Đọc hiểu: Kiến Giết Voi - Truyện Ngụ Ngôn Đề ôn tập Ngữ Văn 7 - chương trình 2018 Trong một khu rừng rậm có một con voi rất hung dữ. Gặp bất kì loài vật nào, Voi cũng dùng đôi ngà [1] ghê gớm của mình húc chết. Voi chưa chịu thua một loài vật nào. Vì vậy, càng ngày Voi càng kiêu ngạo [2] . Một hôm, Voi đang nghênh ngang đi dạo thì gặp một đàn kiến vàng bò qua đường. Cho rằng đàn Kiến bé nhỏ láo xược, Voi quát: – Đàn Kiến ranh con [3] kia! Chúng bay không biết tao là ai hay sao mà chúng bay dám bò ngang qua đường tao đi? Tao chỉ khẽ dẫm lên lên một cái là chúng mày chết cả nút [4] . Chúng mày không biết thân biết phận tí nào cả. Trái với Voi nghĩ, đàn kiến bé nhỏ đã cứng cỏi đáp lại: – Này bác Voi, chúng tôi là những người biết mình biết người. Chúng tôi không bao giờ kiêu ngạo với ai cả. Nhưng nếu bác cậy sức muốn đánh nhau với chúng tôi thì chúng tôi cũng không sợ. Chúng tôi cũng không chịu lùi bước trước một sức mạnh nào đâu. Nghe đàn Kiến trả lời như vậy, Voi nổi giận điên người. Voi lồng lên, định dẫm đàn kiến chết tan xác dưới bàn chân to lớn của mình. Đàn kiến nhỏ bé đã nhanh nhẹn tản ra, bám ngay lấy chân Voi mà leo lên lưng Voi. Đàn kiến bảo nhau xúm cả vào hai mắt Voi mà cắn, khiến Voi không sao mở được mắt nữa. Trong khi hai mắt Voi còn cay xè [5] thì đàn kiến lại bảo nhau chui vào hai tai Voi mà đục thủng màng nhĩ [6] . Voi đau buốt đến tận óc. Voi cố lấy vòi để thổi và quét đàn kiến xuống đất nhưng không xuể vì đàn kiến đông quá. Đàn Kiến lại chui vào vòi Voi mà đốt, mà cắn. Voi không tài nào chịu nổi, ngã lăn ra, kêu khóc, giãy giụa ầm trời. Đàn Kiến đã đi báo thêm cho nhau biết và kéo tới mỗi lúc một nhiều, xúm vào đốt Voi cho tới chết mới chịu buông tha. Từ đấy, họ hàng nhà voi bảo nhau phải tránh xa giống kiến nhỏ bé nhưng ghê gớm. Trước khi ăn gì, họ hàng nhà voi đều cuốn thức ăn vào vòi, giũ thật sạch để không còn Kiến nữa rồi mới dám ăn. Và voi cũng hết sức để ý, không bao giờ để cho kiến leo được lên trên người mình. Câu chuyện Kiến giết Voi – Đỗ Thiện kể Nguồn: Văn học 6, tập 2, trang 26, NXB Giáo dục – 2001 – Truyện dân gian – Chủ giải: [1] Ngà: Răng nanh của voi, mọc dài ra ngoài. [2] Kiêu ngạo: Kiêu căng, ngạo mạn, tự cho mình là tài giỏi rồi lên mặt, khinh người. [3] Ranh con: Vốn nghĩa là đứa trẻ đẻ ra chết liền; sau trở thành một từ để rủa mắng những đứa trẻ tinh nghịch. [4] Cả nút: Cả lũ. [5] Cay xè: Cay gắt. [6] Màng nhĩ: Màng ở phía trong tai; có tiếng động, âm thanh dội vào thì truyền lên não. Trả lời câu hỏi: 1. Xác định thể loại và ngôi kể của văn bản trên? Căn cứ vào đâu em xác định được? Nêu tác dụng của ngôi kể đó. 2. Xác định phương thức biểu đạt chính và đề tài cho văn bản trên 3. Vì sao Voi không cho đàn kiến qua đường? 4. Qua cuộc nói truyện giữa Voi và Kiến, em có nhận xét gì? 5. Để chiến thắng được Voi, kiến đã có hành động nào? Voi đã chống trả ra sao? Cuối cùng kết quả thế nào? 6. Qua câu truyện trên, em rút ra cho mình những bài học nào? 7. Theo em, nhân vật Voi đại diện cho những loại người nào? 8. Từ đó, họ hàng nhà Voi đã rút ra kinh nghiệm gì? 9. Chỉ ra biện pháp nghệ thuật nổi bật nhất trong văn bản trên và nêu tác dụng của chúng. 10. Em hãy tìm những câu nói, câu tục ngữ trong cuộc sống hằng ngày tương ứng với nội dung trong văn bản Gợi ý trả lời: 1. - Thể loại: Truyện ngụ ngôn. Vì: + hình thức: Văn xuôi ngắn gọn + mượn chuyện loài vật nói bóng gió chuyện con người + rút ra bài học ý nghĩa + cách nói bóng gió, kín đáo + sử các biện pháp nhân hóa, ẩn dụ - Ngôi kể: Ngôi thứ ba. Vì Tác giả giấu mình, gọi tên của nhân vật bằng chính tên của họ => linh hoạt, tự do, nhận xét các nhân vật một cách khách quan 2. - Phương thức biểu đạt chính: Biểu cảm - Đề tài: Khuyên con người không có tính kiêu ngạo, hống hách, coi thường kẻ yếu 3. Vì Voi cho rằng đàn Kiến bé nhỏ láo xược, dám bò ngang qua đường đi của Voi 4. - Voi: Kiêu ngạo, hống hách, không chịu thua loại vật nào - Kiến: Không sợ hãi trước loài động vật gấp trăm, nghìn mình 5. - Kiến: Xúm hai mắt Voi cắn; chui vào hai tai đục thủng màng nhĩ; kéo tới mỗi lúc một nhiều, cắn đốt Voi - Voi: Cố lấy vòi để thổi và quét đàn kiến xuống đất nhưng không xuể => Voi chết trong đau đớn mới chịu buông ta 6. Bài học - Đối với Voi: + Không nên có tính kiêu ngạo, huênh hoang + Không cậy mạnh hiếp yếu + Không nên coi thường người khác - Đối với Kiến: + Luôn phải đoàn kết + Không nản bước trước những khó khăn, chông gai 7. - Voi: Người hống hách, không coi ai ra gì - Kiến: Người đoàn kết, không bất khuất trước khó khăn, thử thách 8. - Nhân hóa => Tác dụng: + sinh động, gần gũi + hấp dẫn, lôi cuốn, sinh động + qua đó gửi gắm bài học ý nghĩa về con người - Ẩn dụ: Mượn chuyện về Kiến giết Voi, câu chuyện gửi gắm bài học nhân sinh quý giá 9. Từ đấy, họ hàng nhà voi bảo nhau phải tránh xa giống kiến nhỏ bé nhưng ghê gớm. Trước khi ăn gì, họ hàng nhà voi đều cuốn thức ăn vào vòi, giũ thật sạch để không còn Kiến nữa rồi mới dám ăn. Và voi cũng hết sức để ý, không bao giờ để cho kiến leo được lên trên người mình. 10. Nội dung HOT bị ẩn: Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem