Chương 10
[BOOK]"Tôi có thể hỏi anh một chuyện không?" Phó Dư Hi mở miệng.
"Không vấn đề gì." Rồi sau đó, Du Thời Khiêm nói: "Chắc hẳn cậu muốn hỏi tôi là ai có thân phận gì nhỉ."
"Vẫn giống như lúc trước sao?"
"Nếu lúc trước lấy thân phận cảnh sát đương nhiên tôi sẽ trả lời nghiêm túc, nhưng giờ lấy thân phận bạn bè mà hỏi, tôi nghỉ có thể nhẹ nhàng mà trò chuyện."
Phó Dư Hi cười cười, "Tôi tạm thời bị đình chỉ, cho nên anh cứ nhẹ nhàng hảo hữu mà nói."
Cậu nhẹ nhàng nói ra việc mình bị đình chỉ, Du Thời Khiêm cũng không hỏi nguyên nhân chỉ trả lời, "Được."
Phó Dư Hi cũng không sốt ruột, cậu chống cằm, nhìn anh, "Hôm trước, tạo sao anh lại xuất hiện ở cao ốc Nam Hoa?"
"Dùng cơm, trả lời vậy được tính không?"
Phó Dư Hi nói: "Xem ra, anh cũng không muốn thành thật nói với tôi."
Du Thời Khiêm bưng lên Jack daniels nhấp một ngụm, "Không bằng cậu nói cho tôi tại sao lại nghi ngờ tôi?"
"Tôi nghi ngờ anh cùng bọn cướp có liên quan, đương nhiên, chỉ là suy đoán, tôi không có chứng cứ."
Du Thời Khiêm trên mặt vẫn bình thản, không vì cậu nghi ngờ mà có chút bất an, "Vậy không bằng tôi cho cậu một cơ hội điều tra tôi."
Cho người khác cơ hội điều tra mình, Phó Dư Hi là lần đầu tiên thấy, cậu buồn cười nói: "Anh đây muốn tự chứng minh mình trong sạch?"
"Không hẳn."
Phó Dư Hi cảm thấy người này rất thú vị, đối phương giống như là một đường hầm nguy hiểm, biết rõ bên trong không thể vào, cậu vẫn là nhịn không được muốn thăm dò, "Vậy anh cho tôi cơ hội điều tra thế nào."
"Trong một ngày, 24 tiếng đồng hồ, bất tôi ở nơi nào, chỉ cần cậu muốn tìm ta, tôi liền đem định vị gữi cho cậu, cậu cũng có thể đến kiểm tra."
"Anh không sợ tôi làm phiền anh sao?"
Du Thời Khiêm nói: "Không hẳn, tôi còn sợ cậu sẽ không đến tìm tôi."
Phó Dư Hi hơi nheo lại đôi mắt, "Nếu tôi tra ra chứng cứ cùng thân phận của anh, anh sẽ giết người diệt khẩu sao?"
"Sẽ không, tôi sẽ để cho cậu xử lí."
Phó Dư Hi quơ quơ ly rượu, nghiêng đầu nghĩ nghĩ, "Chơi khá đẹp nhỉ."
Du Thời Khiêm nói: "Bất quá, tôi cũng có vài yêu cầu."
"Ngươi nói."
"Nếu đến 100 lần, cậu vẫn không tìm ra chứng cứ thì phải mời tôi một trăm bữa cơm."
Phó Dư Hi cười, "Anh muốn tôi phá sản sao, tôi là cánh sát, tiền lương không thể so với những kẻ kinh doanh các anh."
"Một trăm bữa cơm này tôi trả, cậu chỉ cần bồi tôi."
"Như vậy toàn là tôi được lợi nhỉ."
"Cho nên, cảnh sát Phó có muốn đánh cược không."
Phó Dư Hi không có lý do gì không đáp ứng, cậu đưa ly lên, "Tôi rất sẵn lòng, Du tiên sinh."
Du Thời Khiêm cũng đưa ly lên, cùng cậu cụng ly.
- -
Phó Dư Hi về đến nhà, cũng mới hơn mười giờ, Phó Dư Hằng cùng Lương Hân Khiết ngồi ở trên sô pha xem TV, hai vợ chồng vô cùng ngọt ngào.
