Ngôn Tình [Edit] Xuyên Thành Mối Tình Đầu Của Nam Chủ, Ta Cùng Mẹ Chồng Trở Thành CP Bạo Đỏ - Tương Nguyệt Khứ

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi lelehue, 22 Tháng hai 2023.

  1. lelehue

    Bài viết:
    2
    Tên truyện: Xuyên Thành Mối Tình Đầu Của Nam Chủ, Ta Cùng Mẹ Chồng Trở Thành CP Bạo Đỏ

    [​IMG]

    Tác giả: Tương Nguyệt Khứ

    Số chương: 315

    Thể loại: Hiện đại, ngôn tình, 1vs1, xuyên sách, hào môn gia thế, sủng ngọt, HE, hài hước

    Editor: Thịnh Hàm

    Lịch đăng: Không ổn định, tối thiểu 4 chương/ 1 tuần

    Văn án:​

    Khương Lan xuyên thành mối tình đầu mê tiền của nam chính, dựa theo cốt truyện nguyên tác, cô chỉ cần cùng mẹ nam chủ gặp mặt, là có thể mang theo hai ngàn vạn cao chạy xa bay. Ngồi ở nhà hàng, Khương Lan nói: "Cho cháu hai ngàn vạn, cháu liền rời khỏi con trai bác." Mẹ nam chính lại nói: "Đưa cô hai ngàn vạn, ngàn vạn vui vẻ, ngàn vạn hạnh phúc phải không."

    Khương Lan: "..."

    Lưu ý: Khương Lan không phải tu hú chiếm tổ, cụ thể mọi người hãy đón xem truyện nhé!

    Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - Góp ý] Các tác phẩm được edit bởi Thịnh Hàm
     
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng hai 2023
  2. Đăng ký Binance
  3. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 1: Hai ngàn vạn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngày mùa hè nóng nực, nếu có thể không ra ngoài, Khương Lan tuyệt đối sẽ không ra khỏi cửa. Nhưng hôm nay thì cô không thể không ra ngoài.

    Cô đi xuống lầu, liếc mắt nhìn mặt trời chói chang, yên lặng đem cái ô bung ra, che khuất mặt và cánh tay, hai cái chân còn bị phơi nắng. Khương Lan vội đi nhanh vài bước tới cửa tiểu khu bắt một chiếc xe taxi, "Bác tài, đi nhà hàng Lục Diệp ở đường Cảnh Quan."

    Tài xế nghe thấy giọng nữ vô cùng ngọt ngào, không nhịn được quay đầu lại nhìn. Cô gái ngồi ghế sau mặc váy và áo ngắn tay, làn da trắng sáng, mặt cũng đẹp, ngũ quan thanh tú, đôi mắt thực linh động, tóc không dài lắm chỉ vừa đến đầu vai, đuôi tóc uốn nhẹ, có vẻ là một sinh viên.

    Thấy cô gái xinh đẹp tâm tình cũng tốt, tài xế bấm đồng hồ, vừa quay đầu xe vừa cười nói, "Cô gái đi hẹn hò hả."

    Khương Lan chần chờ gật đầu, đúng là đi hẹn hò không sai..

    Chẳng qua, đối tượng hẹn hò là mẹ của bạn trai, chuyện này nói ra ai dám tin!

    Khương Lan là xuyên qua. Trước khi tới đây, cô là một sinh viên học viện âm nhạc bình thường. Bây giờ cô lại xuyên thành mối tình đầu của nam chính trong tiểu thuyết.

    Tiểu thuyết miêu tả mối tình đầu này cũng không nhiều, có thể tóm gọn trong tám chữ: Không có gì ngoài ngoại hình ưa nhìn. Trừ bỏ lớn lên xinh đẹp ra những mặt khác đều bị nữ chính quăng xa vài con phố.

    Nguyên chủ là sinh viên Thanh Đại, nhưng là thi hệ nghệ thuật để vào. Gia cảnh bình thường, nhưng lại đua đòi. Tướng mạo cũng không tồi chỉ đáng tiếc là một người phụ nữ nông cạn, hám giàu. Cô chỉ mới gặp mặt mẹ nam chính một lần liền cầm hai ngàn vạn chạy lấy người. (Chú ý, đây là nguyên lai trong truyện nguyên chủ và nguyên nữ chính đối lập, cũng không có nghĩa là quan điểm của tác giả)

    Mà nam chính sau khi cùng mối tình đầu chia tay, gặp được nữ chính xuất thân cao quý mỹ lệ lại là người thiện lương. Vậy là hai người sống một cuộc sống hào môn hạnh phúc, vui sướng, không phiền não.

    Hôm nay nguyên thân vốn dĩ hẹn nam chính Lục Di Trình đi ăn lẩu. Nhưng bất ngờ thay, người xuất hiện ở chỗ hẹn không phải Lục Di Trình, mà là mẹ của anh ta- Với Vãn Thu.

    Với Vãn Thu đi thẳng vào vấn đề, chỉ ra nguyên thân cùng con trai của mình có rất nhiều điểm không thích hợp, cuối cùng cho một tấm chi phiếu hai ngàn vạn, và câu nói huyền thoại mà những người mẹ của tổng tài đều sẽ nói, "Cho cô hai ngàn vạn, hãy rời khỏi con trai tôi."

    Nói đến Với Vãn Thu, trong tiểu thuyết chỉ nói bà xuất thân từ thư hương thế gia, là danh môn chi hậu, ở giới giải trí lại có sự nghiệp của chính mình. Khương Lan đã tra Baidu, Với Vãn Thu dành được rất nhiều lời khen ngợi. Nào là vừa có năng lực diễn xuất, danh tiếng còn rất tốt, hơn nữa diện mạo khí chất đều tuyệt vời. Là đại phú bà có vô số siêu xe biệt thự cao cấp..

    Từ đầu đến chân đều là hào quang, cũng khó trách vừa ra tay chính là hai ngàn vạn.

    Rốt cuộc là nên khư khư ôm lấy nam chính làm cho bà bà ác độc Với Vãn Thu trở thành "bổng đả uyên ương" * hay là cầm lấy hai ngàn vạn cao chạy xa bay.. * (棒打鸳鸯 /bàng dǎ yuān yāng/ Hán việt: Bổng đả uyên ương (dùng gậy đánh đôi uyên ương để chia tách chúng)

    Nghĩa: Chia rẽ uyên ương, chia loan rẽ thúy, chia đôi xẻ lứa)

    Khương Lan đương nhiên chọn vế sau. Hai ngàn vạn, cô cả đời cũng chưa kiếm được nhiều tiền như vậy, cầm hai ngàn vạn không tốt hơn sao, nếu không cứ một hai phải làm cho cá chết lưới rách thì khó coi lắm.

    Mất nửa giờ mới đến nhà hàng, Khương Lan thu ô lại, tìm kiếm thân ảnh Lục Di Trình, ngộ nhỡ cốt truyện có nhầm lẫn, cô cũng có thể chuẩn bị.
     
  4. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong nhà hàng không có Lục Di Trình, ngoài người phụ nữ đeo kính râm ngồi ở hướng ba giờ ra thì chả còn ai.

    Người phụ nữ kia có mái tóc đen lượn sóng, khuôn mặt đã bị chiếc kính râm che khuất một nửa, chỉ lộ ra chiếc cằm thực tinh xảo và đôi môi màu đỏ nâu. Trên người mặc một chiếc áo len màu xám phối với chiếc quần ống rộng màu nâu, cả người toát ra khí thế người lạ chớ lại gần.

    Gương mặt này cùng ảnh chụp trên mạng không khác nhau lắm, đây chính là Với Vãn Thu.

    Khương Lan lùi lại một bước.

    Người phục vụ mỉm cười đúng lúc đi tới, "Cô chắc là tiểu thư Khương Lan rồi, vị phu nhân đằng kia đang đợi cô."

    Phục vụ dẫn Khương Lan đi tới, Khương Lan chỉ có thể làm bộ không biết đây là ai, vẻ mặt nghi hoặc mà ngồi xuống.

    Với Vãn Thu tháo kính râm xuống để lộ ra một khuôn mặt trang điểm hoàn mỹ, bà nói: "Cô chính là Khương Lan phải không, tôi là mẹ của Lục Di Trình- Với Vãn Thu. Thực xin lỗi vì lấy phương thức này để gặp cô."

    Thanh âm của bà rất sắc bén, trong trẻo giống như tiếng đa va chạm, mỗi câu mỗi chữ đều có trọng âm.

    Với Vãn Thu cắn môi dưới, hai tay trên bàn bối rối mở ra, "Hôm nay tôi muốn gặp Khương tiểu thư là vì.."

    Có lẽ là vì việc "bổng đánh uyên ương" không tiện mở miệng, Với Vãn Thu chần chờ không nói tiếp.

    Nếu là nguyên thân, e rằng lúc này đã bị dọa sợ. Trong tiểu thuyết, khi đối mặt Với Vãn Thu nguyên thân hổ thẹn, không dám nói gì, nhưng Khương Lan sớm đã có chuẩn bị, cô nguyện ý làm việc xấu xa này, "Cháu biết, bác gái không cần phải nói, cháu đều biết tất cả."

    Với Vãn Thu: "..."

    Khương Lan cảm xúc dâng trào dựa vào lời thoại trong tiểu thuyết mà nói: "Cháu cùng Lục Di Trình không phải là người ở cùng một thế giới, anh ấy là người thừa kế của Lục gia, mà cháu chỉ là một cô gái bình thường không thể bình thường hơn. Có thể cùng Lục Di Trình ở bên nhau, đoạn tình cảm này đối với cháu đã rất quý trọng rồi. Cháu biết mình không nên hy vọng xa vời với thứ không thể thuộc về mình. Kết hôn không giống như yêu đương, môn đăng hộ đối rất quan trọng. Lục Di Trình có thể cùng cháu yêu đương, nhưng anh ấy tuyệt đối sẽ không kết hôn với cháu."

    "Tương lai hoàn hảo của anh ấy đã được định sẵn từ lâu. Bác đối với con trai mình chắc hẳn ôm kỳ vọng rất lớn nên tuyệt đối sẽ không cho phép anh ấy cùng một cô gái tầm thường ở bên nhau. Và càng không chịu đựng được việc anh ấy vì cháu mà chống đối lại bác. Cháu tồn tại đã ảnh hưởng tới tình mẫu tử của hai người, những điều này cháu đều đã rõ rồi!"

    "..."

    Khương Lan ánh mắt sáng ngời, trên má hai cái má lúm đồng tiền điềm mỹ đáng yêu tiếp tục nói "Tình cảm là chuyện của hai người, nhưng kết hôn lại không phải. Cháu biết sau này Lục Di Trình sẽ cưới một người có thể hỗ trợ được sự nghiệp của anh ấy, nhưng người kia tuyệt đối không phải cháu. Hôm nay bác tới đây chính là khuyên cháu nhìn lại thân phận của chính mình, sớm một chút rời khỏi Lục Di Trình, đúng không ạ?"

