Đồng Nhân Naruto - Itachi Trọng Sinh Fairy Tail Thời Đại - Bibi

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Bibi_susuchan, 13 Tháng bảy 2019.

  1. Bibi_susuchan

    Bài viết:
    15
    Tên truyện: Đồng nhân Naruto_Itachi trọng sinh Fairy Tail thời đại

    Tác giả: Bibi

    Thể loại: Đồng nhân, Naruto..

    Link thảo luận: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của BiBi

    Văn án:​

    Trọng sinh thế giới mới có bao nhiêu điều khiến Itachi bỡ ngỡ

    Từ chú rồng hùng vĩ Acnologia hay pháp thuật thời đại này có thật thích thú

    Nơi xa lạ này có đủ hấp dẫn

    Hay tâm tư anh đang bị hấp dẫn

    Itachi: "Thật ra là.."
     
    tiểu nữ xinh đẹp thích bài này.
    Last edited by a moderator: 16 Tháng bảy 2019
  2. Đăng ký Binance
  3. Bibi_susuchan

    Bài viết:
    15
    Chương 1:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đôi mắt nặng trịch từ từ mở ra, Itachi dùng tay che lấy ánh nắng đang chói thẳng lên gương mặt mình. Anh cố gắng nhích thân thể ngồi dậy, cơ thể đau nhức vô cùng

    Itachi nhớ mình đã mất trong khi đánh với em trai mình và bị uế thổ chuyển sinh gọi hồn về vì vài điều trong thế chiến thứ tư. Nhưng tại sao anh lại ở đây, nhìn khắp cơ thể thì mình vẫn bình thường không chút vết thương và anh vẫn đang mặc bộ đồ trong lần đánh với Sasuke, mặc dù vài chỗ đã rách nhưng không sao. Điều đó không quan trọng đối với anh lúc này, quan trọng là tại sao anh ở đây và nơi đây là đâu

    Xung quanh tồn tại một nguồn năng lượng bao quanh cực kì mạnh mẽ, một dạng năng lượng tự nhiên rất khác khi anh ở chỗ của mình. Nó như bổ trợ cho chakra vậy, khu rừng thiên nhiên anh đang dáo dát nhìn này tồn tại một dạng năng lượng thật thần kì

    Cố gắng gượng người đứng dậy đi về hướng tiếng thác nước chảy ở đằng xa, cơ thể hiện tại còn có vẻ tốt hơn anh tưởng so với khi trước. Căn bệnh trong cơ thể đều không khiến anh đau dày vò như mọi lần khi đi hay di chuyện vận chakra

    Chân liền từ bước chậm mà dần dần nhanh dần, Itachi cũng bắt đầu vận chakra mà nhảy lên các cành cây mà di chuyển nhanh hơn đến khi ánh sáng chói lóa ở phía xa vồ về

    Itachi nhìn khung cảnh yên bình lặng lẽ thế này liền cảm thấy thanh thản hơn một chút, thác nước trong chảy xuống tạo thành một con suối xuôi đi tiếp tục, còn có nhiều loài vật khác đến như nai và thỏ ở đây. Cây xanh rợp bóng khiến mọi thứ nhẹ nhàng không quá gay gắt ngược lại êm diệu tâm hồn. Anh liền dùng bàn tay nâng lên một ít nước bỏ vào miệng mà uống xua đi cái khát khô khốc khi mới tỉnh dậy

    "Grào"

    Một tiếng gầm lớn phía bầu trời kia liền thu hút Itachi, anh ngước mắt lên mà nhìn di vật thể hiện hữu trên bầu trời xanh thẳm kia. Đôi đồng tử đen vẫn bình tĩnh qua những đám mây đang lui ra xa cho một thứ đen lớn, từ từ hiện hữu rõ thân hình

    Một thứ rất lớn và đôi cánh sải rộng như những chú quạ đen, nhưng chỉ là nó rất lớn rất lớn. Nó còn lớn hơn Susanno hay các vĩ thú mà anh từng thấy. Nó lại gầm một tiếng cho thấy sự hiện diện của mình một lần nữa, đôi mắt của nó trắng xóa và khi nó gầm thì hàm răng sắc nhọn lỉa chỉa ra trong rất ghê sợ, đôi cánh có những đường viền trắng xuôi theo xuống cái đuôi trong như mỏ neo lớn sắc bén. Lớp vảy đen thật đẹp, nó khiến anh khẽ mở miệng: "Rồng sao"

    Đó là thứ mà trong sách cổ chỉ ghi là một truyền thuyết hoặc một nhà văn nhà nghệ thuật nào đó ở thời của anh chỉ vẽ ghi để kể về một sự tích nào đó. Nó không hề có thật, Itachi cũng chưa bao giờ tin vào điều viễn vông nhưng bây giờ.. trước mắt anh là một kì tích, một truyền thuyết mà anh đang tận mắt thấy

    Nó hùng vĩ và đang giương rộng đôi cánh gào thét phía bầu trời, con rồng trước mặt anh đang di chuyển lại gần hòn đảo, nó bắt đầu vỗ đôi cánh. Tạo thành một cơn gió lớn cuốn bay mọi thứ, Itachi khởi hoạt một giáp khung xương Susano che chắn cơn gió, kì thật là nó không còn đau đớn như lúc trước. Nếu hồi trước Itachi mà khởi động Susano liền ho ra máu nhưng bây giờ hoàn toàn thấy bình thường ngược lại còn dồi dào sinh lực

    Con rồng đáp xuống như có gì làm nó tức giận ở trên hòn đảo mà nó liên tục rống lên và dùng hai chân trước và cái đuôi lớn đập xuống hỏng cả một khu rứng

    Itachi bắt đầu di chuyển đi lại gần con rồng, không phải nói anh gan dạ nhưng khi vừa trọng sinh ở thế giới này nó khiến anh thích thú chẳng hạn như con rồng trước mặt đây. Chiêm ngưỡng nó cũng là một nghệ thuật làm anh tò mò

    "Grừ"

    Con rồng đang chèn ép đám người trong tầm ngắm của nó, có một vài người đang chạy tán loạn khỏi sự truy sát của con rồng, rồi một người già đột nhiên xông ra. Lão hét lớn rồi biến lớn cơ thể, nó làm Itachi nhớ lại gia tộc Akimichi, họ cũng có một thuật bội hóa biến lớn cơ thể mình

    Itachi đứng trên cành cây lớn quan sát tất cả, một người gia tóc bạc trắng băng bó đầy mình đang bảo vệ cho những đứa con mà lão nói trong miệng, những người trẻ tuổi bên dưới thân thể cũng băng bó toàn tập chạy đi với nước mắt rưng rưng

    Một cỗ chua xót ngập tràn xung quanh mọi thứ ở đây, nếu không chạy thì họ sẽ chết với con rồng to lớn đó. Itachi vẫn chưa bước ra mà lần lượt quan sát, anh không có tính nóng vội mà anh hùng xen ngang vào mọi thứ mà phải quan sát tình thế

    Một người một rồng đánh nhau, tiếng rừng xụp đổ và đất đai bị vỡ xốc xới lên không ngừng. Nhưng theo một lúc quan sát thì phần thắng cũng đã về con rồng, nhưng người dưới thân con rồng lại không cảm thấy thế

    Lão cười một cách sảng khoái rồi nhắm mắt như là thành công cho đám người lúc nãy chạy đi, Itachi nheo mắt nhìn quả đầu hồng tiến tới, lão cứ tưởng mình sẽ nhắm mắt yên xui nhưng lại thấy một quả đầu hồng tiến tới nhảy lên thân con rồng

    Chàng trai với quả đầu hồng đó đang khóc, nước mắt giàn giụa khuôn mặt. Môi Itachi khép hờ nhìn những người khi nãy chạy trốn liền đồng loạt trở lại, xung quanh xuất hiện một cỗ sức mạnh mà anh chưa bao giờ thấy trước đây

    Nước mắt họ đầm đìa khuôn mặt, nhìn cậu nhóc anh liền liên tưởng tới cậu nhóc tóc vàng. Người mà anh đã giao trọng trách đối với em trai anh, một chàng trai có niềm tin rất lớn vào đồng đội và cũng như lúc này

    Chàng trai tóc hồng đã không bỏ trốn, mà trở lại cùng với đồng đội. Họ tấn công con rồng, còn có ba con mèo có cánh.. thật kì lạ. Từ miệng ba người được con mèo giúp bay lên liền xuất hiện một cổ sức mạnh rất lớn tiến công con rồng, ngoài ra còn có chàng trai tóc vàng dùng lôi vàng tấn công, những người bên dưới đều cũng góp sức đánh

    Thế giới này khi anh vừa mới luân sinh đến thật diệu kì.. theo Itachi là thế

    Với sức mạnh như thế con rồng liền bị văng ra xa xuống biển, nước văng lên như thủy triều

    Đám người bên dưới vui mừng, họ trào khóc. Thật là rất quen thuộc

    Nhưng theo Itachi được Deidara kể thì: "Grào.." vảy rồng rất cứng cáp

    Con rồng đen lại trồi lên từ mặt biển, thân thể vảy đen bóng bẩy không một vết xước như thể đòn tấn công lúc nãy chỉ là gãi ngứa mua vui. Nó rống lên một tiếng mạnh và từ trong miệng hít một hơi lớn

    Đám người bên dưới liền xuy xụp nhưng lại không buồn, họ đứng thành một vòng tròn và cùng mỉm cười trước cái chết.. thật là một hình ảnh đẹp

    Đồng đội cùng nhau gắn bó đến cái chết chia lìa, không sợ hãi mà cùng nhau đi đến cuối chặng đường. Nhưng Itachi cũng không thể để nó tấn công được, nó sẽ thổi bay hòn đảo tươi đẹp và khung cảnh mĩ quan mà anh vừa cảm nhận, có cả sinh mệnh mà anh muốn bảo vệ lần đầu tiên gặp

    Nastu nhìn mọi người, cậu nở nụ cười và cầm tay hội trưởng lên cùng với tất cả thành viên. Ít nhất giây phút này cậu được ở bên mọi người, nước mắt lại không chủ động rơi xuống

    "Igneel.. có lẽ tìm cha con lại phải để lại rồi.. vì con phải đi cùng mọi người" Cậu thì thầm rồi nhắm mắt lại tận hưởng giây phút cuối cùng

    "Amaterasu"

    Một ngọn lửa đen từ sau mọi người bắn lại phía con rồng, liền thiêu đốt xung quanh nó khiến nó đau đớn gào thét lên và thành công chặn tuyệt chiêu hơi thở của rồng
     
    tiểu nữ xinh đẹp thích bài này.
    Last edited by a moderator: 13 Tháng bảy 2019
  4. Bibi_susuchan

    Bài viết:
    15
    Chương 2:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Itachi liền xuất hiện trước mặt đám người nhìn họ, ai nấy đều mở mắt ra nhìn anh. Họ nhìn lên trời với ánh mắt kinh ngạc, con rồng đang gào thét trong ngọn lửa đen

    Itachi cũng kinh ngạc trong lòng không kém nhưng rồi cảm giác ấy cũng mất đi

    Họ lùi ra xa anh một bước vì ánh mắt sắc bén đen láy của Itachi, nó có cảm giác u buồn mang đầy gào thét

    Riêng Makarow nhìn anh đầy nước mắt, một vị cứu tinh đột nhiên xuất hiện cứu giúp đúng lúc nguy hiểm. Các đứa con của ông cũng được trụ thêm một vài hơi thở: "Cảm ơn cậu, tôi thật không biết làm sao để đền đáp công ơn này"

    Itachi miễn cưỡng gật với lão: "Tôi cũng xin lỗi vì tự ý đến đây, nếu có thể xin giúp mọi người"

    "Tôi phải là người cảm ơn cậu"

    Lucy đằng sau nhìn Itachi trước mặt liền nhớ đến một bộ phim, anh hùng liền xuất hiện đúng lúc cứu mọi người khỏi nguy hiểm vả lại còn rất đẹp.. ùm.. ùm rất đẹp. Cô liền khịu khịu cùi trỏ Erza: "Chị Erza đây là ai thế"

    Erza cũng lắc đầu, ánh mắt mười phần lui về sau sợ hãi. Nó khiến Gray và vài người kế bên cũng để ý thấy sự hoảng sợ của cô: "Chị không biết nhưng tuyệt đối không nên chọc giận anh ta"

    "Grào"

    "Acnologia lại trở lại kìa" chú mèo xanh kế bên liền hét lên, Itachi chú ý là anh nãy giờ quên đãng không chú ý tới nó nên nó liền tích tụ sức mạnh, một luồng sáng liền xuất hiện

    Acnologia nhìn mọi thứ cứ ngỡ là sau khói bụi sẽ trở nên hoang tàn nhưng không, nó kiêu ngạo nhìn xuống sau khói bụi là một thứ gì màu đỏ rất lớn che chắn đòn tấn công của nó. Từ miệng hừ một tiếng ra khói

    Itachi đang bật susanoo với lớp giáp bất bại không gì qua nổi lớp áo phòng thủ của nó, thanh kiếm chém ngang đòn tấn công của con rồng

    "Woa.. thật tuyệt" Nastu liền thíchthú quên, nhìn mọi người đang được bảo hộ trong một giáp thần màu đỏ còn chặn ngang đòn tấn công của acnologia liền thích thú nhìn Itachi

    Gildarts nhìn Itachi với ánh mắt đầy khó hiểu, tại sao lại đột nhiên xuất hiện một chàng trai có thể đẩy lùi một con rồng trong khi một nhóm người có sát long thuật lại không thể, còn có thể bảo hộ mọi thứ trong thứ giáp màu đỏ này

    "Thì ra con rồng ấy tên acnologia sao?" Itachi ngước lên nhìn nó với ánh mắt nhẹ nhàng bình thản

    Makarow nhìn con rồng phía trên trời cao rồi nhìn Itachi bắt đầu nghiêm túc hẳn đi, một người có sức mạnh chặn được hơi thở của rồng từ acnologia thì không phải chuyện bình thường: "Phải, nó là acnologia hay còn biết đến là hắc long ngày tận thế"

    Itachi quan sát nhanh một lượt rồi nhìn Makarow, không đoái hoài đến acnologia đang tức giận trên kia, nó liên tục vỗ cánh tấn công nhưng không có cách nào phá chắn được lớp giáp đỏ đó

    "Mọi người là một hội sao, tôi thấy ai đều cũng có biểu tượng trên người. Phải chăng chú rồng trên kia đang phá đám ngày nghỉ của mọi người"

    Makarow muốn trả lời nhưng Nastu lại giành lấy hết lời, từ miệng như có lửa thổi ra: "Con rồng ấy đang phá hoại buổi thăng cấp S của hội chúng tôi. May mà có anh giúp"

    "Thăng cấp S" Nghe như thăng cấp ninja ở thế giới của anh

    Itachi nở nụ cười, anh cũng có hứng thú với mọi người ở đây. Sự hiền từ dịu hòa lan ra khắp nơi kèm theo lịch sự: "Tôi thấy ngài đây có vẻ lớn tuổi nhất phải là ngài hội trưởng, tôi có một đề nghị xin được nói được không"

    Makarow đưa hai tay ra sau lưng, ông ngước đầu lên nhìn người cao trước mặt: "Xin cậu cứ nói"

    "Tôi cũng mới đến đây chưa quen biết mọi thứ, cần mọi người hướng dẫn giúp nếu trở về. Tôi xin được gia nhập hội và.." Itachi nhìn còn rồng rồi nhìn mọi người: "Nếu tôi đẩy lùi con rồng cứu mọi người sống sót tôi có thể thăng cấp S luôn được không"

    "Thật là điên rồ" Wendy đằng sau cùng Levy thở một hơi che miệng cảm thán

    Makarow đắng đo suy nghĩ, chưa biết trước mặt là địch nhân hay đồng bạn nhưng có thể cứu sống các đứa con ông liền không đắn đo: "Được, nếu cậu có thể"

    "Xin cảm ơn" Itachi vẫn là lịch sự đáp lại song anh ngước mắt lên nhìn trời cao, con rồng mang danh hắc long ngày tận thế đang cố phá rào cản mà anh tạo ra

    Itachi thở một hơi ra khói liền kết hợp susano tấn cống con rồng, cả hai bên đều nắm tay nhau vật lộn như Makarow với acnologia khi nãy

    Hai thế lực mạnh giao nhau khiến mọi thứ rung chuyển cực đại, sóng biển đánh không ngừng

    Itachi liền bước ra khỏi lớp phòng thủ trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người mà dùng thuật triệu hồi ra một con quạ đen lớn. Anh bước lên con quạ bay lên trên không trung đối kháng với acnologia. Tay kết ấn dùng hỏa thuật tấn công

    Bên dưới mọi người đều nhìn không khỏi kì lạ, Gray lên tiếng đầu tiên: "Không phải hỏa thuật của Nastu không có tác dụng sao, anh ta dùng nó làm gì cho phí sức" ai cũng đồng loạt nghĩ thế nhưng khi đại cầu của Itachi tấn công đến acnologia nó liền mang đến sự đau đớn đẩy lùi một khoảng cách xa

    Acnologia bị đẩy khỏi khi đang tranh chiến với giáp susanoo, nó liền trợn cặp mắt trắng nhìn con người nhỏ bé như Itachi trong không trung với con quạ đen đang bay lượn với anh

    Nó liền rống một tiếng lớn lên rồi dùng nhanh long hống một hơi mạnh về phía anh, ai cũng nhìn thấy căng mắt nhìn tuyệt chiêu giết người Itachi đã lãnh trọn

    Laxus hừ một hơi lạnh nhìn: "Cũng chỉ là được bấy nhiêu đó"

    Erza không như thế, cô nhìn xung quanh một lượt: "Nếu anh ta đã lãnh trọn chiêu đó và biến mất có phải cái giáp này có lẽ cũng phải tan biến mới phải"

    Bây giờ mọi người mới để ý, giáp thần susanoo vẫn còn nguyên vẹn không biến mất, Lucy chỉ tay về phía trên đầu con rồng. Nơi đó Itachi đang đứng trên đầu nó, chỗ khi nãy xuất hiện một đám quạ bay tứ tung về khắp nơi

    Nastu nhìn mà phấn khích, ánh mắt lấp lánh nhìn Itachi: "Tuyệt thật, sao anh ta có thể làm được. Tớ cũng muốn học"

    Con rồng quất cái đuôi như cái neo thuyền về phía Itachi, nó muốn nhân loại xuống khỏi cơ thể nó. Itachi liền phi thân bay đến lại chỗ mọi người, anh đi từng bước về phía Erza

    Cô muốn nhấc chân lùi về phía sau nhưng không thể, bản năng cô đang run rẩy trước một năng lực đang đánh với rồng. Nên chỉ có thể dùng ánh mắt sắc bén nhìn Itachi

    Anh nhìn đôi kiếm cô gái tóc đỏ đang cầm trên tay liền lịch sự, không một chút khinh thường người hay khi dễ: "Xin lỗi.. quý cô đây có thể cho tôi mượn đôi kiếm được không

    Erza liền giật người mà mang hai thanh kiếm hai bên hông đưa cho Itachi, liền thấy gần ở khoảng cách như thế này trông anh rất có điểm thu hút, còn lịch sự nở nụ cười:" Cảm ơn cô, xong trận chiến tôi sẽ trở lại trả cho cô "

    " À à.. ừ "bất giác mặt Erza liền có chút phiếm hồng nhưng Itachi đã rời đi quay lại trận chiến

    Makarow nhìn Itachi đánh với một chú rồng liền rất bình thản không có gì hấp hối như đang vờn một chú mèo liền chảy mồ hôi, gương mặt ông nghiêm lại quan sát kĩ trận chiến

    Itachi khi trở lại liền nhìn Acnologia, bất giác nó cũng nhìn sâu vào đôi mắt anh. Ở đây không ai biết rằng Itachi là người thế giới khác và có đôi mắt sharringan nên khi Acnologia nhìn sâu vào đôi mắt TIachi nó liền gào thét lớn trong đau đớn

    Acnologia đã bị mê trong ảo thuật mà anh tạo ra, từ trước giờ chỉ có Sasuke em trai anh thoát ra được thuật Tsukuyomi của anh ngoài ra kể Kakashi cũng không thoát được

    Ảo giác mà Acnologia chìm vào là khoảng thời gian tồi tệ với nó, dù thời gian thực tế là chỉ có vài ba phút nhưng đối với nó như là cả một năm trời

    Nó liên tục gào thét, ở thực tại cũng thế. Không ai biết nó bị gì mà liên tục rống lên vung đuôi xuống biển, nó liên tục bị nhiều con rồng khác ăn và tấn công, nhưng nó không thể làm gì khi cơ thể đang bị trói chặt

    Hổ thẹn khi là vua loài rồng mà bị loài rồng tầm thường tấn công và xé xác, còn một thứ đau đớn gấp ngàn lần là hình ảnh một cô bé cùng với một cậu bé bị chú rồng xé xác cắn nát

    Đó là người thân của hắn khi hắn còn là con người:" grừ.. a.. A đừng.. dừng lại "hắn không thể chịu nổi, đã qua mấy trăm năm rồi hắn vẫn có thể thấy lại

    Em gái hắn đang gào thét, em trai hắn đang bị lũ rồng ngu ngốc ăn thịt

    Acnologia ngước mắt lên nhìn con người trước mặt, ánh mắt tàn nhẫn kì lạ. Đôi mắt hoa văn đó hắn chưa bao giờ thấy trước đây, sự chết chóc tàn nhẫn ẫn chứa trong đó

    Acnologia nhận ra một điều:" Người trước mắt không dễ chọc "

    Itachi cũng lười nhát chơi đùa với ảo ảnh của Acnologia xong liền thu hồi cho hắn thoát khỏi Tsukuyomi

    Cảnh tượng mà cả đời không ai thể quên

    Ngày đó, hắc long ngày tận thế Acnologia lại hoảng sợ bỏ chạy. Nó giang cánh rộng cao rồi bay lên ẩn mình vào làn mây trắng biến mất, lại bị đánh bại bởi một chàng trai

    Itachi trở về liền thu hồi Susannoo và án văn ở đôi mắt cũng trở lại bình thường, cả người không lấy một vết xước trong khi mọi người lại cực lực đấu tranh mệt mỏi với nó

    Xung quanh giáp đỏ thu hồi liền trở về một bầu trời xanh thẳm mây trắng, ai cũng ngơ ngác chưa hoàn hồn lại

    Itachi định dùng đôi kiếm để thử độ dày của lớp vảy rồng nhưng không ngờ lại không có cơ hội, không ngờ con rồng đó lại nhìn thẳng vào mắt anh nên trúng ảo thuật xong liền đi mất. Anh đi từng bước lại Erza trao trả đôi kiếm cho cô:" Xin lỗi, tôi không thể cắt vảy rồng tặng dịp ra mắt mất rồi. Chú rồng ấy bay thật nhanh nên không thể cắt vảy được "

    Nghe xong ai nấy đều quỳ rạp xuống đất khóc nức nở, đây như là giây phút họ mém xíu mất đi mạng sống của mình. Makarow nở nụ cười hạnh phúc nhìn những đứa con của mình rồi nhìn Itachi:" cậu làm như thế cũng quá đủ rồi, cảm ơn "

    " Không có gì, chỉ là tiếc khi không thể lấy vảy rồng được "

    Nastu liền tỉnh ngộ lại liền nhìn Itachi, cậu bay nhanh lại chỗ anh mở miệng đầy hâm mộ:" Woa.. anh thật là hay, có thể dạy cho tôi chiêu gì mà biến ra quạ được không "

    Itachi đang muốn mở lời nói với Nastu nhưng cậu tóc hồng lại bị một chàng trai to lớn tóc vàng đấm một phát vào đầu rồi ngất:" Đừng quan tâm đến thằng nhóc này, dù sao cũng cảm ơn anh đã giúp đỡ "

    Itachi cũng cười trừ:" Cũng là về sau mong mọi người giúp đỡ khi gia nhập hội"
     
  5. Bibi_susuchan

    Bài viết:
    15
    Chương 3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lucy ngơ ngác nhìn Itachi: "Vậy là hội chúng ta có thêm một thành viên nữa rồi, lại là cấp S thật đáng khâm phục"

    Wendy lấy hết can đảm, cô bé nhỏ đi từ từ lại đến chỗ anh: "Uhm.. khi nãy cảm ơn anh đã cứu giúp.. chào mừng anh gia nhập hội.. em tên là Wendy"

    Itachi cuối cổ xuống nhìn cô bé nhỏ tóc xanh trước mặt liền hiền từ cười: "Cảm ơn em.. anh tên Itachi Uchiha"

    "Em có thể gọi anh là Itachi-san được không" cô bé để hai tay ra sau rồi nở một nụ cười dễ thương. Itachi cũng gật đầu

    Gray hét lớn lên: "Chúng ta cùng trở về hội ăn mừng thành viên mới nào"

    Ai nấy cũng đồng thanh lên tiếng vui mừng anh gia nhập, đây là một cảm giác Itachi chưa từng có. Không ai vui mừng với anh thế này, với mọi người ở thế giới ninja anh là một tội phạm truy lùng liên quốc gia, họ thấy sẽ giết anh

    Không ai.. không một ai vui mừng chào đón anh như lúc này

    Điều đó khiến ITachi hạnh phúc lúc này, dù là người lạ mới gặp nhau trong một giây phút ngắn nhưng cũng đã làm anh thấy vui và hạnh phúc

    "Nhưng.. mọi người" Cô bé tóc vàng vẻ mặt ngượng ngiụ nhìn mọi người

    Erza nhìn Lucy: "Sao thế Lucy"

    Tóc vàng liền chỉ ra chiếc thuyền đằng xa: "Nó bị trận chiến làm hư rồi"

    "Không sao tôi có thể đưa mọi người đi" Itachi liền lên tiếng

    Makarow nhìn Itachi rồi nhìn đám con đông đúc của mình cộng thêm một đứa bị đánh ngất nằm lăn lóc đăng xa kia liền lắc đầu: "Ta nghĩ không được, đông như thế"

    "Nhưng không phải là không thể"

    Itachi liền thay đổi hoa văn mắt, lại triệu hồi susanoo. Anh liền nhảy lên vai giáp susano của mình ra lệnh. Giáp liền cuối người giơ bàn tay lớn xuống: "Lên đi, mọi người chỉ đường chúng ta sẽ trở về hội của mọi người"

    "Woa.." Wendy, Levy, Lissanna và Lucy liền trầm trồ

    Mọi người đều đi lên bình thường riêng Nastu phải được Luxus cõng trên lưng trong tình trạng ngất. Susuano liền sải cảnh lớn của mình mà bay lên trời cao

    Còn Gajeel và Wendy khi lên thuyền hay gì di chuyển đều có chứng trạng nôn mửa nên khi lên Susanoo cũng không ngoại lệ

    Itachi phi thân xuống đến chỗ mọi người, vẫn là nụ cười thân thiện từ lúc đầu gặp tới giờ không thay đổi: "Xin lỗi vì không giới thiệu ban đầu, tôi tên Itachi Uchiha. Liệu mọi người có thể hân hạnh giới thiệu với nhau được không? Tôi sẽ không thể làm quen môi trường mới nếu không biết tên ai được"

    Makarow vỗ vỗ chỗ ngồi kế bên ông ý bảo kêu Itachi lại ngồi, anh cũng lại theo ý ông. Mọi người ngồi thành một vòng tròn và bắt đầu giới thiệu nhau bắt đầu từ lão: "Ta là Makarow, hội trưởng hội Fairy Tail, cháu thấy cô gái tóc đỏ kia không? Đó là Erza.. còn cô bé tóc vàng kia là Lucy

    Cô bé tóc ngắn màu trắng là Lissanna, tóc dài là Mirajane còn chàng trai kia là Elfman

    Tên nhóc tóc màu xanh đen không mặc áo đó là Gray còn đứa bé thằng bé đang ngất là Laxus cháu trai ta và đứa tóc hồng bị ngất là Nastu.. ta thấy cháu cũng dùng hỏa diệm hẵn là cùng hệ với nó

    Còn tên già ngồi đằng kia là Gildarts và kế bên là con gái cậu ta tên Cana

    Còn tên tóc dài kia là.."

    Makarow giới thiệu từng người hiện diện ở đây, trông ông rất hạnh phúc khi giới thiệu về đứa con của mình. Chỉ mới vài phút trước là sinh mạng gần cận kề thiên cửa ngục nhưng anh lại kéo về, họ nhiệt liệt chào đón anh với tư cách là thành viên mới

    Itachi nhìn cô bé khi nãy giới thiệu đầu tiên với anh đang ôm bụng, anh liền tiến tới muốn ý hỏi nhưng lại bị một cô mèo trắng chặn lại: "Tôi chỉ muốn hỏi thăm cô bé, trông cô bé không được tốt"

    Cô mèo cáu gắt lên giơ vuốt không cho ai lại gần: "Cậu ấy chỉ bị triệu chứng khi đi tàu thuyền hoặc như thế này nên anh không cần lo lắng"

    "Tôi có thế giúp em ấy, liệu quý cô đây có thể cho tôi xem không"

    "Ây ây.. để anh ấy xem thử sao Carla" một chú mèo xanh tiến lại, trên tay như thế nào không biết lại cầm con cá vừa nhai ngấu nghiến vừa bảo cô mèo

    "Cậu ấy mà có chuyện gì là tôi liều mạng với anh" Móng vuốt tuy thu lại nhưng vẫn còn sắc bén

    Itachi tiến lại gần cô bé. Gương mặt tái xanh đi và bụng như muốn nôn ra, anh khẽ lay động cô bé ngồi dậy

    "Wendy, thử nhìn vào mắt anh"

    Wendy liền nghe lời nhìn vào mắt Itachi, án văn hoa đỏ tươi liền làm trí óc cô bé thay đổi. Wendy liền cảm thấy cơ thể tốt hơn và không thấy nôn nữa

    "Ơ.. Carla, mình thấy tốt hơn rồi. Không cảm thấy muốn buồn nôn nữa"

    "Vậy là tốt rồi" Carla sà vào lòng hứng chịu cái ôm mềm mại của cô bạn nhỏ, khẽ kêu meow

    "Woa cậu thấy không Lissanna.. mắt anh ta thay đổi liên tục" Lucy kế bên tay che miệng hô kinh ngạc với cô bạn mình

    Lissnanna cũng gật đầu giống như Lucy: "Thật thần kì"

    Gray tiến lại ngồi kế bên Itachi, khẽ gật đầu chào hỏi: "Pháp thuật của anh thật lạ, nó là gì thế"

    Gray vừa hỏi thì cả bọn đều vểnh tai lên nghe ngóng, cả ngài hội trưởng đều nhấc tai nghe lên hóng hớt sự tình. Itachi đáp lại cái gật đầu của Gray liền nói: "Là Sharingan, khi khởi hoạt nó người nhìn vào đôi mắt của tôi sẽ cảm thấy đau đớn hành hạ với những quá khứ hoặc tâm lí hay tùy theo tôi cho họ một không gian mà hành xác

    Còn đối với cô bé Wendy tôi cho cô bé nhớ lại cảm giác đang được bay cùng cô bạn mèo khi tôi thấy khi nãy"

    "Khoan.. vậy là anh chứng kiến tất cả hết cuộc chiến"

    "Không, tôi chỉ đến khi chú rồng kia vừa đến"

    Itachi nhìn cô gái tóc đỏ, nhớ lúc nãy đôi kiếm kia cô không cất đi mà làm nó biến mất, trang phục cũng như một nữ kiếm sư. Anh quay sang nhìn Gray: "Cô ấy rất mạnh sao, ở chỗ tôi không có nữ kiếm sư nào nên tôi khá tò mò"

    Gray theo hướng ánh mắt của Itachi liền nhìn theo nhưng khi nhìn đến liền rợn người. Đổ mồ hôi lạnh: "Erza sao.. accc.. cô ấy rất là hung bạo chúa. Anh nên tránh xa cô ta"

    "Vậy sao, trông cô áy có vẻ hiền và rất xinh đẹp.. um theo tôi là thế"

    Erze đằng kia đang vểnh tai nghe liền đỏ mặt, cơ thể cứng nhắc cử động như một chú robot. Còn Gray nghe xong liền ớn lạnh cơ thể nổi da gà, mọi người xung quanh ai cũng như cậu đều nổi mồ hồ lạnh.. xưa giờ làm gì có ai khen bạo chúa xinh đẹp

    Như thế mọi người quen biết nhau trong vui vẻ, vượt đại dương mấy tiếng trời cuối cùng cũng đến đất liền

    Itachi hạ bàn tay Susanoo xuống để mọi người ở đất liền rồi phi thân xuống

    Mắt cũng để bình thường không kích hoạt Sharingan nữa mà cho nó nghỉ ngơi

    "Cậu ấy vẫn chưa tỉnh sao"

    Itachi nhìn cậu tóc hồng hỏi, Gray đi theo kế bên nãy giờ trả lời: "À.. kệ tên kì nhông ấy đi

    Tên đó dậy thì phiền phức lắm"

    Itachi cũng không chú ý nữa mà theo mọi người đi về, trên đường có nhiều thứ khiến anh chú ý. Mọi người nói nơi đây là Fiora, một thế giới ma pháp thuật và mọi người sử dụng ma pháp để làm việc. Thành thị rất nhộn nhịp và đèn lồng treo khắp nơi, mọi người cũng như là bình thường đi qua lại nhưng trang phục họ mặc có đôi chút khác ở làng

    Anh chú ý nhưng quên mất mọi người đang dần đi xa, lai là cảm giác lạc lõng như hồi trước trở về. Do thành viên khá đông nên không ai để ý hết sự hiện diện của anh cộng thêm dòng người đông đúc qua lại

    Itachi lách qua dòng người mà vô thức đi tới, ngắm nhìn vài hàng rong bán đồ và vài cửa hàng lớn. Chiều cao lý tưởng và khuôn mặt điển trai với đôi mắt buồn dần dần thu hút những cô gái xung quanh, họ đỏ mặt bàn tán về anh và chỉ trỏ

    Itachi ít đoái hoài đến nhưng giữa tình hình bây giờ thì khó mà biết đường vả lại đây là lần đầu tiên xuất hiện một nơi lạ lẫm thế này

    Tiếng ồn ào cứ chen ngang vào tai anh, Itachi bỏ tay vào túi quần và đi thẳng về trước

    "Tìm thấy anh rồi Itachi san"

    Một tiếng hô lập tức lọt vào tay anh, bàn tay bị nắm lại giữa chốn đông đúc và Itachi quay lại
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng bảy 2019
  6. Bibi_susuchan

    Bài viết:
    15
    Chương 4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Itachi liền quay lại nhìn bàn tay bị nắm rồi nhìn lên người đang nắm, là cô bé nhỏ tóc xanh lần đầu bắt chuyện giới thiệu với anh: "Xin lỗi, là do anh sơ xuất. Lại do ngắm mọi thứ xung quanh mà bị lạc, lại làm phiền mọi người"

    Wendy xua tay lắc đầu ngượng ngiụ, thật là Itachi san từ lúc mới tới giờ rất là hay xin lỗi và anh lại rất hiền nữa. Điều đó làm cô bé khó cư xử làm sao: "À không.. em cũng là đi chậm nên không ngờ gặp anh ở đây. Nếu được em xin hướng dẫn đường cho anh được không"

    Anh liền nở một nụ cười nhẹ gật đầu: "Cảm ơn em"

    Itachi liền nhường đường cho Wendy trước mặt, cô bé liền đỏ mặt đi trước. Đi tới đâu cô bé liền giới thiệu mọi thứ rất nhiệt tình, luôn để ý đằng sau coi xem anh có bị lạc hay không

    Thì ra thế giới này thú vị như thế, con người cũng sử dụng lượng ma pháp để thi triển thuật nhưng không cần kết ấn còn ninja ở thế giới thì sử dụng lượng chakra trong cơ thể mà thi triển nhẫn thuật nhưng ở đây hơn một điều là ma pháp thuật lại đa dạng hơn rất nhiều

    Tới khi đến một tòa nhà lớn với cùng với cánh cửa mở rộng, anh liền thấy mọi người cũng vừa tới. Cô mèo trắng vừa thấy Wendy đã nhào vào lòng cô bé: "Hắn ta có làm gì cậu không" rồi dùng đôi cánh trắng của mình bay vòng vòng xung quanh cô bé

    "Anh đây rồi, chúng ta thử so tài một trận đi"

    Nastu vừa tỉnh sau cơn mê muội bị đánh thì nghe Itachi chính thức gia nhập hội Fairytail với năng lực sư là cấp S thì máu hưng phấn, miệng nói ra lửa dáo dát tìm xung quanh

    Khi vừa thấy liền hưng phấn lên chen khỏi mọi người lớn tiếng gửi lời mời khiêu chiến, Itachi liền ngẩn người nhìn cậu rồi dịu miệng cười: "Được"

    Mọi người đều đơ mắt nhìn thành viên mới chấp nhận lời thách đầu liền muốn ngăn lên ngăn cản nhưng ngài hội trưởng Makarow liền ngăn cản: "Để cho nó bị người ta đánh đi, biết đau đớn rồi mới bỏ được"

    Nên vậy ai cũng đứng yên nhìn mọi chuyện diễn ra, mọi người trong hội thấy đông đúc cũng ồ ạt ra xem. Vài người vui mừng mọi người trở về, dáo dát hỏi thăm hỏi chuyện gì đang xảy ra nhưng không ai trả lời chỉ biết trỏ ngón tay vào Nastu

    "Được.. được nóng máu rồi.. lên đi"

    "Cậu cứ lên trước đi" Itachi lịch sự mời, anh vẫn đứng im ở chỗ cũ chỉ riêng cô bé Wendy được cô mèo kéo vào trong

    "Là do anh nói.. Hỏa long quyền"

    Nastu lớn tiếng xông lên chuẩn bị đánh với Itachi, nấm đấm cậu xuất hiện dòng lửa. Mọi người đều thấy cậu lao vào anh với tốc độ rất nhanh và cú đấm rơi trên thẳng mặt anh, Itachi liền văng xa mấy mét

    Mọi người ở trên đảo khi tham dự kì thi thăng cấp ma đạo sĩ liền chứng kiến Itachi dễ dàng bị một cú đấm đánh hạ gục liền bất ngờ, Lucy và Erza lấy tay che miệng lại còn Wendy muốn chạy lên đỡ Itachi san dậy nhưng ngài hội trưởng đã nắm tay cô bé cản lại và lắc đầu

    Nastu vui mừng nhảy lên như một đứa con nít khi lần đầu được ăn kẹo: "Mọi người thấy không thấy không, tôi đã đánh bại anh ta. Vậy tôi trở thành pháp sư cấp S luôn phải không"

    Makarow không buồn màn nhĩ quan tâm, chỉ nhắc nhủ một câu: "Quay lại Nastu"

    "Hở" Câu nói liền dập tắt sự hưng phấn của Nastu, cậu liền quay đầu lại và "póc"

    Itachi đang nở một nụ cười nhẹ nhàng và dùng hai ngón tay chạm vào trán anh, không ai thấy sự hiện diện của anh ở sau lưng Nastu hay một tiếng động vang lên

    Cái thân xác bay khi nãy liền hóa thân thành một đàn quạ bay đi mất và người thật ở sau lưng Nastu, cậu liền kinh ngạc không nói lên lời. Itachi liền lên tiếng: "Cậu thua rồi"

    "Đã có kết quả rồi của cuộc chiến, chúng ta phải trở vào trong hội. Thông báo kết quả cho mọi người biết kết quả cuộc thi thăng cấp ma đạo sĩ"

    Mọi người đều tấp nập vào hội và ngồi yên vị trên ghế, riêng mấy thành viên tham gia cuộc thi thì uể oải buồn bã chán nản không ai muốn nghe. Makarow nhảy lên bàn rượu nhìn xuống khắp những đứa con của mình quan sát một lượt liền kêu Itachi lên đứng kế ông, mọi người đều tò mò không biết đó là ai đến khi anh bước lên

    Thì ra là cái người khi nãy đánh nhau với Nastu, nhưng cái mọi người thắc mắc là anh làm gì ở đây. Có một vài cô gái liền thích thú ngắm ITachi không ngừng

    "Ta xin tuyên bố từ nay Itachi Uchiha là thành viên của Fairy tail và trong cuộc thi thăng cấp S ma đạo sĩ thì.." Makarow liền ngập ngừng một hơi khiến cho cả đám ở dưới không biết sự tình liền suy đoán nhưng khi kết quả thông báo: "Trong kì thì này không có ai đậu qua vì có sự cố xảy ra"

    "Cái gì, xảy ra sự cố sao"

    "Sao có chuyện đó được, là chuyện gì mới được"

    "Im lặng, nghe hội trưởng nói"

    Một đám ở dưới liền nháo lên, Erza liền nghiêm lên cất tiếng nhìn bằng con mắt giết người mới khiến bọn chúng im lặng đi. Makarow nhìn cũng thở dài: "Đã có một hắc hội xung đột với hội chúng ta nhưng với tinh thần và lòng dũng cảm mọi người đã đánh bại được chúng.. nhưng không ngừng ở đó" Makarow ngồi xuống nhớ lại cảnh tượng mới cách đây vài tiếng thôi, thật như là một ác mộng: "Chúng ta đã gặp một thứ rất kinh khủng, là một.." "Con rồng" Nastu và mọi người đều đồng thanh nói lên

    "Là Acnologia" Makarow thở dài nói luôn một thể

    Ai cũng đều kinh sợ ngạc nhiên, loài rồng cư nhiên biến mất mấy trăm năm nay lại đột ngột xuất hiện ở cuộc thi thăng cấp ma đạo sĩ, một mảng náo loạn lại tăng cao hơn ban đầu. Itachi từ đầu tới cuối vẫn im lặng không nói gì mà lắng nghe mọi người bình luận

    "Lũ nhóc này.. nếu lúc đó cứ ngỡ mọi chuyện đã kết thúc nhưng không ngờ, cậu Itachi đã xuất hiện kịp thời và ngăn chặn giúp chúng ta sống sót trở về. Ta rất cảm kích về việc này và với theo thỏa thuận ITachi sẽ trở thành pháp sư cấp S của hội"

    "Có người đánh nhau với rồng sao, tôi không tin"

    "Là thật sao, anh ta đẩy lùi được con rồng hung bạo nhất trong lịch sử"

    Họ bắt đầu bàn tán và hỏi nhau đủ điều với những người có trên đảo khi chứng kiến mọi thứ và ai cũng chỉ gật đầu nhận đúng vì đó là sự thật không thể chối cãi

    "Tôi là Itachi Uchiha.. mong sau này có gì mong mọi người giúp đỡ"

    Lúc này Itachi mới lên tiếng, anh cuối đầu ra mắt mọi người với tư cách là một thành viên mới chào. Makarow đột nhiên kêu anh lên lầu, anh cũng không cãi lệnh mà đi đằng sau ông đi lên lầu hai
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng bảy 2019
  7. Bibi_susuchan

    Bài viết:
    15
    Chương 5

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Itachi theo Makarov đi trên lầu hai nói chuyện, khi hai người dần dần khuất xa bóng trên lầu thì bên dưới là mảng náo loạn. Ai nấy đều bu quanh những người có mặt trong kì thi tha hỏi thăm sự tình

    "Anh ta một mình đánh bại con rồng hung bạo sao, tôi không tin. Có khi nào là giả không" Người A đàm phán, mặt còn dấu chấm hỏi to tướng bự trên đầu

    "Tôi cũng không tin, anh ta nếu đánh bại con rồng làm sao cơ thể không có vết xước"

    "Đúng thế, chỉ có bộ đồ nhìn có chút bẩn thôi. Còn lại đều không có một vết thương"

    Cả hội nổi lên tiếng ôn ầm ầm nào loạn, ai cũng im lặng mà mặc kệ mọi người hỏi nhao lên nhưng có một tên ngốc nào đó lại không như thế, Erza hay Lucy hay mọi người cũng chỉ biết thở dài. Nastu giơ đấm và miệng nhả ra lửa đứng lên bàn ung dung kể: "A.. cậu ta rất mạnh đó. Chúng tôi đã kết hợp sức lại với nhau nhưng lại không đánh bại được

    Rồi anh ta xuất hiện dùng hỏa lửa đen thiêu đốt đẩy lùi con rồng đen thui đó.."

    Nastu kể với ánh mắt sáng lấp lánh đầy sự hâm mộ, miêu tả kèm theo hình ảnh minh họa là mình giơ nấm đấm tứ tung còn phun lửa từ miệng ra

    "Được rồi Nastu, mọi người đã mệt rồi. Chúng ta nên trở về nghỉ ngơi"

    Erza cười nhẹ vỗ vai Nastu rồi khuyên tất cả trở về. Sau đó ai cũng ngáp dài ngắn trở về căn nhà của mình hoặc phòng trọ. Riêng còn Nastu với Happy quyết định ở lại chờ Itachi, Happy đã khuyên cậu trở về nhưng cậu kiên quyết ở lại để đánh thêm một trận phân quyết thắng bại với Itachi mới trở về

    "Ta không biết cậu có ý định gì khi giúp chúng tôi đánh bại con rồng, ta không tin chỉ đơn giản là điều kiện gia nhập hội và lên thăng cấp S pháp sư khi vừa gia nhập" Makarov ánh mắt nghiêm chỉnh và nồng nặc sát khí nhìn Itachi

    Nhưng đối diện sự nghiêm túc như thế này quả là bình thường, nếu anh đã hạ gục một con trong truyền thuyết Acnologia gì đó thì không thấy áp lực hay trước sự xuất hiện của Pain thì anh vẫn cảm thấy rất bình thường

    Như lúc đó Itachi sẽ chỉ là cười một tiếng rồi ánh mắt trầm lặng nhìn người hội trưởng của mình trước mắt: "Nếu tôi nói, tôi là từ thế giới khác đến thì ngài có tin?"

    "Cậu nói cậu từ thế giới khác đến? Chuyện này có vẻ giống với Mystogan" Makarov ánh mắt mở căng ra nhìn chàng trai thanh niên trước mặt, chuyện khó tin nhưng có vẻ thật vì thành viên cấp S trước đây của hội cũng là người từ thế giới khác đi đến và anh ta đã trở về nơi chốn quê hương của mình

    "Mystogan, là người từ thế giới khác sao"

    "Cậu thấy những chú mèo bay khi nãy không? Chúng là những Eceedx từ thế giới khác đến, từ thế giới của Mystogan"

    Itachi nhớ lại ba chú mèo khi còn trên đảo, chúng đều có thể nói và bay. Chú mèo màu đen có thể biến hóa và chiến đấu với thanh kiếm lớn. Rất thú vị và hay ho, có thể so sánh với những thú triệu hồi ở thế giới ninja hay những con vĩ thú

    "Vậy.. ta hỏi lại, mục tiêu cậu tới đây là gì"

    Makarov hai tay đan lại vào nhau mà để lên bàn, mặc dù nhìn ông thật nhỏ bé nhưng áp lực bây giờ ông đang thể hiện thực lớn và đây uy hiếp. Nhưng Itachi lại vẫn là một mặt bình thường, đây là áp lực rất nhỏ. So với sự diệt tộc và chạy trốn như một tên tội phạm thì đó vẫn là bình thường, đối diện với vĩ thú tam vĩ hay các dù là cái chết thì anh vẫn chấp nhận

    "Thì ra không phải tôi từ thế giới khác nhưng ngài hội trưởng. Tôi chỉ là muốn giúp mọi người, ở thế giới của tôi loài mạnh nhất chỉ là vĩ thú, nó cũng lớn như loài rồng vậy và thậm chí nó còn lớn hơn

    Và hơn thế các vĩ thú ở thế giới của tôi thì được phong ấn lại cơ thể của Jinjuriki. Về phần ra tay giúp đỡ mọi người thì là không thể nào thấy bất bình không giúp được, tôi cũng muốn thử sức với chú rồng Acnologia mà mọi người đồn là hắc long hung bạo"

    Makarov nghe vậy thì đổ mồ hồ lạnh sau lưng, thanh niên trước mặt ông nói thế giới cậu ta còn có nhiều con thú ngang mạnh hơn rồng Acnologia, những con thú ấy bị phong ấn vậy là khẳng định thế giới cậu ta còn nhiều người mạnh hơn. Con rồng Acnologia ở thế giới này có là thá gì so với thế giới cậu ta. Ông nắm chặt hai tay đang đan vào nhau hơi ra mồ hôi ở lòng bàn tay: "Vậy thế giới của chúng tôi có điều gì thu hút cậu đến"

    Itachi bây giờ mới nhìn thẳng vào ánh mắt của Makarov, đôi mắt nhợt nhạt ý cười nhìn Makarov: "Tôi đã chết và bằng một cách nào đó.. tôi đã ở trên hòn đảo tại thế giới này. Chính xác thì tại thế giới của tôi thì tôi đã không còn nữa và tôi được sống lại ở thế giới này nhưng may là trùng hợp là gặp mọi người

    Tôi thì cần tìm hiểu nơi đây và một chỗ nương tựa, ngài biết không thể sống trên đảo mãi được phải không, tôi chủ muốn gia nhập hội của mọi người và điều kiện là thăng cấp S. Mặc dù không phải là pháp sư nhưng tôi sẽ vẫn chiến đấu được, ngài không phiền phải không ngài hội trưởng"

    "Mọi người sẽ đều được chào đón nếu không có ý định xấu"

    "Dĩ nhiên, tôi hiểu"

    Itachi cũng kết thúc buổi nói chuyện với ngài hội trưởng rồi cũng trở về xuống lầu nhưng khi đi ngang qua bảng thông báo lớn treo đầy nhiệm vụ thì liền níu kéo được bước chân của Itachi lại. Anh liền nghiền ngẫm xem hết các bảng thông báo, đây đều là nhiệm vụ có số tiền với rất nhiều số không đằng sau, anh không biết đơn vị tiền tệ ở thế giới này ra sao nhưng chắc hẳn con số trước mắt không nhỏ

    "Đó là nhiệm vụ dành cho các pháp sư cấp S, với điều kiện cấp của cậu thì có thể tham gia. Nhiệm vụ không quy định thời gian vì độ khó có thể lên tới mười năm, năm mươi năm hoặc có thể một trăm năm hay là cả đời. Nên cân nhắc khi lựa chọn một nhiệm vụ, vì tiền thưởng có vẻ hấp dẫn nhưng có thể bán mạng vì chúng"

    Không khí ngợp ngạt khi nãy đã trôi qua, bây giờ hiện tại Itachi với Makarv đang nói chuyện như một người cha nói chuyện với các đứa con của mình. Ông từ tốn giải thích độ khá và khả năng tỉ lệ của chúng, Itachi cũng không từ chối mà lắng nghe ông nói

    "Cảm ơn ngài hội trưởng, có lẽ khi tìm được nơi ổn định tôi sẽ bắt đầu tìm nhiệm vụ làm"

    "Được rồi, cậu hẳn đã mệt. Tìm Erza, con bé sẽ sắp xếp chỗ ở cho cậu"
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng bảy 2019
  8. Bibi_susuchan

    Bài viết:
    15
    Chương 6

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Itachi đã tìm Erza nhưng mọi người đã nói cô ấy đi về nhà của mình nghỉ ngơi, thậm chí là nhiều người trong hội cũng đã về gần hết vì bây giờ là chiều tối nên họ cũng về nghỉ ngơi

    Nghe nói cậu tóc hồng muốn chiến với anh một trận nữa nhưng do quá mệt đã gục xuống và chú mèo xanh đã đưa về

    Nhìn khắp nơi khắp hội cũng không có quen biết ai, nhưng khi nhìn đến cô gái tóc trắng và dài xinh đẹp ở quầy bar của hội. Theo như anh nhớ không lầm thì ở trên đảo khi anh vừa luân sinh đến thì cũng có nhìn thấy cô gái ấy, ngài hội trưởng đã bảo cô tên Mira. Itachi có chú ý đến đôi chút gương mặt của cô, nhìn nó khá quen. Tựa như là Konan khi anh còn ở trong tổ chức

    Nhận thấy có ánh mắt chú ý đến mình thì Mira liền quay đầu lại, nhìn thấy người nhìn mình chăm chú là anh chàng ở trên đảo. Người đã đem mọi người từ cái chết trở về và hiện tại bây giờ là thành viên mạnh của hội với cấp bậc S. Khẳng định là người trước mắt không tầm thường nhưng bây giờ đã là cùng một hội không thể nghi ngờ nhau nên Mira cũng cười thật tươi lên lộ rõ má lúm hai bên đối với Itachi

    "Chào Itachi san, anh muốn giúp gì"

    "Đã làm phiền cô Mira san, xin hỏi tôi có thể tìm Erza ở đâu. Ngài hội trưởng muốn cô ấy giúp tôi tìm nơi ở"

    Itachi gật đầu chào lại với Mira, câu cửa miệng lúc nào cũng là đã làm phiền hay xin lỗi vì anh đang cảm thấy làm phiền người khác. Nhưng điều đó cũng khiến Mira cảm giác là ngượng nghịu vì ít lắm có ai mà tử tế lịch sự như anh. Cô cũng lắc tay bảo là không sao

    "Vậy đi theo tôi, ở hội cũng có phòng dành cho thành viên đấy. Cậu cứ ở lại nếu muốn, hội có rất nhiều phòng nhưng vì mọi người thích ở ngoài nên ở đây cũng khá ít người ở lại. Chỉ có ba chị em tôi với Erza, Wendy và Levy, còn tất cả còn lại thì họ đều có nhà ở hoặc phòng trọ"

    Căn phòng ở hội cũng không phải là quá tệ mà ngược lại cũng rất tốt, có một giường ngủ, giá sách và một cái bàn, còn có một phòng tắm. Vừa vặn như thế cũng là quá đủ với anh hiện giờ

    "Cảm ơn cô Mira san"

    Mira khách sáo xua tay cười, mặt hơi nổi phím hồng hai bên má. Cô làm người mẫu pháp sư đã lâu và thấy rất nhiều người mẫu nam nhưng họ đều mang nét quyến rũ và tự đại tự cao, nên Mira luôn xem mọi người trong hội mới là con trai tốt nhưng không bao giờ bị họ hấp dẫn. Nhưng người trước mặt lại khác, xung quanh anh có một cái gì đó khác. Từ khi Itachi san xuất hiện là một cách bất ngờ, khi cứu mọi người và đưa về hội anh đều giữ nụ cười ôn nhu và nói xin lỗi hay cảm thấy mình đang làm phiền người khác khi anh nói, vả lại khi cười nhẹ làm hai vết dài hai bên mũi làm anh lôi cuốn với nét riêng của mình hơn. Để muốn bắt chuyện hơn nên Mira thử hỏi cái khác

    "Không có chi.. không có chi vậy Itachi san. Anh bao nhiêu tuổi rồi, để biết tôi có thể xưng hô cho hợp. Nếu không thì không hợp khi xưng hô"

    Itachi nghe vậy thì nghĩ ngợi, khi Sasuke với anh đánh nhau rồi anh tử trận là anh hai mươi lăm với nửa năm sau đó là sinh thần của Itachi lên hai mươi sáu, rồi anh bị tạp giới chuyển sinh một lát rồi biến mất sau đó lại ở đây: "Tôi sao.. ừm ừ thì đã là hai mươi sáu rồi"

    Hai mươi sáu.. hai mươi sáu. Mira lẩm nhẩm con số này trong miệng, Itachi san lớn hơn cô những năm tuổi mà còn ngang với Laxus trong hội: "Vậy tôi phải kêu anh một tiếng Senpai rồi Itachi san"

    Senpai sao? Tên nhóc Deidara hồi đó cũng gọi anh là như thế, do lúc đó trong tổ chức là cậu thấp tuổi nhất khi được chiêu mộ, nghe có vẻ hơi quá. Cộng thêm tên Tobi nhìn cứ như biến thái ấy, suốt ngày kêu Itachi senpai~~làm toàn thân nổi da gà. Bây giờ nhớ lại còn sở khắp người nên Itachi lắc đầu cười trừ: "Cứ gọi là tên Itach bình thường được rồi, em không cần cầu kì nhiều, chỉ là lớn hơn tuổi. Dù sao cũng cảm ơn vì tìm tìm giúp anh nơi ở"

    "Không có gì mà, phải rồi. Itachi anh đã có đồ chưa"

    Itachi hình như lúc anh đến nơi đây thì chỉ có một bộ đồ trên người, đích thị là không mang gì khác ngoài cái thân xác của mình: "Không, lúc đến đây anh không mang gì"

    "Trong phòng có một tủ đồ, chừng khoảng hai bộ nam và hai bộ nữ nữ dành cho hội viên nếu ở lại. Bộ đồ có ma pháp giúp co giãn tùy theo số đo của người mặc nên anh có thể mặc vừa"

    "Cảm ơn, sau này nếu có khó khăn anh sẽ giúp em" Itachi gật đầu nghe Mira nói, một hôi sau đó cô cũng về. Anh bước vào phòng đóng cửa lại, nhìn căn phòng đơn sơ nhưng không đến nỗi tệ ngược lại còn rất giản dị với gam màu trắng pha xanh. Itachi mở tủ ra, đúng theo lời Mira nói thì tủ có hai bộ nam và nữ. Nữ thù anh không cần thiết nhưng nam thì có, bộ đồ nam khác xa với ngững bộ đồ mà anh mặc ở thế giới ninja. Không phải thế giới ninja không có mà là anh không có mặc áo sơ mi và quần tây

    Khi còn ở thế giới ninja thì anh bên trong chỉ mặc cái áo lưới bên trong và bên ngoài là bộ quần áo màu xám đang mặc đây với cái áo mang nét riêng của tổ chức Akatsuki

    Đồ tây thì anh chưa bao giờ mặc thử bao giờ vì nó rất vướng víu. Kisame nói thế

    Cũng lấy đại mà mặc chứ không thể đòi hỏi được, có là tốt rồi

    Itachi cởi bộ đồ hơi rách trên cơ thể ra bỏ vào vỏ đồ dơ rồi bước vào nhà tắm bật vòi sen lên. Dòng nước ấm bốc hơi lên khắp nhà tắm, từng đợt nước xối lên cơ bắp ở tay và cơ bụng tỉ lệ hoàn chỉnh. Itachi chống hai tay lên tường cứ mặc cho nước chảy

    Nhớ lại khi ở thế giới ninja, anh không biết thời gian ở đây và thế giới shinobi ra sao. Itaci đặt hết nhiệm vụ chăm sóc Sasuke lên Naruto, lúc ấy chuến tranh đã vơi đi bớt một nửa áp lực khi anh diệt Kabuto, nếu tên đó còn sống khẳng định sẽ tạp giới chuyển sinh thêm nhiều tai họa khác ngoài các vị Kage đã chết hay các tên ninja lưu vong luân sinh trở lại

    "Anh xin lỗi Sasuke, làm em mang nhiều thù hận như thế"

    "Đây là tấm bia của ai thế cha, không phải bên kia mới là bia mộ của bác Neji sao?" Boruto bĩu môi lên tiếng, nhìn vào tấm bia mang Uchiha gia tộc liền ngu ngơ

    Naruto đặt bó hoa ly ly trắng tươi đẹp lên bia mộ khắc tên Uchiha Itachi liền chắp tay niệm rồi nhìn đưa con trai sáu tuổi của mình liền mang ánh mắt bi thương: "Con không biết đâu Boruto, đây là một anh hùng đã hy sinh để mang một tội lỗi không đáng"
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng bảy 2019
  9. Bibi_susuchan

    Bài viết:
    15
    Chương 7

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sáng sớm, Itachi làm sạch cơ thể và hướng bước chân từ lầu xuống đại sảnh hội. Nhìn cỏ vẻ nhộn nhịp và ồn ào hơn tổ chức Akatsuki vì ở tổ chức đa số là làm nhiệm vụ và không ai nói chuyện. Itachi từ khi xuống lầu nhận ra một điều, mọi người đều đang nhìn anh. Lạ lắm sao?

    Anh hướng đến quầy bar nhìn Mira, cô gái cũng có vẻ nhìn anh chăm chú, bộ đồ này kì hay là anh kì. Itachi khó hiểu búng tay giúp cô nàng tỉnh lại, mặt hơi khó xử: "Nhìn anh lạ lắm sao? Có vẻ mọi người đang nhìn anh"

    Mira ngơ ngác nhìn Itachi từ từ bước xuống lầu, với tây trang áo trắng quần đen rất hợp với anh rất đẹp. Với là khuôn mặt anh tuấn với góc chết giết người hoàn mĩ thì khiến mọi người nhìn mê là phải. Còn đẹp hơn người mẫu pháp sư hằng tuần báo hay đăng nhưng mê mẩn cũng bị đánh thức, cô ngượng mặt dùng ngón tay gãi má hơi cuối thấp đầu xuống không dám nhìn đối, chất giọng lí nhí: "Không.. chỉ là Itachi san.. anh.."

    "Anh làm sao?" Itachi nổi tiếng ở thế giới là tài năng xuất chúng nhưng đối mặt với biểu cảm anh lại không suy nghĩ gì được, vẻ mặt của con gái có nhiều kiểu thế sao? Itachi chưa bao giờ nhìn thấy vì đa số anh tiếp xúc toàn là một lũ con trai, có thể nói tổ chức Akatsuki là một tổ chức toàn lũ đực rựa. Mà con gái như tiểu thư Konan hay được gọi là một mặt vì gương mặt của cô ấy chỉ là một gương mặt biểu cảm không vui cũng không buồn

    Mira đã đỏ mặt đến bốc cháy đầu mà ngất xuống, Lissanna từ đằng xa chú ý thấy vậy liền phì cười khi thấy chị cả đỏ mặt ngượng ngùng trước thành viên mới nhưng lại đứng hình giây tiếp. Chị cả của cô nàng đỏ mặt quá mà ngã ra sau ngất, Mira cũng cứ cứ tưởng sẽ nằm lê la trên mặt đất nhưng lại rơi vào một vòng tay rắn chắc của ai đó, mở mắt ra thì chính là Itachi san

    "Em không sao chứ? Mặt em có vẻ đỏ, không vì hôm qua trên đảo mà phát sốt chứ" Mira lại tiếp tục ngất xuống

    "Này Gray, chị Mira bị sao thế" Lucy khiều khiều cánh tay của Gray, hai đứa đều chăm chú nhìn người anh hùng hôm qua và nữ pháp sư của hội người ngã người nâng trông rất đáng nghi ngờ

    Gray khoanh tay híp mắt trông nhìn hai người, ánh mắt đầy nghi hoặc nhìn Itachi và Mira nhưng cũng lắc đầu ngán ngẩm thở dài: "Chắc chỉ có hai người họ mới biết"

    Mira cũng đã được Lissanna dìu cô trở về phòng, Itachi lại trở về khuôn mặt bình thường. Hướng tới cái bảng nhiệm vụ ở đại sảnh mà tiến đến. Itachi bây giờ đã là pháp sư cấp S nên anh có thể nhận nhiệm vụ ở lầu hai nhưng vừa mới đến thới giới này thì cái gì cũng từ từ, cần tìm hiểu mấy cái đơn giản vẫn thấy vui

    "Tiêu diệt yêu quái, phục vụ quán cà phê, bắt yêu quái ở trong hang động phía tây, người mẫu tạp chí và bắt những tên truy nã?"

