Bài viết: 720 

Chương 1241: Thấy chết mà không cứu (4)
Lý Trác Gia hỏi lại, "Vì sao không tiếp công việc? Các người như thế nào biết cô ấy không có làm việc? Các ngươi hiểu biết cô ấy nhiều ít? Các người rốt cuộc có biết lượng công việc của cô ấy mỗi ngày là bao nhiêu không? Nhàn rỗi hai chữ há mồm liền tới sao? Tôi cảm thấy khi hỏi ra vấn đề này các người mới là thật sự nhàn đến hoảng."
"Vậy xin hỏi viện trưởng Lý, bác sĩ Giản gần đây đều đang bận rộn chuyện gì?"
"Bận rộn công việc của bệnh viện Lạc Hải Sâm chúng tôi từ trên xuống dưới, bận rộn nghiên cứu, yêu cầu tôi nhất nhất nói ra cho các người biết sao?" Lý Trác Gia hỏi lại.
Phóng viên lại hỏi, "Phân viện có phải đang tồn tại sự bao che dung túng cho Giản Nhất Lăng không?"
Lý Trác Gia lại một lần bị vấn đề của phóng viên hỏi mà cười, "Bao che tiền đề là cô ấy đã làm chuyện sai, có tội, xin hỏi bác sĩ Giản có làm sai chuyện gì sao? Không có làm sai chuyện thì nơi nào lại có sự bao che như vừa nói chứ?"
Cứ việc Lý Trác Gia đã đem mọi nói rõ ràng như vậy, những phóng viên này vẫn không dứt mà truy vấn.
Đồng thời còn có một bộ phận phóng viên đang ở trong phòng bệnh cách đó không xa phỏng vấn bệnh nhân và người nhà.
Bé gái kia ở trước màn ảnh cầu xin, "Em thật sự thật sự phi thường muốn bác sĩ Giản chữa bệnh cho mẹ em, bởi vì bọn họ đều nói kỹ thuật của bác sĩ Giản là tốt nhất, chỉ cần bác sĩ Giản chữa bệnh cho mẹ em, mẹ liền sẽ hoàn toàn bình phục. Em cùng em trai cũng chỉ có một người mẹ này, hy vọng bác sĩ Giản có thể giúp cho mẹ em được khỏe mạnh, chúng em khi trưởng thành sẽ kiếm rất nhiều rất nhiều tiền tới báo đáp bác sĩ Giản."
Sau đó bé gái lại hỏi phóng viên, "Anh chị, các người giúp chúng em cầu xin bác sĩ Giản được không? Mẹ của chúng em thật sự thật sự thực cần bác sĩ Giản hỗ trợ. Ba em nói, bác sĩ Giản chịu cứu mẹ, cơ hội sống sót của mẹ lớn hơn một chút, chúng em cũng chỉ có một người mẹ mà thôi."
Giọng nói của bé gái đáng yêu, bộ dáng ngoan ngoãn lại hiểu chuyện thập phần khiến cho người ta trìu mến.
Chuyện này lại càng làm cho nhiều người nguyện ý khuynh hướng về phía hai đứa nhỏ.
Vì thế các phóng viên tiếp tục đuổi theo Lý Trác Gia dò hỏi càng nhiều vấn đề, hy vọng có thể dựa vào sự giám sát của truyền thông, trợ giúp được cho hai đứa nhỏ.
Phí Khanh nhìn phóng viên bộ dáng truy vấn không thôi cùng bộ dáng Lý Trác Gia mệt mỏi ứng phó phóng viên, trong lòng mừng thầm.
Đây là kết quả cô ta muốn.
Cao hứng rất nhiều, Phí Khanh còn tính toán là người đầu tiên đem tất cả chuyện phát sinh ở nơi này hội báo cho tổng viện trưởng biết.
Trong khoảng thời gian này cô ta cùng tổng viện trưởng giao lưu học thuật phi thường vui sướng.
Phí Khanh cảm thấy quan hệ của mình cùng với tổng viện trưởng so với các đồng nghiệp khác trong bệnh viện là thân mật không ít.
Phân viện đã xảy ra chuyện như vậy, cô ta có nghĩa vụ báo cho tổng viện trưởng biết.
Bởi vì được Lý Trác Gia hỗ trợ, Giản Nhất Lăng rảnh rỗi hơn, đang xử lý công việc, hòm thư liền nhận được tin tức Phí Khanh phát lại đây.
Khác với những lần trước nội dung là thảo luận học thuật, nội dung hôm nay phát lại đây là về chuyện lần này.
Đối với email của đồng nghiệp thỉnh giáo về vấn đề học thuật, Giản Nhất Lăng đều sẽ trả lời tất cả.
Cô cũng thích cùng những người khác giao lưu học thuật, tham thảo vấn đề.
Cho nên trong khoảng thời gian này email của Phí Khanh một cái không rơi đều được trả lời.
Phí Khanh ở trong học thuật có một số giải thích xác thật là có chỗ độc đáo của cô ta, lúc trước Lý Trác Gia tuyển cô ta làm chủ nhiệm ngoại khoa phân viện cũng đúng là nhìn trúng tạo nghệ của cô ta trong học thuật.
Giản Nhất Lăng biểu tình bình tĩnh mà xem xong tin tức Phí Khanh gửi cho cô.
