Bài viết: 778 

Chương 238.2: APP Cổ thuật
[HIDE-THANKS]
[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]
"Đều có hiệu quả, bọn chị đã cùng một số Cổ sư xác nhận qua, những phương pháp này đều là phương pháp Cổ thuật." Chị Dương lấy lại điện thoại, điểm nhẹ vào giao diện hai lần: "Đây là nâng cấp APP, tải xuống yêu cầu thành viên cao cấp cho mã giới thiệu, hơn nữa mỗi thành viên cao cấp chỉ có thể giới thiệu một người. Mỗi tuần có ba kỹ thuật làm đẹp, dùng một cái sẽ thăng một bậc, như vậy có thể tiếp cận với những thứ cao cấp hơn, mà rõ ràng Cổ Túy Hoa Ấm này là loại cao cấp nhất, nhưng tài khoản của sáu người này đã bị hủy, bọn chị không thể thấy phương thức hạ Cổ và chức năng thực sự của Túy Hoa Ấm. Bộ phận kỹ thuật đã kiểm tra APP này, nhưng không có dấu vết nào, giữa họ cũng không có mối quan hệ nào trước đây, họ chỉ gặp những thành viên cao cấp đã giới thiệu họ trong hội quán, mà cung cấp cũng đều là dùng tên giả, cho nên không thể tìm ra được."
Tôi chỉ cảm thấy nó thật thần kỳ, Cổ thuật vậy mà cũng có một ứng dụng đặc biệt để kéo mọi người vào hạ Cổ sao?
Hơn nữa còn là người ta tự mình làm tài liệu chủ động cho mình chơi, thế giới này thật đúng là điên cuồng, vì cái đẹp có thể chịu đựng sao?
Chị Dương cũng đau đầu với chuyện này, nhẹ giọng nói với tôi: "Thiên Sư Phủ đã đi Tương Tây thỉnh Cổ sư, tuy rằng chưa từng nghe nói qua Túy Hoa Ấm này, nhưng em nói mấy cô gái hiến tế ở tế đàn trông như thế, không chừng đó cũng là một thủ đoạn âm thầm lôi kéo người của Cổ bà bà, APP này không có nơi nào để kiểm tra, bọn chị cũng không biết có bao nhiêu người đã âm thầm bị trúng Cổ, vấn đề này còn nghiêm trọng hơn bất cứ điều gì trước đây, không chỉ chúng ta, mà ngay cả các tổ chức bên trên cũng rất coi trọng."
Loại chuyện tra manh mối này, bọn người chị Dương tương đối chuyên nghiệp, chứ tôi thì bất lực rồi.
Chị ấy nói với tôi những điều này để tạo cho tôi một nền tảng vững chắc, đồng thời để phân tán lực chú ý của tôi.
Tôi lại đi xem Bố Đạm Trần một chút, anh ta vẫn đang hôn mê bất tỉnh, dựa vào dung dịch dinh dưỡng và thiết bị để sống sót, vòng khóa linh hồn trên đồng tử của anh ta vẫn không xuất hiện, nhưng đồng tử của anh ta cũng không có mở rộng.
"Hai ngày em đau đó, nhịp tim của anh ta tăng lên, cũng đau theo, nhưng vẫn không có tỉnh lại, ít nhất chứng tỏ cộng xá vẫn còn có tác dụng, cũng chứng minh anh ta chưa chết." Chị Dương vỗ vai tôi an ủi.
Tôi chỉ có thể cười một cách bất lực, những chuyện này liên quan quá nhiều, ai cũng không nắm bắt được đường dây.
Tề Sở đi xem pháp trận phong ấn tế đàn, chị Dương sợ tôi xảy ra chuyện, nên nhờ Trần Danh, Mạc Văn đưa tôi về: "Phố Hương Hỏa là do bà ngoại em bố trí cục diện, nếu có thời gian, em có thể bắt đầu từ Hương Hành để điều tra xem bà ngoại của em tại sao lại bày ra cái ván cục này, còn có Miếu Hậu Thổ, em cũng có thể hỏi thêm nhiều chuyện hơn."
Tôi hiểu ý của chị Dương, mang theo một chiếc hộp bằng gỗ trầm hương rời đi, trong đó đặt chiếc yếm da người, bên trong hộp có khắc chữ bùa chú, sau khi chiếc yếm da người được cho vào, lập tức liền yên tĩnh lại.
Trên đường, Mạc Văn thỉnh thoảng nhìn tôi, có điều muốn nói lại do dự không nói.
Thấy tôi trở lại cửa hàng, Diêu Linh rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, khi đứng ở cửa liền dùng ánh mắt hơi nhìn ở chỗ Địa Môn đó, nhẹ giọng nói với tôi: "Tôi mỗi ngày canh giữ cửa, không có người đi qua, nhưng hương khói lại không ngừng."
Tôi vỗ nhẹ vào tay cô ấy, đi vào thay quần áo, nhìn khuôn mặt tái nhợt hốc hác trong gương, không khỏi đưa tay vuốt ve bụng nhỏ, dùng nước ấm rửa mặt, cũng không dùng Giáng Thủy Tinh, cầm một nén hương thơm liền đi ra cửa hàng.
Chỗ Địa Môn cắm đầy hương, chân hương cắm xuống đất, chân thẳng tắp, khói nhẹ lượn lờ cuộn lên.
Tôi dùng lá bùa thắp hương, cúi đầu trước Miếu Hậu Thổ, sau đó cắm hương ở một bên, dùng ý niệm dẫn tất cả làn khói thơm về phía Địa Môn dưới lòng đất.
Nhưng vừa mới động, liền nghe thấy phía sau có tiếng bước chân vang lên.
Tôi vừa quay đầu lại, liền thấy Mặc Dật mặc một thân áo đen, đứng ở đầu ngõ nhìn tôi.
Mới ba ngày không gặp, hình như y thê lương rất nhiều, ngay cả đôi mắt đen trong veo cũng có màu sương trắng, nhìn không ra biểu cảm.
Trong lòng tôi hình như có cái gì đó vừa động, làn khói bị khống chế đó lập tức tiêu tan, làn khói trong nháy mắt tản ra trong con hẻm, bao phủ tôi và Mặc Dật ở trong đó.
Trong nháy mắt đó tôi nhìn không rõ mặt của Mặt Dật, đột nhiên liền nghĩ đến Tuyệt Mắt Hương, hình như cũng ở nơi này đề cập, có lẽ cũng có hiệu quả giống như vậy đi.
Chỉ là khói này cũng không phải Tuyệt Mắt Hương, chỉ chốc lát đã tan đi.
Mặc Dật vẫn đứng đó, nhìn tôi chằm chằm không nói lời nào.
Lần này Vân Nga không đến, tôi cũng không muốn cứ đứng nhìn như thế này, mọi người còn phải đối phó với Thi Vu và Lục Tư Tề, vứt đi những vướng mắc tình ái, vẫn còn rất nhiều việc cần hoàn thành.
Tôi nặng nề thở dài nói: "Phủ Quân đến đây, là nhận được tin nhắn của Tề Sở phải không? Phủ Quân nghĩ sao?"
"Có thể." Mặc Dật gật đầu, trầm giọng nói: "Giải phản phệ của chế con rối yêu cầu chính là máu của dòng dõi Thiên Đế, bổn quân có thể giải quyết. Nhưng bổn quân làm sao tin tưởng, em có thể ổn định linh hồn của Vân Nga?"
Quả nhiên không hổ danh là Thái Sơn Phủ Quân, sẽ không dễ dàng chịu thiệt.
Tôi mỉm cười, lấy tay đặt ở ngực, nhẹ giọng nói: "Phủ Quân vì phục sinh Đế Vu, từng dùng Địa Đế Hoạt Thổ chế ra Thanh La, nhưng ý thức của Thanh La rất mạnh, Phù Quân lại không nỡ giết cô ấy, cho nên chỉ dùng Ngũ Hành để chôn cất cô ấy xuống đất mà thôi. Còn tôi ấy à, bởi vì linh hồn bên trong đã thay đổi, Phủ Quân cũng thương xót tôi, cho nên lúc trước ở Cổ Nhai, đã lấy con rồi hiến tế thay cho tôi, dùng máu trong tim của tôi để rưới vào con rối, đổi lấy một trái tim của Đế Vu, tôi nghĩ cơ thể hiện tại của Đế Vu được tạo thành từ trái tim của Đế Vu và máu của Thi Vu, cùng với Hoạt Thổ. Sự bất ổn của linh hồn, chẳng qua là vì sự bài xích của cơ thể mà thôi!"
Chuyện phục sinh Vân Nga, tôi cũng biết đôi điều, tôi cũng đã thấy rất nhiều thủ đoạn của Lục Tư Tề, vì vậy tôi tự nhiên có thể đoán được vài phần.
