Duyên Xưa Tác giả: Liên Hoa Tử. Thể loại: Tập thơ duyên cũ tình xưa. Thể thơ: Thơ lục bát. Số bài: 49. Số câu: 4 câu / bài. Tình trạng: Đã hoàn thành (ngày 02/08/2023). * Thi án: "Duyên xưa ta đã chung đàng Cũ đâu màu nước vẽ nàng trong tranh Tình em chan chứa trời xanh Xưa nay phận số trời ganh cũng đành."
01. Duyên Xưa Duyên người phận cỏ mong manh Cũ sao cái buổi trong lành nắng mai Tình tuy đúng, ý như sai Xưa mong nên phận, ngày nay xa rồi.
02. Vỡ Tan Kiếp sau ta vứt cho rồi Như hoa theo nước, hoài trôi giữa dòng Như là chiếc lá sang đông Tả tơi, rơi rụng, cõi lòng còn chi.
03. Lẻ Loi Hoa cười trong gió quên đi Trăng Trung Thu sáng, nghĩa gì đâu em Tình xa cách, ý chê khen Phận ai côi cúc, phận hèn mà thôi.
04. Trôi Dạt Xin người đừng có chê tôi Gió qua tà áo, trời soi sông dài Con thuyền trôi dạt lâu nay Sóng xô chi nữa, hỡi này người ơi!
05. Hồn Trăng Trăng tròn, đẹp quá ai ơi Sáng thêm chút nữa, còn chơi ngân hà Ngân hà trong quả tim ta Trăng rơi đôi mắt, hòa ra tâm hồn.
06. Tình Câm Em à, chín dại mười khôn Nếu như tay trắng, tình chôn nơi nào Sang giàu hạnh phúc là bao Hóa ra giai lệ còn ao ước lòng.
07. Hồ Thu Mình ra khóm trúc mình mong Ở nơi xa ấy, mây hồng về đây Nước hồ trong vắt còn đây Mặt soi in đáy, nào hay mây hồng.
08. Lời Thề Ta về, ta đứng bên sông Đò ngang có kẻ buồn không muốn về Duyên xưa trót hẹn câu thề Hỡi ôi, ai có quay về đò ngang.
09. Tim Yêu Mai vàng, tia nắng điểm trang Hồng lên đôi má, tim chàng khát khao Trời xanh đôi mắt thêm cao Nước trong mát ngọt, tình trao một người.