    Khóe miệng Với Vãn Thu giật giật.

    Không đợi bà trả lời, Khương Lan đã nhấp môi cười nói: "Cho cháu hai ngàn vạn, cháu liền rời khỏi con trai bác."

    Với Vãn Thu chậm rãi nheo lại đôi mắt, "Đưa cô hai ngàn vạn để cô ngàn vạn vui vẻ, ngàn vạn hạnh phúc phải không."

    Bà có đôi mắt rất đẹp, tuy rằng đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng trên măt vẫn chưa lưu lại dấu vết của năm tháng, ngược lại mang sắc thái đặc biệt của riêng mình, giống như là hoa hồng nở rộ mà không thấy điểm tàn.

    Khương Lan: "..."

    ?

    Cô không phải muốn kiểu hai ngàn vạn này nha.

    Với Vãn Thu thay đổi tư thế, "Khương tiểu thư, tôi lại tự giới thiệu một chút, tôi là Với Vãn Thu, là mẹ của Lục Di Trình, thực xin lỗi hôm nay lấy phương thức này cùng cô gặp mặt, nhưng hôm nay tôi xác thật không phải tới bổng đánh uyên ương."

    "Tuy rằng lời cô nói rất chính xác, cô cùng Lục Di Trình có rất nhiều điểm không thích hợp, nhưng nó là thật sự thích cô." Với Vãn Thu nói chuyện nhịp độ không nhanh không chậm, "Hiện tại không phải triều Thanh, chuyện môn đăng hộ đối kia cũng không còn quá quan trọng, tôi không thích đó là chuyện của tôi, tôi cũng không thể thay thế Lục Di Trình quyết định, rốt cuộc thì tình cảm cũng là chuyện của hai người."

    Với Vãn Thu tựa hồ là rất không vui, bà dừng một chút, mới nói: "Hơn nữa Khương tiểu thư cũng không nên tùy tiện mà quyết định như vậy, nó thực sự thích cô, thường thường.. Nhưng mà, cô nói cũng không sai, tình cảm là chuyện của hai người còn kết hôn thì không. Cho nên ta quyết định cho các ngươi một cơ hội, cũng cho chính mình một cơ hội."

    Khương Lan càng nghe càng mơ hồ, cuối cùng, chính là không đưa tiền có phải không?

    Cô nói nhiều như vậy, Với Vãn Thu không nên thuận nước đẩy thuyền mà gật đầu đồng ý hay sao?

    Qua cái thôn này không còn có nhà trọ khác* đâu nhé!

    (Quá liễu giá thôn một giá điếm (过了这村没这店) : Nếu chê cái thôn này mà không nán lại vậy thì (khi đi qua rồi) sẽ không có cái nhà trọ nào để mà ở lại.

    Ý nói trong hoàn cảnh hiện tại thì điều kiện trước mắt là tốt nhất rồi)

    Với Vãn Thu đưa qua một cuốn sổ, cũng không dày, trang thứ nhất là trang giấy trắng, trang thứ hai có ba chữ "Mẹ chồng tới!"

    Với Vãn Thu nói: "Đây là một chương trình tạp kỹ, cô chắc cũng đã nghe qua mùa một rồi nhỉ. Quả thật, nếu Lục Di Trình muốn cô, tôi cũng không có biện pháp nào ngăn cản, nhưng nó cũng suy xét đến ý kiến của tôi, rốt cuộc tôi cũng là mẹ nó. Cô chắc còn chưa tốt nghiệp phải không, vừa lúc bây giờ là thời gian nghỉ hè, cô xem qua cái chương trình này đi, nếu cô đồng ý tham gia, sau khi kết thúc sẽ có được hai ngàn vạn thù lao. Nếu trong thời gian này tôi thay đổi chủ ý, về sau tôi sẽ không can thiệp việc của cô và Lục Di Trình nữa. Còn nếu không, tôi hy vọng cô cầm thù lao đóng phim này, về sau đừng xuất hiện ở bên cạnh Lục Di Trình nữa, đó cũng là ý của Lục Di Trình."

    Đây là một canh bạc khổng lồ, nếu Khương Lan cũng đủ thích Lục Di Trình, khẳng định sẽ vì lấy lòng Với Vãn Thu mà tham gia cái chương trình tạp kỹ này.

    Nhưng Khương Lan không thích, cô vừa tới nơi này, đến bóng người Lục Di Trình còn chưa thấy, nói gì thích.

    Khương Lan không thích nam chủ, nhưng cô thích tiền, hai ngàn vạn cuối cùng vẫn phải rơi vào trong túi cô.

    Khương Lan cầm lấy tài liệu chương trình kia, "Cháu nhất định sẽ nỗ lực để được bác gái đồng ý!"

    Với Vãn Thu quay đầu đi, tựa như thực sự chướng mắt Khương Lan, bà nói: "Chiều mai đến gặp tổ chương trình, đưa cho tôi phương thức liên hệ của cô để tôi thuận tiện liên lạc."

    Khương Lan thêm Wechat Với Vãn Thu, hình đại diện Với Vãn Thu không giống mấy người lớn tuổi hay để như hoa sen, thảo nguyên gì đó, mà là một dòng chữ màu đen trên nền trắng. Mà đây có lẽ là Wechat của phòng làm việc, bằng không sao có thể cho cô, cô đều hiểu.

    Mà hình đại diện Wechat của Khương Lan là một nhân vật hoạt hình bị té ngã, Với Vãn Thu sau khi nhìn thấy thì nhíu nhíu mày, cũng không nói gì.

    Thêm WeChat xong, Với Vãn Thu nói: "Nếu đã tới đây rồi, thì cùng ăn một bữa cơm rồi đi. Đừng để người khác nói, đi gặp mặt mẹ bạn trai mà cơm cũng không được ăn."

    Nhà hàng Lục Diệp là tiệm lẩu gia truyền, cũng không phải là kiểu chuỗi cửa hàng lớn gì, nhưng đồ ăn rất ngon lại mang hương vị gia đình, chỉ có những người gần đây mới biết đến tiệm cơm nhỏ này thôi.
     
  5. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 3: Thông báo chính thức

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trước khi tới đây Với Vãn Thu đã bao trọn tiệm lẩu này, nên Khương Lan có thể ăn tùy thích.

    Khương Lan liền không khách khí, cô gọi lẩu cay cùng với thịt dê, thịt bò, tôm và thịt ba chỉ.. Còn Với Vãn Thu chỉ gọi rau xanh và một nồi canh suông.

    Với Vãn Thu chỉ ăn vài miếng rau xanh, từ canh suông trong nồi vớt ra sau đó lại nhúng vào nước trong một chút.

    Khương Lan ăn rất ngon, trong phòng có điều hòa nhưng khuôn mặt nhỏ của cô lại đỏ bừng, tướng ăn cũng đẹp. Nếu đây không phải là bạn gái của con trai mình, Với Vãn Thu sẽ cảm thấy cô bé này đang rất vui vẻ.

    Thấy Với Vãn Thu ăn ít, Khương Lan cũng không khuyên bà ăn thêm. Không cần suy nghĩ cô cũng biết tại sao. Nhà hàng bình dân như thế này, Với Vãn Thu có lẽ là lần đầu tiên đến.

    Ăn cơm xong Với Vãn Thu lau miệng sạch sẽ, thoa lại son môi.

    Ngay cả hóa đơn cũng không cần thanh toán.

    Với Vãn Thu có tài xế đón đưa, bà mang lên kính râm, Khương Lan đưa bà đến cửa, "Cảm ơn bác đã mời cháu ăn cơm."

    Vẻ mặt Với Vãn Thu hờ hững, "Không cần."

    Khương Lan ôm tập tài liệu nhìn Với Vãn Thu ngồi siêu xe rời đi, sau đó liếc nhìn di động. Trên màn hình hiện lên thông báo tin nhắn Wechat từ "Người của tiên nữ nuôi lợn", đây là lúc cô và Với Vãn Thu đang ăn cơm gửi tới.

    [ Cuộc gọi Video bị nhỡ]

    [ Cuộc gọi Video đã bị từ chối]

    [ Cuộc gọi đã bị từ chối]

    [ Cuộc gọi đã bị từ chối]

    [ Bảo bảo, trưa nay anh có việc nên không thể đi ăn với em. Em thấy tin nhắn thì trả lời anh nhé. Anh sẽ giải thích với em.]

    Đây chắc là Lục Di Trình, sao ảnh đại diện là một chiếc giày, chẳng lẽ hiện tại thẩm mỹ của nam chính đều tệ như vậy sao?

    Khương Lan suy nghĩ một chút liền gửi lại một tin nhắn, [ Tôi sẽ tham gia cái chương trình kia, trước khi kết thúc chúng ta không cần liên hệ.]

    Đương nhiên kết thúc càng không cần liên hệ.

    Khương Lan đứng ở dưới ánh mặt trời, quẹt tay hai cái liền đem Lục Di Trình gia nhập danh sách đen.

    Sau khi trở lại chung cư, Khương Lan bắt đầu lật xem tài liệu Với Vãn Thu đưa cho cô.

    Nội dung bên trong không nhiều lắm, Khương Lan chỉ có thể lên mạng tra.

    Năm ngoái 《 Mẹ chồng tới 》 đột nhiên nổi nên trong một đống chương trình tạp kỹ mới xuất hiện, đồng thời cũng nổi tiếng khắp trên mạng.

    Nhằm vào vấn đề quan hệ mẹ chồng nàng dâu đang nóng hổi hiện nay, tổ chương trình mời bốn cặp mẹ chồng nàng dâu, đem cuộc sống ở chung của họ hiện ra ở trước mắt người xem. Chủ yếu là những phân đoạn nhỏ trong cuộc sống hằng ngày. Có tình cảm gia đình, có xung đột, và cả những chuyện lông gà vỏ tỏi (chuyện nhỏ nhặt không đáng kể), hết sức bình thường và thân quen với mọi người trong cuộc sống hằng ngày.

    Khương Lan xem lại tài liệu thấy phía trên viết là đạo diễn Trương Thiên, chương trình được ghi hình và phát sóng đồng thời, mỗi tuần một tập, thời lượng hai tiếng, phát sóng trên kênh trái cây (水果: Thủy quả: Trái cây) mười giờ tối thứ sáu.

    Tổ chương trình còn hợp tác với Penguin video để phát sóng trực tiếp.

    Phía sau còn có phần giới thiệu của ba nhóm khách mời còn lại.

    Bốn nhóm khách mời, một nhóm là khách mời nổi tiếng mùa trước, tiểu hoa đán Thẩm Tinh Dao cùng mẹ chồng hào môn Đỗ Vạn Thuyền. Thẩm Tinh Dao là một tiểu hoa mới, đã đóng một số bộ phim truyền hình nổi tiếng, năm nay mới 27 tuổi, năm trước gả cho nam tài tử Hồng Kông- Trần Hạo, tân hôn không lâu liền cùng mẹ chồng Đỗ Vạn Thuyền tham gia 《 Mẹ chồng tới 》mùa một.

    Ban đầu mùa đầu tiên của 《 Mẹ chồng tới 》 không được hưởng ứng tốt. Hiện tại người trẻ tuổi đều thích những show về tình cảm, mang thai, còn có đủ loại chương trình tìm kiếm tài năng, loại chuyện vặt vãnh mẹ chồng nàng dâu này không ai thích xem. Nhưng bất ngờ là Thẩm Tinh Dao và Đỗ Vạn Thuyền đã làm thay đổi nhận thức của mọi người về cách mẹ chồng và nàng dâu sống chung với nhau.

    Bởi vì thật sự quá ngọt! Đỗ Vạn Thuyền thường gọi Thẩm Tinh Dao bằng nhũ danh Niếp Niếp, đưa cô đi ăn ở những nhà hàng đắt đỏ, ra tay chính là túi xách mấy chục vạn, viên kim cương mấy trăm vạn.. Hai người họ không phải mẹ con ruột nhưng lại không khác gì mẹ con ruột. Đây là một cách giải thích chân thực về việc biến mẹ chồng thành mẹ ruột.

    Thẩm Tinh Dao là người đẹp, giọng nói lại ngọt ngào và cô luôn luôn có thể khiến Đỗ Vạn Thuyền thoải mái cười to, thử hỏi mẹ chồng như vậy ai mà không muốn.

    Từ nữ diễn viên nổi tiếng đến gả vào hào môn, Thẩm Tinh Dao không đi nhầm một bước nào. Ngay cả cái chương trình 《 mẹ chồng tới 》 cũng bởi vì cô mà nổi tiếng.

    Sau khi tổ chương trình thông báo về mùa thứ hai, cặp đôi Thẩm Tinh Dao và Đỗ Vạn Thuyền đã được mọi người yêu cầu trở lại nhiều nhất.

    Nhóm khách mời thứ hai là diễn viên Trương Lâm, người đã rút khỏi giới giải trí bảy năm và mẹ chồng Lý Giai.

    Bảy năm trước ở thời điểm Trương Lâm đang nổi tiếng nhất cô đã quyết định kết hôn, gả cho ông trùm bất động sản, sau đó nhanh chóng truyền đến tin tức cô mang thai sinh con. Bảy năm qua cô ở nhà giúp chồng dạy con, sống đúng chuẩn của một gia đình giàu có.

    Còn có một nhóm khách mời là Trần Thục Vân là nhân viên bộ phận tiêu thụ và mẹ chồng là dì Triệu.

    Trong này giới thiệu không nhiều lắm, chỉ viết công việc của Trần Thục Vân là làm tiêu thụ, năm nay 42 tuổi, con trai đang học cấp ba. Dì Triệu sống ở nông thôn, con trai và con dâu đi làm, nên bà thường ngày phải chăm sóc cho cháu trai của mình.

    Tổng cộng bốn nhóm khách mời, Khương Lan và Với Vãn Thu xem như là "Mẹ chồng và nàng dâu tương lai".

    Với Vãn Thu đóng phim hơn hai mươi năm, chưa từng tham gia chương trình tạp kỹ gì, đây là lần đầu tiên bà tham gia. Bà đã hoạt động nghệ thuật hơn hai mươi năm, cư dân mạng cũng chỉ biết bà sớm đã kết hôn sinh con, chồng bà họ Lục, cực kỳ có tiền, những mặt khác thì không ai biết.

    Khương Lan nghĩ, sau khi tổ chương trình thông báo chính thức, cư dân mạng sẽ không nhắm ngay vào Với Vãn Thu, mà sẽ nhắm vào cô.

    Mặc dù cô và Lục Di Trình thế nào cũng chia tay, nhưng ở trong mắt mọi người, cô chính là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga, cô bé lọ lem muốn gả vào hào môn.

    Tuy rằng tham gia tổng nghệ (chương trình tạp kỹ) có thể nhận được hai ngàn vạn, nhưng sẽ đồng nghĩa với việc cô phải phơi bày thông tin và cuộc sống của chính mình trước công chúng. Đợi khi chương trình kết thúc, có lẽ sẽ còn có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào cô, thậm chí có thể còn ảnh hưởng đến cuộc sống và công việc về sau.

    Ngược lại, nếu cô biểu hiện tốt làm người xem yêu thích, đối với công việc sau này của cô cũng có trợ giúp rất lớn.

    Khương Lan không cần lấy lòng Với Vãn Thu, nhưng cô cần phải lấy được lòng khán giả. Cho dù không được người xem yêu thích thì ít nhất cũng không thể bị người ta chán ghét, đến mức ra đường cũng sợ người ta đánh.

    Chờ chương trình kết thúc, cô có thể đi đến một thị trấn nhỏ du lịch, trở lại cuộc sống bình yên.

    Nguyên chủ là sinh viên khoa nghệ thuật năm ba, học cùng trường với nam chủ. Mẹ là giáo viên cấp ba, bố là công chức, gia cảnh khá giả, lớn lên lại đẹp, thật ra cũng không tính là cô bé lọ lem.

    Nguyên chủ còn có ý định đi làm thêm kiếm tiền, dường như không muốn về nhà trong kỳ nghỉ hè.

    Khương Lan đã thông báo cho người nhà, nói mình muốn tham gia chương trình này, khuyên bọn họ không cần lo lắng. Sau đó cô lại từ danh bạ tìm ra số điện thoại của nam chính, trực tiếp kéo vào danh sách đen.
     
  6. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong căn hộ này có một cây đàn violon, sau khi suy nghĩ, Khương Lan quyết định mang nó theo.

    Thu dọn thêm mấy bộ áo quần, lấy thêm cả đồ vệ sinh cá nhân và trang điểm, chuẩn bị ngày mai vào đoàn chương trình.

    Trưa hôm sau, Với Vãn Thu đã gửi tới một cái địa chỉ.

    [ Với Vãn Thu: Buổi chiều sẽ chụp poster, còn có một cái phỏng vấn nhỏ nữa. Cứ tự nhiên như bình thường là được.]

    [ Với Vãn Thu: Không cần quá cố gắng, duyên phận là thứ không thể cưỡng cầu]

    Ý của Với Vãn Thu là cho dù Khương Lan có lấy lòng bà như thế nào thì bà đều sẽ không thích Khương Lan, đừng uổng phí tâm tư vì việc này.

    Khương Lan trả lời WeChat: [ Cháu sẽ đến đó sớm.]

    Về việc phải hao tổn tâm trí vì chuyện này thì Với Vãn Thu đã suy nghĩ nhiều rồi.

    Cô mang theo hành lý, lấy di động ra gọi taxi đi đến địa điểm quay chụp. Lần này ghi hình trong một khu biệt thự ở vùng ngoại ô cũng ở thành phố B.

    Tổ tiết mục thuê hai căn biệt thự, một nơi để quay hình, căn còn lại để ê-kip chương trình dùng.

    Khi Khương Lan đến, Với Vãn Thu đã tới rồi. Thấy cô, đạo diễn Trương Thiên liền tới thúc giục chuyên viên trang điểm nhanh chóng hóa trang, "Chụp xong poster liền nhanh chóng phỏng vấn luôn, quần áo không cần thay đổi."

    Trương Thiên nhìn Khương Lan, tư liệu cho thấy cô năm nay là sinh viên năm ba, khó trách vẫn còn vẻ trẻ con. Cô nhóc này thế mà rất ưa nhìn, nếu không thể gả vào nhà giàu, về sau tiến vào giới giải trí đóng phim cũng có khả năng thành công.

    Nhân vật của Khương Lan là kiểu cô bé lọ lem, mặc đồ hiệu cũng không thích hợp, cô gái này ra ngoài cũng chưa trang điểm, Trương Thiên liền nói với nhân viên trang điểm: "Trang điểm cho cô ấy nhẹ nhàng đơn giản thôi."

    Với Vãn Thu trang điểm rất tinh xảo, trên mặt cũng không tỏ ra điểm gì là không kiên nhẫn. Hai người đơn giản chào hỏi, tổ hóa trang liền dẫn Khương Lan đến phòng hóa trang. Khương Lan lúc này mới biết, ba nhóm khách mời kia tối hôm qua đã tới đây chụp poster và phỏng vấn xong rồi.

    Nhóm khách quý thứ tư còn chưa chính thức ra mắt, chuyên viên trang điểm lén đánh giá cô con dâu nhà giàu tương lai. Khương Lan không phải gương mặt nổi tiếng trên mạng, cao khoảng một mét sáu lăm, khung xương nhỏ, nhưng không phải quá gầy, cả người thoạt nhìn thực nhuận mắt, da lại rất trắng, gò má ửng hồng, đôi mắt không phải đặc biệt to nhưng rất có thần, lông mi cũng rất dài. Còn có da mặt rất min màng chỉ cần đánh cái phấn nền tô chút son môi là được.

    Không nói những vấn đề khác, chỉ về vấn đề thẩm mỹ thì con trai Với Vãn Thu cũng có con mắt không tệ đấy chứ, nếu người tới là mấy cô nàng diêm dúa nổi tiếng trên mạng thì chương trình này sẽ toang mất.

    Khương Lan mặc một cái váy baby doll màu vàng, còn không đến 300 tệ, nhưng da cô rất trắng nên trông cô rất trẻ trung, xinh xắn lúc chụp poster.

    Trương Thiên đối với Khương Lan rất hài lòng, chỉ là trên mặt Với Vãn Thu không có biểu hiện gì.

    Trương Thiên cảm thấy chắc chắn Với Vãn Thu có chút chướng mắt người "Con dâu" này.

    Chụp xong poster, tổ tiết mục phải nhanh chóng chỉnh sửa hình ảnh và đăng thông báo chính thức lên Weibo. Trương Thiên nhờ phó đạo diễn dẫn người đi phỏng vấn cá nhân.

    Người phụ trách phỏng vấn nhắc nhở Khương Lan nhìn cameras. Bởi vì cô và Với Vãn Thu là quan hệ "mẹ chồng nàng dâu tương lai", nên các câu hỏi có khác so với những nhóm khách mời trước đó.

    "Bạn có từng nghĩ tới mẹ chồng của mình là Với Vãn Thu không?"

    Trong màn ảnh cô gái tạm dừng một chút rồi nói: "Không có, tôi không nghĩ tới mẹ anh ấy lại là Với Vãn Thu, anh ấy cũng chưa bao giờ nói về việc này."

    Đây là trong cốt truyện, nam chủ và mối tình đầu đại học yêu nhau, ở bên nhau thời gian không dài. Với Vãn Thu được người nhà bảo hộ rất tốt, nguyên thân cũng không biết đây là con trai Với Vãn Thu.

    "Bạn có tự tin bà ấy sẽ là mẹ chồng tương lai của mình không?"

    Khương Lan: "Duyên phận là thứ không thể cưỡng cầu."

    "Sau khi chương trình này kết thúc, bạn mong đợi mối quan hệ của mình sẽ có gì thay đổi?"

    Khương Lan nghĩ, sau khi chương trình kết thúc cô cũng chính thức chia tay, vì vậy cô hy vọng Với Vãn Thu sẽ để cô rời đi với hai ngàn vạn.

    Cô cười nói: "Tôi hy vọng chúng tôi sẽ như những người bạn."

    Trong lúc đón tại một căn phòng khác, với kinh nghiệm hơn hai mươi năm trong ngành này, Với Vãn Thu đối với việc phỏng vấn đã quen tay hay việc. Đơn giản điều chỉnh cameras cùng ghế dựa, phỏng vấn liền bắt đầu.

    "Nếu Khương Lan trở thành con dâu của chị, sau khi hai người họ kết hôn mọi ngươi có sống cùng nhau không?"

    Với Vãn Thu nói: "Sẽ không, mẹ chồng nàng dâu không cần thiết ở chung một nhà, một tháng thấy một hai lần là được."

    "Liệu chị có thúc giục bọn họ sinh con không?"

    Với Vãn Thu nhíu nhíu mày, "Sẽ không, bọn họ muốn sinh mấy đứa thì sinh, tôi sẽ không quản những việc này."

    "Theo chúng tôi biết, gia cảnh Khương Lan bình thường, cùng Lục gia không thể so sánh, nếu bọn họ thật sự muốn kết hôn, chị sẽ đồng ý sao?"

    Câu hỏi này quả thực khó.

    Mang Khương Lan đến tham gia tiết mục không đại biểu tán thành người con dâu này. Kết hôn vẫn có thể ly hôn, huống chi hai người mới chỉ là quan hệ bạn trai bạn gái.

    Có lẽ chương trình còn chưa kết thúc, hai người đã chia tay rồi.

    Vốn dĩ tổ tiết mục muốn Thẩm Tinh Dao và Đỗ Vạn Thuyền là tâm điểm. Nhưng lần này Với Vãn Thu tới liền thay đổi người. Vậy nên so với cuộc sống ngọt ngào và xa xỉ của gia đình giàu có thì chắc chắn cư dân mạng sẽ hứng thú xem Với Vãn Thu làm khó dễ Khương Lan như thế nào hơn.

    Cô bé lọ lem thật sự có thể gả vào hào môn sao? Khương Lan cũng chỉ là một cô bé lọ lem bình thường thôi sao? Cô tiếp cận quý công tử nhà hào môn có phải có động cơ từ trước hay không?

    Chương trình tạp kỹ không có kịch bản, nhưng vẫn có thể dẫn dắt hướng đi. Nếu Thẩm tinh Dao và Đỗ Vạn Thuyền là theo kịch bản sủng ngọt thì Với Vãn Thu và Khương Lan sẽ đi theo hướng ghét nhau như chó với mèo.

    Mẹ chồng không thích con dâu tương lai, con dâu lấy lòng mẹ chồng không có kết quả, mộng tưởng gả vào hào môn tan thành mây khói..

    Với Vãn Thu nói: "Bây giờ là thời đại nào rồi chứ. Nếu bọn nhỏ muốn kết hôn, tôi sẽ đồng ý. Cho dù là sau này họ không thể tiếp tục, muốn ly hôn tôi cũng sẽ không có ý kiến."

    Ba câu hỏi, phỏng vấn kết thúc.

    Ngay sau đó, bốn cặp khách mời cuối cùng cũng đã chính thức được công bố trên Weibo.

    【 Mẹ chồng tới: Cô là một người phụ nữ tài năng, hết lòng vì khán giả. Cô là một nàng công chúa trong mắt mọi người, với giọng hát khuynh thành, thiên hạ vô song. Cô cũng chính là khách mời lần này- mẹ chồng tương lai @ Với Vãn Thu. Thời gian thấm thoát trôi qua, con trẻ đã trưởng thành, mang theo một cô gái khác @ Khương Lan đi đến trước mặt, lần đầu làm mẹ chồng xin mọi người chỉ giáo nhiều hơn [ vỗ tay] [ vỗ tay] 】

    Sau khi bài viết này được đăng hai phút, cư dân mạng đầu tiên đã đánh ra một dấu chấm hỏi ở bình luận.

    【? 】

    【? 】

    【 Cô ấy năm nay mới 46 tuổi mà, Lương Vân nhà bên cũng 46 tuổi còn diễn thiếu nữ a! 】

    【 Là tôi già rồi sao, Với Vãn Thu đã làm mẹ chồng rồi? 】

    【 Tôi muốn biết Khương Lan là ai, con trai Với Vãn Thu lại là ai! 】
     
  7. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 5: Sáu giờ dậy

    Bấm để xem
    Đóng lại
    【 Tôi mới vừa tìm thấy trên trang diễn đàn của Thanh Đại. Con trai của Với Vãn Thu tên là Lục Di Trình, là sinh viên top đầu ở đó, học cùng khóa với Khương Lan, nhưng mà Khương Lan đậu khoa nghệ thuật với điểm rất thấp. 】

    【 Khương Lan? Là bạn học thời tiểu học của tôi, cố ấy rất bình thường. Mẹ cô ấy là giáo viên cấp ba, ba là viên chức.. Trừ bỏ đẹp ra cũng không có gì đặc biệt vậy mà bây giờ chuẩn bị gả vào nhà giàu 】

    【 Bình thường.. Bình thường đều đẹp như vậy sao? 】

    【 Cô bé lọ lem gả vào hào môn, tiểu thuyết ngôn tình cuối cùng đã trở thành hiện thực 】

    【 Với Vãn Thu thật sự có thể chấp nhận người con dâu này sao? 】

    Trên mạng vẫn bàn luận sôi nổi, không đến nửa giờ một bài viết đã được đào ra từ diễn đàn Thanh Đại.

    Ảnh chụp rất mờ, có một nam sinh mặc áo sơ mi đang nắm tay một cô gái, trong rất thân mật.

    Các bài viết học thuật trên diễn đàn rất nhiều, nhưng chỉ có bài này là nhiệt độ rất cao, phía dưới một loạt bình luận, đều là --

    【 Waoooo. Tôi lại có niềm tin vào tình yêu rồi! 】

    【 Hôm nay lại bị nhét cơm chó của giáo thảo, giáo hoa* nữa rồi. Huhu 】

    (Giáo thảo: Nam sinh vừa đẹp trai, vừa học giỏi; Giáo hoa: Hoa khôi của trường)

    Cộng đồng mạng trên Weibo lại không chút khách khí, 【 Tình yêu chó má gì chứ, còn không phải vì cậu ta là con trai Với Vãn Thu 】

    【 Chỉ mới nắm tay thôi mà】

    【 Tôi không tin cô ấy có thể gả vào nhà giàu, môn không đăng hộ không đối sao có thể ở chung? 】

    【 1】

    【 Người khác không biết cậu ta là con trai Với Vãn Thu, Khương Lan cũng thật sự không biết sao? 】

    【 Wow, một đám sinh viên thành tích cao ở chỗ này xào cp* 】

    (Sao tác couple/xào couple: Tạo hiệu ứng cặp đôi cho hai người bất kỳ bằng cách "soi" và tung hint những cử chỉ, hành vi thân thiết của họ, khiến khán giả tưởng rằng họ có tình cảm thật với nhau. Ngày nay việc sao tác rất phổ biến, đặc biệt trong tuyên truyền phim ảnh)

    Sau khi phỏng vấn xong trời đã tối, chuyện xảy ra trên mạng Khương Lan và Với Vãn Thu đều không hay biết.

    Hai người đem hành lý đưa tới biệt thự bốn tầng, bởi vì bọn họ đến sau cùng nên chỉ có lầu bốn là không có người.

    Đỗ Vạn Thuyền và Thẩm Tinh Dao đã ra ngoài đi dạo phố. Trương Lâm từ trong phòng ở lầu một đi ra, cười nói: "Chị Vãn Thu, Khương Lan xin chào."

    Trương Lâm từng là người rất nổi tiếng nên đương nhiên cô ấy cũng rất đẹp, nhưng vẫn không thể so với Với Vãn Thu. Cô ấy có khí chất trầm tĩnh dịu dàng, giống trong sách viết về người con gái Giang Nam.

    Khương Lan chào một tiếng Trương lão sư, Với Vãn Thu nói: "Đã lâu không gặp."

    Trương Lâm mỉm cười. Tầm mắt Với Vãn Thu dừng ở bàn tay đang đỡ eo của Trương Lâm rồi nhanh chóng dời đi.

    Mẹ chồng nàng dâu Trần Thục Vân ở lầu hai, cô ấy còn chưa đi làm về, chỉ có dì Triệu ở nhà, nhưng mà Khương Lan cũng không thấy bà ấy. Còn Đỗ Vạn Thuyền và Thẩm Tinh Dao ở lầu 3.

    Cũng may ở đây có thang máy nên khi lên lầu sẽ không sợ quấy rầy những người khác.

    Tuy nhiên ở giữa biệt thự là giếng trời*, giữa phòng khách và nhà bếp không có tường, nói gì thì người khác đều sẽ nghe thấy. *Giếng trời là một khái niệm dùng dể chỉ 1 bộ phận kiến trúc trong các công trình nhà ở, trung tâm thương mại.. Đây là một khoảng không gian được thiết kế theo phương thẳng đứng, thông tầng từ tầng trệt đến mái của nhà ở hoặc tòa nhà cao tầng.

    Khương Lan không muốn lấy lòng "mẹ chồng" nên cô không giúp Với Vãn Thu dọn hành lý. Mà với tính cách mạnh mẽ của Với Vãn Thu bà ấy cũng không cần Khương Lan trợ giúp.

    Tầng bốn có cả phòng khách và phòng bếp, ba cái phòng ngủ, trong phòng ngủ có nhà vệ sinh riêng.

    Khương Lan đã nhìn thấy camera ở một số vị trí. Không có kịch bản, chỉ có người quay phim đang ghi lại sinh hoạt hằng ngày.

    Hiện tại cũng đến giờ ăn cơm rồi. Xuất phát từ lễ phép, Khương Lan hỏi Với Vãn Thu một câu.

    Với Vãn Thu nói: "Tôi sẽ tự làm. Hai chúng ta ở cùng nhau, tôi có chút thói quen cũng nên nói cho cô biết một tiếng. Tôi sẽ đi ngủ lúc 10 giờ tối và 6 giờ sáng sẽ thức dậy. Tôi thích an tĩnh, ăn cơm kiêng rất nhiều thứ, về sau tôi sẽ tự chuẩn bị đồ ăn cho mình."

    Mắt Khương Lan giật giật. 10 giờ. Lúc đó sinh hoạt ban đêm của cô mới vừa bắt đầu a.

    Với Vãn Thu về phòng để hành lý, bà chọn phòng bên trái, Khương Lan chọn bên phải, hai người không hẹn mà cùng đem phòng ở giữa để trống.

    Tối nay Với Vãn Thu sẽ ăn salad. Cơm tối xong là một giờ tập yoga, sau đó rửa mặt, dưỡng da và đi ngủ.

    Đây là sinh hoạt hằng ngày của Với Vãn Thu.

    Khương Lan nấu ăn không giỏi lắm, liền lấy điện thoại ra gọi cơm hộp, trong lúc chờ cơm hộp vừa vặn có thời gian để sắp xếp lại hành lý.

    Tổ chương trình chuẩn bị phòng rất lớn, bên trong có nhà vệ sinh, có cả ban công, phòng cũng đã được quét dọn sạch sẽ.

    Khoảng nửa giờ sau, cơm hộp tới, Khương Lan chạy nhanh xuống lầu. Thời điểm lấy cơm hộp cô gặp phải Trương Thiên, Tổ chương trình không có quy định về phương diện ăn uống, nhưng Khương Lan vẫn hỏi một câu, "Đạo diễn, có thể gọi cơm hộp chứ."

    Trương Thiên gật đầu. Có thể thì có thể đấy, nhưng mà vừa mới ngày đầu tiên đã gọi cơm hộp, việc này thực ngoài dự kiến của ông.

    Ừmmm.. Ông còn cho rằng tối nay Khương Lan sẽ cố gắng biểu hiện thật tốt, nấu cho mẹ chồng tương lai một bữa tối phong phú. Ai ngờ, ông quan sát camera thì thấy Với Vãn Thu đang ở nhà bếp bóc vỏ tôm một mình, còn cô nhóc này thì hay rồi, lại ở đây gọi cơm hộp.

    Nghe vậy Khương Lan liền an tâm rồi. Cô đã gọi sườn xào chua ngọt, gà Cung Bảo và hai phần cơm. Một phần để ăn tối, còn một phần cơm cô dự định để sáng mai làm bữa sáng. Tuy rằng cô nấu ăn không tốt lắm, nhưng món cơm chiên trứng đơn giản thì vẫn làm được.

    Lên lầu, Với Vãn Thu đã làm xong salad gồm có cải cúc, rau xà lách, bắp cải tím, cà rốt thái sợi, bên trên có mấy con tôm đã bóc vỏ và một quả trứng luộc cắt làm hai. Bên cạnh còn có một ly nước ép cam.

    Nhìn qua rất nhiều màu xanh lục khỏe mạnh, nhưng nếu cô mà ăn cái này, không đến 8 giờ tối bụng đã đói.

    Cô nhớ rõ bữa trưa ngày hôm qua, Với Vãn Thu cũng chỉ ăn canh suông và rau xanh, một miếng thịt cũng chưa chạm vào.

    Với Vãn Thu không phải là theo chủ nghĩa ăn chay đấy chứ? Về sau con dâu của bà ấy có phải cũng ăn chay giống bà ấy không?

    Khương Lan cầm túi cơm hộp thong thả ung dung ngồi đối diện Với Vãn Thu. Nhà ăn chỉ có một cái bàn, dù không muốn nhưng cũng phải ăn cơm cùng nhau.

    Cùng sống dưới một mái nhà, chào hỏi một tiếng là không thể thiếu được, Khương Lan hỏi: "Cô Với*, có muốn ăn cùng cháu không?" (Nguyên văn là Với lão sư nên từ nay mình sẽ để Khương Lan gọi Với Vãn Thu là cô nhé)

    Cơm hộp mở ra, sườn xào chua ngọt màu vàng nâu bắt mắt, gà Cung Bảo tỏa ra mùi thơm hấp dẫn, hạt cơm thơm dẻo, từng hạt thon dài óng ánh.

    Với Vãn Thu nhìn qua, cho vào miệng một miếng salad, "Không cần."

    Khương Lan gật gật đầu, lấy đũa chuẩn bị ăn cơm.

    Múc một muỗng gà Cung Bảo vào bát cơm, trộn đều, sau đó lại thêm một miếng sườn xào chua ngọt.

    Món thịt đơn giản, ăn cùng nhau lại đặc biệt ngon.

    Khương Lan không ăn rau cần tây, rêu tỏi, cà rốt.. nhưng cô lại thích ăn dưa leo. Cô gọi không nhiều đồ ăn lắm nhưng ăn rất ngon miêng. Khương Lan lại ăn thêm hai miếng sườn.

    Có thịt thì ai muốn ăn rau chứ, thịt ngon quá!
     
  8. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 6

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khương Lan ngẩng đầu nhìn người đối diện. Cô phát hiện salad trước mặt Với Vãn Thu như chưa được động đũa, ly nước cam mới vơi một ít, mà cô đã ăn hết nửa chén cơm rồi.

    Với Vãn Thu đang nhìn cô chằm chằm, cũng không biết nhìn bao lâu rồi.

    Khương Lan thấy được ở trong mắt bà toàn là khát vọng ăn uống, cô thử thăm dò: "Cô Với muốn ăn thử một miếng không?"

    Nếu cô ăn salad mà thấy người đối diện ăn sườn xào chua ngọt, cô cũng ăn không vô a.

    Với Vãn Thu nhấp môi không nói chuyện, bà vừa định từ chối, liền thấy Khương Lan mở ra một hộp cơm khác, đẩy đến trước mặt bà.

    Khương Lan gọi hai phần cơm, vốn dĩ định sáng mai ăn cơm chiên trứng, nhưng mà hôm qua Với Vãn Thu đã mời cô ăn lẩu, như vậy phần cơm này không tính là gì, "Cô Với nếm thử đi, cái này ăn rất ngon."

    Với Vãn Thu đã có hơn ba tháng không ăn món chính, bà sinh hoạt làm việc và nghỉ ngơi điều độ, ý chí quyết tâm so với rất nhiều người trẻ tuổi còn kiên định hơn, nhưng đêm nay trong khoảnh khắc này liền tan rã.

    Khương Lan ăn rất ngon lành, tóc dài buộc ở sau đầu, đầu cúi hơi thấp, mới một lát đã ăn nửa chén cơm.

    Với Vãn Thu nghĩ thầm, nếu ăn một miếng xương sườn chắc cũng không có vấn đề gì đâu. Bà cũng không thể không giao lưu gì với Khương Lan trong suốt chương trình, "Vậy cô cũng ăn chút salad đi."

    Một khối xương sườn, hai khối xương sườn, một muỗng gà Cung Bảo.. Sau đó là nửa chén cơm.

    Ăn cơm xong, Với Vãn Thu chủ động thu dọn, Khương Lan dựa vào sô pha tiêu thực.

    Kỳ thật cô chỉ no bảy phần. Với Vãn Thu bảo cô ăn salad, cô liền tượng trưng mà ăn hai miếng, hương vị hơi lạ nhưng tôm bóc vỏ lại khá ngọt.

    Đến buổi tối, cô có lẽ lại đói bụng.

    Giọng nói của Với Vãn Thu cùng với tiếng nước chảy từ trong phòng bếp truyền tới tai Khương Lan.

    "Cơm ở nhà hàng bên ngoài có nhiều muối và dầu, tuy rằng ăn ngon, nhưng đối thân thể không tốt."

    Khương Lan ngoài miệng nói đã biết nhưng lại không để trong lòng.

    Sau khi rửa chén xong, Với Vãn Thu lau khô tay, lúc này mới vừa hơn 7 giờ. Bà liếc mắt nhìn Khương Lan, thấy cô lười biếng ngồi ở trên sô pha.

    Bà đối Khương Lan có ấn tượng không tốt. Ngoại trừ chuyện không môn đăng hộ đối thì hiện tại tăng thêm hai điều đó là: Lười biếng và ăn uống không lành mạnh.

    Với Vãn Thu đã sớm vào phòng, Khương Lan lướt di động cũng gần tới 10 giờ, ở thời điểm 9 giờ 50 phút, cô gọi một phần gà rán nhỏ, biệt thự ở vùng ngoại thành, 10 giờ rưỡi đưa đến, vừa lúc Với Vãn Thu đã đi ngủ.

    Thời điểm cô xuống lầu lấy cơm hộp, ở cửa gặp phải một người phụ nữ mặc đồng phục màu xám.

    Tóc dài màu đen, mang giày cao gót, vẻ mặt mệt mỏi.

    Thấy Khương Lan người phụ nữ còn sửng sốt một chút, "Cô.. cô chắc hẳn là Khương Lan rồi. Chào cô, tôi là Trần Thục Vân."

    Trần Thục Vân là khách mời bình thường, không phải là người nổi tiếng của chương trình. Khương Lan cười cười, nói: "Chào chị, em đang định đi xuống lầu lấy đồ ăn."

    Hai người lướt qua nhau, đi vài bước Khương Lan quay đầu lại, từ nơi này nhìn qua.. Trần Thục Vân lưng có chút khom, bây giờ đã 10 giờ rưỡi, cô ấy mới trở về.

    Lấy cơm hộp xong, Khương Lan đi thang máy lên lầu, cô cử động nhẹ nhàng nhất có thể, ôm túi đồ ăn ngồi xếp bàng ở trên sô pha, mới vừa đem túi đồ ăn mở ra, liền nghe thấy động tĩnh truyền tới từ phía dưới.

    Căn biệt thự ở giữa là lộ thiên, lầu một có một phòng khách lớn, phía trên đều là trống không, từ lầu 4 nhìn xuống, có thể thấy phòng khách, nhà ăn của những tầng khác.

    Nàng nhớ nhóm của Trần Thục Vân ở lầu hai.

    Thanh âm ở lầu hai không lớn không nhỏ, đầu tiên là hai tiếng gõ cửa, sau đó một âm thanh tương đối lớn tuổi nói: "Giờ mới về, cô nhìn xem hiện tại mấy giờ rồi."

    Trần Thục Vân cúi đầu nói: "Ừm, hôm nay là có hơi muộn, mấy ngày nay có chút bận rộn ạ."

    Dì Triệu từ tủ lạnh lấy ra cơm tối đưa cho Trần Thục Vân, Trần Thục Vân vội nói: "Mẹ, con đã ăn ở bên ngoài rồi."

    Dì Triệu cau mày, thanh âm bén nhọn lại nghiêm khắc: "Cô ngửi xem trên người của cô đi, toàn là mùi rượu, suốt ngày không về nhà, có con dâu nhà ai mà như cô, sự nghiệp quan trọng đến thế à, một chút đều không quan tâm đến người nhà.. Tôi nói bao nhiêu lần mà sao cô không hiểu.."

    Trần Thục Vân chân trần đạp lên trên mặt đất, cô từ tủ lạnh cầm bình thủy, ngữ khí có chút không kiên nhẫn, "Mẹ, còn mấy ngày nữa mới đến lúc bàn giao công việc, tối nay tụ tập cùng đồng nghiệp ăn cơm là bởi vì con muốn từ chức, nên có uống hai ly."

    Dì Triệu bang một tiếng đóng lại tủ lạnh, "Tụ tập có gì tốt, ngày nào cũng ăn ở bên ngoài ăn, tôi còn chưa thấy cô về nhà nấu cho Tiểu Hiên bữa cơm nào, cô có biết Tiểu Hiên sắp lên lớp 12 không!"

    Bà quay đầu nhìn Trần Thục Vân, thấy gương mặt trang điểm của cô lại càng nổi trận lôi đình.

    Trần Thục Vân bất đắc dĩ nói: "Mẹ, con cũng là vì muốn tốt cho Tiểu Hiên thôi, nó đi học mệt, chẳng lẽ không cần điều kiện sinh hoạt tốt sao, không cần gia sư sao? Không cần tiêu tiền sao?"

    Cô thở dài, vô lực mà ngồi ở trên sô pha, "Con vất vả như vậy lại là vì ai."

    Dì Triệu ngữ khí mềm một ít, "Tham gia xong cái chương trình này liền có tiền, cũng không cần cô đi làm nữa, nhanh chóng nghỉ việc đi."

    Trần Thục Vân nhìn bóng dáng dì Triệu, thần sắc phức tạp, trải qua một ngày dài, lớp trang điểm trên mặt Trần Thục Vân cũng không thể che đi nếp nhăn, quầng thâm mắt, còn có vẻ mỏi mệt của cô.

    Chẳng lẽ cô thật sự phải làm người phụ nữ của gia đình sao, chẳng lẽ mười mấy năm này phấn đấu, nói không làm nữa liền không làm sao. Tiền lương một tháng của cô ba bốn vạn, cũng không ít hơn so với chồng, vì cái gì cô còn phải về nhà chăm sóc con cái, vì cái gì chồng không thể gánh vác nhiều hơn một chút.

    Dì Triệu thấy Trần Thục Vân không nói lời nào, lại lạnh giọng hỏi: "Nghe thấy không, nhanh chống nghỉ việc đi!"

    Khương Lan dựa lưng vào sô pha, một bên gặm cánh gà rán một bên dựng lỗ tai nghe thanh âm Trần Thục Vân truyền tới bên tai.

    ".. Con đã biết, đơn xin từ chức đã đưa lên trên rồi, nhưng đợi bàn giao công việc nên còn một tuần nữa."

    "Thật là rắc rối, chờ chương trình xong rồi nhanh chóng trở về," dì Triệu nhỏ giọng lẩm bẩm, Khương Lan không nghe rõ, thanh âm gặm cánh gà của cô cũng nhỏ đi.

    Trần Thục Vân muốn từ chức?

    Làm tiêu thụ hẳn là kiếm được nhiều tiền a, Khương Lan không nghĩ ra vì sao muốn từ chức.

    Cô đang nghiêm túc ăn dưa đến nỗi không nghe thấy tiếng cửa phòng mở, đến khi ngẩng đầu mới thấy Với Vãn Thu đứng ở cửa phòng ngủ tối om, mà đồng hồ thạch anh treo ở phòng khách, kim phút đã chỉ vào số tám.
     
  9. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 7: Chống lưng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khương Lan sợ tới mức thiếu chút nữa làm rơi cánh gà trên tay.

    Cô ngửa đầu nhìn Với Vãn Thu, lại cúi đầu nhìn cánh gà trong tay.

    Cũng không có gì ghê gớm, tổ chương trình cố ý bố trí cái biệt thự này, chính là để cuộc sống sinh hoạt khác biệt của bốn gia đình va chạm chau, cô không tính là nghe lén.

    Chỉ là, Với Vãn Thu không phải 10 giờ đi ngủ rồi sao, bà ấy vì sao bây giờ còn ở đây!

    Chẳng lẽ là tiếng nhai cánh gà của cô quá lớn?

    Khương Lan đem miếng thịt gà trong miệng nuốt xuống, "Cô Với? Em quấy rầy đến cô sao, em về phòng ngay đây."

    Khương Lan còn không quên ôm đồ ăn đi.

    Sắc mặt Với Vãn Thu không tốt, cũng không biết là do ngủ muộn so với bình thường hay vì lý do khác, bà nhìn chằm chằm Khương Lan, không, phải là cánh gà trong tay cô, "Đã mấy giờ rồi? Sao cô còn chưa đi ngủ? Lại ở đây ăn cái gì?"

    Liên tiếp ba câu hỏi làm Khương Lan ngây ngóc. Nhưng Với Vãn Thu không cho Khương Lan thời gian suy nghĩ, "Cô bình thường mấy giờ dậy vậy hả, bây giờ còn ăn sao, người trẻ tuổi đều làm việc và nghỉ ngơi thất thường như vậy sao? Sáng mai 6 giờ rời giường cho tôi!"

    Khương Lan há miệng, sớm biết vậy cô đã vào phòng ăn rồi, như vậy làm gì có chuyện cô Với quản cô mấy giờ rời giường.

    6 giờ, cô dậy không nổi.

    "Cô Với, em nghĩ 6 giờ quá sớm." Khương Lan bất chấp tất cả, "6 giờ căn bản em dậy không nổi."

    Cô chính là tham gia show tạp kỹ để lấy thù lao đóng phim, đến cảnh mẹ chồng nàng dâu tình thâm còn không muốn diễn, chẳng lẽ còn phải dậy sớm ngủ sớm hai tháng sao?

    Cô đang nghỉ hè a, có muốn luyện đàn cũng không cần 6 giờ dậy đi.

    Đôi mắt Với Vãn Thu hơi hơi nhíu lại, "Cô nói cái gì?"

    Cho dù lão Thiên Vương tới cô cũng không thể dậy lúc 6 giờ, "Cô Với, em phải ngủ đủ tám giờ."

    Với Vãn Thu liếc mắt nhìn đồng hồ trên tường, đã sắp 11 giờ, bà đành nhượng bộ, "Vậy thì 7 giờ."

    * * *

    Ánh mặt trời xuyên thấu qua bức màn chiếu vào, trong phòng một mảnh mờ nhạt, Khương Lan mở mắt ra, nhìn di động 9: 23.

    Khương Lan: "..."

    Đầu óc cô vẫn còn lộn xộn, cô nhớ rõ cô xuyên thư, sau đó đồng ý tham gia chương trình với Với Vãn Thu, chờ kết thúc sẽ cùng Lục Di Trình chia tay.

    Nhưng Khương Lan giống như đã quên đi chuyện gì, cô dụi dụi mắt, đầu bù tóc rối ngồi dậy.

    Từ từ..

    Với Vãn Thu có phải bảo cô 7 giờ rời giường?

    Ở căn biệt thự đối diện, trong căn phòng ở lầu một phía đông tràn ngập tiếng cười, trong phòng có không ít TV nhỏ kết nối với camera trong biệt thự.

    Một ngày mới lại bắt đầu rồi, Với Vãn Thu là người thức dậy đầu tiên lúc 6 giờ, sau đó là Trần Thục Vân mang trang phục công sở màu đen, cầm vội hộp sữa bò liền ra cửa.

    Tiếp theo là Thẩm Tinh Dao, sáng nay cô ấy có buổi chụp hình cho tạp chí, tuy rằng đã kết hôn, nhưng bởi vì quan hệ với mẹ chồng rất tốt nên độ nổi tiếng cũng tăng cao, tài nguyên tốt đến không ít.

    Làm một người mẹ chồng tốt chiều chuộng con dâu, Đỗ Vạn Thuyền đương nhiên cũng muốn đi theo. Sau một hồi lựa quần áo cao cấp, 8 giờ hai mẹ con mới ra cửa bước lên siêu xe.

    Cuộc sống sinh hoạt gia đình Trương Lâm tương đối đơn giản. Trương Lâm dậy sớm làm bữa sáng, mẹ chồng nàng dâu ngồi đối diện ăn cơm xong, sau đó Lý Giai chủ động rửa chén, "Trương Lâm này, hôm nay đi bệnh viện đúng không."

    Trương Lâm sờ sờ bụng, sau đó gật đầu.

    Tổ chương trình đối với chuyện này cũng không bất ngờ, Trương Lâm đã mang thai ba tháng, trừ bỏ đi khám định kỳ, cũng không có việc gì khác, hơn nữa trước đó ký hợp đồng, nếu phát sinh chuyện ngoài ý muốn thì cũng không liên quan gì đến tổ chương trình.

    Nhưng mà Trương Thiên có chút tiếc nuối, Trương Lâm vẫn luôn muốn tái xuất lại trong giới. Lần này cô tham gia show tạp kỹ sẽ là bàn đạp không tồi, thế mà vào thời điểm mấu chốt lại có thai, có lẽ ngày trở lại chắc còn xa.

    Từ camera lầu 4, Với Vãn Thu đã sớm thức dậy, rửa mặt, đọc sách, nấu cơm sáng và.. đứng trước cửa phòng Khương Lan mười giây lúc 7 giờ.

    7 giờ, đồng hồ báo thức vang lên, Khương Lan duỗi tay đè lại, thời gian chậm rãi qua đi, 8 giờ, 9 giờ..

    9 giờ 23, Khương Lan rốt cuộc trở mình, đầu tóc lộn xộn ngồi dậy, sau đó ngây ngốc nửa ngày.

    Nhân viên công tác còn cảm thấy bộ dáng này của cô trong rất đáng yêu.

    Kết quả cô sửng sốt vài giây rồi bay nhanh xuống giường, rửa mặt, gấp chăn, kéo màn, thay quần áo. Đứng ở phía sau cửa xoa xoa tay, thật cẩn thận mở cửa, lén lút ló đầu ra liền đối diện với đôi mắt của Với Vãn Thu đang ngồi ở trên sô pha.

    Với Vãn Thu buông chén trà, "Tỉnh rồi?"

    Khương Lan: "..."

    Cô có điểm đuối lý, nói 7 giờ, kết quả đẫ gần 10 giờ rồi, "Chuyện đó.. cô Với, em dậy muộn, em đã đặt đồng hồ báo thức rồi nhưng không nghe thấy.."

    Với Vãn Thu vươn tay về phía Khương Lan.

    Khương Lan: "..."

    Với Vãn Thu: "Di động."

    Khương Lan chạy nhanh đem điện thoại đã mở khóa đưa qua, Với Vãn Thu đặt liên tiếp mười cái đồng hồ báo thức, từ 7 giờ đến 7 giờ 10 phút, một phút một cái, "Cô còn trẻ, không nên lãng phí thời gian để ngủ, một cái đồng hồ báo thức không được thì nhiều cái."

