Hiện Đại [Edit] Dục Vọng Cưng Chiều Vợ Yêu - Điềm Điềm Tây Mễ Lộ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Benedict, 23 Tháng mười hai 2018.

  1. Wang_Ai_Yuan

    Bài viết:
    26
    Chương 10: Thấy rõ là hắn

    786

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lục Chiến Đình cơ hồ bị biểu cảm của Vân Vi chọc cười.

    Không thể không thừa nhận, vừa rồi Vân Vi ra tay đúng là chính là nhanh chuẩn lại tàn nhẫn, nếu là một người đàn ông bình thường, chỉ sợ đã bị đánh hôn mê.

    Cũng may hắn không phải một người đàn ông tầm thường.

    Tầm mắt Lục Chiến Đình dừng ở đôi môi đỏ khép hờ của Vân Vi, thiếu nữ vừa mới tắm xong, cơ thể trắng không tì vết, đôi môi đỏ lại đầy đặn, đỏ mọng giống như một loại quả.

    Miệng cô cứ quát lớn như thế, chắc là đang rất sợ hãi?

    Không thì sao mà lại nhắm chặt mắt thế?

    - Này, anh buông ra..

    Vân Vi thấy uy hiếp không có tác dụng, chân phải tranh thủ thời gian, nhắm nửa thân dưới của Lục Chiến Đình mà công kích.

    Cái chân nhỏ bị Lục Chiến Đình tóm trọn.

    Bị người xa lạ đụng vào da thịt, Vân Vi sợ hãi mở to mắt.

    Khuôn mặt tuấn tú phóng to lên, nhìn qua có chút lạ lẫm, đến lúc cô chớp chớp nhìn một lúc nữa, mới thấy đó là Lục Chiến Đình.

    Mặt Lục Chiến Đình đột nhiên nghiêm túc, khóe môi khó thấy hiện lên ý cười:

    - Ba năm sao? Vô thời hạn cũng được.

    Nếu như ở bên cạnh em.

    - A.. Đình thiếu. Tại sao lại là anh?

    Vân Vi vội vàng thu chân lại, cố gắng thoát khỏi Lục Chiến Đình.

    Da thịt cô quá mức tinh tế, lúc thoát khỏi bà tay hắn còn lưu lại cảm giác chân thật.

    Vân Vi hơi thả lỏng, Lục Chiến Đình nổi tiếng là thiên tài thương nghiệp, chắc chắn không phải vào nhà cô trộm đồ?

    Vân Vi kỳ quái hỏi:

    - Anh vào đây bằng cách gì?

    - Em sống ở đây một mình?

    Lục Chiến Đình hơi hơi nhíu mày, không trả lời mà hỏi lại.

    - Đúng vậy. Cũng may là anh.

    Trên mặt Vân Vi thoáng hiện lên tia sợ hãi.

    Lục Chiến Đình có chút không vui:

    - Sống một mình? Sẽ có chút nguy hiểm.

    - Sau khi vào đại học tôi đều sống một mình mà.

    Vân Vi giơ nắm tay nhỏ lên

    - Bởi vì là anh, đổi lại là người đàn ông khác, đã sớm bị tôi đánh xỉu.

    Lục Chiến Đình nhíu mày:

    - Chuyện vừa rồi nên báo cảnh sát. Chứ không phải dùng nắm đấm mà đi liều mạng.

    - Tôi tự luyện võ ở nhà rồi.

    Nắm đấm của Vân Vi nhanh chóng quét đến mặt Lục Chiến Đình.

    Lục Chiến Đình bắt lấy tay cổ tay cô, khép mắt nhìn cô:

    - Muốn mưu sát chồng em à?

    - Chồng gì chứ?

    Vân Vi nhất thời không phản ứng kịp.

    - Muốn tôi nhắc lại việc ở bệnh viện sao?

    Vân Vi nhìn đến chiếc vòng ngọc chói lọi trên tay, rốt cuộc mới phản ứng lại, cô với hắn đã hứa hôn.

    Vân Vi kinh ngạc:

    - Anh tới tìm tôi sao?

    - Từ hôm nay trở đi, tôi sẽ ở lại chỗ này.

    Lục Chiến Đình dứt khoát nói.

    Hắn vốn dĩ mang theo hành lý.

    Cảnh tượng vừa rồi làm hắn kiên định hơn nữa.

    - Sao có thể được?

    Vân Vi nghĩ đến việc mình giả heo ăn hổ, kế hoạch trả thù Bạch Văn Bình và Hoa Toa Toa đang trên con đường thành công, nếu Lục Chiến Đình xuất hiện thì phải làm sao?

    - Đây là bất động sản của tôi nên tôi có quyền.

    Lục Chiến Đình nghiêm túc nhìn cô

    - Huống chi tôi còn là vị hôn phu của em, có nghĩa vụ bảo vệ an toàn cho em.

    Vân Vi không nghĩ rằng đây là bất động sản của hắn.

    Chả trách dì Kỷ muốn mua mà hắn không chịu bán.

    Nơi ở của Lục Chiến Đình, cũng không phải nơi có thể tùy tiện bán.

    Vân Vi không muốn mất tự do:

    - Tôi không cần ai bảo vệ.

    - Em còn nhỏ.

    Lục Chiến Đình nhìn lướt qua người cô.

    Hiện tại hắn đã trở thành vị hôn phu của cô.

    Chuyện của cô, hắn có trách nhiệm gánh vác.

    - Tôi không có nhỏ!

    Vân Vi không muốn bị hắn xem thường, ưỡn ngực nói.

    Lưng cô vươn thẳng lên.

    Hơi thở của thiếu nữ ở tuổi thanh xuân thơm như hoa quả mới chín.

    Áo tắm dài cũng không có quấn chỉnh tề, ôm sát, lộ ra đường cong mê người.
    786
     
  2. Benedict

    Bài viết:
    1
    Chương 11: Sợi dây chuyền kim cương

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ánh mắt Lục Chiến Đình quét tới bên người Vân Vi.

    Nhìn bằng mắt thường mà suy nghĩ mặc dù bàn tay của mình đủ lớn cũng không thể nắm hết được sự ngọt ngào của cô ấy bằng một tay.

