Ngôn Tình [Edit] Phu Nhân Không Lo Bạch Nguyệt Quang - Ký Thu

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Hải Dương, 12 Tháng tám 2021.

  1. Hải Dương

    Bài viết:
    3
    Phần 10

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 9

    Trên mặt hắt ánh mắt sắt bén từ đáy mắt chợt lóe lên rồi biến mất. "Ngươi chữa khỏi cho gia, gia bảo đảm không động đến ngươi."

    "Ta không tin ngươi."

    Như con nhện đối với ruồi bọ mà nói: "Thỉnh đến nhà ta chơi, nơi này có rượu có đồ ăn chiêu đãi."

    Thiếu niên khí đến muốn cắn người, chỉ là hắn biết độc trúng đã thâm nhập, không thể vọng động chân khí. "Vậy ngươi muốn như thế nào, nói ra đi."

    "Xem thành ý của ngươi." Không thành ý chớ quấy rầy.

    Hắn ngưng một chút, cười đến tà khí. "Nếu gia nói cho ngươi, gia biết vì sao lão thái bà nhà ngươi nhân từ nương tay, ngươi nói có đủ thành tâm hay không?"

    Lê Ngọc Địch bình tĩnh đôi mắt hơi khởi sóng. "Nửa viên."

    Nàng nói xong thật sự bẻ nửa viên giải độc hoàn, trực tiếp ném tới trước mặt hắn.

    "Còn có nửa viên." Hắn không mau nói.

    "Ngươi biết ngươi trúng chính là độc gì không? Đó là Tây Vực kỳ độc 『 phấn mặt hồng 』, cùng Đông Doanh 『 say lưu li 』 tề danh, cơ hồ là không có giải dược." Nàng bởi vì tò mò mà nghiên cứu một phen, dùng công phu ba năm, hơn một ngàn loại dược thảo mới chế ra ba viên dược hoàn giải độc, dùng dược liệu đồng dạng lại luyện chế một hồi cũng không làm ra được.

    "Cho nên.." Hắn muốn chính là đáp án, mà không cần lời vô nghĩa.

    "Cho nên thân thể của ngươi chịu không nổi, dược tính quá mạnh dễ dàng nổ tan xác mà chết, hoặc giống như điên sư thúc tổn thương đầu óc, khi thì bình thường khi thì điên khùng, trước hòa hoãn độc tính trong cơ thể ngươi sau lại giải độc." Dược tính quá hung mãnh, không có hoàn toàn trừ tận gốc liền sẽ để lại biến chứng, càng thêm khó giải quyết.

    Dược Vương Cốc tế thế cứu người, hơn hai mươi năm trước có một nhân sĩ võ lâm tẩu hỏa nhập ma chạy đến, lúc đó yêu cầu cốc chủ vì hắn chẩn trị.

    Nhưng là tên nam tử kia không chịu từ bỏ võ học suốt đời, hắn là học võ thành cuồng võ si, nếu mất đi một thân công phu không thể nghi ngờ là muốn mạng của hắn, hắn thà rằng nổ tan xác mà chết cũng không chịu vứt bỏ võ công nghiên cứu hơn mười năm.

    Sau đó hắn bái nhập trở thành môn hạ Dược Vương Cốc, là sư đệ của cốc chủ đương nhiệm Phương Đông Lượng, lấy chén thuốc, châm cứu, thuốc tắm đồng thời ba cách mới miễn cưỡng áp xuống chân khí thoáng động trong cơ thể hắn.

    Chính là hắn quá nhiệt tình với võ học, vừa nghe đến nơi nào có bí kíp võ lâm cao thâm liền đi đến đó, thường thường bỏ lỡ trị liệu mỗi tháng hai lần, bởi vậy bệnh điên thỉnh thoảng lại phát tác, lúc nghiêm trọng còn sẽ đâm đầu vào đá làm cho vỡ đầu chảy máu.

    May mắn hắn cũng không đả thương người, nhiều nhất là tổn hại một mảnh dược điền nhỏ, bất quá hắn lại thập phần sợ hãi Lê Ngọc Địch mười tuổi nhỏ hơn hắn không biết bao nhiêu, bởi vì hắn là "Dược nhân" làm nàng cảm thấy hứng thú nhất, nàng ở trên người hắn hạ không ít loại độc hắn đều không chết được.

    Mà người điên trong miệng Lê Ngọc Địch này đó là điên sư thúc Đỗ Trần, cũng có người kêu hắn Trần đạo trưởng, bởi vì hắn nhiều năm ăn mặc một thân đạo bào màu xám.

    "Vài lần?"

    Một câu không đầu không đuôi hỏi, cũng làm khó Lê Ngọc Địch nghe hiểu được. "Ba lần châm cứu, hai lần thuốc tắm, trong lúc đó lại ăn nửa viên giải độc hoàn."

    Nàng vừa nói xong liền đem nửa viên thuốc dư lại kia cất vào bình sứ hoa xanh, không tính cho hắn, nhìn đến thiếu niên hai mắt toàn màu hồng.

    "Khi nào bắt đầu?" Hắn hỏi chính là trị liệu.

    "Việc này nha! Khi nào bắt đầu?" Nàng cũng đang đợi, chờ hắn mở miệng.

    "Không ai dám diễn trò trước mặt gia!" Hắn hai mắt trầm xuống.

    Lê Ngọc Địch khí định thần nhàn. "Mạng của ngươi là ngươi tự mình khống chế, ta không vội."

    Nàng ý tứ là -- ngươi lúc nào báo cho ta về nội tình mà lão phu nhân Lê phủ không muốn người biết kia, khi nào có thể hoàn thiện chẩn trị, nàng không thúc giục hắn, từ từ cũng không sao.

    ".. Hoàng Phủ Thiếu Hàng." Hắn mặt lạnh cắn răng rồi nói.

    "Di?" Không hiểu.

    "Tên huý của gia, nhớ rõ." Hắn bố thí một chút sắc mặt, chờ nàng kinh hoảng thất thố tiến lên quỳ lạy, dập đầu xin tha thứ.

    "Hoàng Phủ" dòng họ này ở trong kinh thành không người không biết, không người không hiểu, đặc biệt Hoàng Phủ Thiếu Hàng càng là nhân vật vang dội, trên chiến trường có thể đánh giặc, chín tuổi liền đi theo Vĩnh Nhạc Hầu Hoàng Phủ Thiết Hành đánh đuổi nam di, mấy năm nay chiến công vô số.

    Mà hắn cởi chiến bào thay trang phục màu đen thêu ám văn tùng trúc, lại là không hơn không kém so với hoàn khố tiểu bá vương, gây rối kinh thành không đối thủ, không ai tiếp được ba quyền cước từ hai chân hắn, hoành hành trong kinh, các hoàng tử cũng không dám trêu chọc.

    Cha hắn còn có một thân phận khác -- phò mã gia, mà nương hắn càng là khó lường, lên ngựa có thể múa thương, xuống ngựa song đao nơi tay, năm đó một tay che chở tiểu đệ đệ ba tuổi bước qua đầy đất máu tươi, cùng hôn phu này đem đệ đệ đưa lên ngôi cửu ngũ.

    Đó là hộ quốc trưởng công chúa đương triều Triệu Tiệp Vân, vị này gặp Hoàng Thượng không cần quỳ, được ngự ban roi vàng cửu khúc trên đánh hôn quân, dưới đánh nịnh thần, Hoàng Thượng thấy nàng đều đến cung cung kính kính gọi tiếng "Hoàng tỷ", đối lời nàng nói là nói gì nghe nấy.

    Mà phò mã gia Hoàng Phủ Thiết Hành là đương kim phò mã hoàng gia duy nhất có thể cầm quyền, có thể thượng triều nghị sự, có hắn trấn áp, đại thần trong triều không một ai dám có nửa điểm dị nghị đối với chính sách Hoàng Thượng đưa ra, cơ hồ là phi thường "Bình thản" thông qua, ngay trong ngày chấp hành.

    Tuy rằng có chút dị nghị ngầm, cho rằng phò mã quyền thế quá lớn, chính là phụ tử Vĩnh Nhạc Hầu ở phương diện lĩnh quân có thể nói làm người không thể không cam bái hạ phong, bởi vậy nói ít người, có cũng chỉ dám ngầm lải nhải hai câu, miễn cho làm nhiều người tức giận diệt trừ hậu hoạn.

