Chương 10: Không cần chọc nàng!
"Câu gì a?" Tên kia có chút nghi hoặc nhìn Quý Huyền Ca.
Chỉ thấy Quý Huyền Ca vươn hai tay đẩy hắn một cái, vì say rượu chân không đứng vững nên trực tiếp lăn từ trên cầu thang xuống.
Tất cả mọi người mở to hai mắt, tập trung nhìn nữ tử trên tầng.
Quý Huyền Ca nhìn tên kia lăn xuống từng bậc một, lần đầu tiên ảo não, sao lại trải thảm mềm mại trên cầu thang như vậy a..
Quý Huyền Ca hối hận cười, cho dù cách cái khăn che mặt, Thương Lam vẫn cảm nhận được khí lạnh trên người nàng.
Thương Lam há miệng thở dốc, không có thanh âm.
Quý Huyền Ca giống như không có khí lực, tựa vào cầu thang trên lầu, nhìn nam tử từ từ lăn xuống.
Giọng nói lạnh như băng của Quý Huyền Ca vang lên, làm cho những người dưới tầng đang định nói chuyện, nhất thời câm miệng.
Nàng nói: "Có thể đại nghịch bất đạo, nhưng mà cần có vận khí.."
Nam tử say rượu kia không có việc gì lớn, chỉ là cái trán đập vào cầu thang chảy máu một chút.
Cú đập này làm hắn tỉnh táo vài phần, hung hăng nói: "Ngươi dám đẩy gia!"
"Hoan Vũ lão bản, tiểu tiện nhân này, là người của các ngươi?" Hắn nhìn Hoan Vũ chất vấn nói.
Khi mọi người còn không kịp phản ứng, một dải lụa màu trắng xuyên qua mọi người, quấn quanh cổ nam tử say rượu kia!
Hoan Vũ đã đi đến giữa đám người, lúc này mới nhìn rõ bộ dáng của Hoan Vũ, không quá đẹp, ánh mắt rất tròn, mặt cũng hơi tròn, miệng nhỏ mân mê, trang sức trên đầu cũng gắn những hạt châu ngọc lớn nhỏ khác nhau.
Nhưng mà dáng người Hoan Vũ rất đẹp, lả lướt quyến rũ.
Thanh lâu đệ nhất thiên hạ, bà chủ "Tầm Mỹ các", Hoan Vũ.
Ba năm trước ở kinh đô, Tầm Mỹ các im lặng quật khởi.
Nơi này có cô nương đẹp nhất, có nam tử đẹp nhất.
Mà Hoan Vũ này, có kỹ thuật múa tuyệt mỹ, lại làm cho mọi người vung tiền như rác, chỉ vì một điệu múa.
Ba năm qua, nguyên nhân không ai dám gây sự ở Tầm Mỹ các, một là vì, bạch lăng trong tay Hoan Vũ xuất thần nhập hóa, hai là vì, bốn phía hắc y nhân đang vây quanh nam tử say rượu kia, được xưng là Tầm Mỹ các "Hắc ưng".
Võ công cao cường, có thể sánh với Hoàng vệ!
"Ngươi ngươi ngươi ngươi, ngươi dám.." Chỉ thấy ánh mắt tên kia đầy sợ hãi, nhưng lời nói vẫn hung hăng như cũ.
"Chỉ bằng lời nói vừa rồi của ngươi, chết một vạn lần cũng không đủ!" Hoan Vũ hung dữ nói.
Tất cả mọi người có chút không kịp phản ứng, tính tình Hoan Vũ lão bản này, hình như hơi mạnh mẽ, nhưng mà, bình thường nàng sẽ không đắc tội khách nhân, hôm nay sao lại thế này?
Bạch lăng quấn chặt mấy phần, làm cho tên kia khó thở, khuôn mặt không biết vì say rượu hay vì không thở được mà đỏ bừng!
"Thương Lam, ngươi mệt mỏi rồi, ta mang ngươi đi sương phòng tốt nhất Tầm Mỹ các, được không?" Trên tầng, truyền đến giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của Quý Huyền Ca, bên trong còn mang theo ý cười, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
"Thương Lam?" Có người hô lên, "Chính là truyền nhân duy nhất của Thần y cốc, Thương Lam?"
