Chương 30: Hiểu lầm 1
Sự nghi ngờ giống như một hạt giống một khi đã nảy mầm sẽ không ngừng phát triển, Diệp An từ sau ngày đó trong đầu luôn tâm niệm về mùi nước hoa lạ trên người Tom. Sau đó một thời gian, cô không còn để tâm việc khác vì thế mà Tom cũng không còn cầm cách vài ngày lại phải chạy đến đồn cảnh sát nữa, công việc mới cũng bắt đầu có tiến triển, mọi việc dần đi vào quỹ đạo khiến anh cảm thấy nhẹ nhõm. Trái lại với tâm trạng vui vẻ của Tom, Diệp An thấy anh cả ngày tươi cười hớn hở lại càng nghi ngờ anh có tình yêu mới khiến tâm trạng cô xuống dốc không phanh.
Diệp An chán nản gọi điện xuyên đại dương về cho Hà Anh, mà lúc đó ở Việt Nam đang là ba giờ sáng, Hà Anh đang say giấc thì bị tiếng chuông điện thoại làm tỉnh giấc, cô nhíu mày đưa tay vơ loạn điện thoại ở đầu giường, bạn trai nằm bên cạnh cũng bị động tác của cô làm tỉnh liền ôm lấy Hà Anh từ đàng sau:
- Em làm gì vậy?
- Em có điện thoại.
- Ai gọi giờ này, dở hơi à?
Bạn trai có chút khó chịu nói, Hà Anh cũng mặc kệ anh, giờ này gọi chắc chỉ là Diệp An đang ở bên kia đại dương từ khi Tom đi làm Diệp An thường xuyên gọi điện cho cô hơn. Hà Anh nhắm mắt nhắm mũi ấn nghe điện thoại quả nhiên giọng nói của Diệp An vang lên ở bên kia đầu dây mang theo lo sợ nói:
- Hà Anh, Tom ngoại tình.
- Cái gì?
Hà Anh giật mình cao giọng, bạn trai bên cạnh bị tiếng thét của cô lại cho giật mình trừng mắt nhìn cô ai oán nhưng Hà Anh làm gì có tâm trạng quan tâm anh ta, cô vội vàng nói với người trong điện thoại:
- Cậu bình tĩnh, hiểu làm thì sao? Không phải anh ta đang ở cùng cậu sao thời gian đâu mà ngoại tình.
- Hôm trước đi làm về trên người anh ấy có mùi nước hoa nữ mà rõ ràng tớ khong dùng loại đó, dạo này anh ấy còn rất vui vẻ nữa chắc chắn là ngoại tình rồi.
Diệp An giọng nói chắc nịch khẳng định, Hà Anh ở bên kia nghe cô ấy nói vậy có chút cạn lời, cô không biết làm sao với suy nghĩ độc đoán này của bạn mình, cô cũng đi làm nên cũng biết trong công việc khó tránh khỏi va chạm không thể chỉ vì một chuyện nhỏ như vậy mà gán tội cho một người được nhưng Diệp An hiện giờ vô cùng nhạy cảm nên cô chỉ có thể nhẹ giọng khuyên bảo:
- Chắc không đâu, cậu đừng nghĩ lung tung có thể đó chỉ là mùi nước hoa của khách hàng vô tình bám trên người anh ấy thôi, công việc của Tom phải tiếp xúc với nhiều người mà cậu đừng lo.
- Thật như vậy sao? Nhưng tớ cứ cảm thấy không ổn.
Diệp An vẫn còn hơi lấn cấn chuyện Tm ngoại tình nói, Hà Anh thở dài dạo này cô vừa học vừa làm vô cùng bận rộn mới chợp mắt được hai tiếng thì bị đánh thức hiện tại hai mí mắt cô như sắp dính chặt vào nhau nhưng vẫn cố nói:
- Chính là như vậy đó cậu đừng lo lắng quá anh ấy vừa phải đi làm vừa phải chăm cậu áp lực rất lớn cậu đừng vì chuyện chưa rõ ràn mà cãi nhau với Tom. Tớ không nghĩ anh ta là người như vậy đâu cậu quen biết anh ta lâu hơn tớ phải tin tưởng người mình yêu chứ.
- Tờ đương nhiên tin anh ấy nhưng mà..
Diệp An nghe bạn thân nói vậy thì trong lòng cũng yên tâm hơn, Hà Anh thấy cô còn muốn nói thì lật tức ngắt lời:
- Không nhưng gì hết, Diệp An, giữa những người yêu nhau tin tưởng chính là điều vô cùng quan trọng, cậu hiểu chứ?
- Tớ hiểu.
- Tốt vậy ngoan ngoãn ở nhà tĩnh dưỡng cho chóng khỏe còn quay trở lại học đến lúc đó cuộc sống sẽ ngày càng tốt đẹp hơn. Bây giờ thay vì cứ lo nghĩ lung tung sao cậu không thử lấy sách ra và bắt đầu đọc đi nào.
Hà Anh thấy Diệp An có vẻ đã bị thuyết phục liền gợi ý một công việc cho cô ấy làm hy vọng sẽ có thể di rời sự chú ý của Diệp An không cho cô nghĩ ngợi lung tung nữa, phải nói rằng hiệu tại tâm lí của cô vô cùng nhạy cảm không thể để mọi chuyện càng tồi tệ hơn được. Diệp An nghe thấy đề nghị của bạn cũng cảm thấy có lí liền đồng ý, kết thúc cuộc điện thoại cách nửa vòng trái đất với bạn thân.
Bẵng đi một thời gian cuộc sống có thể gọi là trôi qua yên bình ngoại trừ việc Diệp An thường xuyên gọi điện cho Tom trong giờ làm việc ra thì vô cùng tốt. Tom ngồi đối diện một vị khách nữ, đây chính là một khách hàng quan trọng của anh, cô ấy là một người phụ nữ trẻ mới kết hôn và đang muốn thiết kế lại căn nhà tân hôn của mình và Tom chính là người phụ trách dự án của cô ấy. Đã một tháng trôi qua hai người thường xuyên phải gặp mặt để bàn luận về dự án và cô ấy cũng chính là chủ nhân mùi nước hoa trên người Tom thời gian trước, tuy nhiên giữa họ hoàn toàn chỉ là quan hệ nhân viên và khách hàng thông thường. Tom cầm theo bản thiết kế ngồi đối diện người phụ nữ nói:
- Thưa bà đây là bản thiết kế lại của chúng tôi, mời bà xem qua.
- Ồ, để tôi xem nào.
Người phụ nữ nhận lấy bản thiết kế tỉ mỉ xem một lượt, ánh mắt cô ấy nhìn đến vị trí nhà bếp nói:
- Không gian nhà bếp tôi muốn vị trí để bồn rửa rộng hơn một chút.
- Vâng, thưa bà.
Tom hơi nhướn người về phía trước để nhìn rõ hơn bản thiết kế, từ đằng sau nhìn tư thế của hai người có chút thân mật giống như anh đang nhoài người hôn người đối diện vậy. Đúng lúc này có tiếng hét vang lên khiến cả hai nhíu mày, Tom cảm nhận âm thanh có chút quen thuộc liền quay người lại nhìn.
Diệp An chán nản gọi điện xuyên đại dương về cho Hà Anh, mà lúc đó ở Việt Nam đang là ba giờ sáng, Hà Anh đang say giấc thì bị tiếng chuông điện thoại làm tỉnh giấc, cô nhíu mày đưa tay vơ loạn điện thoại ở đầu giường, bạn trai nằm bên cạnh cũng bị động tác của cô làm tỉnh liền ôm lấy Hà Anh từ đàng sau:
- Em làm gì vậy?
- Em có điện thoại.
- Ai gọi giờ này, dở hơi à?
Bạn trai có chút khó chịu nói, Hà Anh cũng mặc kệ anh, giờ này gọi chắc chỉ là Diệp An đang ở bên kia đại dương từ khi Tom đi làm Diệp An thường xuyên gọi điện cho cô hơn. Hà Anh nhắm mắt nhắm mũi ấn nghe điện thoại quả nhiên giọng nói của Diệp An vang lên ở bên kia đầu dây mang theo lo sợ nói:
- Hà Anh, Tom ngoại tình.
- Cái gì?
Hà Anh giật mình cao giọng, bạn trai bên cạnh bị tiếng thét của cô lại cho giật mình trừng mắt nhìn cô ai oán nhưng Hà Anh làm gì có tâm trạng quan tâm anh ta, cô vội vàng nói với người trong điện thoại:
- Cậu bình tĩnh, hiểu làm thì sao? Không phải anh ta đang ở cùng cậu sao thời gian đâu mà ngoại tình.
- Hôm trước đi làm về trên người anh ấy có mùi nước hoa nữ mà rõ ràng tớ khong dùng loại đó, dạo này anh ấy còn rất vui vẻ nữa chắc chắn là ngoại tình rồi.
