Ngôn Tình [Dịch] Nàng Sao Có Thể Không Yêu Ta - Đáp Câu Thố

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi Mỹ Hương Lệ Duyên, 20 Tháng sáu 2025.

  1. Chương 20: Kết giới phá vỡ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vào một ngày đông của tháng Chạp mười ba, nàng đã nhận được thanh kiếm tốt nhất thiên hạ.

    Nhưng có lẽ bởi cái tên nàng đặt cho nó mang điềm chẳng lành. Mười Ba, Mười Ba, là chia ly, là ly tán.

    Thế nên, kể từ hôm đó, sư huynh liền bế quan tu luyện, đến khi xuất quan thì chẳng còn mỉm cười với nàng nữa.

    Thế nên, đến nay, thanh mười ba mà nàng yêu thích nhất, cũng là thanh kiếm duy nhất chưa từng ruồng bỏ nàng.. cũng gãy mất rồi.

    Trong màn sương ma dày đặc, hai đoạn gãy của thanh kiếm bị hất ra theo gió, phóng thẳng về phía Huyết Trận. Huyết Y Sứ chỉ còn cách trận một bước, sắc mặt lập tức biến đổi, vội vàng né tránh. Hắn ta tránh được tàn kiếm lao đến, nhưng thanh trường kiếm trong tay còn chưa kịp giơ lên thì đã đột ngột khựng lại giữa không trung.

    Hắn ta cúi đầu nhìn xuống, vẻ mặt không thể tin nổi, một bàn tay đã cắm xuyên qua lồng ngực hắn ta..

    "Sao có thể.." Máu đỏ tươi trào ra từ kẽ nứt của mặt nạ, nhỏ giọt lên cánh tay trắng mảnh đang xuyên qua ngực hắn ta.

    Cửu Vụ rút tay về. "Tí tách.. tí tách.." Từng giọt máu rơi xuống, nhuộm đỏ trường bào xám tro của Huyết Y Sứ, vẽ nên từng đường chảy ngoằn ngoèo như tranh thêu máu.

    Một kẻ khác từ lâu đã kinh hoảng bỏ chạy sau khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng ấy, biến mất không còn bóng dáng.

    Cửu Vụ buông cánh tay dính đầy máu đỏ xuống, từng giọt máu tựa hồng ngọc rơi lộp độp từ đầu ngón tay. Nàng thì thầm khe khẽ:

    "Bị các ngươi lãng phí quá nhiều thời gian rồi.. Sư huynh còn đang chờ ta.."

    Nói rồi, thân thể lảo đảo, nàng bước về phía trong thành..

    "Ký chủ à, ngay cả ta còn nhận ra, vậy mà người vẫn muốn tự lừa mình hay sao?" Hệ thống khẽ cất tiếng.

    Phố chợ đang huyên náo, bởi sự xuất hiện của Cửu Vụ mà phút chốc lặng im. Ngay sau đó, tiếng thét kinh hoàng vang lên, đám đông hoảng loạn bỏ chạy tứ phía.

    Cửu Vụ tựa như không nghe thấy lời hệ thống, cũng chẳng để tâm đến cảnh tượng trước mắt, chỉ thong thả bước tới quầy bán hoành thánh nơi cổng thành.

    Mấy đồng bạc dính máu được nàng đặt xuống mặt bàn. Ông lão bán hàng tay run rẩy, vội dùng giẻ bọc lấy bạc, chẳng dám thốt lời nào.

    "Ký chủ.." Hệ thống nhìn dáng vẻ như cái xác không hồn của Cửu Vụ, cuối cùng chỉ đành nuốt những lời định nói xuống.

    Nam chính vốn luôn mang lòng thương dân, ngày thường nếu phát hiện tà khí dày đặc như vậy, cho dù có mất hết tu vi cũng quyết không khoanh tay đứng nhìn, tất sẽ hạ sơn tra rõ. Thế nhưng hôm nay, hắn lại khác hẳn mọi khi, chỉ lặng lẽ ở lại trên đỉnh núi..

    Chuyện này.. hắn thật sự là không hay biết chút gì ư?

    Lúc còn ở trên đỉnh núi, nó cũng như Cửu Vụ, bị những ngày tháng ấm áp ấy che mờ đôi mắt. Đến giờ ngẫm lại, mới nhận ra có điều chẳng ổn.

    Cửu Vụ lặng lẽ đón lấy bát hoành thánh, bước chân hướng về ngọn núi quen thuộc nơi vùng ngoại thành. Có lẽ bởi thương thế trên người, nàng đi rất chậm, từng bước từng bước, chậm đến xót lòng..

    Tuyết bay trên trời đã ngừng, ánh chiều tà nghiêng nghiêng rọi xuống, nhuộm vàng hai bóng người đang đứng cạnh nhau nơi xa.

    "Kết giới.. vỡ rồi!"

    Nữ tử dung nhan yêu mị, giọng nói mang theo vài phần thích thú, quay đầu nhìn nam tử tuấn mỹ phía sau.

    Một động một tĩnh, lạnh lẽo cùng nóng rực, thoạt nhìn lại vô cùng xứng đôi.

    Huyễn Yêu khẽ cong môi đỏ: "Công tử không lo cho tiểu sư muội của mình sao? Mấy ngày nay ta ẩn mình trong bóng tối, thấy hai người các ngươi vui vẻ bên nhau lắm đấy."

    Trong mắt Huyền Ý rủ thấp thoáng qua một tầng hàn sương, nhưng khi ngẩng đầu lên thì vẻ mặt đã khôi phục như thường: "Chỉ là diễn trò mà thôi. Còn phải đa tạ cô nương ra tay tương trợ."

    Hắn vẫn luôn cho rằng mình hiểu rõ Cửu Vụ. Trong xương cốt nàng vốn mang theo sự lạnh nhạt và vô tình với thế gian, khác hẳn với bọn người tiên môn luôn căm ghét tà ác. Lần này hạ sơn, nếu nàng cảm thấy có nguy hiểm, tất sẽ chọn bảo toàn bản thân trước.

    Huyễn Yêu gật đầu: "Đi thôi, công tử đã có chốn dừng chân chưa?"

    [Làm sao để lừa hắn đi cùng ta đây? Vài ngày nữa trăng sẽ khuyết, đến khi đó lại có thể gặp ca ca rồi. Ca ca mà thấy kẻ mang kiếm cốt, nhất định sẽ rất vui mừng.]

    Huyền Ý khẽ nhếch môi, ngữ điệu mang ý vị sâu xa: "Tại hạ đã mất linh lực, không biết cô nương có thể cho tá túc vài ngày chăng?"

    Huyễn Yêu ngây người nhìn nụ cười nhàn nhạt nơi khoé miệng hắn.

    Thế gian đều đồn thiếu chủ tiên môn này thanh lãnh như thần tiên, mà nay vị thần tiên ấy khẽ mỉm cười, quả thật khiến lòng người chao đảo. Đến nàng cũng suýt chút nữa không nỡ hạ thủ đoạt kiếm cốt của hắn..

    Hệ thống đầy lo lắng nhìn sang Cửu Vụ, nhưng lại phát hiện ánh mắt nàng không đặt trên hai người nọ, mà dừng lại nơi người tuyết to lớn trước cửa động.

    Toàn thân người tuyết lồi lõm, hai quả cầu tuyết làm mắt cũng méo mó chẳng đều, đá dùng làm con ngươi thì dị dạng, không có mũ, đầu trọc lốc, khăn lụa xám quấn quanh cổ vón cục lại, xám xịt, vừa xấu xí vừa buồn cười.

    Thật giống.. chúng ta.

    Đầu ngón tay Cửu Vụ buông lơi, bát hoành thánh còn ấm rơi xuống đất, làn hơi trắng mờ như khói lập tức bị gió lạnh thổi tan.

    Nàng xưa nay không sợ lạnh, vậy mà lúc này, cái rét lại như đâm vào tận xương tủy.

    Nàng nhìn về phía chàng trai đang mỉm cười với nữ chính, đến lúc này mới chợt hiểu ra, nụ cười mà nàng đã dùng hết tâm tư mưu toan, hết thảy thủ đoạn để mong được thấy, thật ra rất đơn giản.

    Chỉ cần.. đổi một người mà thôi.

    Cửu Vụ lặng lẽ bật cười, những ngày nàng từng coi như giấc mộng đẹp, những ngày vui vẻ nhất trong đời nàng..

    Thì ra chỉ là, để hắn khiến nàng hạ phòng bị, để hôm nay có thể dễ dàng đẩy nàng đi xa.

    Nàng đã tưởng.. nàng vẫn luôn cho rằng..

    Cửu Vụ chậm rãi ngồi thụp xuống, thanh tàn kiếm trong tay rơi xuống, cắm vào mặt tuyết lẫn nước súp hoành thánh đổ tràn nhếch nhác.

    Hệ thống hé môi, nhưng giờ phút này, nó biết dù nói gì cũng chỉ là vô ích.

    Bị giam trong huyết sát trận nàng cũng chưa từng rơi lệ, giữa lằn ranh sinh tử cũng không rơi lệ, ngay cả lúc sa vào tâm ma, biết rõ bản thân không thể quay đầu nữa, vẫn chưa từng khóc..