Hai người trên tầng đã đi mất.
Hoan Vũ buông lỏng bạch lăng, nam tử say rượu ôm cổ không ngừng ho khan, nhưng vẫn không quên ngoan độc nói: "Các ngươi dám đối xử với gia như vậy, chờ xem gia thu thập các ngươi như thế nào!"
"Nếu không phải hôm nay tiểu thư tha cho ngươi, chỉ dựa vào việc ngươi ăn nói lỗ mãng, còn mong sống đi ra khỏi Tầm Mỹ các sao?" Hoan Vũ khinh thường nói.
Mọi người lại hít một ngụm khí lạnh, tiểu thư của Hoan Vũ?
Hoan Vũ lão bản, còn có chủ tử sao? Có thể làm cho Hoan Vũ lão bản xưng chủ tử, sẽ là người như thế nào?
Chẳng lẽ là cô gái vừa rồi?
"Ngươi ngươi ngươi, các ngươi dám, tỷ tỷ của ta chính là quý phi đương triều!" Lúc này, tên kia đã hoàn toàn thanh tỉnh, rống lớn nói.
Mọi người giật mình hồi phục tinh thần, nhỏ giọng nghị luận, nam tử này là em trai của quý phi đương triều!
Hoan Vũ mặt không đổi sắc nói: "Ném hắn ra ngoài cho ta!"
Động tác của Hắc ưng rất nhanh, vài phúc đã xử lý xong.
"Các vị, hôm nay Hoan Vũ chiêu đãi không chu toàn, Hoan Vũ sẽ thanh toán tất cả, mọi người vui vẻ là tốt rồi!" Hoan Vũ hai tay chống nạnh, lớn tiếng nói.
Mọi người nhìn theo, chỉ thấy Hoan Vũ nhẹ nhàng như bay chạy lên tầng hai.
Dù còn nhiều nghi vấn, nhưng ở một đám tuyệt sắc mỹ nhân ca hát nhảy múa, mọi người nhanh chóng vui vẻ quên đi đoạn nhạc đệm vừa rồi.
Chỉ thấy Quý Huyền Ca vươn hai tay đẩy hắn một cái, vì say rượu chân không đứng vững nên trực tiếp lăn từ trên cầu thang xuống.
Tất cả mọi người mở to hai mắt, tập trung nhìn nữ tử trên tầng.
Quý Huyền Ca nhìn tên kia lăn xuống từng bậc một, lần đầu tiên ảo não, sao lại trải thảm mềm mại trên cầu thang như vậy a..
Quý Huyền Ca hối hận cười, cho dù cách cái khăn che mặt, Thương Lam vẫn cảm nhận được khí lạnh trên người nàng.
Thương Lam há miệng thở dốc, không có thanh âm.
Quý Huyền Ca giống như không có khí lực, tựa vào cầu thang trên lầu, nhìn nam tử từ từ lăn xuống.
Giọng nói lạnh như băng của Quý Huyền Ca vang lên, làm cho những người dưới tầng đang định nói chuyện, nhất thời câm miệng.
Nàng nói: "Có thể đại nghịch bất đạo, nhưng mà cần có vận khí.."
Nam tử say rượu kia không có việc gì lớn, chỉ là cái trán đập vào cầu thang chảy máu một chút.
Cú đập này làm hắn tỉnh táo vài phần, hung hăng nói: "Ngươi dám đẩy gia!"
"Hoan Vũ lão bản, tiểu tiện nhân này, là người của các ngươi?" Hắn nhìn Hoan Vũ chất vấn nói.
Khi mọi người còn không kịp phản ứng, một dải lụa màu trắng xuyên qua mọi người, quấn quanh cổ nam tử say rượu kia!
Hoan Vũ đã đi đến giữa đám người, lúc này mới nhìn rõ bộ dáng của Hoan Vũ, không quá đẹp, ánh mắt rất tròn, mặt cũng hơi tròn, miệng nhỏ mân mê, trang sức trên đầu cũng gắn những hạt châu ngọc lớn nhỏ khác nhau.
Nhưng mà dáng người Hoan Vũ rất đẹp, lả lướt quyến rũ.
Thanh lâu đệ nhất thiên hạ, bà chủ "Tầm Mỹ các", Hoan Vũ.
Ba năm trước ở kinh đô, Tầm Mỹ các im lặng quật khởi.
Nơi này có cô nương đẹp nhất, có nam tử đẹp nhất.
Mà Hoan Vũ này, có kỹ thuật múa tuyệt mỹ, lại làm cho mọi người vung tiền như rác, chỉ vì một điệu múa.
Ba năm qua, nguyên nhân không ai dám gây sự ở Tầm Mỹ các, một là vì, bạch lăng trong tay Hoan Vũ xuất thần nhập hóa, hai là vì, bốn phía hắc y nhân đang vây quanh nam tử say rượu kia, được xưng là Tầm Mỹ các "Hắc ưng".
Võ công cao cường, có thể sánh với Hoàng vệ!
"Ngươi ngươi ngươi ngươi, ngươi dám.." Chỉ thấy ánh mắt tên kia đầy sợ hãi, nhưng lời nói vẫn hung hăng như cũ.
"Chỉ bằng lời nói vừa rồi của ngươi, chết một vạn lần cũng không đủ!" Hoan Vũ hung dữ nói.
Tất cả mọi người có chút không kịp phản ứng, tính tình Hoan Vũ lão bản này, hình như hơi mạnh mẽ, nhưng mà, bình thường nàng sẽ không đắc tội khách nhân, hôm nay sao lại thế này?
Bạch lăng quấn chặt mấy phần, làm cho tên kia khó thở, khuôn mặt không biết vì say rượu hay vì không thở được mà đỏ bừng!
"Thương Lam, ngươi mệt mỏi rồi, ta mang ngươi đi sương phòng tốt nhất Tầm Mỹ các, được không?" Trên tầng, truyền đến giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của Quý Huyền Ca, bên trong còn mang theo ý cười, hấp dẫn sự chú ý của mọi người.
"Thương Lam?" Có người hô lên, "Chính là truyền nhân duy nhất của Thần y cốc, Thương Lam?"
Hai người trên tầng đã đi mất.
Hoan Vũ buông lỏng bạch lăng, nam tử say rượu ôm cổ không ngừng ho khan, nhưng vẫn không quên ngoan độc nói: "Các ngươi dám đối xử với gia như vậy, chờ xem gia thu thập các ngươi như thế nào!"
"Nếu không phải hôm nay tiểu thư tha cho ngươi, chỉ dựa vào việc ngươi ăn nói lỗ mãng, còn mong sống đi ra khỏi Tầm Mỹ các sao?" Hoan Vũ khinh thường nói.
Mọi người lại hít một ngụm khí lạnh, tiểu thư của Hoan Vũ?
Hoan Vũ lão bản, còn có chủ tử sao? Có thể làm cho Hoan Vũ lão bản xưng chủ tử, sẽ là người như thế nào?
Chẳng lẽ là cô gái vừa rồi?
"Ngươi ngươi ngươi, các ngươi dám, tỷ tỷ của ta chính là quý phi đương triều!" Lúc này, tên kia đã hoàn toàn thanh tỉnh, rống lớn nói.
Mọi người giật mình hồi phục tinh thần, nhỏ giọng nghị luận, nam tử này là em trai của quý phi đương triều!
Hoan Vũ mặt không đổi sắc nói: "Ném hắn ra ngoài cho ta!"
Động tác của Hắc ưng rất nhanh, vài phúc đã xử lý xong.
"Các vị, hôm nay Hoan Vũ chiêu đãi không chu toàn, Hoan Vũ sẽ thanh toán tất cả, mọi người vui vẻ là tốt rồi!" Hoan Vũ hai tay chống nạnh, lớn tiếng nói.
Mọi người nhìn theo, chỉ thấy Hoan Vũ nhẹ nhàng như bay chạy lên tầng hai.
Dù còn nhiều nghi vấn, nhưng ở một đám tuyệt sắc mỹ nhân ca hát nhảy múa, mọi người nhanh chóng vui vẻ quên đi đoạn nhạc đệm vừa rồi.