp. Phòng ngừa tình huống bất ngờ, Phượng Sở Ca dùng linh lực chèo chống cửa sắt.
Toàn bộ trong tháp vẫn một mảnh yên tĩnh.
Vừa đi vào, Dương trưởng lão không khỏi rùng mình một cái.
Tính một chút..
Dường như đã mấy năm rồi ông chưa đến tháp này..
Nhưng mà, nói ra ông cũng chưa từng cùng yêu thú chính diện tiếp xúc qua. Chẳng qua là nghe người ta miêu tả lại hình dáng yêu thú mà thôi.
Gió lạnh thổi khắp bốn phía..
Cả người Dương trưởng lão rùng mình một cái.
Phượng Sở Ca đang muốn lấy ra dạ minh châu chiếu sáng, thì đã thấy Dương trưởng lão lấy một tờ giấy từ trong ngực ra.
Nhắm mắt, khẽ đọc thần chú.
Tờ giấy bị thiêu đốt..
Cũng tại thời khắc này, một luồng khí trắng lướt qua trước mặt.
Đợi tờ giấy kia cháy hết, khí lưu thoáng hiện lên màu của ngọn lửa.
Nhất thời, tòa tháp u ám tối tăm bỗng trở nên sáng sủa hẳn ra.
Phượng Sở Ca ngạc nhiên nhìn hết thảy mọi chuyện.
Thì ra..
Đây chính là bùa chú sư.
Có lẽ phát giác được ánh mắt Phượng Sở Ca, Dương trưởng lão nghiêng đầu tới: "Thế nào, có phải sư phụ rất lợi hại không?"
Phượng Sở Ca xem như không thấy.
Từ trước tới giờ, nàng chưa từng thấy lão đầu nào tự luyến như vậy.
Đột nhiên, một đạo khí lưu mạnh mẽ từ giữa không trung đánh tới.
Dương trưởng lão còn đang cười nhạt chợt thần sắc nghiêm túc hẳn lên.
"Hắn tới." Phượng Sở Ca cảm nhận được cỗ khí tức khác thường, chắc chắn đây chính là Yêu Dạ.
Quả nhiên, một thân ảnh màu đỏ đánh thẳng về phía Dương trưởng lão.
Dương trưởng lão cả kinh, lui về phía sau nghênh đón chiêu số của Yêu Dạ.
Áo đỏ tung bay, bạch quang tỏa khắp phía.
Chính những luồng bạch quang quẩn quanh tạo cho hắn cảm giác hư vô, mờ ảo.
Thực lực Yêu Dạ rất mạnh. Ít nhất, Phượng Sở Ca không nhìn thấu thực lực chân chính của hắn.
Thậm chí, đánh cùng Dương trưởng lão, hắn cũng mơ hồ chiếm thượng phong.
Lúc này Yêu Dạ rất tức giận.
Hắn không nghĩ tới lúc Phượng Sở Ca đến sẽ mang theo một người xa lạ.
Hơn nữa, hắn dò xét được thực lực lão đầu này rất mạnh.
Chỉ một khắc, Yêu Dạ đã nhận định Phượng Sở Ca cố ý dẫn người đến đối phó hắn!
Trên khuôn mặt trầm mặc ẩn chứa sự thất vọng sâu sắc, thậm chí có chút tuyệt vọng.
Đúng vậy..
Không nên tin tưởng loài người, hắn đã từng chịu thua thiệt trên tay loài người không chỉ một lần, không phải sao? Bây giờ lại không nhớ lâu như vậy, hôm nay còn tin tưởng lời nói của Phượng Sở Ca..
Nghĩ đến đây, Yêu Dạ xuất thủ càng thêm tàn nhẫn![/HIDE-THANKS]