Chương 50: Ngụy Thành
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ Tử Lan Hương Châu, danh tiếng của hai chiến đội Vinh Quang và Thắng Lợi đã truyền rộng khắp căn cứ Tinh Thành, đặc biệt chiến chiến đội Thắng Lợi, giống như một chiến đội thực lực đột nhiên xuất hiện vậy. Đương nhiên trước kia danh vọng cũng không tệ, là chiến đội trên bảng tiến bộ... Phàm là chiến đội nổi tiếng ở căn cứ Tinh Thành, có ai không lên bảng tiến bộ đâu.
Sau khi tìm được Tử Lan Hương Châu, Tống Hạo lại một lần nữa hỏi chuyện máy bay về phía căn cứ, ông Long tỏ vẻ còn phải chờ một thời gian nữa.
"Đã nói rồi, ông ta sẽ không quỵt nợ chứ? Người nhà họ Long thật sự muốn chúng ta ở lại?" Lý Mân lo lắng nói.
Sau khi Tống Hạo im lặng, nói: "Quên đi, dù sao thời hạn một tháng vẫn còn một thời gian."
"Như vậy trong khoảng thời gian này, chúng ta có tiếp tục làm nhiệm vụ hay không?"
"Tôi đề nghị trong khoảng thời gian này nghỉ ngơi, nhưng nếu mọi người muốn nhận nhiệm vụ, cũng có thể."
Tống Hạo nói xong, Trương Nhã Lệ liền lập tức nói: "Vậy nghỉ ngơi đi, vài ngày nay tôi mệt muốn chết rồi." Trên thực tế là ngày đó bị sát khí của Lục Viện dọa tiểu ra quần, lúc đó không biết nhưng sau này nhớ lại chân cô ta lại mềm nhũn.
Nói xong, tựa hồ cảm thấy mình biểu hiện quá mức, vội nói: "Đường Thanh Vinh, Vương Trần La, Tằng Thành bị thương chưa khỏi, cần nghỉ ngơi nhiều một chút... Tôi cảm thấy."
"Nhưng tôi lại cảm thấy tôi phải luyện dị năng." Vương Trần La suy nghĩ, nghiêm túc nói.
"Hoàng Lam là Băng hệ giống như cậu, kinh nghiệm nhiều, cậu cứ hỏi Hoàng Lam là được." Trương Nhã Lệ vẫn muốn nghỉ ngơi.
Vương Trần La và Hoàng Lam có quan hệ tốt, hỏi Hoàng Lam là không thành vấn đề. Nhưng cô ấy cảm thấy thực chiến là tốt nhất, Hoàng Lam cũng nói thực chiến để tăng cấp dị năng là tốt nhất, nhưng lại nghĩ ngày đó Đường Thanh Vinh bị thương không nhẹ, nghỉ ngơi thêm vài ngày cũng tốt nên không nói nữa.
Trương Nhã Lệ lại hỏi Viên Thanh Thanh, Hoàng Lam vài câu, thấy họ đều không ý kiến thì cười nói: "Số ít phục tùng đa số, vậy nghỉ ngơi!" Nói xong nói với Tống Hạo: "Đội trưởng, tôi quyết định thay anh, anh không để ý đi?"
"Không để ý."
Trương Nhã Lệ cười hì hì, hiện giờ cô ta không sợ Tống Hạo, so với người phụ nữ Lục Viện khủng bố kia, đội trưởng Tống của bọn họ tốt tính lắm.
Vì thế chiến đội Thắng Lợi không nhận nhiệm vụ nữa, nhưng không hạn chế cá nhân nhận nhiệm vụ, hoặc là gia nhập chiến đội khác cùng làm nhiệm vụ, tuy nhiên lợi ích nhỏ tính nguy hiểm cao. Dù sao cũng khác chiến đội, cũng không giúp đỡ tốt giống người của chiến đội mình, nhưng chỉ cần mình muốn thì đều được.
Vương Trần La định làm như vậy, phần lớn những người thức tỉnh dị năng lúc tận thế đến đã cấp hai cấp ba, mà giờ cô ấy mới thức tỉnh, chưa đến cấp một, muốn tồn tại sống sót trong tận thế, cảm giác nguy cơ rất mạnh.
Chiến đội đã nghỉ ngơi thì cô ấy làm nhiệm vụ với chiến đội khác.
"Nghĩ tốt chưa, đi đâu tìm chiến đội?" Hoàng Lam hỏi cô ấy.
"Tớ định đến chiến đội Trác Tuyệt, đội trưởng Trần Hóa Bình đã tiếp xúc với chúng ta, tớ thấy anh ta không giống người đại gian đại ác. Đương nhiên không phải cũng không sao, trong tình huống anh ta biết rõ đội chúng ta có thể đắc tội Long nhị gia mà vẫn không sao, vậy đã chứng tỏ nếu anh ta muốn đối phó chúng ta sẽ phải suy nghĩ cẩn thận, chiến đội Thắng Lợi là chỗ dựa của tớ. Hơn nữa, thông qua tớ quan sát, anh ta đang cố ý lấy lòng học trưởng Tống, điều này rất tốt."
Hoàng Lam gật đầu: "Cậu nghĩ vậy là tốt rồi, có điều tuy cậu suy nghĩ đúng, nhưng dù sao lòng người khó dò, lỡ đâu... Cậu nhất định phải bảo vệ bản thân cho tốt."
Vương Trần La gật đầu, cười yếu ớt nói: "Không có việc gì Hoàng Lam, tớ đã không phải sinh viên mới ra đời, trong khoảng thời gian này đi theo các cậu tớ học được rất nhiều, tớ đã có thể bảo vệ mình."
"Vậy là tốt rồi."
"Cậu không đi sao?"
"Tớ sẽ không đi, tớ muốn đi căn cứ Tinh Thành xem thử một chút, có lẽ lần này rời đi chúng ta sẽ không về được."
Vương Trần La cũng hiểu rõ, dù sao tận thế giao thông cực kì bất tiện, cấp bậc của zombie và thú zombie càng ngày càng cao, không ai dám tùy tiện ra ngoài, mặc dù người có dị năng cấp cao cũng không được.
Hoàng Lam nhớ có một người có dị năng hệ Tinh Thần thức tỉnh trước tận thế một năm, mà căn cứ Tinh Thành Cũng có một người có dị năng hệ Tinh Thần, là Ngụy Thành mà lần đó ở nhiệm vụ đại sảnh đã đứng bên cạnh Long nhị gia. Nghe nói hắn giỏi về giết người vô hình, lúc người khác không biết rõ tình huống đã bị giết chết.
Ngụy Thành là người có dị năng hệ Tinh Thần kia.
Người có dị năng hệ Tinh Thần cấp thấp có thể khống chế dụng cụ đơn giản, sau khu cấp bậc tăng cao, có thể dần dần khống chế động vật, khống chế người.
Nghe nói, người có dị năng hệ Tinh Thần cấp năm có thể quấy nhiễu người có dị năng, người có dị năng hệ Tinh Thần cấp sáu có thể khống chế người có dị năng nhưng tâm trí không kiên định, người có dị năng còn như thế lỡ là người thường?
Có vẻ dị năng hệ Tinh Thần của Ngụy Thành đã cấp bốn.
Cho nên, Hoàng Lam tìm Tống Hạo và Đường Thanh Vinh: "Ngụy Thành có dị năng hệ Tinh Thần đã cấp bốn, tuy rằng về sau càng khó thăng cấp, nhưng nếu để hắn thăng cấp đến cấp năm, hắn có thể biết được suy nghĩ của chúng ta. Không phải ai trong chiến đội Thắng Lợi chúng ta đều có tâm trí kiên định, muốn tâm trí kiên định cũng không dễ dàng, cho dù ban ngày chúng ta có thể kiên trì được, buổi tối thì sao, lúc buồn ngủ thì sao? Vấn đề này các anh thấy phải làm thế nào?"
Đường Thanh Vinh trầm giọng nói: "Nói đến đây tôi đột nhiên nghĩ đến, mặc dù lúc ngủ không nằm mơ, không nghĩ gì, nhưng chỉ cần trước kia nghĩ gì đều sẽ bảo tồn ở trong thần kinh, mà người có dị năng hệ Tinh Thần cũng có thể xem xét."
Ai cũng không thể cam đoan tâm chí mình sẽ kiên định mãi và không có sơ hở được, chỉ cần lộ ra một chút sơ hở, nhẹ thì tiết lộ bí mật, nặng thì chết.
"Cho nên không thể là kẻ địch của người có dị năng hệ Tinh Thần được." Tống Hạo nghiêm túc một tiếng, anh ấy nhìn về phía Hoàng Lam, ý tứ rất rõ ràng, anh ấy hi vọng biết đời trước chuyện của Ngụy Thành được xử lý như thế nào.
Hoàng Lam thầm than trong lòng, còn có thể xử lý như thế nào, tuy là một quyển tận thế tàn khốc, đại đa số tình tiết rất thật, nhưng chắc chắn sẽ có ánh sáng nhân vật chính.
Viên Thanh Thanh làm nữ chính, xã giao với Ngụy Thành vài lần, tuy rằng không thành công thu phục hắn, nhưng ít nhất đã xóa bỏ được địch ý của hắn, dần dần Ngụy Thành cũng bắt đầu thích Viên Thanh Thanh, cuối cũng thế nào... Hình như là Tống Hạo ra mặt, rồi sau đó Ngụy Thành rời căn cứ Tinh Thành đi ăn máng khác, gia nhập chiến chiến đội Thắng Lợi đi ăn máng khác với bọn họ.
Bởi vì lúc đó cảm thấy ánh sáng quá mạnh, có chút cầu huyết nên chuyện này Hoàng Lam chú ý, nghĩ đến dù sao cũng đi con đường này, dù sao người tài giỏi như thế, giết thật sự đáng tiếc.
Hoàng Lam tổ chức một chút ngôn ngữ, nói: "Ngụy Thành có vẻ đã thức tỉnh dị năng hệ Tinh Thần trước tận thế rất lâu, hắn tự thức tỉnh, đến khi tận thế bắt đầu đã cấp ba, dã tâm của hắn lớn, căn cứ Tinh Thành nho nhỏ là đá kê chân cho hắn, tôi nghĩ nếu có thể đi vào trung tâm Căn cứ C, chắc là Ngụy Thành sẽ rất tình nguyện."
Sắc mặt Tống Hạo càng trầm, cau mày: "Nếu không thể chân chính thu phục hắn để hắn đi Căn cứ C, nếu hắn có dị tâm, chẳng phải mang đến mầm tai vạ cho Căn cứ C sao?"
"Người có dị năng nói ít không ít, nói nhiều cũng không nhiều, tôi dám khẳng định ít nhất có bảy mươi phần trăm cao tầng của căn cứ C không có dị năng, Ngụy Thành đi, chẳng phải là nơi cho hắn dùng võ? Dị năng của hắn mạnh như vậy, người thường ở trước mặt hắn giống như mèo con, có chút cảm giác giống dẫn sói vào nhà, rất nguy hiểm. Hoàng Lam, còn phương pháp giải quyết khác không?" Đường Thanh Vinh nói.
"Có thể giết hắn luôn." Hoàng Lam nói: "Tuy rằng hắn có dị năng hệ Tinh Thần cấp bốn, bên người không hề thiếu bảo kê, nhưng hiện tại thực lực chúng ta cũng không bằng, nếu dùng trí chắc sẽ không thành vấn đề."
Tống Hạo và Đường Thanh Vinh đều im lặng, Hoàng Lam lẳng lặng chờ, một người có dị năng hệ Tinh Thần như vậy, cô tin tưởng bọn hắn sẽ không nỡ giết chết.
Quả nhiên nghe Tống Hạo hỏi: "Ngụy Thành sẽ cam tâm tình nguyện đi sao?"
Hoàng Lam gật đầu, đời trước, Ngụy Thành không phải nhân vật phản diện: "Nhưng mà, trung gian hẳn là có một quá trình." Mặc dù hiện giờ Ngụy Thành bất mãn đối với căn cứ Tinh Thành, nhưng bọn họ dựa vào cái gì có thể kéo hắn đi ăn máng khác, bọn họ có thể cam đoan căn cứ C sẽ cho hắn nhiều lợi ích hơn so với căn cứ Tinh Thành? Trọng yếu nhất là phải làm Ngụy Thành cam tâm tình nguyện.
Tống Hạo nghiêm túc gật đầu: "Tôi đã biết." Rồi cùng Đường Thanh Vinh ra khỏi biệt thự.