Phó Dư Hi ngẫu nhiên sẽ cảm thấy chính mình là một cái bóng đèn siêu sáng, thậm chí còn nghĩ tới dọn ra ngoài, gần cục cảnh sát cũng gần một chút, nhưng Phó Dư Hi cùng Lương Hân Khiết kiên quyết không đáp ứng, nhất định phải bắt cậu ở nhà.
Nghe được tiếng mở cửa, Lương Hân Khiết nhìn qua, "Dư Hi, đã về rồi à."
Phó Dư Hi thay dép lê, "Vâng."
Lương Hân Khiết đứng lên, "Đã ăn cơm chưa?"
"Đã ăn rồi."
"Để chị làm cho cậu một ít điểm tâm."
Phó Dư Hi vội ngăn cản Lương Hân Khiết, "Chị dâu, không cần đâu, chị đang mang thai, cứ nghỉ ngơi cho tốt, nếu đói bụng, em sẽ tự tìm gì đó ăn."
Lương Hân Khiết nói: "Vậy cũng được, tủ lạnh còn bánh hoa quế để lại cho cậu để chị mang đến."
"Vâng." Phó Dư Hi đi đến trên sô pha ngồi xuống, Phó Dư Hằng ngửi được mùi rượu trên người cậu hỏi, "Uống rượu sao?"
"Có uống hai ly." Phó Dư Hi dựa ngồi ở trên sô pha, hai chân tự nhiên mở ra, trình thả lỏng tâm trạng, "Ca, có thể an bài cho em một chứ vụ gì không, bảo vệ đều được."
Phó Dư Hằng kinh ngạc, ngày thường Phó Dư Hằng kêu cậu đến công ty làm, cạu đều là chết sống không chịu, "Sao vậy, nghĩ thông suốt rồi?"
"Không phải, cục cảnh sát cho em nghỉ một tháng, quá nhàn rỗi, vừa vặn có thể đến công ty làm chút việc."
Phó Dư Hằng nói: "Cho nên, công ty là nơi do em thấy rảnh rổi nên mới chiệu đến?"
"Không phải như vậy đâu?"
Lương Hân Khiết đem bánh hoa quế đặt ở trước mặt Phó Dư Hi, tò mò hỏi: "Dư Hi, các cậu ngày thường không phải rất bận sao, tại sao lại cho nghĩ tận một tháng?"
Phó Dư Hi ăn một khối bánh hoa quế, "Đại khái là bởi vì em biểu hiện tốt, cho nên được khen thưởng."
Phó Dư Hằng sớm nhìn thấu, "Bị đình chỉ tạm thời còn dám nói được khen thưởng."
"Nhưng như vậy cũng tốt."
Lương Hân Khiết lúc này mới biết Phó Dư Hi là bị đình chỉ tạm thời, nàng cũng không hỏi vì sao, chỉ là an ủi nói: "Vậy thừa dịp này cứ nghỉ ngơi thật tốt."
"Em cũng nghỉ vậy."
- -
Phó Dư Hi đến công ty làm, Phó Dư Hằng an bài cho cậu vào phòng trợ lí, cũng không nói vị trí chứ vụ, dù sao cậu cũng chỉ đến công ty làm một tháng, an bài vị trí cụ thể cũng khá phiền phức.
Văn phong của Phó Dư Hằng cạnh phòng trợ lí, hắn mang Phó Dư Hi vào văn phòng, đưa cho cậu một bản kế hoạch nói, "Này là kế hoạch hợp tác vời công ty Thành An, chỉ là kế hoạch ban đầu, rất nhiều chỗ còn cần phải hoàn thiện em xem trước để hiểu thêm một chút."
Ngồi đối diện Phó Dư Hằng, Phó Dư Hi cầm bản hoạch án, công ty Thành An không phải là công ty của Du Thời Khiêm sao
Chính cậu cũng bắt đầu nghi ngờ thứ gọi là duyên này.
"Ca, em có thể xem không thể động sao?"
"Có thể, em nếu là có ý tưởng hay, có thể viết vào, sau đó a sẽ xét có duyệt không."
"Còn có vị trí nào khác không?"
"Em trước tiên xem cái này đi, đối với công việc công ty còn cho nắm rõ, nếu có rảnh thì xem nhiều tư liệu của công ty một chút, về sau có vị trí thích hợp, sẽ sắp xếp cho em sau."
Phó Dư Hằng đây là muốn đích thân chỉ bảo cậu, Phó Dư Hi cũng hơi ngây người, câu chỉ là tạm thời mới đến đây thôi, "Ca, anh tùy tiện cho một người hướng dẫn em là được cần gì phải đích thân làm."
"Gọi người khác, chắc chắn qua loa để em muốn làm gì thì làm." Phó Dư Hằng rất rõ ràng, trong công ty bất luận là ai cũng đều sẽ bởi vì Phó Dư Hi là em trai hắn thân phận mà mà đối đãi đặc biệt, như vậy căn bản không giúp được gì cho cậu.
Phó Dư Hi sờ sờ cái mũi, "Kia vốn dĩ cũng là đến làm tạm."
Phó Dư Hằng nhìn bộ dáng cậu, "Bộ dạng thế này không biết tại sao lại được vào cục cảnh sát?"
"Lớn lên đẹp trai đi, cục cảnh sát đề cao giá trị nhan sắc của em."
Phó Dư Hằng thật sự bị cậu làm cho buồn cười, "Đừng khua môi múa mép, thành thật mà làm việc, không hiểu liền hỏi."
"Đã biết." Phó Dư Hi đứng lên, "Em trở về đây."
"Được rồi"
Phó Dư Hi trở lại văn phòng, trong phòng tổng cộng có sáu người, bọn họ đều là trợ lý phụ giúp giám đốc quản lí các lĩnh vực khác nhau.
Phó Dư Hi cũng chưa từng tới công ty, trong công ty cũng chưa từng gặp qua cậu, tự nhiên cũng không biết cậu là cảnh sát.
Trong văn phòng người luôn là vùi đầu làm việc, bầu không khí quá mức nặng nề, đại khái cũng là do vị trí có chút đặc biệt, phòng tổng giám đốc cạnh bên, nếu có động tỉnh lớn liền bị phát hiện.
Mà Phó Dư Hi tới văn phòng, bầu không khí liền càng thêm nặng nề.
Vì tạo mối quan hệ tốt, Phó Dư Hi đi ngay từ đầu đã mời mọi người uống cà phê, bầu không khí mới dễ chịu hơn một chút.[/BOOK]
[BOOK]"Tôi có thể hỏi anh một chuyện không?" Phó Dư Hi mở miệng.
"Không vấn đề gì." Rồi sau đó, Du Thời Khiêm nói: "Chắc hẳn cậu muốn hỏi tôi là ai có thân phận gì nhỉ."
"Vẫn giống như lúc trước sao?"
"Nếu lúc trước lấy thân phận cảnh sát đương nhiên tôi sẽ trả lời nghiêm túc, nhưng giờ lấy thân phận bạn bè mà hỏi, tôi nghỉ có thể nhẹ nhàng mà trò chuyện."
Phó Dư Hi cười cười, "Tôi tạm thời bị đình chỉ, cho nên anh cứ nhẹ nhàng hảo hữu mà nói."
Cậu nhẹ nhàng nói ra việc mình bị đình chỉ, Du Thời Khiêm cũng không hỏi nguyên nhân chỉ trả lời, "Được."
Phó Dư Hi cũng không sốt ruột, cậu chống cằm, nhìn anh, "Hôm trước, tạo sao anh lại xuất hiện ở cao ốc Nam Hoa?"
"Dùng cơm, trả lời vậy được tính không?"
Phó Dư Hi nói: "Xem ra, anh cũng không muốn thành thật nói với tôi."
Du Thời Khiêm bưng lên Jack daniels nhấp một ngụm, "Không bằng cậu nói cho tôi tại sao lại nghi ngờ tôi?"
"Tôi nghi ngờ anh cùng bọn cướp có liên quan, đương nhiên, chỉ là suy đoán, tôi không có chứng cứ."
Du Thời Khiêm trên mặt vẫn bình thản, không vì cậu nghi ngờ mà có chút bất an, "Vậy không bằng tôi cho cậu một cơ hội điều tra tôi."
Cho người khác cơ hội điều tra mình, Phó Dư Hi là lần đầu tiên thấy, cậu buồn cười nói: "Anh đây muốn tự chứng minh mình trong sạch?"
"Không hẳn."
Phó Dư Hi cảm thấy người này rất thú vị, đối phương giống như là một đường hầm nguy hiểm, biết rõ bên trong không thể vào, cậu vẫn là nhịn không được muốn thăm dò, "Vậy anh cho tôi cơ hội điều tra thế nào."
"Trong một ngày, 24 tiếng đồng hồ, bất tôi ở nơi nào, chỉ cần cậu muốn tìm ta, tôi liền đem định vị gữi cho cậu, cậu cũng có thể đến kiểm tra."
"Anh không sợ tôi làm phiền anh sao?"
Du Thời Khiêm nói: "Không hẳn, tôi còn sợ cậu sẽ không đến tìm tôi."
Phó Dư Hi hơi nheo lại đôi mắt, "Nếu tôi tra ra chứng cứ cùng thân phận của anh, anh sẽ giết người diệt khẩu sao?"
"Sẽ không, tôi sẽ để cho cậu xử lí."
Phó Dư Hi quơ quơ ly rượu, nghiêng đầu nghĩ nghĩ, "Chơi khá đẹp nhỉ."
Du Thời Khiêm nói: "Bất quá, tôi cũng có vài yêu cầu."
"Ngươi nói."
"Nếu đến 100 lần, cậu vẫn không tìm ra chứng cứ thì phải mời tôi một trăm bữa cơm."
Phó Dư Hi cười, "Anh muốn tôi phá sản sao, tôi là cánh sát, tiền lương không thể so với những kẻ kinh doanh các anh."
"Một trăm bữa cơm này tôi trả, cậu chỉ cần bồi tôi."
"Như vậy toàn là tôi được lợi nhỉ."
"Cho nên, cảnh sát Phó có muốn đánh cược không."
Phó Dư Hi không có lý do gì không đáp ứng, cậu đưa ly lên, "Tôi rất sẵn lòng, Du tiên sinh."
Du Thời Khiêm cũng đưa ly lên, cùng cậu cụng ly.
- -
Phó Dư Hi về đến nhà, cũng mới hơn mười giờ, Phó Dư Hằng cùng Lương Hân Khiết ngồi ở trên sô pha xem TV, hai vợ chồng vô cùng ngọt ngào.
Phó Dư Hi ngẫu nhiên sẽ cảm thấy chính mình là một cái bóng đèn siêu sáng, thậm chí còn nghĩ tới dọn ra ngoài, gần cục cảnh sát cũng gần một chút, nhưng Phó Dư Hi cùng Lương Hân Khiết kiên quyết không đáp ứng, nhất định phải bắt cậu ở nhà.
Nghe được tiếng mở cửa, Lương Hân Khiết nhìn qua, "Dư Hi, đã về rồi à."
Phó Dư Hi thay dép lê, "Vâng."
Lương Hân Khiết đứng lên, "Đã ăn cơm chưa?"
"Đã ăn rồi."
"Để chị làm cho cậu một ít điểm tâm."
Phó Dư Hi vội ngăn cản Lương Hân Khiết, "Chị dâu, không cần đâu, chị đang mang thai, cứ nghỉ ngơi cho tốt, nếu đói bụng, em sẽ tự tìm gì đó ăn."
Lương Hân Khiết nói: "Vậy cũng được, tủ lạnh còn bánh hoa quế để lại cho cậu để chị mang đến."
"Vâng." Phó Dư Hi đi đến trên sô pha ngồi xuống, Phó Dư Hằng ngửi được mùi rượu trên người cậu hỏi, "Uống rượu sao?"
"Có uống hai ly." Phó Dư Hi dựa ngồi ở trên sô pha, hai chân tự nhiên mở ra, trình thả lỏng tâm trạng, "Ca, có thể an bài cho em một chứ vụ gì không, bảo vệ đều được."
Phó Dư Hằng kinh ngạc, ngày thường Phó Dư Hằng kêu cậu đến công ty làm, cạu đều là chết sống không chịu, "Sao vậy, nghĩ thông suốt rồi?"
"Không phải, cục cảnh sát cho em nghỉ một tháng, quá nhàn rỗi, vừa vặn có thể đến công ty làm chút việc."
Phó Dư Hằng nói: "Cho nên, công ty là nơi do em thấy rảnh rổi nên mới chiệu đến?"
"Không phải như vậy đâu?"
Lương Hân Khiết đem bánh hoa quế đặt ở trước mặt Phó Dư Hi, tò mò hỏi: "Dư Hi, các cậu ngày thường không phải rất bận sao, tại sao lại cho nghĩ tận một tháng?"