    Đột nhiên, khuôn mặt tuấn tú của Lục Chiến Đình phóng đại ở trước mắt Vân Vi, anh ghé sát vào tai cô nói:

    - Thật sự rất lớn a!

    Vân Vi mơ hồ không hiểu được lời anh nói có ý gì, vội vàng cúi đầu nhìn chỉ thấy áo choàng tắm hơi lỏng lẻo làm lộ ra đường cong trắng trẻo và mịn màng.

    Cô vội vàng đưa tay quấn chặt lấy mình.

    Lục Chiến Đình đứng thẳng người lên.

    - Hoặc là tôi ở lại hoặc là em dọn đi.

    Vân Vi tức giận đến mức muốn xông lên cào xé anh.

    Nhưng nghĩ lại, bây giờ cô phải đối phó với Bạch Văn Bình và Hoa Toa Toa, làm sao cô có thể chuyển đi được chứ?

    Giọng điệu bình thản và lãnh đạm của anh khiến cô có chút ngứa mắt.

    - Anh muốn thế nào cũng được. Tùy anh vậy!

    Cuối cùng cô cũng thỏa hiệp, nghĩ lại mặc dù Lục Chiến Đình có xấu đến đâu vẫn tốt hơn nhiều so với Bạch Văn Bình.

    - Có rất nhiều phòng, anh tùy ý chọn đi.

    Nói xong, cô đẩy anh ra khỏi phòng mình.

    Liếc mắt nhìn thấy vali của anh đã đặt sẵn trong phòng khách, Vân Vi nghiến răng thầm nghĩ, xem ra người đàn ông này đã chuẩn bị sẵn sàng để ở đây trước rồi.

    Cô trở về phòng và leo lên giường, mặc dù hơi không quen nhưng cô cũng nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

    Đêm nay, cô ngủ rất ngon.

    Sáng sớm hôm sau, Vân Vi thức dậy sau đó đi qua ngôi nhà bên cạnh làm một vài thứ.

    Trước đây, Bạch Văn Bình và Hoa Toa Toa đã ở trong căn nhà này xảy ra quan hệ ái muội nhưng bởi vì vết thương trên đầu chưa lành nên cô mới không để ý.

    Vân Vi biết rằng sự việc này chắc chắn chưa thể kết thúc. Hơn nữa, dựa trên tính cách của hai người kia, sẽ gây bất lợi cho mình. Vân Vi sẽ không để cho họ có bất kỳ cơ hội nào nữa.

    Cô ấy lắp đặt một máy quay lỗ kim ở đây để quay lại mọi thứ trong ngôi nhà này. Nếu trong tương lai, hai người bọn họ muốn tìm cô gây phiền toái, Vân Vi cô sẽ lấy bằng chứng này đánh vào mặt đôi cẩu nam nữ đó.

    Sau khi cài đặt xong máy quay, cô vỗ tay:

    - Xong rồi!

    Lại nhìn quanh phòng, Vân Vi lấy chiếc vòng cổ kim cương rồi cầm nó trên tay. Sợi dây chuyền này là do mẹ của cô tặng, rất quý trọng.

    Trước đây, bởi vì còn quá nhỏ nên cô không bao giờ lấy nó ra. Nhưng bây giờ nó lại rất có ích với cô.

    Cô tuyệt đối sẽ không bao giờ cho phép bất cứ sai sót nào xảy ra.

    Cốc cốc cốc.

    Vừa dứt lời, Vân Vi đã nghe thấy tiếng gõ cửa.

    Cô nhìn qua mắt mèo, thấy Bạch Văn Bình và Hoa Toa Toa đang ở ngoài cửa.

    Hai người bọn họ đứng đó hôn nhau và hoàn toàn không để Vân Vi vào mắt.

    Vân Vi mở cửa với nụ cười ngốc nghếch:

    - Anh Văn Bình, Toa Toa, hai người đến rồi à?

    - Vân Vi, dì Kỷ đâu? Bà ấy có mang dây chuyền đưa tôi không?

    Son môi của Hoa Toa Toa bị Bạch Văn Bình hôn đến lem hết ra.

    Nhưng mà, anh ta cũng không sợ Vân Vi phát hiện, nóng lòng hỏi.

    Vân Vi chế nhạo từ tận đáy lòng, nhưng khuôn mặt vẫn rất ngọt ngào:

    - Dì Kỷ vừa mới đi. Bà ấy đã đưa sợi dây chuyền cho em.

    Nói xong, cô lấy chiếc vòng cổ kim cương sáng chói trong tay ra đưa trước mặt Bạch Văn Bình.

    Viên kim cương cao cấp sáng lấp lánh, Vân Vi nghe thấy thanh âm hai người trước mặt mỗi người nuốt một ngụm nước bọt một cách rõ ràng.

    Hoa Toa Toa liền đưa tay ra chộp lấy.

    - Vân Vi, đưa cho mình!

    Nhưng lần này, cô ta không thành công nắm được sợi dây chuyền như mọi khi.

    Vân Vi đã cất chiếc vòng cổ và cho vào túi của mình.

    - Vân Vi..

    Hoa Toa Toa rất nôn nóng, muốn tóm lấy Vân Vi cướp lấy sợi dây chuyền kia làm của riêng mình ngay lập tức.
     
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng chín 2021
  3. Benedict

    Bài viết:
    1
    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Chỉnh sửa cuối: 7 Tháng chín 2021
  4. Benedict

    Bài viết:
    1
    Chương 13: Bước đầu thành công

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dù sao thì nhà họ Bạch có quan hệ tốt với nhà họ Vân, anh vẫn không muốn trực tiếp xé rách mặt mũi với nhà họ Vân.

    Nếu không phải Vân Vi quá kiêu ngạo và không bao giờ để anh hôn mặc dù hai người là người yêu. Thậm chí cô ấy còn hiếm khi cho anh nắm tay, thì anh sẽ không bị Hoa Toa Toa mê hoặc.

    Hoa Toa Toa nhấn đầu Bạch Văn Bình.

    - Anh ngốc à?

    - Đầu của Vân Vi bị đánh. Người nhà họ Vân sớm muộn gì cũng sẽ biết. Một khi đã biết, chúng ta phải lấy được thứ gì đó từ Vân Vi. Bất quá có thể..

    Bạch Văn Bình suy nghĩ. Hoa Toa Toa nói tiếp:

    - Nếu bây giờ không nắm lấy cơ hội này thì sau này còn cơ hội nào nữa?

    - Khi sợi dây chuyền không còn nữa, chúng ta sẽ đổ hết mọi việc cho Vân Vi vì não cô ta có vấn đề có thể tự mình làm mất nó ở đâu đó.

    Bạch Văn Bình gật đầu nói:

    - Vẫn là em thông minh.

    Vân Vi nghe được tất cả những lời bọn họ nói.

    Cũng may hiện tại đầu óc cô tỉnh táo, nếu không, thật sự để đôi cẩu nam nữ này gặm mất không còn một mẩu xương.

    Nhớ lại trước đây những chàng trai theo đuổi Vân Vi đếm không xuể.

    Vân Vi nghĩ rằng chắc lúc trước não bị úng nước mới có thể đồng ý làm bạn gái của anh ta.

    Bạch Văn Bình và Hoa Toa Toa xoắn xuýt bước ra ngoài.

    Vân Vi chào tạm biệt họ với một nụ cười giản dị.

    Khi cánh cửa đóng lại, nụ cười trên mặt cô dần biến thành một nụ cười mỉa mai châm chọc.

    Vân Vi ngay lập tức bước tới khóa cửa lại, trở về phòng mình và mở két sắt.

    Trong đó chứa đầy đồ trang sức mà Bạch Văn Bình và Hoa Toa Toa từng lấy trộm đem đi bán trước đây.

    Vân Vi kiểm tra lại, mặc dù không phải tất cả các đồ trang sức đã trở lại, nhưng số lượng đồ trang sức cũng không chênh lệch lớn lắm.

    Lần này cô tìm đến dì Kỷ là một quyết định cực kỳ đúng đắn.

    Trận chiến đầu tiên sau khi tỉnh dậy, đã giành chiến thắng!

    Sau khi đóng cửa, Vân Vi duỗi eo quay trở lại phòng của Lục Chiến Đình.

    Vừa định mở cửa, cửa phòng đã mở ra trước mặt Vân Vi. Đập vào mắt là hình bóng Lục Chiến Đình trong bộ đồ ngủ. Cô thẫn thờ nhìn một lúc lâu mới ngước lên, để ý thấy anh cao hơn cô một cái đầu.

    Điều đầu tiên, Vân Vi nhìn thấy là hàng mi dài và thẳng và sau đó là khuôn mặt góc cạnh sắc nét của anh ấy.

    Nghĩ nghĩ người đàn ông này cũng khá đẹp trai, cô đã từng nhìn thấy rất nhiều mỹ nam, nhưng không ai trong số họ vừa có khí chất lại vừa đẹp như vậy.

    Lục Chiến Đình hỏi:

    - Nhìn đủ chưa?

    Vân Vi giật mình rồi chạy vọt vào phòng.

    Liền ngửi thấy mùi thức ăn trong phòng Vân Vi nuốt nước miếng.

    - Làm sao vậy?

    - Ăn rồi?

    Lục Triển Chiêu hỏi, không đợi cô trả lời đã dẫn cô vào bàn.

    - Woa, sushi!

    Vân Vi đã lâu không được ăn những loại thức ăn này rồi.

    Vừa rồi Bạch Văn Bình mang đến cho cô món cháo nguội và củ cải rẻ tiền. So với những thứ đó, những món ngon này thực sự rất ngon.
     
  5. Benedict

    Bài viết:
    1
    Chương 14: Mối quan hệ nam nữ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vân Vi đưa tay lấy một miếng sushi có vị bơ bỏ vào miệng, cơm rất thơm hòa quyện cùng hương vị rau củ đậm đà khiến cô càng muốn ăn.

    Cô ăn một hơi, và bụng đã no căng. Niềm vui sướng thỏa mãn dâng lên trong lòng.

    Cô đang chuẩn bị ăn miếng tiếp theo thì cửa phòng có ai đang mở khóa. Miếng sushi chưa kịp đưa lên môi, dì Kỷ đã bước vào.

    Khuôn mặt của dì Kỷ mang theo nụ cười, nhưng khi nhìn thấy Lục Chiến Đình và bộ đồ ngủ mà anh đang mặc, bà liền thu lại nụ cười trên môi.

    Bà nhận ra Lục Chiến Đình liền bước nhanh đến bên cạnh anh.

    - Thiếu gia Đình!

    - Dì Kỷ!

    Lục Chiến Đình đáp lại một cách lịch sự.

    Cả dì Kỷ và Vân Vi đều khá ngạc nhiên. Đối với việc dì Kỷ biết Lục Chiến Đình cũng không có gì đáng ngạc nhiên. Là một quản gia có trình độ chuyên môn, dì Kỷ chắc chắn sẽ nhớ đến Lục Chiến Đình là một người đàn ông kiêu hãnh và là một thần đồng kinh doanh.

    Nhưng thật sự không thể tin được một người như Lục Chiến Đình lại có thể biết được dì Kỷ.

    Dì Kỷ dĩ nhiên không ngờ Lục Chiêu Nghi nhìn thoáng qua đã nhận ra mình, nhưng bà nhanh chóng trở lại tâm trạng bình thường.

    Giọng điệu của dì Kỷ trở nên cứng rắn hơn.

    - Thiếu gia Đình ở đây qua đêm?


    - Ừ!

    Lục Chiến Đình gật đầu, như thể đó là chuyện đương nhiên.

    - Thiếu gia Đình, Vân Vi là con cả của nhà họ Vân, cô ấy còn chưa đủ 18 tuổi. Sống chung với thiếu gia Đình có lẽ là không thích hợp.

    Dì Kỷ lập tức nắm lấy tay Vân Vi.

    - Cô chủ, thiếu gia Đình không làm gì con đúng không?

    Nhìn thấy dì Kỷ muốn cởi quần áo để kiểm tra, Vân Vi cười nói:

    - Dì Kỷ, đừng quá căng thẳng.

    - Mối quan hệ giữ con và Chiến Đình chỉ là quan hệ nam nữ thuần túy..

    Lục Chiến Đình lặp lại.

    - Đúng vậy, một mối quan hệ nam nữ.

    Những lời này khiến dì Kỳ nhảy dựng lên.

    - Cái gì, con có quan hệ nam nữ?

    - Cô chủ ơi, con phải rời đi ngay lập tức! Nếu thiếu gia Đình không chuyển đi, chúng ta sẽ đi.

    Dì Kỷ dắt Vân Vi và định rời đi.

    - Dì Kỷ.

    Giọng nói của Lục Chiến Đình bình tĩnh, tuy chỉ là câu trần thuật đơn giản của anh ta nhưng lại giống như mệnh lệnh không thể phản kháng.

    Dì Kỷ dừng lại.

    Ánh mắt Lục Chiến Đình trầm xuống, vẻ mặt nghiêm nghị nói:

    - Tôi và Vân Vi đã xác nhận đính hôn rồi, khi nào cô ấy học xong chúng tôi sẽ tổ chức hôn lễ.

    - Chuyện gì?

    Dì Kỷ nghi ngờ mình nghe nhầm.

    - Tôi rất thích Vi Vi. Dì Kỷ không có tín nhiệm với tôi sao?

    Lục Chiến Đình thần sắc bình tĩnh, trên người có khí chất của một cao nhân, khiến người ta không thể nghi ngờ.

    Dì Kỷ do dự một lúc, bà biết nhà họ Lục là gia tộc giàu có quyền thế, Lục Chiến Đình lại càng xuất chúng hơn. So với Bạch Văn Bình, cậu ấy là một người đáng tin cậy hơn.

    Nhưng nhà họ Vân là chủ của bà, mọi việc bà làm đều phải trung thành với nhà họ Vân.

    Bà nhìn Vân Vi.

    - Thưa cô chủ, chuyện này..

    - Dì Kỷ, con đã đồng ý chuyện này với Chiến Đình.

    Vân Vi xác nhận.

    - Dì Kỷ, đây là bí mật của con. Con không muốn gia đình lo lắng về nó. Khi đến thời điểm thích hợp, Chiến Đình và con sẽ thông báo với công chúng.

    Đôi mắt cô ấy trong veo, nói với một giọng điệu kiên quyết. Dường như mọi thứ cô ấy đều có thể tự gánh vác.

    Dì Ji thở dài.

    - Cô chủ ơi, con được bà chủ giao cho ta chăm sóc tốt..

    - Dì Kỷ đừng lo, con còn phải nhờ dì Kỷ giúp mà đúng không?

    Đối với dì Kỷ, Vân Vi luôn là chủ nhân và cũng là người quan trọng nhất. Bà ấy có thể chăm sóc cho Vân Vi, nhưng cô ấy không thể can thiệp quá nhiều vào cuộc sống của cô ấy.
     
    Chỉnh sửa cuối: 8 Tháng chín 2021
  6. Benedict

    Bài viết:
    1
    Chương 15: Nhẫn chống sói

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dì Kỷ nhìn Lục Chiến Đình rồi nhìn Vân Vi, và nói:

    - Được rồi, dì Kỷ sẽ giúp con giữ bí mật này.

    - Cảm ơn dì Kỷ!

    Vân Vi cười tươi như hoa.

    Sau đó, dì Kỷ đi giúp Vân Vi dọn phòng.

    Lục Chiến Đình tiến lại gần Vân Vi. Ngay khi cơ thể nam tính của anh nghiêng về phía mình, cô cảm thấy có một chút căng thẳng.

    - Lục Chiến Đình, anh đang làm gì vậy?

    Vân Vi vội khẩn trương hỏi.

    Lục Chiến Đình nắm tay cô và đeo thứ gì đó vào ngón tay của cô.

    - Nhẫn?

    Vân Vi khóe môi giật giật.

    - Lục Chiến Đình, bà của anh đã tặng cho tôi chiếc vòng rồi, anh còn đưa tôi chiếc nhẫn nữa là sao?

    Lục Triển Chiêu nhướng mày.

    - Chính xác mà nói, đó là chiếc nhẫn chống sói.

    Vân Vi nhìn kỹ hơn và phát hiện ra rằng chiếc nhẫn này không phải là một chiếc nhẫn bình thường.

    Chiếc nhẫn được trang trí trông giống như viên pha lê nhưng thực chất lại là một vũ khí sắc nhọn, nếu ai đó muốn nắm lấy tay cô, nhất định sẽ bị đâm thủng máu.

    Nụ cười của Vân Vi rạng rỡ hơn hẳn.

    - Thật tuyệt, tôi thích món quà này. Cảm ơn anh, Chiến Đình.

    Nụ cười của cô ấy làm trái tim anh trở nên ấm áp.

    Vân Vi không biết đó có phải là ảo giác của mình hay không, khi nhìn thấy ánh mắt anh ấy lóe lên điều gì đó.

    Nhưng ngay sau đó, cô đã chìm đắm trong niềm vui sướng từ chiếc nhẫn đặc biệt này mang lại và tò mò cúi đầu sờ soạng nghiên cứu.

    Vào buổi chiều, ngay khi dì Kỷ và Vân Vi đi đến phòng bên cạnh, Bạch Văn Bình và Hoa Toa Toa cũng đến.

    Hoa Toa Toa nịnh nọt đi theo bên cạnh dì Kỷ và nói:

    - Dì Kỷ, con đã giúp Vân Vi thu dọn tất cả đồ trang sức và cất chúng vào tủ sắt cho cậu ấy.

    - Ừ.

    Dì Kỷ gói ghém tất cả đồ trang sức của Vân Vi. Thấy đã đầy đủ không chênh lệch lắm, bà hài lòng nói:

    - Bây giờ tôi sẽ trở lại nhà họ Vân. Đã đến lúc những món trang sức này phải được làm sạch sẽ.

    Hoa Toa Toa đi theo dì Kỷ để lấy lòng bà.