Lời trong lời ngoài của Phí Khanh muốn biểu đạt ý tứ rất đơn giản, chính là Giản Nhất Lăng tuy rằng có kỹ thuật, nhưng là tính cách không tốt, lại cấp bệnh viện trêu chọc tới phiền toái rất lớn, làm bại hoại thanh danh bệnh viện.
Giản Nhất Lăng trả lời email:
"Vậy xin hỏi viện trưởng Lý, bác sĩ Giản gần đây đều đang bận rộn chuyện gì?"
"Bận rộn công việc của bệnh viện Lạc Hải Sâm chúng tôi từ trên xuống dưới, bận rộn nghiên cứu, yêu cầu tôi nhất nhất nói ra cho các người biết sao?" Lý Trác Gia hỏi lại.
Phóng viên lại hỏi, "Phân viện có phải đang tồn tại sự bao che dung túng cho Giản Nhất Lăng không?"
Lý Trác Gia lại một lần bị vấn đề của phóng viên hỏi mà cười, "Bao che tiền đề là cô ấy đã làm chuyện sai, có tội, xin hỏi bác sĩ Giản có làm sai chuyện gì sao? Không có làm sai chuyện thì nơi nào lại có sự bao che như vừa nói chứ?"
Cứ việc Lý Trác Gia đã đem mọi nói rõ ràng như vậy, những phóng viên này vẫn không dứt mà truy vấn.
Đồng thời còn có một bộ phận phóng viên đang ở trong phòng bệnh cách đó không xa phỏng vấn bệnh nhân và người nhà.
Bé gái kia ở trước màn ảnh cầu xin, "Em thật sự thật sự phi thường muốn bác sĩ Giản chữa bệnh cho mẹ em, bởi vì bọn họ đều nói kỹ thuật của bác sĩ Giản là tốt nhất, chỉ cần bác sĩ Giản chữa bệnh cho mẹ em, mẹ liền sẽ hoàn toàn bình phục. Em cùng em trai cũng chỉ có một người mẹ này, hy vọng bác sĩ Giản có thể giúp cho mẹ em được khỏe mạnh, chúng em khi trưởng thành sẽ kiếm rất nhiều rất nhiều tiền tới báo đáp bác sĩ Giản."
Sau đó bé gái lại hỏi phóng viên, "Anh chị, các người giúp chúng em cầu xin bác sĩ Giản được không? Mẹ của chúng em thật sự thật sự thực cần bác sĩ Giản hỗ trợ. Ba em nói, bác sĩ Giản chịu cứu mẹ, cơ hội sống sót của mẹ lớn hơn một chút, chúng em cũng chỉ có một người mẹ mà thôi."
Giọng nói của bé gái đáng yêu, bộ dáng ngoan ngoãn lại hiểu chuyện thập phần khiến cho người ta trìu mến.
Chuyện này lại càng làm cho nhiều người nguyện ý khuynh hướng về phía hai đứa nhỏ.
Vì thế các phóng viên tiếp tục đuổi theo Lý Trác Gia dò hỏi càng nhiều vấn đề, hy vọng có thể dựa vào sự giám sát của truyền thông, trợ giúp được cho hai đứa nhỏ.
Phí Khanh nhìn phóng viên bộ dáng truy vấn không thôi cùng bộ dáng Lý Trác Gia mệt mỏi ứng phó phóng viên, trong lòng mừng thầm.
Đây là kết quả cô ta muốn.
Cao hứng rất nhiều, Phí Khanh còn tính toán là người đầu tiên đem tất cả chuyện phát sinh ở nơi này hội báo cho tổng viện trưởng biết.
Trong khoảng thời gian này cô ta cùng tổng viện trưởng giao lưu học thuật phi thường vui sướng.
Phí Khanh cảm thấy quan hệ của mình cùng với tổng viện trưởng so với các đồng nghiệp khác trong bệnh viện là thân mật không ít.
Phân viện đã xảy ra chuyện như vậy, cô ta có nghĩa vụ báo cho tổng viện trưởng biết.
Bởi vì được Lý Trác Gia hỗ trợ, Giản Nhất Lăng rảnh rỗi hơn, đang xử lý công việc, hòm thư liền nhận được tin tức Phí Khanh phát lại đây.
Khác với những lần trước nội dung là thảo luận học thuật, nội dung hôm nay phát lại đây là về chuyện lần này.
Đối với email của đồng nghiệp thỉnh giáo về vấn đề học thuật, Giản Nhất Lăng đều sẽ trả lời tất cả.
Cô cũng thích cùng những người khác giao lưu học thuật, tham thảo vấn đề.
Cho nên trong khoảng thời gian này email của Phí Khanh một cái không rơi đều được trả lời.
Phí Khanh ở trong học thuật có một số giải thích xác thật là có chỗ độc đáo của cô ta, lúc trước Lý Trác Gia tuyển cô ta làm chủ nhiệm ngoại khoa phân viện cũng đúng là nhìn trúng tạo nghệ của cô ta trong học thuật.
Giản Nhất Lăng biểu tình bình tĩnh mà xem xong tin tức Phí Khanh gửi cho cô.
Lời trong lời ngoài của Phí Khanh muốn biểu đạt ý tứ rất đơn giản, chính là Giản Nhất Lăng tuy rằng có kỹ thuật, nhưng là tính cách không tốt, lại cấp bệnh viện trêu chọc tới phiền toái rất lớn, làm bại hoại thanh danh bệnh viện.
Giản Nhất Lăng trả lời email: