Chương 10: Tình yêu và tình bạn
Từ hôm đó Diệp An không biết có phải do bản thân có tình hay không mà cô thường xuyên nhìn thấy Duy Khánh nhiều hơn. Duy Khánh cùng Hà Anh đi từ ngoài vào Diệp An đang ngồi làm bài tập vật lí nghe tiếng của bạn thân đầu cũng không ngẩng lên nói:
- Hà Anh, cậu đi đâu vậy, sắp kiểm tra toán cậu còn không ôn tập đi.
- Hà Anh, cậu sắp kiểm tra sao? Vậy cậu ôn tập đi còn chuyện của câu lạc bộ để làm sau cũng được dù sao cuộc thi còn ba tháng nữa mới hết hạn nộp bài.
Diệp An nghe thấy tiếng của Duy Khánh động tác viết trên giấy liền ngừng lại, cô tự nhiên ngẩng đầu nhìn hai người, dáng người Hà Anh nhỏ nhắn đáng yêu đứng bên cạnh Duy Khánh cao gầy lại càng nhỏ bé, hai người đứng cùng nhau tạo khoảng cách chênh lệch rõ ràng lại vô cùng đáng yêu. Trong đầu Diệp An đột nhiên nảy ra ý nghĩ như vậy, cô đặt bút xuống bàn nhìn Hà Anh đang cười nói với Duy Khánh, cô nói:
- Các cậu đang chuẩn bị tham gia cuộc thi văn học sao?
- Đúng vậy, Diệp An bọn mình muốn tham gia cuộc thi - Ngòi bút xanh, nội dung liên quan đến tuổi học trò.
- Có tốn nhiều thời gian không? Lớp 12 rồi đừng sao nhãng việc học trên lớp dù cậu thi khối D thì cũng không thể bỏ những môn khác.
Diệp An nghiêm túc nói với Hà Anh, Duy Khánh cũng đồng tình với Diệp An nhìn Hà Anh nói:
- Diệp An nói đúng đó, cuộc thi dù sao cũng không gấp.
- Mình biết rồi mà hai cậu một người hát một người khen hay định dạy dỗ tớ đúng không? Hì hì, hai cậu như vậy tớ thấy thật khả nghi đó.
Hà Anh cười gian nhìn về phía Diệp An rồi lại nhìn về phía Duy Khánh bên cạnh, Diệp An chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên một cỗ ngại ngùng còn chưa kịp lên tiếng thì Duy Khánh đã vội vàng hướng Hà Anh nói:
- Làm gì có, tớ chỉ cảm thấy Diệp An nói đúng nên mới nói theo thôi cậu đừng có suy nghĩ linh tinh, tớ sao có thể sánh được với thủ khoa chứ.
Diệp An vốn còn đang vui vẻ vì lời nói của Hà Anh liền bị lời của Duy Khánh làm cho cứng người, cô nhìn về phía Duy Khánh chỉ thấy cậu gấp gáp cùng Hà Anh giải thích. Diệp An nhìn biểu hiện của Duy Khánh trong lòng ảo não không thôi, xem ra cậu ấy thực sự chỉ coi mình là một người bạn bình thường.
Thời gian trôi qua kì thi đại học ngày một đến gần Diệp An lại càng chú tâm vào chuyện học tập không có thời gian chú ý đến Duy Khánh mà cậu cũng không thường ghé qua lớp cô như trước nữa, cuối cấp ai ai cũng bận rộn. Cho đến một ngày, Duy Khánh lần nữa xuất hiện tại cửa lớp 12A3, Diệp An là người đầu tiên phát hiện ra cậu vẫn dáng vẻ cao gầy và chói sáng ấy Hà Anh đang nói chuyện với Diệp An đột nhiên thấy cô im lặng nhìn về phía cửa lớp cũng quay đầu nhìn ra. Duy Khánh cũng nhìn về phía hai người họ mỉm cười, anh ra hiệu cho Hà Anh cô ấy hiểu ý liền đi ra khỏi lớp, Diệp An thấy hai người sóng vai cùng nhau rời khỏi trong lòng có chút rệu rã.
Hà Anh nhìn Duy Khánh cười giọng cô có chút trêu ghẹo nói:
- Sao vậy, cậu tìm tớ có chuyện gì? Sắp thi rồi đấy không có thời gian đâu.
- Tớ biết mà, chỉ là câu lạc bộ của chúng ta muốn tổ chức đi du lịch sau khi thi đại học xong, cậu có muốn tham gia không?
- Đi du lịch sao? Ở đâu vậy?
- Đi thị trấn S, hai ngày một đêm, cậu có đi không?
- Thú vị đó, nhưng tớ rủ thêm Diệp An được không?
Hà Anh hào hứng nói, Duy Khánh nhìn cô ấy cũng không hề có ý phản đối ngược lại rất vui vẻ cười:
- Được chứ, câu lạc bộ cũng có mấy người thôi cậu cũng biết mà.
- Được, để tớ hỏi Diệp An rồi sẽ báo lại với cậu sau nhé.
- Được.
Diệp An hơi thất thần nhìn bầu trời ngoài cửa sổ trong lòng có nhiều suy nghĩ vẩn vơ, Hà Anh bất thình lình khẽ vỗ vai cô tinh nghịch:
- Thủ khoa, cậu đang nghĩ gì mà chăm chú thế, không giải đề sao?
- Cậu về rồi à? Duy Khánh tìm cậu làm gì thế?
- Cậu ấy nói câu lạc bộ muốn tổ chức đi du lịch sau khi thi đại học, cậu có muốn đi cùng không?
- Đi du lịch?
- Đúng vậy, thị trấn S hai ngày một đêm, cậu đi nhé?
Hà Anh túng lấy tay Diệp An lắc lắc, cô nàng có gương mặt trẻ con với hai má bầu bĩnh đáng yêu dù lớn hơn Diệp An một tuổi nhưng dáng vẻ bên ngoài nhìn thế nào cũng thấy nhỏ hơn cô. Hà Anh bám lấy Diệp An một hồi năn nỉ ỉ ôi:
- Đi nha, đi nha, không có nhiều người đâu, hơn nữa Duy Khánh đã mất công mời mà, cậu cũng hứa sẽ đi chơi cùng với tớ.
Diệp An động lòng nhìn cô ấy:
- Nhưng tớ không phải người của câu lạc bộ các cậu mà..
- Không sao, cũng có hai người rủ thêm bạn đi cùng, câu lạc bộ văn chỉ là đứng ra tổ chức thôi thành viên mời thêm bạn cũng không sao.
- Vậy được, tớ đi cùng cậu.
- Hoàn hảo! Để tớ báo với Duy Khánh.
"Khi đó nghĩ đến được đi chơi cùng cậu ấy tôi thực lòng rất mong chờ nhưng nếu thời gian quay trở lại, tôi nhất định sẽ không đồng ý với Hà Anh.."
- Hà Anh, cậu đi đâu vậy, sắp kiểm tra toán cậu còn không ôn tập đi.
- Hà Anh, cậu sắp kiểm tra sao? Vậy cậu ôn tập đi còn chuyện của câu lạc bộ để làm sau cũng được dù sao cuộc thi còn ba tháng nữa mới hết hạn nộp bài.
Diệp An nghe thấy tiếng của Duy Khánh động tác viết trên giấy liền ngừng lại, cô tự nhiên ngẩng đầu nhìn hai người, dáng người Hà Anh nhỏ nhắn đáng yêu đứng bên cạnh Duy Khánh cao gầy lại càng nhỏ bé, hai người đứng cùng nhau tạo khoảng cách chênh lệch rõ ràng lại vô cùng đáng yêu. Trong đầu Diệp An đột nhiên nảy ra ý nghĩ như vậy, cô đặt bút xuống bàn nhìn Hà Anh đang cười nói với Duy Khánh, cô nói:
- Các cậu đang chuẩn bị tham gia cuộc thi văn học sao?
- Đúng vậy, Diệp An bọn mình muốn tham gia cuộc thi - Ngòi bút xanh, nội dung liên quan đến tuổi học trò.
- Có tốn nhiều thời gian không? Lớp 12 rồi đừng sao nhãng việc học trên lớp dù cậu thi khối D thì cũng không thể bỏ những môn khác.
Diệp An nghiêm túc nói với Hà Anh, Duy Khánh cũng đồng tình với Diệp An nhìn Hà Anh nói:
- Diệp An nói đúng đó, cuộc thi dù sao cũng không gấp.
- Mình biết rồi mà hai cậu một người hát một người khen hay định dạy dỗ tớ đúng không? Hì hì, hai cậu như vậy tớ thấy thật khả nghi đó.
Hà Anh cười gian nhìn về phía Diệp An rồi lại nhìn về phía Duy Khánh bên cạnh, Diệp An chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên một cỗ ngại ngùng còn chưa kịp lên tiếng thì Duy Khánh đã vội vàng hướng Hà Anh nói:
- Làm gì có, tớ chỉ cảm thấy Diệp An nói đúng nên mới nói theo thôi cậu đừng có suy nghĩ linh tinh, tớ sao có thể sánh được với thủ khoa chứ.
Diệp An vốn còn đang vui vẻ vì lời nói của Hà Anh liền bị lời của Duy Khánh làm cho cứng người, cô nhìn về phía Duy Khánh chỉ thấy cậu gấp gáp cùng Hà Anh giải thích. Diệp An nhìn biểu hiện của Duy Khánh trong lòng ảo não không thôi, xem ra cậu ấy thực sự chỉ coi mình là một người bạn bình thường.
Thời gian trôi qua kì thi đại học ngày một đến gần Diệp An lại càng chú tâm vào chuyện học tập không có thời gian chú ý đến Duy Khánh mà cậu cũng không thường ghé qua lớp cô như trước nữa, cuối cấp ai ai cũng bận rộn. Cho đến một ngày, Duy Khánh lần nữa xuất hiện tại cửa lớp 12A3, Diệp An là người đầu tiên phát hiện ra cậu vẫn dáng vẻ cao gầy và chói sáng ấy Hà Anh đang nói chuyện với Diệp An đột nhiên thấy cô im lặng nhìn về phía cửa lớp cũng quay đầu nhìn ra. Duy Khánh cũng nhìn về phía hai người họ mỉm cười, anh ra hiệu cho Hà Anh cô ấy hiểu ý liền đi ra khỏi lớp, Diệp An thấy hai người sóng vai cùng nhau rời khỏi trong lòng có chút rệu rã.
Hà Anh nhìn Duy Khánh cười giọng cô có chút trêu ghẹo nói:
- Sao vậy, cậu tìm tớ có chuyện gì? Sắp thi rồi đấy không có thời gian đâu.
- Tớ biết mà, chỉ là câu lạc bộ của chúng ta muốn tổ chức đi du lịch sau khi thi đại học xong, cậu có muốn tham gia không?
- Đi du lịch sao? Ở đâu vậy?
- Đi thị trấn S, hai ngày một đêm, cậu có đi không?
- Thú vị đó, nhưng tớ rủ thêm Diệp An được không?
Hà Anh hào hứng nói, Duy Khánh nhìn cô ấy cũng không hề có ý phản đối ngược lại rất vui vẻ cười:
- Được chứ, câu lạc bộ cũng có mấy người thôi cậu cũng biết mà.
- Được, để tớ hỏi Diệp An rồi sẽ báo lại với cậu sau nhé.
- Được.
Diệp An hơi thất thần nhìn bầu trời ngoài cửa sổ trong lòng có nhiều suy nghĩ vẩn vơ, Hà Anh bất thình lình khẽ vỗ vai cô tinh nghịch:
- Thủ khoa, cậu đang nghĩ gì mà chăm chú thế, không giải đề sao?
- Cậu về rồi à? Duy Khánh tìm cậu làm gì thế?
- Cậu ấy nói câu lạc bộ muốn tổ chức đi du lịch sau khi thi đại học, cậu có muốn đi cùng không?
- Đi du lịch?
- Đúng vậy, thị trấn S hai ngày một đêm, cậu đi nhé?
Hà Anh túng lấy tay Diệp An lắc lắc, cô nàng có gương mặt trẻ con với hai má bầu bĩnh đáng yêu dù lớn hơn Diệp An một tuổi nhưng dáng vẻ bên ngoài nhìn thế nào cũng thấy nhỏ hơn cô. Hà Anh bám lấy Diệp An một hồi năn nỉ ỉ ôi:
- Đi nha, đi nha, không có nhiều người đâu, hơn nữa Duy Khánh đã mất công mời mà, cậu cũng hứa sẽ đi chơi cùng với tớ.
Diệp An động lòng nhìn cô ấy:
- Nhưng tớ không phải người của câu lạc bộ các cậu mà..
- Không sao, cũng có hai người rủ thêm bạn đi cùng, câu lạc bộ văn chỉ là đứng ra tổ chức thôi thành viên mời thêm bạn cũng không sao.
- Vậy được, tớ đi cùng cậu.
- Hoàn hảo! Để tớ báo với Duy Khánh.
"Khi đó nghĩ đến được đi chơi cùng cậu ấy tôi thực lòng rất mong chờ nhưng nếu thời gian quay trở lại, tôi nhất định sẽ không đồng ý với Hà Anh.."
Chỉnh sửa cuối: