Editor: Mi Tesoro
Xe chạy trong bụi rậm cả buổi, rốt cuộc chạy lên đại lộ bằng phẳng, bất đồng với Ôn Nhiêu người chỉ có thể chờ đợi mãi, lần này xe còn không chạy được bao xa, liền thấy được ngay phía trước ngừng lại một cỗ xe Ford (1) kiểu cũ đang đậu, chủ xe ngồi chồm hổm trên mặt đất tra xét cái gì. Hắn ngay lúc đứng dậy nhìn thấy Hi Nhĩ Lạc điều khiển xe, dốc sức liều mạng vẫy tay.
Hi Nhĩ Lạc điều khiển xe dùng ánh mắt dò hỏi Norman bên cạnh một cái, "Muốn, muốn dừng lại không?"
Với sự cho phép của Norman, xe ngừng lại bên cạnh chiếc Ford đậu ở đằng kia.
Ngồi ở trong xe Ôn Nhiêu nhìn vẻ mặt biểu cảm chủ xe được cứu trợ chạy tới, trong lòng yên lặng vì hắn mặc niệm. Quả nhiên, chủ xe cho rằng có thể tìm được người viện trợ, thời điểm nhìn đến trong xe người là ăn mặc quần áo kẻ sọc, cả người bắt đầu chạy về ngược phía trước, Shawn vài bước từ trên xe đi xuống, bắt lấy cổ áo của hắn, đem hắn kéo trở về.
Thành công cướp sạch lái xe đáng thương sau đó, bọn hắn đã chiếm được bản đồ cùng chút ít đồ ăn.
Norman lật bản đồ, tra tìm khoảng cách bến cảng gần nhất, Shawn thì mở ra một bao bánh bích quy vừa mới giành được, hướng miệng mình trong đút một khối sau đó hỏi những người khác, "Muốn ăn không?"
Norman cùng Hi Nhĩ Lạc đều vươn tay cầm một khối.
Shawn đem bánh bích quy đưa tới trước mặt Ôn Nhiêu, trên đường đi chỉ ăn một quả dại Ôn Nhiêu trực tiếp đem hai khối còn dư lại đều cầm đi, Shawn một bên nhai nhét bánh bích quy vào trong miệng, một bên đem hộp bánh bích quy hết ném ra khỏi cửa sổ xe đang mở.
"Nơi này là khoảng cách gần bến cảng nhất." Norman nhìn bản đồ, "Hiện tại từ nơi đây, vẫn phải đi thêm một ngày."
Shawn tiếp tục giải quyết đồ ăn đóng gói, "Sau hi qua đó, có ca-nô đi Florida không?"
"Hiện tại không rảnh để cân nhắc những thứ này, chúng ta nếu như tiếp tục đi đại lộ, bị bắt lại khả năng rất lớn." Norman vươn tay ra, từ trong tay mở ra của Shawn cầm một khối bánh bích quy, "Nếu như ca-nô không phải đi Florida, chúng ta có thể trên đường liền truyền tin cho người của chúng ta để cho bọn họ đi tới điểm đến đón chúng ta."
Shawn không có dị nghị gì.
Ăn xong hai khối bánh Ôn Nhiêu vẫn cảm thấy đói, lần này Shawn không có đem bánh bích quy đưa cho cậu, chính cậu liền duỗi tay tới cầm, khi thấy khối bánh bích quy nhỏ, cậu liền trực tiếp với tới lấy, Shawn chứng kiến động tác của cậu, mặt nhìn chằm chằm cậu hồi lâu.
Trên ghế lái phụ Norman vẫn còn đang suy tư vấn đề khác, vì vậy không có chú ý tới chuyện phát sinh chỗ ngồi sau xe, chỉ là chờ hắn quyết định tốt, thời điểm lần nữa đem tay tới đây cầm bánh bích quy, bánh bích quy đã bị ăn xong.
Bị Norman trừng mắt Shawn vô tội nhìn về phía Ôn Nhiêu một bên, thần tình có chút vô tội.
* * *
Xe ở trên đường lớn chạy, ngẫu nhiên gặp được mấy chiếc xe đậu lại, dùng phương pháp đồng dạng cướp sạch đồ ăn quần áo của những người lái xe không may kia sau đó, ba người từ đầu đến chân rực rỡ hẳn lên đi tới bến cảng. Ôn Nhiêu cũng rất không may, bởi vì gặp phải đều là người da trắng, cướp được quần áo cũng không có lấy một cái để cậu mặc vừa. Cậu chỉ có thể mặc áo sơ mi trắng của bản thân đã vài ngày không đổi, đem áo khoác rộng thùng thình kia nhìn qua chắc chắn không vừa người thắt ở trên lưng.
Bởi vì sợ thân phận bại lộ, trước khi vào thành trấn, Norman để Hi Nhĩ Lạc đem cái xe dùng để chạy trốn kia xử lý, sau đó mấy người giả bộ như du khách bình thường, một mặt nghe ngóng ca-nô cùng chuyến bay cất cánh gần nhất, một mặt tìm thời cơ cùng người bên Florida liên lạc.
Chuyện Norman đào tẩu, rõ ràng đã truyền tới nơi bến cảng phồn hoa này, chỉ là bởi vì thời gian cũng không có qua bao lâu, cáo thị vẫn chưa truyền tới địa phương này, phụ cận bến cảng chỉ có loa, thông báo tin tức rằng quản lí cùng ba người bệnh tâm thần chạy trốn. Vốn đang vẫn muốn trốn Ôn Nhiêu nghe tin bản thân trở thành đồng phạm sau đó, cũng triệt để buông tha cho ý định đào tẩu.
Bến cảng đêm đó, gặp một chiếc du thuyền xa hoa ngừng ở chỗ này một đoạn thời gian tiến hành trợ cấp, Norman liền đem mục tiêu tập trung lên chiếc du thuyền, nguyên nhân chỉ tại thân phận, bốn người nhất định không thể quang minh chính đại lên thuyền. Bất quá đây đối với bọn hắn mà nói, căn bản không tính là một vấn đề. Thời điểm chờ đợi du thuyền đã đến, bốn người đến quán ăn vặt gần phụ cần bến cảng. Trong nhà hàng hiện đang đàm luận việc ở California có người chạy trốn, ba cái người trong cuộc lông mi cũng không động chọn một ngồi xuống lấy thịt nướng.
"Thật đáng sợ, lại có thể từ nơi ấy đào tẩu."
"Nói không chừng chạy trốn tới nơi đây lại gặp chúng ta, dù sao đi bến cảng nếu so với đi đại lộ an toàn hơn nhiều."
"Nghe nói còn có một người đối với người bình thường có khuynh hướng công kích bệnh tâm thần, thật sự là đáng sợ."
Mấy kẻ đàm luận này căn bản không biết, bọn họ đang đàm luận về người ngồi ở đối diện với bọn họ, ừng ực ừng ực hướng trong miệng rót bia, vẫn ăn như hổ đói nhai lấy thịt nướng.
Rót tiếp một cốc bia lớn, Shawn nghe được người khác nghị luận, hắc hắc nở nụ cười một tiếng, "Haha, Norman, cậu đã nghe chưa -- bệnh tâm thần -- A.. A!"
Norman thoạt nhìn tương đối chán ghét ba chữ kia, trực tiếp từ trên mặt bàn cầm một lớn khối thịt nướng nhét vào trong miệng Shawn.
Shawn hiện đang mặc một cái áo sơ mi hoa từ một ông già, trông như một tên lưu manh, hắn đem thịt nướng nhai nhai nhấm nuốt nuốt xuống, uống xong hai cốc bia sau đó, lại hướng người pha chế muốn chén thứ ba. Norman nhắc nhở hắn, "Đêm nay phải lẫn vào du thuyền, cậu tốt nhất không nên uống say."
"Điểm ấy với số độ bia của tôi, còn lâu tôi mới sẽ không uống say." Shawn từ trong tay người pha chế nhận lấy cái chén đầy bia, "Từ khi bị bắt sau đó, tôi đã có ba tháng không được chạm qua rượu, thật là khó chịu a."
"Sau khi trở về tùy cậu uống như thế nào, hiện tại khắc chế chút, Shawn."
"Đã biết đã biết." Shawn còn là rất nghe Norman đấy, Norman vừa nói như vậy, hắn sẽ đem bia chén để xuống.
Thời điểm Ôn Nhiu đã ăn no để đao xuống, nhịn không được đánh cho một cái ợ. Norman cùng Shawn đang nói chuyện, ánh mắt đồng thời đều rơi vào trên người của cậu, sau đó lại thu trở về.
Ôn Nhiêu thở dài một hơi, đổ một chai bia.
A -- quả nhiên so với cái chỗ kia đồ ăn tốt hơn nhiều!
Ngồi ở đối diện cậu Hi Nhĩ Lạc không nhanh không chậm nắm dao nĩa cắt lấy thịt nướng, sau đó đưa tới trong miệng nho nhỏ nhấm nuốt, thật khó để ăn thịt nướng trên đường phố với cảm giác cao cấp của gan ngỗng Pháp, Ôn Nhiêu nhìn xem hắn tướng ăn nhã nhặn, nhịn không được chép miệng chậc lưỡi.
Cơm nước xong xuôi sau đó, Shawn đi tính tiền, trong quầy lấy tiền chính là mỹ nữ khêu gợi ngực lớn, nàng từ Shawn lúc tiến vào, liền nhìn chằm chằm vào Shawn, hiện tại ánh mắt càng là không kiêng nể gì cả, Shawn cùng nàng trêu chọc trong chốc lát, có hơi không muốn tính tiền rời đi. Ôn Nhiêu hoàn toàn có thể đủ lý giải, thân là nam nhân, bị giam tại một nơi đầy nam nhân, đi ra nhìn thấy nữ nhân, có thể đem ánh mắt từ trên người nữ nhân □□, cũng đã coi như là ý chí lực cường đại rồi.
Quả nhiên, Shawn đi ra liền phàn nàn, "Nếu như có thể ở lâu một đêm thì tốt rồi."
"Nó sẽ không thể kéo dài một đêm a, dù sao du thuyền vẫn chưa nhập cảng." Ôn Nhiêu tiếp một câu.
Shawn vốn ảo não sắc mặt cứng đờ, sau đó có chút kỳ quái nhìn qua cậu sau nửa ngày, nói ra, "Bảo bối cậu là ghen sao?"
"Ha ha?"
Shawn cười hì hì vươn cánh tay, khoác lên trên vai của cậu, "Bảo bối, cậu phải tin tưởng, thời điểm tôi đem theo cậu từ địa phương quỷ quái kia cứu ra, trong lòng của tôi, cũng chỉ có một mình cậu rồi."
Vốn Ôn Nhiêu so với hắn có chút thấp bé bị cánh tay hắn áp trên bờ vai, thiếu chút nữa là nằm xuống.
Đúng lúc này, bến cảng đối diện hải đăng, bỗng nhiên ánh lên ánh sáng, một chiếc du thuyền, từ đằng xa trên mặt biển chạy tới đây, sau đó thời điểm đến phụ cận bến cảng, thả mỏ neo thuyền. Mấy người thuyền viên trên du thuyền (2) đều đi ra rồi, bọn hắn thần sắc vội vàng chuyển đồ từ trên bờ lên du thuyền.
"Chúng ta phải mau chóng trà trộn vào đi, chiếc này du thuyền chỉ ở bến cảng dừng lại 20 phút." Norman ở lúc trước khi chiếc du thuyền đến, đã thăm dò kỹ.
Bốn người dù sao cũng quá là gây chú ý ánh mắt của người ngoài, cùng một chỗ hành động, thật sự không dễ dàng trà trộn vào, làm cho Norman cùng Hi Nhĩ Lạc phải trước sau từ hướng phụ cận tàu thủy tới gần, thời điểm Ôn Nhiêu vẫn còn sững sờ, Shawn mang nắm cổ áo cậu, đem cậu kéo dài tới trước mặt, "Cậu cùng tôi đi."
Norman cùng Hi Nhĩ Lạc rất dễ dàng liền lẫn vào đi vào, bởi vì du thuyền trên phần lấn tiếp đãi khách nhân là phú thương có tiền, vì vậy một ít vật vận chuyển lẫn lộn thuyền viên cũng không nhận ra, dù cho thấy được, nhìn thấy biểu cảm, cũng không dám tiến lên hỏi thăm. Shawn mang theo Ôn Nhiêu, cũng có chút không quá dễ dàng, thật vất vả đợi đến lúc hai người thuyền viên khuân đồ tiến vào du thuyền trong, Shawn cầm lấy lan can, thân thể nhảy lên liền leo đi lên rồi, Ôn Nhiêu liền đệm chân lên lan can nhưng không đến, Shawn đi lên sau đó, quay đầu nhìn cậu, nhìn thấy Ôn Nhiêu còn nguyên tại chỗ nhảy đáp.