    Thế mà khi tàn kiếm rơi xuống, từng giọt lệ trong suốt cũng lặng lẽ rơi theo.

    "Sư huynh của ta.. sẽ không trở về nữa."

    Nó chưa từng thấy nàng tuyệt vọng đến vậy. Nàng ôm lấy tuyết, bông tuyết rơi qua kẽ tay nàng, đậu trên tàn kiếm, như thứ ánh sáng nàng cố sức níu giữ, cuối cùng vẫn từng chút bị rút sạch..

    Huyễn Yêu và Huyền Ý vừa xoay người, vừa bước ra khỏi kết giới, đã lập tức đối diện một đôi mắt đen kịt bình thản đến đáng sợ.

    "Sư huynh thật sự rất vui vẻ đấy."

    Cửu Vụ mỉm cười, dịu dàng như gió xuân.

    Huyền Ý khựng lại, nghe tiếng nói quen thuộc ấy mà gương mặt không hề hiện chút luống cuống hay chột dạ.

    Khi ánh mắt hắn rơi vào y phục rách nát và những vết thương dữ tợn trên người nàng, tim hắn như bị bóp nghẹt, hô hấp cũng khựng lại.

    Huyễn Yêu thầm kêu không ổn. Ma khí trên người Cửu Vụ thậm chí còn nồng đậm khủng khiếp hơn cả lần trước!

    Trong lòng nàng nghĩ, nếu hôm nay không thể mang Huyền Ý đi, e rằng sau này sẽ chẳng còn cơ hội nữa.

    Huyễn Yêu bước lên chắn trước mặt Huyền Ý: "Công tử mau đi, ta cản nàng lại!"

    Ai ngờ lời còn chưa dứt, người phía sau đã như bị cố định tại chỗ, đôi mắt hẹp dài gắt gao nhìn chằm chằm vào nữ ma đầu trước mặt.

    "Thật đúng là.. hoạn nạn có nhau." Cửu Vụ vừa vỗ tay, vừa cười, ý cười rét buốt như băng.

    Tim Huyễn Yêu đập dồn dập, bản năng sinh tồn của yêu tộc khiến nàng ta lập tức muốn xoay người bỏ chạy.

    Nhưng bước chân còn chưa kịp nhấc lên, trước mắt đã tối sầm, chỉ thấy bóng dáng kia chợt lóe, chớp mắt đã xuất hiện ngay trước mặt nàng ta! Một làn khói đen chớp qua, chờ nàng hoàn hồn lại thì thân thể đã bị nhấc bổng lên không trung, lơ lửng giữa vách đá!

    Cổ bị bóp chặt đến nghẹt thở, Huyễn Yêu hoảng loạn nhìn Cửu Vụ, ra sức giãy giụa.

    "Lần trước ngươi nói dối. Tỷ tỷ à, người có biết, kẻ nói dối.. thì phải bị trừng phạt không?"

    Khóe môi Cửu Vụ khẽ nhếch lên.

    Huyễn Yêu thấy tim mình chìm thẳng xuống đáy vực. Nàng ta nhớ ra rồi, lần trước nàng ta đã nói..

    Nàng ta sẽ không bao giờ lại gần thiếu chủ tiên môn kia nữa.

    Chính là như thế, mới có thể thoát được ngay dưới mí mắt của Cửu Vụ.

    "Không.. không, ta sai rồi, khụ khụ, cầu xin ngươi, dưới vực này là Vô Tận chi hà, ngươi đừng giết ta.. tha cho ta một mạng, ta không dám nữa.." Nơi khoé mắt Huyễn Yêu rơi xuống từng giọt lệ, cổ họng bị kìm chặt tựa như có lưỡi dao cắt ngang, đau rát đến mức bỏng cháy.

    Vô Tận chi hà, là dòng sông xuyên suốt tam giới, kéo dài vạn năm, không dung chứa sinh linh còn sống.

    "Cửu Vụ."

    Nghe thấy giọng của Huyền Ý, nàng không như mọi khi mà lên tiếng đáp lại. Nàng chỉ lạnh lùng nhìn Huyền Yêu, trông thấy nữ tử ấy như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng mà ra sức dùng ánh mắt cầu khẩn nhìn về phía Huyền Ý.

    Huyễn Yêu điên cuồng ra hiệu cho Huyền Ý, chỉ tiếc rằng thiếu chủ tiên môn kia như thể hồn phách đã lạc mất, đôi mắt đỏ hoe chỉ chăm chăm rơi xuống thân ảnh tiều tuỵ của sư muội mình.

