Chương 169: Chim hoàng yến trong lồng vàng (12)
[HIDE-THANKS]
Cố Hám Tước đầu tiên là sửng sốt, sau đó ngồi quỳ một chân trước mặt cô, ôn hòa hỏi: "Làm sao vậy?"
Nhiễm Thất biểu tình nhàn nhạt, đôi mắt vô thần nhìn về phía hắn, âm thanh không có cảm xúc: "Anh rốt cuộc là ai? Tôi chỉ biết tên anh là Cố Hám Tước."
Hệ thống chỉ nói cho cô tên của nam nhân này, sau đó cô muốn hỏi thân phận bối cảnh của hắn linh tinh, nhưng hệ thống chậm chạp không đáp lại. Loại tình huống này xảy ra nhiều, cô cũng phát hiện, tựa hồ chỉ cần ở cạnh nam nhân này, hệ thống chưa bao giờ dám lộ diện.
Hệ thống đang sợ hắn?
Cẩn thận nghĩ, tựa hồ không ngừng thế giới này có loại tình huống này, mỗi thế giới hình như đều từng xảy ra, luôn luôn có một người khiến hệ thống sợ hãi, nhưng cố tình người kia đều sẽ trở thành người yêu của cô, là trùng hợp?
Vẫn là nói, kỳ thật bọn họ đều là cùng một người?
Có quan hệ với chủ nhân của hệ thống sao?
Nam nhân cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của cô, mà là vươn tay, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt non mịn của cô, ánh mắt nhìn cô đột nhiên trở nên u ám cực nóng, ngữ điệu trầm thấp mà mê hoặc: "Lại kêu tên của tôi một lần nữa.."
Người này là sẽ không bắt đúng trọng điểm?
Liền tính không có tình cảm, Nhiệm Thất vẫn nhịn không được nhíu mi.
"Cố Hám Tước, ngô.."
Nam nhân đột nhiên hôn lên, Nhiễm Thất bị động tác cường thế của hắn làm cho hơi thở có chút không xong, một nụ hôn kết thúc, nam nhân vuốt ve cánh môi sưng đỏ của cô, một chút lại một chút, không ngừng lặp lại, ánh sáng cực nóng trong mắt càng thêm mãnh liệt: "Em sẽ có thời gian rất dài để hiểu biết tôi.. Trước đó, em có thể trước thâm nhật hiểu biết thân thể của tôi.."
"..."
Hình như.. cũng không phải rất muốn hiểu biết.
Tay nam nhân bắt đầu không an phận mà sờ loạn, môi hôn xuống mặt cô, từ trán, đến lông mi, chóp mũi, cuối cùng là môi, từng bước một, cực kỳ ôn nhu tinh tế, hoàn toàn đối lập với động tác hơi có chút thô lỗ trên tay.
Nhiễm Thất liền như vậy mở to mắt nhìn hắn, không phản kháng, cũng không hé răng, toàn bộ biểu tình nhàn nhạt.
Nam nhân nhìn bộ dáng nhỏ ra vẻ bà cụ non của cô, ở bên tai cô thấp thấp cười, âm thanh khàn khàn, hết sức mê người: "Đùa em thôi.. Không cần khẩn trương.. Em vẫn luôn nhìn tôi như vậy, làm tôi có điểm nhịn không được."
"..."
Đùa cô chơi?
Nhiễm Thất nhìn quần áo sắp bị cởi ra toàn bộ, quyết định vẫn nên bảo trì trầm mặc.
Nội tâm trống rỗng, không có một tia dao động, thế cho nên cô thường xuyên chỉ có thể đờ đẫn phát ngốc như vậy, cô không rõ nam nhân trước mắt này vì sao lại cảm thấy hứng thú với cô như vậy?
Áp lực, tử khí trầm trầm, không có sức sống, vốn nên bị ngăn cách bên ngoài thế giới này, rồi lại bị hắn kéo vào bên trong nhân loại.
Cô có dự cảm, hắn hẳn là không buông tha cô, vừa lúc, cô cũng không tính về nhà.
Qua một hồi lâu, Cố Hám Tước mới một lần nữa sửa sang lại quần áo cho cô, sau đó nhẹ nhàng hôn lên môi cô vài cái: "Cùng tôi đến công ty? Được không?"
Mộ buổi sáng không đến công ty, một đống việc đang chờ hắn xử lý, vốn muốn để cô ngốc tại trong phòng nghỉ ngơi, nhưng tựa hồ vẫn không yên tâm, nam nhân hơi nhíu mi, đôi mắt xẹt qua khuôn mặt đờ đẫn của cô, trong mắt có một tia lo lắng nhanh chóng lướt qua, sau đó biến mất.
* * *
Nhiễm Thất ngồi trên sô pha, mặt vô biểu tình chơi di động, trên bàn thủy tinh đặt đầy điểm tâm và đồ uống, Cố Hám Tước ngồi trên bàn làm việc ở cách đó không xa nhanh chóng xử lý văn kiện, chỉ là thường thường theo bản năng ngẩng đầu nhìn Nhiễm Thất một cái.
Trong trí nhớ, nguyên chủ từ sau khi ra khỏi nơi đó liền không lại mở miệng nói chuyện, cho dù bị ép buộc, cũng không thể cô phát ra âm thanh.
Muốn thoát khỏi ảnh hưởng mà ký ức củ nguyên chủ mang cho cô, cô nhất định phải tiếp xúc với người khác, sau đó tìm kiếm biện pháp, hiện tại tình huống tệ nhất chính là biến thành như nguyên chủ, không nói lời nào, hoàn hoàn phong bế chính mình.
Cô tuyệt đối sẽ không làm mình lâm vào hoàn cảnh như vậy, cho nên, dù Cố Hám Tước không hỏi, cô cũng sẽ đòi đi theo hắn.
Lúc này, bí thư ở ngoài cửa hỏi: "Tổng tài, phía dưới có một vị tiểu thư tên Mộ Vãn, nghe nói có việc gấp muốn nói với ngài, có cần mời cô ấy lên đây không ạ?"[/HIDE-THANKS]

Cố Hám Tước đầu tiên là sửng sốt, sau đó ngồi quỳ một chân trước mặt cô, ôn hòa hỏi: "Làm sao vậy?"
Nhiễm Thất biểu tình nhàn nhạt, đôi mắt vô thần nhìn về phía hắn, âm thanh không có cảm xúc: "Anh rốt cuộc là ai? Tôi chỉ biết tên anh là Cố Hám Tước."
Hệ thống chỉ nói cho cô tên của nam nhân này, sau đó cô muốn hỏi thân phận bối cảnh của hắn linh tinh, nhưng hệ thống chậm chạp không đáp lại. Loại tình huống này xảy ra nhiều, cô cũng phát hiện, tựa hồ chỉ cần ở cạnh nam nhân này, hệ thống chưa bao giờ dám lộ diện.
Hệ thống đang sợ hắn?
Cẩn thận nghĩ, tựa hồ không ngừng thế giới này có loại tình huống này, mỗi thế giới hình như đều từng xảy ra, luôn luôn có một người khiến hệ thống sợ hãi, nhưng cố tình người kia đều sẽ trở thành người yêu của cô, là trùng hợp?
Vẫn là nói, kỳ thật bọn họ đều là cùng một người?
Có quan hệ với chủ nhân của hệ thống sao?
Nam nhân cũng không trực tiếp trả lời vấn đề của cô, mà là vươn tay, dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt non mịn của cô, ánh mắt nhìn cô đột nhiên trở nên u ám cực nóng, ngữ điệu trầm thấp mà mê hoặc: "Lại kêu tên của tôi một lần nữa.."
Người này là sẽ không bắt đúng trọng điểm?
Liền tính không có tình cảm, Nhiệm Thất vẫn nhịn không được nhíu mi.
"Cố Hám Tước, ngô.."
Nam nhân đột nhiên hôn lên, Nhiễm Thất bị động tác cường thế của hắn làm cho hơi thở có chút không xong, một nụ hôn kết thúc, nam nhân vuốt ve cánh môi sưng đỏ của cô, một chút lại một chút, không ngừng lặp lại, ánh sáng cực nóng trong mắt càng thêm mãnh liệt: "Em sẽ có thời gian rất dài để hiểu biết tôi.. Trước đó, em có thể trước thâm nhật hiểu biết thân thể của tôi.."
"..."
Hình như.. cũng không phải rất muốn hiểu biết.
Tay nam nhân bắt đầu không an phận mà sờ loạn, môi hôn xuống mặt cô, từ trán, đến lông mi, chóp mũi, cuối cùng là môi, từng bước một, cực kỳ ôn nhu tinh tế, hoàn toàn đối lập với động tác hơi có chút thô lỗ trên tay.
Nhiễm Thất liền như vậy mở to mắt nhìn hắn, không phản kháng, cũng không hé răng, toàn bộ biểu tình nhàn nhạt.
Nam nhân nhìn bộ dáng nhỏ ra vẻ bà cụ non của cô, ở bên tai cô thấp thấp cười, âm thanh khàn khàn, hết sức mê người: "Đùa em thôi.. Không cần khẩn trương.. Em vẫn luôn nhìn tôi như vậy, làm tôi có điểm nhịn không được."
"..."
Đùa cô chơi?
Nhiễm Thất nhìn quần áo sắp bị cởi ra toàn bộ, quyết định vẫn nên bảo trì trầm mặc.
Nội tâm trống rỗng, không có một tia dao động, thế cho nên cô thường xuyên chỉ có thể đờ đẫn phát ngốc như vậy, cô không rõ nam nhân trước mắt này vì sao lại cảm thấy hứng thú với cô như vậy?
Áp lực, tử khí trầm trầm, không có sức sống, vốn nên bị ngăn cách bên ngoài thế giới này, rồi lại bị hắn kéo vào bên trong nhân loại.
Cô có dự cảm, hắn hẳn là không buông tha cô, vừa lúc, cô cũng không tính về nhà.
Qua một hồi lâu, Cố Hám Tước mới một lần nữa sửa sang lại quần áo cho cô, sau đó nhẹ nhàng hôn lên môi cô vài cái: "Cùng tôi đến công ty? Được không?"
Mộ buổi sáng không đến công ty, một đống việc đang chờ hắn xử lý, vốn muốn để cô ngốc tại trong phòng nghỉ ngơi, nhưng tựa hồ vẫn không yên tâm, nam nhân hơi nhíu mi, đôi mắt xẹt qua khuôn mặt đờ đẫn của cô, trong mắt có một tia lo lắng nhanh chóng lướt qua, sau đó biến mất.
* * *
Nhiễm Thất ngồi trên sô pha, mặt vô biểu tình chơi di động, trên bàn thủy tinh đặt đầy điểm tâm và đồ uống, Cố Hám Tước ngồi trên bàn làm việc ở cách đó không xa nhanh chóng xử lý văn kiện, chỉ là thường thường theo bản năng ngẩng đầu nhìn Nhiễm Thất một cái.
Trong trí nhớ, nguyên chủ từ sau khi ra khỏi nơi đó liền không lại mở miệng nói chuyện, cho dù bị ép buộc, cũng không thể cô phát ra âm thanh.
Muốn thoát khỏi ảnh hưởng mà ký ức củ nguyên chủ mang cho cô, cô nhất định phải tiếp xúc với người khác, sau đó tìm kiếm biện pháp, hiện tại tình huống tệ nhất chính là biến thành như nguyên chủ, không nói lời nào, hoàn hoàn phong bế chính mình.
Cô tuyệt đối sẽ không làm mình lâm vào hoàn cảnh như vậy, cho nên, dù Cố Hám Tước không hỏi, cô cũng sẽ đòi đi theo hắn.
Lúc này, bí thư ở ngoài cửa hỏi: "Tổng tài, phía dưới có một vị tiểu thư tên Mộ Vãn, nghe nói có việc gấp muốn nói với ngài, có cần mời cô ấy lên đây không ạ?"[/HIDE-THANKS]