    Bất quá đối với Lê Ngọc Địch mà nói, người ở kinh thành, sự việc, đồ vật nàng hoàn toàn xa lạ, Hoàng Phủ Thiếu Hàng là cái gì, trẻ nhỏ chơi đùa nha! Còn không phải là cái danh xưng sao? Còn có yêu cầu với nàng, nàng nghĩ hắn là ỷ vào gia thế của mình thôi.

    Kinh thành cái gì nhiều nhất?

    Quan nhiều, cùng với hoàng thân quốc thích chạy đầy đường, con cháu quan lớn sĩ tộc, hơn nữa nô tài cùng dòng bên thân tộc ỷ thế hiếp người, mỗi người tự cho mình rất lớn.

    Cố tình Lê Ngọc Địch hoàn toàn không để ở trong mắt, người khác không trêu chọc nàng, nàng cũng sẽ không chủ động gây chuyện, nước giếng không phạm nước sông, ai theo đường nấy, bởi vậy nghe Hoàng Phủ Thiếu Hàng nói xong nàng không hề phản ứng.

    "Sau đó đâu?" Dâng ba nén hương tế bái sao?

    Vì nàng thờ ơ mà Hoàng Phủ Thiếu Hàng lời nói ra oai, hắn bóp nát chén trà trên bàn. "Ngươi là ngốc tử sao? Sư phụ gia không đề cập gia là ai sao?"

    "Đừng động một chút là treo ở bên miệng gia này gia kia, tuổi tác của ngươi còn không làm nổi tổ phụ của ta, mà điên sư thúc mở miệng ngậm miệng đều là đồ nhi ta kia như thế nào, ai biết đồ đệ hắn đồ đệ là cái lông nha! Ta chỉ hỏi một câu, độc của ngươi giải hay không giải?" Ai quản tổ tông tám đời nhà ngươi, cầu xin người phải có bộ dáng cầu xin, muốn lấy quy củ dùng với nàng quy sao.

    ".. Giải." Cắn răng, hắn lạnh giọng.

    Lê Ngọc Địch cũng không cùng hắn khách khí, hàm nhai một miếng đào bắt đầu nghe hắn bày giảng "Nói đi! Lão phu nhân nhà ta bị sai cọng dây thần kinh nào rồi, rốt cuộc hiểu ra mọi việc?"

    Xem nàng tự đắc còn bắt đầu ăn vặt này, Hoàng Phủ Thiếu Hàng mắt lạnh như sương. "Ngươi biết Vân Huy tướng quân sao?"

    Nàng lắc đầu.

    "Ngươi con mẹ nó, đó là người nhà mẹ đẻ ngươi, Vân Huy tướng quân quan tam phẩm, là thân đại cữu của ngươi, chưởng binh hai mươi vạn." Trong tay có binh quyền làm người mơ ước.

    "Bọn họ không phải bị lưu đày Tây Bắc sao?" Chỉ vì đánh trận bại trận, bị mất hai tòa thành trì, Hoàng Thượng quá nể trọng Trương gia liền long uy quá độ.

    "Là, bọn họ là đi Tây Bắc, nhưng nam nhi Trương gia toàn vào quân đội, mấy năm này dưới trướng cũng có vài phần uy vọng ở trong quân, một hai năm gần đây liên tục thu phục đất đai bị chiếm lĩnh, lấy công chuộc tội liền tăng số cấp.." Ưu khuyết điểm ngang nhau.
     
  2. Hải Dương

    Bài viết:
    3
    Phần 11

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng tám 2021
  3. Hải Dương

    Bài viết:
    3
    Phần 12

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  4. Hải Dương

    Bài viết:
    3
    Phần 13

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  5. Hải Dương

    Bài viết:
    3
    Phần 14

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  6. Hải Dương

    Bài viết:
    3
    Phần 15

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Tây Lương, Ayuxinhvvvvvc285 thích bài này.
  7. Hải Dương

    Bài viết:
    3
    Phần 16

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Tây Lương, Ayuxinhvvvvvc285 thích bài này.
  8. Hải Dương

    Bài viết:
    3
    Phần 17

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    vvvvvc285, Tây LươngAyuxinh thích bài này.
  9. Hải Dương

    Bài viết:
    3
    Phần 18

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    vvvvvc285, Tây LươngAyuxinh thích bài này.
  10. Hải Dương

    Bài viết:
    3
    Phần 19

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    vvvvvc285, Tây LươngAyuxinh thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...