    Cửu Vụ cảm nhận được tay áo bị người kéo lấy, nàng khẽ bật cười.

    Ngón tay mảnh khảnh nhẹ lướt qua gương mặt khiến nàng từng mê muội kia, một vết thương mảnh đỏ máu hiện lên nơi má trái Huyền Ý.

    "Sư huynh, không nỡ sao?"

    Lông mi Huyền Ý khẽ run, chậm rãi mở miệng: "Không thể giết người."

    Lời này, nếu là trước kia, Cửu Vụ có lẽ vì muốn lấy lòng hắn mà sẽ thu tay lại.

    Nhưng hiện tại-

    Ánh mắt nàng loé lên tia khát máu: "Sư huynh quả là lòng dạ từ bi. Huynh không muốn ta giết người, lại cùng nàng thông đồng, toan tính đưa ta vào Huyết Sát trận. Sao? Sư huynh giờ lại dùng ánh mắt ấy nhìn ta, lại muốn giả vờ dịu dàng, lừa ta buông tay tha cho nàng ta sao?"

    Huyễn Yêu vẫn còn đang ôm hy vọng Huyền Ý sẽ mở lời ngăn cản Cửu Vụ.

    Nào ngờ đến khi nghe thấy hai chữ "Huyết Sát trận", ánh mắt Huyền Ý chợt lạnh, sát ý như đao lướt qua nàng ta. Trong khoảnh khắc đó, Huyễn Yêu chỉ cảm thấy bản thân không phải đang cận kề cái chết.. mà là đã chết rồi.

    "Sư huynh muốn ta tha cho nàng, cũng được," Cửu Vụ mỉm cười, "Chi bằng, ngay trước mặt nàng ta, hôn ta đi."

    Lời vừa dứt, môi nàng liền bị chặn lại.

    Huyền Ý giữ lấy sau cổ Cửu Vụ, đầu ngón tay khi chạm đến lớp máu lạnh lẽo thì hơi rụt lại, lông mi khẽ run, ánh mắt rối loạn không rõ ý vị.

    Huyễn Yêu trừng lớn mắt nhìn Huyền Ý chủ động hôn Cửu Vụ, trong đáy mắt lướt qua một tia kỳ quái. Không biết có phải ảo giác hay không, nàng ta luôn có cảm giác hành động này.. chẳng phải vì muốn cứu nàng ta.

    Bị khí lạnh bao phủ, ánh mắt Cửu Vụ tối sầm, sát ý càng thêm thâm trầm.

    Nàng đẩy Huyền Ý ra, ánh mắt lướt qua đôi môi đỏ tươi của hắn, vai run lên không ngừng.

    Nàng suýt nữa bật cười thành tiếng, thật đúng là làm khó hắn rồi. Vì cứu lấy nữ chính, hắn lại có thể nhẫn nhịn đến mức, trước mặt người mình không ưa, mà hôn lên môi người ấy.

    Cửu Vụ liếc nhìn Huyễn Yêu, lúc này đối phương đã chẳng còn sức vùng vẫy, gương mặt vì nghẹt thở mà đỏ bừng cả lên.

    Nàng nhìn vào ánh mắt van xin kia, hơi cong khoé môi, nụ cười dịu dàng vô hại.

    Ngay khoảnh khắc Huyễn Yêu tưởng mình sắp được tha mạng, giọng nói dịu dàng ấy lại vang bên tai, mang theo chút hồn nhiên, nhưng chất chứa tàn nhẫn:

    "Tỷ tỷ đừng lo, đợi ta chơi chán hắn rồi.. sẽ đưa hắn xuống dưới bầu bạn với tỷ."

    Cửu Vụ mỉa mai liếc nhìn Huyền Ý, người đang trầm mặc đứng đó, dưới ánh mắt hắn dõi theo, nàng chậm rãi buông lỏng tay khỏi cổ Huyễn Yêu..
     
  2. Chương 21: Tẩu hỏa nhập ma

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Hanna23Maingoclinh thích bài này.
  3. Chương 22: Làm chó

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Maingoclinh thích bài này.
  4. Chương 23: Hành hạ

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Hanna23Maingoclinh thích bài này.
  5. Chương 24: Ghen

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Hanna23Maingoclinh thích bài này.
  6. Chương 25: Tân nương chết

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Hanna23Maingoclinh thích bài này.
  7. Chương 26: Chạm mặt

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Hanna23 thích bài này.
  8. Chương 27: Lãng quên

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Hanna23 thích bài này.
  9. Chương 28: Hiểu lầm

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Hanna23 thích bài này.
  10. Chương 29: Khôi phục linh vực

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
    Hanna23 thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...