Phó Dư Hi ăn một khối bánh hoa quế, "Đại khái là bởi vì em biểu hiện tốt, cho nên được khen thưởng."
Phó Dư Hằng sớm nhìn thấu, "Bị đình chỉ tạm thời còn dám nói được khen thưởng."
"Nhưng như vậy cũng tốt."
Lương Hân Khiết lúc này mới biết Phó Dư Hi là bị đình chỉ tạm thời, nàng cũng không hỏi vì sao, chỉ là an ủi nói: "Vậy thừa dịp này cứ nghỉ ngơi thật tốt."
"Em cũng nghỉ vậy."
- -
Phó Dư Hi đến công ty làm, Phó Dư Hằng an bài cho cậu vào phòng trợ lí, cũng không nói vị trí chứ vụ, dù sao cậu cũng chỉ đến công ty làm một tháng, an bài vị trí cụ thể cũng khá phiền phức.
Văn phong của Phó Dư Hằng cạnh phòng trợ lí, hắn mang Phó Dư Hi vào văn phòng, đưa cho cậu một bản kế hoạch nói, "Này là kế hoạch hợp tác vời công ty Thành An, chỉ là kế hoạch ban đầu, rất nhiều chỗ còn cần phải hoàn thiện em xem trước để hiểu thêm một chút."
Ngồi đối diện Phó Dư Hằng, Phó Dư Hi cầm bản hoạch án, công ty Thành An không phải là công ty của Du Thời Khiêm sao
Chính cậu cũng bắt đầu nghi ngờ thứ gọi là duyên này.
"Ca, em có thể xem không thể động sao?"
"Có thể, em nếu là có ý tưởng hay, có thể viết vào, sau đó a sẽ xét có duyệt không."
"Còn có vị trí nào khác không?"
"Em trước tiên xem cái này đi, đối với công việc công ty còn cho nắm rõ, nếu có rảnh thì xem nhiều tư liệu của công ty một chút, về sau có vị trí thích hợp, sẽ sắp xếp cho em sau."
Phó Dư Hằng đây là muốn đích thân chỉ bảo cậu, Phó Dư Hi cũng hơi ngây người, câu chỉ là tạm thời mới đến đây thôi, "Ca, anh tùy tiện cho một người hướng dẫn em là được cần gì phải đích thân làm."
"Gọi người khác, chắc chắn qua loa để em muốn làm gì thì làm." Phó Dư Hằng rất rõ ràng, trong công ty bất luận là ai cũng đều sẽ bởi vì Phó Dư Hi là em trai hắn thân phận mà mà đối đãi đặc biệt, như vậy căn bản không giúp được gì cho cậu.
Phó Dư Hi sờ sờ cái mũi, "Kia vốn dĩ cũng là đến làm tạm."
Phó Dư Hằng nhìn bộ dáng cậu, "Bộ dạng thế này không biết tại sao lại được vào cục cảnh sát?"
"Lớn lên đẹp trai đi, cục cảnh sát đề cao giá trị nhan sắc của em."
Phó Dư Hằng thật sự bị cậu làm cho buồn cười, "Đừng khua môi múa mép, thành thật mà làm việc, không hiểu liền hỏi."
"Đã biết." Phó Dư Hi đứng lên, "Em trở về đây."
"Được rồi"
Phó Dư Hi trở lại văn phòng, trong phòng tổng cộng có sáu người, bọn họ đều là trợ lý phụ giúp giám đốc quản lí các lĩnh vực khác nhau.
Phó Dư Hi cũng chưa từng tới công ty, trong công ty cũng chưa từng gặp qua cậu, tự nhiên cũng không biết cậu là cảnh sát.
Trong văn phòng người luôn là vùi đầu làm việc, bầu không khí quá mức nặng nề, đại khái cũng là do vị trí có chút đặc biệt, phòng tổng giám đốc cạnh bên, nếu có động tỉnh lớn liền bị phát hiện.
Mà Phó Dư Hi tới văn phòng, bầu không khí liền càng thêm nặng nề.
Vì tạo mối quan hệ tốt, Phó Dư Hi đi ngay từ đầu đã mời mọi người uống cà phê, bầu không khí mới dễ chịu hơn một chút.[/BOOK]