    Với Vãn Thu nhìn Khương Lan, bà định không quan tâm cô bé này nhưng đã tham gia chương trình thì dù sao cũng phải có giao lưu, bằng không sẽ gây khó xử cho Trương Thiên. Nhìn thấy một buổi sáng đã trôi qua lãng phí, Với Vãn Thu rũ xuống mí mắt, nói: "Buổi chiều có việc gì không?"

    Khương Lan nhanh chóng lắc đầu, cô định luyện đàn, ngủ một chút, truy truy kịch, chơi chơi game.

    Với Vãn Thu: "Buổi chiều tôi có nhận một vai khách mời, cô cũng đi theo đi. Nếu không ở chỗ này cô cái gì cũng không làm. 12 giờ xuất phát."

    Khương Lan như bị sét đánh, cô đi, đó chẳng phải là bảo cô đi làm tiểu trợ lý bưng trà rót nước sao.

    Không cần a.

    "Cô Với, em sợ sẽ gây thêm phiền phức cho cô, em chân tay vụng về, ngàn vạn lần không thể cho cô thêm phiền toái, hơn nữa thân phận của em cũng không quá thích hợp." Khương Lan hướng Với Vãn Thu nháy mắt.

    Hai ngàn vạn a, tiết mục thu xong liền chia tay.

    Với Vãn Thu nhíu nhíu mi, "Tôi nói cô đi thì cô có thể đi. Trong tủ lạnh còn có ít đồ ăn đấy, vốn dĩ tôi định ném đi rồi."

    Khương Lan thở dài, cô vừa lúc đói bụng, đều là muốn ném, còn không bằng cho cô ăn. Trong tủ lạnh có một cái sandwich, còn có sữa bò, nước cam, các loại trái cây.

    Khương Lan không thích uống sữa bò, liền cầm lấy nước cam.

    Bánh mì nguyên cám, có trứng chiên, tôm bóc vỏ và bắp khá ngon, sau khi ăn cái sandwich này, Khương Lan đến giữa trưa cũng chưa đói. Còn Với Vãn Thu lại tự mình nấu salad rau dưa.
     
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng hai 2023
  10. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 8

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dưới cái nắng như thiêu như đốt của buổi trưa, Khương Lan ngồi trên xe gục đầu xuống, đích đến của bọn họ là thành phố Z, cả đi và về mất bốn giờ.

    Khương Lan thầm nghĩ, có lẽ Với Vãn Thu không thích nhìn thấy cô cả ngày chỉ biết ngủ nên mới mang cô đi.

    Đến đoàn phim đã là ba giờ. Vừa tới đạo diễn Hàn Văn Chinh liền đến chào hỏi Với Vãn Thu, "Đã xem kịch bản rồi chứ? Có chuyện này muốn nói trước với cô, người thế thân bên này tay bị thương rồi."

    Với Vãn Thu gật đầu. Nói về độ chuyên nghiệp thì không ai so được với bà, dù chỉ là một nhân vật nhỏ, Với Vãn Thu cũng đặt hết tâm sức của mình vào.

    Đây là bộ phim truyền hình đô thị, nữ chính là nghệ sĩ cello do Trịnh Tiêu Tiêu thủ vai tuy nhiên cô ấy không biết chơi đàn cello. Diễn viên đóng thế lại bất ngờ bị thương ở tay, giờ muốn tìm thế thân cũng không kịp.

    Hàn Văn Chinh muốn để Trịnh Tiêu Tiêu quay trước, đợi khi tìm được diễn viên thế thân mới thì lại quay bổ sung. Vậy nên ông mới nói trước một tiếng, để tránh Với Vãn Thu không hài lòng.

    Cũng không có gì to tát.

    Cốt truyện của tập này là Với Vãn Thu - một nữ thương nhân mạnh mẽ và nam chính có hẹn tại nhà hàng để bàn chuyện hợp tác. Lúc này vô tình gặp được nữ chính, nam chính bị nữ chính hấp dẫn ngay từ ánh mắt đầu tiên, anh nhìn nữ chính kéo đàn, mới nhớ lại vốn dĩ bọn họ đã sớm gặp qua. Từ đó về sau nữ chính và nam chính liền đi lên con đường yêu đương đầy chong gai.

    Với Vãn Thu: "Không sao."

    Bà làm khách mời tập này cũng vì còn nợ Hàn Văn Chinh một cái ân tình. Trịnh Tiêu Tiêu lúc này cũng đi lại đây, nhìn thấy camera đi theo phía sau Với Vãn Thu trong lòng liền hiểu rõ. Đương nhiên cô cũng thấy Khương Lan, nhưng không có để tâm, cô hướng Với Vãn Thu ngọt ngào cười nói: "Cô Với, thực vinh hạnh vì được hợp tác cùng cô, em là fan của cô."

    Hôm qua Trịnh Tiêu Tiêu mới biết, Với Vãn Thu thế mà có một đứa con trai lớn như vậy.

    Cậu ấy vẫn còn là sinh viên, Weibo đều đào bới lên rồi. Lục Di Trình rất tuấn tú, có mẹ là Với Vãn Thu, trong nhà lại có tiền, đúng là sinh ra ở vạch đích, thật hời cho Khương Lan.

    Trịnh Tiêu Tiêu liếc mắt nhìn Khương Lan, so với Lục Di Trình, cô ta quá bình thường, tuy rằng cũng đẹp, nhưng không còn có gì tốt để so sánh, chính là một cô bé lọ lem. Với Vãn Thu sao có thể thật sự coi cô ta làm con dâu!

    Với Vãn Thu nói: "Ừ, tôi đi trang điểm đây."

    Cho dù là khách mời, Với Vãn Thu cũng có phòng hóa trang riêng, bà mang theo trợ lý đi vào, Khương Lan không đi theo, cùng anh quay phim chờ ở bên ngoài.

    Đợi khoảng mười lăm phút, đột nhiên phía sau truyền đến âm thanh, Khương Lan quay đầu nhìn lại, là Trịnh Tiêu Tiêu.

    "Cái kia, cô là trợ lý của Cô Với sao, trợ lý của tôi mới đi ra ngoài, cô có thể giúp tôi một việc được không."

    Khương Lan nghĩ dù sao cô cũng không có việc gì làm, liền muốn giúp đỡ: "Tôi có thể làm gì?"

    Trịnh Tiêu Tiêu vẻ mặt áy náy, "Chính là cái đàn cello kia, có thể hay không giúp tôi đưa lại đây, còn có piano nằm ở vị trí không đúng lắm, đạo diễn Hàn nói không để ở nơi này."

    Khương Lan từ nhỏ luyện cầm, đối với nhạc cụ trời sinh có sự yêu thích. Cây đàn cello cũng không nặng nên cô đã giúp chuyển đến vị trí Trịnh Tiêu Tiêu chỉ định, piano thì quá lớn, cô chỉ có thể đi theo mấy nhân viên cùng di chuyển.

    Với Vãn Thu từ phòng trang điểm đi ra vừa vặn nhìn thấy cảnh tượng này. Khương Lan mặc váy cùng áo ngắn tay giúp mọi người vận chuyển đồ đạc, còn Trịnh Tiêu Tiêu ngồi ở một bên, trên đùi là tập kịch bản, như là không nhìn thấy, ở cùng người bên cạnh nói nói cười cười.

    Cảnh này cô ta không có lời thoại, chỉ cần kéo đàn cello, cũng không phải thật sự đàn chỉ cần dùng bộ dáng như đang chơi đàn là được rồi.

    Thấy Với Vãn Thu đi tới, Trịnh Tiêu Tiêu thu hồi tươi cười lập tức đứng lên, "Cô Với mặc bộ đồ này rất hợp. Đúng rồi, em vừa nhờ trợ lý của cô giúp một chút, lát nữa em sẽ mời cô ấy uống trà sữa."

    Với Vãn Thu đánh giá Trịnh Tiêu Tiêu một lát, sau đó quay đầu gọi Khương Lan, "Khương Lan cô lại đây, cô biết chơi đàn cello đúng không."

    Khương Lan nghi hoặc gật đầu, cô biết chơi đàn cello Với Vãn Thu làm sao biết được?

    Với Vãn Thu kéo Khương Lan đi đến trước mặt Hàn Văn Chinh.

    "Hàn đạo, đây là bạn gái của con trai tôi - Khương Lan, nó biết chơi đàn cello, có thể cho nó thử làm thế thân xem sao."

    Với Vãn Thu nói có thể, vậy nhất định là có thể, cho dù Khương Lan chơi không tốt, cũng không sao.

    Hàn Văn Chinh cũng biết Với Vãn Thu đang ghi hình cho một chương trình tạp kỹ, không nói hai lời liền đồng ý, "Đàn cello ở đằng kia, Khương tiểu thư có thể điều chỉnh nó, lát nữa sẽ có chuyên viên hóa trang mang cô đi thay quần áo."

    Nụ cười trên mặt Trịnh Tiêu Tiêu đều cứng lại rồi.

    Đây là con dâu hào môn không được sủng ái? Với Vãn Thu rõ ràng đang nói chuyện giúp Khương Lan. Trịnh Tiêu Tiêu trên mặt có chút không nhịn được, cô cũng là một tiểu hoa đán nổi tiếng, đã bị rớt hết mặt mũi như vậy.

    Vậy mà không một ai quan tâm tới cô, toàn bộ đều vây quanh Với Vãn Thu.

    Thực mau liền có chuyên viên hóa trang mang Khương Lan đi thay quần áo. Nữ chính là một cô gái có gia cảnh xuống dốc lại lạc quan hướng về phía trước, cô mỗi đêm đều tới tiệm cơm Tây làm thêm ba bốn giờ, thù lao một đêm cũng được 600 tệ.

    Khương Lan thay một bộ váy dài chấm đất màu champagne, cô không cao bằng Trịnh Tiêu Tiêu, cho nên lại đi thêm một đôi giày cao gót. Diễn viên thế thân không lộ mặt nên không cần phải trang điểm, nhưng màu tóc của cô và Trịnh Tiêu Tiêu không giống nhau, chuyên viên hóa trang liền đem tóc cô bối lên.

    Hàn Văn Chinh thấy Khương Lan so với Trịnh Tiêu Tiêu còn trắng hơn, nên yêu cầu bộ phận ánh sáng chỉnh lại tầng ánh sáng cho nhu hòa hơn. Có thế thân, cảnh lần này liền không cần đến Trịnh Tiêu Tiêu.

    Trời đã tối rồi, Khương Lan ngồi ở bên bể bơi trong nhà hàng, thử kéo đàn, âm điệu không chuẩn lắm, cô thuận tay điều chỉnh một chút, lại suy nghĩ tại sao Với Vãn Thu lại biết cô có thể chơi đàn cello? Hơn nữa.. tại sao nguyên thân học khoa nghệ thuật mà trên tay lại có vết chai?