    Túi xách của cô ta đặt sang một bên, trong đó có một sợi dây chuyền kim cương giả.

    Để làm giả, cô ta đã phải bỏ ra rất nhiều tiền để mời một bậc thầy dân gian làm giả chiếc vòng cổ kim cương này.

    Ngay sau khi dì Kỷ rời đi, cô ta có thể thay thế chiếc vòng cổ thật của Vân Vi bằng chiếc vòng cổ giả của mình.

    Tuy nhiên, khi mà Hoa Toa Toa đang quay xung quanh dì Kỷ, thì Bạch Văn Bình cũng đi vào phòng tắm.

    Nhân lúc này, Vân Vi mở túi của Hoa Toa Toa cho chiếc vòng cổ thật của mình vào, lấy chiếc vòng cổ giả của cô ta ra và bỏ vào túi.

    Sau khi làm tất cả những chuyện này, Vân Vi nở một nụ cười ngọt ngào ranh mãnh.

    Còn Hoa Toa Toa không hề biết việc vừa xảy ra mà vẫn đang nịnh nọt lấy lòng dì Kỷ nói:

    - Khi nào dì Kỷ về, con sẽ tiễn dì.

    - Cô không cần tiễn, tôi sẽ tự mình đến sân bay.

    Dì Kỷ thu dọn đồ trang sức cho Vân Vi rồi xách hành lý ra ngoài.


    Trước khi dì Kỷ đi ra ngoài, bà ấy đã đưa cho Vân Vi một cái nhìn.

    Cô ra hiệu cho bà yên tâm.

    Sau khi dì Kỷ rời đi, Hoa Toa Toa búng tay, rồi suy nghĩ chiếc vòng cổ của Vân Vi sẽ là của mình nhanh thôi.

    Cô ta bước đến chỗ Vân Vi và ngồi xuống.

    - Vân Vi, dì Kỷ có đưa cho cậu sợi dây chuyền kim cương kia không?

    - Đưa cho mình đi.

    Vân Vi cười ngọt ngào, lấy ra chiếc vòng cổ giả vừa thay từ trong túi ra.

    Cô ấy cầm sợi dây chuyền giả trên tay và đưa cho Hoa Toa Toa xem.

    Hoa Toa Toa ánh mắt mừng rỡ.

    - Để mình xem, cho mình xem đi.

    Bạch Văn Bình lúc này cũng từ phòng tắm đi ra, nhìn thấy sợi dây chuyền này, anh lập tức sáng mắt.

    Sợi dây chuyền mà Vân Vi đang cầm là thứ mà Hoa Toa Toa đã tìm được người làm giả.

    Nhưng bọn họ đã bị lóa mắt bởi những lợi ích to lớn mà nó mang lại mà không biết rằng chiếc vòng cổ này là hàng giả mình đưa tới.

    - Nó quá lộng lẫy và hoàn hảo. Độ sáng của viên kim cương này, đúng là tác phẩm thủ công hoàn hảo, còn sự tỏa sáng lấp lánh của chiếc vòng cổ này..

    Hoa Toa Toa liên tục khen ngợi.
     
  7. Benedict

    Bài viết:
    1
    Chương 16: Tráo đổi thật giả

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong mắt Bạch Văn Bình, sợi dây chuyền này chỉ như một tờ chi phiếu có giá trị không nhỏ.

    Công việc kinh doanh của gia đình họ Bạch không lớn, nhưng vài năm trở lại đây nhờ có sự trợ giúp của nhà họ Vân đã phát triển hơn trước rất nhiều. Nhưng so với việc kinh doanh của nhà họ Vân, nhà họ Bạch thật sự không tính là gì.

    Bạch Văn Bình bây giờ vẫn đang học đại học, nhưng vẫn luôn mơ mộng có thể kiếm được tiền.

    Hoa Toa Toa đã chỉ cho anh ta một cách để giúp anh ta dụ dỗ được Vân Vi, từ đó có thể đổi hoàng tử cho con mèo cầy, dùng sợi dây chuyền giả trong túi của cô ấy để đổi lấy sợi dây chuyền thật của Vân Vi.

    Bạch Văn Bình nhận lời đề nghị của Hoa Toa Toa và ngay lập tức đi đến ngồi đối diện với Vân Vi, đánh lạc hướng sự chú ý của cô.

    Vân Vi giả vờ như không biết gì mà vẫn mỉm cười ngọt ngào với Bạch Văn Bình. Anh ta bị nụ cười của cô làm rung động.

    Xét về ngoại hình, Vân Vi rất xinh đẹp, ngọt ngào, khí chất tao nhã không ai sánh được với cô. Nhưng nói về kiến thức, sở thích và kỹ năng giường chiếu thì Hoa Toa Toa phải hơn hẳn - mặc dù Bạch Văn Bình chưa có cơ hội cùng với Vân Vi làm chuyện này.

    Nghĩ đến đây, anh đưa tay ra muốn nắm lấy tay của Vân Vi, muốn hôn lên đó.

    Vân Vi theo bản năng cảm thấy ghê tởm với hành động của anh ta. Nên trước khi anh chạm vào mình, cô đã nhanh chóng đút tay vào túi.

    - Vi Vi, tới đây vươn tay ra, anh sẽ cho em kẹo.. Bạch Văn Bình dỗ dành.

    Nhìn thấy anh ta vẫn cho rằng mình là kẻ ngốc. Cô cau mày nở nụ cười đa tình, khóe môi khẽ nhếch lên khiến lòng Bạch Văn Bình càng thêm rối bời.

    Giọng của Bạch Văn Bình càng trở nên nhẹ nhàng hơn.

    - Vi Vi, anh Văn Bình có thứ muốn đưa cho em..

    Vân Vi biết Bạch Văn Bình không có ý tốt, liền nhớ tới chiếc nhẫn mà Lục Chiến Đình đã tặng.

    Cô xoay mặt gai của nhẫn trong túi theo hướng lòng bàn tay. Sau đó ngoan ngoãn đưa tay ra chủ động nắm tay Bạch Văn Bình, vừa nói như một đứa trẻ.

    - Anh Văn Bình định cho em thứ gì tốt?

    Thấy cô đưa tay ra, Bạch Văn Bình sốt sắng muốn nắm lấy tay cô, ngay lập tức muốn hôn lên bàn tay ấy. Nhưng Vân Vi đã giữ chặt tay anh ta lại.

    Ngạnh trên chiếc nhẫn chống sói ngay lập tức đâm xuyên qua lòng bàn tay của Bạch Văn Bình.

    Anh ta đứng bật dậy như bị điện giật.

    - Vân Vi, em làm gì vậy?

    - Hehe, em không làm gì cả..

    Cô cười và tiếp tục giả ngu.

    Bạch Văn Bình nhìn lòng bàn tay mình đang rỉ máu, thật là kinh khủng.

    Hoa Toa Toa cũng đột ngột đứng lên và nói:

    - Vân Vi, cái gì trong tay cậu vậy?

    - Đây là hiếc nhẫn mà dì Kỷ đưa cho mình, nói là để mình chơi cùng.

    Yun Wei nói một cách "ngớ ngẩn".

    Bạch Văn Bình lòng bàn tay như bị đâm, trong lòng rất khó chịu.

    - Thật là xui xẻo, còn không mau ném đi.

    - Ô ô ô, đây là của dì Kỷ không thể vứt bỏ.

    Vân Vi bật khóc như một đứa trẻ.

    - Anh Văn Bình, anh thật hung dữ. Em, Vi Vi sợ quá, anh tự cầm tay em, ô ô ô..

    Hoa Toa Toa trừng mắt nhìn Bạch Văn Bình.

    - Anh Văn Bình, anh bớt được ăn của mà còn suy nghĩ xem có gì trong nồi đi.

    Bạch Văn Bình biện giải.

    - Đây không phải em muốn là anh giữ cô ấy ổn định sao?

    - Bây giờ liền đổi lại à?

    Dựa vào sự ngu ngốc hiện giờ của Vân Vi, Bạch Văn Bình và Hoa Toa Toa không có quá nhiều lo lắng.

    - Đổi đi. Lấy đi!

    Hoa Toa Toa đắc ý cười.

    Cô ta không biết rằng sợi dây chuyền trong túi hiện tại của cô đã là thật mà vui vẻ đổi lấy chiếc giả xem như một bảo bối.

    Sau đó, cô ta lấy ra sợi dây chuyền thật trả lại cho Vân Vi.

    - Vân Vi, sợi dây chuyền của cậu, trả lại cho cậu nè. Cất đi đừng để bị kẻ xấu lừa mất đó.
     
  8. Benedict

    Bài viết:
    1
    Chương 17: Thư mời

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vân Vi cầm lấy sợi dây chuyền thật trên tay nói:

    - À, dì Kỷ nói kẻ xấu sẽ bị sét đánh, Vi Vi nhất định sẽ chú ý.

    Hoa Toa Toa và Bạch Văn Bình đều cười ngượng nghịu.

    Tuy nhiên, Hoa Toa Toa và Bạch Văn Bình lại vô cùng phấn khích khi đổi thành công sợi dây chuyền kim cương vào tay, họ không quan tâm lắm đến chuyện này mà bắt đầu nói về chuyện của tối hôm nay.

    Hoa Toa Toa nói:

    - Trong lớp tân sinh, ngoài Vân Vi, Giản Chỉ Phi cũng rất có thế lực. Gia đình cô ấy là người ở thành phố này, vì vậy phải tìm cơ hội kết bạn làm quen với cô ấy.

    - Tối nay, Giản Chỉ Phi sẽ tổ chức tiệc sinh nhật lần thứ mười tám, chúng ta phải chuẩn bị một món quà.

    Bạch Văn Bình đồng ý với lời của Hoa Toa Toa.

    - Món quà.. đây là chiếc vòng cổ kim cương. Tôi sẽ tặng cô ấy một chiếc váy phù hợp trong đêm nay.

    Hoa Toa Toa đã nghĩ về điều này từ lâu và tự tin nói:

    - Cô Giản là một người yêu kim cương.

    Văn Bình nói ngay:

    - Không cần nói thêm nữa, chúng ta mau tới đó đi.

    Vân Vi nhìn bọn họ rời đi, rồi chìm vào suy nghĩ.

    Trường đại học mà cô theo học rất nổi tiếng trên cả nước. Bởi vậy điều kiện của trường đại học này rất nghiêm ngặt - bạn phải vượt qua các kỳ kiểm tra rất khắt khe trước khi được vào trường để học tập. Loại khắc nghiệt này thậm chí rất ít được nhìn thấy trên thế giới.

    Và sau khi nhập học, mặc dù không khí học tập bình thường rất thoải mái, nhưng việc kiểm tra học kỳ, hàng năm vẫn rất nghiêm ngặt.

    Nếu bạn trượt mỗi kỳ thi, bạn có thể phải thi lại, hoặc lưu ban và thậm chí bạn có thể bị đuổi học. Bất kể xuất thân của gia đình học sinh như thế nào, dù là con nhà giàu hay khá giả hoặc bình dân đều được đối xử bình đẳng.

    Chính vì những quy định chặt chẽ và công bằng này mà tất cả các sinh viên khi ra trường đều tuân thủ pháp luật và phát triển rất tốt. Nên rất nhiều người mong muốn được theo học ở trường đại học này.

    Giản Chỉ Phi là bạn cùng lớp với Vân Vi, con cả trong gia đình họ Giản, rất có thế lực và quyền lực, được nhiều bạn học săn đón.

    Cả Vân Vi và Giản Chỉ Phi đều là những người giỏi nhất, nhì lớp.

    Tuy nhiên, Vân Vi nghĩ rằng mình đã mất trí nhớ trong ba tháng này, và có lẽ đã bỏ lỡ rất nhiều kiến thức và bài tập.

    Hôm nay, Giản Chỉ Phi tổ chức sinh nhật mười tám tuổi, trên người sẽ xuất hiện chiếc vòng cổ giả mà Hoa Toa Toa dối trá kia tặng.

    Vì Hoa Toa Toa muốn dùng chiếc vòng cổ kim cương này để lấy lòng Giản Chỉ Phi trong bữa tiệc tối nay, nên Vân Vi không thể để cô ta thành công được.

    Tuy nhiên, Giản Chỉ Phi có địa vị cao quý, bữa tiệc tối đón sinh nhật của cô ấy phải rất hoành tráng, nếu không có thư mời thì e rằng sẽ không vào được.

    Vân Vi và Giản Chỉ Phi chưa tiếp xúc nhiều nên chưa thân quen, vì vậy lần này cô không nhận được thư mời từ Giản Chỉ Phi.

    Vân Vi cau mày và quay trở lại phòng của Lục Chiến Đình.

    Thật ra, dì Kỷ không rời đi, dì nói muốn đi chỉ để che mắt mọi người.

    Thấy cô ấy có chút xúc động khi quay lại, dì Kỷ vội vàng hỏi:

    - Con có chuyện gì vậy? Chuyện gì xảy ra?

    - Con muốn dự tiệc sinh nhật của một bạn cùng lớp, nhưng vẫn đang suy nghĩ xem nên làm thế nào để có được thư mời.

    Vân Vi ra hiệu cho dì Kỷ đừng lo lắng.

    - Bạn học nào? Dì Kỷ xem giúp con nhé!

    Dì Kỷ vội vàng hỏi.

    Vân Vi đáp:

    - Giản Chỉ Phi.
     
  9. Benedict

    Bài viết:
    1
    Chương 18: Dự tiệc

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cùng lúc đó, Vân Vi lắc đầu. Không phải cô ấy không tin vào khả năng của dì Kỷ. Nếu là một gia đình bình thường, dì Kỷ còn có thể tự mình lo liệu. Nhưng Giản Chỉ Phi không phải là một người bình thường.

    - Giản Chỉ Phi?

    Lục Chiến Đình đứng dậy và đưa một lá thư mời.

    Vân Vi cầm lấy và thấy đây là thư mời sinh nhật của Giản Chỉ Phi.

    Cô tràn đầy ngạc nhiên, nhưng có chút do dự:

    - Đây là thư mời của anh mà Chiến Đình..

    - Tôi có thể mang theo một người bạn nữ đi cùng.

    Lục Chiến Đình hơi hất cằm.

    - Ừ!

    Vân Vi nặng nề gật đầu.

    Dù sao cô và Lục Chiến Đình cũng là vợ chồng chưa cưới nên đi dự tiệc cùng nhau cũng không có gì là lạ.

    Chỉ cần không công bố ra bên ngoài, Bạch Văn Bình và Hoa Toa Toa sẽ không bao giờ biết chuyện này.

    Vân Vi mặc một chiếc váy đen có vài phần tinh nghịch, khuôn mặt trẻ trung và xinh xắn, làn da trắng mịn, lông mày đẹp cùng đôi môi căng bóng, tươi tắn.

    Không cần trang điểm, Vân Vi đã xinh đẹp và rất quyến rũ rồi.

    Khi Vân Vi xuất hiện tại bữa tiệc sinh nhật của Giản Chỉ Phi, cô đã sớm tách khỏi Lục Chiến Đình.

    Mặc dù vậy, nhưng ngay khi xuất hiện, cô đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người, một số chàng trai đã đến chào hỏi và bắt chuyện với cô.

    Đầu óc của Vân Vi không đặt vào chuyện này, cô dùng mắt tìm kiếm vị trí của Bạch Văn Bình và Hoa Toa Toa.

    Bữa tiệc sinh nhật của Giản Chỉ Phi mời rất nhiều bạn học và cũng có nhiều người có tiếng tăm, có quan hệ làm ăn với gia đình.

    Lục Chiến Đình lớn hơn Vân Vi và Giản Chỉ Phi rất nhiều, anh sẽ không bao giờ xuất hiện trong bữa tiệc của những đứa trẻ trong mắt của anh.

    Ngay khi xuất hiện, anh đã thu hút sự chú ý rất lớn của nhiều người. Không chỉ bởi kinh nghiệm thương trường nổi bật mà ngoại hình và khí chất của anh ấy cũng rất thu hút.

    Những đường nét trên khuôn mặt hoàn hảo như tạc tượng, dáng người cao và tư thế đứng thẳng khiến anh như cây trước gió khiến anh trở nên nổi bật trong đám đông.

    Đặc biệt so với những sinh viên vừa bước chân vào đại học, anh càng thể hiện sự uy nghiêm, độc đoán của một người lãnh đạo lâu năm.

    Ngay lập tức, nhiều người đến vây quanh chào đón anh một cách nhiệt tình và rất kính trọng.

    Tuy nhiên, hầu hết mọi người chỉ dám chào anh.

    Khí chất trên cơ thể Lục Chiến Đình quá sức hấp dẫn, khiến nhiều người không thể không quỳ gối trước mặt anh.

    Vân Vi nhìn Lục Chiến Đình với một ánh mắt khác, không ngờ, anh ấy thực sự nổi tiếng.

    Lục Chiến Đình lạnh lùng, chỉ khi chạm vào tầm mắt của Vân Vi, ánh mắt của anh ấy mới có độ ấm, còn mang theo ý tứ sâu xa.

    Vân Vi đang nhìn chằm chằm vào đôi mắt sâu thẳm của anh, bỗng nhiên cô có một chút xấu hổ.

    Cô thu lại ánh mắt của mình, cuối cùng cũng tìm thấy Bạch Văn Bình và Hoa Toa Toa.

    Hoa Toa Toa đang nói chuyện với người hầu của Giản Chỉ Phi. Cô ta rất giỏi trong việc giả vờ, thậm chí còn trở thành bạn thân của cô trước đây, điều này cho thấy bộ dạng hai mặt của cô ta.

    Một lúc sau, người hầu đưa Hoa Toa Toa lên lầu.

    Trên lầu, Giản Chỉ Phi đã mặc lên chiếc váy của mình và đang chọn trang sức phù hợp.

    Giản Chỉ Phi xinh đẹp kiêu kỳ, lông mày hơi hếch lên, là một phong cách độc nhất vô nhị của mỹ nhân.

    Hoa Toa Toa khen ngợi lấy lòng:

    - Chỉ Phi, bộ váy hôm nay bạn mặc rất hợp với màu da của bạn. Tôi luôn mơ ước được có một làn da khỏe mạnh màu lúa mì giống như bạn vậy.

    Giản Chỉ Phi được mọi người khen ngợi khá nhiều, nhưng Hoa Toa Toa có thể nói chi tiết như vậy, nên cô đã có cái nhìn khác về Hoa Toa Toa.

    Cô liếc nhìn Hoa Toa Toa.

    - Cảm ơn!

    Cô học cùng lớp với Hoa Toa Toa, nhưng không hiểu biết nhiều lắm về cô ta.
     
  10. Benedict

    Bài viết:
    1
    Chương 19: Mượn chiếc vòng cổ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hoa Toa Toa có thể đến dự tiệc sinh nhật là nhờ thư mời của Bạch Văn Bình.

    - Chỉ Phi, chiếc váy dài đen của bạn hôm nay rất đẹp, tôn lên màu da của bạn.

    Hoa Toa Toa nói.

    Giản Chỉ Phi thờ ơ. Có rất nhiều người đứng bên cạnh cô, bao gồm cả bạn của cô và người hầu.

    - Cái này tốt không?

    Bạn Giản Chỉ Phi buộc dây chuyền ngọc trai quanh cổ hỏi cô.

    Cô nhìn nó và lắc đầu.

    - Trân châu hơi cổ hủ.

    - Đổi thành vàng.

    Người bạn lại vội vàng nói.

    - Mấy cái hoàng kim này độ tuổi giống mẹ tôi hay mang, nên tôi không thể mang nó quá già.

    Giản Chỉ Phi lại lắc đầu.

    Cô bạn thân và người hầu lục tung chiếc hộp.

    Giản Chỉ Phi có tầm nhìn xa trông rộng, có rất nhiều thứ đồ trang sức và ngọc bích.

    Đến sinh nhật nàng đương nhiên phải ăn mặc thật lộng lẫy, người hầu lấy ra toàn bộ đồ trang sức, ngọc bích của nàng. Có rất nhiều đồ tốt.

    Tuy nhiên, hôm nay sau khi tìm kiếm một hồi lâu, lại không tìm thấy thứ gì đặc biệt bắt mắt để phù hợp với chiếc váy dài của cô ấy.

    Nhìn cái cổ trống trơn, đôi lông mày xinh xắn của Giản Chỉ Phi nhíu chặt lại.

    Người hầu và bạn cô đã tìm kiếm rất lâu, nhưng không tìm thấy thứ gì đó thích hợp.

    - Cái cổ trống trơn. Mặc dù váy đen rất đẹp, nhưng lại không có phụ kiện phù hợp..

    Giản Chỉ Phi đứng trước gương, cau mày.

    Thấy đúng lúc, Hoa Toa Toa cười nói:

    - Mình thấy cổ của cậu mảnh khảnh, xinh đẹp giống như thiên nga trắng, nhưng không có phụ kiện, nhìn có chút trống trải.

    Giản Chỉ Phi nhíu mày chặt hơn nữa.

    Cô bạn thân ở bên cạnh nói:

    - Nếu không được, cậu chỉ có thể thay váy..

    - Này, chiếc váy mà Giản Chỉ Phi đang mặc đẹp quá. Làm sao mà đổi được?

    Hoa Toa Toa lấy ra chiếc hộp trong tay không để lỡ mất cơ hội, cười nói:

    - Tối nay mình có một sợi dây chuyền kim cương phù hợp với váy của cậu. Sợi dây chuyền đắt tiền như vậy chỉ xứng với mỹ nhân như cô cả nhà họ Giản..

    Cô ta nói xong liền mở hộp ra.

    Khi chiếc hộp gấm được mở ra, chiếc vòng cổ kim cương sáng rực rỡ xuất hiện trước mặt Giản Chỉ Phi.

    Giản Chỉ Phi hai mắt sáng lên, từ nhỏ cô đã nhìn thấy vô số châu báu, nhưng chưa từng nhận trang sức có giá trị cao như vậy.

    Cô chưa bao giờ nhìn thấy chiếc vòng cổ có kiểu dáng và chất lượng như chiếc vòng cổ kim cương trước mặt mình.

    Không nói đến chất lượng của sợi dây chuyền kim cương, chỉ cần nhìn vào kiểu dáng, đơn giản nhưng nổi bật, phóng khoáng nó thực sự rất hấp dẫn.

    Mặc dù sợi dây chuyền của Hoa Toa Toa chỉ là hàng nhái nên màu sắc của viên kim cương và sợi dây chuyền không đẹp bằng hàng thật.

    Tuy nhiên, vì quá bắt mắt nên Giản Chỉ Phi đã bị mê hoặc khi nhìn thấy nó.

    Hoa Toa Toa nhân cơ hội nói:

    - Biết đến hôm nay là sinh nhật của cậu, nên mình có thể cho cậu mượn một đêm để tô điểm thêm cho trang phục sinh nhật hôm nay. Bởi vì, sợi dây chuyền này cũng là do một người bạn tặng cho mình nên mình không thể tặng nó cho người khác được.

    Giản Chỉ Phi không nghĩ tới sau khi nhận được món quà đắt tiền như vậy mà lại chỉ là cho mượn, nhưng nó rất đẹp mượn một đêm cũng không sao.

    Rốt cuộc cô rất thích chiếc váy dài trên người, chiếc vòng cổ kim cương này lain rất hợp với nó.

    Tuy nhiên, Giản Chỉ Phi nhướng mày và nói:

    - Những viên kim cương trên đây là thật?

    - Tối nay là bữa tiệc sinh nhật của tôi. Nó rất quan trọng. Tôi không muốn đeo những phụ kiện không chất lượng trên người.

    - Đừng lo, nó khẳng định là thật.

    Giản Chỉ Phi thấy phong cách này thật phóng khoáng và độc đáo, nó không phải là một sản phẩm bình thường, vì vậy cô ấy không còn nghi ngờ gì nữa.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...