    Nhiệm vụ cũng khá bình thường, cũng như những nhiệm vụ khi anh còn hoạt động ở trong làng lá. Cũng có nhiệm vụ ủy thác giống hao hao như thế này

    "Người mẫu sao? Tiền thưởng hai trăm ngàn Jewel, nghe cũng khá nhẹ nhàng. Dù sao cũng là số tiền lớn"

    "Chào mọi người, chào chị Lucy, chào anh Gray. Chúc hai người buổi sáng tốt lành"

    Wendy mặc chiếc váy xanh tới đầu gối với hai nhánh tóc hai bên, cô bé cùng Carla xuất hiện ở hội luôn là hình tượng dễ thương và ngoan ngoãn lễ phép. Cô bé vừa xuất hiện đã chào hỏi mọi người nhưng vừa chào xong Wendy để ý thấy Itachi san của cô bé ở bảng nhiệm vụ liền mắt sáng lên chạy lại đằng sau hô và kèm cái vẫy tay cùng nụ cười dễ thương: "Itachi san, chào anh buổi sáng"

    Itachi cũng có bất ngờ với sự xuất hiện của Wendy, nhìn cô bé với cái mặt cặp má bánh bao liền khiến anh nghĩ đến Sasuke. Hồi nhỏ em trai anh cũng thế, nó không khỏi khiến anh cười lên: "Chào em buổi sáng Wendy"

    Nhùn tờ nhiệm vụ trên tay Itachi, Wendy cười lên một tiếng: "Anh định đi làm nhiệm vụ sao? Có cần em dẫn đường không"

    "Được"

    Đường ở thành phố Magnolia này thì Itachi mới đến nên không biết gì, có lẽ anh cần một cái bản đồ khi lần sau đi. Nhưng trước mắt thì Wendy sẽ làm người dẫn đường kiêm luôn hướng dẫn viên về thị trấn này cho anh

    Đường phố thì khá nhộn nhịp, có nhiều sạp đồ bày bán nhiều thứ như đồ ăn hay rau quả, hay hơn thế là dụng cụ ma pháp. Nhiều cửa hàng lớn thì là quán ăn, cà phê và thời trang

    "Phải rồi Itachi san, anh muốn làm nhiệm vụ gì" Wendy đi song song với Itachi chỉ dẫn cho anh mọi thứ, cô bé ngước đôi mắt to tròn lên nhìn Itachi và anh thì nhìn xuống: "Làm nhiệm vụ người, anh thấy nó nhẹ"

    "Người ủy thác là ai thế"

    "Hmm, hình như đề tên là Ronbob Jacker, ông ta treo thưởng hai trăm ngàn Jewel"

    Và sau câu nói ấy cô bé kinh ngạc ngước đôi mắt nhìn anh. Wendy tay che miệng thốt lên bất ngờ: "Em nghe nói ông ta rất tài giỏi nhưng cũng rất khó tính, mọi người nói ông ta từng là họa sĩ và thiết kế lớn cho hoàng gia nhưng đã lùi lại và bắt đầu làm nghề viết báo về thề trang kiêm luôn nhà thiết kế. Chị Mira nói ông ta rất khó tính và nghiêm khắc, mặc dù số tiền khá cao nhưng chẳng ai muốn làm người mẫu trên tạp chí vì tính cách của ông ta

    Nên chị Mira là người mẫu cũng không muốn dính tới ông ta, làm việc với ông ta làm sai một tí thôi là bị la"

    Hèn gì trên bảng thông báo tờ nhiệm vụ như muốn đóng bụi nhưng bây giờ Itachi đang muốn kiếm tiền, thử một lần không được thôi vậy: "Vậy anh phải cố hơn rồi"

    Cả hai dừng chân trước một cửa tiệm lớn, mở cửa vào bên tròn thì nghe tiếng chuông kêu ý bảo có khách vang lên: "Các người muốn tìm gì"

    Ở quầy bán là một người trung niên nhìn đã trên năm mươi ngồi đọc báo. Nhìn ông ta có vẻ rất bình thường nếu không có mớ dây vải chỉ ở trên người, theo kiểu đeo dây chuyền theo phong cách mới, Itachi cũng chỉ nở nụ cười xã giao: "Chào ngài, tôi nghe nói ở đây có ủy thác nhiệm vụ nên nhận. Có phải ở đây không"

    Lão nhìn Itachi mắt sáng lên rồi đứng lên đi vào trong nhưng không quên liếc con mắt ra đằng sau nhìn Itachi và Wendy: "Còn không mau đi theo"
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng bảy 2019
  10. Bibi_susuchan

    Bài viết:
    15
    chương 8

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đi vào trong bất ngờ hơn với so với tiệm đồ thời trang bên ngoài, bên trong là cả một hệ điều hành chụp hình với nhiều máy ảnh và nhiều đồ dùng để mặc rất thời trang, theo Itachi là thế. Ngước đôi mắt nhìn xuống cô bé tóc xanh kế bên thì có vẻ biểu cảm còn hơn anh nhiều, tay che miệng ồ lớn lên một tiếng và đôi mắt lấp lánh trông rất hài hòa đáng yêu

    Lão nhân khi nãy quay trở lại với cái máy ảnh kĩ thuật số tinh vi, búng tay một cái liền lập tức xuất hiện hai sào đồ lơ lửng di chuyển đến bên lão

    "Gặp mặt, ta tên Ronbob Jacker. Cậu hay cô bé là muốn nhận nhiệm vụ từ sự ủy thác của ta"

    Ronbob mân mê mấy chụp ảnh và nhìn mấy bộ đồ thời trang kiệt tác của mình, quăng một câu giới thiệu và một câu hỏi đến rồi im lặng

    Itachi theo lời giới thiệu của Wendy thì biết người trước mặt là người khó tính nên cũng không chấp gì mà vẫn cười nhẹ lên: "Là tôi, hân hạnh gặp ngài. Tôi tên Itachi Uchiha"

    Ronbod nghe tên xong đánh giá anh từ trên xuống dưới, đẩy cái kính điều chỉnh lại ngay ngắn liền cười khẩy nói: "Xem ra cậu có thân hình cũng không tệ, nhưng.. chắc gì đã được như thế"

    "Ngài.."

    "Cứ bình tĩnh Wendy, không nên như thế. Không được thì anh với em về, chả có gì phải nóng giận phải không ngài Jacker"

    Wendy nghe xong thì nói lên nhưng lại bị Itachi cản lại. Nghe anh nói thì bình tĩnh hơn, đúng là người khó chịu, chị Mira không chịu muốn làm người mẫu cho ông ta là phải

    "Cô bé, chàng trai kế bên cô biết điều đấy. Cô gắng mà học tập, đây mặc vào rồi đứng ở kia"

    Ronbod cười khẩy nhìn Wendy rồi quay đi đưa lưng về phía hai người, nhìn vào hai sào đồ dài treo lở lửng chăm chú rồi rút ra một bộ quần áo. Itachi nhìn bộ đồ phong trên tay Ronbod thì ngớ người nhưng chưa hồi hồn thì phải nhanh tay chụp bộ đồ mà lão quăng đến rồi theo hướng tay chỉ vào phòng thay đồ

    Itachi không thấy thấy khó khăn trong việc mặc bộ đồ thế này, anh chỉ thấy chưa bao giờ mặc chúng trên người vì tổ chức có trang phục riêng như áo khoác đen lớn với những đám mây đỏ làm họa tiết nhưng với bộ trang phục này

    "Thế này được không, tôi thấy cũng vừa vặn"

    Anh đi ra phòng tay đồ xuất hiện trước mặt hai người vừa xoắn tay áo lên trên cao một tí

    Với gương mặt tỉ lệ vàng từ chân mày kiếm đậm với ánh mắt đen láy thu hút người khác và khía cạnh gương mặt cương nghị. Khác với bộ đồ bình thường khi nãy, nó không làn nên khí chất của anh nhưng bây giờ thì khác. Bồ đồ tây đen làm cho Itachi thêm khí chất và sự uy nghiêm bức người, nổi bật lên vẻ lạnh lùng chết người thay vì dáng vẻ ôn nhu khi nãy

    Ronbob tặc lưỡi: "Xem ra không tệ nhưng.. xem cậu làm thế nào khi chụp ảnh. Ta không muốn lãng phí thời gian cho một kẻ ngoại mặt đẹp nhưng vô dụng"

    Itachi ngoài mặt đang cười rất bình thường nhưng giọng nói lại lạnh lên đầy rét giá, đúng với anh hiện tại bây giờ: "Ngài cũng không nên lãng phí thời gian với những câu nói không có giá trị"

    "Được, lại đằng kia. Tạo dáng bất kì và ta sẽ chụp ảnh"

    "Itachi san, được không anh. Ông ấy có vẻ không thích chúng ta"

    "Chờ anh, chỉ một lát"

    Itachi vào vị trí đối diện với ống kính, khuôn mặt nhớ đến em trai anh kji nhỏ là một tiểu bánh bao nhỏ đáng yêu liền quay mặt 90 độ qua bên trái với một tay bỏ túi và một bàn tay thô ráp vuốt mái tóc ngược ra sau cười. Hai bên vai rộng vững chắc khoác lên áo khoác đen ngoài cài hai nút ở giữa khiến anh càng thêm ngầu trước ống kính

    Trong như là một chàng trai chờ mặc vest vào ngày hôn lễ khi thấy cô dâu liền không nhịn được cảm xúc nên quay sang một bên

    Tiếp theo anh liền điều chỉnh lại cảm xúc điệu cười của mình thay vào đó là một khuôn mặt nghiêm chỉnh, vẫn là tư thế đó nhưng khuôn mặt lại từ từ qua chỉ một góc 45 độ, Itachi dùng ngón cái vuốt đôi môi còn các ngón khác cong lại rất đẹp, thấy cả đớp nốt xương quyến rũ. Ánh mắt hơi liếc qua nhìn ống kính đầy giá rét nhưng mang phần hút hồn

    Bức ảnh mà Ronbob thấy là một sự quyến rũ hơn hẳn các người mẫu lão thấy, không ai thể hiện hết cảm xúc của mình trong từng bức ảnh mà do các tên nhíp ảnh mê cái đẹp vẻ ngoài nhưng lại cảm xúc khô khan không hồn. Người mà lão thấy bây giờ đang có từng bật cảm xúc khác nhau, đôi khi thể hiện một niềm vui hạnh phúc khó tả đôi khi lại quyến rũ bất ngờ

    Itachi nhớ đến khi đó cái áo của mình ở tổ chức kéo lên chỉ chừa phần trên liền xoắn tay áo mở áo khoác ngoài treo trên tay, tháo hai nút sơ mi trên người liền lộ rõ vòm ngực màu đồng, xương quai xanh hiện rõ

    * * *

    * * *

    "Tốt tốt rất tốt.. không ngờ cuộc đời lão già này lại thấy một người biểu cảm xúc động như cậu"

    Ronbob nhìn những bức hình trên máy ảnh của mình liền cười lên tự nhiên, trông lão cũng như những người già khác vui vẻ không có cau gắt như lúc nãy

    Itachi thở dài mệt mỏi sau khi tay tất cả đám đồ mà Ronbob chọn, gặp khó khăn khi phải chọn tư thế hợp với những bộ đồ nhưng mãi đến cuối lão tươi cười chấp nhận tất cả nỗ lực của anh. Itachi cũng thấy vui vì hoàn thành được nhiệm vụ lần này nên sau khi nhận tiền xong liền dắt tay Wendy trở về

    "Vất vả cho em rồi Wendy, bắt em phải đợi lâu thế"

    "Không.. không có gì"

    Wendy thật chất cũng như ngài Ronbob đắm chìm vào biểu cảm của Iatachi mà mém quên mất thời gian. Trông nó hút hồn và lôi cuốn mọi thứ vào tâm trạng của anh hay rớt vào tong vực sâu bở ánh mắt ấy. Nghĩ đến thôi là gương mặt cô bé đỏ lên

    "Anh nhờ em mới hoàn thành được, em muốn dùng gì. Anh sẽ dẫn em đi ăn"

    "Không cần đâu Itachi san, không cần vì em mà phải tốn tiền. Anh cũng đã cố gắng mới kiếm được chúng nên anh cứ giữ"

    Itachi nhìn cô bé gương mặt hơi đỏ và đôi mắt rối loạn xua tay, trông là Mira lúc nãy liền mỉm cười xoa đầu: "Em thật lạ, em cũng đã chờ đợi anh rất lâu mà pảhi không. Xem như là món quà anh tặng em đi"

    "Vậy bánh ngọt nhé, em biết ở gần đây có một tiệm rất ngon"

    "Được"
     
  11. Bibi_susuchan

    Bài viết:
    15
    Chương 9

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiệm bánh ngọt mà cô bé chỉ anh là một tiệm khá lớn nằm ở trung tâm Magnolia. Tới tấm biển treo cũng là hình cái bánh keo treo lủng lẳng ở phía trên. Vừa bước vào thì có nhân viên cuối chào rất nhiệt tình: "Anh muốn ăn ở đây hay đem về Itachi san"

    "Vậy ở đây thế nào, anh thấy ở đây khá tốt" Itachi cũng chỉ cười híp mắt nhìn cô bé rồi mặc cho cô bé nắm tay anh đi chung

    "Anh xem, tiệm ở đây khai trương được hai tuần nhưng rất ngon đó. Em ăn được một cái rồi, rất ngọt lòng người"

    Wendy dùng đôi mắt lấp lánh nhìn quầy bánh kem trưng ở trong tủ liền mắt sáng lên, kéo anh đi vòng vòng xem chung nhiều loại bánh kem. Gương mặt trông hạnh phúc liền khiến anh nghĩ đến Sasuke hồi nhỏ, thằng bé cũng đòi ăn bánh ngọt như thế. Cũng liền kéo anh ra tiệm ăn vài cái còn muốn ăn dango ở tiệm cuối phố, khi đi về không ăn được cơm liền bị mẫu thân đại nhân mắng một trận

    "Chị Erza này, tiệm bánh ngọt ở đó nghe ngon lắm đấy. Vừa mở được hai tuần nhưng rất đắc khách, tiệm vả lại còn rất lớn"

    Lucy vừa đi kế bên Erza vừa cầm tấm quảng cáo về tiệm thì cười lên, tưởng tượng trong miệng đang nhai một miếng bánh ở trên tấm quảng cáo liền cười nhắm cả mắt. Trong đầu là một bầu trời lấp lánh đầy bánh kem, bánh ngọt nhưng khi đang định nhai thêm một miếng nữa thì tỉnh mộng. Trước mặt đúng trúng bộ giáp sắt trắng mà Erza thường mặc, cảm thấy Erza run rẩy lạ thường còn là trước mắt bỗng tối đi

    Thì ra người chắn trước mặt là một người đàn ông cao to mặc đồ đen đeo kính

    "Tsk, thật là không có mắt sao chắn đường bổn tiểu thư"

    Cô gái kế bên người đàn ông cao to tặc lưỡi ánh mắt khinh thường nhìn Lucy và Erza. Cô ta dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Erza, cảm thấy chướng mắt mái tóc đỏ của cô nên liền nhìn vệ sĩ ra hiệu. Tên vệ sĩ áo đen liều hiểu mà đẩy Erza sang một bên nhường đường cho chủ nhân của mình

    Lucy muốn lên mà nói thì bị Erza lắc đầu cản lại: "Sao thế chị Erza"

    Erza dùng ánh mắt xa xăm nhìn cô gái được vệ sĩ bảo vệ đi qua thì gương mặt nghiêm trọng đi: "Cô ta không phải bình thường mà chính là thân cận được công chúa hoàng gia yêu thích, đừng quan tâm cô ta Lucy"

    Lucy liền hiểu ra vấn đề, thì ra đều có đằng sau chống lưng nên tác oai tác oái không coi ai ra gì nhưng liền lắc đầu không quan tâm nữa mà kéo Erza đi tiếp: "Không phải chúng ta cần đến tiệm bánh ngọt sao, ngơ ngác vì một ả tiểu thư không đáng tí nào" Erza bị nắm tay lôi đi còn ngơ ngác nhưng lúc sau lại mỉm cười lên nhìn Lucy

    Cả hai cùng tiến vào tiệm bánh ngọt ở trung tâm thị trấn, tiếng chuông leng keng khi vừa mở cánh cửa liền dẫn cả hai vào một không gian khác

    Dùng màu trắng, hồng và đen là màu nền chủ yếu trang trí cửa tiệm. Quẫy trưng bày bánh thì là mỗi thứ một kiểu dạng khác nhau bắt mắt thu hút, còn có đài phun chocolate nhỏ ở trung tâm còn xung quanh là những cái bàn tròn với những cái ghế dựa hình trái tim đáng yêu. Tổng cộng tới hai lầu, tầng trệt thì dùng để bán bánh kem còn tầng một để bán chocolate và tầng hai dúng để tổ chức tiệc cho những ai có nhu cầu đặt trước

    Mắt Erza và Lucy đều sáng lấp lánh lên, lấy tay chùi miệng thốt lên nhưng Erza sau đó gương mặt lại hóa mèo, tai lại vểnh lên nghe một đoạn đối thoại đằng xa

    "Này anh xem Itachi san, cái bánh này thì sao. Chúng ta chọn nó nhé"

    Wendy một tay nắm Itachi còn tay còn lại chỉ vào cái bánh lớn ở quầy, là một cái bánh kem với cách trang trí trắng đen. Nhiều miếng chocolate trắng đen dựng xung quanh tựa hàng rào che chắn như tường thành cho lâu đài bánh kem bên trong, bên trên còn có các hình thù thú cưng xung quanh. Bên trên còn có cây cờ màu hồng hình mèo trông dễ thương

    "Được, em thích là được" Itachi một tay nắmWendy còn tay kia xoa đầu cô bé. Trông Wendy cũng cười lên híp mắt tận hưởng cái xoa đầu của anh

    Lucy nhìn theo hướng mắt của Erza liền phát hiện hai người, cũng đơ người nhìn theo. Trông mắt của Erza và Lucy thì trông hai người như một cặp tình nhân đến chọn bánh kem, vui vẻ cười đùa nắm tay đến hạnh phúc đến nỗi không quan tâm cảnh vật xung quanh

    "Chị Erza này.." Lucy dùng cùi chỏ thục cánh tay Erza che mặt chỉ tay về hướng hai người trước mặt nhưng cô cũng không khá hơn Lucy là mấy, gương mặt đơ lại, thân thể cứng ngắc nhìn hai người rồi quay sng nhìn Lucy: "Họ.. họ.. Wendy và Itachi -- hai người họ"

    Itachi coi bánh xong liền bị kéo ra bàn ngồi chờ nhưng không ngờ cả anh và Wendy đều bắt gặp Erza và Lucy, cô bé liền vẫy tay hô lên: "A.. chị Erza, chị Lucy"

    "Ờ.. ùm.. chào em Wendy Ây" Erza giật mình giơ tay chào lại, trông hệt Happy khi bị giật mình. Lucy nhìn mà mắt ngố muốn há hộc miệng

    .

    .

    Kết quả là cả Erza và Lucy đều bị kéo vào bàn ngồi chung với Itachi và Wendy. Cô bé nhỏ thì gương mặt hớn hở chờ đợi bánh kem đi ra, mắt không ngừng nhìn vào cô bán hành ở quầy khiến lưng cô ta như muốn đổ mồ hôi lạnh

    Itachi thì cuối đầu đọc menu thử ở trên bàn, đôi khi ngước lên nhìn ra bên ngoài cửa kính nhìn dòng người đi qua. Lucy thấy không khí có vẻ im lặng liền nhìn Itachi bắt chuyện: "Chào anh Itachi san, hôm nay mới giới thiệu chính thức. Tôi là Lucy Heartfilia, là một tinh linh sư"

    Itachi lịch sự theo lời Konan đã dạy cười lên một chút giới thiệu: "Tôi là Itachi Uchiha, dùng hệ hỏa và kiếm thuật"

    "Vậy Itachi san không phải giống Nastu sao, cậu ấy cũng dùng hỏa thuật. Còn chị Erza thì dùng kiếm thuật, vậy anh có thể biến hóa giáp và kiếm giống Erza sao"

    Anh liền ngẩn ra: "Biến hóa, không không tôi chỉ dùng kiếm thuật bình thường thôi. Vả lại, tôi rất tò mò, tinh linh sư là gì. Lucy có thể nói cho tôi biết"

    "À được" Vừa nói cô vừa sờ bên eo có chùm chìa khóa đưa trước mặt Itachi một cái màu bạc "Song song chúng ta có một thế giới gọi là thế giới tinh linh, bằng chiếc chìa khóa này chúng ta có thể triệu hồi chúng đến thế giới này và kết giao ước với chúng ta. Gồm có mười hai chìa khóa vàng và còn lại thì bạc, hiện tại em tôi đang thu thập chúng. Anh xin xem, chúng rất dễ thương"

    "Phải, chúng rất dễ thương" Itachi liền cười lên một tiếng dịu rồi nhìn Erza, chỉ có cô gái tóc đỏ từ nãy tới giờ còn đang im lặng cuối đầu: "Vậy Erza, cô có thể nói cho tôi biết về thuật biến hình của cô được không. Tôi rất muốn biết nhiều thứ"

    "Được" Erza liền ngóc đầu lên nhìn Itachi, cô ngơ ngác gật đầu lia lịa rồi nghiêm túc nói cho anh biết về ma pháp mà cô sử dụng. Lucy thấy liền ngó mặt qua chỗ khác mà nhịn cười, không phải lần đầu thấy Erza như thế này mà mỗi lần nhìn cô như thế trông rất đáng yêu

    Một buổi cả ba cùng trò chuyện với nhau, riêng cô bé tóc xanh nào đó còn mãi ăn cái bánh lớn đến no bụng của mình
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...