Tiểu Thuyết [Edit] Bảo Bảo Kiêu Ngạo: Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu Vào! - Thượng Quan Nhiêu

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi makebyGau, 16 Tháng năm 2020.

  1. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 30: Người cha bí ẩn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hôm nay, không ngờ được người đàn ông khốn nạn năm đó thật sự đã tìm tới nhà, hơn nữa ngay cả giám định DNA cũng làm luôn rồi, Đường Tư Vũ cũng nhận ra giọng nói của hắn, đúng thật là người đàn ông năm năm trước.

    Bọn họ đúng thật là cha con ruột, điều này cô không thể nào phủ nhận.

    "Tiểu Hi, lần sau con muốn đi đâu, con phải nói cho mẹ biết trước, đừng làm cho mẹ lo lắng nữa, được không?" Đường Tư Vũ dặn dò con trai một tiếng.

    "Vâng! Con xin lỗi, con đã làm mẹ lo lắng." Đường Dĩ Hi chu cái miệng nhỏ nhắn nói xin lỗi.

    "Được rồi, mẹ không trách con." Đường Tư Vũ xoa đầu cậu, hôn nhẹ một cái.

    "Mẹ, nhìn thấy cha mẹ không vui sao?" cậu tò mò ngẩng đầu nhìn cô.

    Đường Tư Vũ nhìn đôi mắt ngây thơ trong sáng của con trai, cô đành nở nụ cười tươi: "Không có."

    "Hôm nay con hỏi cha rồi, cha chưa kết hôn, cũng không có bạn gái, vẫn còn độc thân đó ạ." cậu cười đến tít mắt.

    Đường Tư Vũ đứng hình mất mấy giây, cô đương nhiên biết con trai mình đang toan tính cái gì, vẻ mặt cô nghiêm túc nói cho cậu biết: "Tiểu Hi, mẹ sẽ không ở cùng một chỗ với cha con, sau này mẹ và cha con sẽ cùng chăm sóc cho con, nuôi con và yêu thương con."

    "Vì sao? Vì sao cha mẹ không ở chung với nhau?"

    "Đây là chuyện của người lớn, con còn nhỏ không hiểu đâu." Đường Tư Vũ vừa nói xong, tiếng chuông điện thoại vang lên, cô lấy ra xem, là Tô Hi gọi đến.

    "Này, Hi Hi, Cậu về nhà chưa?"

    "Ừm! Về rồi, Còn hai người thì sao? Khi nào thì về nhà đây?"

    "Đang ở dưới lầu, lên ngay đây."

    Cúp điện thoại, Đường Tư Vũ mang theo cậy nhóc đi vào thang máy, tới cửa nhà trọ của Tô Hi, tra mật khẩu vân tay đi vào, Tô Hi vui vẻ chạy ra đón.

    "Tiểu Hi có nhớ mẹ không?"

    "Nhớ!" Cậu nói xong, cũng hưng phấn thông báo cho cô một tin vui: "Mẹ nuôi, con tìm được cha con rồi! Mẹ xem, đây là oto đồ chơi cha tặng con."

    Tô Hi hết sức kinh ngạc nhìn cậu: "Cha con tặng?"

    "Dạ! Cha con có một công ty rất lớn, cha con rất đẹp trai còn đối với con rất tốt nữa, cha còn nói sẽ sống cùng với con nữa đấy!" cậu có chút hưng phấn quá mức.

    Tô Hi nghe xong trợn mắt, ngẩng đầu nhìn Đường Tư Vũ: "Chuyện gì sảy ra vậy?"

    Đường Tư vũ nói với cậu: "Được rồi, tiểu Hi, mau về phòng con chơi đi, mẹ có chuyện quan trọng muốn nói với mẹ nuôi con."

    Cậu nhấc chân, bước về phía Tô Hi, hôn lên mặt cô một cái: "Mẹ nuôi, con đi về phòng đây! Lần sau con sẽ giới thiệu mẹ với cha con, mẹ nhất định sẽ rất thích."

    Tô Hi có chút bất đắc dĩ, cô cười gượng: "Ừm! Được rồi mau đi đi!"

    Chờ cậu về phòng rồi, Tô Hi lao đến ôm vai Đường Tư Vũ: "Không phải chứ! Cha thằng bé tìm tới cửa rồi sao? Là loại người như thế nào?"

    Nhắc tới người đàn ông này, đến giờ Đường Tư Vũ vẫn còn ôm một bụng tức, cô thay giày, chỉnh lại một đám tóc trên trán: "Đúng vậy, tên khốn kia tìm tới rồi."

    "Đúng thật là cha của tiểu Hi? Chắc chắn không? Sẽ không nhận nhầm chứ!" Tô Hi hoảng sợ há to muốn rớt luôn xuống đất, thật bất ngờ!

    Đường Tư Vũ đương nhiên cũng cho rằng không phải là người đàn ông kia, thế nhưng, trời ạ! Không nghĩ tới đúng thật là anh ta.

    "Anh ta còn làm giám định với tiểu Hi nữa đấy, đúng thật là quan hệ cha con." Đường Tư Vũ cắn môi, tức giận gật đầu. Tô Hi vẻ mặt kích động cầm hai vai của cô mà hỏi: "Cha của tiểu Hi là loại người như thế nào? Lớn lên trông ra sao? Làm nghề gì? Kết hôn chưa?"
     
    AmiLee, Buikim, Phuong ptn5 người khác thích bài này.
  2. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 31: Người cha giàu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tên hắn là.. Hình gì đó!" Đường Tư Vũ nheo mắt, không thể nghĩ ra tên đầy đủ của người đàn ông đó.

    "Hình gì?" Tô Hi chớp mắt, tỏ vẻ tò mò.

    Đường Tư Vũ lập tức cong môi nói: "Hình như anh ta là ông chủ của tập đoàn Hình thị, Hình gì tớ cũng không biết, tóm lại, chính là một tên hỗn đản, tớ không muốn nhắc lại hắn ta.

    Tô Hi ở trong làng giải trí, hào môn quyền quý trong và ngoài nước, các doanh nghiệp khổng lồ cô đều thuộc trong lòng bàn tay. Khi nghe được tập đoàn Hình thị, cô đã thốt ra:" Có phải là Hình Liệt Hàn không? "

    Đường Tư Vũ lập tức kỳ quái quay đầu nhìn về phía cô:" Hình như là hắn, làm sao cậu biết? "

    Tô Hi nghẹn họng nhìn trân trối, phảng phất như gặp quỷ, và hét lên:" Ôi, chúa ơi! Tiểu Hi lại là con trai của Hình Liệt Hàn, trời ạ! Đường Tư Vũ, vậy mà năm đó nam nhân ngủ cùng cậu chính là Hình Liệt Hàn a!