Mặc Dật yên lặng gật đầu, ánh mắt đầy sương trắng ra hiệu cho tôi nói tiếp.
Tay tôi gãi gãi ngực, ngẩng đầu nhìn Mặc Dật nói: "Nếu như tôi đổi tim với Đế Vu để mà sống, những vấn đề này tự nhiên sẽ được giải quyết. Phủ Quân nghĩ như thế nào?"
Mặc Dật bỗng nhiên mở bừng mắt ra, thân thể lắc lư, mím chặt môi nhìn tôi: "Em biết em đang nói cái gì không?"
Tôi chỉ cảm thấy nó thật thần kỳ, Cổ thuật vậy mà cũng có một ứng dụng đặc biệt để kéo mọi người vào hạ Cổ sao?
Hơn nữa còn là người ta tự mình làm tài liệu chủ động cho mình chơi, thế giới này thật đúng là điên cuồng, vì cái đẹp có thể chịu đựng sao?
Chị Dương cũng đau đầu với chuyện này, nhẹ giọng nói với tôi: "Thiên Sư Phủ đã đi Tương Tây thỉnh Cổ sư, tuy rằng chưa từng nghe nói qua Túy Hoa Ấm này, nhưng em nói mấy cô gái hiến tế ở tế đàn trông như thế, không chừng đó cũng là một thủ đoạn âm thầm lôi kéo người của Cổ bà bà, APP này không có nơi nào để kiểm tra, bọn chị cũng không biết có bao nhiêu người đã âm thầm bị trúng Cổ, vấn đề này còn nghiêm trọng hơn bất cứ điều gì trước đây, không chỉ chúng ta, mà ngay cả các tổ chức bên trên cũng rất coi trọng."
Loại chuyện tra manh mối này, bọn người chị Dương tương đối chuyên nghiệp, chứ tôi thì bất lực rồi.
Chị ấy nói với tôi những điều này để tạo cho tôi một nền tảng vững chắc, đồng thời để phân tán lực chú ý của tôi.
Tôi lại đi xem Bố Đạm Trần một chút, anh ta vẫn đang hôn mê bất tỉnh, dựa vào dung dịch dinh dưỡng và thiết bị để sống sót, vòng khóa linh hồn trên đồng tử của anh ta vẫn không xuất hiện, nhưng đồng tử của anh ta cũng không có mở rộng.
"Hai ngày em đau đó, nhịp tim của anh ta tăng lên, cũng đau theo, nhưng vẫn không có tỉnh lại, ít nhất chứng tỏ cộng xá vẫn còn có tác dụng, cũng chứng minh anh ta chưa chết." Chị Dương vỗ vai tôi an ủi.
Tôi chỉ có thể cười một cách bất lực, những chuyện này liên quan quá nhiều, ai cũng không nắm bắt được đường dây.
Tề Sở đi xem pháp trận phong ấn tế đàn, chị Dương sợ tôi xảy ra chuyện, nên nhờ Trần Danh, Mạc Văn đưa tôi về: "Phố Hương Hỏa là do bà ngoại em bố trí cục diện, nếu có thời gian, em có thể bắt đầu từ Hương Hành để điều tra xem bà ngoại của em tại sao lại bày ra cái ván cục này, còn có Miếu Hậu Thổ, em cũng có thể hỏi thêm nhiều chuyện hơn."
Tôi hiểu ý của chị Dương, mang theo một chiếc hộp bằng gỗ trầm hương rời đi, trong đó đặt chiếc yếm da người, bên trong hộp có khắc chữ bùa chú, sau khi chiếc yếm da người được cho vào, lập tức liền yên tĩnh lại.
Trên đường, Mạc Văn thỉnh thoảng nhìn tôi, có điều muốn nói lại do dự không nói.
Thấy tôi trở lại cửa hàng, Diêu Linh rõ ràng thở phào nhẹ nhõm, khi đứng ở cửa liền dùng ánh mắt hơi nhìn ở chỗ Địa Môn đó, nhẹ giọng nói với tôi: "Tôi mỗi ngày canh giữ cửa, không có người đi qua, nhưng hương khói lại không ngừng."
Tôi vỗ nhẹ vào tay cô ấy, đi vào thay quần áo, nhìn khuôn mặt tái nhợt hốc hác trong gương, không khỏi đưa tay vuốt ve bụng nhỏ, dùng nước ấm rửa mặt, cũng không dùng Giáng Thủy Tinh, cầm một nén hương thơm liền đi ra cửa hàng.
