Tiểu Thuyết [Edit] Bảo Bảo Kiêu Ngạo: Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu Vào! - Thượng Quan Nhiêu

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi makebyGau, 16 Tháng năm 2020.

  1. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Bảo bảo kiêu ngạo: Tổng tài daddy không thể trêu vào!

    [​IMG]


    Tác giả: Thượng Quan Nhiêu

    Editor: makebyGau và các editor của VNO

    Bìa truyện by
    Độc Cô Vân

    Thể loại: Ngôn tình, Đô thị, Hiện đại, Hào môn, HE

    Tình trạng: Đang ra

    [Thảo Luận - Góp Ý] - Góp Ý Truyện Edit Của MakebyGau

    Văn án:

    Sau một kỳ nghỉ, nàng trở về và gặp phải vị hôn phu của mình. Nàng biến mất trong cơn giận dữ.

    Năm năm sau, nàng trở về cùng với một tiểu bảo bảo. Không ngờ rằng trong cuộc thi piano, tiểu bảo bảo vẫn cương quyết muốn tìm lại cha của mình. "Hướng máy ảnh sang bên này, chụp tôi đẹp trai một chút! Tôi tên là Đường Bảo, mẹ tôi là Đường Tư Vũ, siêu xinh đẹp! Tôi năm nay bốn tuổi rưỡi, tôi trông giống daddy, có lẽ người đàn ông như daddy nếu thấy được nhất định sẽ liên lạc với tôi!" Sau đó, cậu bé không quên chỉ vào máy ảnh, "Daddy ơi, đợi con!" Ở hậu trường, Đường Tư Vũ đã sớm nổi điên với đứa con này.

    Vài ngày sau, người đàn ông bí ẩn đã đến cửa và tự xưng là cha của cậu bé. Đường Tư Vũ nhìn người đàn ông cao lớn, tà mị quan trọng hơn nữa là đứa con của nàng chẳng khác gì hắn phiên bản thu nhỏ.

    Hắn ta chẳng phải là tên khốn đã cưỡng bức nàng vào năm năm trước?
     
    Chỉnh sửa cuối: 8 Tháng một 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 1: Gặp lại tên hỗn đản

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Biệt thự khách sạn sang trọng.

    Người đàn ông tuấn mỹ từ trong phòng tắm bước ra, vòng eo rắn chắc của hắn chỉ được bao quanh bởi một chiếc khăn tắm, đầy sức mạnh và vẻ đẹp, tựa như vị thần Hi Lạp

    "Đáng chết." Nam nhân cúi xuống, vẻ mặt tràn đầy buồn bực

    Hắn cầm lấy di động, rút ra gọi cho trợ lí, "Tìm cho ta một nữ nhân sạch sẽ vào đây"

    "Thiếu gia, như thế nào đêm nay có hứng thú?"

    "Ở tiệc rượu uống nhầm phải thứ không nên uống, nhanh lên." Giọng nói trầm thấp trực tiếp nói thẳng dường như không muốn kéo dài thêm giây phút nào nữa

    "Lập tức có ngay."

    Ở một nơi khác ánh đèn rọi trên khuân mặt, cô gái ăn mặc mát mẻ ngẩng đầu nhìn xà tuyến trước mặt giống như từng sợi chỉ trên bộ đồ.

    Rõ ràng là nàng tới đây để du lịch, thế nào mà lại lạc đường.

    Càng tức giận hơn là, điện thoại nàng đã hết cạn pin, đi tới nửa đường rồi mà ngay cả bóng người cũng không thấy.

    Chính nàng cũng không biết chính mình đang đi vào biệt thư tư nhân xa hoa, tráng lệ.

    Nàng suy nghĩ đi về phía trước, rốt cuộc trong bóng đêm, phía sau bức tường kim bích lộng lẫy một tòa đại biệt thự xuất hiện, trong lòng nàng lúc này nhảy dựng lên vì vui sướng, thế là được cứu rồi.

    Tuy nhiên tòa biệt thự này thoạt nhìn sang trọng, đại khí ngút trời, có thể thành công giúp nàng quay về khách sạn.

    Nàng ấn chuông cửa.

    Cánh cửa từ từ mở ra

    Nàng ngẩn ra một chút, cách mở cửa này, đúng là chủ nhân quá nể tình rồi.

    Rảo bước tiến vào tựa như đang chạm vào cung điện xa hoa, đại sảnh bắt mắt đến lạ. Đường Tư Vũ đứng dưới đại sảnh hỏi một tiếng "Có ai không?"

    Không có người trả lời nàng, không có khả năng! Đèn bật, hơn nữa còn có người mở cửa cho nàng, biệt thự này nhất định có người!

    Chẳng lẽ là ở trên lầu?

    Đường Tư Vũ từng bước một đi trên đi, nàng thấy có ánh đèn rọi ra từ phía phòng ngủ chính, trong lòng căng thẳng khần trương, nàng khó khắn nuốt nước miếng

    Nàng đã lạc đường nửa giờ, lại không tìm thấy ai để hỏi đường, nàng đêm nay không chừng phải ngủ qua đêm ngoài đường.

    "Cái kia.. Có người ở sao?" nàng vừa hỏi vừa tiến tới mở cửa phòng ngủ.

    Bỗng chốc.

    Một lực đạo mạnh mẽ đột nhiên kéo lấy tay nàng, cả người cũng bị kéo vào bên trong phòng.

    Chưa đầy một giây, toàn bộ đèn trong phòng đều tắt.

    "A.. Cái gì người, ngươi muốn làm cái gì?" Đường Tư Vũ kinh hoảng thét chói tai, lấy tiếng Trung tìm hỏi.

    "Câm miệng." Vang lên là âm thanh thô bạo, lãnh khốc đến tàn nhẫn.

    Nam nhân nói bằng tiếng Trung.

    "Ngươi vì cái gì muốn tắt đèn?" Đường Tư Vũ lại cực độ kinh hoảng tìm hỏi một tiếng, chẳng lẽ gặp gỡ đây là tên sát nhân biến thái? Hắn muốn giết nàng sao?

    "Ta không muốn thấy bộ dáng của ngươi." Nam nhân nói bằng giọng lạnh lẽo, ghét bỏ.

    Nam nhân rõ ràng đem nàng trở thành người giúp hắn trút giận mà.

    Đường Tư Vũ vừa hoảng sợ vừa lúng túng, thân mình bị nam nhân chặn ngang bế lên, hung hăng ném vào trên giường, lại một lần thét chói tai, đầu óc choáng váng, nam nhân thân hình tuấn mĩ, to lớn nhìn thẳng xuống.

    "A.." Đường Tư Vũ liều mạng đẩy hắn, "Đồ khốn, ngươi buông ta ra.. Ngô.."

    Nàng thét chói tai cùng hoảng sợ giây tiếp theo bị nam nhân mạnh mẽ bá đạo lấp kín, nàng hơi hé răng càng khiến nam nhân dễ dàng xâm phạm.

    Hắn ghét nhất là ồn ào, đâu có thể dễ dàng nghe lời một nữ nhân.

    Tới cửa rồi thì phải chơi, nàng còn có cái gì tư cách cự tuyệt hắn? Tiền cho nàng cũng không hề ít, thâm chí còn gấp mười

    Chỉ là, nữ nhân này tùy tiện chọn, nhưng đáng chết hương vị lại rất thơm ngọt, làm hắn căn bản ăn mãi không chán, ngày càng trở nên tham lam, không ngừng muốn nhiều hơn nữa

    Đường Tư Vũ trừng lớn mắt, tay nhỏ ra sức đẩy nam nhân ở trên, chính là không có kết quả..

    Nàng bị hắn hôn đến phát khóc, nội tâm ngập tràn tuyệt vọng, bất lực. Nàng căn bản không biết nam nhân này là ai, chỉ có thể cảm nhận được có một sự nguy hiểm mãnh liệt đang cắn muốt nàng.
     
  4. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 2: Tiểu bảo bảo xuất hiện

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong bóng đêm, nàng nhìn không ra diện mạo của người nam nhân này, chỉ có thể cảm giác được thân hình to lớn phi thường cường hãn của hắn. Hơi thở nam tính trên người hắn cùng với khí lực mạnh mẽ khiến nàng bất an, hoảng sợ. Nàng dự cảm đêm này sẽ là một đêm thê thảm vô cùng.

    Đây là nàng kết hôn trước một lần đi du lịch, không nghĩ tới, lại mất trong sạch.

    Ngay lúc này, một tiểu thư khác mới vừa tiến vào đại sảnh, liền nghe thấy nữ nhân thấp tiếng khóc trên lầu cùng với tiếng nam nhân thở gấp nằng nề cuồng dã liền sợ tới mức lập tức xoay người rời đi.

    Một đêm này. Trên giường lớn màu thủy lam, điên loan đảo phượng.

    Ở thời điểm hắn tiến vào phòng tắm rồi trở ra, trên giường vừa rồi còn 1 nữ nhân mệt đến thiếp đi thế nhưng đã thức thời rời khỏi, từ đầu tới cuối, hắn đều không có thấy rõ ràng nữ nhân kia trông như thế nào. Bất quá, hắn cũng không để ý chẳng qua là công cụ giải quyết nhu cầu, nhìn cũng phiền lòng.

    Khi hắn xốc chăn trên giường chuẩn bị ngủ, bỗng chốc một mạt màu đỏ trên giường kia làm hắn chấn kinh vài giây, hắn đã sớm phân phó trợ lý muốn sạch sẽ, quả nhiên, đủ sạch sẽ.

    Ba ngày sau.

    Ở sân bay trời xám xịt, Đường Tư Vũ ngồi trên taxi tâm tình hoảng loạn, tài xế hỏi nàng muốn đi đâu, nàng thuận miệng liền nói địa chỉ vị hôn phu Mộ Phi.

    Sự tình buổi tối ngày đó tựa như ác mộng gắt gao bám lấy nàng.

    Nàng không biết trong chốc lát nhìn thấy Mộ Phi, nàng muốn nói cái gì, nàng chính là muốn gặp hắn bởi vì một tuần sau chính là hôn lễ của bọn họ.

    Nàng tới biệt thự, bất quá mới là khoảng 7 giờ sáng, nàng nghĩ Mộ Phi chưa tới công ty, nếu không đợi gặp được nhất định mệt muốn chết rồi.

    Đầu tiên nàng bí mật ấn mở cửa nhẹ nhàng đi vào đem đồ để ở cửa đại sảnh liền từng bước một cất bước lên lầu.

    Nàng rất mệt mỏi, rất muốn nhào vào trong lòng Mộ Phi mà khóc một hồi.

    Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ngủ chính ra, nàng kỳ vọng nhìn thấy Mộ Phi đang ngủ say nhưng mà, xuất hiện trước mắt nàng.. Lại là một màn khiến nàng sửng sốt cùng phẫn nộ. Vị hôn phu của nàng đang ôm một nữ nhân trần truồng, mà cái nữ nhân này không phải ai khác chính là em gái ngây thơ cùng cha khác mẹ chỉ kém nàng một tuổi. Hai người tựa hồ đã điên cuồng cùng nhau suốt một đêm.

    Quần áo dưới giường hỗn độn, trong không khí chứa đầy mùi vị hoan ái ghê tởm. Đường Tư Vũ bàng hoàng che miệng, trừng lớn đôi mắt. Nàng cơ hồ tông cửa xông ra khỏi nơi này.

    Một tuần sau, hôn lễ diễn ra nàng chỉ báo tin cho người nhà và Mộ Phi rồi đơn phương tuyên bố hủy bỏ hôn lễ rồi biệt tích.

    5 năm sau.

    Đại sảnh sân bay.

    Một người phụ nữ mặc chiếc váy thuần sắc trắng thời thượng dắt theo một tiểu bảo bảo đáng yêu nện bước thong dong đi ra. Người phụ nữ xinh đẹp nho nhã lộ ra một mạt hơi thở cổ điển, da thịt kiều nộn, tư thái nhàn nhã, đôi mắt thanh khiết như nước dừng ở trên người tiểu bảo bảo bên người, hết sức ôn nhu.

    Tiểu bảo bảo một thân soái khí áo hoodie đen, xứng với quần jean tối màu, giày chơi bóng nhỏ màu xám, khuôn mặt trứng ngỗng nhỏ nhắn, ngũ quan khắc sâu tinh xảo, màu da trắng nõn tinh tế, mái tóc đen mềm mại bao trùm lên cái trán trắng tinh no đủ. Dù tuổi còn nhỏ thế nhưng tựa như tiểu người mẫu đang hot trên đài nhất thời thu hút ánh mắt bốn phía của du khách. Rõ ràng chỉ là tiểu bảo mới bốn tuổi nhưng xung quanh toát ra quý khí tự trong xương cốt.

    Cả hai người bỗng chốc trở thành tiêu điểm trong đám người.

    "Mommy, ông ngoại thật sẽ thích ta sao?" Tiểu bảo bảo ngẩng đầu nhìn về phía mommy, đây là lần đầu tiểu bảo gặp ông ngoại nên tỏ ra rất tò mog.

    "Nhất định rồi." Đường Tư Vũ cười nhẹ vuốt đầu cậu con trai.
     