Diệp An giọng nói chắc nịch khẳng định, Hà Anh ở bên kia nghe cô ấy nói vậy có chút cạn lời, cô không biết làm sao với suy nghĩ độc đoán này của bạn mình, cô cũng đi làm nên cũng biết trong công việc khó tránh khỏi va chạm không thể chỉ vì một chuyện nhỏ như vậy mà gán tội cho một người được nhưng Diệp An hiện giờ vô cùng nhạy cảm nên cô chỉ có thể nhẹ giọng khuyên bảo:
- Chắc không đâu, cậu đừng nghĩ lung tung có thể đó chỉ là mùi nước hoa của khách hàng vô tình bám trên người anh ấy thôi, công việc của Tom phải tiếp xúc với nhiều người mà cậu đừng lo.
- Thật như vậy sao? Nhưng tớ cứ cảm thấy không ổn.
Diệp An vẫn còn hơi lấn cấn chuyện Tm ngoại tình nói, Hà Anh thở dài dạo này cô vừa học vừa làm vô cùng bận rộn mới chợp mắt được hai tiếng thì bị đánh thức hiện tại hai mí mắt cô như sắp dính chặt vào nhau nhưng vẫn cố nói:
- Chính là như vậy đó cậu đừng lo lắng quá anh ấy vừa phải đi làm vừa phải chăm cậu áp lực rất lớn cậu đừng vì chuyện chưa rõ ràn mà cãi nhau với Tom. Tớ không nghĩ anh ta là người như vậy đâu cậu quen biết anh ta lâu hơn tớ phải tin tưởng người mình yêu chứ.
- Tờ đương nhiên tin anh ấy nhưng mà..
Diệp An nghe bạn thân nói vậy thì trong lòng cũng yên tâm hơn, Hà Anh thấy cô còn muốn nói thì lật tức ngắt lời:
- Không nhưng gì hết, Diệp An, giữa những người yêu nhau tin tưởng chính là điều vô cùng quan trọng, cậu hiểu chứ?
- Tớ hiểu.
- Tốt vậy ngoan ngoãn ở nhà tĩnh dưỡng cho chóng khỏe còn quay trở lại học đến lúc đó cuộc sống sẽ ngày càng tốt đẹp hơn. Bây giờ thay vì cứ lo nghĩ lung tung sao cậu không thử lấy sách ra và bắt đầu đọc đi nào.
Hà Anh thấy Diệp An có vẻ đã bị thuyết phục liền gợi ý một công việc cho cô ấy làm hy vọng sẽ có thể di rời sự chú ý của Diệp An không cho cô nghĩ ngợi lung tung nữa, phải nói rằng hiệu tại tâm lí của cô vô cùng nhạy cảm không thể để mọi chuyện càng tồi tệ hơn được. Diệp An nghe thấy đề nghị của bạn cũng cảm thấy có lí liền đồng ý, kết thúc cuộc điện thoại cách nửa vòng trái đất với bạn thân.
Bẵng đi một thời gian cuộc sống có thể gọi là trôi qua yên bình ngoại trừ việc Diệp An thường xuyên gọi điện cho Tom trong giờ làm việc ra thì vô cùng tốt. Tom ngồi đối diện một vị khách nữ, đây chính là một khách hàng quan trọng của anh, cô ấy là một người phụ nữ trẻ mới kết hôn và đang muốn thiết kế lại căn nhà tân hôn của mình và Tom chính là người phụ trách dự án của cô ấy. Đã một tháng trôi qua hai người thường xuyên phải gặp mặt để bàn luận về dự án và cô ấy cũng chính là chủ nhân mùi nước hoa trên người Tom thời gian trước, tuy nhiên giữa họ hoàn toàn chỉ là quan hệ nhân viên và khách hàng thông thường. Tom cầm theo bản thiết kế ngồi đối diện người phụ nữ nói:
- Thưa bà đây là bản thiết kế lại của chúng tôi, mời bà xem qua.
- Ồ, để tôi xem nào.
Người phụ nữ nhận lấy bản thiết kế tỉ mỉ xem một lượt, ánh mắt cô ấy nhìn đến vị trí nhà bếp nói:
- Không gian nhà bếp tôi muốn vị trí để bồn rửa rộng hơn một chút.
- Vâng, thưa bà.
Tom hơi nhướn người về phía trước để nhìn rõ hơn bản thiết kế, từ đằng sau nhìn tư thế của hai người có chút thân mật giống như anh đang nhoài người hôn người đối diện vậy. Đúng lúc này có tiếng hét vang lên khiến cả hai nhíu mày, Tom cảm nhận âm thanh có chút quen thuộc liền quay người lại nhìn.