Chỗ Địa Môn cắm đầy hương, chân hương cắm xuống đất, chân thẳng tắp, khói nhẹ lượn lờ cuộn lên.
Tôi dùng lá bùa thắp hương, cúi đầu trước Miếu Hậu Thổ, sau đó cắm hương ở một bên, dùng ý niệm dẫn tất cả làn khói thơm về phía Địa Môn dưới lòng đất.
Nhưng vừa mới động, liền nghe thấy phía sau có tiếng bước chân vang lên.
Tôi vừa quay đầu lại, liền thấy Mặc Dật mặc một thân áo đen, đứng ở đầu ngõ nhìn tôi.
Mới ba ngày không gặp, hình như y thê lương rất nhiều, ngay cả đôi mắt đen trong veo cũng có màu sương trắng, nhìn không ra biểu cảm.
Trong lòng tôi hình như có cái gì đó vừa động, làn khói bị khống chế đó lập tức tiêu tan, làn khói trong nháy mắt tản ra trong con hẻm, bao phủ tôi và Mặc Dật ở trong đó.
Trong nháy mắt đó tôi nhìn không rõ mặt của Mặt Dật, đột nhiên liền nghĩ đến Tuyệt Mắt Hương, hình như cũng ở nơi này đề cập, có lẽ cũng có hiệu quả giống như vậy đi.
Chỉ là khói này cũng không phải Tuyệt Mắt Hương, chỉ chốc lát đã tan đi.
Mặc Dật vẫn đứng đó, nhìn tôi chằm chằm không nói lời nào.
Lần này Vân Nga không đến, tôi cũng không muốn cứ đứng nhìn như thế này, mọi người còn phải đối phó với Thi Vu và Lục Tư Tề, vứt đi những vướng mắc tình ái, vẫn còn rất nhiều việc cần hoàn thành.
Tôi nặng nề thở dài nói: "Phủ Quân đến đây, là nhận được tin nhắn của Tề Sở phải không? Phủ Quân nghĩ sao?"
"Có thể." Mặc Dật gật đầu, trầm giọng nói: "Giải phản phệ của chế con rối yêu cầu chính là máu của dòng dõi Thiên Đế, bổn quân có thể giải quyết. Nhưng bổn quân làm sao tin tưởng, em có thể ổn định linh hồn của Vân Nga?"
Quả nhiên không hổ danh là Thái Sơn Phủ Quân, sẽ không dễ dàng chịu thiệt.
Tôi mỉm cười, lấy tay đặt ở ngực, nhẹ giọng nói: "Phủ Quân vì phục sinh Đế Vu, từng dùng Địa Đế Hoạt Thổ chế ra Thanh La, nhưng ý thức của Thanh La rất mạnh, Phù Quân lại không nỡ giết cô ấy, cho nên chỉ dùng Ngũ Hành để chôn cất cô ấy xuống đất mà thôi. Còn tôi ấy à, bởi vì linh hồn bên trong đã thay đổi, Phủ Quân cũng thương xót tôi, cho nên lúc trước ở Cổ Nhai, đã lấy con rồi hiến tế thay cho tôi, dùng máu trong tim của tôi để rưới vào con rối, đổi lấy một trái tim của Đế Vu, tôi nghĩ cơ thể hiện tại của Đế Vu được tạo thành từ trái tim của Đế Vu và máu của Thi Vu, cùng với Hoạt Thổ. Sự bất ổn của linh hồn, chẳng qua là vì sự bài xích của cơ thể mà thôi!"
Chuyện phục sinh Vân Nga, tôi cũng biết đôi điều, tôi cũng đã thấy rất nhiều thủ đoạn của Lục Tư Tề, vì vậy tôi tự nhiên có thể đoán được vài phần.
Mặc Dật yên lặng gật đầu, ánh mắt đầy sương trắng ra hiệu cho tôi nói tiếp.
Tay tôi gãi gãi ngực, ngẩng đầu nhìn Mặc Dật nói: "Nếu như tôi đổi tim với Đế Vu để mà sống, những vấn đề này tự nhiên sẽ được giải quyết. Phủ Quân nghĩ như thế nào?"
Mặc Dật bỗng nhiên mở bừng mắt ra, thân thể lắc lư, mím chặt môi nhìn tôi: "Em biết em đang nói cái gì không?"