    Giọng điệu này, tại sao cô lại không buồn mà lại thấy phấn khích chứ?

    Đường Tư Vũ hôm nay tâm trạng rất tệ, cô thở ra: "Đừng nhắc đến tên người đàn ông này với tớ, tớ nghe xong liền cảm thấy buồn nôn."

    "Cậu không biết anh ta là ai à? Anh ấy là.." Tô Hi thực sự muốn giải thích cho cô, bởi vì những người phụ nữ ngoài kia muốn ngủ với người đàn ông này có thể đi vòng quanh trái đất. Người đàn ông này có quá nhiều nhãn mác, có thể mấy năm trước chỉ là danh phận thiếu gia nhà họ Hình, nhưng mấy năm gần đây, anh ta liên tục đứng đầu danh sách giàu có. Giá trị thị trường của công ty không thể đoán trước, chỉ riêng GPD đã vượt qua nhiều nước nhỏ, nói tóm lại đây là một đại gia kinh doanh không ai dám gây chuyện. "

    Tuy nhiên, cô còn chưa nói xong, Tư Vũ đã ngắt lời cô:" Tớ không quan tâm anh ta là ai, tóm lại, tớ không muốn gặp lại anh ta. "

    Đương nhiên Tô Hi hiểu được sự tức giận của Đường Tư Vũ, ngay cả Hình Liệt Hàn, hành vi của anh ta năm năm trước đúng thật là một tên khốn.

    " Được được được, tớ không đề cập tới hắn, không đề cập nữa, vậy cậu định làm như thế nào? Liệu hắn có cướp Tiểu Hi khỏi tay cậu không? "Tô Hi vô cùng quan tâm mà hỏi.

    " Tiểu Hi từ nhỏ đến lớn đã ở bên cạnh tớ, hắn giành được sao? "Đường Tư Vũ đối với điểm này, ngược lại hết sức tự tin, nếu để cho nhóc con lựa chọn sau này ở cùng ai, nhóc con đương nhiên sẽ chọn cô.

    " Cũng đúng, Tiểu Hi mặc dù muốn cha, nhưng nhóc con tuyệt đối không thể rời cậu. "Tô Hi cũng rất khẳng định điểm này.

    " Ôi! Cha tớ đã mua cho tớ một căn nhà gần trường, và tớ sẽ nấu bữa ăn đầu tiên của tớ ở đó vào tối mai. "

    Tô Hi mừng thay cho cô:" Xem ra, cha cậu thực sự rất yêu cậu. "

    " Ông ấy còn mua cho tớ một chiếc xe hơi. "

    " Vậy cậu có thể an tâm tiếp tục làm đại tiểu thư Đường gia của cậu, không cần phải kiếm tiền mệt nhọc. "Tô Hi ghen tị nhìn cô.

    Đường Tư Vũ lắc đầu nói:" Không, tớ sẽ không từ bỏ công việc của mình, bất kể như thế nào, tớ cũng không nên dựa dẫm vào cha mình. Hơn nữa, nếu Khâu Lâm biết được, nhất định sẽ trách ba tớ. Tớ không muốn ông ấy ở nhà tức giận với người phụ nữ này. "

    " Đúng, cậu là một thanh niên tốt có lý tưởng và khát vọng. Đừng lo lắng! Tớ sẽ giới thiệu cho cậu một công việc tốt. "Tô Hi cười ôm cô:" Từ nay, tớ có thể mỗi ngày đến nhà cậu ăn cơm rồi! "

    " Bất cứ lúc nào cũng chào đón."Đường Tư Vũ tức giận cả buổi chiều, chỉ có khi ở bên bạn thân mới có thể khiến cô cười trở lại. Đường Tư Vũ vào bếp nấu ăn, Tô Hi trở về phòng dẫn theo anh chàng nhỏ, nhân tiện thăm dò suy nghĩ của anh bạn nhỏ về người cha này, nhìn vẻ mặt của anh bạn nhỏ, Tô Hi cẩn thận suy nghĩ về bộ dạng của Hình Liệt Hàn. Ôi! Thật đáng kinh ngạc!
     
    AmiLee, Buikim, Phuong ptn4 người khác thích bài này.
  3. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 32: Thú nhận với gia đình

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Quả nhiên cha con chính là cha con, gen mạnh như vậy, nói không chừng, con nuôi cô, sau này sẽ là người thừa kế của tập đoàn Hình thị a!

    Dinh thự của Hình thị.

    Tám giờ rưỡi, thân hình dong dỏng của Hình Liệt Hàn từ dưới ngọn đèn hành lang của lối vào đi vào, một cô gái nào đó đang ngồi trên ghế sô pha đợi hắn không thể chờ đợi được đi thẳng tới, nở một nụ cười rạng rỡ: "Anh cả, anh đã về rồi."

    Hình Liệt Hàn nhìn lướt qua em gái, đưa tay sờ sờ đầu nhỏ của cô: "Ừ! Làm bài tập xong chưa?"

    "Đã sớm làm xong." Nói xong, Hình Nhất Nặc nghiêng về phía trước, đưa bàn tay mảnh khảnh nhỏ nhắn lên môi hắn cam đoan: "Anh, chuyện của anh, em một câu cũng không nói cho cha mẹ!"

    Hình Liệt Hàn ánh mắt lạnh lẽo lộ cảm kích, nhìn chằm chằm tiểu muội giọng trầm thấp lên tiếng: "Tiểu Nặc, cảm ơn em đã giúp anh tìm được Tiểu Hi." Trái tim của Hình Nhất Nặc lập tức nở hoa, anh trai khen cô, nỗ lực của cô cũng không vô ích. Cô căng thẳng, tò mò hỏi: "Anh à, anh không làm phiền mẹ của Tiểu hi chứ! Chị ấy là người sinh ra con trai anh, anh không thể đối xử tệ với chị ấy! Nếu không, Tiểu Hi cũng sẽ không vui."

    Hình Liệt Hàn híp mắt, khi nghĩ đến hình ảnh của cô hôm nay trông như một con mèo hoang, hừ nhẹ một tiếng: "Chuyện giữa anh và cô ấy vẫn cần thời gian để giải quyết."

    Hình Nhất Nặc lập tức hiếu kỳ hỏi lại: "Anh có làm tổn thương chị ấy không?" Hình Liệt Hàn trầm tư mấy giây: "Tạm thời sẽ không."

    Nếu sau này người phụ nữ này ngoan ngoãn để cho hắn cùng con trai trao đổi tình cảm, hắn có thể bỏ qua việc cô bí mật sinh con cho hắn, nếu cô ta dám đứng ở giữa cản trở thì khó nói.

    Hình Nhất Nặc phồng má, có chút lo lắng.

    "Cha mẹ đâu!"

    "Cha và mẹ đang xem TV trên tầng hai." Hình Nhất Nặc nói, và cô nhìn thấy bóng dáng của anh trai mình đang bước về phía cầu thang, và cô lập tức làm theo sát: "Anh, anh muốn nói sự thật sao?"

    "Ừ!" Hình Liệt Hàn lên tiếng, chuyện này, hắn cần phải nói với cha mẹ, chí ít để bọn họ biết có một cháu trai ở trên thế giới. Hình Nhất Nặc đuổi theo sát, sau đó, cô chạy đến phòng của Hình Nhất Phàm và lôi thằng bé đang đọc sách ra, đây là chuyện đại sự và tất cả thành viên phải tham gia.

    Trong sảnh chính lầu hai sang trọng, vợ chồng Hình thị đang xem tin tức, bà Hình quay đầu lại thấy con trai lớn đã trở về, lập tức quan tâm hỏi: "Liệt Hàn, con ăn tối chưa?"

    "Con ăn rồi." Hình Liệt Hàn ngồi cạnh cha mẹ, khuôn mặt rơi vào trầm tư.

    Mà lúc này, Hình Nhất Nặc và Hình Nhất Phàm ngồi vào một chỗ khác, cô chống cằm, nhìn bọn họ: "Cha mẹ, đại ca có chuyện muốn nói với hai ngươi a!"

    Hình Chính Đình nhìn con gái đáng yêu của mình nở nụ cười, quay đầu nhìn về phía con trai lớn. Bình thường con trai đều sẽ về biệt thự riêng của mình, đêm nay về Hình trạch, nhất định là có chuyện.

    "Chuyện con muốn nói, là lúc tuổi trẻ con đã phạm một sai lầm." Hình Liệt Hàn bình tĩnh nhìn cha mẹ mở miệng.

    Hình phu nhân Tưởng Lam nhìn con trai, lập tức lòng căng thẳng: "Liệt Hàn, con phạm sai lầm gì?" Hình Nhất Nặc nhìn về phía bên Hình Nhất Phàm, khóe miệng nhỏ cong lên với một nụ cười không thể che giấu, từ khi bọn cô hiểu chuyện cho đến nay, đại ca luôn là hình mẫu của bọn cô, ưu tú, hoàn mỹ, IQ cao, và đẹp trai, hắn là người chói lọi nhất trong Hình thị, toàn bộ đại gia tộc Hình thị đều tự hào về hắn.

    Bây giờ, hiếm khi thấy đại ca cũng mắc lỗi.

    "Nói đi! Con phạm chuyện gì?" Tưởng Lam thúc giục lo lắng, hoảng sợ.

    "Năm năm trước, con uống nhầm đồ trong bữa tiệc và phạm phải sai lầm." Hình Liệt Hàn liếc nhìn hai em của mình đang nghe đối diện, cũng không nói quá rõ ràng. Nhưng vợ chồng Hình Chính Đình đã hiểu, Tưởng Lam tranh thủ thời gian quay đầu nhìn về phía đôi nam nữ mười lăm tuổi của mình, rồi quay sang nhìn con trai cả nói: "Sau đó thì sao?"
     
    AmiLee, Buikim, Phuong ptn4 người khác thích bài này.
  4. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 33: Rất thích nhóc con

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ai nha đại ca, em mất kiên nhẫn rồi, để em nói, đêm đó đại ca và một cô gái ngủ cùng nhau, sau đó một đứa bé ra đời." Hình Nhất Nặc đoạt quyền nói luôn.

    Vợ chồng Hình Chính Đình trực tiếp chấn kinh nhìn về phía con gái, ngay sau đó, lại nhất trí quay đầu trừng mắt về phía con trai cả: "Tiểu Nặc nói thật? Con thực sự ở bên ngoài có một đứa bé?"

    "Vâng, một đứa con trai, đã bốn tuổi ba tháng." Hình Liệt Hàn trầm giọng thừa nhận, muội muội thay hắn nói cũng tốt, bởi vì loại chuyện này thật sự hắn không am hiểu biểu đạt ra sao.

    Tưởng Lam lập tức nhẹ ôm ngực: "Trời ơi! Chuyện này sao hôm nay mẹ mới biết?

    " Mẹ, các người nhất định phải cảm ơn con, là con tìm thấy đứa bé này. "Hình Nhất Nặc cười hì hì nói.

    " Chuyện quái gì đang xảy ra, ba người các con nhanh chóng thú nhận đi. "Hình Chính Đình khuôn mặt lo lắng nhìn ba đứa con của mình. Hình Nhất Nặc lập tức kể lại việc cô bị Đường Dĩ Hi mê hoặc trên TV và đến gặp Đường Dĩ Hi để tìm kiếm cha mình thông qua TV. Ngay sau đó, cô nhanh chóng giải thích việc mình lấy tóc để xét nghiệm DNA. Bọn họ thật khó tin và không thể tin được hành động của cô con gái út đã tìm được đứa cháu đích tôn bên ngoài của nhà họ Hình.

    Tưởng Lam nghe xong, đôi mắt đẹp tràn đầy trách cứ trừng mắt về phía con trai lớn:" Liệt Hàn, con làm sao lại hồ đồ như vậy, làm ra loại chuyện ngu xuẩn này. "

    " Được rồi, sự việc cũng đã xảy ra, vậy chúng ta nên tìm cô gái kia nói chuyện, coi cô ta có nguyện ý mang theo con trai gả cho Hình gia chúng ta không! "Hình Chính Đình lên tiếng nói.

    Hình Liệt Hàn con ngươi đen nhánh thít chặt mấy phần, híp mắt nói:" Cha, người nói sao? "

    " Cha con nói đúng, con trai cũng đã có, con cũng nên chịu trách nhiệm đối với vị tiểu thư này. "Tưởng Lam cũng không hi vọng con trai đã làm rồi mà không chịu trách nhiệm, đặc biệt là ở trước mặt hai đứa em của hắn, hắn phải làm một tấm gương tốt.

    " Chuyện này không thể nào. "Hình Liệt Hàn trực tiếp cự tuyệt, khuôn mặt lộ rõ vẻ ghét bỏ, hắn hừ lạnh nói:" Con có thể dùng phương thức khác đền bù cho cô ta, nhưng cưới cô ta, thì không có khả năng. "

    Hình Chính Đình cùng thê tử liếc nhau, con trai lớn như vậy, bọn họ nhất thời gặp khó khăn. Một bên Hình Nhất Nặc cầm IPAD kiếm video của Đường Dĩ Hi, còn Hình Nhất Phàm nãy giờ không lên tiếng liền thay đại ca giải vây:" Cha, mẹ, các người coi như ép đại ca cưới cô gái kia, nhưng năm đó đại ca phạm sai lầm như vậy, cô ấy nhất định rất oán hận đại ca,

    Làm sao gả cho đại ca được?

    Câu nói này lại khiến cho Hình Chính Đình và thê tử liếc nhau, cảm thấy lời của con trai rất đạo lý.

    Cô bé kia nhất định rất hận con trai hắn, hiện tại người sai là con trai hắn, nếu như cô gái này không tham tiền, không tham quyền, thì nhất định sẽ không gả cho con hắn.

    "Cha, mẹ, cho các người nhìn cháu trai siêu cấp vô địch đáng yêu, tang tang, bạn nhỏ Đường Dĩ Hi." Hình Nhất Nặc đã quay đoạn video cuối cùng của bạn nhỏ Đường Dĩ Hi tìm kiếm cha cho cha mẹ xem.

    Hai người nhìn thấy trong video một cậu bé giống i chang con trai mình, không cần phải xem báo cáo xác minh DNA, cũng lập tức xác định đây là con cháu của Hình gia.

    "Trời ạ! Liệt Hàn của chúng ta khi còn bé giống nhau như đúc!" Tưởng Lam kích động hốc mắt đều ướt, Hình Chính Đình cũng mừng rỡ không thôi, nhìn chằm chằm cái dáng vẻ tự tin của cháu mình trên màn hình, vẻ yêu thích lộ rõ trên mặt. Một bên Hình Liệt Hàn cũng đứng lên, đối với con trai của chính mình, hắn thực sự nhìn không đủ, thật hi vọng hiện tại có thể đem nhóc con đưa đến bên cạnh nuôi dưỡng.
     
    AmiLee, Buikim, Phuong ptn5 người khác thích bài này.
  5. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 34: Nhìn lén cháu trai

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cháu trai nhỏ của tôi là quán quân của cuộc thi này, đàn piano của nó tốt hơn của tôi và của Hình Nhất Phàm. Nó đã học lớp 6 ở 4 tuổi rồi. Điều đó cho thấy mẹ nó giáo dục và dạy dỗ nó tốt như thế nào."

    "Nhất định là một cô gái đa tài, nếu như có thể cưới về thì quá tốt." Tưởng Lam trong đầu liền hiện lên một cô gái xinh đẹp dịu dàng.

    Đáng tiếc con trai của bà lại làm ra việc như vậy, con gái người ta thèm để ý hắn một cái mới là lạ!

    "Cha mẹ, con biết Tiểu Hi học ở trường nào, các người có thể ở xa xa nhìn một chút a!" Hình Nhất Nặc đề nghị nói.

    "Được, ngày mai mẹ và cha con đi xa xa nhìn một chút."

    "Qua mấy ngày nữa, con sẽ đưa con trai về gặp mặt mọi người." Hình Liệt Hàn vô cùng tự tin mở miệng.

    Hình Lam quay đầu nguýt hắn một cái: "Anh nên suy nghĩ làm sao với mẹ của con trai anh đi!"

    "Ca, anh yên tâm, em sẽ giúp anh." Hình Nhất Phàm cảm thấy đại ca thật đáng thương a!

    Hình Liệt Hàn híp híp mắt, hướng tiểu muội nói: "Được! Nhưng không cho phép làm ẩu."

    Vợ chồng Hình Chính Đình một đêm này khó mà ngủ được, vui vẻ tới quá đột ngột, quá ngoài ý muốn, đùng một cái có một đứa cháu trai trên thế giới này.

    "Sáng sớm ngày mai em nhất định phải đi nhìn xem, cho dù là nhìn xa xa một chút cũng được." Tưởng Lam hưng phấn nói với chồng.

    "Được, ngủ đi! Ngày mai hai đứa mình đi xem cháu trai."

    "Em còn đang sầu cho Liệt Hàn về sau kết hôn muộn, chúng ta không có cháu trai ôm, hiện tại, cháu trai đã lớn như vậy, ông trời thật là chiếu cố chúng ta." Tưởng Lam trong lúc nhất thời ngủ không được. Ngoài ra còn có một người cũng ngủ không được, chính là Hình Liệt Hàn, hắn gối hai tay lên đầu. Dáng người cao ráo lười biếng mặc bộ đồ ngủ màu đen, lộ ra cơ ngực to gợi cảm, đôi chân thon dài thẳng tắp cường tráng, dưới ánh đèn lờ mờ, cả người hắn phảng phất như một con báo đốm, ẩn chứa bầu không khí nguy hiểm.

    Lúc này, tâm trí hắn chỉ toàn là khuôn mặt đẹp trai và dễ thương của nhóc con cực giống hắn, cùng giọng nói sữa non, gọi hắn là cha, loại cảm giác này, thật sự là một loại thỏa mãn và phấn khích không gì sánh được.

    Nhưng mà nghĩ về đêm đó, hắn càng ảo não, rõ ràng hắn để trợ thủ đưa một người phục vụ, vì cái gì không phải nữ phục vụ, mà là một cô gái lạc đường chạy vào phòng của hắn?

    Cô ấy không có hương vị thông thường của một cô gái trẻ, nhưng tỏa ra một hương hơi yếu của cột buồm. Đêm hôm đó có bao nhiêu điên cuồng, hắn vẫn còn nhớ rất rõ. Trong căn hộ Tô Hi, Đường Tư Vũ trằn trọc ngủ không được, thỉnh thoảng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngủ say sưa trong ngực, nghĩ đến sau này sẽ có một nam nhân cùng cô tranh đoạt, cô liền cảm thấy hoảng hốt không thôi, lỡ như con trai bị cướp đi, cô nên làm sao bây giờ?

    Con trai của cô quan trọng hơn mạng sống của cô, và cô sẽ không bao giờ cho phép bất cứ ai mang nó đi.

    Tuyệt đối không cho phép.

    Coi như Hình Liệt Hàn có quyền thế thì thế nào, cô cũng không sợ.

    Sáng sớm, Đường Tư Vũ đưa con trai trên đường đi học, cổng sân trường hôm nay vẫn chật cứng xe hơi sang trọng đưa bọn trẻ đi học, nhưng một chiếc Bentley sang trọng lại đến sớm nhất chiếm lấy vị trí có lợi, ở cửa sổ xe đằng sau, Hình Nhất Nặc ngồi ở ghế cạnh tài xế, phía sau xe cha mẹ đã nhìn thấy bạn nhỏ Đường Dĩ Hi.

