Bạn được Hoa Vô Sắc mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
125,291 ❤︎ Bài viết: 10157 Tìm chủ đề
3838 5
Kiếm tiền
Mạnh Thăng đã kiếm được 38380 đ
Chào mừng các bạn quay trở lại với Game Show - Ai Là Nhà Tâm Lý Tài Ba?

Để tiếp tục chương trình, mình xin tiếp tục gửi đến các bạn game thủ câu hỏi tuần này.

Trong cuộc sống này, không chỉ con người chúng ta mà bất cứ sinh vật sống nào trên Trái Đất đều phải trải qua chuyện sinh tử. Đã có sinh ra thì cũng phải có lúc chết đi. Đó là quy luật bất biến bao đời nay của giới tự nhiên. Thế nhưng, điều mà chúng ta luôn trăn trở rằng, khi chết đi thì sẽ thế nào, liệu mình sẽ gặp ai, được đưa lên thiên đàng hay đày xuống địa ngục. Và chính vì những ý nghĩ như thế nên con người ta lại thèm sống hơn bao giờ hết. Vậy thì, câu hỏi của tuần này mình muốn hỏi các bạn chính là

Theo các bạn, cái chết có đáng sợ hay không?

Hãy bình luận câu trả lời của bạn ở dưới và đừng quên đánh giá 5 sao cho gameshow cũng như câu hỏi nhe!
 
Last edited by a moderator:
6,318 ❤︎ Bài viết: 156 Tìm chủ đề
Theo mình thì cái chết không đáng sợ. Bởi nếu đã được sinh ra thì phải chấp nhận chuyện mình sẽ chết vào một ngày nào đó. Đó là quy luật tự nhiên rồi.

Trong vài trường hợp, nếu có thể an nhiên chấp nhận quy luật sinh tử và đã sống một đời đáng sống thì cái chết sẽ rất nhẹ nhàng. Nhưng nếu bản thân còn quá nhiều việc chưa hoàn thành, còn tiếc nuối, chưa an tâm về nhiều thứ thì người ta sẽ thấy sợ chết.

Trong một số trường hợp đặc biệt, cái chết được xem như là một cách giải thoát để con người ta cảm thấy bớt đau khổ. Như trường hợp của ca sĩ, diễn viên Sulli, cô ấy là nạn nhân của những bình luận ác ý trên mạng. Dù đã cố gắng đấu tranh nhưng không ai lắng nghe, lại thêm áp lực tâm lý nặng nề từ căn bệnh trầm cảm nên việc lựa chọn cái chết là cách giải thoát (dù có phần tiêu cực).

Đối với những người bình thường như chúng ta, khi còn sống thì hãy cố hoàn thành những khát vọng, những mục tiêu của cuộc đời và xem cái chết là một điều tất yếu để ra đi thật thanh thản.
 
37 ❤︎ Bài viết: 3 Tìm chủ đề
Đối với mình cái chết đáng sợ đó ạ. Con người sẽ phải trải qua Sinh- lão- bệnh- tử cả. Nhưng đối với mình, ai sinh ra cũng sẽ có nhiệm vụ, thiên chức và mong muốn, ước mơ, hoài bão. Vì vậy, cái chết là sự chấm hết ước mơ, hoài bão đó. Nhìn những đứa bé bị bệnh hiểm nghèo, ta lại càng thấy sự khao khác được sống. Những những cặp vợ chồng cùng nhìn nhau già nua nhưng vẫn hạnh phúc, tỏa ra sự tích cực đó, ta lại càng khao khát sống. Ai cũng có những những múc tiêu riêng của mình trên đường đời, ta lại càng được phải đấu tranh để được sống. Nên mình nghĩ phải cố gắng sống, đừng cố nghĩ đến cái chết nha.

Đây là suy nghĩ của cá nhân mình thôi ạ. Nên mọi người đọc vui vẻ nha.

"Lan tỏa tích cực và nhận những điều tích cực"

Mango
 
14,017 ❤︎ Bài viết: 337 Tìm chủ đề
Theo mình cái chết có đáng sợ không tùy thuộc vào nhiều yếu tố, như tuổi tác, cách nó đến chẳng hạn.

Lúc còn bé, cái chết với mình là cái gì đó rất đáng sợ, chỉ có người giả vờ dọa vài câu thôi là đã khóc bù lu bù loa rồi. Nhưng khi lớn lên, cái chết làm mình cảm thấy tiếc hơn là sợ. Tuổi trẻ còn dài, chưa thể khám phá hết những thứ tươi đẹp, chưa sống hết mình, chết đi thật sự là hoài phí.

Với những người đến tuổi trung niên hay đã già xung quanh mình, chết với họ đơn giản là ngủ không dậy nữa thôi. Dường như càng lớn, người ta cũng dần chấp nhận cái chết là một điều tự nhiên.
 
53,875 ❤︎ Bài viết: 784 Tìm chủ đề
Cái chết có đáng sợ hay không?

Có chứ sao không.

Nếu không đáng sợ thì thiên tai, dịch bệnh người ta cầu cứu làm gì. Bất kỳ ai cũng đều sợ chết cả, ngay cả động vật cũng sợ chết huống hồ là con người. Ngoại trừ những người có tư tưởng tiêu cực mới tìm đến cái chết thôi.

Mình nhớ có một lần nghe một đoạn video của một vị sư thầy giảng về phật giáo. Ông có nói một điều mà mình rất tâm đắc, ông nói: "Các vị lúc nào cũng niệm phật, cầu nguyện được phật rước về cực lạc. Nhưng giả sử bây giờ ông phật xuất hiện nói" Ừ. Để ta tiếp độ "một cái, đảm bảo các vị chạy mất dép. Còn không thì sẽ hô khoan khoan để con về sắp xếp mọi thứ cái đã. Đâu ai chịu đi liền. Tôi cũng vậy thôi!" Tuy rằng đó điều đó vị sư thầy đó nói để cho không khí bớt căng thẳng nhưng nó lại là sự thật hiển nhiên, "tu còn sợ chết huống hồ chi ai".

