Xuyên Không [Edit] Xuyên Nhanh: Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần - Cửu Công Chủ Lưu Bộ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Dương Tĩnh Uyển, 7 Tháng năm 2021.

  1. Dương Tĩnh Uyển

    Bài viết:
    2
    [​IMG]

    Tên Truyện: Xuyên nhanh: Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần

    Tác giả: Cửu Công Chủ Lưu Bộ

    Độ dài: 6772?

    Nguồn truyện: Wiki dịch

    Người đăng: Idflower

    Tình Trạng: Đang ra

    Lịch đăng: 2 chương 1 tuần, vào cuối tuần.

    Editor: Dương Tĩnh Uyển

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, Hiện đại, Tương lai, HE, Tình cảm, Mạt thế, Xuyên việt, Ngọt sủng, Hệ thống, Xuyên nhanh, Hào môn thế gia, Giới giải trí, Vườn trường, Cung đình hầu tước, Pháo hôi, Nghịch tập

    Thảo luận góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các Tác Phẩm Edit Của Uyển
     
    Last edited by a moderator: 9 Tháng năm 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. Dương Tĩnh Uyển

    Bài viết:
    2
    Chương 1: Khởi động hệ thống công lược nam thần.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tích----- các chỉ tiêu của kí chủ bình thường, đang trong quá trình kết hợp. 1%.."

    Phát hiện thân thể chính mình không thể nhúc nhích, vài phút sau Từ Như Ý mới giành lại quyền chủ động.

    "Chúc mừng kí chủ thành công khởi động hệ thống công lược nam thần."

    Từ Như Ý cảnh giác nhìn bốn phía, bĩnh tĩnh phân tích các tình huống có khả năng phát sinh.

    "Ai ở đó?"

    "Tích----- ta là hệ thống, ta có thể giúp cô thực hiện một nguyện vọng. Chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ, sẽ được khen thưởng. Ngược lại, nếu thất bại, cô sẽ phải chịu trừng phạt."

    "Nguyện vọng? Xin lỗi, tâm nguyện của tôi chính tôi sẽ tự hoàn thành, không cần mượn sức người khác."

    "Không.. Cô cần! Cô có một nguyện vọng, về sau cô dần sẽ nhớ ra thôi!"

    Từ Như Ý vốn cảnh giác, nghe được câu này liền do dự.

    Về sau sẽ dần nhớ ra?

    Đúng là cô luôn cảm thấy bản thân mình đã quên đi một chuyện rất quan trọng, hoặc là một người rất quan trọng. Nhưng mỗi lần nghĩ đến, đầu cô lại đau muốn nứt ra.

    Hóa ra, cô thực sự thiếu hụt một phần kí ức?

    Cô trầm mặc, hệ thống ngầm hiểu là cô đã đồng ý, "Vậy chúng ta ngay lập tức mở ra hệ thống công lược."

    "Được."

    "Kí chủ, cô phải nhớ kĩ, ở không gian cốt truyện, cô không những phải khiến cho bản thân nghịch tập, mà còn phải khiến cho nam chính yêu cô."

    "Nhất định phải cùng nam chính ở bên nhau sao?" Từ Như Ý hỏi.

    "Không xác định. Nguyện vọng của nguyên chủ là đạt được hạnh phúc, cho nên quyết định cuối cùng không nằm ở hệ thống. Cô chỉ cần phụ trách khiến cho mục tiêu công lược yêu chính mình là được."

    "Đã biết."

    "Thời gian hoàn thành nhiệm vụ không giới hạn, giá trị tích phân khen thưởng nhiệm vụ hoàn thành sẽ căn cứ theo độ khó dễ của cốt truyện. Giá trị tích phân có thể đổi quà tặng. Cô hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên sẽ mở ra thương thành sơ cấp, những vật phẩm đổi được đều thuộc quyền sở hữu của cô."

    "Thời gian không giới hạn?" Từ Như Ý nhạy bén bắt được từ ngữ mấu chốt.

    "Đúng vậy. Có nghĩa là: Nếu cô không hoàn thành nhiệm vụ, cô sẽ phải lưu lại không gian cốt truyện, chờ đến khi nguyên thân tự nhiên chết đi. Nếu kí chủ có ý đồ tự sát, hoặc thiết kế để người khác giết mình với mục đích rời không gian cốt truyện, linh hồn của cô sẽ ngay lập tức bị xóa bỏ."

    "Đã biết." Từ Như Ý gật đầu, nhìn giao diện thuộc tính của chính mình.

    Họ tên: Từ Như Ý

    Tuổi 16

    Diện mạo: 50 (Tối đa 100)

    Ngoại hình: 50 (Tối đa 100)

    IQ: 50 (Tối đa 100)

    Thể lực: 50 (Tối đa 100)

    Mị lực: 50 (Tối đa 100)

    Sở trường đặc biệt: Tạm thời không có

    Đạo cụ: Tạm thời không có

    Kĩ năng đặc thù: Tạm thời không có

    Tích phân: 0

    Cấp bậc: 0

    (Sau khi kiểm tra toàn diện, số liệu trung bình 50 điểm)

    Trong quá trình tuyền tống, cô liền biết thời gian ở nơi này cùng thời gian ở không gian cốt truyện không giống nhau. Khi cô vừa tiến vào không gian cốt truyện, thời gian ở thế giới thật bắt đầu dừng lại, cho tới khi cô trở về.

    Nói cách khác, cho dù cô rời đi bao lâu, thì trong thế giới thực cũng chỉ trong một cái chớp mắt mà thôi

    * * *

    Nhiệm vụ đầu tiên: Thiên kim nữ phụ VS thiếu gia cuồng vọng.

    Trong căn phòng của một khách sạn bảy sao, Từ Như Ý không nói nên lời nhìn chính mình trong gương có gắn đèn vàng.

    Tên cùng diện mạo đều là của cô, nhưng một thân quần áo thời thượng này lại khiến cho cô đau đầu.

    Không phải quần áo khó nhìn, mà là quá mức kinh diễm, quá mức gợi cảm, quá mức quyến rũ người khác, thế nên mới làm cô đau đầu.

    Đây là một bộ đồ phiên bản giới hạn mà Chanel mới giới thiệu gần đây trong tuần lễ thời trang.

    Váy màu hồng nhạt vừa vặn tôn lên vóc dáng của cô, đôi vai nhỏ nhắn, vòng eo mảnh khảnh thắt một dải lụa cỡ ba ngón tay, thoạt nhìn cô cùng quyến rũ. Da trắng hơn tuyết, mặt mày đẹp hơn cả trăng, một đôi mắt to lúng liếng có thần.