Hoàng Lam không biết bọn họ muốn đi làm gì, cô rất mơ hồ với cốt truyện này, hơn nữa, có hiệu ứng bươm bướm như cô, ai biết có giống với cốt truyện hay không?
Không giống cũng không sao, cô tin tưởng Tống Hạo và Đường Thanh Vinh sẽ xử lý tốt.
Sau khi tìm được Tử Lan Hương Châu, Tống Hạo lại một lần nữa hỏi chuyện máy bay về phía căn cứ, ông Long tỏ vẻ còn phải chờ một thời gian nữa.
"Đã nói rồi, ông ta sẽ không quỵt nợ chứ? Người nhà họ Long thật sự muốn chúng ta ở lại?" Lý Mân lo lắng nói.
Sau khi Tống Hạo im lặng, nói: "Quên đi, dù sao thời hạn một tháng vẫn còn một thời gian."
"Như vậy trong khoảng thời gian này, chúng ta có tiếp tục làm nhiệm vụ hay không?"
"Tôi đề nghị trong khoảng thời gian này nghỉ ngơi, nhưng nếu mọi người muốn nhận nhiệm vụ, cũng có thể."
Tống Hạo nói xong, Trương Nhã Lệ liền lập tức nói: "Vậy nghỉ ngơi đi, vài ngày nay tôi mệt muốn chết rồi." Trên thực tế là ngày đó bị sát khí của Lục Viện dọa tiểu ra quần, lúc đó không biết nhưng sau này nhớ lại chân cô ta lại mềm nhũn.
Nói xong, tựa hồ cảm thấy mình biểu hiện quá mức, vội nói: "Đường Thanh Vinh, Vương Trần La, Tằng Thành bị thương chưa khỏi, cần nghỉ ngơi nhiều một chút... Tôi cảm thấy."
"Nhưng tôi lại cảm thấy tôi phải luyện dị năng." Vương Trần La suy nghĩ, nghiêm túc nói.
"Hoàng Lam là Băng hệ giống như cậu, kinh nghiệm nhiều, cậu cứ hỏi Hoàng Lam là được." Trương Nhã Lệ vẫn muốn nghỉ ngơi.
Vương Trần La và Hoàng Lam có quan hệ tốt, hỏi Hoàng Lam là không thành vấn đề. Nhưng cô ấy cảm thấy thực chiến là tốt nhất, Hoàng Lam cũng nói thực chiến để tăng cấp dị năng là tốt nhất, nhưng lại nghĩ ngày đó Đường Thanh Vinh bị thương không nhẹ, nghỉ ngơi thêm vài ngày cũng tốt nên không nói nữa.
Trương Nhã Lệ lại hỏi Viên Thanh Thanh, Hoàng Lam vài câu, thấy họ đều không ý kiến thì cười nói: "Số ít phục tùng đa số, vậy nghỉ ngơi!" Nói xong nói với Tống Hạo: "Đội trưởng, tôi quyết định thay anh, anh không để ý đi?"
"Không để ý."
Trương Nhã Lệ cười hì hì, hiện giờ cô ta không sợ Tống Hạo, so với người phụ nữ Lục Viện khủng bố kia, đội trưởng Tống của bọn họ tốt tính lắm.
Vì thế chiến đội Thắng Lợi không nhận nhiệm vụ nữa, nhưng không hạn chế cá nhân nhận nhiệm vụ, hoặc là gia nhập chiến đội khác cùng làm nhiệm vụ, tuy nhiên lợi ích nhỏ tính nguy hiểm cao. Dù sao cũng khác chiến đội, cũng không giúp đỡ tốt giống người của chiến đội mình, nhưng chỉ cần mình muốn thì đều được.
Vương Trần La định làm như vậy, phần lớn những người thức tỉnh dị năng lúc tận thế đến đã cấp hai cấp ba, mà giờ cô ấy mới thức tỉnh, chưa đến cấp một, muốn tồn tại sống sót trong tận thế, cảm giác nguy cơ rất mạnh.
Chiến đội đã nghỉ ngơi thì cô ấy làm nhiệm vụ với chiến đội khác.
"Nghĩ tốt chưa, đi đâu tìm chiến đội?" Hoàng Lam hỏi cô ấy.
"Tớ định đến chiến đội Trác Tuyệt, đội trưởng Trần Hóa Bình đã tiếp xúc với chúng ta, tớ thấy anh ta không giống người đại gian đại ác. Đương nhiên không phải cũng không sao, trong tình huống anh ta biết rõ đội chúng ta có thể đắc tội Long nhị gia mà vẫn không sao, vậy đã chứng tỏ nếu anh ta muốn đối phó chúng ta sẽ phải suy nghĩ cẩn thận, chiến đội Thắng Lợi là chỗ dựa của tớ. Hơn nữa, thông qua tớ quan sát, anh ta đang cố ý lấy lòng học trưởng Tống, điều này rất tốt."
Hoàng Lam gật đầu: "Cậu nghĩ vậy là tốt rồi, có điều tuy cậu suy nghĩ đúng, nhưng dù sao lòng người khó dò, lỡ đâu... Cậu nhất định phải bảo vệ bản thân cho tốt."
Vương Trần La gật đầu, cười yếu ớt nói: "Không có việc gì Hoàng Lam, tớ đã không phải sinh viên mới ra đời, trong khoảng thời gian này đi theo các cậu tớ học được rất nhiều, tớ đã có thể bảo vệ mình."
"Vậy là tốt rồi."
"Cậu không đi sao?"
"Tớ sẽ không đi, tớ muốn đi căn cứ Tinh Thành xem thử một chút, có lẽ lần này rời đi chúng ta sẽ không về được."
Vương Trần La cũng hiểu rõ, dù sao tận thế giao thông cực kì bất tiện, cấp bậc của zombie và thú zombie càng ngày càng cao, không ai dám tùy tiện ra ngoài, mặc dù người có dị năng cấp cao cũng không được.
Hoàng Lam nhớ có một người có dị năng hệ Tinh Thần thức tỉnh trước tận thế một năm, mà căn cứ Tinh Thành Cũng có một người có dị năng hệ Tinh Thần, là Ngụy Thành mà lần đó ở nhiệm vụ đại sảnh đã đứng bên cạnh Long nhị gia. Nghe nói hắn giỏi về giết người vô hình, lúc người khác không biết rõ tình huống đã bị giết chết.
Ngụy Thành là người có dị năng hệ Tinh Thần kia.
Người có dị năng hệ Tinh Thần cấp thấp có thể khống chế dụng cụ đơn giản, sau khu cấp bậc tăng cao, có thể dần dần khống chế động vật, khống chế người.
Nghe nói, người có dị năng hệ Tinh Thần cấp năm có thể quấy nhiễu người có dị năng, người có dị năng hệ Tinh Thần cấp sáu có thể khống chế người có dị năng nhưng tâm trí không kiên định, người có dị năng còn như thế lỡ là người thường?
Có vẻ dị năng hệ Tinh Thần của Ngụy Thành đã cấp bốn.
Cho nên, Hoàng Lam tìm Tống Hạo và Đường Thanh Vinh: "Ngụy Thành có dị năng hệ Tinh Thần đã cấp bốn, tuy rằng về sau càng khó thăng cấp, nhưng nếu để hắn thăng cấp đến cấp năm, hắn có thể biết được suy nghĩ của chúng ta. Không phải ai trong chiến đội Thắng Lợi chúng ta đều có tâm trí kiên định, muốn tâm trí kiên định cũng không dễ dàng, cho dù ban ngày chúng ta có thể kiên trì được, buổi tối thì sao, lúc buồn ngủ thì sao? Vấn đề này các anh thấy phải làm thế nào?"
Đường Thanh Vinh trầm giọng nói: "Nói đến đây tôi đột nhiên nghĩ đến, mặc dù lúc ngủ không nằm mơ, không nghĩ gì, nhưng chỉ cần trước kia nghĩ gì đều sẽ bảo tồn ở trong thần kinh, mà người có dị năng hệ Tinh Thần cũng có thể xem xét."
Ai cũng không thể cam đoan tâm chí mình sẽ kiên định mãi và không có sơ hở được, chỉ cần lộ ra một chút sơ hở, nhẹ thì tiết lộ bí mật, nặng thì chết.
"Cho nên không thể là kẻ địch của người có dị năng hệ Tinh Thần được." Tống Hạo nghiêm túc một tiếng, anh ấy nhìn về phía Hoàng Lam, ý tứ rất rõ ràng, anh ấy hi vọng biết đời trước chuyện của Ngụy Thành được xử lý như thế nào.
Hoàng Lam thầm than trong lòng, còn có thể xử lý như thế nào, tuy là một quyển tận thế tàn khốc, đại đa số tình tiết rất thật, nhưng chắc chắn sẽ có ánh sáng nhân vật chính.
Viên Thanh Thanh làm nữ chính, xã giao với Ngụy Thành vài lần, tuy rằng không thành công thu phục hắn, nhưng ít nhất đã xóa bỏ được địch ý của hắn, dần dần Ngụy Thành cũng bắt đầu thích Viên Thanh Thanh, cuối cũng thế nào... Hình như là Tống Hạo ra mặt, rồi sau đó Ngụy Thành rời căn cứ Tinh Thành đi ăn máng khác, gia nhập chiến chiến đội Thắng Lợi đi ăn máng khác với bọn họ.
Bởi vì lúc đó cảm thấy ánh sáng quá mạnh, có chút cầu huyết nên chuyện này Hoàng Lam chú ý, nghĩ đến dù sao cũng đi con đường này, dù sao người tài giỏi như thế, giết thật sự đáng tiếc.
Hoàng Lam tổ chức một chút ngôn ngữ, nói: "Ngụy Thành có vẻ đã thức tỉnh dị năng hệ Tinh Thần trước tận thế rất lâu, hắn tự thức tỉnh, đến khi tận thế bắt đầu đã cấp ba, dã tâm của hắn lớn, căn cứ Tinh Thành nho nhỏ là đá kê chân cho hắn, tôi nghĩ nếu có thể đi vào trung tâm Căn cứ C, chắc là Ngụy Thành sẽ rất tình nguyện."
Sắc mặt Tống Hạo càng trầm, cau mày: "Nếu không thể chân chính thu phục hắn để hắn đi Căn cứ C, nếu hắn có dị tâm, chẳng phải mang đến mầm tai vạ cho Căn cứ C sao?"
"Người có dị năng nói ít không ít, nói nhiều cũng không nhiều, tôi dám khẳng định ít nhất có bảy mươi phần trăm cao tầng của căn cứ C không có dị năng, Ngụy Thành đi, chẳng phải là nơi cho hắn dùng võ? Dị năng của hắn mạnh như vậy, người thường ở trước mặt hắn giống như mèo con, có chút cảm giác giống dẫn sói vào nhà, rất nguy hiểm. Hoàng Lam, còn phương pháp giải quyết khác không?" Đường Thanh Vinh nói.
"Có thể giết hắn luôn." Hoàng Lam nói: "Tuy rằng hắn có dị năng hệ Tinh Thần cấp bốn, bên người không hề thiếu bảo kê, nhưng hiện tại thực lực chúng ta cũng không bằng, nếu dùng trí chắc sẽ không thành vấn đề."
Tống Hạo và Đường Thanh Vinh đều im lặng, Hoàng Lam lẳng lặng chờ, một người có dị năng hệ Tinh Thần như vậy, cô tin tưởng bọn hắn sẽ không nỡ giết chết.
Quả nhiên nghe Tống Hạo hỏi: "Ngụy Thành sẽ cam tâm tình nguyện đi sao?"
Hoàng Lam gật đầu, đời trước, Ngụy Thành không phải nhân vật phản diện: "Nhưng mà, trung gian hẳn là có một quá trình." Mặc dù hiện giờ Ngụy Thành bất mãn đối với căn cứ Tinh Thành, nhưng bọn họ dựa vào cái gì có thể kéo hắn đi ăn máng khác, bọn họ có thể cam đoan căn cứ C sẽ cho hắn nhiều lợi ích hơn so với căn cứ Tinh Thành? Trọng yếu nhất là phải làm Ngụy Thành cam tâm tình nguyện.
Tống Hạo nghiêm túc gật đầu: "Tôi đã biết." Rồi cùng Đường Thanh Vinh ra khỏi biệt thự.
Hoàng Lam không biết bọn họ muốn đi làm gì, cô rất mơ hồ với cốt truyện này, hơn nữa, có hiệu ứng bươm bướm như cô, ai biết có giống với cốt truyện hay không?
Không giống cũng không sao, cô tin tưởng Tống Hạo và Đường Thanh Vinh sẽ xử lý tốt.