

Lòng người như biển sâu không thấy đáy. Người hỏi rằng ta có thương người không? Giống như bắt ta dùng tay không nắm chặt lấy nước biển
Lòng ta chỉ là cơn sóng lênh đênh trên mặt biển, mạnh mẽ bao bọc lấy lòng biển tĩnh lặng. Ta nổi loạn còn người lặng im, dung hòa nhưng không thể nhìn thấu lòng nhau.
BÀI HÁT: ĐÁY BIỂN
LỜI HOA:
散落的月光 穿過了雲
躲著人群 鋪成大海的鱗
海浪打濕白裙 試圖推你回去
海浪清洗血跡 妄想溫暖你
往海的深處聽 誰的哀鳴在指引
靈魂沒入寂靜 無人將你吵醒
你喜歡海風鹹鹹的氣息
踩著濕濕的沙礫
你說人們的骨灰應該撒進海裹
你問我死後會去哪裹
有沒有人愛你
世界能否不再
總愛對涼薄的人扯著笑臉
岸上人們臉上都掛著無關
人間毫無留戀 一切散為煙
散落的月光 穿過了雲
躲著人群 溜進海底
海浪清洗血跡 妄想溫暖你
靈魂沒入寂靜 無人將你吵醒
你喜歡海風鹹鹹的氣息
踩著濕濕的沙礫
你說人們的骨灰應該撒進海裹
你問我死後會去哪裹
有沒有人愛你
世界已然將你拋棄
總愛對涼薄的人扯著笑臉
岸上人們臉上都掛著無關
人間毫無留戀 一切散為煙
來不及 來不及
你曾笑著哭泣
來不及 來不及
你顫抖的手臂
來不及 來不及
無人將你打撈起
來不及 來不及
你明明討厭窒息
LỜI DỊCH:
Ánh trăng tản mát chiếu rọi bóng mây
Lẫn trốn chốn đông người
Hòa vào vây cá dưới đại dương
Sóng biểm nhuộm ướt tà váy trắng
Muốn người quay trở về
Sóng biển hòa tan vết máu
Vọng tưởng cho người hơi ấm
Lắng nghe sâu trong lòng biển
Tiếng ai đó rên rỉ dẫn lối
Linh hồn chìm vào tĩnh lặng
Không ai đánh thức người
Người thích hơi thở lẫn trong gió biển
Dẫm lên bờ cát ướt đẫm
Người nói tro cốt vốn nên chìm vào lòng đại dương
Người hỏi ta sau khi chết sẽ đi về đâu
Có ai yêu người không
Thế giới có thể dừng
Đừng tươi cười với kẻ bạc bẽo nữa không
Trên bờ mọi người đều mang gương mặt giả tạo
Chỉ tiếc nhân gian này
Tất cả đều tan thành mây khói
Lòng ta chỉ là cơn sóng lênh đênh trên mặt biển, mạnh mẽ bao bọc lấy lòng biển tĩnh lặng. Ta nổi loạn còn người lặng im, dung hòa nhưng không thể nhìn thấu lòng nhau.
BÀI HÁT: ĐÁY BIỂN
LỜI HOA:
散落的月光 穿過了雲
躲著人群 鋪成大海的鱗
海浪打濕白裙 試圖推你回去
海浪清洗血跡 妄想溫暖你
往海的深處聽 誰的哀鳴在指引
靈魂沒入寂靜 無人將你吵醒
你喜歡海風鹹鹹的氣息
踩著濕濕的沙礫
你說人們的骨灰應該撒進海裹
你問我死後會去哪裹
有沒有人愛你
世界能否不再
總愛對涼薄的人扯著笑臉
岸上人們臉上都掛著無關
人間毫無留戀 一切散為煙
散落的月光 穿過了雲
躲著人群 溜進海底
海浪清洗血跡 妄想溫暖你
靈魂沒入寂靜 無人將你吵醒
你喜歡海風鹹鹹的氣息
踩著濕濕的沙礫
你說人們的骨灰應該撒進海裹
你問我死後會去哪裹
有沒有人愛你
世界已然將你拋棄
總愛對涼薄的人扯著笑臉
岸上人們臉上都掛著無關
人間毫無留戀 一切散為煙
來不及 來不及
你曾笑著哭泣
來不及 來不及
你顫抖的手臂
來不及 來不及
無人將你打撈起
來不及 來不及
你明明討厭窒息
LỜI DỊCH:
Ánh trăng tản mát chiếu rọi bóng mây
Lẫn trốn chốn đông người
Hòa vào vây cá dưới đại dương
Sóng biểm nhuộm ướt tà váy trắng
Muốn người quay trở về
Sóng biển hòa tan vết máu
Vọng tưởng cho người hơi ấm
Lắng nghe sâu trong lòng biển
Tiếng ai đó rên rỉ dẫn lối
Linh hồn chìm vào tĩnh lặng
Không ai đánh thức người
Người thích hơi thở lẫn trong gió biển
Dẫm lên bờ cát ướt đẫm
Người nói tro cốt vốn nên chìm vào lòng đại dương
Người hỏi ta sau khi chết sẽ đi về đâu
Có ai yêu người không
Thế giới có thể dừng
Đừng tươi cười với kẻ bạc bẽo nữa không
Trên bờ mọi người đều mang gương mặt giả tạo
Chỉ tiếc nhân gian này
Tất cả đều tan thành mây khói