Đồng Nhân Naruto - Itachi Trọng Sinh Fairy Tail Thời Đại - Bibi

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Bibi_susuchan, 13 Tháng bảy 2019.

  1. Bibi_susuchan

    Bài viết:
    15
    Chương 10

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trước khi trở về hội Itachi liền để Wendy về trước mà ghé lại tiệm đồ của Ronbod để mua ít đồ mặc, bộ bồ tây mà hội ban cho không thể nhanh khô đến nỗi cho anh mặc trong mấy tuần được

    Nhưng vừa mở cửa đã nghe tiếng cãi vã của một người phụ nữ đánh đá chua khan vang ầm lên, tay đập mạnh xuống bàn nơi Ronbod đang may đồ: "Tôi là người mẫu nổi tiếng được hoàng gia bình chọn yêu thích, ông chỉ là một người nghỉ hưu thôi mà làm gì không bán đồ cho tôi. Ba cái mớ giẻ rách đó tôi để ý đến không chừng là phúc phận của ông không chừng"

    Cứ thế lời nói khó nghe xuất phát từ miệng một cô gái trông có vẻ rất xinh xắn, mái tóc vàng dài xoăn rủ xuống hai bên vai. Tay chống eo còn tay lại dùng để chỉ trỏ, trông không có một tí ý thức hay gọi là gia giáo gì được dảy bảo. Kế bên cô ta còn có một hai người vệ sĩ to lớn đằng sau trông coi, điều đó còn khiến cô ta coi trời bằng vung

    Itachi để ý thấy Ronbob vẫn không có gì gọi là chú ý hay quan tâm người trước mặt mà cắm cuối chăm chăm vào bàn đạp may đồ trước mặt may từng mũi chỉ trên bộ đồ màu xanh

    Tiếng chuông leng keng làm tới bốn người đều dồn sự chú ý đến Itachi trong đó kể cả hai tên vệ sĩ. Ronbod vừa thấy Itachi thì mắt sáng lên khác với lần đầu gặp, vì anh đã thành công gây ấn tượng tốt với ông nên được hân hoan cũng phải. Lão vội buông mớ đồ rắc rối tứ tung trên bàn mà đi vòng qua cô gái và hai vệ sĩ hướng đến Itachi vuốt râu vỗ lưng anh nói lớn tiếng cười của mình

    "Itachi, cậu đến có chuyện gì sao. Cảm thấy tiệm đồ của lão già này thu hút cậu liền quay lại"

    Anh liền nhìn Ronbob thanh nhã lịch sự gật đầu: "Chỉ là mỗ tôi muốn mua một ít đồ của lão bản. Nhân tiện tôi có bản mẫu một bộ đồ nhờ ông may giúp"

    "Được được hoan nghênh hoan nghênh, nơi ta có rất nhiều thứ đồ. Cậu muốn lựa gì cứ nói ta Itachi"

    Ông ta vỗ lớn vào lưng cậu rồi mời xem các gian quần áo trong cửa tiệm lớn này. Hai người đều không quan tâm đến sự chú ý của cô gái vàng ở quầy, còn tên vệ sĩ thì đổ mồ hôi sợ hãi trước sự nóng tính của vị tiểu thư này, muốn tiến lạo khuyên can nhưng lại sợ thân phận thấp hèn của mình làm ảnh hưởng tới tâm tình hay không khiến nó tệ hơn

    Katani từ giây phút vừa thấy Itachi đã đánh giá anh ngay lúc ấy. Chính là một thân áo sơ mi quần tây trang phẳng phiu phù hợp với tỉ lệ người cao vai rộng và nét mặt cương nghị thu phút phái nữ. Từ mái tóc buộc đằng sau thì còn vài sợi rủ trước mắt càng làm thêm đôi mắt sắc bén có chút nhu hòa hơn đặc biệt là làm đôi con ngươi đen láy có sự ôn nhu

    Giọng nói cũng trầm ấm như dương cầm, nụ cười nhẹ nhàng toát lên sự thanh nhã lịch sự của Itachi trong mắt Katani. Nếu có nói thế giới này là có siêu cực phẩm phái nam mà Katani muốn chiêm ngưỡng thì anh chính là một người trong số những người ấy. Nghĩ đến đây cô ta liếm đôi môi đỏ mọng quyến rũ của mình, đôi mắt hiện lên sự mê hoặc kèm thêm nốt rùi ở khóe mi. Khác với cái sự chanh chua khi nãy nhiều một trời một vực

    Katani kéo áo quần chỉnh tề lại đẩy hai người vệ sĩ của mình sang một bên hướng tới Itachi đanh xem đồ ở gian hàng mà kéo tay áo của anh. Không biết thế nào lại trở nên yêu kiều diễm lệ do đôi mắt đang bị bao phủ bởi một tầng sương mù diễm lệ như chực chờ bị uất ức thêm một lần nữa thì sẽ tuôn lệ đầy: "Vị ca ca này.. anh xem. Ônh chủ ấy không muốn bán đồ cho tôi anh xem, anh.. ô.. Ô.. hức.. anh khuyên ông ấy bán cho tôi được không

    Tôi thực sự rất thích đồ ở đây"

    Giọng nhỏ ngọt liền làm cho tất cả loại đàn ông đều ngứa ngáy kể cả hai tên vệ sĩ, nhưng đối với một lão già như Ronbod và một người đệ đệ khống như Itachi thì đều cảm thấy không có gì đặc biệt

    Lão đằng xa vuốt râu thưởng thức cảnh tượng này nhìn Itachi xem phản ứng gì anh sẽ xảy ra, chuyện như thế này thì lão đã thấy nhiều. Loại không có đầu óc đương nhiên sẽ bị mĩ sắc dụ hoặc, nhưng lão cảm thấy Itachi rất khác xa với lũ không đầu óc đấy

    Itachi nhìn cô gái hoa tâm lệ rơi như vậy thì liền cảm thấy.. khó xử đi

    Trước giờ anh không bao giờ là gần với nữ giới ngoài Konan trong tổ chức nhưng Konan được xem là nữ thánh trong tổ chức hay còn được gọi là đại tỷ tỷ đi

    Nhưng bây giờ hoàn cảnh trước mắt anh liền bị dính vào sự cầu giúp của cô gái này. Hoa xinh ngọt giọng rất đẹp nhưng Itachi không đam mê những thứ xa hoa phiêu bạc như thế vì đã được dạy dỗ tốt từ nhỏ

    Liền nắm bàn tay của Katani đề trên cánh tay mình lên, điều đó làm cô ta mừng thầm trong lòng réo lên một hồi chuông đắc ý. Đầu nghĩ thầm: "Xem đi, đàn ông thế nào cũng là quỳ trước chính mình thôi, anh ta cũng thế"

    Nhưng thế quái nào anh liền để nó ra, gạt khỏi người mình hướng đến Ronbod ánh mắt khó xử mong lão giúp đỡ nhưng thế quái nào lại cảm thấy giống như đang mong chờ xem anh định làm gì tiếp theo

    "Vị tiểu thư này.. tôi thực sự chỉ là mua hàng. Không có quyền gì với cửa tiệm của ngài Ronbod đây" Nói xong liền xê dịch thân hình của mình biến mất trong làn khói trắng mà xuất hiện ở gian khác của tiệm

    Katani đơ bàn tay trong không khí mà đỏ cả mặt, sự xấu hổ trước giờ chưa từng có hiện lên xung quanh không khí này. Trước giờ không có ai dám từ chối cô ả vậy mà bây giờ

    "Anh.." Cô ả liền dặm chân tức tối nhìn Itachi ở cuối gian hàng kia mà cắn lấy bờ môi mình, ngón tay đâm sâu vào da thịt như muốm chảy máu

    Ronbod hài lòng nhìn Itachi xuất hiện lại ở cuối cửa tiệm bèn gật đầu, không hổ danh là người mà ông ta để ý. Nhân phẩm tốt vả lại còn là một nghệ thuật biểu cảm, theo như không nhầm thì mai là nhà soạn báo liền có ra mắt tạp chí của lão thì phải. Ronbodd không biết được Itachi sẽ được lên trang nào nhỉ? Trang năm hay sáu cũng được. Không để ý Katani liếc mắt lão rồi bước nhanh ra khỏi tiệm đóng sầm cửa lại

    "Thế nào, cậu không thích hoa mềm liễu tơ sao"

    Itachi cười trừ với Ronbod: "Không.. tôi chỉ là bình thường thôi. Phải rồi, phiền ngài có thể thiết kế giúp tôi bộ đồ này được không"

    Itachi liền cầm lấy giấy và bút trên bàn vẽ lại bộ đồ mình hay thường mặc ngoại trừ bên trong không cần mặc cái áo lười nữa. Bộ đồ này đơn giản sẽ giúp dễ hơn khi chiến đấu và di chuyển nhiều hơn so với thứ trang phục áo sơ mi quần tây này

    Ronbod nhìn bộ quần áo như thế thì nhíu mày, cứ nghĩ cậu như bao khách hàng khác chọn một bộ rườm rà mà đặt nhưng không ngờ nó lại giản dị đến đáng sợ. Rất giản dị

    Itachi còn nhớ tới tổ tiên mình Uchiha Madara nổi danh một bộ giáp bên ngoài bất khả chiến bại liền vẽ thêm đặt hàng ông

    Xong xui anh liền hướng về hội, nắm trên tay tờ giấy nhiệm vụ ban sáng nhìn vào. Wendy có nói khi hoàn thành một nhiệm vụ gì liền gặp Mira để ghi nhận lấy. Itachi trên dòng người đông đúc qua lại liền đi qua một người

    Hắn ta một thân trang phục như những người thời xưa

    Zeref mím môi nhìn bóng lưng Itachi mấp máy vài chữ: "Phụ thân"
     
  2. Bibi_susuchan

    Bài viết:
    15
    Chương 11

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hôm sau Itachi liền nhận nhiệm một nhiệm vụ mới, lần này thì anh không chọn nhiệm vụ ở lầu dưới mà là ở lầu hai. Nhiệm vụ có vẻ nguy hiểm hơn ở dưới nhiều vì nó chia ra hai phần

    Nhiệm vụ mười năm và trăm năm vừa vặn ngay gặp phải Erza cũng đang lựa nhiệm vụ ở kế bên

    "Ô chào cô Erza, buổi sáng tốt lành"

    Itachi cười một cái híp mắt lại cười chào Erza với một câu chúc buổi sáng. Cô nàng cũng chào lại anh một câu rồi mỉm cười

    "Anh định chọn nhiệm vụ khó nào sao, tôi thấy anh chọn cũng khá lâu" Erza vén lọn tóc rối trên mặt qua một bên nhìn nhiệm vụ theo hướng chỗ khi nãy anh nhìn hỏi

    "Phải, tôi không biết chọn thế nào để làm. Có quá nhiều nhiệm vụ để chọn" Itachi nhìn vào bảng nhiệm vụ đối lại câu của cô nàng tóc đỏ kế bên. Đột nhiên anh liền nãy ra ý tưởng nhìn Erza: "Thế em có muốn cùng tôi làm nhiệm vụ, tôi rất cần nhiều thứ học tập ở pháp sư cao cấp như em"

    Erza liền đơ người nhìn anh cười một nụ cười sáng lạng trên môi liền đình chỉ trạng thái lâm vào đơ người rồi một lúc sau liền gật đầu. Cô liền giật đại một bảng nhiệm vụ trên đó chỉ tay vào: "Thế cái này thì sao"

    Tiêu diệt mãnh thú sơn lâm ở đảo Chouchou

    "Được"

    "Sao có thể, Grừ.. không thể nào là phụ thân được. Phụ thân đã mất hơn trăm năm không thể ở trước mặt ta được.. vậy lúc đó là ai, là một trò đùa?"

    Acnologia điên cuồng đập đổ vài cái cây trong ngôi rừng hòn đảo của hắn, tiếng gầm rú đáng sợ rung chuyển cả một bầu trời và biển cả nơi hắn đang đứng ngự trên

    Trong đầu không ngừng hiện lên hình bóng người ấy

    Ánh mắt đỏ thẳm và khuôn mặt ấy, sao hắn có thể quên được

    Sau bao trăm năm bây giờ hắn lại gặp "phụ thân" của mình hội tụ một cách bất ngờ mà chính Acnologia cũng không thể tin được. Hắn an ủi chính mình đó chỉ là ảo ảnh do mệt mỏi ngày đêm tiềm kiếm lũ rồng hạ đẳng ngoài kia nhưng thế quái nào, lúc đó tim Acnologia như muốn ngừng đập đi

    Hắn nghĩ liệu phụ thân có nhận ra hắn, nhận ra đứa con này. Hy vọng Itachi sẽ làm gì đó nhưng lại không có bất cả gì xảy ra

    Lớp phòng ngự bất khả chiến bại có thể chặn mọi cú đánh của rồng đó và cái nhìn sắc lạnh chết người đó. Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, nếu đó là phụ thân thì dĩ nhiên phải biết hắn nhưng dường như lại không biết

    "..."

    Hắn liền hét lớn lên

    Aclonogia liền hóa lại thành một trạng thái ngoài rồng là người, xung quanh chỉ mặc cái quần ống rộng và để lộ ngực trần cơ bắp màu đồng. Hắn nhìn lên cái dây chuyền dài trên vòng cổ của mình mà xoa lên chúng

    "Tặng con Acnologia, hy vọng vòng vuốt rồng này sẽ luôn là vật bảo hộ của con"

    Một chú rồng đen tuyền to lớn với những mảnh vảy sắc nhọn màu đen dọc sóng lưng trải dài tới cuối đuôi, ánh mắt sắc bén và hàm răng lởm chởm sắc nhọn nhe răng nhìn một cậu bé trước mặt

    Là hắn khi còn nhỏ đang đối diện với chính phụ thân dạng hóa rồng, hắn nhận lấy sợi dây chuyền với những cái vuốt rồng. Là: "Loài thiên hoa tử bích ở năm trăm dặm phía Nam Bắc mà ta mới dọn hỗn loạn ở đó về. Tặng cho con"

    "Cảm ơn người, phụ thân" Acnologia liền vui sướng mà nhận lấy sợi dây chuyền rồi chạy tới ôm thân thể con rồng to lớn cười lớn lên

    "Rốt cuộc đã có chuyện gì, người không nhớ hài nhi này sao phụ thân"

    Acnologia bất lực dựa thân vào thân cây gợi lại hồi tường cha con mấy trăm năm trước của mình, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với phụ thân của hắn. Người phụ thân mà hắn tôn kính bây giờ lại bị lũ người sát long nhân đó tẩy não đó lừa sao: "Không thể có chuyện đó, không thể bị mấy tên nhãi nhép đó lừa được"

    Hắn ôm trán đau đầu: "Thực sự người đang làm gì vậy phụ thân"

    * * *

    * * *

    "Itachi nii san anh ấy có ở đây không chị Mira san" Wendy liền long nhong chạy vào quầy Bar ngồi lên ghế nhún chân nhìn Mira hỏi. Cô nghe thế liền thở dài hơi buồn: "Anh ấy cùng Erza đi làm nhiệm vụ rồi, là nhiệm vụ cấp S"

    "Cái gì, tôi còn chưa thi đấu lại với anh ta mà anh ta liền bỏ chạy" Nastu liền một mặt buồn chán mà chạy tới kéo Mira lắc cô qua lại khiến cô chóng mặt mà ngã ngửa ra sau. Wend liền luốn cuống hốt hoảng mà vội chạy lại đỡ Mira dậy

    "Tên kì nhông này, người lại làm ầm nữa sao"

    Gray ngồi ở bàn thưởng thức một cốc bia mà liếc ánh mắt sắc bén hướng về Nastu phàn nàn một tiếng dài, y rằng ngày nào tên kì nhông phun lửa này ở đây là không ai được yên lành gì

    Nastu không ngại mặt gì vẫn tỉnh bơ nhìn Gray phản dame lại: "Còn quần mày đâu, tính khỏa thân ở đây à"

    "Sao nào, đỡ hơn cái tên kì nhông hay phiền rối như mày"

    Gray và Nastu đều cụng trán vào nhau vật tay, xung quanh là một bầu trời khói lửa hỗn tạp giữa băng và lửa nổi lên. Hội lại rơi vào tình trạng ầm ĩ đánh nhau như thường ngày

    "Chị Mira này, hai người đó nhận nhiệm vụ ở đâu thế?"

    Mira cùng Lucy và Wendy tránh tai nạn nên liền núp sau quầy Bar của quán tránh bất an như lúc này. Lucy liền ngồi gần lại hỏi Mira, cô chóng cằm suy nghĩ về nhiệm vụ khi nãy: "Hình như là ở đảo Chouchou"

    Lucy liền căng thẳng gương mặt lên: "Săn quái vật ở đảo Chouchou"

    "Phải phải, sao thế Lucy. Gương mặt em có gì không ổn"

    Ngoài đường báo reo rắt rơi đầy đường với những tin tức nóng hổi

    "Các hội pháp sư chú ý chú ý, hội đồng pháp luật ra lệnh gỡ bỏ tất cả nhiệm vụ ở đảo Chouchou vì đang có biến cố vì có giao động pháp thuật xảy ra ở nơi đây. Thông báo chú ý mong mọi người thi hành ngay lập tức"

    "Sắp tới nơi đó rồi, không biết quái vật nó là dạng gì. Anh nghĩ sao Itachi"

    Erza và Itachi hiện đang đi thuyền trên biển đến đảo Chouchou để thi thực nhiệm vụ, cô hiện giờ đã thay một bộ áo tắm màu đen để lộ cơ thể nóng bỏng của mình bày ra như bình thường khi đi tàu. Cô hướng đến mời anh một ly nước chanh mát xua đi cái nóng mà nắng gắt

    Itachi nhìn thấy thì một mặt hơi ngượng nhưng nhớ đến ở đây mọi người rất bình thường với nhau nên tâm tình liền bình tĩnh lại, nhận lấy ly nước trên tay Erza nhìn về phía biển xa xăm nói đùa một câu vu vơ: "Tôi nghĩ chắc là một con voi đầu hổ không chừng đấy"

    "Tôi thì nghĩ là nó hệt một con chim đại bàng đầu cáo"

    Nhưng đến khi thuyền cập bến thì trên đảo là một mảnh vắng lặng, ngoại trừ tiếng sóng vỗ đằng xa không ngừng vang lên. Itachi và Erza nhìn hòn đảo trước mặt đều đồng loạt nhíu mày, có gì đó không ổn ở đây mà họ cảm thấy
     
  3. Bibi_susuchan

    Bài viết:
    15
    Chương 12

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Mau lên, anh Itachi và chị Erza đang gặp nguy hiểm"

    Lucy biết hai người ở đảo Chouchou liền gặp nguy hiểm liền kéo Nastu, Gray, Wendy và chị Mira lên thuyền cấp tốc đi nhanh chóng

    "Lu.. Lucy.. ọe.. ọe.. chuyện gì vậy.. Tại sao lại kéo tớ lên thuyền"

    Nastu một mặt xanh tái hơn tàu lá chuối nôn thóc xuống biển, miệng không ngừng oán trách Lucy. Wendy kế bên cũng thế, cô bé nôn không ngừng thắc mắc chị Lucy khi nghe tin Itachi san và chị Erza trên đảo chouchou liền kéo mọi người đi đến đó

    Gray thấy Lucy một mặt bí ẩn liền thắc mắc càng sâu: "Sao thế Lucy, họ có chuyện gì sao"

    Lucy gật đầu nhìn mọi người: "Đảo Chouchou ngay hôm nay không biết tại sao có thông báo từ hội đồng pháp thuật xuống các hội pháp thuật rằng.. Nơi đó đang bị dao động thời gian. Họ không tìm ra được nguyên nhân nhưng nghe đồn rằng nếu bị cuống vào đó khả năng tan xương nát thịt"

    "Cái gì" Mira liền hét lên một tiếng không tin những gì mà Lucy nói. Vậy Erza và Itachi san họ sẽ ra sao

    Không khí xung quanh liền trầm xuống đến đáng kể. Lucy thấy vậy liền phóng thân mình nhảy xuống biển trước mắt mọi người

    "Lucy, cậu làm gì thế"

    Nastu và Wendy được Happy và Carla kéo bay lơ lửng trên không trung nhìn cô gái tóc vàng nhảy xuống thuyền hòa vào dòng biển mà lo sợ

    Lucy ngoi lên mặt nước nhìn mọi người cười lên một tiếng: "Tớ không sao nhưng bây giờ.." Cô liền rút bên hông ra một chìa khóa vàng cắm xuống biển hô to lên: "Mở ra nào Bảo bình môn Aquarius"

    Một luồng sáng xuất hiện trước mắt mọi người rồi hiện lên đó là một mỹ nhân ngư xinh đẹp. Aquarius nhìn Lucy trong tình trạng áo bơi nhảy xuống biển trong thời tiết lạnh thế này liền tiến tới bóp cằm cô, ánh mắt sắc bén lia khắp người: "Nhóc con, có phải hay không ngươi muốn chết vì lạnh ta liền thành toàn cho ngươi"

    Lucy liền sợ hãi co rúm người: "Không.. không.. cô hiểu lầm rồi.. con chỉ muốn cứu bạn con nên triệu hồi cô đến"

    "Cứu bạn"

    "Vâng, họ đang gặp nguy hiểm. Nhờ cô đẩy nước đưa chiếc thuyền này về hướng nam nhanh giúp con"

    Aquarius không nói gì liền quăng Lucy lên thuyền, dùng cái bình của mình tích tụ một luồng sức mạnh lớn khiến chiếc thuyền bay xa ơi xa và nhanh thật nhanh rồi biến mất. Nastu và Wendy thấy vậy liền thích thú cảm giác mạnh liền kêu Happy và Carla để mình lên thuyền nhưng trong giây phút đó lại quên một điều

    "Ọe!" Cả hai đều là sát long nhân

    .

    .

    Erza và Itachi san sau khi neo thuyền lên đảo thì cảm thấy nơi đây không khí trong lành yên tĩnh đến bất ngờ. Vốn dĩ tờ nhiệm vụ nói ở đây quanh năm quái thú lớn nên tất nhiên phải ồn ào

    Itachi thì quan sát mọi vật khá kĩ lưỡng, ngoại trừ một vố động vật như nai, thỏ, chim chóc thì không còn bất cứ thứ gì khác

    "Erza, em nghĩ sao về.. nơi.."

    "Hở.."

    Quay lại thì thấy chính là cô gái tóc đỏ đang ngấu nghiến trái lạ màu vàng, Itachi nhìn thấy nó thì vội vàng lại hất tay cô đi khiến nó rơi xuống đất

    "Ao ế, ôi ấy ó on à" Erza đang ngốn thứ đó trong miệng liền thắc mắc hỏi Itachi. Nhìn chúng không phải trái lê sao, cư nhiên Itachi lại ném chúng đi

    "Đó là đào hắc hai mặt, nhìn chúng như lê nhưng thực chất chính là trái độc. Được sinh ra nhờ khí hậu nóng bức như đảo này"

    Erza vừa nuốt xong phần trái câu đó trong miệng liền nghe Itachi nói thế thì xanh mặt, nhìn nơi trái đó vừa rơi thì có một con thỏ trắng ú mập chạy lại nhặt đưa lên miệng ăn

    Kết quả là nhai xong một miếng trái cây xong liền rống lớn tiếng yếu ớt rồi cả thân thể liền hóa xanh rồi lăn ra chết, xung quanh còn bốc lên một cỗ mùi hắc

    Erza cảm thấy cả thân thể như lạnh đi sau bộ áo bơi của mình, sợ hãi chính mình liền như chú thỏ trắng ấy: "Nhưng tại sao tôi vẫn bình thường"

    Itachi nhìn Erza một mặt xanh méc như thế thì cười lên vỗ trán cô như vỗ trán dạy dỗ một đứa em gái. Nghĩ chắc sau này cô có thể bỏ tật ăn bậy bạ rồi: "Đương nhiên vì trong cơ thể em có ma pháp kháng lại, chỉ là không lâu sau một thời gian đều có thể phát tán"

    "Vậy.."

    "Không có gì, tôi vừa thấy cây Mào tử ngân khi đi ngang qua. Quay lại nơi đó tôi liền làm thuốc cho em uống" Nói xong liền bế Erza lên một cách đột ngột rồi vận chakra di chuyển qua các cành cây lớn

    "Bỏ tôi.. xuống được không.. tôi có thể đi được" Erza liền một mặt cảm thấy ngại ngùng, trước đó thì Nastu hay ai bế khi gặp nguy hiểm cô đều không ngại nhưng trước anh liền cảm thấy ngại

    Anh liền không lạnh nhạt cười trừ nhìn Erza: "Nếu tôi thả em xuống mà đi bộ hay dùng ma pháp thì em sẽ như chú thỏ, nên đừng động đậy tránh độc lây lan" Nghe xong cô liền ngậm miệng ngoan ngoãn để Itachi bế

    Chế thuốc xong cũng là chiều tối, hai người ngồi bên bờ suối nghỉ ngơi một chút thuận tiện lấy nước suối uống. Erza liền cảm thấy nhẹ nhõm khi được giải độc, hứa rằng từ nay sẽ không thấy trái ngọt đồ ngon mà ăn nữa

    Nhưng: "Tại sao anh lại biết chúng là trái độc thế Itachi"

    "Trong căn hộ của hội cấp cho tôi có vài quyển sách, toàn là sách thuốc và dược liệu nên ngẫu hứng đọc giết thời gian"

    Erza nghe thế thì gật đầu đồng ý, nhìn Itachi ánh mắt sáng lấp lánh hâm mộ tài giỏi thông minh của anh. Đó giờ thực chất toàn nhờ Lucy và Levy giải cổ ngữ và mọi loại bí mật vì cô thực chất rất lười đọc sách, khi về lần này liền liều một phen chăm chỉ hơn

    Itachi nhìn Erza như thế thì có cảm giác nối dối gạt trẻ con vậy, vì thực ra ở thế của anh cũng có loại hắc độc như thế này. Sasori thường dùng chúng để chế rối cho mình thêm mạnh, một lần không ngờ biết được chúng lại cũng xuất hiện ở đây

    "Ra biển không, ở đó khẳng định cá biển ngon hơn cá nước suối nhiều. Tôi bắt em nướng thế nào"

    "Được"

    Itachi hiện đang mặc bộ đồ khi lần đầu đến thế giới này. Chính Ronbod đã may giúp anh, không ngờ lại nhanh đến thế. Còn bộ đồ giáp Madara kia thì khó khăn nên cần tỉ mỉ may từ từ

    Anh cùng Erza ra bờ biển, anh liền lột áo ngoài rồi đến cái áo lưới bên trong. Chính là thân hìng cơ địa hoàn mĩ tỉ lệ hoàn chỉnh cùng hai tay cơ cắp căng đẹp, cánh tay hiện lên một vài đường gân thu hút Erza ngắm ngiá đến đỏ mặt. Chính là sự thu hút của một người đàn ông trưởng thành không như Nastu hay Gray mới thanh niên bồng bột

    Erza nghĩ đến đây thì thấy mình hơi làm phiền, chính là Itachi ngồi nguyên một ngày trời nấu thuốc cho cô để chữa độc mà bây giờ lại hao sức đi kiếm lương thực cho hai người. Cô liền biến hóa trang phục thành một bộ đồ bơi tiến đến kế bên Itachi nhing anh: "Tôi phụ anh, dù gì ngồi không cũng chán"

    "Được nhưng trước tiên.."

    Itachi liền nắm tay Erza lên khiến cô ngơ ngác mặt hơi ủng đỏ

    Anh liền truyền một lượng chakra của mình sang cho Erza

    "Ma pháp của em không thể ở dưới nước lâu nên hãy dùng năng lượng của tôi. Có thể cho em thở và nói chuyện dưới nước"

    Erza cảm thấy trong cơ liền xuất hiện một luồng năng lượng khác với ma pháp của mình, chakra cộng với ma pháp liền cảm thấy mạnh lên đáng kể. Cô nhìn Itachi: "Cảm ơn anh Itachi"

     
  4. Bibi_susuchan

    Bài viết:
    15
    Chương 13

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khi Itachi và Erza nhảy xuống biển sâu thì cảm nhận cái mát lạnh của đại dương, Erza thở một hơi dưới biển liền cảm thấy như thở không khí thì ngạc nhiên. Thật thần kì đến thế sao

    "Sao thế Erza, em không sử dụng được chakra để thở"

    "Không, chỉ là quá ngạc nhiên" Erza lắc đầu rồi cười nhẹ đáp

    Itachi đột nhiên nhớ đến một điều liền bơi lại kế bên cô: "Hãy nhắm mắt lại, thả lỏng cơ thể để cảm nhận sự khác biệt trong cơ thể. Nói tôi biết, em thấy gì"

    Erza nghe lời liền nhắm mắt lại, dùng tâm hồn cảm nhận sức mạnh giao động trong cơ thể mình. Thứ sức mạnh Itachi truyền đến cho cô thực sự đặc biệt, như là âm dương giao hòa. Như một bản tình ca giao hợp nhạc xướng nhưng thứ cô thấy là

    "Ào ào"

    Dòng biển xung quanh Erza khẽ di chuyển uốn lượn chuyển động xung quanh cô, cá biển bất chợt bơi lại gần Erza tựa người bạn đã lâu thân thiết

    "Là nước" Erza mở miệng trong tâm trí thứ cô thấy

    "Được rồi Erza, mở mắt ra đi"

    Erza ngạc nhiên, mọi thứ xung quanh lung linh sắc đẹp, đàn cá nhỏ màu sắc bơi lượn gần cô quấn quít đến đáng yêu. Còn có đàn mực nhỏ nhỏ bơi ngang, tảo biển san hô mọc ra uốn lượn trong biển

    "Sao thế Itachi, đã có chuyển gì xảy ra"

    Itachi liền cười lên: "Cư nhiên em là hệ thủy thuật"

    "Thủy thuật, ma pháp sư thủy thuật? Nhưng tôi là ma pháp sư trang sư, dùng giáp thiết trượng để tấn công. Anh lầm rồi phải không" Erza liền nhíu mi khó hiểu nhìn Itachi thắc mắc nhưng đổi lại là cái xoa đầu cười dịu của người trước mặt: "Cứ kiếm đồ ăn trước, không thể để bụng đói mà làm nhiệm vụ được"

    "Ừ"

    * * *

    "Thưa đức vua, ngài đang buồn vì chuyện của tiên đế" August tiến lại đối diện ngai vàng của Zeref quỳ xuống nhìn khuôn mặt chống cằm suy tư của bệ hạ liền cảm thấy nghi hoặc hỏi

    Zeref liếc một con mắt nhìn quân trung của mình mà thở dài: "Ngươi nghĩ liệu người còn nhận ra đứa con này"

    August đứng lên nghiêm trang nhìn bệ hạ cao quý khuyên: "Thần nghe tin rằng đến cả Acnologia, người anh cả của ngài nhưng Tiên đế cũng không thể nhận ra mà dạy dỗ để bảo vệ lũ pháp sư Fairy Tail"

    "Ta biết August, ta cũng đã ở đó chứng kiến tất cả. Người không nhận ra Acnologia" Điều đó chính là khiến Zeref đau đầu, đến cả đứa con như Acnologia mà người thương thì làm sao nhớ đến hắn

    August vuốt mớ râu bạc dài của mìn suy nghĩ bất giác nhớ đến một người con gái tóc đỏ dài thắt bím hai bên liền nói: "Irene đã từng là gọi Tiên đế một tiếng Tể tướng sao? Tại sao chúng ta không cử cô ấy đến gặp Tiên đế nói chuyện, không chừng ngài ấy có thể nhớ ra gì đó"

    "Không August, cứ để phụ thân của ta từ từ nhớ lại. Ta tin một ngày không xa người sẽ nhớ ta là ai"

    "..."

    Hiện tại là chiếc thuyền của Nastu vẫn còn lênh đênh trên biển với tốc độ cao do sức mạnh của Aquarius tác động

    Ai cũng muốn buồn nôn và la hét lên bất chấp bởi tốc độ trăm km của chiếc thuyền

    Lucy gượng người vịn lấy sợi dây buộc ở cái cột thuyền mà nhìn về phía trước, mắt đột nhiên sáng lên: "Thấy rồi là đảo Chouchou nhưng hử.. A---"

    Nhưng đến khi chiếc thuyền tới hòn đảo vẫn không dừng lại mà đi tiếp tạo thành một dấu tích lớn trên bãi cái trắng rồi đâm sầm vào mấy cái cây

    "Ọe!" Nastu cùng Wendy liền kiếm bụi cây nào mà nôn vào đó, cảm thấy đầu đang quay chóng mặt đến đáng sợ

    "Đi thôi, chắc họ vẫn ở đâu đây"

    Mira cảm thấy trong lòng như lửa đốt lo lắng, nhớ đến người mình đã thích từ lần đầu liền kéo mọi người đi nhanh kiếm tung tích của họ

    "Bắt được rồi, xem ra chúng ta bắt cũng khá ít. Vậy đủ ăn không Itachi"

    Erza cùng Itachi lên bờ biển với số vá và hải sản mà mình bắt được, anh nhìn hai núi lớn cá và hải sản nằm chồng chất ở đó liền cứng ngắc miệng. Quay sang thì thấy Erza mắt sáng lên một mặt trẻ con như muốn nói: "Khen tôi đi, khen tôi đi" Liền phì cười

    "Như thế đủ chúng ta ăn trong một tháng luôn đấy Erza, phải cần bổ sung thêm chất đạm và tinh bột nên không thể ăn cá nhiều, ngày mai chúng ta còn đi lấy trái cây và khoai lan rừng về để không thiếu chất"

    Itachi vừa nói vừa lại mấy cái cây nhặt các cành khô về chụm thành một đống lớn rồi dùng hỏa thuật thổi lên thành lửa

    "Có kiếm không? Đưa tôi"

    Erza liền không hiểu thắc mắc: "Lấy kiếm làm gì, chỉ cần nướng lên là xong không phải sao"

    "Đương nhiên cần phải lấy túi mật của chúng ra vì nó rất có hại cho cơ thể" Itachi nhận thanh kiếm từ Erza thì cắt đi cho nhỏ tiện cầm, vừa lựa mấy con cá ngon to vừa cắt xương vừa mổ lấy thứ đen đen trong cơ thể nó ra

    Erza cảm thấy ngoài ma pháp còn yếu bây giờ ngay bây giờ ngay cả tri thức tự nhiên cũng yếu luôn. Toàn diện yếu cả hai

    "Tới chưa, sao mà lâu thế" Nastu mệt mỏi ôm cái bụng reo rắt yêu cầu muốn ăn

    "Em cũng thế anh Nastu" Wendy kế bên cũng ôm bụng mình kêu lên, khuôn mặt đáng thương khiến Lucy thở dài xoa đầu dắt cô bé đi tiếp

    Trời trong rừng cũng đã tối nên thị lực đã giảm đi rất nhiều vả lại khi nãy đi vội cũng không mang theo lương thực

    "Trời tối như thế khẳng định sẽ có thú dữ, tốt nhất nên tìm chỗ tạm nghỉ" Gray quan sát xung quanh thấy không ổn, còn nghe tiếng thú gầm rú hơn so với khi sáng liền nhắc nhở

    Nastu bỗng dừng lại, mắt sáng lên khịt mũi: "Khoan đã, tớ ngửi thấy mùi. Là.."

    "Cá nướng" Happy kế bên liền hô lên đồng thành

    "Đi nào Happy"

    Lập tức Happy liền hóa đôi cánh sau lưng mà bế Nastu lên bay lại chỗ khói bốc đằng xa kia

    Mọi người chú ý thấy có cột khói nghi ngút bốc lên ở phía bờ biển. Mira thấy như vậy liền cao hứng vui vẻ: "Là họ, chúng ta mau đến đó"

    "Được rồi, em phụ tôi để chúng lên nướng là được" Itachi xiên mấy con cá xong nhìn sang Erza thì thấy ánh mắt của cô chăm chăm nhìn chúng thì phì cười. Erza chính là đang đói bụng muốn ăn hết thảy đống đồ ăn ngon bắt mắt đó nên liền nhanh chân đi qua

    "..."

    Erza không ngờ vấp phải mỏm đá lớn ở dưới chân không thấy nên liền té vào Itachi. Anh liền nhanh tay bắt được mà ngã xuống nên cát trắng làm điểm dựa cho cô gái trước mặt

    "Tới rồi cá nướng ơi"

    "Chị Erza, anh Ita.. a. Chi.."

    Nastu và Happy vừa đáp xuống la lớn nhưng liền đứng hình, cả Lucy, Mira và Gray, Wendy, Carla vừa chạy tới cũng đơ ngác toàn tập trước cảnh trượng trước mắt
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...