    Người này vốn nên là đại tiểu thư nhận muôn vàn sủng ái, ai ngờ lại là một nữ phụ chuyên tìm đường chết.
     
    Táo Ngọt, Huyền Trần 22012001Gill thích bài này.
    Last edited by a moderator: 10 Tháng năm 2021
  4. Dương Tĩnh Uyển

    Bài viết:
    2
    Chương 2: Quyển 1 - Thiên kim nữ phụ Vs thiếu gia cuồng vọng.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một người mắt cao hơn đầu như cô, lại đối với nam chính Tô Vân Hải chung tình, dùng hết các loại thủ đoạn không phải hắn không gả. Buổi tối hôm nay mới xuyên tới đã gặp tình trạng như vậy, là do nguyên chủ muốn thiết kế để ngủ với hắn, sau đó ép Tô Vân Hải cưới mình làm vợ.

    Chẳng qua, cô càng tự mình đưa đến cửa, Tô Vân Hải càng khinh thường.

    Ngược lại, nữ chính Liễu Lan Nhân, bởi vì bố bị bệnh không có tiền chữa trị, chủ động tìm hắn muốn kí khế ước bán thân. Một màng hiếu tâm cùng tính khi quật cường không chịu thua của cô ta khiến cho Tô Vân Hải chú ý.

    Sau khi hai người yêu nhau, nguyên chủ Từ Như Ý tức giận không thôi, dần dần hắc hóa, trở thành một nữ phụ ác độc đúng tiêu chuẩn.

    Kết cục của cô không cần nghĩ cũng biết: Bị nam chính lợi dụng quyền thế khiến cho công ty của gia tộc bị phá sản, chính cô cũng bị gả cho một lão già biến thái, bị tra tấn cho tới chết.

    (Hệ Thống nhắc nhở: Mục tiêu công lược Tô Vân Hải, nam, 26 tuổi. Đô hảo cảm đối với kí chủ là 40, độ hảo cảm với nữ chính Liễu Lan Nhân là 70. Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: Khiến cho Tô Vân Hải yêu nguyên chủ /độ hảo cảm 100. /)

    Từ Như Ý vừa thu hồi sut nghĩ, đã nghe được một tiếng vang truyền tới từ bên ngoài. Nam chính trở lại rồi, rất nhanh sẽ phát hiện cô đang ở chỗ này.

    Quả nhiên, vài phút sau, một người đàn ông tướng mạo xuất sắc đứng đó, nhìn cô cười như không cười.

    Tô Vân Hải dáng cao gầy, đôi mày anh khí, khóe miệng nhếch lên tạo thành một nụ cười trào phúng, "Từ Như Ý, cô cho rằng ăn mặc như vậy, liền có thể quyến rũ tôi?"

    Hắn đi tới phía cô, đôi mắt khói phủ đầu châm chọc, duỗi tay nắm lấy cằm tinh xảo của cô.

    "Tô tiên sinh, nếu tôi nói.. tôi tới phòng ngài để bắt Wifi, ngài có tin không?" Từ Như Ý bị đau, muốn hất tay hắn ra, nhưng bất đắc dĩ là sức lực của người đàn ông này lớn kinh người.

    Hắn có chiều cao làm lợi thế, cóc dáng cao lớn khoảng 1m87. Dáng người săn chắc, đường cong trên bộ mặt lãnh đạm phác họa ra một cỗ khí phách cuồng vọng.

    Từ Như Ý ở trước mặt hắn, giống như con kiến bám trên cây đại thụ, không có chút sức lực nào.

    (Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chính đối với kí chủ -10, hiện tại là 30. Độ hảo cảm với Liễu Lan Nhân là 70. Mong kí chủ chú ý)

    "Thế nào? Sợ sao?" Người đàn ông nhướng mày, nhìn về phía nửa bộ ngực bị lộ ra của cô.

    Từ Như Ý nổi giận, một chân hướng hạ thân hắn đá tới, định lợi dụng lúc Tô Vân Hải kinh ngạc thoát khỏi hắn.

    Cô cong eo, muốn từ khoảng trống giữa hắn với cô chạy ra ngoài.

    "Muốn trốn sao?" khóe miệng Tô Vân Hải lộ ra một nụ cười xấu xa, xoay người liền dễ dàng bắt được cổ tay nhỏ bé yếu ớt của cô, "Từ Như Ý, cô đang cùng tôi chơi trò lạt mềm buộc chặt sao?"

    "Buộc em gái anh." Từ Như Ý lại lầm nữa bị túm lấy, tức đến nghiến răng nghiến lợi.

    Tô Vân Hải nhìn cô, thản nhiên mở miệng, "Từ Như Ý, tôi bắt đầu nảy sinh hứng thú với cô rồi, có phải nên chúc mừng cô một tiếng hay không?"

    Từ Như Ý khinh thường nhìn hắn một cái, đột nhiên 'hừ' nhẹ, "Tô tiên sinh, mong anh tự trọng."

    Lời nói của cô khiến Tô Vân Hải bất mãn, lực đạo trên tay càng tăng, "Từ Như Ý, không phải cô nói không phải tôi thì không gả sao?"

    "Không phải anh không gả? Anh đừng tự đề cao chính mình! Hơn nữa, bộ dạng của anh bây giờ nếu bị người khác nhìn thấy còn tưởng rằng anh đang theo đuổi tôi đấy.."

    Tô Vân Hải nhìn chằm chằm cô, sóng ngầm trong mắt cuồn cuộn. Không thể không thừa nhận, những tu dưỡng tốt đẹp của hắn đều bị nữ ma đầu này tiêu diệt đến không sót lại chút nào.

    Hắn tức giận rống to: "Cô nhắc lại lần nữa!"

    "Tôi nói, bổn tiểu thư đối với anh không có hứng thú. Cho nên, mong Tô tiên sinh tự trọng!" Từ Như Ý bình tĩnh nói.

    Chỉ vài phút ngắn ngủi phân tích người đàn ông trước mặt này, cô đã đưa ra được kế hoạch công lược hoàn hảo. Đó chính là: Làm ngược lại ý hắn.
     
    Táo Ngọt, Huyền Trần 22012001Gill thích bài này.
    Last edited by a moderator: 10 Tháng năm 2021
  5. Dương Tĩnh Uyển

    Bài viết:
    2
    Chương 3: Thiên kim nữ phụ Vs thiếu gia cuồng vọng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mặc dù, cô trào phúng cùng coi khinh sẽ khiến Tô Vân Hải tức giận.

    Nhưng Tô Vân Hải đã quen với việc có quá nhiều người nhân nhượng hắn. Nếu Từ Như Ý thật sự thỏa hiệp, hắn sẽ thật nhanh không thèm liếc mắt nhìn cô một cái. Hiện tại, cô khắp nơi đối nghịch với hắn, ngược lại sẽ khiến cho hắn tò mò đối với hành vi của cô.

    Tô Vân Hải giống như lần đầu tiên quen biết cô, không khỏi nhìn cô nhiều thêm vài lần.

    Con ngươi Từ Như Ý sáng tỏ nhìn hắn, không sợ hãi, cũng không có chột dạ. Ánh mắt không sợ hãi cùng đôi môi anh đào vểnh lên của cô, không tiếng động khiến cho lòng hắn bực bội.

    "Còn không mau cút đi!" hắn tức giận.

    Từ Như Ý vừa mới mở cửa, liền thấy Liễu Lan Nhân đang chuẩn bị ấn chuông cửa.

    Thấy người mở cửa là cô, đối phương rõ ràng giật mình.

    Liễu Lan Nhân mở to đôi mắt thanh thuần, miệng há to không tưởng tượng nổi nhìn cô, "Tôi.. quấy rầy rồi!"

    Vài giây sau, Liễu Lan Nhân xoay người chạy.

    "Tôi sẽ khiến cô trả giá đắt!" Tô Vân Hải trước khi đuổi theo, hướng về phía Từ Như Ý cảnh cáo.

    Từ Như Ý không sao cả cười cười.

    Thang máy dừng lại, cửa mở ra, Từ Như Ý thấy một đôi nam nữ đang lôi lôi kéo kéo.

    "Tô đại thiếu gia, tôi và anh cái không có bất kì quan hệ nào cả. Buông tay! Nếu không tôi liền hô lên anh xàm xỡ!"

    "Từ Như Ý trong mắt anh chính là một tiện nhân.."

    "Anh mới là tiện nhân, cả nhà anh đều là tiện nhân!" Từ Như Ý thật sự không nhịn được nữa, cởi một chiếc giày cao gót ném bọn họ.

    Tô Vân Hải một bên đỡ chiếc giày thủy tinh tinh xảo, một bên tức đến nổ mắt.

    "Từ Như Ý, cô phá đủ chưa? Mặc kệ cô dùng thủ đoạn như thế nào, tôi cũng nhất quyết không thích cô!"

    Ánh mắt Từ Như Ý tràn ngập khinh thường, đánh giá hắn từ trên xuống dưới một vòng. Khoa trườn vỗ ngực, nói: "Vậy tôi đây liền am tâm rồi!"

    Tô Vân Hải nhìn cô, vô duyên vô cớ nổi lên một tia tức giận.

    Đàn ông luôn có một tật xấu, mà tật xấu này cũng là nguyên nhân nữ chính nhà nghèo có thể hấp dẫn bọn họ - cô đối với anh ta càng khinh thường, anh ta ngược lại sẽ đối với cô càng thêm hứng thú.

    Lúc này, Từ Như Ý ánh mắt sáng tỏ, khóe miệng luôn treo nụ cười thong dong. Vốn dĩ tướng mạo của cô đã đủ xuất sắc, so sánh với Liễu Lan Nhân đang khóc đỏ mắt, quả thật giống như một ngôi sao chói lóa trên bầu trời.

    Tô Vân Hải không tự chủ nhìn nhiều thêm vài cái.

    "Không cần dùng ánh mắt ghê tởm như vậy nhìn tôi. Điều đó với tôi không khác gì một loại vũ nhục." Từ Như Ý dứt khoát cởi nốt chiếc giày bên kia, chân trần đứng trên mặt đất.

    Cô vốn là đại tiểu thư hào môn, lại luôn chăm chút trang điểm bảo dưỡng nhan sắc. Cho dù bàn chân, cũng trơn bóng tinh xảo, chưa kể đến mười đâu ngón tay trắng nõn như tuyết, đáng yêu cực kì.

    Động tác của cô thoạt nhìn tự nhiên lại hào phóng, khí chất từ khi sinh ra khiến cô lại càng thêm đáng yêu.

    Tô Vân Hải không thể không thừa nhận, chỉ tính riêng diện mạo, cô tuyệt đối là mĩ nhân xuất chúng.

    (hệ Thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chính đối với kí chủ +10, hiện tại là 40. Độ hảo cảm với Liễu Lan Nhân là 70. Tiếp tục nỗ lực)

    Từ Như Ý muốn cười, quả nhiên, lớn lên xinh đẹp, dù làm cái gì cũng có thể được tha thứ.

    Cho dù hành vi lúc trước của cô khiến cho Tô Vân Hải phản cảm, hắn đối với cô vẫn có độ hảo cảm là 40. Mà hiện tại thái độ của hắn thay đổi, có thể nhân cơ hội tăng thêm cho bản thân không ít điểm.

    Bị bơ một bên, ánh mắt Liễu Lan Nhân ảm đạm.

    Cô ta chưa từng ghen ghét người khác. Diện mạo của cô ta nhiều lắm chỉ được tính là thanh tú, chưa từng nghĩ muốn leo lên gia đình quyền quý. Nhưng khi rơi vào tình yêu, có người phụ nữ nào giữ được lí trí đâu.

    Nhìn tầm mắt Tô Vân Hải dừng ở cô gái đối diện, trong lòng cô ta lập tức dâng lên một cỗ khó chịu.

    Đàn ông quả nhiên chỉ nhìn vẻ bề ngoài. Khoảng cách giữa cô ta và Tô Vân Hải đâu chỉ mỗi cái không môn đăng hộ đối này đâu?
     
    Táo NgọtHuyền Trần 22012001 thích bài này.
    Last edited by a moderator: 10 Tháng năm 2021
  6. Dương Tĩnh Uyển

    Bài viết:
    2
    Chương 4. Thiên kim nữ phụ Vs thiếu gia cuồng vọng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bởi vì cha bệnh nặng cần có một số tiền lớn, Liễu Lan Nhân không thể không đi làm công từ thời phổ thông.

    Một lần ngẫu nhiên, cô ta gặp phải Tô Vân Hải - con cháu thế gia giá trị con người vài trăm triệu. Để có được cô ta, Tô Vân Hải đưa ra đề nghị giúp cha cô ta chữa bệnh, điều kiện giao dịch chính là thân thể nàng ta.

    Mà Liễu Lan Nhân vẫn luôn không đồng ý, cô ta cho rằng bản thân mình thanh cao, không muốn lấy bản thân đổi lấy tiền.

    Nhưng, đối mặt với một người đàn ông khí thế bất phàm, tiêu sái đẹp trai, vừa có tiền có thế, người chưa từng nói chuyện yêu đương như Liễu Lan Nhân vẫn động tâm.

    Nhìn ánh mắt Tô Vân Hải hướng về Từ Như Ý, Liễu Lan Nhân có chút không thoải mái.

    Từ Như Ý đem chiếc giày dư lại kia ném vào thùng rác. Cô đi đến khu nghỉ ngơi gọi điện thoại kêu người mua giúp cô một bộ quần áo cùng một đôi giày. Sau đó, cũng không thèm liếc mắt nhìn bọn họ một cái.

    Liễu Lan Nhân thừa dịp Tô Vân Hải không chú ý, thoát khỏi hắn, hướng phía cửa chạy đi.

    Tô Vân Hải đuổi theo.

    "Cô rất tâm cơ." Thanh âm của người phụ nữ đột nhiên vang lên bên tai cô. Cô ta không khách khí ngồi bên cạnh Từ Như Ý, hai mắt chăm chú nhìn cô.

    Đây chính là bạn tốt của nữ chính, một người phụ nữ đanh đá ngay thẳng - Trần Thu Sảng.

    Cô ta là một người có nghĩa khí. Từ Như Ý trước kia tính kế Liễu Lan Nhân, đều bị cô ta trợ giúp phá giải. Không những thế, Liễu - Trần hai người còn hung hăng nhục nhã nguyên chủ vài lần.

    Chỉ cần công lược được cô ta, phiền toái sẽ bớt đi rất nhiều.

    "Cám ơn khích lệ." Từ Như Ý cười cười.

    "Đầu tiên làm bộ không có bộ dáng đại tiểu thư tiếp cận Tô thiếu gia, sau đó chờ hắn nhìn thấu cô liền chuyển phong cách, hấp dẫn tầm mắt của hắn." Trần Thu Sảng cực kì chắc chắn nói.

    "Trong mắt các cô, Tô Vân Hải có tiền có thế, phong lưu soái khí, có lẽ hắn là tốt nhất, không thể bắt bẻ. Nhưng đó chỉ vì các cô sinh hoạt trong vòng tròn toàn người bình dân thôi. Ở giới quý tộc, bổn tiểu thư gặp không ít người giống như hắn. Ha ha.."

    Cô cười đến nước chảy mây trôi, không chút để ý. Trần Thu Sảng lại không nhịn được nghi ngờ.

    "Cô thật sự không thích hắn? Vậy những việc cô làm trước kia giải thích thế nào?"

    Từ Như Ý không để ý liếc cô ta một cái, "Cô quản nhiều như vậy làm gì. Liễu Lan Nhân nhân đối với hắn không có tình cảm, cô cần gì phải thay cô ta bênh vực kẻ yếu."

    "Cô.."

    Lúc này, quần áo cùng giày dép của Từ Như Ý đã được đưa tới. Cô mở ra cái hộp mới, đem đôi giày giá trị xa xỉ kia lấy ra đeo vào, sau đó đứng dậy đi thay quần áo.

    "Thấy không? Bổn tiểu thư không cần ngày ngày nghĩ kế gả vào hào môn, vẫn có thể dùng những món đồ xa xỉ như vậy, không khổ sở như cô nghĩ."

    Trần Thu Sảng có chút buồn bực, "Đúng. Nhưng một đại tiểu thư ngốc nghếch như cô, trừ bỏ việc nhiều tiền ngày ngày khoe của ra, còn có chỗ nào đáng khen?"

    Từ Như Ý nhìn cô ta chỉ cảm thấy buồn cười.

    Cô khinh thường mở miệng, "Đầu năm nay, bổn tiểu thư quyên 300 vạn cho 'Nhất quỹ', cô cùng Liễu Lan Nhân đôi tỷ muội 'ngực có chút não' các cô quyên được bao nhiêu? Tháng ba, tôi quyên 500 vạn giúp đỡ học phí cho học sinh tàn tật, các cô lại quyên nhiều hay ít?"

    Tạm dừng vài giây, cô lại tiếp tục, "Tháng năm, tôi tự mình đi đưa một số vật phẩm linh tinh đến viện dưỡng lão lớn nhất Lạc thành, tổng chi phí ít nhất cũng 500 vạn. Các cô thì sao?"

    Đương nhiên, những việc kia chủ yếu là vì lấy lòng Tô Vân Hải. Từ gia có rất nhiều tiền, cô lại không muốn lấy lòng đàn ông, tự nhiên sẽ dốc hết vốn liếng.
     
    Táo NgọtHuyền Trần 22012001 thích bài này.
    Last edited by a moderator: 10 Tháng năm 2021
  7. Dương Tĩnh Uyển

    Bài viết:
    2
    Chương 5: Thiên kim nữ phụ Vs thiếu gia cuồng vọng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trần Thu Sảng đúng là nghĩ như vậy.

    Nhưng những điều Từ Như Ý nói cũng có chút đạo lí. Mặc kệ mục đích ban đầu của cô là gì, thì cô cũng đã tốn tâm tư đi làm những chuyện này, đều là hành vi công ích, rất đáng được khen ngợi.

    Trần Thu Sảng chán ghét Từ Như Ý không phải ngày một ngày hai, nhưng cũng không thể phủ nhận những chuyện tốt mà cô đã làm. Mà cô ta cùng Liễu Lan Nhân vì gia đình không mấy khá giả, một đồng tiền cũng không bỏ ra được.

    Chỉ riêng điểm này, Trần Thu Sảng không có tư cách mở miệng phản bác.

    "Mất thời gian ở chỗ này bênh vực kẻ yếu Liễu Lan Nhân không làm được gì cho xã hội, chi bằng cô ngẫm nghĩ lại xem nỗ lực thế nào mới có thể kiếm được nhiều tiền, làm được nhiều chuyện tốt." Từ Như Ý khinh miệt cười.

    Biểu tình Trần Thu Sảng trở nên cổ quái, một câu cũng không nói nên lời.

    Trong ấn tượng của cô ta, vị Từ đại tiểu thư này tự cao tự đại, ngực to não nhỏ. Hiện giờ tiếp xúc gần gũi, mới phát hiện ra cô với suy nghĩ của cô ta khác nhau một trời một vực. "

    Thời điểm Từ Như Ý bước ra cửa lớn, Tô Vân Hải dựa trên một cây cột bên ngoài sảnh. Trong tay hắn kẹp điếu thuốc lá, màu xám của tàn thuốc rơi đầy trên đất.

    Nhìn cô đi đến, Tô Vân Hải nối giận đùng đùng lao ra trước mặt cô.

    Trong mắt Từ Như Ý hiện lên một tia đề phòng, theo bản năng lùi về phía sau vài bước. Nhưng người đàn ông này tốc độ cực nhanh, thân thủ nhanh nhẹn, vài bước chân đã đến bên người cô.

    Một tay đem cô ấn ở trên tường, Tô Vân Hải bóp chặt cổ cô, lời nói tràn ngập mùi thuốc súng." Từ Như Ý, cô vừa lòng chưa? "

    " Có bản lĩnh.. thì ra chiến trường làm anh hùng.. bắt nạt một cô.. gái.. tay trói gà không chặt.. tôi khinh thường anh.. "Từ Như Ý bị hắn bóp đến không thở được, nhưng ngoài miệng vẫn cứ quật cường.

    Nhìn cô hô hấp khó khăn, Tô Vân Hải mới thả lỏng lực đạo trên tay, ngữ điệu lạnh băng," Từ Như Ý, tôi mặc kệ cô chơi cái quỷ gì, tôi đều không thích cô. "

    " Cầu mà không được.. khụ.. khụ.. "

    " Cô tốt nhất cách tôi xa ra một chút!"

    Từ Như Ý không nói chuyện nữa, chỉ trào phúng cười hai tiếng.

    Người đàn ông luôn tự cho mình là đúng, lại còn ra tay đánh phụ nữ, cô không có khả năng sẽ thích. Không biết mắt nguyên chủ mù chỗ nào mới thấy hắn tốt.

    Tô Vân Hải nhìn nụ cười của cô đặc biệt chói mắt. Đặc biệt là cặp mắt mở to không chịu thua, thật sâu đáy mắt tràn ngập sự khinh bỉ đối với hắn, kích thích dục vọng chinh phục của người đàn ông.

    Ý tưởng muốn chiếm hữu cô, hung hăng khi dễ cô đột nhiên hiện ra.

    (Hệ Thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chính đối với kí chủ + 10, hiện tại là 50. Độ hảo cảm với Liễu Lan Nhân là 70. Tiếp tục nỗ lực)

    Từ Như Ý nhân dịp hắn thất thần, dưới chân uốn lượn, làm bộ đá lên trên, khiến cho Tô Vân Hải theo phản xạ lùi về phía sau hai bước. Nhân cơ hội ấy, cô thoát khỏi không chế của người đàn ông, phòng bị nhìn chằm chằm hắn.

    Tô Vân Hải hơi kinh ngạc. Nhìn cổ Từ Như Ý, chiếc cổ cao trắng mịn nõn nà, hiện lên một dấu vết tròn đỏ, hiển nhiên là kiệt tác của hắn.

    Nội tâm hắn hơi co rút lại.

    Nhưng người phụ nữ kia lại không để ý chút nào, chỉ chú tâm sửa sang lại dung nhan chính mình.

    Từ Như Ý không rảnh liếc hắn thêm một cái nào nữa, trực tiếp rời đi.

    Về đến nhà, việc đầu tiên cô làm là xé hết giấy dán tường trong phòng ngủ xuống. Nơi này đâu giống phòng ngủ của thiên kim tiểu thư, ngược lại càng giống phòng của fangirl đu idol, tất cả đều có qua hệ với Tô Vân Hải.

    Sửa sang lại phòng ốc, Từ Như Ý lại sửa sang tủ quần áo của mình.

    Tuy rằng thân thể này mới có 18 tuổi, nhưng lại vì quyến rũ Tô Vân Hải, nên bên trong toàn những bộ quần áo thành thục gợi cảm. Không phải là thấp ngực, thì cũng là xẻ cao lộ đùi, không có lấy một bộ bình thường.

    Đem tất cả quần áo trong tủ đóng gói, Từ Như Ý chọn một bộ quần áo bảo thủ ngày mai mặc tạm, còn lại tất cả đều ném.

    Ngày hôm sau, khi đến trung tâm thương mại, đến khu vực thời trang nữ ở lầu hai, cô thực ngoài ý muốn gặp được Tô Vân Hải và Liễu Lan Nhân.
     
    Táo NgọtHuyền Trần 22012001 thích bài này.
    Last edited by a moderator: 10 Tháng năm 2021
  8. Dương Tĩnh Uyển

    Bài viết:
    2
    Chương 6: Thiên kim nữ phụ Vs thiếu gia cuồng vọng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Con ngươi âm trầm của người đàn ông chiếu thẳng về phía cô, khiến cô không thoải mái.

    Bỏ qua Liễu Lan Nhân, Tô Vân Hải đến gần cô, mở miệng trào phúng, "Từ Như Ý, không phải hôm qua cô vẫn là bộ dáng trinh tiết liệt nữ sao? Hôm nay liền theo dõi tôi?"

    Từ Như Ý trợn trắng mắt, "Cuồng tự luyến, không chữa được!"

    "Cô nói cái gì?"

    "Buông tay!" Từ Như Ý tức giận. Cô kiên quyết nói, "Tô thiếu gia, tôi không cầm tiền của anh, cũng không cùng anh giao dịch, nên không thuộc tài sản tư nhân của anh! Thân thể bổn tiểu thư rất quý giá, không chấp nhận anh tùy ý xúc phạm."

    Cô vừa nói xong, mặt Liễu Lan Nhân bên kia đã đỏ như mông khỉ.

    Này chính là đánh thẳng vào mặt mũi Liễu Lan Nhân. Cô ta không phải mượn chữ "hiếu", mà dùng thân thể giao dịch với Tô Vân Hải sao?

    Nhìn đến Liễu Lan Nhân thảm hại ở bên kia, Tô Vân Hải tức không có chỗ trút.

    "Tốt lắm. Cô không phải đại tiểu thư Từ gia sao? Không cần dùng tiền của tôi đúng không? Không cùng tôi giao dịch đúng không? Chờ xem!"

    Bỏ qua cô, Tô Vân Hải tức giận nhìn Liễu Lan Nhân đứng một bên không chịu chọn quần áo. Hắn nhìn quanh một vòng, tùy tiện chọn vài bộ liền tính tiền.

    "Tô thiếu gia.." Liễu Lan Nhân ở phía sau đỏ mắt, dùng âm thanh chỉ có hai người nghe được nói, "Trong hợp đồng không có điều khoản này!"

    Cô ta nói đến việc Tô Vân Hải mua quần áo cho cô ta!

    Tô Vân Hải tính tình luôn táo bạo, lúc này lại không kiên nhẫn, âm thanh cũng đề cao vài phần.

    "Đúng là không có! Nhưng cô thường xuyên đi theo tôi, ăn mặc như vật sẽ khiến người khác nghĩ Tô Vân Hải tôi ngược đãi cô, chút tiền ấy cũng tiếc. Tôi biết ném cái mặt này đi đâu?"

    Trong lòng hắn tuy rằng không nghĩ như vậy, hắn chỉ muốn Liễu Lan Nhân trang điểm ăn mặc tốt một chút. Hắn muốn cưng chiều cô ta, thế nhưng mỗi lần sắp sửa nói ra, Liễu Lan Nhân lại bày ra bộ dáng hai người chỉ là giao dịch đả kích hắn.

    Kiêu ngạo trời sinh không cho phép hắn ở trước mặt người phụ nữ không yêu mình thừa nhận hắn yêu cô ta, thế nên mới nói ra những lời vô cùng đả thương người khác.

    Liễu Lan Nhân nghe thấy thế lạnh lòng. Hóa ra, hắn chỉ cảm thấy cô ăn mặc không tốt sẽ ảnh hưởng đến mặt mũi hắn, nên mới đưa cô ta đi mua quần áo. Cô ta còn ngây thơ cho rằng hắn có chút thích cô ta.

    Hai người mỗi người một tâm tư đứng đó. Mãi khi nhân viên đưa hóa đơn đến tay hắn.

    Từ Như Ý đứng một bên câm nín, hai người này là bản No zuo- no die phiên bản hiện thực sao?

    * (No zuo - no die: Tên một bộ phim về ước mơ và hiện thực)

    Không để ý đến bọn họ nữa. Từ Như Ý mua quần áo xong liền đi ra bãi đỗ xe.

    Còn chưa kịp lên xe, đã bị một cánh tay từ bên cạnh mạnh mẽ bắt lấy, nhét vào chiếc xe việt dã đang mở cửa.

    "Anh muốn làm gì?" Từ Như Ý cả kinh. Muốn mở cửa lại phát hiện cửa đã khóa.

    Tô Vân Hải ánh mắt sáng quắc, ép hỏi cô: "Nói, cô từ chỗ nào biết hành trình hôm nay của tôi?"

    Người phụ nữ này tuyệt đối không thể trùng hợp gặp gỡ bọn họ, nhất định là cô lai làm ra vẻ để tiếp cận hắn. Trong đầu Tô Vân Hải chỉ có một suy nghĩ như vậy.

    Kì lạ là, bình thường nếu xảy ra chuyện như vậy, hắn sẽ tức giận. Nhưng lúc này nhìn Từ Như Ý, hắn lại nhẹ nhàng thở ra.

    (Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chính đối với kí chủ +10, hiện tại là 60, với Liễu Lan Nhân là 70. Tiếp tục nỗ lực)

    Từ Như Ý muốn cười. Cô phải làm đến mức nào, mới khiến cho tên cuồng tự luyến này mất đi ảo giác cô vẫn thích hắn? Nhưng mà, cũng vì Tô Vân Hải tự luyến, cô mới có thêm mười điểm hảo cảm.

    Cô thừa nhận ngoại hình người đàn ông này tuyệt không có gì bắt bẻ, nhưng cô tuyệt đối sẽ không động tâm với hắn.

    Từ Như Ý thanh âm lười biếng lên tiếng,"Ảo~tưởng!
     
    Táo Ngọt thích bài này.
  9. Dương Tĩnh Uyển

    Bài viết:
    2
    Chương 7

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sự phẫn nộ của Tô Vân Hải nháy mắt dâng lên.

    Đây là lần đầu tiên có người dám dùng ngữ khí như vậy nói chuyện cùng hắn!

    Phụ nữ đối với hắn, trước nay đều là vẫy tay tới, phất tay đi, hắn chưa bao giờ để vào mắt. Vì cái gì, sự trào phúng cùng khinh thường của cô lại khiến hắn tức giận?

    Tô Vân Hải đánh giá cô!

    Người phụ nữ này, không phải yêu hắn đến nỗi không thể kiềm chế sao? Vì cái gì qua một đêm, cảm giác liền không giống nhau? Hay là cô lại chơi chiêu mới, lấy lùi làm tiến?

    "Từ Như Ý, tôi khuyên cô không cần dùng quá nhiều thủ đoạn, nếu không sẽ phản tác dụng."

    "Bổn tiểu thư khinh thường sử dụng thủ đoạn với anh."

    "Cô cho rằng tình cảnh hiện tại của mình tốt lắm sao?" Tô Vân Hải cười lạnh.

    "Rất không tốt. Nhưng lấy lòng anh cũng đâu thay đổi được hiện trạng?" Từ Như Ý không hề nhút nhát mà nhìn thẳng hắn.

    "Tôi thật không ngờ đến, lá gan cô không nhỏ."

    "Nhận được khích lệ, quả thật vinh hạnh." Từ Như Ý cố ý nở một nụ cười rạng rỡ.

    Cô vân đạm phong khinh, lại khiến Tô Vân Hải buồn bực không thôi.

    Chưa có người nào dám ở trước mặt hắn làm càn như thế. Vì sao người phụ nữ này lại không sợ hắn? Không lo lắng sẽ chọc giận hắn sao?

    "Từ Như Ý, cô đừng cho rằng tôi không dám động đến cô."

    Từ Như Ý không sao cả cười cười, "Xin lỗi, nhưng tôi lại không nghĩ Tô thiếu gia ngài lại tự tin như vậy. Ngài là người trong nghề, có hàng trăm phương pháp khiến tôi nghe lời, mà tôi thì không thể chống lại."

    Cô sợ hay không sợ cũng đâu thay đổi được sự thật. Người đàn ông này đối với người hắn yêu như Liễu Lan Nhân còn tính tình cổ quái, thì người không bằng cát bụi như cô hắn càng không để vào mắt.

    Cô yếu thế, sau đó thì sao? Hắn sẽ buông tha cô sao?

    Không. Tuyệt đối không. Tô Vân Hải sở dĩ tuổi trẻ mà đã có thể tiếp quản toàn bộ xí nghiệp của gia tộc, không có thủ đoạn lôi đình với tâm địa ác độc thì không làm được.

    Cô yếu thế sẽ chỉ khiến người đàn ông này càng thêm khinh thường, cho rằng hành vi gần đây của cô chỉ vì thu hút sự chú ý của hắn. Thế nên cô càng không thể yếu thế.

    Trong mắt Tô Vân Hải cuồn cuộn sóng ngầm, thô bạo bắt lấy cánh tay của cô. Một tay khác nới lỏng cà vạt, hắn tức giận không thôi, "Tốt lắm, Từ Như Ý, cô hoàn toàn chọc giận tôi!"

    Hắn đem Từ Như Ý áp chế dưới thân, động thủ cởi quần áo của cô.

    "Coi như tôi bị chó cắn một miếng đi." Từ Như Ý mắt lạnh nhìn hắn.

    Cô phản kháng không được, đơn giản tiết kiệm chút thể lực.

    "Cô coi tôi là chó?"

    "Anh ngay cả chó cũng không bằng."

    Tô Vân Hải lần đầu tiên gặp được người không thuận theo mình, vẫn là người phụ nữ này. Cánh tay hắn uốn lượn dùng sức, đặt trước ngực cô.

    "Từ Như Ý, tôi cho cô thêm một cơ hội.."

    "Sau đó thì sao? Tôi phải quỳ xuống cảm tạ ngài ban ơn?"

    "Cô trăm phương nghìn kế còn không phải muốn như vậy sao?"

    "Con mắt nào của anh thấy mắt tôi có tât? Người đàn ông như anh, bổn tiểu thư khinh thường nhìn nhiều một cái."

    Tô Vân Hải không nói chuyện nữa. Hắn cởi từng hàng cúc áo của Từ Như Ý, lộ ra da thịt nõn nà bên trong.

    Ánh sáng bên trong xe hơi tối, người phụ nữ mới mười tám tuổi, làn da kiều nộn mịn màng. Bên trong là làn da trắng nõn ửng hồng, so với tuyết ngày đông còn trắng hơn.

    Cặp chân bị hắn gắt gao đè ở dưới thân, eo mảnh khảnh, còn có thân thể mềm mại không thể tưởng tượng được, khiến hô hấp Tô Vân Hải dồn dập.

    Hắn từ đơn thuần muốn trừng phạt cô, muốn nhìn thấy bộ dáng xin tha của cô, liền chuyển thành muốn khi dễ cô, đoạt lấy cô, khiến cho cô chân chính thuộc về mình.

    Từ Như Ý nhắm hai mắt, nhưng vẫn chú ý biến hóa của hắn.

    Cô chờ chính là giờ khắc này, thừa dịp Tô Vân Hải không chú ý, uốn gối dùng sức, hung hăng hướng phía trên đá lên.
     
    Táo Ngọt thích bài này.
  10. Dương Tĩnh Uyển

    Bài viết:
    2
    Chương 8

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sắc mặt Tô Vân Hải đại biến trong nháy mắt, từ trong tình dục tỉnh táo lại.

    Hắn chặt chẽ đè lại đùi lộ ra bên ngoài của cô, hai mắt ngập tức giận, "Cô dá đánh lén tôi?"

    "Ngu ngốc. Anh cho rằng tôi là đóa bạch liên hoa kia sao? Có thể cho anh tùy ý hái? Tôi lại không lấy tiền của anh."

    Cô không e ngại người đàn ông này. Không phế được hắn, cô còn đang cảm thấy nuối tiếc đây!

    "Tốt lắm, cô sẽ vì hành động của mình mà trả giá đắt."

    "Đúng không? Tôi đây rửa mắt mong chờ!" Từ Như Ý nói.

    Một câu này của cô hoàn toàn chọc giận Tô Vân Hải.

    Không hề bận tâm đến cô. Hắn trực tiếp xé nát quần áo còn sót lại. Tô Vân Hải như con hổ mất lí trí, vừa lỗ mãng vừa táo bạo.

    Làn da nõn nà của Từ Như Ý rất nhanh xuất hiện những dấu vết xanh xanh tím tím, khiến Tô Vân Hải chần chờ vài giây. Nhưng nghĩ đến ánh mắt coi thường của cô, trong lòng liền có một cỗ hỏa khí không thể phát ra.

    Từ Như Ý sờ đến điều khiển từ xa, nhẹ nhàng ấn xuống.

    "Oanh!"

    "Tích tích----- tích tích------"

    Một tiếng nổ vang truyền đến tai bọn họ, tiếp theo là âm thanh chống trộm của ô tô hết lần này đến lần khác réo lên.

    Từ Như Ý cảm thấy từ ngực trào lên một ngụm máu tươi. Tiếng nổ khiến cho lỗ tai ong ong, khó chịu đến buồn nôn. Nhưng nhìn đến Tô Vân Hải trên người cô không có chỗ nào tốt hơn, cô cười.

    "Cô làm cái gì?" Tô Vân Hải giận giữ hỏi. Lời vừa ra khỏi miệng, kéo theo một ngụm máu.

    Từ Như Ý hơi mỉm cười, "Quên nói cho anh biết, trên xe của tôi có trang bị một quả bom mini, tôi vừa kích hoạt nó."

    Động tĩnh lớn như vậy, nhân viên an ninh của bãi đỗ xe rất nhanh sẽ đến. Xem hắn còn xuống tay với mình như thế nào.

    "Cô.." Tô Vân Hải khiếp sợ nhìn cô.

    Người phụ nữ này làm thật!

    Hắn vẫn luôn cho rằng, Từ Như Ý dùng đủ mọi cách cự tuyệt hắn, chế nhạo, khinh thường hắn, đều là thủ đoạn cô dùng để thu hút sự chú ý của hắn.

    Không nghĩ tới, cô thật sự chướng mắt mình!

    Nổ gần như vật, không chỉ mình hắn bị thương. Đại tiểu thư kiều nhu ở dưới thân cũng bị thương không nhẹ!

    Vì cự tuyệt hắn, cô không tiếc làm chính mình bị thương!

    Lúc này, cô vẫn bình tĩnh thong dong nhìn người đàn ông trên người mình, cười nói: "Tô thiếu gia, nếu còn không đứng dậy, chút nữa người kéo đến, còn tưởng chúng ta thực sự có cái gì đó!'

    Bộ dáng hiện tại của bọn họ nếu bị nhìn thấy, không biết sẽ bị đồn đại đến mức nào.

    Tô Vân Hải thu lại cảm xúc, từ trên người cô đứng dậy.

    Cửa xe đã không giữ được hình dạng ban đầu, Từ Như Ý bất đắc dĩ," Xem ra chỉ có thể đợi người tới cứu chúng ta."

    Cũng may xe này tính năng vượt trội, cô bị thương không nghiêm trọng lắm.

    Hai người ngồi đối diện nhau trong không gian nhỏ hẹp, ai cũng không chịu nhận thua.

    (hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chính với kí chủ +10, hiện tại là 70, độ hảo cảm với Liễu Lan Nhân là 70. Tiếp tục nỗ lực)

    Như vậy cũng có thể tăng độ hảo cảm sao?

    Nhưng mà, Từ Như Ý tự hỏi một hồi liền rõ ràng nguyên nhân: Hai người thân mật tiếp xúc tứ chi, lại ở không gian tương đối kín, xuất hiện tình huống như vậy, thật ra rất dễ dàng nảy sinh tình cảm.

    Rất nhanh có người đến cứu bọn họ ra. Nhưng khi nhìn hai người ngồi trong xe, không khỏi lộ ra ánh mắt ngạc nhiên.

    Từ Như Ý cũng không lo lắng. Nếu Tô Vân Hải không muốn truyền ra, vậy việc này tuyệt đối không có ai biết. Cho nên cô không để ý, rất phối hợp để bọn họ đưa đi bệnh viện.

    Lúc cáng kia được nâng lên, Tô Vân Hải nhìn khóe miệng Từ Như Ý lộ ra tươi cười, hắn càng cảm thấy chính mình không hiểu cô.
     
    Táo Ngọt thích bài này.
  11. Dương Tĩnh Uyển

    Bài viết:
    2
    Chương 9

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Vân Hải, chúng tôi đã báo cảnh sát rồi, hung thủ rất nhanh sẽ bị bắt về quy án!" người tô gia rất nhanh đã tới, một đám đứng ở đầu giường Tô Vân Hải.

    Tô Vân Hải ngăn cản: "Không cần, chuyện này tôi sẽ tự mình điều tra."

    Hắn nhìn Từ Như Ý bị đưa đến phòng cấp cứu, tâm tình phức tạp không nói nên lời.

    Từ Như Ý ở bệnh viện ngây người ba ngày, chỉ nói với người trong nhà là ra cửa giải sầu. So sánh với cô, Tô Vân Hải đè ở trên người cô bị thương nặng hơn nhiều, ước chừng phải nằm viện mười ngày.

    Nhớ lại tình cảnh lúc đó, Tô Vân Hải trong lúc nổ mạnh kia vô ý bảo vệ cô. Có khả năng chính hắn cũng không biết đi?

    Thời điểm Từ Như Ý về nhà, lại thấy có một vị khách không mời mà đến.

    Người này chưa tới lúc xuất hiện, lại ở trong nhà của cô.

    "Như Ý, đây là Bạch thiếu gia, lại đây chào hỏi một tiếng." Ba Từ gọi cô.

    "Ba, con rất mệt! Hơn nữa hắn là đàn ông, chút tị hiềm này vẫn phải tránh." Từ Như Ý bước chân không dừng lại, hướng thẳng phòng ngủ đi tới.

    Hắn là Bạch Diệc Khả, là bạn thân nhất của Tô Vân Hải, cũng là một người ăn chơi trác táng. Lúc trước vẫn luôn ở nước ngoài du học, phải thật lâu sau mới trở về!

    Hắn chính là đại chiêu mà Tô Vân Hải xuất ra, đối phó với Tô gia hắn cũng có một phần. Bỗng nhiên xuất hiện trước một năm, Từ Như Ý không thể không phòng.

    Ba Từ vừa bất đắc dĩ vừa cưng chiều, "tiểu nữ vô lễ, bạch thiếu đừng để trong lòng."

    "Không có gì." Bạch Diệc Khả rộng lượng cười cười, nhìn thân ảnh biến mất ở sau cửa có điều suy tư.

    Ngày hôm sau, Từ Như Ý vừa ra cửa, liền nhìn thấy một chiếc Ferrari trang trí phô trương.

    Bạch Diệc Khả thò nửa thân người ra khỏi cửa sổ, mỉm cười nói với cô, "Như Ý, muốn đi đâu, anh có thể may mắn chở em một đoạn không?"

    Từ Như Ý lạnh lùng, cười nhạt, "Thật xin lỗi, anh không có vinh hạnh này."

    Bạch Diệc Khả sửng sốt nửa giây, sau đó nở nụ cười, "Đại tiểu thư cũng thật thú vị!"

    Từ Như Ý liếc hắn một cái, "Nếu tôi nhớ không lầm, ngày hôm qua cha tôi tiếp đón anh không tồi. Hôm nay anh cứ như vậy đùa giỡn con gái ông ấy, có ổn không?"

    Bạch Diệc Khả chưa từng chạm qua người bên ngoài mềm mại bên trong giấu đinh như vậy. Hắn anh tuấn tiêu sái, trước nay câu dẫn phụ nữ vẫn luôn thuận lợi.

    "Đại tiểu thư, tôi không có ý khác. Chỉ là.."

    "Tôi rất bận, anh đang quấy rầy tôi. Đây là hành vi vô cùng không lễ phép."

    Nói xong Từ Như Ý bước đi, để lại đôi mắt không thể tưởng tượng nổi của Bạch Diệc Khả. "

    Không đúng nha! Anh em tốt của hăn Tô Vân Hải không phải nói đây là người phụ nữ tùy tiện sao? Còn nói ở khách sạn cởi quần áo muốn hiến thân với hắn?

    Đây rõ ràng không phải người trong lời nói kia.

    Bạch Diệc Khả vừa ngẫm nghĩ vừa nhìn theo thân ảnh mĩ lệ kia, ý cười trên mặt ngày càng dày đặc.

    Lúc này, điện thoại trong tay hắn vang lên.

    Bạch Diệc Khả:" Alo, Vân Hải, tôi trở về rồi. "

    " Nhanh vậy sao? Cậu gặp cô ấy rồi? "

    " Đúng vậy. Một cô gái rất thú vị. "

    " Thú vị? A.. Diệc Khả, cậu đừng để bị kĩ thuật diễn của cô ta che mắt. "

    " Kĩ thuật diễn? "Bạch Diệc Khả không tỏ ý kiến." Cho dù là vậy, tôi cũng cảm thấy cô ấy rất thú vị. "

    Bên kia trầm mặc vài giây, sau đó đột nhiên cắt đứt điện thoại.

    Bạch Diệc Khả lẩm lẩm:" Kì quái, thế nào giống như tức giận?"

    * * *

    Bên kia

    (Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chính với kí chủ -10, hiện tại là 60. Độ hảo cảm với Liễu Lan Nhân là 70. Tiếp tục nỗ lực)

    Từ Như Ý đột nhiên nhận được một cái nhắc nhở như vậy.

    Tâm tư người đàn ông này đúng là khó nắm bắt. Cô cách xa hắn như thế mà vẫn vô tội trúng đạn.
     
    Táo Ngọt thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...