  5. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 3: Về nước

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Năm đó, nàng không nói gì chỉ là kiên quyết hủy bỏ hôn lễ. Mối quan hệ giao hảo trăm năm giữa hai nhà khiến cha nàng cảm thấy xấu hổ. Cha nàng rất tức giận không cùng nàng nói chuyện suốt một năm. Mà về sau nàng sinh hạ bảo bảo, trong lòng cha nàng càng tràn đầy thất vọng.

    Mẹ kế và người em gái cùng cha khác mẹ lại không ngừng thổi gió lạnh bên tai khiến quan hệ giữa nàng cùng cha mình cực kỳ cứng nhắc cho rằng nàng là sinh hoạt phóng túng không biết tiết chế.

    Nàng vừa đi chính là 5 năm chưa từng về nhà, thời gian này làm cha nàng đối với nàng bắt đầu khoan dung, nàng cũng sẽ thỉnh thoảng gửi một ít ảnh tự chụp mình cùng bảo bảo cho ông.

    Ba ngày trước, cha nàng sinh bệnh, ông ấy chủ động gọi điện thoại cho nàng muốn nàng về nước đồng thời mang theo cả cháu ngoại lại đây cho ông gặp

    Sống tại nước ngoài 5 năm, Đường Tư Vũ đối với việc 5 năm trước cũng đã quên ít nhiều, hiện giờ cuộc sống của nàng chỉ cần có nhóc con này là đủ, những việc xảy ra trước kia nàng cũng không muốn để ý tới nữa.

    Từ sân bay, chiếc taxi một đường trở về biệt thự của Đường gia.

    Đứng ở trước cổng biệt thự xa hoa rộng lớn Đường Tư Vũ không khỏi thở dài, cái nhà này từ khi mẹ mất đã không còn như trước nữa rồi.

    Khâu Lâm đưa nàng công khai tiến vào biệt thự, sau khi cha nàng cùng mẹ nàng kết hôn chưa lâu, ba tháng sau tin tức cha nàng có con riêng ngoài giá thú nuôi dưỡng bên ngoài.

    Nàng oán giận, mẹ nàng bỏ nàng đi, là một người con nàng chỉ có thể chấp nhận sự thật này trong im lặng. Chỉ là, cái nhà này, nàng dần dần thành người ngoài.

    "Mommy.. Người suy nghĩ cái gì?" Bên người, giọng trẻ con non nớt vang lên.

    Đường Tư Vũ đem suy nghĩ kéo trở về, nhấp môi cười, cúi xuống sửa sang lại mũ choàng cho con trai một chút

    "Lát nữa phải nhớ phải gọi ông ngoại biết không?"

    "Dạ! Con biết." Bạn nhỏ Đường Dĩ Hi cong môi cười, đôi mắt to tròn sáng như sao đẹp đến rung động lòng người

    Sau khi sinh đứa con trai này, Đường Tư Vũ đã vứt bỏ sự phẫn nộ đối với tên khốn đó. Con trai nàng ngày càng đẹp mắt, những đường nét ngũ quan không giống nàng, khiến nàng không nói nên lời.

    Mặc kệ như thế nào, hài tử chỉ thuộc về một mình nàng còn tên khốn chết tiệt kia, cả đời này nàng cũng không muốn gặp lại. Đường Tư Vũ đứng dậy bấm chuông, một lúc sau người hầu ra mở cửa thấy nàng thì vô cùng kinh hỉ

    "Đại tiểu thư, người rốt cuộc đã trở lại, nha! Đây là tiểu thiếu gia đi! Lớn lên thật là đẹp."

    "Cha tôi có nhà không?"

    "Có! Phu nhân cùng nhị tiểu thư cũng ở.." Người hầu mặt sau tươi cười có chút cứng đờ.

    Đường Tư Vũ đối với sự tồn tại của đôi mẹ con này sẽ không để ý, nàng chỉ là mang bảo bảo trở về để gặp cha thôi

    Đường Tư Vũ dẫn con trai nhỏ tiến vào phòng khách lớn. Trên ghế sofa trong phòng, cha nàng Đường Hùng đang pha trà. Ngước nhìn thấy một cặp mẹ con bước vào liền nhanh chóng đặt tách trà xuống và đứng dậy.

    "Cha, con về rồi." Đường Tư Vũ vội vàng gọi cha, bởi vì nàng là con gái, nàng phải buông bỏ những định kiến trước đây.

    "Ai! Trở về là tốt." Đường Hùng nhìn cô con gái lớn ngày càng xinh đẹp, ánh mắt khẽ rơi vào bé con bên cạnh.

    Qua những bức ảnh, ông đã biết ngoại hình của cháu trai mình, nhưng tân mắt nhìn thấy một đứa cháu trai dễ thương và đẹp trai như vậy, lòng ông vẫn dâng lên một màn kích động, "Con chính là Tiểu Hi đi!"

    "Ông ngoại người hảo." Đường Dĩ Hi cúi đầu chào vô cùng lễ phép kêu ông ngoại.

    "Ai.. Tới, lại đây cho ông ngoại xem." Trái tim Đường Hùng gào lên.

    Tiểu Hi lập tức ngồi vào lòng của Đường Hùng. Ông đem đứa nhỏ ôm một chút, lập tức đánh giá cẩn thận rồi đắc ý nhướn mày

    "Đứa nhỏ này lông mày giống ta."
     
    Chỉnh sửa cuối: 19 Tháng mười 2020
  6. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 4: Nhóc con đáng yêu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đường Tư Vũ yên lặng không nói gì, thoáng nhìn qua hàng lông mày của cha cô, lại nhìn vào con trai mình? Có chỗ nào giống nhau? Bất quá, cảnh tượng này khiến khóe miệng cô bất giác cong lên.

    Cha thích con trai, đây là chuyện mà cô vui vẻ nhất.

    Mà ngay tại lan can lầu hai phía trước, hai mẹ con họ cũng đã nhìn thấy cảnh tượng này, yên lặng nhìn nhau, trong ánh mắt thoáng qua một tia oán hận thê lương, Khâu Lâm mím môi mang ý hờn giận trách móc, chỉ là một đứa trẻ sinh ra ở bên ngoài, mà lại khiến cho chồng bà yêu thích đến thế.


    "Yo! Đến rồi đó à, còn tưởng rằng con chiều nay mới tới!" Khâu Lâm một bên xuống lầu, một bên giả vờ như con khỉ niềm nở.

    "Dì à!" Đường Tư Vũ đột nhiên gọi bà một tiếng, rồi lướt qua gương mặt của Đường Y Y, thần sắc trong đáy mắt của cô càng thêm lạnh nhạt.

