Chương 20: Hẹn hò
Chuyện Diệp An hen hò với Tom hoàn toàn không giấu được người trong nhà vì hôm nào Tom cũng xuất hiện trước cửa nhà họ đưa đón Diệp An đi học đi làm, hai người ngọt ngào đến nỗi khiến người khác ghen tị. Anne nhìn Diệp An đang vừa cười tủm tỉm vừa cầm điện thoại liền trêu chọc:
- An, cậu sa vào lưới tình của Tom rồi.
- Đúng vậy, tớ rất thích anh ấy.
Diệp An không ngại ngùng thừa nhận dù sao thời gian qua người trong nhà cũng không ít lần trêu chọc luyện cho cô quen luôn rồi. Anne bật cười nhìn cô bạn lại tò mò tiến lại gần Diệp An:
- An, cậu và Tom đã làm chưa?
- Hả?
Anne nhìn gương mặt ngơ ngáo của Diệp An liền biết cô bé ngây thơ này vẫn chưa biết gì lại càng hứng thú:
- Vẫn chưa làm á? Các cậu quen nhau một năm hẹn hò cũng được ba tháng rồi đó, anh ta còn chưa làm? Liệu có được không vậy?
Diệp An nghe cô ấy nói thẳng như vậy cũng hiểu được ý của cô ấy ngại ngùng đỏ mặt, không phải Tom chưa từng đề nghị chuyện đó với cô nhưng có lẽ do sự khác biệt văn hóa nên cô vẫn còn tương đối ngại ngùng chuyện này mà từ chối. Tom cũng rất tôn trọng cô nếu cô không muốn anh cũng không ép buộc khiến cô cảm thấy được trân trọng, Anne nói như vậy nhất thời cô không nhịn được phản bác:
- Không phải tại anh ấy, là tớ chưa chuẩn bị sẵn sàng.
- Oh my God! An bé nhỏ, cậu thật lạc hậu, chuyện đó thực sự rất tốt cậu nên thử.
- Cái này.. Anne, tớ thấy xấu hổ.
- Tại sao? Chuyện này giữa những người yêu nhau là bình thường, cậu chưa từng trải qua nên nghĩ vậy thôi, tin tớ đi, rất tuyệt.
Nghe Anne thao thao bất tuyệt về chủ đề người lớn này khiến hai má Diệp An đỏ bừng qua nửa tiếng vẫn không hề có dấu hiệu giảm nhiệt, Anne nhìn hai má ửng hồng của cô giống như em bé nhịn không được nựng má cô:
- An, cậu đáng yêu quá đi mất, giờ thì tớ biết tại sao Tom không thể ra tay với cậu rồi, chắc cậu ta sợ mắc tội ấu dâm, haha.
- Anne!
Diệp An cao giọng nhìn cô bạn đang cười nghiêng ngả thẹn quá hóa giận, Anne không hề nể mặt vẫn cười bất chấp nhìn sang khiến cô cảm thấy bát lực nhỏ giọng:
- Mình đã hơn 18 tuổi rồi.
- Ồ, tớ biết nhưng cậu thực sự rất nhỏ, haha.
- Hừ!
Diệp An hừ lạnh một tiếng làm bộ tức giận ngồi một bên mặc kệ cô ấy, điện thoại trên bàn đổ chuông, cô nhìn cái tên trên màn hình nhớ đến chuyện mình và Anne vừa nói liền xấu hổ cầm điện thoại về thẳng phòng. Anne nhìn động tác của cô cũng đoán được là ai cười nói:
- Là Tom sao? An, cậu phải nghe tớ thử sớm một chút.
- Cậu thật nhàm chán, hừ.
Bỏ lại một câu cho Anne rồi nhấn nghe điện thoại của Tom, trong điện thoại ngay lật tức truyền đến âm thanh dịu dàng của Tom:
- An, hôm nay nhà anh không có ai, em có muốn qua nhà anh xem phim không?
Diệp An nghe được giọng nói của anh trong lòng chợt nóng lên, cô mỉm cười nói:
- Được, anh qua đón em được không?
- Được, khoảng một tiếng nữa được không?
- Được.
Cuộc nói chuyện tương đối ngắn, Diệp An cúp điện thoại liền dùng tay vỗ lên gương mặt nóng bừng của mình trong đầu nghĩ vẩn vơ, lời của Anne cứ quanh quẩn trong đầu cô khiến Diệp An ngại ngùng. Cô lắc lắc đầu tự nhủ:
- Diệp An, mày nghĩ cái gì vậy, đây có phải lần đầu sang nhà Tom đâu không được nghĩ linh tinh.
Diệp An lấy lại tinh thần ngồi dậy từ trên giường tiến về tủ quần áo nghĩ một hồi rồi quyết định lấy một chiếc váy từ trong tủ, lướt đến nội y cô liền đỏ mặt lấy bộ nội y màu trắng bản thân thích nhất bước và nhà tắm.
Một giờ sau
Diệp An mang theo tâm trạng ngại ngùng kì lạ trong ánh mắt đầy ẩn ý của Anne lên xe Tom đến nhà anh. Tom vừa nhìn thấy cô hai mắt liền tỏa sáng cười nói:
- An, em thật đẹp.
- Cảm ơn anh.
Cô vui vẻ nhìn anh trong lòng khó tránh khỏi ngại ngùng. Tom hôm nay cũng có chút khác không biết có phải ảo giác của cô không nhưng hình như hôm nay anh ăn vận tỉ mỉ hơn bình thường, mái tóc được chải keo cẩn thận đôi mắt xanh dương như hàm chứ ý cười cùng tinh yêu nồng nhiệt gương mặt điển trai tiến đến gần in lên má cô một nụ hôn nhẹ. Chiếc xe rời khỏi nhà Diệp An tiến đến nhà Tom cách đó một con phố.
"Lúc đó trong lòng tôi có chút rạo rực, rõ ràng những lời nói của Anne đã ảnh hưởng đến tôi rất nhiều, tôi có chút mong chờ đi cùng với Tom đến nhà anh ấy.."
Nhà Tom được thiết kế theo phong cách hộ gia đình phía trước còn có một khoảng sân nhỏ trồng hoa, Diệp An rất thích thiết kế bên ngoài nhà anh lần nào đến cũng đi dạo một vòng quanh sân nhưng có vẻ hôm nay cô tương đối hồi hộp nên chỉ yên lặng ngồi trong phòng khách đợi Tom chọn phim. Ánh sáng bên ngoài chiếc qua cửa sổ kính vào căn phòng khiến mọi thứ trở nên tươi sáng, Tom chọn một bộ phim tình cảm lãng mạn đang phổ biến khi đó rồi quay lại ngồi bên cạnh cô:
- Em có muốn uống chút nước không? Để anh đi lấy nhé.
- Vâng.
Diệp An nhẹ giọng đáp Tom nhìn cô cười rồi đứng dậy đi về phía nhà bếp khi quay lại trên tay đã có thêm đồ, anh đặt nước xuống bàn rồi đi về phía cửa số kéo rèm lại rồi mới ngồi xuống cạnh cô, trong phòng lật tức tối đi, màn hình ti vi lại càng rõ nét đồ ăn vặt cùng nước ngọt trước mặt không khí có chút giống khi họ xem phim ngoài rạp.
- An, cậu sa vào lưới tình của Tom rồi.
- Đúng vậy, tớ rất thích anh ấy.
Diệp An không ngại ngùng thừa nhận dù sao thời gian qua người trong nhà cũng không ít lần trêu chọc luyện cho cô quen luôn rồi. Anne bật cười nhìn cô bạn lại tò mò tiến lại gần Diệp An:
- An, cậu và Tom đã làm chưa?
- Hả?
Anne nhìn gương mặt ngơ ngáo của Diệp An liền biết cô bé ngây thơ này vẫn chưa biết gì lại càng hứng thú:
- Vẫn chưa làm á? Các cậu quen nhau một năm hẹn hò cũng được ba tháng rồi đó, anh ta còn chưa làm? Liệu có được không vậy?
Diệp An nghe cô ấy nói thẳng như vậy cũng hiểu được ý của cô ấy ngại ngùng đỏ mặt, không phải Tom chưa từng đề nghị chuyện đó với cô nhưng có lẽ do sự khác biệt văn hóa nên cô vẫn còn tương đối ngại ngùng chuyện này mà từ chối. Tom cũng rất tôn trọng cô nếu cô không muốn anh cũng không ép buộc khiến cô cảm thấy được trân trọng, Anne nói như vậy nhất thời cô không nhịn được phản bác:
- Không phải tại anh ấy, là tớ chưa chuẩn bị sẵn sàng.
- Oh my God! An bé nhỏ, cậu thật lạc hậu, chuyện đó thực sự rất tốt cậu nên thử.
- Cái này.. Anne, tớ thấy xấu hổ.
- Tại sao? Chuyện này giữa những người yêu nhau là bình thường, cậu chưa từng trải qua nên nghĩ vậy thôi, tin tớ đi, rất tuyệt.
Nghe Anne thao thao bất tuyệt về chủ đề người lớn này khiến hai má Diệp An đỏ bừng qua nửa tiếng vẫn không hề có dấu hiệu giảm nhiệt, Anne nhìn hai má ửng hồng của cô giống như em bé nhịn không được nựng má cô:
- An, cậu đáng yêu quá đi mất, giờ thì tớ biết tại sao Tom không thể ra tay với cậu rồi, chắc cậu ta sợ mắc tội ấu dâm, haha.
- Anne!
Diệp An cao giọng nhìn cô bạn đang cười nghiêng ngả thẹn quá hóa giận, Anne không hề nể mặt vẫn cười bất chấp nhìn sang khiến cô cảm thấy bát lực nhỏ giọng:
- Mình đã hơn 18 tuổi rồi.
- Ồ, tớ biết nhưng cậu thực sự rất nhỏ, haha.
- Hừ!
Diệp An hừ lạnh một tiếng làm bộ tức giận ngồi một bên mặc kệ cô ấy, điện thoại trên bàn đổ chuông, cô nhìn cái tên trên màn hình nhớ đến chuyện mình và Anne vừa nói liền xấu hổ cầm điện thoại về thẳng phòng. Anne nhìn động tác của cô cũng đoán được là ai cười nói:
- Là Tom sao? An, cậu phải nghe tớ thử sớm một chút.
- Cậu thật nhàm chán, hừ.
Bỏ lại một câu cho Anne rồi nhấn nghe điện thoại của Tom, trong điện thoại ngay lật tức truyền đến âm thanh dịu dàng của Tom:
- An, hôm nay nhà anh không có ai, em có muốn qua nhà anh xem phim không?
Diệp An nghe được giọng nói của anh trong lòng chợt nóng lên, cô mỉm cười nói:
- Được, anh qua đón em được không?
- Được, khoảng một tiếng nữa được không?
- Được.
Cuộc nói chuyện tương đối ngắn, Diệp An cúp điện thoại liền dùng tay vỗ lên gương mặt nóng bừng của mình trong đầu nghĩ vẩn vơ, lời của Anne cứ quanh quẩn trong đầu cô khiến Diệp An ngại ngùng. Cô lắc lắc đầu tự nhủ:
- Diệp An, mày nghĩ cái gì vậy, đây có phải lần đầu sang nhà Tom đâu không được nghĩ linh tinh.
Diệp An lấy lại tinh thần ngồi dậy từ trên giường tiến về tủ quần áo nghĩ một hồi rồi quyết định lấy một chiếc váy từ trong tủ, lướt đến nội y cô liền đỏ mặt lấy bộ nội y màu trắng bản thân thích nhất bước và nhà tắm.
Một giờ sau
Diệp An mang theo tâm trạng ngại ngùng kì lạ trong ánh mắt đầy ẩn ý của Anne lên xe Tom đến nhà anh. Tom vừa nhìn thấy cô hai mắt liền tỏa sáng cười nói:
- An, em thật đẹp.
- Cảm ơn anh.
Cô vui vẻ nhìn anh trong lòng khó tránh khỏi ngại ngùng. Tom hôm nay cũng có chút khác không biết có phải ảo giác của cô không nhưng hình như hôm nay anh ăn vận tỉ mỉ hơn bình thường, mái tóc được chải keo cẩn thận đôi mắt xanh dương như hàm chứ ý cười cùng tinh yêu nồng nhiệt gương mặt điển trai tiến đến gần in lên má cô một nụ hôn nhẹ. Chiếc xe rời khỏi nhà Diệp An tiến đến nhà Tom cách đó một con phố.
"Lúc đó trong lòng tôi có chút rạo rực, rõ ràng những lời nói của Anne đã ảnh hưởng đến tôi rất nhiều, tôi có chút mong chờ đi cùng với Tom đến nhà anh ấy.."
Nhà Tom được thiết kế theo phong cách hộ gia đình phía trước còn có một khoảng sân nhỏ trồng hoa, Diệp An rất thích thiết kế bên ngoài nhà anh lần nào đến cũng đi dạo một vòng quanh sân nhưng có vẻ hôm nay cô tương đối hồi hộp nên chỉ yên lặng ngồi trong phòng khách đợi Tom chọn phim. Ánh sáng bên ngoài chiếc qua cửa sổ kính vào căn phòng khiến mọi thứ trở nên tươi sáng, Tom chọn một bộ phim tình cảm lãng mạn đang phổ biến khi đó rồi quay lại ngồi bên cạnh cô:
- Em có muốn uống chút nước không? Để anh đi lấy nhé.
- Vâng.
Diệp An nhẹ giọng đáp Tom nhìn cô cười rồi đứng dậy đi về phía nhà bếp khi quay lại trên tay đã có thêm đồ, anh đặt nước xuống bàn rồi đi về phía cửa số kéo rèm lại rồi mới ngồi xuống cạnh cô, trong phòng lật tức tối đi, màn hình ti vi lại càng rõ nét đồ ăn vặt cùng nước ngọt trước mặt không khí có chút giống khi họ xem phim ngoài rạp.