Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 506: Em gái hào môn X anh trai nuôi (20)

[HIDE-THANKS]
FwLrWhF.jpg


Bọn họ thật là anh em sao?

Kế tiếp, Đường Minh ngồi ở bàn sau, càng thêm nhận định đây là gạt người.

Bởi vì Tiên Tiên hơi hơi tới gần Tống Thời, lỗ tai như bạch ngọc của thiếu niên liền nhiễm một tầng phấn hồng hơi mỏng, ở góc độ này của hắn, vừa lúc có thể thu vẻ thẹn thùng trên mặt thiếu niên vào đáy mắt.

"Nơi nào không hiểu?"

Cảm nhận được ánh mắt Tống Thời cứng đờ dừng ở trên sách giáo khoa, Tiên Tiên nhẹ nhàng nghiêng đầu xem.

Cô gái ngồi ở bên cửa sổ, ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào, như ánh nắng loang lổ giữa bóng cây dừng ở trên mặt nàng, đẹp rung động lòng người.

Tống Thời mím môi, trầm mặc nói: "Đều không hiểu."

Việc học ở lớp 11, đối với thiếu niên không có cơ sở tri thức nói, vẫn là quá mức miễn cưỡng.

Trong lòng Tiên Tiên trồi lên thương tiếc, hồi tưởng lại ký ức của nguyên chủ, bắt đầu tinh tế giảng đề từ chỗ cơ sở nhất cho hắn.

Mà vừa giảng, Tiên Tiên kinh ngạc phát hiện thiếu niên có chút vấn đề nghe một lần liền hiểu, rõ ràng có cái đại não mười phần thông minh nha.

Đôi môi anh đào của nàng nhẹ cong, dán ở bên tai hắn nói: "Thực thông minh, tiếp tục bảo trì. Nếu hôm nay học được mười đề, buổi tối, có khen thưởng nha anh trai~"

Thưởng, khen thưởng gì đó.

Làm người từ hiện tại liền bắt đầu mong đợi.

Thiếu niên nhìn Tiên Tiên, phát hiện cổ áo sơmi trên người nàng hơi mở, lộ ra da thịt trắng mịn bên trong..

Lông mi của hắn loạn run, hốt hoảng cúi mắt xuống, mềm mại ừ một tiếng.

* * *

Chuông tan học vang lên.

Rất nhiều bạn học liền vây quanh lại đây.

Mỹ thiếu niên ai không thích?

Các nữ hài vây quanh ở cạnh bàn học Tống Thời, tôi đẩy cậu một chút cậu đẩy tôi một chút, cuối cùng một cô gái thanh thuần bị đẩy ra, ngượng ngùng hỏi: "Tống Thời Tống Thời, cậu.. Có bạn gái hay không nha?"

Tiên Tiên tại đây, còn có thể nhìn người khác ghẹo nam nhân của mình sao?

"Có thể an tĩnh chút không? Anh trai của tớ không thích ồn ào." Nàng mắt lạnh đảo qua, người chung quanh chạm đến ánh mắt nàng, lập tức lấy vận tốc ánh sáng biến mất.

Thiếu niên trầm mặc nhìn Tiên Tiên, cảm thấy tư thái người bảo vệ này của nàng đặc biệt đẹp trai.

Nửa ngày, hắn lôi kéo ống tay áo nàng.

"Làm sao vậy?" Tiên Tiên ngoái đầu nhìn lại hắn.

Trên mặt Tống Thời trồi lên một tia ngượng ngùng, thấp giọng nói: "Tôi muốn đi WC.."

"Tôi dẫn cậu đi." Tiên Tiên lập tức từ trên chỗ ngồi đứng lên, ý đồ cùng thiếu niên đi WC.

Tống Thời lại vội vàng kéo ống tay áo Tiên Tiên.

"Tôi có thể tự đi."

Vừa rồi hắn đều thấy được, những nam sinh đó đều là cùng nam sinh khác đi ra ngoài, không có người được nữ sinh đi theo.

Kia hắn cũng muốn tự mình đi.

Chạm đến ánh mắt hắn, Tiên Tiên liền biết ý tưởng đáng yêu trong lòng hắn.

Nàng đã muốn chạy tới ngoài bàn học, mà Tống Thời còn ngồi ở trên chỗ ngồi, nửa người trên của nàng không khỏi đè ở trên bàn học của hắn, từng chút tới gần, hai tròng mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm mỹ thiếu niên.

"Cậu biết phòng vệ sinh của trường học ở đâu sao?" Ngữ khí lãnh đạm, mang theo một tia trêu chọc.

Tống Thời: "..."

Cuối cùng, Tiên Tiên mang theo Tống Thời đi ra lớp.

Đương nhiên loại chuyện tự tiện xông vào WC nam này, nàng sẽ không làm, nàng liền chờ ở bên ngoài, để thiếu niên một mình đi vào.

Nhưng mà Tiên Tiên không biết --

Hành động này của nàng ở WC nam nhấc lên một trận sóng to gió lớn!

Nam sinh vừa nhấc quần lên, mới đi ra WC, liền điên cuồng lui về, đối người chung quanh hô to gọi nhỏ.

"Các cậu biết ai ở bên ngoài sao?"

Đường Minh cùng La Hàn kết bạn tới WC, đang đứng ở trước bình nước tiểu xi xi, nghe vậy, tò mò nhìn về phía nam sinh đó.

"Ai a."

"Cậu đừng úp úp mở mở ok?"

"Chẳng lẽ là chủ nhiệm giáo dục tới bắt người?"[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 507: Em gái hào môn X anh trai nuôi (21)

[HIDE-THANKS]
JWlJ5Lz.jpg


Nam sinh hít sâu một hơi, trịnh trọng như có chuyện lạ nói cho mọi người:

"Là Trì Âm, hoa hậu của chúng ta, cô ấy đứng ở cửa WC nam.."

"Cái gì, thế nhưng là Trì đại tiểu thư?"

"Cô ấy đang đợi ai?"

"Ai nha thật thẹn thùng a, người ta ngượng ngùng không dám đi ra ngoài."

Nghe vậy, các bạn học nam hai mặt nhìn nhau, có người ' thẹn thùng ' dậm dậm chân, nói ngượng ngùng, lại trịnh trọng phất phất quần áo, ra vẻ ưu nhã đi ra ngoài.

Tiên Tiên mặt vô biểu tình nhìn các nam sinh từ WC nam nối đuôi nhau đi ra.

Những người đó đều mặt đỏ hồng liếc nhìn nàng một cái, sau đó ngượng ngùng chạy mất.

Ngân Hà cầm truyện tranh nhỏ ở trong đầu nàng cảm thán: Tới mùa xuân rồi sao, vì cái gì mọi người đều phát xuân giống như loài mèo vậy?

"..."

Thiếu niên lần đầu đi học nghe thấy âm thanh phía sau, thân mình đứng trước bồn tiểu không khỏi cứng đờ.

Hai người Đường Minh cùng La Hàn cũng không nghĩ tới ' Trì Âm ' thế nhưng thật sự xuất hiện ở cửa WC nam.

Bất quá La Hàn quét một vòng, liền biết vì cái gì.

Hắn mang theo tâm tình cực kỳ phức tạp đi về hướng Tống Thời.

"Uy." La Hàn vỗ vỗ vai thiếu niên, ánh mắt thăm dò nhìn về phía trước.

Hắn đến bây giờ còn không dám tin tưởng, tiểu hầu gái đáng yêu xinh đẹp thế nhưng có đồ vật giống hắn..

Tống Thời nhanh chóng kéo quần lên, trầm mặc nhìn La Hàn.

"Không cần dùng ánh mắt đó nhìn tôi." La Hàn vừa tránh né ánh mắt thiếu niên, vừa đặt tay lên quần hắn: "Thực xin lỗi, tôi còn không thể tin được cậu là nam sinh, để tôi xem một cái đi, chỉ liếc mắt một cái thôi mà! Thực xin lỗi!"

Thằng nhóc này là cái biến thái đi?

Đường Minh vì chính mình có một người anh em như vậy mà cảm thấy mồ hôi lạnh ròng ròng.

Trong đầu Tống Thời hiện ra lời Tiên Tiên dặn dò hắn.

- - không hiểu là không thích thì phải cự tuyệt sao?

Ai khi dễ anh, anh liền đẩy ngã hắn, đánh hắn..

Mắt phượng của thiếu niên ám trầm không ánh sáng, gắt gao nhìn chằm chằm vào La Hàn đang đánh chủ ý xấu xa lên quần hắn.

La Hàn chậm rãi vươn tay --

Lại ở thời điểm hắn còn chưa kịp kéo quần thiếu niên xuống, thiếu niên liền hung hăng đánh tới một quyền.

"Nôn."

Thân mình La Hàn cong xuống như con tôm, ôm bụng tức khắc nói không nên lời.

"Sao cậu có thể đánh người chứ?" Đường Minh vội vàng chạy tới chi viện.

Thiếu niên trầm mặc đứng ở tại chỗ, hai quyền nắm chặt.

La Hàn vẫy vẫy tay ý bảo chính mình không có việc gì, trên khuôn mặt anh tuấn tràn đầy ảo não, hắn có thể cảm nhận được lực lượng trong một quyền này chỉ có ở nam sinh.

Tiểu hầu gái đáng yêu mỹ lệ ngày hôm qua xác xác thật thật là một nam sinh..

"Thực xin lỗi."

Sau khi giảm bớt một chút đau đớn, La Hàn đối với thiếu niên khom lưng thật sâu.

"Xin lỗi vì hành vi hôm qua của tôi!"

Tống Thời trầm mặc nhìn nam sinh đang khom lưng, không nói một lời xoay người đi rồi.

Hắn không biết nên đáp lại hành động của cậu ta như thế nào, nhưng trầm mặc không tiếng động như vậy tự nhiên lại cho người ta cảm thấy được một loại ngạo khí.

Đường Minh nghĩ đến một màn khi đi học, đột nhiên mở miệng hỏi: "Này, Tống Thời, cậu tên là Tống Thời đúng không?"

Bước chân của thiếu niên chợt khựng lại, thấp giọng ừ một tiếng.

Đường Minh hỏi: "Cậu và A Âm thật sự là anh em sao? Sao trước giờ tôi chưa từng nghe về cậu."

"Không phải anh em." Thiếu niên quay đầu lại nhìn thoáng qua, nhàn nhạt nói.

Chợt, xoay người rời đi WC.

Ở phía sau hắn, Đường Minh siết chặt nắm tay.

Hắn đoán đúng rồi.

Thiếu niên quả nhiên không phải là anh ruột của A Âm..

Vậy rốt cuộc quan hệ của bọn họ là gì?

Thiếu niên có thể trở thành chướng ngại vật trên con đường theo đuổi A Âm của hắn hay không?

Đường Minh lập tức lấy di động từ túi quần ra, gọi điện thoại sai người điều tra thân phận của Tống Thời.[/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 508: Em gái hào môn X anh trai nuôi (22)

[HIDE-THANKS]
HLezLaP.jpg


Mà thời gian ngày đầu tiên đi học trôi qua thực mau.

Sau khi Tiên Tiên dạy Tống Thời học xong mười đề.

Nghĩ đến học được mười đề, buổi tối sẽ có khen thưởng, tai của thiếu niên tự nhiên đỏ lên, âm thầm chờ mong khen thưởng sẽ là cái gì.

Bất quá, trước khi hai người về nhà, có người che trước mặt bọn họ.

Là Đường Minh và La Hàn.

"Cùng nhau về nhà đi A Âm." Đường Minh nói.

Hắn gọi điện thoại gọi người tra rõ thân phận của Tống Thời, hiện tại đã biết thiếu niên xác thật là người nhà họ Trì, nhưng hắn vẫn âm thầm khó chịu thiếu niên vì cái gì muốn lừa gạt mình, nói hắn và A Âm không phải là anh em.

Chẳng lẽ chỉ là vì giả heo ăn thịt hổ sao?

Còn có ' Trì Âm ' nhìn qua thật sự là quá để ý người anh trai này, không lẽ cô ấy là cuồng anh trai sao?

Nhìn đến Đường Minh đột nhiên nhảy ra xoát cảm giác tồn tại, Tiên Tiên trực tiếp lôi kéo thiếu niên vòng qua hai người: "Không được, tôi cùng anh trai của tôi về nhà."

Đường Minh: "..."

Trước khi đi, Tống Thời quay đầu lại nhìn hai người.

Đường Minh tự nhiên từ trong ánh mắt hắn nhìn ra được sự đắc ý cùng khiêu khích!

Tên anh trai đáng chết này!

Nhìn qua ngoan ngoãn, trên thực tế tâm cơ nhất định là rất sâu, hắn tuyệt đối muốn cho A Âm thấy rõ gương mặt thật của hắn ta. Cho dù, đây là anh trai của cô ấy.

Đường Minh hít sâu một hơi, siết chặt nắm tay thầm hạ quyết tâm.

-

Biệt thự.

Quản gia sớm đã chuẩn bị bữa tối phong phú cho Tiên Tiên cùng Tống Thời.

Tiên Tiên cùng Tống Thời cơm nước xong liền lên lầu.

Thiếu niên vẫn luôn chờ mong học xong mười đề sẽ có khen thưởng gì.

Sẽ là bánh kem, đồ ăn, hay là cái gì khác..

Hắn mờ mịt vô thố ngồi ở mép giường, Tiên Tiên thong thả ung dung cởi áo khoác đồng phục ra, nhàn nhạt nhìn phía thiếu niên: "Hôm nay tôi đã nói rồi, học được mười đề sẽ cho anh trai khen thưởng~"

Thiếu niên ừ một tiếng, mắt phượng giấu giếm chờ mong nhìn lại nàng.

Ném áo khoác đồng phục xuống, Tiên Tiên đi từng bước một đến gần thiếu niên.

Không khí trong phòng không hiểu sao cũng trở nên ngột ngạt, Tống Thời ngừng thở nhìn cô gái xinh đẹp càng ngày càng gần.

Càng ngày càng gần..

Thẳng đến khi lướt qua hắn, đi về hướng tủ đầu giường, Tiên Tiên cầm lấy máy bàn điện thoại, gọi cho người hầu dưới lầu phân phó vài câu.

Thiếu niên trầm mặc nhìn một màn này, trong lòng có chút buồn bã mất mát.

Tiên Tiên quay đầu: "Tôi đã bảo người lấy khen thưởng tới, anh trai chuẩn bị sẵn sàng nga."

Nghe vậy, thiếu niên lập tức đoan chính ngồi xong, sống lưng dựng thẳng tắp.

Một lát sau, có người gõ cửa phòng.

Tiên Tiên qua đi mở cửa, quản gia đưa hộp quà tặng cho nàng: "Đại tiểu thư."

Nàng đưa lưng về phía thiếu niên cười thần bí.

Theo sau, Tiên Tiên đóng cửa, tắt đèn, chỉ để lại một ngọn đèn bàn thủy tinh ở trên tủ đầu giường kia.

Trong phòng ánh sáng mông lung, nàng đưa hộp quà thắt nơ bướm giao cho thiếu niên, khẽ nhếch cái cằm tinh xảo: "Mở ra nhìn xem."

Đây là lần đầu tiên trong đời thiếu niên thu được lễ vật.

Hắn ngừng thở, trong động tác mang theo sự cẩn thận, nhẹ nhàng kéo nơ con bướm ra, phát hiện bên trong còn có một tầng đóng gói.

Nhìn Tiên Tiên, hắn tiếp tục mở giấy gói quà ra..

Bên trong thế nhưng còn có tầng đóng gói thứ ba!

Thiếu niên nhấp nhấp đôi môi tái nhợt, ngoan ngoãn tiếp tục mở giấy gói.

Thẳng đến --

Một cuốn sách《 Mô phỏng đề thi đại học 5 năm》 triển lộ ở trước mắt Tống Thời.

Tiên Tiên tươi cười thanh lãnh, đứng ở mép giường nhìn xuống thiếu niên đang cúi đầu, nói: "Chúng ta làm ước định đi."

Thiếu niên ôm sách bài tập, mờ mịt nhìn về phía nàng.

Tiên Tiên hắng giọng, nâng ngón út lên: "Cùng nhau thi vào đại học tốt nhất thành phố A đi!"

Đầu ngón tay thiếu niên nắm chặt sách bài tập, nhịp tim không biết vì sao lại nhanh hơn.

Bọn họ cùng nhau thi vào trường đại học tốt nhất, bọn họ cùng nhau..

Không biết qua thời gian bao lâu, hắn nâng tay lên câu lấy ngón út của Tiên Tiên, sắc mặt phá lệ nghiêm túc lặp lại: "Chúng ta, cùng nhau thi vào đại học tốt nhất."

[ tích, giá trị hạnh phúc của Tống Thời +10, giá trị hạnh phúc trước mắt 40][/HIDE-THANKS]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 509: Em gái hào môn X anh trai nuôi (23)

53772681547_5bcd339221_o.jpg


Từ lúc ước định với Tiên Tiên, Tống Thời liền bắt đầu điên cuồng học tập, thậm chí ở trên lớp, hắn cũng là học sinh chăm chỉ nhất.

Thiếu niên mặc áo sơ mi trắng vừa người, mắt phượng tinh thuần trong suốt giống như là nai con trong rừng, giống như thiếu niên xinh đẹp bước ra từ truyện tranh, được các nữ sinh âm thầm bầu làm giáo thảo* mới.

*giáo thảo: Dùng để chỉ nam sinh đẹp trai nhất trường

Mà giáo thảo tiền nhiệm Đường Minh suy nghĩ một thời gian, rốt cuộc nghĩ ra cách phá hư hình tượng của Tống Thời trong lòng Trì Âm.

Thừa dịp trong giờ học, Tiên Tiên đến phòng giáo viên lấy bài tập, Đường Minh vỗ vỗ bả vai Tống Thời.

"Tống Thời, sau tiết học này là giờ thể dục, chúng ta trốn học đi chơi game đi!"

Đường Minh xấu xa nghĩ, nếu A Âm biết anh trai mình trốn học, hình tượng thiếu niên nhu thuận hoàn mỹ không phải sẽ bị phá hỏng đến không còn một mảnh sao!

Đương nhiên, kế sách này mười phần ngây thơ, nhưng Đường Minh mặc kệ ngây thơ hay không, chỉ cần dùng tốt là được. Bạn xem, hắn cũng không giống những thiếu gia nhà giàu khác, tiêu tiền tìm người đánh Tống Thời, lương thiệt cỡ nào nha.

Đường Minh dụ dỗ nói: "Ngoài trường có một quán net mới mở, cậu đã đi quán net bao giờ chưa? Trò chơi trong quán net rất thú vị, hơn nữa chơi trò chơi có thể không cần đến trường mà vẫn kiếm ra tiền."

Lại không nghĩ đến, Tống Thời chỉ ngẩng đầu, nhàn nhạt nhìn hắn một cái, rồi thu hồi ánh mắt, tiếp tục vùi đầu làm bài.

"Tống Thời, cậu điếc à?" Đường Minh bị thái độ của hắn làm tức đến méo miệng, lại vỗ vai hắn.

Lúc này thiếu niên lại trầm mặc ngẩng đầu, thản nhiên nói: "Tôi muốn học tập."

Lời ngầm: Đừng quấy rầy tôi.

Mặc kệ hấp dẫn bên ngoài lớn bao nhiên, cũng không thể ngăn cản tâm tình học tập của hắn lúc này. Vì hắn muốn thi vào cùng trường đại học với Tiên Tiên, nên phải liều mạng nỗ lực hơn nữa.

Đường Minh: "..."

Đường Minh không thể tin được, thế giới này thậm chí có nam sinh không yêu chơi game.

Hắn tiếp tục nói: "Trò chơi rất thú vị, đặc biệt kích thích, so với làm bài tập còn thú vị hơn.."

Tống Thời niết bút, lãnh đạm nhìn Đường Minh, Đường Minh nhất thời nghẹn lời.

"Được rồi, cậu học tập cho tốt đi." Đường Minh thở dài, thất bại đặt mông ngồi lại trên ghế.

La Hàn đi WC trở lại, nhìn sắc mặt buồn bực của Đường Minh, không khỏi tò mò hỏi một câu làm sao.

Đường Minh ngửa đầu nhìn trần nhà, ánh mắt phóng không, lẩm bẩm: "Thế giới này vẫn có nam sinh không thích chơi game.. Trời ơi, hắn là ma quỷ sao?"

La Hàn ngồi trên ghế, hai chân tùy ý duỗi thẳng dưới gầm bàn, thấp giọng nói: "Cậu nói Tống Thời hả?"

"Ừ." Đường Minh ghé vào trên bàn, chăm chú nhìn cái gáy của thiếu niên phía trước, nghiến răng nghiến lợi.

Thiếu niên này không chỉ là anh trai của cô gái mà hắn thích, còn ngồi cùng bàn với cô ấy. A Âm còn có thuộc tính cuồng anh trai. Điều này đều chỉ rõ, hắn cùng Tống Thời nhất định không đội trời chung.

Tên anh trai này chính là tình địch của Đường Minh hắn.

"La Hàn, cậu hiểu biết rộng, giúp tớ nghĩ xem, có biện pháp nào có thể phá hư hình tượng của hắn trong lòng A Âm không?" Đường Minh dán vào bên tai La Hàn, thấp giọng nói.

La Hàn ồ một tiếng, vỗ vỗ lỗ tai có chút ngứa, hắn cười ra vẻ thần bí: "Này không phải rất đơn giản sao?"

"Đơn giản?" Đường Minh lập tức hỏi: "Cậu có ý gì hay?"

"Như vậy nè." La Hàn đương nhiên muốn giúp đỡ anh em tốt của mình, hắn vẫy tay, hai người châu đầu ghé tai thì thầm một trận.

Hai mắt Đường Minh dần dần sáng, bừng tỉnh đại ngộ, giơ ngón tay cái với La Hàn. "Cậu mới là ma quỷ đó, người anh em, cậu thật xấu xa."
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 510: Em gái hào môn X anh trai nuôi (24)

53821686078_6bf2ffeee5_o.jpg


Vì thế đến tiết thể dục.

Đường Minh cùng La Hàn trốn học, nhưng bọn hắn không đi chơi game, mà đi mua một cái máy nghe nhạc MP3.

Chờ bọn hắn về trường học thì đã sắp đến thời gian tan học, vừa vặn Tiên Tiên lại không ở bên người Tống Thời, Đường Minh liền đi thẳng đến bên cạnh thiếu niên đang soạn ba lô.

"Tống Thời, chuyện ngày hôm nay là lỗi của tớ, tớ không nên quấy rầy cậu học tập, đây là quà nhận lỗi của tớ." Tiền giáo thảo mười phần thành khẩn đưa quà xin lỗi tới.

"Đây là cái gì?" Thiếu niên hạ mi mắt thon dài xuống, thản nhiên nhìn hộp quà thắt nơ con bướm trong tay Đường Minh.

Làm hắn nghĩ tới < Năm năm thi đại học ba năm mô phỏng > buổi tối ngày đó.

Đường Minh chân thành nói: "Đây là một cái máy học tiếng Anh, tiếng Anh của cậu hình như không tốt lắm?"

Thiếu niên nghiêm túc nhìn Đường Minh một chút, ngay lúc Đường Minh cho rằng hắn nhìn thấu cái gì rồi, thiếu niên tiếp nhận món quà.

"Cám ơn."

Hắn cất quà vào ba lô, đeo ba lô đi ra ngoài.

Chờ thân hình hắn biến mất, Đường Minh nhẹ nhàng thở ra, nhìn thấy La Hàn từ cửa sau đi tới, chớp mắt vài cái với hắn.

Chợt, hai tên nam sinh vẻ mặt đùa dai, nở nụ cười xấu xa.

* * *

Đêm đó, trong phòng ngủ.

Tiên Tiên đi vào phòng tắm tắm rửa.

Thiếu niên kéo ba lô ra, bày hết vở bài tập lên bàn học.

Khi đầu ngón tay thon dài chạm đến hộp quà kia, Tống Thì yên lặng lấy nó ra.

Mở ra từng tầng đóng gói, một cái máy nghe nhạc màu bạc hiện ra trước mắt, bản hướng dẫn rất đơn giản dễ hiểu, thiếu niên dựa theo bản hướng dẫn, ấn nút khởi động, rất nhanh, giọng nam nói tiếng Anh trôi chảy chảy xuôi trong bóng đêm yên tĩnh.

Hắn cầm lấy bút, vừa làm bài tập vừa nghe tiếng Anh.

Tắm rửa xong, Tiên Tiên mặc áo tắm từ trong phòng tắm đi ra, ánh mắt liễm diễm nhìn bóng dáng thiếu niên, trong lòng có một loại cảm giác tự hào sau khi nuôi dưỡng thiếu niên thành học sinh ngoan.

"Khoan hãy làm bài, giúp em sấy tóc đi." Trong lòng Tiên Tiên cười tủm tỉm, trên mặt lại là biểu tình nhàn nhạt đưa máy sấy cho thiếu niên.

Thiếu niên lập tức để bút xuống, cầm lấy đầu máy, Tiên Tiên an vị trên ghế, cảm thụ ngón tay thon dài của thiếu niên xẹt qua chân tóc, bên tai là âm thanh tiếng Anh trôi chảy..

Đột nhiên..

Thanh âm kia biến điệu.

[so-- Mộ Dung Vân bắt lấy đuôi ngựa của Tiểu Bách Hợp, đẩy cô lên vách tường.]

Tiên Tiên ánh mắt dừng lại trên máy nghe nhạc: "?"

[ Tiểu Bách Hợp đau đến kêu lên một tiếng, hai mắt hồng như con thỏ nhỏ, nhìn nam nhân nói không cần, không cần..]

Tống Thời đang im lặng sấy tóc cho Tiên Tiên, mắt mờ mịt nhìn máy nghe nhạc, giải thích một chút: "A Âm.. anh đang học tiếng Anh."

Phảng phất kết hợp với thanh âm của hắn, một đoạn cao trào phát ra.

[ không cần! A.. Ân..]

Giọng nữ ôn nhu phối hợp với âm thanh thở dốc của nam nhân, kịch liệt truyền tới từ trong máy nghe nhạc.

Bọn họ đang làm chuyện hạn chế độ tuổi gì, mọi người đều biết.

Tống Thời: "..."

Tiên Tiên nghĩ, đây rốt cuộc là thao tác gì?

Đây là ma quỷ sao?

Mà máy nghe nhạc còn đang tiếp tục, nhân vật chính bên trong phảng phất đánh nhau kịch liệt đến điểm giới hạn.

"Mộ Dung Vân nói: Tiểu Bách Hợp, em gái của anh, người anh yêu nhất."

Nghe được cái từ "em gái" này, trên khuôn mặt tuyết trắng của thiếu niên tự nhiên trồi lên màu đỏ ửng nhạt nhạt, tay chân hắn loạn choạn muốn đi tắt máy nghe nhạc, lại quên mất trong tay còn có máy sấy.

Vì thế chân hắn vấp phải dây điện của máy sấy, bổ nhào vào người Tiên Tiên, cả hai đổ vào trên thảm lông mềm mại.

Hai gò má thiếu hồng nhạt, bao gồm mùi thơm ngào ngạt quanh quẩn ở trên người nàng sau khi tắm rửa khiến thiếu niên ngây người.

Mà bên tai --

[ Tiểu Bách Hợp nói: Anh trai, em cũng yêu anh, a..]
 
Chỉnh sửa cuối:
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 511: Em gái hào môn X anh trai nuôi (25)

53821690238_2a6f253ea8_o.jpg


Không khí một mảnh tĩnh mịch.

Nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đang ngây ra của thiếu niên, Tiên Tiên cố gắng hết sức căng mặt để không cười ra tiếng.

"Đây chính là học.. tiếng Anh mà anh nói sao?"

Ngân Hà: Hừ, rõ ràng là nói xạo!

"Anh, anh.." Sắc mặt thiếu niên đỏ bừng, trong mắt phượng phản chiếu ánh sáng trong suốt rực rỡ, trái tim nhảy lên bình bịch, khẩn trương đến mức trong lòng bàn tay tất cả đều là mồ hôi, lại một chữ đều không nói ra được.

Hắn muốn giải thích, nhưng giải thích không xong.

Tiên Tiên đẩy hắn ra, đi đến bên cạnh bàn, cầm lấy máy nghe nhạc màu bạc, âm thanh kích tình bắn ra bốn phía rốt cuộc cũng dừng lại.

Thiếu niên ngốc ngốc ngồi ở trên thảm, còn không phản ứng kịp.

Hắn không có tiền mua thứ này, vì thế Tiên Tiên cầm cái máy nghe nhạc kia, hỏi hắn: "Ai đưa cho anh?"

Thiếu niên lắp bắp nói: "Đường, Đường Minh."

"..."

Đường Minh đang chơi game ở nhà, phía sau lưng đột nhiên phát lạnh.

"Quên đóng cửa sổ." Đường Minh đi đóng cửa sổ lại, nghĩ đến chủ ý xấu xa của La Hàn hôm nay, hắn rầm rì một chút cười ra tiếng.

Ở trước mặt A Âm mà tên kia lại nghe thể loại ghi âm hạn chế độ tuổi đó, A Âm nhất định thẹn quá thành giận chán ghét hắn a? Cho dù, hắn là anh trai của cô ấy.

Suy nghĩ một chút, băng ghi âm đó, ngay cả hắn nghe vào tai đều sẽ cảm thấy đỏ mặt xấu hổ đâu!

Đường Minh cùng La Hàn ngàn tính vạn tính, lại không tính ra được Tiên Tiên cũng không phải là nguyên chủ.

Việc thiếu niên bị người tính kế, Tiên Tiên tự nhiên hiểu rõ trong lòng.

Nàng buông máy nghe nhạc xuống, kéo thiếu niên đang ngồi trên thảm lên, giọng điệu cực kỳ bình tĩnh, không lạnh không nóng: "Anh trai đã sắp mười tám tuổi, loại chuyện này hẳn là hiểu một chút~không cần ngượng ngùng nha."

Nàng nheo mắt lại, đặt thiếu niên lên ghế.

Thiếu niên chậm rì ừ một tiếng, cầm lấy bút tiếp tục làm bài tập, nhưng hắn ngay cả chính mình viết cái gì cũng không biết.

Trong đầu, toàn bộ đều là đoạn ân a a anh hai em gái vừa truyền ra từ máy nghe nhạc..

Còn có hương thơm thiếu nữ quanh quẩn tại chóp mũi.

Tống Thì nhấp đôi môi khô khốc, đột nhiên cảm thấy chính mình có chút khát, cũng có chút nóng, loại cảm giác xa lạ này làm cho hắn rất mờ mịt, phảng phất đi vào trong một đoàn sương mù.

Khóe mắt liếc nhìn thiếu nữ đang dọn dẹp máy sấy tóc, nàng hơi khom lưng, áo tắm tự động hướng lên trên, một đoạn đùi nhỏ trắng xinh đẹp chiếu vào đáy mắt hắn, thật dễ nhìn.

"A Âm."

Chờ khi thiếu niên phản ứng kịp, hắn phát hiện mình đã kêu ra miệng.

Tiên Tiên cầm máy sấy, nghi hoặc quay đầu nhìn hắn.

"Anh, anh viết không nổi nữa." Thiếu niên cầm bút, trơ mắt nhìn nàng, trầm mặc nửa ngày, đôi môi tái nhợt chậm rãi phun ra một câu.

".. Anh muốn sấy tóc cho em."

Sao Tiên Tiên có thể cự tuyệt ý tốt của thiếu niên được chứ.

Vì thế lại cắm dây điện.

Máy sấy thổi ra luồng khí làm người ta thoải mái.

Đầu ngón tay thon dài trắng nõn của thiếu niên xuyên qua mái tóc đen mượt của Tiên Tiên, từ mới lạ đến thành thạo.

Mà hắn khống chế không được đem ánh mắt đặt trên cần cổ trắng tuyết của thiếu nữ.

Cặp mắt phượng thuần túy sạch sẽ kia, dần dần thâm một ít..

Đêm đó.

Thiếu niên sa vào mộng đẹp, mơ thấy rất nhiều cảnh tượng lộn xộn.

Trong mộng, có âm thanh lãnh đạm mà mềm mại của cô gái, ngân nga một câu lại một câu.

"Anh trai.."

"Anh trai, em cũng yêu anh.."

[ tích, giá trị hạnh phúc của Tống Thì +5]

[ tích, giá trị hạnh phúc của Tống Thì +10, trước mắt giá trị hạnh phúc là 55]

Nghe được âm thanh của hệ thống không ngừng vang lên, hai mắt Tiên Tiên buồn ngủ mông lung nhìn thiếu niên đang ngủ say bên cạnh.

Hắn.. chắc là đang mơ thấy gì đó thực hạnh phúc?
 
Bài viết: 15 Tìm chủ đề
Chương 512: Em gái hào môn X anh trai nuôi (26)

[HIDE-THANKS]
53871193466_df4bceffce_o.jpg


Bởi vì hôm nay là ngày nghỉ.

Nên quản gia không đánh thức Tiên Tiên cùng Tống Thì.

Ánh nắng sáng sớm xuyên thấu qua bức màn màu trắng, dừng trên giường lớn mềm mại, lông mi thiếu niên run rẩy, từ từ xốc lên, trong ánh sáng loang lổ, cặp mắt phượng hẹp dài kia có vẻ thâm thúy chưa tan biến.

Có lẽ có vài người, chỉ cần một đêm đã "lớn lên".

Nhìn cô gái đối diện an tĩnh ngủ say, Tống Thì hơi mím môi, lặng yên tới gần, đặt lên trán nàng một cái hôn nhẹ nhàng.

Ai ngờ, lông mi Tiên Tiên run lên, khi sắp mở mắt ra thì hắn lập tức nằm về trên giường, giả bộ ngủ.

Ngân Hà mật báo: "Nương nương, cậu ta hôn ngài đó!"

Tiên Tiên nhìn về phía thiếu niên, ánh mắt liễm diễm, khóe môi im lặng gợi lên một nụ cười diêm dúa: "Ha, đây không phải thực bình thường sao? Không có người có thể chống lại mị lực của bản cung."

Chính là tự tin như vậy.

Nàng xuống giường, đi tới trước bàn, cầm lấy cái máy nghe nhạc kia.

Có người khi dễ người của nàng, nàng không đáp lễ chẳng phải là lãng phí phần 'Tâm ý' này sao?

Nghe được âm thanh cửa phòng khép mở, trong lòng Tống Thì thở ra một hơi.

Trong phòng yên tĩnh, hắn xốc chăn mỏng trên người lên, trầm mặc nhìn một góc chăn bị dính ướt..

Chợt, thiếu niên ôm chăn xuống giường, đi vào phòng tắm, nhét vào máy giặt.

Trong khoảng thời gian này tới nay, hắn rốt cuộc không còn tay chân vụng về giống lúc đầu, mới lạ ấn nút khởi động của máy giặt, nước từ bốn phía bao phủ tấm chăn màu trắng.

Dưới lầu.

Tiên Tiên đưa máy nghe nhạc cho quản gia.

Quản gia nhìn Tiên Tiên, sau khi nàng nhẹ nhàng gật đầu, vẻ mặt không hiểu ra sao ấn truyền phát.

[ ân.. A..]

Quản gia tay mắt lanh lẹ tắt máy nghe nhạc đi, nghiêm túc nhìn Tiên Tiên: "Đại tiểu thư, đây là ai đưa cho ngài!"

Rốt cuộc là ai, ôm ấp ác ý làm bẩn tâm linh thuần khiết cao quý của Đại tiểu thư nhà họ!

Tiên Tiên vuốt sợi tóc bên mai ra sau tai, giọng điệu bình tĩnh: "Đường Minh, La Hàn."

Hai người này khi dễ thiếu niên của cô, liền cùng nhau chấp nhận 'Trừng phạt' đi.

Vì thế trưa hôm đó, hai nhà Đường, La đang dùng cơm trưa thì cửa lớn bị dồn dập gõ vang.

Một phần lễ vật được chuyển đến trong tay gia chủ của hai nhà.

Máy nghe nhạc màu bạc quen thuộc khiến Đường Minh đang dùng cơm bỗng nhiên bị kinh hãi.

"Cha! Cha! Đó là đồ của con!"

Đường Minh vươn tay Nhĩ Khang.

*nhĩ khang tay: Nhĩ khang thủ [尔康手] ----->[ là động tác đưa tay lên của nhĩ khang biểu đạt kêu gọi đối phương là: Chờ một chút, không cần đi]

Ông Đường đẩy đẩy gọng kính trên mặt, nhanh một bước bấm nút phát.

[ ân.. A..]

Theo âm thanh kiều mỵ truyền tới từ máy nghe nhạc, Đường Minh cả người đều hóa đá.

Trước mặt mọi người truyền phát thứ này.

Cũng khiến cho người ta xấu hổ quá a!

"Đồ của con?" Ông Đường lộ ra một nụ cười, ngầm bi thương: "Cắt ba tháng tiền tiêu vặt."

"..."

Đường Minh sói tru.

Một màn đồng dạng cũng phát sinh ở nhà họ La, một bụng hoa tâm của La Hàn trước giờ vẫn giấu ở trước mặt cha mẹ rất tốt, không nghĩ tới hôm nay rõ đầu rõ đuôi bại lộ, hắn muốn khóc cũng không kịp.

* * *

Thông qua Ngân Hà biết được kết cục của hai người Đường Minh và La Hàn, bên môi Tiên Tiên giơ lên một nụ cười xinh đẹp ác liệt -- đây chính là gậy ông đập lưng ông.

Nàng đi lên tầng hai, đẩy cửa phòng ra, nhìn đến thiếu niên ôm lấy cái chăn vừa giặt sấy xong treo lên lan can phòng tắm.

Tiên Tiên tùy ý nói một câu: "Sao lại giặt chăn."

Tay thiếu niên trượt một cái.

Lông mi thon dài rũ xuống, Tống Thì nhẹ giọng nói: "Bị bẩn."

Hắn còn chưa học được nói dối, mặc dù là vào thời điểm này, cũng thành thật nói ra việc chăn bị hắn 'Làm dơ'.

Ánh mắt Tiên Tiên dạo qua một vòng trên mặt sàn trải thảm nhung, liền tính đệm chăn rơi xuống đất cũng sẽ không bị dơ bẩn.

Chẳng lẽ thiếu niên..
[/HIDE-THANKS]
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back