    Ca khúc phải thể hiện là《Moon River》, Hàn Văn Chinh tiến lại nói: "Khương tiểu thư, cô chỉ cần kéo cầm là được rồi, chờ khi quay xong, sẽ dựa theo tiền lương của diễn viên thế thân để trả cho cô."

    Ánh mắt Khương Lan sáng lên, "Hả? Bao nhiêu ạ?"

    Hàn Văn Chinh: ".. Một tập 400."

    Con dâu Với Vãn Thu còn thiếu tiền sao?

    Tới đây còn có thể tiền kiếm, Khương Lan rất vừa lòng, đạo diễn hô bắt đầu, Khương Lan bắt đầu kéo đàn.

    Tiếng đàn trầm thấp phát ra, khách trong nhà hàng người thì ăn cơm, người thì nói chuyện. Với Vãn Thu sắm vai nữ cường nhân vào tiệm cơm Tây, đi theo nhân viên tới trước mặt nam chính.

    Hai người nói xong chính sự, nam chính nhìn về phương hướng Khương Lan, đây là lần đầu tiên hắn cùng nữ chính gặp lại sau nhiều năm. Có tấm màn ngăn cách, hắn cũng không thể thấy rõ mặt nữ chính, nhưng nhìn bóng hình xinh đẹp ở phía sau bức rèm lại làm cho người ta mơ màng.
     
    Chỉnh sửa cuối: 26 Tháng hai 2023
  11. lelehue

    Bài viết:
    2
    Chương 9: Thịt bò sốt tiêu đen

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khương Lan bên này có hai cái máy quay, một cái quay cận cảnh, một cái quay toàn cảnh.

    Dưới màn ảnh làn da của thiếu nữ mịn màng, đầu hơi cúi lộ ra một đoạn cổ thiên nga trắng như tuyết, ngay cả bờ vai cũng xinh đẹp.

    Tay phải di chuyển trên dây đàn tới tới lui lui, đẹp không sao tả xiết.

    Người quay phim không nhịn được đem màn ảnh hướng lên mặt Khương Lan, ánh sáng dịu nhẹ chiếu vào mặt cô, lông mi rũ xuống lộ ra rõ ràng, có lẽ bởi vì có thêm chiếc đàn cello, trong cô lại càng thêm phần nhã nhặn lịch sự.

    Không trang điểm, nhưng làn da vẫn trong tình trạng rất tốt, một chút lỗ chân lông đều không nhìn thấy cùng với cách cô chơi đàn khiến người quay phim mê mẩn.

    Nam chính ý thức được mình nhìn quá lâu, lấy lại tinh thần, ngượng ngùng mà hướng Với Vãn Thu cười, "Rất êm tai."

    Với Vãn Thu giơ lên chén rượu, "Ân, vậy thì chúc chúng ta hợp tác vui vẻ."

    Với Vãn Thu suất diễn cũng không nhiều, người quay phim cũng quay Khương Lan khá nhiều, Hàn Văn Chinh tìm thêm hai góc độ nữa, lại quay hai lần, lúc này mới cho qua.

    Sau khi quay xong, Hàn Văn Chinh hỏi: "Còn có hai cảnh cũng yêu cầu thế thân, không biết cô Khương có thời gian không."

    Tiền khẳng định là muốn kiếm, chẳng qua.. Khương Lan ánh mắt trông mong nhìn qua hướng tới Với Vãn Thu, Với Vãn Thu gật gật đầu, "Đi đi."

    Hai cảnh còn lại, một cảnh là nữ chính tham gia biểu diễn, một cảnh là đi làm thêm, đánh đàn dương cầm.

    Hàn Văn Chinh hỏi Khương Lan, "Cô biết chơi Piano chứ?"

    Khương Lan gật gật đầu, Với Vãn Thu đi theo đi quay cảnh khác, chờ khi suất diễn xong cũng đã 7 giờ.

    Khương Lan nhận được một ngàn hai tiền lương, trên xe đếm một lần, "Cô Với, cảm ơn cô đã giới thiệu công việc cho em, để em mời cô một bữa!"

    Trên xe không có người khác, Với Vãn Thu đã nhịn hồi lâu nói: ".. Cô là ngốc hả, không thấy Trịnh Tiêu Tiêu sai sử cô sao, đoàn phim nhiều người như vậy, cần đến cô dọn đồ sao, cô ta bảo cô làm gì cô đều làm nấy hả."

    Khương Lan sửng sốt, lúc cô không có việc gì nên giúp đỡ, cũng không nghĩ nhiều như vậy. Vậy vừa rồi là Trịnh Tiêu Tiêu gây khó dễ cho cô, Với Vãn Thu làm cho cô đi kéo đàn, là trút giận cho cô?

    Khương Lan túm vạt áo Với Vãn Thu, "Em không biết, cái kia cô muốn ăn gì?"

    Với Vãn Thu ấn ấn giữa mày, "Còn phải quay lại tổ chương trình, xem mấy giờ có vé tàu"

    Khương Lan: "Vâng."

    Trợ lý Tiểu Hứa ngồi ở phía sau tra vé tàu cao tốc, "Chị, 8 giờ có, hiện tại đi ga tàu cao tốc vừa đúng lúc, 9 giờ 10 có thể đến thành phố B."

    Với Vãn Thu liếc mắt Khương Lan, "Để lúc khác."

    Tiểu Hứa lập tức nói: "8 giờ rưỡi cũng có, 9 giờ 40 đến."

    Với Vãn Thu: "Vậy ăn cơm rồi trở về đi."

    Tiểu Hứa đặt vé 8 giờ rưỡi.

    Khương Lan ánh mắt sáng lên, "Cô Với, vậy chúng ta ăn gì đây, nướng BBQ, lẩu, hay là vịt nướng? Em ở bên này không quen, cô có đề nghị gì không? Em mời cô."

    Với Vãn Thu đối tài xế nói: "Đến nhà hàng tư nhân mà tôi thường tới."

    Khương Lan sờ sờ di động, nhà hàng này có phải hay không rất đắt đỏ a, một ngàn hai của cô sẽ không một bữa liền ra đi chứ, nếu là ăn ngon thì cũng đáng, dù sao cũng là công việc Với Vãn Thu giới thiệu, ăn liền ăn đi.

    Với Vãn Thu nhắm mắt lại không nói lời nào, Khương Lan bụng có điểm đói bụng, liền uống nước cho đỡ đói, một ngụm tiếp theo một ngụm.

    Đúng là giờ cao điểm, xe đi chậm, ngoài cửa sổ xe cộ như nước, đèn nê ông cùng ánh đèn hợp thành một dải ngân hà lóa mắt.

    Đột nhiên, Với Vãn Thu mở mắt ra, "Nghe nói cô cho Lục Di Trình vào danh sách đen?"

    Khương Lan sặc nước miếng, "Phốc.. Khụ khụ, khụ khụ khụ!"

    Nghe nói?

    Nghe ai nói?

    Có ý tứ gì, chẳng lẽ Lục Di Trình cáo trạng với Với Vãn Thu. Cái này không phải đã thỏa thuận tốt rồi sao, chương trình này kết thúc liền chia tay, vậy còn giữ liên hệ với Lục Di Trình làm gì chứ.

    Cái nam chính này cũng quá không nói võ đức đi, như thế nào còn mang đi cáo trạng.

    Hơn nữa còn cáo trạng với Với Vãn Thu..

    Xem ra đầu óc cũng không tốt lắm, Với Vãn Thu còn ước gì bọn họ chia tay.

    Với Vãn Thu nói xong lại đem đôi mắt nhắm lại.

    Khương Lan thở phào nhẹ nhõm, "Đúng vậy, em nói với anh ấy trước khi chương trình kết thúc thì đừng liên hệ, em cũng là sợ trộm hỏi anh ấy sở thích của cô, như vậy không phải là gian lận sao."

    Với Vãn Thu không nói gì, Khương Lan lại uống lên hai ngụm nước, ngồi hai mươi phút xe, rốt cuộc ngừng trước một cái hẻm nhỏ.

    Bóng đêm đen nhánh, Với Vãn Thu xuống xe trước, Khương Lan vội vã theo sau.

    Hai người trực tiếp đi ghế lô, Với Vãn Thu gọi hai món rau xào, Khương Lan nhìn thực đơn, giá hơi đắt nhưng có thể chấp nhận được, "Tôi muốn cà chua hầm thịt bò, thịt kho tàu cánh gà, cơm chiên Dương Châu."

    Với Vãn Thu là khách quen ở đây, lão bản còn tặng một dĩa trái cây, bên trong có dưa hấu, cam, ăn lên đặc biệt ngọt, Khương Lan gặm hai khối, "Cái này khá ngon."

    Bởi vì muốn khống chế đường lượng, Với Vãn Thu hoa quả cũng không ăn nhiều, liền ăn một miếng dưa hấu, quả nhiên ngon như Khương Lan nói.

    Chờ đồ ăn lên, nhìn Khương Lan vùi đầu ăn, Với Vãn Thu khống chế đôi đũa không được gắp thịt.

    Ăn cơm xong, Khương Lan thống thống khoái khoái đi tính tiền, hết 400 tệ, cô vẫn còn 800.

    Khương Lan bảo người phục vụ đem cơm chiên Dương Châu cùng cánh gà chưa ăn đóng gói, để sáng mai cô ăn.

    Trên đường trở về Với Vãn Thu vẫn luôn nhắm mắt lại dưỡng thần, Khương Lan ăn no liền mệt rã rời, dọc đường đã ngủ thiếp đi.

    Đến biệt thự đã 10 giờ rưỡi.

    Thời điểm vào thang máy, Khương Lan thở dài nói: "Cứ nghĩ tới chuyện về muộn như vậy, rửa mặt xong đã hơn mười một giờ, sáng mai còn phải dậy sớm, trong lòng liền thật là khó chịu."

    Với Vãn Thu mắt điếc tai ngơ.

    Khương Lan lại thở dài, "Ngủ không đủ tám tiếng, em còn có thể cao thêm sao."

    Với Vãn Thu so với Khương Lan cao hơn một chút, hơn nữa bà còn mang giày cao gót, nhìn Khương Lan còn phải cúi đầu.

    Khương Lan cũng cúi đầu, nhìn chằm chằm mũi giày, thoạt nhìn như vậy có chút thấp, Với Vãn Thu vuốt vuốt tóc, "Vậy thì 8 giờ đi."

    Khương Lan đem chuông báo sửa tới 8 giờ, cô cũng biết Với Vãn Thu quản cô là đơn thuần bởi vì chướng mắt cô làm việc và nghỉ ngơi, không phải bởi vì chuyện gì khác, như vậy ở chung cũng còn tốt, nhưng mà Khương Lan cảm thấy cô kiên trì không được mấy ngày.

    Sáng sớm hôm sau, sau tiếng chuông báo thức chấn động, Khương Lan đau đớn mà rời khỏi giường.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...