Welcome! You have been invited by mefonef to join our community. Please click here to register.
Chương 90

[HIDE-THANKS]
Bên ngoài đề tài thảo luận bay khắp trời một chút cũng không ảnh hưởng đến Thẩm Dữ và Bạc Kha Nhiễm.

Hai người là đương sự nhưng mỗi ngày nên làm gì thì làm cái đó, dường như chuyện bên ngoài không phải đang bàn tán đến bọn họ.

Tóm lại chính là không phủ nhận cũng không giải thích.

Fans cũng không vì bọn họ không phủ nhận không giải thích mà lại gây chuyện.

Fans hai nhà đều biết thần tượng của họ rất điệu thấp.

Bọn họ sẽ không cố tình làm sáng tỏ, cũng không để người khác thay mặt đứng ra chính là họ lười để ý đến việc này.

Từ khi xuất đạo đến nay, Thẩm Dữ chưa bao giờ thích tạo sự nổi tiếng cho bản thân.

Còn Bạc Kha Nhiễm cùng hai vị nam minh tinh thì từng bị xào CP, nguyên nhân bởi vì cô từng đóng cặp với hai người này.

Cho dù là trước đây cũng không có chụp được sự mờ ám giữa những người này, cho nên cho dù xào CP thế nào đi chăng nữa, cũng không thắng nổi thời gian.

Về sau, họ cũng hiểu được thần tượng của họ là người như thế nào.

Mà Thẩm Dữ lại càng không phải nói nhiều.

Vì vậy mặc dù hai người không có làm sáng tỏ chuyện kia cũng không có ảnh hưởng bao nhiêu đến cuộc sống.

Đại khái là tập mãi thành quen rồi đi.

Mặc dù hai người sống rất vui vẻ, nhưng có người lại đứng ngồi không yên.

Vì thế hôm nay Bạc Kha Nhiễm nhận được điện thoại của Bạc Lập.

Bạc Lập gọi cô đi ăn cơm chiều.

Ông cũng không nói thêm cái gì, nhưng Bạc Kha Nhiễm biết hôm nay ông đến chắc chắn là có dụng ý.

Sau khi xuống xe, Bạc Kha Nhiễm liền để cho A Miên đi về trước.

A Miên biết cô ăn cơm với ai, cho nên liền yên tâm rời đi.

Cô tránh những chỗ đông người, sau đó rảo bước lên lầu hai.

Đi đến một gian phòng bao, cô dừng lại trước cửa gõ hai tiếng, bên trong liền truyền ra thanh âm trầm ổn.

"Vào đi."

Bạc Kha Nhiễm đẩy cửa đi vào, sau đó thấy được Bạc Lập đang ngồi ở đằng kia.

Mà Bạc Lập vừa ngẩng đầu thì thấy Bạc Kha Nhiễm cũng rất sửng sốt.

Toàn thân trên dưới của cô trừ bỏ đôi mắt, những chỗ khác đều được bọc kín mít.

Nhưng Bạc Lập chỉ sửng sốt hai giây, bởi vì ông biết.

Cô hiện tại không chỉ là con gái Bạc Kha Nhiễm của ông, hơn nữa chính là tiểu minh tinh đang hồng trong giới giải trí Bạc Kha Nhiễm.

Bởi vì ngày trước ông rất không thích công việc của cô, cho nên quan hệ của hai người, ở bên ngoài không một ai biết được.

Cho nên cô che chắn kĩ như vậy cũng là điều hiển nhiên.

Sau khi đóng cửa, cô đi qua bên chỗ ông.

"Ba." Bạc Kha Nhiễm ngồi đối diện ông, thuận thế tháo khẩu trang cùng mũ lưỡi trai xuống.

Bạc Lập ừ một tiếng.

Trước khi cô đến đồ ăn cũng đều đã gọi xong.

Bạc Kha Nhiễm nhìn những món ăn đầy đủ sắc vị đang bày ở trên bàn, trên cơ bản đều là những món cô thích.

Kì thật những món mà cô thích ông đều nhớ rất rõ.

Bạc Lập nhìn Bạc Kha Nhiễm có chút thất thần, mở miệng nói: "Ăn cơm đi."

Bạc Kha Nhiễm nhìn thoáng qua Bạc Lập, gật đầu.

"Vâng."

Cô cầm lấy chén đũa, một bên dùng nước nóng trán qua một lần.

"Gần đây công việc có mệt mỏi không?" Bạc Lập mở miệng hỏi cô.

Từ lần đó đến nay, Bạc Kha Nhiễm có thể cảm nhận được thái độ của Bạc Lập đối với cô thay đổi rất nhiều.

Trên có bản vài ngày ông sẽ gọi cho cô một cuộc điện thoại, đại bộ phận là quan tâm và hỏi thăm.

Ngay từ đầu Bạc Kha Nhiễm có chút khiếp sợ, nhưng qua một vài lần, đã bắt đầu dần dần thành thói quen.

Hai người mỗi lần trò chuyện sẽ không quá lâu, dài nhất thì chỉ hơn mười phút, ngắn thì ba bốn phút, nhưng mặc thế nào đi chăng nữa, cô vẫn cảm nhận được, Bạc Lập đang chậm rãi thay đổi.

Ông đang nỗ lực muốn hiểu cô nhiều hơn một chút.

Hiện tại Bạc Kha Nhiễm đã hai mươi hai tuổi, đã sớm qua cái tuổi cần tình yêu thương của cha rồi.

Nhưng đối mặt với sự quan tâm của Bạc Lập, cô không khống chế được mà vui mừng, cũng mơ hồ có chút chờ mong.

Ông chủ động tới gần cô, Bạc Kha Nhiễm tự nhiên sẽ không có ý đẩy ông ra.

Bạc Lập trừ bỏ lâu lâu gọi điện cho cô, thường thường cũng sẽ kêu cô cùng Thẩm Dữ về nhà ăn cơm.

Quan hệ của hai người lập tức không thể tốt lên ngay được, nhưng người sáng suốt có thể nhìn ra, quan hệ của họ so với trước đây thay đổi không phải chỉ một chút.

Cũng đã bắt đầu thấy được tình thân giữa cha con.

**

Bữa cơm đã ăn được một nửa, Bạc Lập trừ bỏ hỏi công việc dạo này của cô, còn nhắc nhở cô ở bên ngoài không nên làm việc quá mệt nhọc, một câu cũng không đề cập đến chuyện trên mạng của cô và Thẩm Dữ.

Bạc Kha Nhiễm dù không nói ra, nhưng trong lòng lại có chút hoài nghi.

Chẳng lẽ cô đã nghĩ sai?

Ông gọi cô qua đây đơn thuần chỉ muốn ăn một bữa cơm chiều mà thôi?

Sau khi Bạc Kha Nhiễm ăn cơm xong, cô bưng ly trà lúa mạch đang để bên cạnh uống.

Khi một lần nữa đưa chén trà lên uống, Bạc Lập mở miệng.

"Nhiễm Nhiễm."

Bạc Kha Nhiễm buông chén trà lúa mạch đang bưng trên tay ra, ngẩng đầu nhìn về phía ông.

"Vâng?"

Bạc Lập cũng theo đó buông đũa ra, nghiêm túc nhìn cô.

"Những lời đồn đại giữa con và A Dữ ở trên mạng.. Các con nghĩ thế nào?"

Hôm nay ông gọi cô ăn cơm, mục đích cuối cùng chính là việc này.

Nếu như là lúc trước, Bạc Kha Nhiễm đại khái sẽ có chút bất an, nhưng hiện tại, trong lòng của cô đối với Bạc Lập không còn mâu thuẫn và sợ hãi nữa.

Bạc Kha Nhiễm nghĩ nghĩ, liền đem những lời nói của Thẩm Dữ nói với mình nói lại một lần.

Sau khi nghe xong, Bạc Lập cũng không lập tức trả lời, mà là cau mày trầm tư một hồi, ông đang suy xét những lời vừa rồi của Bạc Kha Nhiễm, đồng thời cũng nghiền ngẫm ý tứ của Thẩm Dữ.

Tự nhiên Bạc Kha Nhiễm cũng không nói gì.

Sau một lúc lâu qua đi, Bạc Lập mới một lần nữa mở miệng.

"Nếu các con đều đã có suy nghĩ của riêng mình, ba cũng không cần thiết phải lo lắng chuyện hai đứa nữa."

Thật ra hôm nay ông đến tìm cô, cũng chính là muốn biết thái độ của hai người đối với chuyện này, nếu mọi việc đã nằm trong bàn tay của họ, vậy ông cũng không cần phải lo lắng gì thêm.

Một bữa cơm chấm dứt, hai người ăn ý không nhắc đến đề tài này nữa.

"Đi thôi." Bạc Lập cầm lấy áo khoác đang vắt trên ghế.

"Vâng." Bạc Kha Nhiễm cũng cầm lấy áo khoác lên theo sau.

Trước khi bước ra khỏi phòng cô đã đeo khẩu trang và mũ lưỡi trai đầy đủ.