"Trèo đi lên sao?" Shawn biết rõ còn cố hỏi.
Ôn Nhiêu đang cố gắng tại chỗ nhảy lên, trừng mắt liếc hắn một cái.
Shawn nở nụ cười một cái, đưa tay đưa ra ngoài, Ôn Nhiêu bắt lấy tay của hắn, vẫn là trèo không được, Shawn lực cánh tay kinh người, cứng rắn đem cậu túm lên đây.
Thuyền viên vận chuyển hàng hóa rất bận rộn, căn bản không có chú ý tới mấy người thừa dịp hắc ám trà trộn đi lên.
Du thuyền tương đối xa hoa, phân thành hai tầng, sau khi đi vào, hoàn toàn không thể tưởng được, cái chỗ này rõ ràng không phải một cái trang viên mà là đang bên trong du thuyền. Shawn nắm bả vai Ôn Nhiêu, đâm đầu đi tới một nữ nhân xinh đẹp tóc vàng, cùng một phú thương, hai người một bên nói chuyện một bên cười, kề vai sát cánh đi tới. Nữ nhân kia thời điểm đi ngang qua, thấy được Shawn, còn hướng hắn mở trừng hai mắt.
Shawn huýt sáo, đổi lấy một cái ánh mắt bất thiện của phú thương.
Ôn Nhiêu sợ hắn ở chỗ này làm ra chuyện gì đó, bị người bên trong du thuyền nhìn thấu, vì vậy nhắc nhở hắn một cái, "Chúng ta hay là trước tìm Norman bọn hắn đi." Norman so với bọn họ sớm đã trà trộn đi lên.
Cậu nói những lời này, ngay lỗ tai Shawn, cũng không phải là ý tứ này rồi, Shawn thở dài một hơi, lưu luyến thu hồi ánh mắt, "Bảo bối, cậu thật sự là quá dễ dàng ghen nha."
Ôn Nhiêu bị hắn không biết xấu hổ mà nói câu này nghẹn họng một cái.
Vừa lúc đó, đang lúc bọn họ tìm Norman thì người đã đi tới, hắn rõ ràng trò trộn được vào nơi này, trên tay đã bưng lên rựu đỏ từ trong buổi tiệc được tổ chức trong du thuyền. Shawn kéo Ôn Nhiêu đi tới trước mặt hắn, Norman so với bọn thì đến sớm hơn, đã thu thập được không ít tin tức hữu dụng, một bên mang theo bọn họ đi tới một bên cùng bọn hắn nói, "Có một tin tức tốt, chiếc này du thuyền còn có hai phòng trống, vì vậy đêm nay chúng ta có thể nghỉ ngơi thật tốt rồi."
Shawn đối với tin tức này rất hài lòng, hắn đã rất lâu không có nằm ở trên giường lớn mềm mại.
Nhưng mà Ôn Nhiêu chú ý tới tin tức trọng điểm khác, hai gian phòng là cái gì quỷ? Cậu cũng không nhận ra ba người này, sẽ chịu cho một mình cậu một gian phòng.
Ba người đi tới, chợt nghe một hồi tiếng hoan hô, du thuyền tầng một đang tổ chức yến hội, muôn hình muôn vẻ nam nữ đang ở bên trong cuồng hoan (*chè chén say sưa), nữ nhân bưng rượu đã đi tới, Norman không có chút nào tự giác đi theo thong dong đem uống một ngụm rượu đỏ đổ trở về. Chờ nữ nhân kia rời đi sau đó, Norman mới đúng vẻ mặt hào hứng dạt dào hướng Shawn nói, "Tiến vào yến hội cần đưa ra thư mời."
Dù cho biết rõ đang trên đường lẩn trốn không nên yêu cầu quá nhiều, Shawn chỉ là tiếc hận thở dài một hơi.
Hi Nhĩ Lạc tại trong lối đi nhỏ ở lầu hai chờ bọn hắn, có hai nữ nhân trung niên đẩy xe quét dọn vệ sinh. Norman đi qua, hỏi Hi Nhĩ Lạc nãy giờ ở nơi đây quan sát, "Biết nơi nào có hai cái gian phòng là trống không, biết không?"
Hi Nhĩ Lạc trước lúc tiến vào, vừa vặn nghe được tin tức có người nói có gian phòng trống, nhưng không cách nào phán đoán là bao nhiêu cái, để không vào nhầm phòng, Norman tiếp tục bàn với Shawn, Hi Nhĩ Lạc thì đứng ở lầu hai quan sát. Hi Nhĩ Lạc chỉ chỉ cửa hai gian phòng sau cùng, "Cái kia hai gian."
Norman liếc nhìn Shawn, Shawn hiểu ý, hai người giả bộ như nói chuyện với nhau đi tới, đợi đến lúc lái xe đến cửa ra vào, Shawn thanh âm bỗng nhiên cất cao, như là đang cùng hắn cãi lộn. Norman nhìn thấy hai nữ nhân quét dọn kia liếc nhìn bọn hắn, hắn giả bộ như đau đầu, như thế vẫy vẫy tay, nữ nhân quét dọn gian phòng đã đi tới, "Cậu có cái gì phân phó sao?"
"Giúp tôi đem gian phòng quét dọn một cái." Norman chỉ chỉ cửa phòng.
Quét dọn mà nói, bình thường là cần khách nhân đưa ra một loại đồ vật chứng minh, nhưng không chờ nữ nhân quét dọn gian phòng hỏi vật này, Shawn trên mặt có vết đao chém liền ngữ khí hung ác tiếp tục cùng Norman tranh chấp.
Hai nữ nhân liếc nhau, không biết có nên xen vào hai người tranh chấp, vì vậy liền giữ im lặng mở cửa phòng ra, đi vào quét dọn.
Dùng đồng dạng chiêu thức, để mở ra cửa phòng trống khác, hai người 'cãi lộn', riêng phần mình bộ mặt tức giận vẻ giận dữ về tới gian phòng. Ở một bên Ôn Nhiêu xem chính là trợn mắt há hốc mồm, còn có thể như vậy? Thật sự là đã học được.
Nữ nhân quét dọn gian phòng đem xe đẩy rời đi, mới vừa rồi còn cùng Norman nhao nhao muốn đánh nhau Shawn vịn cửa đứng ở cửa ra vào, ôm lấy bờ môi, hướng về Ôn Nhiêu ngoắc ngoắc ngón tay, "Vào đi, bảo bối."
Đã sớm biết bản thân không có khả năng một người ở một gian phòng Ôn Nhiêu đi tới, Hi Nhĩ Lạc đi theo phía sau cậu.
Shawn nhìn Hi Nhĩ Lạc, "Cậu có lẽ cùng Norman trong phòng."
"Thế nhưng là, Norman, sẽ khiến tôi.." Hi Nhĩ Lạc nhìn về phía Ôn Nhiêu, "Sẽ khiến tôi cùng cậu ấy một chỗ."
Đột nhiên nhớ tới cái điều kiện trao đổi kia Shawn ý vị thâm thường cười cười, "Như vậy a, tôi nên để cái căn phòng trống kia tốt cho hai người rồi."
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Tiểu kịch trường:
Ôn Nhiêu: Trước nói rõ ràng, tôi thật không phải là gay
Shawn: 【gật đầu】
Ôn Nhiêu: 【yên tâm đi vào phòng】
Shawn: 【đóng cửa phòng】thế nhưng tôi là gay.
Ôn Nhiêu: ?
(1) Xe Ford: Ford Motor là một công ty sản xuất ô tô đa quốc gia được thành lập từ năm 1903 và hiện tại có trụ sở được đặt tại Dearborn, Michigan, ngoại ô Detroit. Ford Motor từng sở hữu những công ty sản xuất xe quen thuộc là Jaguar, Land Rover, Volvo và cả Aston Martin. Trong đó, Jaguar và Land Rover được Ford bán cho Tata Motors vào tháng 3/2008, hãng xe Thụy Điển Volvo Cars bán cho Zhejiang Geely Holding Group (Trung Quốc) vào tháng 3/2010 và Aston Martin cũng được bán vào năm 2007.
Hiện tại, Ford có liên doanh trên toàn cầu tại Trung Quốc, Đài Loan, Thái Lan, Thổ Nhĩ Kỳ và Nga. (nguồn:
Link )
(2) Du thuyền (游轮) : Bên QT dịch là vậy nhg bên gg lại dịch là tàu du lịch. Mik ghi để mn có thể hình dung chính xác hơn. Phần chú thích phía dưới là của mik, còn cái ngoặc () ở trong truyện này là của tác giả nha.