    "Đứa nhỏ này thật đáng yêu, bộ dạng trông rất xuất sắc." Khâu Lâm không thể tỏ ra vẻ mất tự nhiên trước mặt chồng bà, mất đi phong thái nữ chủ nhân trong nhà, khi bà ta ngồi xuống, vươn tay chạm vào đứa nhỏ, trong thâm tâm của Đường Tư Vũ lập tức trở nên căng thẳng, sợ Khâu Lâm sẽ âm thầm giở trò với đứa trẻ.

    Định làm gì.

    Phải nói, mẹ con họ chán ghét cô đến mức độ nào, bản thân cô vô cùng rõ ràng.

    "Chị à!" Đường Y Y cười đến đắc ý, chậm rãi bước đến chỗ cô, "Đã lâu không gặp".

    Đường Tư Vũ quay đầu tránh đi, không muốn nhìn thấy con người này, năm năm trước, hình ảnh cô ta cả người trần trụi ôm lấy vị hôn phu của mình, trong giây phút đó tim của cô như bị đâm đến rỉ máu thương tâm.

    Cô và Mộ Phi từ nhỏ đã là thanh mai trúc mã, tình cảm sâu đậm, cũng hận người em gái không biết liêm sỉ này, cho dù tình cảm hai người có dài lâu đi nữa, cũng không đánh lại hai chữ 'mới mẻ' đi!

    Một năm kia, cô đã chịu thương tổn hai lần, trong sạch bị hủy, vị hôn phu phản bội, cô xem như đã nhìn thấu cuộc đời, trên thế giới này làm gì có nam nhân tốt đẹp nào.

    "Tiểu Lâm, đi dọn dẹp khách phòng, để mẹ con Tư Vũ có thể nghỉ ngơi."

    "Không cần, cha, con dự định sẽ mang theo tiểu Hi đến nhà bạn ở."

    "Có nhà không ở, chạy đến chỗ người khác gây phiền phức làm gì?"

    "Bạn đó với con là chị em tốt" Đường Tư Vũ kiên quyết, bởi vì cô lo lắng cho đứa nhỏ sống trong nhà này, hai mẹ con họ cũng không phải bòng đèn mà cha lại thích tiểu Hi như vậy, ý nghĩa của chuyện này, Đường Tư Vũ đương nhiên rõ, mẹ con họ nhất định sẽ biến thành cái gai trong mắt mọi người.

    "Ông ngoại, đó là nhà của mẹ nuôi con, Tiểu Hi cũng muốn gặp mẹ nuôi nữa". Tiểu tử này cũng muốn nói giúp thay mẹ nó.

    "Được rồi! Tùy các người đi!" Đường Hùng không tranh cãi nữa, sau đó ông ta đứng dậy nắm lấy đứa nhỏ, ân cần nói "Tiểu Hi cùng ông ngoại ra hoa viên dạo chút nhé."

    Đứa trẻ lập tức cười rộ lên, nắm chặt tay ông, Đường Hùng tâm tính có sắt đá cỡ nào cũng bị nụ cười của đứa nhỏ này hâm nóng.

    Xem ra, mấy năm nay ông đã để con gái mình và đứa cháu này thua thiệt nhiều thứ, lại nói, đứa nhỏ này nói thế nào đi chăng nữa cũng mang trên người huyết mạch của Đường gia.

    Đường Tư Vũ không cùng hai ông cháu họ ra ngoài, cha muốn cùng cháu ngoại của mình hưởng thụ chút vui vẻ, cô đi cũng không tốt lắm.

    "Chị, tại sao đột nhiên lại quay trở về? Chị không cảm thấy thoải mái khi ở nước ngoài à?" âm thanh chế giễu của Đường Y Y vang lên.

    "Đây là nhà của tôi, tại sao tôi không thể trở về?" Đường Tư Vũ lạnh lùng liếc ả.

    Khâu Lâm có chút ngạc nhiên nhìn nữ nhân từng rời nhà bỏ trốn nhiều năm, chỉ năm năm, nhưng người này thay đổi rất nhiều, tuy gương mặt xinh đẹp ấy vẫn khiến người đố kị, khí chất trên người càng thêm mị hoặc mê người, nhìn lại con gái bên cạnh, tuy rằng vẻ đẹp cũng không kém, nhưng nếu đứng chung một chỗ với Đường Tư Vũ, dường như thua mất vài điểm.

    "Hiện tại tôi đã biết được vì sao cô không kết hôn cùng với Mộ Phi, tính đến ngày mà con cô được sinh ra chẳng phải cô đã sớm phản bội anh ấy sao." Đường Y Y giọng điệu đầy châm chọc khiêu khích.

    Đường Tư Vũ cũng không ngần ngại nhắc đến chuyện năm đó, "Đúng, cô thích anh ta, tôi liền tặng cho cô."

    "Thật đúng như cô mong muốn, tôi đã là bạn gái của Mộ Phi, chúng tôi sắp tới còn bàn tới chuyện đính hôn." Đường Y Y cực kỳ đắc ý cười rộ lên.
     
  7. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 5: Muội muội đắc ý

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đường Tư Vũ tự mình cho rằng sẽ không lại vì người đàn ông này đau lòng, chính là giờ phút này, nàng cảm giác trái tim như bị một bàn tay bóp chặt, hô hấp khó khăn.

    Hóa ra nàng vẫn quan tâm, bởi vì anh đã sống trong trái tim nàng quá lâu, năm năm không thể nào xóa bỏ được tình cảm sâu đậm của nàng đối với anh.

    "Cô có biết sự giàu có và địa vị hiện tại của Mộ gia không? Chính là cô chỉ có thể ngước nhìn mà thôi, mà tôi liền trở thành Mộ phu nhân người gười hâm mộ."

    Đường Y Y cười đến lả lướt càng thêm đắc ý.

    Một bên Khâu Lâm nhìn thoáng qua con gái làm bộ tức giận: "Con cùng cô ta nói nhiều như thế làm cái gì? Hiện tại Mộ gia cùng cô ta đã sớm không có quan hệ, năm đó Mộ gia đối với việc cô ta hủy hôn còn ghi hận trong lòng"

    Đường Tư Vũ nhìn hai mẹ con Khâu Lâm mỗi lời nói đều khoe khoang quan hệ với Mộ gia, Mộ gia thật sự là danh gia vọng tộc, giàu có nhất nước, dù là Đường gia cũng không thể sánh bằng. Nhưng mà, Mộ gia có tiền cùng nàng có quan hệ gì đâu?

    "Yên tâm, tôi sẽ không hâm mộ côi, cô cứ việc cùng Mộ Phi kết hôn, tôi sẽ chúc phúc cho hai người" Đường Tư Vũ lạnh lùng nói những lời này hoàn toàn giống như một lời nguyền rủa.

    Đường Y Y nghe ra hàm ý, tức giận đến sắc mặt cũng biến đổii: "Đường Tư Vũ, cô đừng đắc ý, chờ tôi gả vào Mộ gia cô liền biết tôi sẽ có cuộc sống như thế nào, đến lúc đó, chỉ sợ cô ghen tị trốn đến một bên đi khóc đi!"

    "Sẽ không có ngày như vậy" Đường Tư Vũ hừ lạnh một tiếng.

    Ở mặt sau cửa đại sảnh, một thân ảnh nho nhỏ tức giận đến nắm chặt hai tay, vốn là cùng ông ngoại đi tản bộ nhưng Đường Hùng phải tiếp một cuộc điện thoại quan trọng nhóc liền trở về bồi mommy, thế nhưng lại thấy mommy bị hai người phụ nữ khi dễ.

    Tiểu Hi cắn cắn cánh môi nhỏ, trong đầu xuất hiện một người, một người đàn ông giống như người hùng, đó chính là daddy nhưng mà nhóc chưa bao giờ trông thấy. Chỉ cần tìm được daddy, mommy sau này chắc chắn sẽ không bị bất luận kẻ nào khi dễ nữa. Nhóc phải mau chóng tìm được daddy tới bảo hộ mommy mới được.

    Sau bữa cơm trưa, Đường Tư Vũ liền mang theo Tiểu Hi đi tìm bạn tốt Tô Hi, bởi vì ở nhà có hai mẹ con kia nàng không yên tâm để Tiểu Hi ở lại đó.

    Bạn tốt của nàng Tô Hi sớm đã không phải Tô Hi năm đó mà đã vật lộn trong làng giải trí 5 năm trở thành một nữ diễn viên nổi tiếng sở hữu một căn hộ rất đẹp. Lúc Đường Tư Vũ tới, Tô Hi mới vừa tỉnh ngủ.

    "Mẹ nuôi." Tiểu Hi dẫn đầu gọi.

    Tô Hi chạy nhanh đến ôm Tiểu Hi hôn một cái "Tiểu Hi bảo bối của ta, ta nhớ con đến chết đi được."

    "Hi Hi, sinh hoạt của một ngôi sao là như vậy sao? Như thế nào vừa mới dậy?"

    "Tối hôm qua thức đêm học lời thoại mệt quá nên ngủ quên."

    "Vậy đã ăn gì chưa?"

    "Chưa!"

    "Thế trong nhà có cái gì ăn được không?"

    "Mì gói, đồ ăn vặt.. Còn có sủi cảo đông lạnh."

    Đường Tư Vũ nhìn Tô Hi lắc lắc đầu, "Vậy để mình nấu sủi cảo cho cậu, đừng để dạ dày bị đói."

    Tô Hi ôm Tiểu Hi ngồi trên sô pha quay lại nhìn nói với nàng: "Cơm trưa của mình giao cho cậu, mình thay cậu trông Tiểu Hi."

    "Cậu không thể như vậy chứ."

    "Mình lại không có con trai, một ngày ba bữa tùy tiện giải quyết là được, khi nào mình có một đứa con đẹp trai đáng yêu như cậu vậy, sinh hoạt của mình liền có quy luật. Đường Tư Vũ, sao cậu lại sinh ra được một đứa con trai đẹp trai như vậy? Đẹp trai hơn tất cả những người đàn ông mình từng thấy chắc chắn nó sẽ là một thảm họa trong tương lai."
     
  8. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 6: Đứa trẻ thiên tài

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Mẹ nuôi, họa thủy là ý gì?"

    Tiểu tử kia tỏ ra vẻ khó hiểu.

    Đương Tư Vũ đứng kế bên liếc cô một cái, cảnh cáo nói, "Không được dạy hư con mình"

    "A! Họa thủy ý nói chính là bộ dạng con trông đẹp trai, vừa mắt, tương lai nhất định sẽ làm đảo điên hàng ngàn thiếu nữ".

    "Con không cần đâu! Con chỉ muốn mẹ thôi."

    Tô Hi xì một tiếng, một bên cười, một bên hỏi, "Còn mẹ nuôi đâu? Con không cần ta à?"

    Tiểu tử kia chạy nhanh lại ôm lấy cổ cô, "Con cũng muốn mẹ nuôi nữa"

    Lúc này Tô Hi mới hài lòng, "Như vậy mới được chứ".

    Đường Tư Vũ nấu món gì đó trong bếp, Tô Hi cũng khoanh tay định cùng cô nói một chút.

    Tiểu tử kia cần điều khiển từ xa đang tìm kiếm kênh yêu thích của mình, đột nhiên ấn vào kênh thiếu nhi, chỉ nghe người dẫn chương trình nói, "sân khấu của chúng tôi, đang chờ đợi người có năng lực đặc biệt, miễn là bạn trên bốn tuổi và có một năng lực đặc biệt, đều có thể đăng ký tham gia cuộc thi. Chúng tôi sẽ chờ đợi những thiên tài nhỏ tuổi tỏa sáng, Chúng tôi cũng đang kiếm tìm những thiên tài nhỏ tuổi đặc biệt trên thế giới, hãy đến đây! Các bạn nhỏ, chúng tôi luôn chào đón các bạn đến với nơi này, hãy gọi điện cho chúng tôi!

    Đường Dĩ Hi nhìn chằm chằm vào số điện thoại trên màn hình, lập tức ghi nhớ trong đầu, lấy giấy bút bên cạnh, viết ra toàn bộ dãy số.

    Nó lấy điện thoại của mẹ nuôi để bên cạnh, trực tiếp bấm số liên lạc.

    " Alo, xin chào, xin hỏi có thể giúp gì cho bạn? "Giọng nói bên kia vui vẻ hỏi.

    " Xin chào dì, con muốn tham gia tiết mục của chương trình. "

    " Ồ! Bạn nhỏ, cho hỏi con năm nay mấy tuổi, có năng lực đặc biệt gì không? "

    " Con năm nay bốn tuổi, trình độ đánh đàn dương cầm đã đạt tới cấp sáu! Con có thể thạm gia được không? "

    " Hả.. con mới bốn tuổi mà có trình độ đàn thế này rồi à, bản lĩnh không nhỏ? Con có muốn tham gia buổi trình diễn của tụi cô không?

    "Có, con muốn tham gia, được chứ?"

    "Đương nhiên có thể, bảo cha mẹ con đến nghe điện thoại đi".

    Tiểu gia hỏa ngẩng đầu lên, liền thấy Tô Hi khoanh tay nhìn nó, khi nãy cô cũng vừa nghe thấy cuộc thi kia, không ngờ tới tiểu gia hỏa này lại cảm thấy hứng thú với nó.