Hai người từ lầu hai đi xuống, lúc này trong đại sảnh có rất nhiều người đang dùng cơm, cũng bởi vì có rất nhiều người ăn cơm ở đây, cho nên không có ai chú ý đến hai người.

Xuyên qua đại sảnh, đi đến cửa nhà hàng.

"Không lái xe đến đây sao?" Bạc Lập hỏi.

"Vâng, A Miên đưa con đến đây."

Bạc Lập gật đầu: "Vậy một hồi nữa nói chú Lý đưa con về nhà."

Đang nói chuyện, một chiếc xe việt dã hướng chỗ họ đang đứng chạy đến.

Đúng là xe của Bạc Lập.

Mà lái xe chính là chú Lý, là cảnh vệ kiêm tài xế của Bạc Lập.

"Được." Bạc Kha Nhiễm gật đầu.

Vừa lúc cũng có một đám người từ trong nhà hàng đi ra, đại khái là một ít nhân viên của các công ty, uống không ít rượu, đi đường cũng đều nghiêng ngả lảo đảo, nói chuyện với nhau đều là liên quan đến thương trường.

Bạc Lập nhíu nhíu mày, theo bản năng kéo Bạc Kha Nhiễm về phía của mình.

Bạc Kha Nhiễm còn chưa kịp phản ứng đã được Bạc Lập kéo sang bên cạnh che chở.

"Để ý một chút." Ông dặn dò.

Lúc này, chú Lý cũng đã đánh xe lại đứng bên cạnh chờ.

Bạc Lập liền che chắn cho cô đến bên cửa xe, giúp cô mở cửa ngồi vào trong trước.

Chờ Bạc Kha Nhiễm ngồi xong, Bạc Lập cũng theo sau ngồi vào.

"Đi thôi, đưa Nhiễm Nhiễm về nhà trước." Bạc Lập nói với chú Lý đang lái xe đằng trước.

"Dạ."

Chiếc xe việt dã đang đậu trước nhà hàng rất nhanh cũng đã rời khỏi, sau một lúc liền biến mất trong dòng xe cộ đông đúc.

Mà sau khi xe việt dã biến mất, trên lầu hai đối diện nhà hàng mơ hồ có một điểm đỏ thoáng hiện lên.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 91

[HIDE-THANKS]
Rạng sáng 3h, Bạc Kha Nhiễm bị tiếng chuông điện thoại kêu vang đánh thức.

Hai mắt cô nhập nhèm cầm điện thoại đang để một bên, không thấy rõ tên trên điện thoại đã bắt máy.

Ý thức chưa rõ ràng cô đã a lô một tiếng.

Đầu bên kia truyền đến tiếng nói của Nguyễn Lệ, bỏi vì hiện tại Bạc Kha Nhiễm chưa tỉnh táo hoàn toàn, cho nên cô cũng không phát giác được trong giọng nói của Nguyễn Lệ mang theo kinh hoảng cùng vô thố, tự nhiên cũng không nghe rõ chị đang nói đến cái gì, liền vô ý thức ừ một tiếng.

"Kha Nhiễm, em có nghiêm túc nghe cho xong không đó?"

"Dạ.. nghe xong.."

"Có chuyện lớn xảy ra rồi!"

Thanh âm của Nguyễn Lệ cao lên mấy độ, rõ rang Bạc Kha Nhiễm đã thanh tỉnh hơn không ít.

"Em lên hot search, bị người bao dưỡng."

Một câu nói cuối cùng của Nguyễn Lệ làm cho Bạc Kha Nhiễm hoàn toàn tỉnh táo.

"Cái gì?"

Thời điểm tiếng chuông điện thoại vang lên, Thẩm Dữ cũng đã tỉnh lại, cho nên lúc nghe được câu hỏi của cô, anh mơ hồ cảm giác được có chuyện không thích hợp.

Thẩm Dữ lập tức từ trên giường ngồi dậy, liếc mắt một cái liền nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn của cô hơi tái nhợt, hiển nhiên là đã chịu kinh hách gì đó.

"Làm sao vậy, xảy ra chuyện gì?"

Bạc Kha Nhiễm nghiêng đầu nhìn về phía Thẩm Dữ, có chút ngốc, môi đóng mở vài cái, nhưng không có nói ra được cái gì.

Thẩm Dữ dứt khoát lấy điện thoại từ trên tay cô, điện thoại còn chưa có ngắt, điện báo hiển thị là Nguyễn Lệ.

"Xảy ra chuyện gì?"

Anh trực tiếp hỏi Nguyễn Lệ ở đầu dây bên kia điện thoại.

Nguyễn Lệ trầm mặc hai giây, nói.

"Cậu xem Weibo sẽ biết."

Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Dữ nhanh chóng mở Weibo ra.

Thình lình nhìn thấy một cái hot search treo ở trang đầu.

# Bạc Kha Nhiễm có kim chủ chống lưng

Bên dưới có rất nhiều bình luận mang tính 'bùng nổ', có thể thấy được lượng tương tác đáng sợ đến cỡ nào.

Sau khi đăng nhập, Bạc Kha Nhiễm thấy được động thái trên Weibo.

Tiểu hoa thanh thuần Bạc Kha Nhiễm cùng một nam tử trung niên lén lút gặp nhau, động tác của hai người thân mật tựa tình lữ, hơn nữa tiểu hoa còn bước lên xe nhà trai, chẳng lẽ thanh thuần đều chỉ là biểu hiện giả dối?

Bên dưới bài viết là một đoạn video.

Xem từ trên video, nhà trai có động tác cho nhà gái rất rõ ràng.

Trước khi lên xe, Bạc Kha Nhiễm bao bịt tương đối kín kẽ, rất khó để nhận ra cô, nhưng sau khi lên xe cô liền tháo khẩu trang ra.

Bởi vì khoảng cách có chút xa, cũng có chút mơ hồ, nhưng cũng không ảnh hưởng đến khuôn mặt cũng như hành động của Bạc Kha Nhiễm, cho nên rất dễ dàng để người xem nhìn thấy hai người thật sự có những chuyện không muốn để người khác nhìn thấy.

Tuy rằng không chụp được rõ ràng khuôn mặt của vị nam nhân trung niên này, nhưng Thẩm Dữ vừa liếc mắt một cái liền nhận ra, nam nhân trung niên trên video này đúng là nhạc phụ đại nhân Bạc Lập của anh.

Bạc Kha Nhiễm cùng Bạc Lập ăn cơm chiều, việc này anh có biết đến.

"Xong đời." Bạc Kha Nhiễm phục hồi tinh thần lại, cô gắt gao mà bắt lấy bàn tay của Thẩm Dữ.

Thẩm Dữ cảm nhận được cô đang lo lắng, vì thế anh cầm ngược lại tay cô, an ủi nói.

"Đừng sợ, có anh đây, sẽ không để em.."

Thẩm Dữ còn chưa kịp nói xong lời an ủi, Bạc Kha Nhiễm liền mở miệng đánh gãy lời anh.

"Em không phải nói em."

Bạc Kha Nhiễm bất đắc dĩ mà tiếp tục nói.

"Mà là nói cái người quay video này."

Thẩm Dữ sửng sốt một chút.

Anh còn tưởng rằng cô đang ở đó lo lắng cho mình chứ, anh chưa từng nghĩ đến cô cư nhiên lo lắng chính là người nọ.

Bất quá cô lo lắng cũng không phải không có đạo lý, hiện tại người chân chính bị xúi quẩy còn không phải là người nọ hay sao?

Cho dù hai người bọn họ chịu đựng, mặt khác một đương sự khác là Bạc Lập trong chuyện này hiện tại sợ là đang nổi trận lôi đình đi?

Đang nghĩ ngợi tới, Bạc Lập liền đánh điện thoại lại đây.

Điện báo biểu hiện là cha vợ.

Tiếng chuông cuộc gọi đến vang lên hai giây, Thẩm Dữ liền tiếp điện thoại.

"Alô?"

"Hai đứa thấy hết rồi à?"

Thẩm Dữ rõ ràng cảm nhận được ngữ khí nói chuyện đầu dây bên kia mang theo áp chế của cơn tức giận.

"Xem hết rồi ạ." Thẩm Dữ ăn ngay nói thật.

"Con nói cho Nhiễm Nhiễm, nói con bé không cần lo lắng, đến buổi sáng ngày mai nó sẽ không nhìn thấy hot search này nữa."

Hiện tại các khớp xương của Bạc Lập đều vang lên rang rắc, cứ nghĩ đến ông Bạc Lập tung hoành nghiệp quan lưỡng đạo nhiều năm như vậy, đã thật lâu không có gặp được quá loại này không sợ chết người.

Ông luôn luôn biết vũng nước ở giới giải trí rất sâu, cũng rất dơ, cho nên đây cũng là nguyên nhân ông vẫn luôn phản đối Bạc Kha Nhiễm tiến vào giới giải trí.

Nhưng ông vẫn không nghĩ tới, bọn họ hướng lên người con gái của chính mình mà hắt một xô nước dơ, nguyên nhân cư nhiên là do ông mang tới, khi xem những bình luận bên dưới Weibo ông hận không thể đem những người đó từ trong máy tính kéo ra ngoài toàn bộ bắn chết hết.

Con gái của Bạc Lập ông cũng đâu đến lượt bọn họ tùy ý giày xéo?

Thẩm Dữ cảm giác được Bạc Lập đang tức giận, nhưng mà chuyện này..

"Ba, chuyện này cũng không nên nóng vội."

Rốt cuộc hiện tại chỉ mới rạng sáng mà hot search cũng đã bạo thành cái dạng này, nói vậy người biết đến cũng không phải bao nhiêu đây, mà nếu hiện tại khiến cho hot search này biến mất, ngược lại sẽ làm cho võng hữu cảm thấy bọn họ đây là có tật giật mình, giấu đầu lòi đuôi.

Trực giác nói cho anh, chuyện này tuyệt đối không phải đơn giản như suy nghĩ của bọn họ, đằng sau tuyệt đối có người đang thao túng, hơn nữa mục đích của hắn rất rõ ràng.

Đó chính là bôi nhọ thanh danh Kha Nhiễm, muốn cho cô thân bại danh liệt, từ đám mây ngã xuống bụi đất, thực rõ ràng chính là hướng về phía cô mà tới.

Cho nên Thẩm Dữ có thể kết luận, đây chỉ là một phần trong đó, khẳng định phía sau còn sẽ có cốt truyện mới nữa.

Bạc Lập cũng là một người thông minh, vừa rồi ông cũng là bị tức giận làm cho không thông, nhưng hiện tại yên tĩnh cân nhắc mọi chuyện, ông liền lập tức suy nghĩ cẩn thận huyền cơ trong đó.

Ông thiếu chút nữa liền xúc động, phỏng chừng những người đó cũng dự đoán được bọn họ sẽ lập tức tiến hành ép chuyện này xuống, cho nên mới cố tình chọn ở cái thời điểm này đưa mọi chuyện ra ngoài ánh sáng.

Nhưng mà hiện tại ông càng không để cho bọn họ như ý nguyện, ông chính là bao che khuyết điểm như thế đó.

Nhiều năm như vậy, chọc phải ông còn có thể toàn thân mà lui, thật đúng là một người đều không có.

"Ta hiểu được ý của con, cứ dựa theo ý của con mà làm đi, giải quyết không sai biệt lắm, phần còn lại thì giao cho ba là được rồi."

Thẩm Dữ cười cười: "Ba, hiện tại cũng không còn sớm, ngài nghỉ ngới sớm một chút, chuyện này con sẽ xử lý tốt."

"Ừ, ta đã biết, các con cũng đi ngủ sớm một chút đi."

Sau khi cúp điện thoại, ý cười bên khóe miệng Thẩm Dữ càng thêm sâu hơn mấy phần, thấy vậy Bạc Kha Nhiễm không khỏi đánh một cái rùng mình, cô lo sợ bất an hỏi anh.

"Anh muốn làm cái gì?"

Thẩm Dữ đem điện thoại trong tay đặt ở một bên, đưa tay ôm lấy eo cô ấn ở trong lòng ngực mình, nằm xuống đem chăn phủ kín lại giúp cô.

Anh đem cằm gác ở trên đầu cô.

"Không phải anh muốn làm cái gì, mà là bọn họ muốn làm cái gì." Anh thấp giọng mà nói.

Bạc Kha Nhiễm nhấp nhấp miệng, cô có một loại dự cảm không được tốt lắm, kết cục chuyện này khả năng sẽ không tốt đẹp như vậy.

"Ba.. Có phải rất tức giận hay không?"

"Thực ra cũng không sao, con gái duy nhất của ông bị người bố trí thành như vậy, ông không có đem người phía sau màn kéo ra một phát bắn chết cũng đã rất may mắn rồi."

Bạc Kha Nhiễm bắt được những từ mấu chốt trong câu nói của anh.

"Người phía sau màn?"

"Ừ, bằng không chẳng lẽ em còn nghĩ rằng thật sự chỉ là không cẩn thận bị paparazzi chụp lén mà thôi à?"

Bạc Kha Nhiễm rất muốn gật đầu, kỳ thật ngay từ đầu cô cũng cho rằng chính là như vậy.

Lúc ấy cô nghe được Nguyễn Lệ nói chuyện này, đầu óc trống rỗng, cho nên căn bản không có suy nghĩ nhiều như vậy.

"Này vừa thấy chính là có người thao túng, hơn nữa anh còn muốn nói cho em, việc này sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy, không tin em chờ đến ngày mai, ngày mai khẳng định sẽ có chuyện hấp dẫn hơn nữa."

"Còn có chuyện hấp dẫn hơn?"

Thẩm Dữ nhéo nhéo gương mặt tinh tế của cô, "Đương nhiên, mục đích chính của bọn họ là chỉnh em, không đem em chỉnh đến thân bại danh liệt, bọn họ sao có thể buông tay?"

Bạc Kha Nhiễm nghe xong, phía sau lưng không khỏi bốc lên một trận mồ hôi lạnh.

Chẳng lẽ là gần đây cô quá thuận buồm xuôi gió, bị người ghi hận?

Cư nhiên hao hết tâm tư mà muốn chỉnh cô như vậy.

Thẩm Dữ cảm nhận được phía sau lưng Bạc Kha Nhiễm hơi lạnh một chút, anh cúi đầu ở trên cái trán trắng nõn no đủ của cô nhẹ nhàng hạ một nụ hôn, tiện đà ôm cô càng chặt hơn.

"Đừng sợ, có chúng ta che chở cho em rồi, em sợ gì?"

Lời này của Thẩm Dữ nói ra quả thật không sai chút nào.

Cha cô vốn dĩ là quân nhân, tung hoành quân chính, trong tay nắm chính là quyền.

Nhà chồng của cô là đầu rồng thương nghiệp, ở thương giới địa vị cũng là số một số hai, nắm trong tay chính là tiền.

Mà trong vòng kim bài đạo diễn cũng có chồng của cô.

Quyền tiền đều ở đây vì cô mà hộ giá hộ tống, dù cho cô trong giới giải trí đi ngang đi dọc, đều sẽ không có người dám nói cái gì, hiện giờ còn có người dùng loại thủ đoạn không đáng ba xu này để tính kế cô, đại khái là không muốn sống không nữa.

Bạc Kha Nhiễm gật gật đầu.

"Được, không suy nghĩ nữa, nhanh đi ngủ đi, ngày mai còn phải đi làm, đừng bởi vì những chuyện không đáng như vậy ảnh hưởng đến chính mình, hử?"

"Được."

Bạc Kha Nhiễm nhắm mắt lại.

Thời điểm ban đầu quả thật cô có chút theo không kịp, kỳ thật cũng không có sợ hãi, bởi vì cô biết, cho dù bọn họ làm ra loại sự tình này cũng không ảnh hưởng đến cô.

Cho nên cô một chút cũng không lo lắng.

Bởi vì nửa đêm bị đánh thức, cho nên Bạc Kha Nhiễm vừa nhắm mắt, rất nhanh đã chìm vào giấc ngủ.

Nhưng Thẩm Dữ đang ôm cô lại không có dễ dàng đi vào giấc ngủ như vậy.

Nương ngoài cửa sổ nhạt nhẽo ánh trăng, Thẩm Dữ ôn nhu mà nhìn thụy nhan nhu hòa của cô.

Giây tiếp theo, ánh mắt đột nhiên trở nên sắc bén lên.

Bọn họ chính là ngàn không nên vạn không nên chọc người của anh.

Nếu bọn họ muốn chơi, vừa lúc anh có cũng thời gian, không bằng vui vẻ bồi bọn họ chơi đùa một chút, dù sao cuối cùng thua lỗ sạch vốn khẳng định không phải là anh.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 92

[HIDE-THANKS]
Sáng sớm 6 giờ.

Kỷ Thư Kỳ nhận một cuộc điện thoại.

"Thật sự thả tin này ra sao?" Người ở đầu dây bên kia không xác định hỏi cô ta.

Kỷ Thư Kỳ cau mày, trầm mặc một hồi.

Vốn dĩ cô ta cũng chỉ là muốn lợi dụng chuyện này bôi nhọ thanh danh của Bạc Kha Nhiễm, nhưng là ai mà nghĩ đến, người tạo ra scandal với Bạc Kha Nhiễm lại là một quan lớn.

Nhưng cô ta đều đã làm được một bước này, hơn nữa cũng đã tạo được hướng dư luận, nếu nói hiện tại liền từ bỏ, vậy cũng quá đáng tiếc.

Hơn nữa chuyện này tuyệt đối là thời cơ khiến cho cô không có cơ hội xoay mình.