    "Cha, mẹ, nhìn kìa, một cậu bé đẹp trai." Hình Nhất Nặc nhìn thoáng qua nhóc con trong đám đông. Đồng thời, cô cũng là lần đầu tiên nhìn thấy mẹ của Đường Dĩ Hi, cô thất kinh một tiếng, quả nhiên là mỹ nữ a! Nhóc con đẹp trai như vậy, gen của cha quan trọng, gen của mẹ cũng quan trọng không kém!
     
    AmiLee, Buikim, Phuong ptn5 người khác thích bài này.
  6. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 35: Có người ở sát vách

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tưởng Lam và Hình Chính Đình bắt gặp Đường Tư Vũ đưa Đường Dĩ Hi tới cửa, nhìn cháu trai của họ qua cửa kính xe, Tưởng Lam cũng hài lòng vì mẹ của cháu trai quả thực là một người tài giỏi, như bà nghĩ một cô gái xinh đẹp.

    Quả nhiên, mẹ của Tiểu Hi dáng dấp rất xinh đẹp, đáng tiếc Liệt Hàn không có cơ hội cưới được cô. Tưởng Lam tiếc nuối không thôi.

    "Mẹ, người đừng nản chí mà! Nói không chừng đại ca về sau sẽ theo đuổi vị mỹ nữ kia, ca ca dáng dấp đẹp trai như vậy, lại có tiền, cơ hội rất lớn." "Mẹ nhìn cô gái này, không giống những cô gái hám làm giàu kia, chắc chắn sẽ không vì tiền và tướng mạo mà coi trọng ca con đâu, lại nói, cô gái ấy cũng không giống người thiếu tiền." Tưởng Lam càng nói càng thất vọng.

    Lúc này, Đường Tư Vũ cũng đưa nhóc con vào trường, cô định quay lại ngôi nhà mới gần đó xem có muốn mua thêm không. Hình Chính Đình thở dài một hơi, nhìn nhau qua cửa sổ trong một khoảng thời gian ngắn, ông không thể thỏa mãn cảm giác làm ông của mình.

    "Trở về đi! Chỉ có thể chờ Liệt Hàn lần sau đưa nhóc con này về nhà." Xe màu đen limousine chạy ra.

    Buổi sáng, Đường Tư Vũ nhìn quanh nhà, viết vài thứ nhỏ cần chuẩn bị. Như một cô gái nhỏ, trong nhà nhất định phải có thêm những món đồ trang trí nhỏ để thêm ấm áp yêu thương.

    Cô đến con phố gần đó mua một số lô phụ kiện nhỏ, khi quay lại thì thấy thang máy đang có người dọn đồ, cô tò mò đứng đợi. Khi xuống thang máy, cô nhận ra là chủ nhân của ngôi nhà đối diện với mình đã chuyển đi, bên trong vang lên tiếng đập đồ.

    Cô tò mò hỏi một người trang trí: "Gia đình này muốn trang trí lại sao?"

    "Đúng! Có vẻ như khách của chúng tôi đã mua tất cả các dãy phòng khác, trừ nhà của cô, bây giờ chúng tôi chuẩn bị cùng nhau mở ba căn nhà." "Cái gì? Ba căn nhà?" Đường Tư Vũ cảm thấy kỳ quái, người nào rảnh rỗi như vậy? Có quá nhiều tiền sao? Với loại tiền này, mua một biệt thự lớn thì tốt hơn, mảnh này là phòng học kỳ, ai mà ngán ngẩm chui qua ba dãy phòng, nghĩ đến điều này, chẳng phải sẽ ồn ào một hồi sao?

    Xem ra cô còn chưa thể dọn đến ở cùng con trai, nếu không, mỗi ngày đều không nghe thấy tiếng trang trí!

    "Chủ nhân nhà này sao lại mở ra nhiều phòng như vậy!" Đường Tư Vũ lại nhịn không được hiếu kỳ hỏi một câu.

    "Tôi cũng không rõ."

    Đường Tư Vũ có chút buồn bực, nói như vậy, về sau cả tầng lầu này, cô và hộ gia đình này sẽ đối diện nhau? Cô còn hy vọng vào đây có thể náo nhiệt một chút! Chỉ hi vọng người đối diện này không phải một tên biến thái.

    Nhóc con đi học, thời gian cô rảnh rỗi, lúc này nhận được điện thoại của Tô Hi, nói đã có công việc phù hợp, Đường Tư Vũ lập tức lái xe đi.

    Hóa ra là một người bạn của Tô Hi là ca sĩ sẽ tổ chức một buổi hòa nhạc. Một số bài hát của cô ấy cần được trình diễn trên đàn piano. Tuy nhiên, tay nhạc sĩ cũ của cô ấy không thể tham gia buổi hòa nhạc, cho nên Tô Hi liền giới thiệu cô.

    Ngay khi nữ ca sĩ nghe tin siêu sao nhí là con trai của cô, cũng không cần kiểm tra, liền thu nhận cô, Đường Tư Vũ tiếp nhận đơn sống này, mà tiền lương cũng không tệ lắm.

    Bốn giờ rưỡi chiều, Tô Hi cùng cô đón cậu bé ăn một bữa tiệc lớn ở bên ngoài, trên bàn cơm, Đường Tư Vũ đem sự việc nhà mới bên kia nói một lần, xem ra chí ít hai tuần lễ không thể dọn vào ở. Tô Hi vui vẻ, như vậy Đường Tư Vũ có thể lo cho cô ba bữa một ngày, còn cô ở nhà nghỉ ngơi. Hơn nữa cô sẽ không cảm thấy nhàm chán, nhóc con không có ý kiến, nhưng khi nhóc con trên bàn cơm nói một chút về Hình Liệt Hàn, lập tức liền nhìn thấy khuôn mặt đen của mẹ. Cho nên, nhóc con không dám nghĩ tới cha.
     
    havan2309, AmiLee, Buikim6 người khác thích bài này.
  7. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 37: Hắn theo dõi con trai

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Chị, lúc đó, chị phải đến tham gia buổi lễ đính hôn của bọn em đó nha!" Đường Y Y nhiệt tình mời Đường Tư Vũ, tựa như cô ta hoàn toàn không nhớ rõ Đường Tư vũ từng là vị hôn thê của Mộ phi.

    Đường Hùng ngay lập tức sa sầm nét mặt, nhìn về phía con gái nhỏ.

    Đường Tư vũ chớp mắt, lạnh nhạt nói: "Tôi có thể không có thời gian, có lẽ không đến được."

    "Bận chuyện gì, chuyện gì mà có thể quan trọng hơn lễ đính hôn của Y Y?" Khâu Lâm ngồi bên cạnh không vui nói.

    Đường Dĩ Hi ngồi bên cạnh biết rõ mẹ cậu không thích hai mẹ con nhà này, cậu lập tức lên tiếng: "Mẹ, ngày hôm đó con có tiết học vẽ, mẹ đi cùng con được không?"

    "Ừm! Được! Mẹ đi với con." Đường Tư Vũ kinh ngạc, con trai cô còn nhỏ như vậy mà biết nói giúp cô.

    "Con trai chị học vẽ quan trọng hơn lễ đính hôn của tôi sao? Đường Tư Vũ rốt cuộc chị có phải là chị gái của tôi không vậy?" Đường Y Y tức giận ném luôn đôi đũa, cô ta mong Đường Tư vũ sẽ đến, thấy Mộ Phi yêu thương cô, chắc chắn sẽ ghen tỵ đến chết.

    Đường Tư Vũ nhíu mày: "Đúng vậy, Chuyện của con tôi, so với bất cứ chuyện gì đều quan trọng hơn cả."

    Đường hùng cũng cảm giác được không khí trên bàn bất thường, ông đành phải nói vài câu việc đánh giảng hòa nói, "Được rồi được rồi, đừng nói nữa, Tư Vũ không đi được, nguyên nhân thì các ngươi cũng biết rồi, không cần phải nói nữa. Nhưng tiểu Hi muốn học vẽ tranh, Tư Vũ sẽ không đến được"

    "Chị không dám đến sao?" Đường Y Y không muốn kết thúc như thế này, cô ta đang muốn kích thích Đường Tư Vũ đến buổi lễ.

    "Có cái gì mà tôi không dám đi? Chỉ sợ khi tôi đi, cô lại trở thành trò cười, vậy mà lại đi nhặt đồ tôi vứt về sài. Có gì hay mà đắc ý." Đường Tư vũ cười lạnh một tiếng.

    "Cô.." Đường Y Y tức đến nổi mặt chuyển thành màu gan heo, Mộ Phi vậy mà lại bị ví như hàng secondhand* sao?

    *Hàng đã qua sử dụng

    "Tư Vũ, con sao có thể nói như vậy chứ! Con nói Mộ Phi như vậy, thích hợp sao? Mộ Phi thích Y Y, con cũng không cần phải đố kỵ ghen ghét như vậy." Khâu Lâm rất tức giận.

    Đường Tư Vũ ngẩng đầu nhìn hai mẹ con họ: "Đây vốn dĩ là sự thật."

    "Được rồi, Tư Vũ, con cũng bớt nói lại đi, sau này Mộ Phi sẽ thành người nhà với chúng ta, trước sau gì cũng gặp nhau, con không cần phải nói nặng lời như vậy." Đường hùng cũng dặn dò với cô một câu.

    Đường Tư Vũ lập tức không lên tiếng, cô gắp đồ cho con trai ăn.

    Mà Khâu Lâm cùng Đường Y Y nhìn nhau, tức giận trong mắt rất rõ ràng, thật không ngờ 5 năm sau Đường Tư ũ lại khó chơi như vậy.

    Mộ Phi là ai? Tập đoàn Mộ thị hiện nay khá là nổi danh trong giới kinh doanh, mà anh ta lại là tình nhân trong mơ của các cô gái, đẹp trai, tài giỏi, giàu có, học vấn xuất sắc, tuyệt đối là ông chồng quốc dân trong lòng của mọi cô gái.

    Cơm nước xong, Đường Tư Vũ nói với ba cô một tiếng rồi đưa con trai đi, cô lái xe về phía nhà bảo tàng.

    Nhưng cô không hề hay biết, sau khi cô ra khỏi nhà họ Đường, thì có một chiếc xe màu đen luôn theo đuôi xe cô, trong xe là hai người vệ sĩ, vừa theo sau xe cô, vừa gọi điện thoại báo cáo.

    Đến khi xe Đường Tư Vũ tiến vào viện bảo tàng, đồng thời vệ sĩ gọi điện báo cáo.

    "Ông chủ, cô Đường đang đi dạo bảo tàng cùng với cậu chủ nhỏ."

    "Đi theo bọn họ, tôi sẽ đến ngay." Đầu dây bên kia, một giọng nói trầm thấp ra lệnh.

    Vệ sĩ ngay lập tức, đậu xe ngay bên cạnh xe Đường tư Vũ,

    Đường Tư Vũ mua cho cậu nhóc ly nước, đi đến quầy mua vé. Cô không phát hiện, sau lưng có hai người đàn ông đang đi theo bọn họ, luôn quan sát từng cử chỉ của hai mẹ con.
     
    AmiLee, Buikim, Phuong ptn3 người khác thích bài này.
  8. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 38: Hắn tới

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Viện bảo tàng rất lớn, đi dạo cả một buổi chiều cũng chưa chắc đã đi hết, nhưng Đường Tư vũ dẫn con trai đi dạo nên cũng từ từ đi dạo không vội vã.

    20 phút sau, một chiếc Maybach màu đen đang đậu ở bãi đỗ xe, một người đàn ông từ trên xe bước xuống, sang trọng, đẹp mắt, cả người tràn đầy khí thế nghiêm nghị không thể đến gần.

    Người đàn ông này đúng là Hình Liệt Hàn, hắn vậy mà lại luôn chú ý đến hai mẹ con Đường Tư Vũ từng giây từng phút, mà cơ hội để ở cùng con trai như vậy sao hắn lại bỏ qua được đây?

    Sau khi đã xác định được hai mẹ con họ đang ở đâu, Hình Liệt Hàn lập tức đi tìm.

    Giờ phút này, Đường Tư Vũ cùng con trai đi xem phòng trưng bày hóa thạch khủng long, cậu bé xem đến đờ người ra oa một tiếng.

    Tấm chắn bằng thủy tinh, có thể thấy rõ từng ổ từng ổ trứng hóa thạch khủng long, còn có những cột đá to, phong phú như trở lại thời kỳ khủng long, đôi mắt cậu mở to quan sát, xem chỗ này, nhìn chỗ kia.

    Đột nhiên, cậu thấy phía cửa xuất hiện một người đàn ông, chỉ một giây cậu đã xác định, vui mừng gọi to: "Ba!"

    Đường Tư Vũ đang quan sát những quả trứng khủng long thì nghe thấy con trai gọi, cô hoảng sợ quay đầu, quả thật thấy người đàn ông đang bước đến đây, trực tiếp bế cậu lên, hôn vài cái lên mặt cậu, cười hỏi: "Nhớ ba không?"

    "Nhớ." nhóc con ôm cổ hắn, cười híp cả mắt lại.

    Hình Liệt Hàn nhìn lướt qua con trai, thấy sắc mặt người phụ nữ phía đối diện rất tệ, tựa như không thấy, hắn thả con trai xuống, nắm tay nhóc con: "Ba dẫn con đi."

    "Dạ! Ba, sao ba biết con với mẹ ở đây" cậu tò mò hỏi.

    "Ba tự có cách để biết được." Hình Liệt Hàn không có ý định nói cho cậu biết nguyên nhân.

    Mà Đường Tư Vũ bên cạnh biết rõ, người đàn ông này vậy mà cho người theo dõi hai mẹ con cô sao? Cô tức giận chống hai tay lên hông, trừng mắt đen trước mặt hắn, tức giận nói: "Bảo người của anh cách mẹ con chúng tôi xa một chút."

    "Tôi đi cùng con trai tôi thì có vấn đề gì sao?" Hình Liệt Hàn nhướng mày, lạnh giọng.

    "Ba, mẹ, hai người đừng có cãi nhau nữa! Chúng ta xem khủng long đi. Con rất thích nơi này đó. Con muốn mẹ đi với con, cũng muốn ba đi với con nữa." bạn nhỏ Đường Dĩ Hi lập tức giảng hòa.

    Nói xong, cậu thấy gần đó có máy trò chơi trẻ em, lập tức chạy sang, để lại hai người giận dữ nhìn nhau.

    "Tôi mong cô hiểu, thời gian tôi ở cùng con trai, cô tốt nhất đừng có nói nhiều, nếu không, tôi không ngại giành quyền nuôi con với cô đâu." Hình Liệt Hàn trầm giọng cảnh cáo cô.

    Đường Tư Vũ không sợ anh, cô hừ lạnh: "Anh thử giành đi rồi nói."

    Khuôn mặt tuấn tú của Hình Liệt Hàn hơi trầm xuống, người phụ nữ này vậy mà không nghe lời cảnh cáo của hắn? Đương nhiên hắn cũng không thể để mất uy nghiêm: "Cô cứ việc thử đi."

    Đường Tư Vũ khoanh tay lại: "Tôi sẽ chờ xem."

    Nói xong, Cô bỏ đi về phía con trai, để lại phía sau một người đàn ông toàn thân u ám.

    Sự xuất hiện của Hình Liệt Hàn đã thu hút những cô gái xung quanh, hắn ở chỗ này giống như một cục nam châm có lực hút rất lớn, làm tim của phụ nữ gần đây đập loạn xạ ngoại trừ Đường Tư Vũ.

    Đường Dĩ Hi đang xem nghịch một cái kính viễn vọng, nhìn vào đó có thể thấy được các hành tinh nhỏ, cậu hưng phấn nói với Đường Tư Vũ: "Mẹ, mẹ nhìn nè, trong này có rất nhiều khủng long luôn."
     
    AmiLee, Buikim, Phuong ptn3 người khác thích bài này.
  9. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 39: Đừng có chạm lung tung

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đường Tư Vũ xem hắn như không khí, chuyên tâm chơi cùng con trai, cuối cùng, cô quyết định, chiều hôm nay cô sẽ cùng con trai chơi hết mình.

    Người đàn ông kia trông thật ngứa mắt, hắn không có quyền phá hoại buổi chiều tốt đẹp của hai mẹ con cô.

    Đường Tư Vũ nhận kính viễn vọng từ tay con trai, thấy rõ ràng hình ảnh bên trong, cô cũng rất thích thú.

    Hình liệt hàn nhìn con trai đến chỗ thiết bị điều khiển bước chân, có thể điều khiển khủng long trên màn hình thông minh, đôi chân nhỏ của cậu chạy thì khủng long trên màn hình cũng chạy, mà cậu đi chậm, khủng long cũng chậm theo, cậu nhóc chơi rất vui.

    Đường Tư Vũ thấy cậu bé chơi vui, tâm cô cũng vui lây, lấy điện thoại ra chụp hình cho cậu. Ở bên cạnh, Hình Liệt Hàn nhìn con trai, thỉnh thoảng cũng quan sát cô.

    Sau khi đi qua phòng trưng bày khủng long, là đến một căn phòng rừng rậm, trong đấy có các rừng cây mọc um tùm khung cảnh rất kỳ diệu, ánh sáng cũng trở nên u ám.

    Bởi vì là thứ bảy nên rất đông người. Vừa bước vào đây, cô lập tức nắm chặt lấy tay cậu bé, không cho cậu chạy lung tung, nếu cậu bị lạc sẽ rất nguy hiểm.

    Đồng thời Hình Liệt Hàn vẫn luôn chú ý đến cậu con trai của mình, nên hắn luôn theo sau Đường Tư vũ.

    Đột nhiên từ đâu lao ra một đứa bé to như con gấu con, cậu ta đang đùa giỡn với đám bạn mình, trước đó cậu ta đã va phải rất nhiều người.

    Đường Tư Vũ bị cái thân mập mạp của thằng nhóc đó tông thật mạnh, cô loạng choạng lui về sau vài bước, bất chợt, cô cảm thấy có bàn tay đang ôm eo mình.

    Đường Tư Vũ lập tức nhận ra là ai, cô tức giận quay lại nói: "Anh đừng có chạm lung tung trên người tôi."

    Mặt hắn lập tức trở hung ác nham hiểm: "Ai chạm vào người cô."

    Thật là làm việc tốt không được báo ơn mà, nếu hắn không đỡ cô, thì có lẽ cô đã ngã rồi, hắn cũng không muốn cô cùng con trai hắn ngã xuống đất.

    Một bên cậu nhóc Đường Dĩ Hi âm thầm lắc lắc đầu, Haiz! Bảo sao mẹ không muốn cậu tìm cha! Thì ra mẹ cậu cùng cha vừa gặp mặt đã cãi nhau không thôi.

    Haiz! Cậu thật không hiểu bọn họ như vậy làm sao mà sinh ra cậu được, cậu bé không hiểu, cũng rất tò mò.

    Sau đó, Đường Tư Vũ cẩn thận tránh bị người khác va phải, cô không muốn bị người đàn ông đang đi sau lưng lại có cơ hội sàm sỡ cô.

    Đi dạo từ chỗ này, đến chỗ nọ, cậu nhóc vẫn còn rất hăng hái, Đường Tư Vũ cho dù có mệt, nhưng cũng kiên quyết đi cùng con trai, vừa cho cậu uống nước, vừa lau mồ hôi cho cậu.

    Hình Liệt Hàn kiến thức rộng, nếu cậu không hiểu chỗ nào, hắn rất kiên nhẫn giải thích cho cậu.

    Lúc này, Đường Tư Vũ đứng ở bên cạnh, người đàn ông này đối với cô có đủ loại ghét bỏ không kiên nhẫn, nhưng hắn đối với cậu nhóc kia, cũng rất dịu dàng và nhẫn nại.

    Cuối cùng, đi dạo cũng xong, Đường Tư vũ nhìn đồng hồ đã 5 giờ rưỡi, vừa đúng lúc đến giờ đóng cửa.

    Đến bãi đỗ xe, Đường Tư Vũ nói với cậu bé: "Tiểu Hi, chúng ta về thôi."

    "Mẹ, chúng ta có thể ăn một bữa cơm với cha được không? Cha nói muốn mời con đi ăn." Đường Dĩ Hi muốn làm mối tác hợp cho cha với mẹ ăn cơm cùng nhau.

    Lúc này, Đường Tư Vũ nào có ý định cùng người đàn ông này ăn cơm.

    Cho dù con trai cô có cầu xin, cô cũng không đồng ý: "Không được, buổi tối con còn phải về đi ngủ sớm đấy, muốn ăn cái gì, mẹ sẽ dẫn con đi."

    Đường Tư vũ không muốn con trai cô quá thân thiết với người đàn ông này, nếu lỡ con trai đem tình cảm đối với cô, chuyển sang người đàn ông nọ, sau này cậu có thể tự làm chủ bản thân, lựa chọn sống cùng hắn ta thì sao?
     
    AmiLee, Buikim, Phuong ptn1 người nữa thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng mười một 2020
  10. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 40: Kẻ đáng ghét

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vậy nên, cô phải dùng mọi cách giảm bớt thời gian con trai cô ở bên cạnh người đàn ông kia.

    "Dạ! Vậy được rồi." Đường Dĩ Hi quay lại nhìn cha, vui vẻ vẫy tay: "Cha, hẹn gặp lại!"

    "Ừm, hẹn gặp lại." Hình Liệt Hàn không vội, vì sắp tới hắn có rất nhiều thời gian để bên cạnh con trai.

    "Cha, tạm biệt." Cậu bé vẫy tay chào, Hình Liệt Hàn đứng yên, nắng chiều rọi lên người hắn.

    Một người đàn ông mặc áo sơ mi đen, đẹp như một vị thần làm ai cũng phải ngoái nhìn.

    Đường Tư Vũ đưa cậu nhóc lên xe rồi đặt cậu ngồi vào ghế an toàn, cô lái thẳng qua Hình Liệt Hàn.

    Hình Liệt Hàn nhìn cậu nhóc đang vẫy tay qua cửa sổ, ánh mắt vô tình lướt qua người phụ nữ đang lái xe, phải nói rằng dáng vẻ cô gái lái xe rất quyến rũ.

    Hình Liệt Hàn thở dài rồi đi về phía xe của mình.

    Trong lúc lái xe, Đường Tư Vũ cẩn thận quan sát phía sau, lúc này cô có thể ngăn cản người của Hình Liệt Hàn đi theo họ.

    Đường Dĩ Hi muốn ăn KFC nên cô đưa cậu đi ăn, ăn xong thì trở về. Cậu xem phim hoạt hình một lúc, Đường Tư Vũ cũng đã quen với tiết mục này rồi. Thứ hai, cô sẽ đưa con đi học. Cô sẽ đến nhà mới dọn dẹp.

    Gần nửa đêm, Tô Hi bước vào với vẻ mặt mệt mỏi, trang điểm kỹ càng, khuôn mặt trong sáng của cô ấy trở nên xinh đẹp và gợi cảm hơn rất nhiều.

    Tô Hi không thích trang điểm, cô lập tức đi tắm, gương mặt thanh khiết sạch sẽ, lại càng thêm xinh đẹp.

    "Hôm nay đi chơi với tiểu Hi có vui không?" Tô Hi lấy một bình sữa trong tủ lạnh đưa cho Đường Tư Vũ đang ngồi trên ghế sô pha đọc đọc báo.

    Đường Tư Vũ nhận lấy, nhấp một ngụm, thở dài nói: "Đừng nhắc tới, tớ và tiểu Hi đang vui vẻ, nhưng có một kẻ đáng ghét đến làm phiền."

    "Kẻ đáng ghét? Ai!" Tô Nhiễm tò mò nhìn cô.

    "Tên khốn đó." Đường Tư Vũ vô cớ dán cho Hình Liệt Hàn cái danh hiệu này.

    Tô Hi lập tức mở to mắt: "Hình Liệt Hàn cũng đến sao? Các cậu hẹn trước rồi?"

    "Ai hẹn với anh ta, anh ta sai người theo dõi chúng tớ, sau đó lại tự mình chạy tới."

    Đường Tư Vũ vẻ mặt khinh bỉ, nghĩ đến giọng điệu của người đàn ông vào đêm năm năm trước, và chiều cao hiện tại của anh ta. Cô cực kỳ không thích anh ta.

    Tô Hi cười tủm tỉm: "Điều này cho thấy các cậu có duyên!"

    "Ai thèm có duyên với anh ta! Tốt hơn hết anh ta nên biến mất khỏi tớ và tiểu Hi, tớ đã hạnh phúc lắm rồi!" Đường Tư Vũ hung hăng hút ống sữa.

    Tô Hi ngồi bên cạnh cô, vòng hai chân, mái tóc xoăn màu hạt dẻ xõa xuống ngực, lười biếng mà quyến rũ: "Này! Tư Vũ, cậu có biết Hình Liệt Hàn quyến rũ đến mức nào không?"

    "Những người phụ nữ tôi biết họ đều nhìn anh ta một cách thèm thuồng. Giống như sói đói, luôn muốn vồ lấy và leo lên giường anh ta."

    Đường Tư Vũ nghe xong, lập tức đổ đầy mồ hôi, quay đầu nhìn cô bạn thân bên cạnh: "Chắc chắn là cậu cũng vậy!"

    Tô Hi suýt nữa phun một miệng sữa, cô trừng mắt nhìn Đường Tư Vũ: "Gì chứ! Làm sao tớ có ý đó với anh ta được, anh ta là một người đàn ông lạnh lùng và tàn nhẫn, gu tớ thích là những người đàn ông ấm áp, một người đàn ông của gia đình"
     
    AmiLee, Buikim, Phuong ptn1 người nữa thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...