    Đường Dĩ Hi ngẩng đầu thấy Tô Hi, nó lập tức nở nụ cười tươi, "Mẹ nuôi, đến đây nghe điện thoại này"

    Tô Hi lập tức kinh ngạc vài giây nhưng nghĩ đến cuộc gọi kia đang chờ người nhận, liền nhanh chóng chạy tới, ngồi xuống, nghe điện thoại, "xin chào".

    "Xin chào, xin hỏi cô có phải là mẹ của bạn nhỏ vừa rồi đúng không?"

    "À.. Tôi là.."

    "Bạn nhỏ nhà cô năm nay bốn tuổi đã đạt tới trình độ cấp sáu đàn dương cầm sao?"

    "Đúng vậy, đứa nhỏ có thiên phú, nên học rất nhanh"

    "Vậy cô có thể dẫn đứa nhỏ đến chỗ chúng tôi đăng ký không? Chúng tôi vô cùng chào đón bạn nhỏ đó"

    "Được thôi! Khi nào?"

    "Tốt nhất là chiều nay vì thời hạn chấm dứt đăng ký của chúng tôi là mười hai giờ đêm nay"

    "Được thôi, buổi chiều này tôi nhất định dẫn đứa nhỏ đến" Tô Hi nói xong lập tức tắt điện thoại, nghiêm túc nhìn tiểu gia hỏa, "Con xác định muốn đăng ký tham gia"

    "Dạ! Con muốn tham gia" Tiểu gia hỏa kiên định gật đầu.

    "Trình độ đàn dương cầm của con có chắc đã đạt tới cấp sáu?" Nàng cũng mới học được ít chút.

    "Dạ"

    "Mẹ con cũng mới đạt tới cấp tám" Tô Hi có chút không tin.

    Lúc này Đường Tư Vũ từ trong bưng sủi cảo đi ra, "Đừng xem thường nó, Tiểu Hi đích thực đạt tới trình độ cấp sáu."

    "Trời ạ! Quả nhiên là một đứa trẻ thiên tài nha! Được! Buổi chiều mẹ nuôi dẫn con đi đăng ký".

    "Quên đi, thân phận của cô mà đến đài truyền hình nhất định sẽ tạo nên một trận hỗn loạn, để tôi dắt nó đi cho!"

    "Mẹ! Mẹ đồng ý cho con tham gia sao?" tiểu gia hỏa thật không nghĩ tới mẹ của mình không có phản đối việc đó.
     
  9. Tiểu Nhân Nhi Tiểu Bánh Bao

    Bài viết:
    4
    Chương 7: Tiểu bảo bảo dự thi

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đường Tư Vũ cười cười sờ đầu nhỏ của hắn:

    "Mẹ đương nhiên đồng ý! Lần này cũng là để con có thể thể hiện bản lĩnh của con, hơn nữa, mẹ tin tưởng con trai của mẹ chắc chắn sẽ thành công."

    "Ân! Con sẽ không làm mommy thất vọng, con nhất định sẽ giành chiến thắng để mommy nở mày nở mặt."

    Tiểu bảo bảo vui vẻ cười rộ lên, một đôi mắt to tròn đen bóng ngập nước, ánh mắt còn lóe lên chút khôn khóe!

    Đường Dĩ Hi không nghĩ rằng trận thi đấu này có thể quyết định nhanh chóng như vậy.

    Đường Tư Vũ nghĩ tiểu tử kia nguyện ý dự thi cũng không phải là chuyện không tốt, qua lần này hắn có thể thể hiện tài năng của mình, hắn cũng sẽ càng tự tin hơn, lá gan cũng có thể tăng lên nhanh chóng.

    Ăn cơm xong, Đường Tư Vũ mượn Tô Hi một chiếc xe, trở Tiểu bảo bảo đến địa điểm dự thi báo danh, Tô Hi tỏ ý muốn đi cùng nhưng ngại thân phận minh tinh của cô nên đành ở nhà chờ tin tức.

    Đường Tư Vũ đi báo danh, Tiểu gia hỏa kia còn muốn kiểm nghiệm đạo cụ ở đây, dù sao hắn cũng là tuyển thủ dương cầm nên tất nhiên phải đàn dương cầm, đôi bàn tay còn lộ ra thịt nhỏ trắng nõn của hắn bay nhảy trên đàn dương cầm, âm thanh xao xuyến êm tai vang ra tạo thành âm luật hoàn mỹ, nhưng lại có thể làm nhân viên công tác đứng bên sợ đến ngây người.

    "Đứa nhỏ này cũng giỏi quá đi, tuyệt đối sẽ trở thành tiểu minh tinh có tiết mục hoàn hảo nhất của đài cho mà xem, thật tốt quá, chúng tôi sẽ phân bố các vòng biểu diễn, đầu tiên là đấu vòng loại, tiếp là đấu bán kết, cuối cùng là trận chung kết. Ở trận cuối, chỉ cần con trai cô đạt được chiến thắng cuối cùng, chúng tôi sẽ tài trợ quỹ học tập hai mươi vạn."

    Đường Tư Vũ vuốt ve đầu nhỏ của hắn một chút:

    "Tiểu Hi, cố lên nga!"

    "Ân! Con sẽ cố gắng."

    Tiểu bảo bảo gật đầu, hắn rất muốn chiến thắng cuối cùng kia, hơn nữa hắn còn muốn được nổi tiếng.

    Sau khi báo danh xong, Đường Tư Vũ cùng Tô Hi mang theo Tiểu bảo bối du ngoạn mấy ngày, thi đấu vòng loại sắp đến. Đường Tư Vũ so với con trai còn khẩn trương hơn, nàng đối với con trai con trai có tự tin, nhưng cũng không hy vọng Tiểu bảo bảo vừa tham gia thi đấu đã thua cuộc, như vậy sau này hắn sẽ cảm thấy không tự tin nữa.

    Tô Hi hóa trang từ đầu đến chân không chừa một chỗ nào, ngồi một góc ở thính phòng, nhìn con trai nuôi yêu quý của cô ở trên đài biểu diễn.

    Ở đài khán giả, sau khi nhìn rõ ràng là tiểu hài tử bốn tuổi vừa ra sân khấu đã bị diện mạo của hắn dọa sợ, nhưng rất nhanh bọn họ lại bị tài năng của hắn chinh phục, cuộc thi đấu lần này rất được coi trọng, các trang mạng đều đang phát sóng trực tiếp, hơn nữa được tuyên truyền ngày càng nhiều, bạn bè của Đường Dĩ Hi cũng nhanh chóng vào xem.

    Nhan sắc có giá trị đỉnh cao của Tiểu bảo bảo nhanh chóng thu được rất nhiều fan, phụ nữ có con hoặc các bà các ông liên tục tìm kiếm tin tức về hắn, không chỉ siêu đáng yêu mà còn rất tài năng, hắn càng thuyết phục được nhiều người khen ngợi, quả thực không tin được một đứa trẻ nhỏ tuổi như vậy lại có thể giỏi đến mức như vậy.

    Tiểu gia hỏa kia còn tuổi nhỏ đã có được một thế lực fan ham mộ khỏng lồ chống đỡ, lập tức bạo hồng ở trên mạng, hơn nữa, đã có người phát hiện, Đường Tư Vũ mang theo Tiểu bảo bảo ra ngoài, đã có mười mấy người hâm mộ muốn xin chữ ký của Tiểu bảo bảo.

    Đường Tư Vũ nhất nhất cự tuyệt, con trai của cô tuyệt đối sẽ không đóng phim, hiện tại cô cũng không thiếu tiền.

    Đấu vòng loại đã két thúc, tiếp theo chính là đấu bán kết, các tuyển thủ nhỏ mỗi người đều có tuyệt kỹ của riêng mình, ở trên sân khấu tranh đua cao thấp.

    Đường Tư Vũ cũng vội vàng chuẩn bị cho con trai, đấu vòng loại chỉ là trình độ cấp ba, mà thời điểm đấu bán kết Tiểu bảo bảo phải đấu ở trình độ cáp bốn, toàn bộ sân khấu đều yên tĩnh lại, ánh đèn chiếu lên tây trang đen của hắn, slàm Tiểu gia hỏa kia trở nên thập phần soái khí, bóng dáng đĩnh bạt của hắn ngồi trước đàn dương cầm, theo ngón tay hắn nhay lên phảng phất làm tâm hồn người nghe đều mềm lại. Âm thanh quá dễ nghe, quá hoàn mỹ a! Quả thực làm người khác không thể thoát ra được.
     
  10. Tiểu Nhân Nhi Tiểu Bánh Bao

    Bài viết:
    4
    Chương 8: Tiểu bảo bảo giành quán quân

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Các bạn bè nhỏ của Đường Dĩ Hi thuận lợi tiến vào vòng chung kết, mà các tiểu tuyển thủ bị loại phía trước đã có tám người. Lần này là bốn người bị loại. Tiểu bảo bảo từng động tác từng biểu cảm luôn làm ánh mắt người xem sáng ngời, lại kinh ngạc cảm thán một phen, cuối cùng, hắn thuận lý thành chương tiến vào vòng chung kết.

    Hôm nay Đường Tư Vũ cũng rất khẩn trương nhưng ở trước mặt con trai nàng vẫn bình tĩnh nói chuyện với hắn, cổ vũ hắn để hắn có thêm động lực phát huy thật tốt, nàng không cần con trai phải đạt giải nhất chỉ mong hắn có thể bình tĩnh hoàn thành thật tốt cuộc thi lần này. Trải qua mấy vòng thi phía trước, nhân khí của Tiểu bảo bảo chỉ cao không có thấp hơn nữa danh tiếng của hắn nỏi tới mức mọi người đều gọi hắn là Tiểu quán quân.

    Tô Hi dừng công việc hiện tại lại ngày ngày chạy theo phía sau Tiểu bảo bảo. Mỗi một trận thi đấu chắc chắc không thể thiếu cô. Trước ngày thi chung kết, Đường Tư Vũ gọi cho cha nàng đến xem, Đường Hùng cũng biết kiến thức cháu ngoại nhà mình hơn người, con gái năm đó cũng rất có thiên phú về dương cầm. Sau lại được hắn bồi dưỡng, tài nghệ càng xuất sắc.

    Thu nhập mấy năm nay của Đường Tư Vũ đều là tiền lương nàng tham gia các hoạt động về dương cầm, tuy rằng không thể nói là đại phú đại quý nhưng cũng đủ để ăn mặc không phải lo nghĩ.

    Hiện giờ, con trai nàng hiển nhiên là trò giỏi hơn thầy.

    Đường Hùng đồng ý đi xem làm mẹ con Khâu Lâm tò mò cũng muốn đi nên lén lút đi mua vé. Nhưng trong lòng bọn họ một chút vui sướng cũn không có ngược lại có một loại ảo não, cảm giác Đường Tư Vũ muốn lợi dụng con trai ưu tú của nàng ta muốn đền bù sai lầm mấy năm trước, tưởng đoạt lại sự yêu thích của Đường Hùng.

    Cho nên, mẹ con bọn họ cầu mòng trận đấu này tên oắt con kia phải thua trận một cách thảm hại, như vậy mới có thể khiến Đường Hùng sinh ra chán ghét.

    Tô Hi muốn đi theo Đường Tư Vũ đến hậu trường cổ vũ Tiểu bảo bảo. Tiểu bảo bảo hôm nay mặc một thân áo bành tô vừa người, tóc vuốt sang một bên lộ ra góc cạnh rõ ràng làm khuôn mặt nho nhỏ thập phần soái khí.

    "Con trai nuôi của mẹ thật soái a! Mẹ nuôi muốn hôn hôn, muốn ôm ôm."

    Tô Hi nhịn không được ôm lấy Tiểu bảo bảo hôn "Chụt" một cái lên khuôn mặt nhỏ của hắn.

    Đường Tư Vũ cũng rất vui vẻ, con trai nàng xuất sắc như vậy nàng làm mẹ hắn đương nhiên rất tự hào.

    "Con nuôi con nói hôm nay con có chắc chắn lấy được quán quân về cho mẹ không?"

    Tô Hi giáo huấn tự tin cho hắn.

    "Chắc chắn."

    Tiểu bảo bảo thập phần có tự tin bởi vì nhóc cần thiết danh hiệu quan quân kia, chỉ khi đạt đến vị trí đó nhóc mới có thể thực hiện mộng tưởng của mình. Đến lúc đạt quán quân, lúc đó danh khí của nhóc mới đủ vang dội, mới có thể khiến cho nam nhân không bao giờ lộ mặt kia chú ý đến Đường Dĩ Hi này.

    "Thật giỏi quá."

    Tô Hi lại hôn nhóc một cái nữa, cô quay sang nhìn Đường Tư Vũ:

    "Mình cũng muốn một đứa!"

    "Muốn thì tìm một nam nhân sinh đi!"

    Đường Tư Vũ cười tủm tỉm nhìn nàng.

    "Cạu cho rằng dễ như vậy à! Quan trọng là gen có được không! Cậu nhìn con trai cậu đi, gen này quả thực khiến người khác phát hờn mà."

    "Mẹ nuôi, chốc nữa mẹ nhớ lên tặng hoa cho con đó!"

    "Được a, mẹ nuôi nhất định là người đầu tiên tặng hoa cho con khi biểu diễn xong."

    Hôm nay Tô Hi đến đây là để làm việc này.

    Hiện tại Tiểu gia hỏa ở trên mạng nổi tiếng đã vượt qua nàng, nàng đương nhiên phải tới để lây độ nổi tiếng của hắn rồi.

    Đường Tư Vũ nhấp môi cười, cúi xuống hôn Tiểu gia hỏa một cái:

    "Con trai, mommy không cần phải lấy giải nhất về nhưng mommy hy vọng con có thể đạt được sự yêu thích của mọi người, làm thật tốt, không cần khẩn trương, cũng không được thất bại."

    "Ân!"

    Tiểu gia hỏa cảm giác được yêu thương cùng bao dung mommy dành cho nhóc, khuôn mặt nhỏ gợi lên một mạt ý cười.

    Thời gian trước khi bắt đầu thi đấu còn mười phút.

    Ởi một gian phòng xa hoa tại một biệt thự nào đó, một thiếu nữ mười lăm tuổi khẩn trương lôi kéo tay một thanh niên cùng tuổi với nàng nói "Ca, nhanh lên nhanh lên, sắp bắt đầu rồi, chúng ta không thể bỏ qua trận chung kết này đâu."
     
  11. makebyGau L o v e m y s e l f

    Bài viết:
    48
    Chương 9: Anh em thú vị.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tính cách mạnh mẽ như em, mà cũng thích tên tiểu bất điểm* này?" Thiếu niên tuấn tú trừng mắt cô gái đang mặc áo ngủ.

    *chỉ sự nhỏ bé không đáng để mắt đến

    "Em thích cậu bé đến chết mất, cậu bé chính là thần tượng nhỏ của em, chủ yếu là, cậu bé thật sự rất giống anh nha! Anh mau nhìn lại anh thử xem, không không không, anh không đẹp bằng cậu bé!" Cô gái công kích bề ngoài anh trai.

    "Em nghĩ quá rồi?" Thiếu niên có chút không phục, hắn vô cùng tự tin với diện mạo của mình.

    "Ai, sắp bắt đầu rồi, mau ngồi xuống xem trận chung kết với em." Cô gái kéo anh trai ngồi xuống sofa, sau đó, cô ôm theo một bao đồ ăn vặt ngồi xuống cùng hắn.

    "Em cứ ăn những thứ này, đừng trách sao mình lại béo."

    "Anh mới béo đó! Dáng người của em rất là chuẩn." Cô gái không phục phản bác, cô chính là hình tượng xinh đẹp đáng yêu của các cô gái khắp vũ trụ này.

    "Em đã mười lăm tuổi, nhưng người không cao đến 1m6, không thấy mất mặt sao? Ta cao 1m8." Thiếu niên châm chọc nỗi đau của cô.

    "Em vẫn còn trong tuổi dậy thì, ai giống như anh dậy thì sớm chứ, hừ! Dựa theo gien của gia đình chúng ta sau này em nhất định sẽ cao đến 1m7." Cô gái rất có tự tin với dáng người tương lai của mình.

    Đang khắc khẩu nhau, chợt nghe thấy giọng nói cuốn hút người dẫn chương trình thông báo mở màn, cô gái hưng phấn vỗ hai tay, "Thần tượng nhỏ bé của em nhất định sẽ đoạt được vị trí thứ nhất, không sai được."

    Thiếu niên không hề thích xem những cuộc thi nghệ thuật như vậy, nhưng khi bị em gái sinh đôi lôi kéo coi cùng, hắn lại vô ý thức bị hấp dẫn.

    Đương nhiên, hắn cũng có chút không phục, rõ ràng là khả năng chơi dương cầm của hắn không hề tệ, tại sao một đứa bé mới bốn tuổi lại có thể đàn hay đến thế?

    "Mau bắt đầu đi, thật là kích động mà!"

    "Em đã làm xong bài tập chưa?" Thiếu niên đề nàng một câu.

    "Thiệu Hưng! Chuyện bài tập để tính sau" Cô gái lập tức trừng liếc hắn một cái.

    "Lầm bầm cái gì! Vừa nhìn là biết em chưa làm. Em không sợ ngày mai sẽ bị phạt sao?" Thiếu niên có chút đắc ý.

    "Đừng có nghĩ mình là học sinh giỏi mà đắc ý với em!" Cô gái tức giận, môi đỏ mọng chu lên, đang rất khó chịu.

    Thiếu niên có chút hả hê, "Đúng rồi."

    "Được! Ngày mai em sẽ loan tin cho mọi người, rằng anh không bạn gái, em sẽ phá vỡ cái hình tượng cao lãnh ở trường học của anh, nói cho mọi người biết, anh ở nhà là tên vô lại chỉ biết bắt nạt em gái." Cô gái mạnh miệng uy hiếp.

    Thiếu niên lập tức trầm mặt, "Em thử làm như vậy xem."

    "Trừ phi hôm nay anh làm giúp em mấy đề bài tập, nếu không thì đừng mong em sẽ không nói." Cô gái vô cùng hả hê.

    "Nghĩ hay quá, tự mình làm đi." Thiếu niên không hề để ý tới.

    Mà lúc này, thí sinh đầu tiên lên đài biểu diễn, hai cô cậu không cãi nhau nữa, chăm chú nhìn màn hình TV, thật sự nghiêm túc xem thí sinh biểu diễn.

    Người thứ nhất sau khi kết thúc, người thứ hai lên sân khấu, mà hình như Đường Dĩ Hi là thí sinh cuối cùng, cũng là người được mọi người mong đợi nhất, giống như là kết quả chung cuộc, nếu không có gì ngoài ý muốn, thì mọi người đều tin rằng cậu bé sẽ chiến thắng. Ngay tại sân khấu trận chung kết, phóng viên của các bên truyền thông mang theo súng ống, quyết định không buông tha trận đấu đầy phấn khích này, vốn là cuộc thi này không hề thu hút dư luận như vậy, nhưng không ai ngờ lại có bạn nhỏ Đường Dĩ Hi tham gia, giống như một chú hắc mã khiến cho cuộc thi bị rối loạn.

    Phát hiện đây sẽ là tin tức siêu hot.

    Các phóng viên liên tục tạo đề tài, mà dường như mọi tin tức liên quan đến cậu bé điều thu hút một lượng lớn người truy cập vào các trang thông tin.

    Đây chính là kinh doanh, ngửi thấy mùi tiền thì sẽ lập tức hành động. Cho nên đêm nay, trong khu vực tác nghiệp của phóng viên, ngoài truyền hình địa phương, còn có không ít kênh truyền thông tư nhân khác, chuẩn bị tranh giành công bố trước vị trí quán quân đem nay.
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...