Vốn đang cho rằng cô chính là một đóa hoa thanh thuần không màng thế sự, ai biết bất quá chính là biểu hiện giả dối bên ngoài mà thôi, cùng cô ta có gì khác nhau chứ, chẳng qua cô so với cô ta bám được người lợi hại hơn mà thôi, nhưng ít nhất Triệu Thụy sĩ đã ly hôn, mà chuyện này lại không giống nhau.

"Thả ra đi." Kỷ Thư Kỳ bình tĩnh mà nói.

"Chính là.. Người nọ không thể trêu vào."

Bởi vì tối hôm qua sau khi quay được cái video kia, hắn liền đi điều tra nhà trai.

Bọn họ vốn đang cho rằng trong cái vòng này cũng chỉ có mấy phú thương, ai có thể nghĩ đến ông cư nhiên là quan lớn trong giới quân chính, hơn nữa là đã kết hôn, nhưng là bởi vì tư liệu của ông thật sự quá khó điều tra, cho nên bọn họ chỉ biết ông là người trong quân chính, những chuyện khác cái gì cùng đều tra không được.

Nhưng cũng chính vì như vậy, hắn mới có thể cảm thấy sợ hãi, người nọ có thể tùy tiện động một ngón tay thôi là có thể bóp chết bọn họ cả trăm lần.

Cho nên hắn có chút do dự, lúc này mới gọi điện thoại cho cố chủ.

Nghe lời hắn nói xong, Kỷ Thư Kỳ ngược lại không có bất kì sự sợ hãi nào.

Người nọ cô ta đúng là không thể trêu vào không sai, nhưng hiện tại quyền chủ động lại ở trên tay cô ta.

Nếu là quan lớn, tạo ra gièm pha như vậy, hiện tại phỏng chừng chính ông giống như tượng phật đất qua sông tự thân khó bảo toàn, cho nên cô ta há có thể sợ điều gì chứ?

Cho nên quan lớn thì thế nào, loại chuyện này càng là quan lớn càng kiêng kị.

"Anh chỉ cần lo làm tốt việc anh nên làm, chuyện khác không cần anh nhọc lòng, đừng quên vị kia của anh đang còn trong bệnh viện." Kỷ Thư Kỳ lạnh lùng nói.

Đầu bên kia người nọ tựa hồ còn muốn nói cái gì đó, nhưng nghĩ đến một câu cuối cùng của cô ta, cũng chỉ có thể im lặng, tiếp theo liền cúp điện thoại.

Sau khi cúp máy, tâm tình của Kỷ Thư Kỳ dường như rất tốt.

Cô ta xoay người ngồi ở trên sô pha mềm mạ, bưng ly rượu đang để bên cạnh.

Lúc này đây, cô ta nhất định phải làm cho cô không đứng dậy nổi.

Cô ta hiện tại chỉ cần chờ xem kịch vui là đủ.

Sáng sớm, 6 giờ rưỡi.

Một tin tức mang tính bùng nổ lại lần nữa tuôn ra.

Đêm qua nam nhân trung niên cùng Bạc Kha Nhiễm tiếp xúc thân mật bị phơi bày cũng không phải độc thân, đã có gia đình hơn nữa vị này làm quân sự ngành sản xuất.

Ở trong video đêm qua, bên nhà trai đã cố tình xử lý qua, cho nên trừ bỏ khuôn mặt Bạc Kha Nhiễm lộ tương đối rõ ràng ở ngoài, nhà trai cùng với tài xế phía trướ đều có chút mơ hồ.

# Tiểu tam Bạc Kha Nhiễm

Hot search này lại lần nữa bị đưa lên đứng đầu bảng.

Chỉ trong một buổi tối, cái danh tiểu tam đứng đầu hot search đã bị Bạc Kha Nhiễm nhận thầu.

Thực ra mà nói chuyện này không tính là chuyện lớn lao gì.

Bất quá chỉ là nữ minh tinh bị bao dưỡng không cẩn thận bị vạch trần ra ánh sáng mà thôi.

Nhưng gần đây Bạc Kha Nhiễm tiểu hoa đang bạo hồng, càng là này giới Giải thưởng Bạch Ngủ Lan tốt nhất nữ chính đoạt giải giả, tự thân lưu lượng cũng đã là không thể khinh thường, mà hiện giờ càng là phơi ra, bao dưỡng nàng hơn nữa vẫn là một cái quan lớn.

Quân chính quan lớn quyền lợi tuy rằng cực đại, nhưng là cũng là tương đối kiêng kị nhấc lên cùng nữ nhân có quan hệ tai tiếng, đặc biệt đây là gièm pha, một không cẩn thận đều sẽ ảnh hưởng đến chính mình quân sự tiền đồ.

Này hai người liên hệ ở bên nhau, tự nhiên là khiến cho sóng to gió lớn.

Trong vòng vài phút ngắn ngủi, Bạc Kha Nhiễm Weibo liền chịu khổ luân hãm, bị anh hùng bàn phím cùng với anti-fan nhóm công kích thương tích đầy mình.

Những cái đó phía trước cảm thấy nàng có bao nhiêu thanh thuần fans hiện tại liền cảm thấy nàng có bao nhiêu ghê tởm, các loại dơ bẩn ngôn ngữ toàn bộ đều dùng để công kích nàng.

Tuy rằng Bạc Kha Nhiễm sớm đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng là vẫn bị kinh hãi, xa xa đã vượt qua năng lực thừa nhận của cô, ngắn ngủn trong vòng một giờ, nàng cũng đã nghìn người sở chỉ, phỏng chừng đã thành trăm ngàn vạn cư dân mạng trong lòng máu con muỗi.

Thẩm Dữ nhìn bình luận bên dưới Weibo của cô, con ngươi hiện lên một mạt hung ác nham hiểm.

Anh duỗi tay nắm lấy bàn tay Bạc Kha Nhiễm, cảm nhận được bàn tay lạnh lẽo của cô.

"Đừng sợ."

Bạc Kha Nhiễm nghiêng đầu nhìn Thẩm Dữ.

Trong đáy mắt anh chứa vô hạn sự ôn nhu, chỉ cần nhìn vào đôi mắt này của anh, Bạc Kha Nhiễm liền cảm thấy trong lòng yên ổn hơn rất nhiều.

"Một hồi còn phải đi quay tiết mục, nên thế nào thì liền thế đó."

Bạc Kha Nhiễm gật gật đầu.

"Em đã biết."

Thẩm Dữ cười cười, cúi đầu ở trên môi cô nhẹ nhàng mà hôn một chút.

"Vậy thu thập một chút đi, Lệ tỷ hẳn là một lạt nữa sẽ tới đón em."

"Được."

Thời điểm trước khi ra cửa, Thẩm Dữ gọi Bạc Kha Nhiễm lại.

"Nhiễm Nhiễm, trải qua chuyện này, em sẽ rõ ràng, những người nào nên giao tiếp, những người nào không nên giao tiếp."

Bạc Kha Nhiễm sửng sốt một chút, sau đó gật gật đầu.

"Em hiểu được."

Thẩm Dữ tận mắt nhìn thấy Bạc Kha Nhiễm cùng mấy người Nguyễn Lệ ra cửa.

Anh đã rất lâu chưa từng túc giận như vậy.

Lúc này đây nhưng xem như chính bọn họ hướng họng súng thượng đâm.

Kia mặt sau hết thảy hậu quả, bọn họ gánh vác khởi gánh vác, gánh vác không dậy nổi vẫn là đến gánh vác, bởi vì bọn họ hiện tại đã không có bất luận cái gì đường lui.

*

Bạc Kha Nhiễm tới rồi tiết mục hiện trường thời điểm, xa xa mà liền nghe được chung quanh người nghị luận thanh, đương nhiên này đó cũng không phải cái gì lời hay, nhưng là nàng coi như cái gì đều không có nghe thấy, cùng ngày thường giống nhau, ôn hòa mà theo chân bọn họ chào hỏi.

Có chút người nho nhỏ mà đáp lại một chút, có chút người dứt khoát lý đều không có lý.

Nhưng là như vậy Bạc Kha Nhiễm toàn bộ không ngại, bởi vì nàng nghĩ tới Thẩm Dữ nói.

Trải qua chuyện này, nàng sẽ biết những người đó là đáng giá giao, những người đó là không đáng giao.

Này cũng không xem như một kiện chuyện xấu.

Tương đối nhân viên công tác nghị luận, cùng nàng hợp tác mấy cái các diễn viên đảo cũng không có nhiều biểu hiện ra cái gì.

Rốt cuộc bọn họ đều là một vòng tròn, trong vòng trầm cùng phù bọn họ đương nhiên so người ngoài nghề hiểu nhiều.

Cho nên bọn họ cũng đều thực quy củ chính mình lời nói việc làm.

Mà Bạc Kha Nhiễm cảm thấy như vậy cũng hảo, ít nhất sẽ không bởi vì như vậy ảnh hưởng đến nàng công tác, chỉ cần không ảnh hưởng đến nàng công tác, mặt khác thế nào đều có thể.

Buổi sáng một vòng quay chụp sau khi chấm dứt, Bạc Kha Nhiễm mới vừa hồi phòng nghỉ trên đường liền nhận được Thẩm Tư Gia điện thoại.

"Cậu thật là có bản lĩnh, sáng sớm tỉnh lại có thể cho tớ một kinh hỉ lớn như vậy?"

Bạc Kha Nhiễm biết Thẩm Tư Gia luôn luôn đều là miệng dao găm tâm đậu hủ, cho nên chẳng sợ nàng nói chính là nói như vậy, nàng đều cảm thấy trong lòng là ấm áp.

"Ta cũng không biết a, đây cũng là nàng cho ta kinh hỉ."

Đầu bên kia Thẩm Tư Gia xì một tiếng khinh miệt.

"Vừa rồi tớ nghe ba tớ nói, bởi vì chuyện này, chú Bạc đem vài người bọn họ đều gom lại cùng nhau, hiện tại tớ thật sự có chút đồng tình với cái người có ý tưởng muốn bôi nhọ cậu, chỉ sợ là xui xẻo đến tột cùng, cậu nói một chút xem, là người nào không biết sống chết như vậy?"

"Tớ cũng rất muốn biết, đến tột cùng là ai hao hết tâm tư như vậy."

"Gần đây cậu có đắc tội với người nào hay không?"

Bạc Kha Nhiễm nghĩ nghĩ, lắc đầu.

"Không có đi."

Thẩm Tư Gia trầm mặc một hồi, đột nhiên nói.

"Cậu cảm thấy có thể là do Liễu Hâm làm hay không?"

"Không có khả năng." Sau khi nghe được cái tên này, Bạc Kha Nhiễm ngay cả nghĩ cũng đều không cần nghĩ trực tiếp phủ định.

"Hử?" Đối với sự phủ nhận như chém đinh chặt sắt của cô, Thẩm Tư Gia cảm thấy có vài phần ý tứ.

"Vì cái gì?"

"Bởi vì cô ấy có ngạo khí của nữ nhân, tuyệt đối sẽ không làm loại sự tình mất danh dự này."

Đối với Liễu Hâm, tuy rằng nói Bạc Kha Nhiễm không phải đặc biệt hiểu biết nhiều, nhưng trên cơ bản vẫn hiểu biết một chút con người cô ấy, nên sẽ biết, cô ấy tuyệt đối sẽ không làm ra chuyện như vậy.

Hơn nữa cô ấy cũng biết quan hệ của cô cùng Thẩm Dữ, cho nên càng không thể làm như vậy.

"Cậu còn biết ngạo khí hả?"

"Cái đó là đương nhiên, tớ làm sao sẽ không biết chứ?"

"Tớ đây hy vọng, trong chuyện này cậu cũng có thể lấy ngạo khí của bản thân ra, cậu đừng quên, cậu là con gái Bạc Lập, con dâu Thẩm Quan, vợ Thẩm Dữ, cùng với bạn nối khố Thẩm Tư Gia tớ đây, OK?"

Bạc Kha Nhiễm bị những lời này của Thẩm Tư Gia làm cho tức cười.

"Được, tớ đã biết."

"Vậy được rồi, biết cậu không chịu ảnh hưởng tớ liền an tâm rồi, tớ cúp máy trước."

"Ừ, được." Sau khi cúp điện thoại, Bạc Kha Nhiễm vừa lúc đi tới cửa phòng nghỉ.

Vừa mở cửa liền thấy được hai người khách không mời mà đến.

Một người hẳn là ở M quốc quay chụp quảng cáo Lục Hi Hòa.

Một người là đối tượng Thẩm Tư Gia hoài nghi Liễu Hâm.

"Tiểu Bạch Dương, cô đã trở lại." Lục Hi Hòa lười biếng mà hướng tới cô búng tay một cái.

Khóe miệng Bạc Kha Nhiễm run rẩy một chút.

Tiểu Bạch Dương?

Đây là xưng hô quái quỷ gì vậy?

"Rất kinh ngạc sao?"

Liễu Hâm nói nhưng thật ra bình thường không ít.

"Các cô.. Làm sao lại đi đến nơi này?"

"Cô nói xem còn có thể vì ai mà đến?" Lục Hi Hòa từ trên chỗ ngồi đứng lên.

Liễu Hâm cười cười, nhìn cô nói.

"Kỳ thật tôi tới tìm cô, chính là muốn cùng cô nói một chuyện."

Bạc Kha Nhiễm nghi hoặc mà nhìn cô.

"Chuyện gì?"

"Người phía sau thao túng chuyện này, nếu tôi đoán không sai, hẳn là do Kỷ Thư Kỳ làm."

Bạc Kha Nhiễm sửng sốt một chút.

Cô cảm thấy bản thân mình cũng không có đắc tội qua với người nào, muốn nói đến đắc tội, vậy cũng là có người đắc tội với cô mới đúng, cho nên lúc ấy cô căn bản không có liên hệ người phía sau màn với Kỷ Thi Kỳ là một.

"Vì cái gì cô cảm thấy là do cô ta?"

"Không dối gạt cô, kỳ thật ngày đó sau khi kết thúc buổi lễ Giải thưởng Bạch Ngọc Lan, Kỷ Thư Kỳ có đi tìm tôi."
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 93

[HIDE-THANKS]
Ed: Yến

Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất được đề cử trong Giải thưởng Bạch Ngọc Lan là Bạc Kha Nhiễm, Liễu Hâm, Chu Dao Chi.

Mà người cuối cùng nhận được cúp người là Bạc Kha Nhiễm.

Kỷ Thư Kỳ liền đem ánh mắt đặt ở trên người Liễu Hâm, sở dĩ cô ta không có đi tìm Chu Dao Chi là bởi vì cô ta cùng Chu Dao Chi hoàn toàn không quen biết, hơn nữa cô ta cũng không muốn có thêm một người nào nữa biết được việc này.

Mà Liễu Hâm là ảnh hậu, cô là người có hy vọng nhận được giải thưởng này nhất, nhưng năm nay Giải thưởng Bạch Ngọc Lan lại trao cho Bạc Kha Nhiễm.

Cô ta nghĩ, trong lòng Liễu Hâm sợ là sẽ không thoải mái.

Vì thế sau khi kết thúc chương trình liền đi tìm Liễu Hâm.

Nhưng mà cô ta đúng là người không có đầu óc, trong lúc nóng đầu lại tìm đến cô, hoàn toàn không nhớ rõ lần trước ở phim trường, thái độ của cô đối với cô ta như thế nào.

Rất rõ ràng hai người không phải một loại người.

Nhưng chính cũng vì cô ta đi tìm cô, cho nên thời điểm phơi ra chuyện này, người đầu tiên cô nghĩ đến là cô ta.

Sau khi nghe xong lời của Liễu Hâm, Bạc Kha Nhiễm trầm mặc vài giây.

Bạc Kha Nhiễm tự nhận là chính mình không có chỗ nào đắc tội với cô ta, chính là cô ta nhiều lần lại đi khiêu khích chính mình.

"Này cũng chỉ là phỏng đoán của tôi thôi, nói thật ta cũng không thể một mực chắc chắn chính là cô ta, nhưng là ít nhất mọi người sẽ có điểm mấu chốt đột phá."

"Tôi đến để nói cho cô chuyện này, tôi còn có việc, đi trước nhé." Liễu Hâm nói.

Bạc Kha Nhiễm đưa mắt nhìn Liễu Hâm một cái, cô càng cảm thấy bản thân mình tin tưởng cô ấy quả thật không sai.

"Cảm ơn cô." Cô chân thành mà nói.

Liễu Hâm đưa mắt nhìn bộ dạng nghiêm túc của Bạc Kha Nhiễm, ngẩn ra một giây, tiện đà lắc đầu.

"Không cần khách khí, tôi chỉ cầu tâm an mà thôi."

Sau khi Liễu Hâm đi rồi, lúc này Lục Hi Hòa mới nói với cô.

"Tôi muốn nói, phỏng đoán của Liễu Hâm là không có sai, qua chuyện này có thể thấy được chính là cô ta ở sau lưng giở trò quỷ."

Không thể không thừa nhận, khi nghe những lời vừa rồi của Liễu Hâm, cô dường như cũng tin hết thảy việc này đều là Kỷ Thư Kỳ giở trò quỷ.

Lúc còn quay < Nhậm trọng thành >, cô ta thường xuyên ở sau lưng cô giở trò, ngấm ngầm cho người ngáng chân cô cũng không ít.

Muốn nói người có động cơ này đại khái cũng chỉ có mình cô ta.

Tiếp theo hai người lại hàn huyên một hồi, thẳng đến khi Bạc Kha Nhiễm chuẩn bị đi thu tiết mục, cô lúc này mới rời đi.

Sau khi Lục Hi Hòa ra ngoài liền nhìn thấy xe bảo mẫu chuyên dụng của mình đang đậu một bên, mà Thái Nguyệt đang ngồi ở trong xe chờ cô.

"Tiểu tổ tông, ngài rốt cuộc cũng ra rồi?"

Lục Hi Hòa không cho là đúng mà cười cười, sau đó ngả người ra dựa sát ra ghế ngồi đằng sau một bộ thoải mái.

"Đúng rồi." Cô đột nhiên ngồi thẳng người lên.

Thái Nguyệt bị tiếng nói và động tác của cô làm cho hoảng sợ, cô trợn trắng mắt mà liếc nhìn Lục Hi Hòa một cái.

"Làm sao nữa?"

Liền này tiểu tổ tông vẫn có thể lăn lộn, sáng sớm hôm nay bên kia còn có buổi chụp hình, vậy mà cô cũng mặc kệ, một hai phải bay trở về, cho nên, bây giờ hai người phải tới sân bay, lại bay trở về M quốc.

Trong một buổi sáng, bay qua lại giữa hai quốc gia, không khác gì con thoi.

Mà cô lăn lộn như vậy, vị kia nhà cô cũng mặc kệ không quản.

Lời nói tàn nhẫn cái gì, chỉ cần tiểu tổ tông này vừa lăn trên giường, người kia ngay cả rắm cũng không dám thả một cái.

Cũng cũng chỉ có cô mới có thể đem vị kia dỗ dành đến xoay quanh mình, cố tình người nào đó còn rất cam tâm tình nguyện.

"Chị có nhớ lần cuối cùng Tập đoàn Trừng Hân yêu cầu em làm người phát ngôn mỹ phẩm của họ không?"

"Nhớ rõ, bất quá không phải bởi vì lịch trình đã kín nên chị đã giúp em từ chối rồi sao?"

"Vậy bây giờ chị liên hệ với người phụ trách việc này một chút, nói là hiện tại em có thời gian."

Thái Nguyệt nhíu nhíu mày, không hiểu được ý nghĩ của vị tổ tông này.

Hiện tại cô có thời gian ở chỗ nào?

"Lịch trình của em đã kín hết rồi."

"Em mặc kệ, chị tùy tiện giúp em đẩy một cái đi, đem cái này đẩy đi lên."

"Chính là bọn họ đã tìm người khác làm đại diện, hình như là một vị nữ nghệ sĩ gọi là Kỷ Thư Kỳ."

"Muốn chính là cô ta làm đại diện, nếu không phải cô ta, cái đại ngôn này em còn không làm đâu." Lục Hi Hòa nhỏ giọng mà lẩm bẩm một câu.

Tuy rằng cô nói rất nhỏ, nhưng Thái nguyệt vẫn nghe rõ ràng.

"Lời này của em là có ý gì?"

"Giữa em và Kỷ Thư Kỳ có mâu thuẫn gì sao?"

Này cũng đúng nha, Lục Hi Hòa thích hay không thích minh tinh nào cô đều rất rõ ràng, còn chưa từng nghe cô đề cập qua người tên Kỷ Thi Kỳ này.

"Không có, em cùng cô ta có thể có mâu thuẫn gì chứ."

"Đó là.."

"Muốn thấy cô ta khó chịu."

Thái nguyệt, "..."

Cô ở cái giới này, chủ yếu là muốn nhìn người khó chịu sao?

Sau khi Lục Hi Hòa nói xong liền lại lần nữa nằm xuống, nhắm mắt lại.

"Có chút mệt, tới sân bay gọi em nhé."

Thái Nguyệt nhìn khuôn mặt nhỏ tinh tế đến nỗi nhìn không thấy một lỗ chân lông của cô.

Cô có một khuôn mặt nhìn vào thì vô hại rất dễ gây thiện cảm, kỳ thật là một bụng ý nghĩ xấu.

Vị kia nhà cô lại càng tùy ý cô, đúng là hai vợ chồng một bụng đều là ý nghĩ xấu.

*

Chuyện này tiếp tục lại lên men, tình thế cũng càng ngày càng nghiêm trọng.

Từ sau khi sự việc bị đưa ra ngoài ánh sáng, Bạc Kha Nhiễm cũng không ra mặt đính chính bất cứ cái gì.

Cho nên ngắn ngủn một buổi sáng.

Mà fans trên Weibo của cô trung bình một giờ mất đi mấy chục nghìn.

Mà bình luận trên Weibo bình quân một giờ thì lại tang đến mấy trăm ngàn.

Đương nhiên, bình luận bên dưới Weibo đều là đang thóa mạ cô.

Bạc Kha Nhiễm cũng không có xem di động, bởi vì cô thật sự là không có thời gian, cả một buổi sáng cô đều phải quay chương trình, đi theo tổ tiết mục chạy khắp nơi, nào có thời gian đâu mà chạm vào di động.

Thẳng đến lúc nghỉ ngơi giữa trưa, Bạc Kha Nhiễm nhận được điện thoại của Thẩm Dữ điện.

Bọn họ đã điều tra rõ ràng người phía sau màn thao túng việc kia.

Quả nhiên liền giống như lời Liễu Hâm đã nói.

Là Kỷ Thư Kỳ không sai.

"Nhiễm Nhiễm, em có đang nghe không?" Đầu kia Thẩm Dữ chờ mãi không thấy Bạc Kha Nhiễm đáp lại.

"Ừ, có nghe."

"Nếu hiện tại chúng ta đã biết người sau lưng, chuyện phía sau cũng nên thu lưới lại rồi."

"Anh muốn làm như thế nào?"

"Đầu tiên cần phải làm là đem mấy cái hot search này ép xuống."

"Nhưng mà sau khi chuyện này chấm dứt, cuối cùng quan hệ của em và ba cũng sẽ bị người ta biết đến." Thẩm Dữ bổ sung một câu.

Ngay từ đầu Bạc Kha Nhiễm cũng không hiểu được ý đồ của Thẩm Dữ là gì, nhưng suy nghĩ đảo trong đầu một hồi lâu, cô rốt cuộc đã hiểu.

Tục ngữ nói muốn cởi chuông thì tìm người buộc chuông.

Anh đây là muốn trải đường sau này cho cô, giúp cô có được sự thiện cảm lớn nhất từ cư dân mạng sau này.

Cô biết, chuyện này mặc kệ xử lý như thế nào thì cuối cùng cô vẫn phải đưa gia đình ra xem như là một kết thúc.

Cho nên mối quan hệ cha con giữa cô và Bạc Lập chắc chẵn sẽ bị phanh phui.

Tuy nhiên, cùng là đưa ra ánh sáng.

Chủ động đưa ra ánh sáng và bị động đưa ra ánh sáng, hai chuyện này có sự ảnh hưởng rất lớn.

Thẩm Dữ hiện tại vẫn đang cố đè hot search xuống, chẳng qua là tạo ảo giác bọn họ không muốn giải thích, nhưng bọn họ cũng biết càng muốn đè xuống, cư dân mạng càng muốn đào ra.

Và những gì họ muốn chính là hiệu ứng này.

Bởi vì dư luận quá lớn nên đích thân cô phải đứng ra giải thích, để công chúng biết rõ được mối quan hệ thực sự của hai người.

Cứ tưởng rằng là một nữ minh tinh bị người ta bao dưỡng làm kẻ thứ ba, ai mà nghĩ đến người ta chính là hai cha con hàng thật giá thật, chỉ là người ta muốn điệu thấp làm việc mà thôi, ngờ đâu sự việc phanh phui mới biết được người ta có ô dù lớn đến thế.

Những cư dân mạng nào trước đây mắng chửi dữ dội nhất bấy giờ thảm hại nhất.

Bạc Kha Nhiễm, người đã quá khổ sở vì họ, nghiễm nhiên trở thành đối tượng đáng thương trong mắt mọi người và hướng dư luận tự nhiên sẽ thiên về phía cô.

Thẩm Dữ thật sự đem từng bước tính đến rõ ràng.

"Thẩm Dữ." Bạc Kha Nhiễm gọi anh một tiếng.

"Ừ, anh đây, làm sao vậy?"

"Trước khi hoàn toàn thu lưới, em có thể làm một vài việc được không?"

"Được."

Bạc Kha Nhiễm cũng không nói làm làm cái gì, Thẩm Dữ đáp ứng mà không cần suy nghĩ.

Chỉ cần là việc cô muốn làm, anh sẽ hỗ trợ hết mình và là chỗ dựa vững chắc nhất cho cô.

Nguyễn Lệ nhìn thấy Bạc Kha Nhiễm ngồi đó liền quay lại, cô đang cúi đầu, không biết đang nghĩ đến cái gì, bộ dạng xuất thần.

Tiếng bước chân đã làm cô tỉnh táo lại.

Bạc Kha Nhiễm ngẩng đầu lên nhìn Nguyễn Lệ.

"Lệ tỷ." Cô nghiêm túc gọi chị một tiếng.

Nguyễn Lệ sửng sốt một chút, vẻ mặt cô đột nhiên nghiêm túc như vậy, làm cho thâm tâm chị cảm thấy hoảng hốt.

"Chuyện gì vậy?"

"Em muốn chị giúp em điều tra một người, tất cả các thông tin của cô ta, rõ ràng nhất có thể.."

"Được, là ai, em nói đi."

Không phải chỉ là điều tra một người thôi sao?

Làm gì mà phải nghiêm túc đến như thế?

"Kỷ Thư Kỳ."

"Hả?" Nguyễn Lệ khó hiểu nhìn về phía cô.

Cô không có việc gì làm hay sao mà điều tra cô ta làm gì?

Chẳng lẽ là..

Bạc Kha Nhiễm nhìn thấy vẻ mặt dần dần thay đổi của Nguyễn Lệ, cô gật đầu.

"Đúng vậy, giống như những gì chị đang nghĩ."

"Là cô ta?"

"Lệ tỷ, chị có cảm thấy em quá bất cẩn hay không?" Bạc Kha Nhiễm không trực tiếp trả lời câu hỏi của chị mà hỏi chị một câu như vậy.

Nguyễn Lệ ngạc nhiên nhìn cô.

Trên thực tế, chị cảm thấy Bạc Kha Nhiễm chỗ nào cũng tốt, nhưng riêng vấn đề này thì không ổn cho lắm.

Quá mức ôn hòa, bị người ta bức đến nóng nảy lúc này mới đánh trả.

"Vậy em định xử lý việc này như thế nào?"

"Gậy ông đập lưng ông, cô ta làm thế nào với em, tự nhiên em cũng muốn trả về đầy đủ cho cô ta thế đó." Đôi mắt luôn trong veo của Bạc Kha Nhiễm lần đầu tiền nhuộm một màu sắc khác.

Nguyễn Lệ nhìn vào mắt Bạc Kha Nhiễm, xúc cảm trong lòng có chút phức tạp, vừa vui mừng lại vừa khổ sở.

Vui mừng chính là, Kha Nhiễm rốt cuộc cũng có một mặt không hòa bình trong mù quáng, cô đã bắt đầu trưởng thành.

Mà khổ sở chính là, cô đã học được trong cái vòng luẩn quẩn này khó tránh khỏi việc tính kế người khác.

Nhưng đại khái vui mừng vẫn nhiều hơn một chút.

Xét cho cùng, cô muốn phát triển lâu dài trong cái vòng này, thật sự rất khó để có được chỗ đứng nếu như cô không biết tính toán một chút, những gì chị có thể làm là phát huy hết khả năng của mình với vai trò là người đại diện và hỗ trợ cho tương lai của cô.
[/HIDE-THANKS]
 
Chương 94

[HIDE-THANKS]Trong vòng một giờ, mức độ phổ biến của hot search về Bạc Kha Nhiễm thực sự giảm xuống và nhanh chóng rơi xuống top 9 mức tìm kiếm.

Kỷ Thư Kỳ nhìn vào hot search trên notebook, cô ta quan sát hot search càng ngày càng lắng xuống.

Nhưng cô ta hoàn toàn không có một chút lo lắng nào.

Bởi vì cô ta biết, những chuyện họ làm bây giờ chỉ phản tác dụng mà thôi, càng muốn ép chuyện này xuống, thì sẽ càng hot hơn.

Hiện tại cô ta ước gì bọn họ nhanh nhanh mời bộ phận PR trấn an chuyện này xuống.

Suy cho cùng, cứ tưởng tượng việc này giống như một cái lò xo vậy, càng ép nó xuống thì đến khi thả ra thì bắn ngược càng lợi hại.

Trên thực tế, khi tư liệu chuyện này được tiết lộ ra vào buổi sáng hôm nay, cô ta vẫn có chút lo lắng.

Nhưng cho tới bây giờ, người đó vẫn chưa có động tác gì, phỏng chừng sẽ không chủ động giải quyết vấn đề này, hẳn là sẽ giống như cô ta nghĩ.

Bồ tát bùn qua sông, khó tự bảo vệ mình.

Nghĩ đến đây, cô ta không khỏi thả lỏng thân mình.

Bây giờ cô ta chỉ cần chờ xem kịch vui là được rồi.

Trận tuồng này, càng diễn càng hay, càng diễn càng náo nhiệt.

Trong lúc cô ta tự đắc đầy mặt, Thái Cầm đẩy cửa bước vào, trên mặt lộ rõ sự lo lắng.

Kỷ Thư Kỳ lặng lẽ đóng notebook lại, thực ra cô ta không nói với Thái Cầm về những việc cô ta đã làm.

Bởi vì cô ta vẫn luôn cảm thấy Thái Cầm là một người cực kỳ nhát gan, nếu cô ta nói chuyện này cho cô ấy, chắc chắn sẽ bị Thái Cầm ngăn cản.

Giống như việc cô ta được Triệu Thụy Sĩ bao dưỡng.

Dù không thể hiện ra mặt nhưng cô ta vẫn cảm nhận được.

Cô ấy rất không vui.

Hơn nữa mơ hồ tỏ ra sự khinh thường.

Nhưng Thái Cầm dựa vào cái gì mà khinh thường cô ta, nếu không phải cô ta có một người đại diện vô dụng như vậy, thì làm sao cô ta lại ra đến nông nỗi này?

Để thực sự được như cô ấy nói, hãy từ từ từng bước một, cô ta phải đợi đến bao giờ.

Cô ta đã hai mười sáu rồi, ở nơi có người mới nổi trong làng giải trí, tuổi của cô ta được coi là già rồi, nếu không nắm bắt được cơ hội, cuộc sống của cô ta sẽ chỉ có bình thường thế thôi.

Nhưng Kỷ Thư Kỳ không muốn là một người bình thường.

Cô ta cũng muốn trở thành niềm ghen tị của tất cả mọi người.

Có thể bước trên thảm đỏ một cách quang minh chính đại, và những ánh đèn sân khấu đó sẽ chiếu sáng trên người cô ta.

Vì vậy cô ta càng không hài lòng với Thái Cầm.

Nhìn thấy bộ dáng lo lắng của cô ấy, cô ta chỉ dửng dưng hỏi.

"Thái tỷ, có chuyện gì vậy, vội vội vàng vàng?"

"Trừng Hân ngừng hợp tác với chúng ta rồi."

"Cái gì?"

Bây giờ Kỷ Thư Kỳ không thể giữ nổi vẻ bình tĩnh như trước được nữa, cô ta đột ngột bật dậy khỏi sô pha và nhìn Thái Cầm đầy vẻ hoài nghi.

"Thái tỷ, chị vừa nói cái gì?"

"Người phụ trách Trừng Hân vừa gọi cho tôi, họ nói rằng đại ngôn này họ không thể kí với chúng ta. Họ đã có ứng viên phù hợp hơn."

"Làm sao có khả năng, chúng ta đã nói chuyện rất tốt?"

"Với lại, chúng ta đã nói rõ ràng rồi phải không?"

"Đã nói xong, nhưng chỉ là bằng lời nói, cũng không có kí kết hợp đồng, cho nên dù có nói xong cũng không tính."

"Vạy thì họ định giở trò gì với chúng ta? Không được, tôi phải đến đó nói cho ra lẽ với họ."

"Lý luận? Lý luận cái gì? Em còn không biết hợp đồng quan trong như thế nào sao?"

Hành động muốn đi ra ngoài của Kỷ Thư Kỳ dừng lại.

Cô ta đương nhiên biết hợp đồng quan trọng như thế nào với bọn họ, không có hợp đồng thì mọi thứ chỉ là lời nói suông, không có cách nào cả.

"Hiện tại chúng ta nên làm cái gì bây giờ?"

Thái Cầm nhìn cô ta, trong mắt hiện lên những cảm xúc phức tạp.

"Không phải chúng ta, là em."

Vốn dĩ Kỷ Thư Kỳ còn đang chìm đắm trong thế giới của chính mình, nghe thấy những lời này của Thái Cầm, cô ta đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn cô.

"Thái tỷ, ý chị là gì?"

Thái Cầm do dự một chút, đưa cho cô ta tập tài liệu trên tay.

Kỷ Thư Kỳ cầm tập tài liệu mà Thái Cầm đưa cho mình, khi cô ta mở ra thì thấy là kết thúc hợp đồng.

Thái Cầm muốn kết thúc hợp đồng với cô ta?

Kỷ Thư Kỳ hơi choáng váng.

Cô ta không thể tin được, Thái Cầm thật sự muốn lết thúc hợp đồng với cô ta?

"Thái tỷ, thế này là sao?" Cô ta cố gắng giữ bình tĩnh.

"Ý trên mặt chữ. Đến cuối năm nay, hợp đồng ba năm cảu hai chúng ta sẽ hết hạn, tôi cũng sẽ không gia hạn hợp đồng với cô nữa."

Mặc dù Kỷ Thư Kỳ có hơi xem thường Thái Cầm, nhưng cô ta chưa bao giờ nghĩ sẽ để Thái Cầm rời đi sớm như vậy, huống hồ cô ta bây giờ lại đang trong thời điểm này.

"Thái tỷ, chị không cần em nữa sao?"

Kỷ Thư Kỳ biết bây giờ có nói gì đi nữa cũng vô ích nên chỉ có thể dùng đến biện pháp nhẹ nhàng, hi vọng Thái Cầm niệm tình ba năm nay của bọn họ, ít nhất sẽ không bỏ lại cô ta vào lúc này.

Bây giờ cô ta không thể tìm được một lí do nào nữa.

Và cô ta cũng không đủ sức để suy nghĩ lí do khác nữa.

Thái Cầm nhìn vào đôi mắt đỏ hoe của Kỷ Thư Kỳ, đây là cô gái mà cô đã nhìn lớn lên từng chút trong ba năm.

Từ năm hai mươi ba tuổi đến này hai mươi sáu tuổi.

Nếu nói rằng không có một chút luyến tiếc nào thì là giả dối.

Nhưng trong ba năm qua, cô nhìn cô ta lớn lên, đồng thời nhìn cô ta ngày càng xa lạ, xa lạ đến mức suýt chút nữa đã không còn nhận ra cô ta.

Nếu chỉ vì lí do này, cô nghĩ, cô nhất định sẽ vượt qua được, nhưng bây giờ nó không còn là vấn đề nữa.

Hiện tại cô ta lại chọc vào người không nên chọc.

Cô cũng rất muốn giúp cô ta nhưng có tâm mà không có lực, chưa nói đến việc người kia lại trực tiếp đến tìm cô, cho nên Thái Cầm mới biết được Kỷ Thư Kỳ đã chọc vào một cái rổ to như thế nào.

Cô không cần thương lượng với cô ta cũng có thể tự đưa ra quyết định, bên kia có nói, vốn dĩ cô ta cũng đã không cần cô nữa rồi, một khi đã như vậy, thì tội gì cô phải ở lại bên cạnh cô ta nữa chứ?

Vả lại, hiện tại ở lại hay không cũng không phải do chính cô quyết định là được.

Người nọ nói là để cô tự mình suy nghĩ, nhưng trên thực tế, chỉ để cô suy nghĩ thôi sao?

"Không phải tôi không cần cô, chính là cô ngay từ đầu không cần tôi." Thái Tần nhìn cô ta nhẹ giọng nói.

Kỷ Thư Kỳ ngạc nhiên.

Chị ấy..

Thì ra chị ấy đều biết..

"Thư Kỳ, cô phải phải biết rằng, tôi rốt cuộc bao nhiêu tuổi, tâm tư của cô, làm sao tôi lại không biết, cô đừng trách tôi, có lẽ đã định sắn hai chúng ta vốn dĩ không chung một đường."

Sau khi nói xong, Thái Cầm không chút do dự, xoay người đi ra ngoài.

Thái Cầm nghĩ rằng, mình đã làm hết sức với Kỷ Thư Kỳ, lúc trước khi đãn dắt cô ta, cả trái tim cô đều đặt hết lên người cô ta, nhưng cô ta đã đối xử với cô như thế nào?

Vì vậy, cho dù bây giờ cô có rời bỏ cô ta, cô vẫn cảm thấy không có lỗi với cô ta.

Đạo bất đồng tương bất vi mưu, cũng không cần phải cột vào một chỗ với nhau.

**

Quảng cáo với Trừng Hân đã không còn nữa, Thái Cầm vào ngay lúc này kết thúc hợp đồng với cô ta.

Hai ngày nay Kỷ Thư Kỳ vội đến sứt đầu mẻ trán, bởi vì đến hiện tại công ty cũng chưa có sắp xếp người đại diện khác cho cô ta, tất cả mọi chuyện đều do cô ta tự ra mặt.

Còn hot search về Bạc Kha Nhiễm mấy ngày nay đã dần dần hạ nhiệt, giờ cô ta ốc không lo nổi mình ốc còn hơi đâu mà đi quản mấy chuyện khác.

Kỷ Thư Kỳ mơ hồ cảm thấy rằng, việc Thái Cầm rời đi tất cả chỉ mới là bắt đầu.

Quả nhiên, tất cả giống như cô ta dự đoán.

Thật sự chỉ là một sư khởi đầu.

Từ sau khi quảng cáo với Trừng Hân bị mất, bao gồm những quảng cáo cô ta đang quay, mọi thứ đều bị bắt buộc phải dừng lại.

"Phó tổng, ý của anh là gì?" Kỷ Thư Kỳ lúc này không thể nào bình tĩnh được nữa.

Bởi vì không chỉ quảng cáo cô ta đang quay bị buộc dừng lại, mà tất cả những đại ngôn ở phía sau cũng bị tạm dừng.

"Tôi rất tiếc phải thông báo cho cô về việc này, cô Kỷ, nhưng chúng tôi phải có trách nhiệm với sản phẩm của mình."

Kỷ Thư Kỳ giữ chặt điện thoại.

Lời này của anh ta là sao chứ?

Chẳng lẽ do cô ta nhận đại ngôn này, nên cô ta thiếu trách nhiệm sao?

Khi kí hợp đồng, tại sao không nói là thiếu trách nhiệm với sản phẩm?

"Anh đừng quên, chúng ta vẫn còn hợp đồng." Hiện tại Kỷ Thư Kỳ chỉ có thể mang chuyện hợp đồng ra để nói.

"Tôi biết lúc đó chúng ta có kí hợp đồng, cho nên chúng ta sẽ làm theo trình tự pháp luật, nên bồi thường chúng tôi sẽ bồi thường."

Cả người Kỷ Thư Kỳ dường như không có gì chống đỡ, lập tức ngã ngồi lên sô pha.

Họ thà vi phạm hợp đồng còn hơn là tiếp tục hợp tác với cô ta?

Đương nhiên cũng bao gồm những đại ngôn sau đó nữa, toàn bộ đều thông báo ngừng hợp tác với cô ta, họ tỏ vẻ sẵn sàng bồ thường.

Kỷ Thư Kỳ đương nhiên biết chuyện này có chút rắc rối, cô ta bị quá nhiều đối tác chấm dứt hợp đồng cùng một lúc, cô ta không có khả năng giải quyết, đành phải gọi điện thoại lại cho công ty.

Cô ta hy vọng công ty có thể giúp cô ta xử lý việc này.

Nhưng cô ta lại đánh giá cao bản thân mình rồi.

Cả ba ba lần gọi điện không có người nhấc máy, đến lần thứ tư thì cuộc gọi mới được kết nối.

"Kỷ Thư Kỳ, cô có chuyện gì vậy!"

Cô ta chưa kịp mở miệng nhờ Giám đốc Giang giúp đỡ, thì giọng nói tức giận của Giám đốc Giang từ đầu bên kia truyền đến.

"Giám đốc Giang.." Kỷ Thư Kỳ có chút sững sờ.

"Tất cả những nhà quảng cáo đang làm việc với cô vừa rồi đều gọi điện cho tôi nói rằng họ muốn chấm dứt hợp đồng với cô, là toàn bộ."

"Cô làm việc như thế nào vậy, làm sao lại ra nông nỗi đến như vậy!"

"Thật sự cho rằng cánh đã đủ cứng rồi đúng không? Hai ngày trước đã kết thúc hợp đồng với người đại diện đã làm việc vài năm với mình, hiện tại thì lại bị mấy thương hiệu khác chấm dứt hợp đồng, cô là không muốn lăn lộn trong cái giới này nữa rồi đúng không!"

"Giang.."

"Đừng có nói nhảm với tôi, tôi nói cho cô biết, chuyện này cô tự đi mà xử lý cho tốt, đừng có mỗi lần xảy ra chuyện là lôi công ty ra giúp cô chùi đít, công ty là của cha hay của mẹ cô!"

Sau khi nói xong những lời này Giám đốc Giang liền cúp máy.

Kỷ Thư Kỳ đứng đó nửa ngày cũng không kịp phản ứng lại.

Cô ta gọi điện thoại đến công ty để nhờ công ty giải quyết, nhưng cô ta lại không ngờ rằng công ty lại để cô ta tự giải quyết.

Nhưng làm sao cô ta có thể tự mình giải quyết chuyện này?

Ngay lúc cô ta tay chân còn đang luống cuống không biết phải làm thế nào, trợ lý đột ngột đẩy cửa tiến vào, thấy bộ dạng lo lắng của trợ lý, Kỷ Thư Kỳ càng thêm bực bội.

"Thư Kỳ tỷ, không xong rồi!"

"Không tốt không tốt, có cái gì mà không tốt!"

Trợ thấy sắc mặt đen thui của cô ta, trong lòng có chút sợ hãi, cô ta luôn vui buồn thất thường, trợ lý cũng rất sợ đắc tội Kỷ Thư Kỳ, ngày trước có Thái tỷ ở đây thì còn đỡ, ít nhất cô ta sẽ không nói gì trước mặt Thái tỷ, bây giờ không có Thái tỷ ở đây thì trợ lý là người đứng mũi chịu sào.

Trợ lý lo lắng cầm máy tính bảng trên tay, lấy hết can đảm đưa cho Kỷ Thư Kỳ.

"Chị xem hot search."[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back