Bởi thế, bản thân mình thật sự thấy cái chét rất đáng sợ. Nhưng mà, dù sợ thế nào thì cuối cùng nó cũng sẽ đến thôi, đâu ai có thể tránh khỏi. Vậy nên, thay vì suốt ngày lo sợ bắt an, rằng không biết khi nào mình chết và chết như thế nào. Thì tại sao ta không tranh thủ lúc đang còn được sống đây mà sống thật tốt, thật vui vẽ, thật ý nghĩa. Để khi một ngày nào đó ta ngủm củ tỏi rồi thì sẽ không phải tiếc nuối nhỉ?

Có lẽ có người sẽ nói, "chết rồi thì biết gì nữa mà tiếc với không tiếc". Xin thưa rằng, mình chết nhưng vẫn còn con cháu, người thân chúng ta tồn tại mà. Họ vẫn tiếp tục sống và hưởng cái tiếng của chúng ta để lại đấy thôi. (Mà mùi tỏi thơm hay hôi thì còn tùy vào mỗi người thưởng thức nhé! Ha ha ha)
 
102 ❤︎ Bài viết: 9 Tìm chủ đề
Cái chết có đáng sợ hay không, còn tuỳ vào tâm lý mỗi người vào thời điểm chạm đến nó.

*Trước khi phân ra từng trường hợp thì mình xin khẳng định, cái chết là điểm kết thúc của một kiếp người, nó nằm trong vùng gọi là bóng tối trong vòng bát quái.

- Trường hợp 1: Khi họ đang đứng ở vùng ánh sáng, họ sẽ sợ cái chết

+ Khi đứng ở vùng ánh sáng nghĩa là cuộc sống đối với họ là ánh sáng, dù đôi khi vẫn sẽ có những bóng tối, tổn thương, nhưng lúc này bóng tối chưa hoàn toàn chiếm ưu thế, cho nên họ mong muốn và hướng về ánh sáng, đó là mong muốn được trải nghiệm thêm cuộc sống này. Nếu cuộc sống của họ viên mãn và họ đã yên tâm mọi thứ, có nhiều người nói họ có thể yên tâm ra đi mà không sợ hãi, nhưng mình khẳng định, họ CÓ SỢ, yên tâm không có nghĩa là họ không muốn sống nữa đâu, chỉ là nỗi sợ của họ ở mức nhẹ nhàng hơn thôi.

+ Mình từng nghe 1 câu trong 1 bộ phim thời phong kiến, trên đời này có 3 chuyện không thể tin: 1 là trẻ con nói không muốn lớn, 2 là cô nương nói không muốn lấy chồng (ý này đúng với người con gái thời phong kiến), 3 là người già nói không muốn sống nữa. Nếu như không gặp bất kì những tổn thương gì đặc biệt, thì từ tận sâu bên trong họ vẫn luôn mong muốn những điều đó, mong muốn được công nhận, được mưu cầu hạnh phúc, được tiếp tục trải nghiệm.

- Trường hợp 2: Khi họ đang đứng ở vùng bóng tối, họ đồng bộ với bóng tối, họ không sợ cái chết

+ Khi đứng ở bóng tối, tất nhiên họ sẽ hướng về bóng tối một cách tự nguyện mà không sợ hãi. Nếu có % chưa chính xác thì cũng là vì trong họ vẫn còn 1 ít ánh sáng, chung quy họ vẫn bị bóng tối lấn át.

+ Khi họ đã chìm trong bóng tối quá nhiều, quy luật âm dương cần có sự cân bằng, ánh sáng chỉ xuất hiện khi bóng tối đạt đến cực đại, và tận cùng của bóng tối, chưa phải là việc tổn thương hay làm hại người khác, mà chính là việc vứt bỏ hoàn toàn chính bản thân mình.

+ Trường hợp của các nghệ sĩ Hàn Quốc tự tử, chính là kiểu này. Đầu tiên họ vứt bỏ bản thân ở mức độ nhẹ khi quá để ý đến những lời nói của người khác, họ không nhấn mạnh sự khẳng định đến từ chính bản thân mà vô tình để cho lời nói của người khác nói thay chính mình, họ đã vứt bỏ bản thân từ khoảnh khắc đó rồi. Tự tử chính là hành động biểu thị mức độ vứt bỏ bản thân, chìm trong bóng tối của họ mà thôi.

[Đứa trẻ bên trong của họ thiếu đi sự yêu thương, quan tâm, lắng nghe từ chính bản thân họ. Cái gì thiếu thì sẽ đi tìm. Cho nên nó đi tìm sự yêu thương, quan tâm, lắng nghe từ người khác, và họ phụ thuộc vào những điều đó từ người ngoài. Việc này là tình hình chung của giới trẻ hiện nay, mong cầu người yêu, mong cầu người khác yêu thương mình, lắng nghe, quan tâm mình, mà quên việc ngồi lại với bản thân, tâm sự lắng nghe bản thân, chúng ta không cho đứa trẻ những điều đó thì làm sao nó tin là nó được chính bản thân mình được yêu thương?

+ Cái chết tự tử là hệ quả từ việc vứt bỏ bản thân, là sự trốn chạy, nó không phải sự giải thoát! Họ không muốn từ bỏ mong muốn có được sự yêu thương, công nhận, quan tâm từ người ngoài, nhưng họ lại không thể có nó, họ càng không muốn chấp nhận sự thật, họ nảy sinh tâm lý trốn chạy sự thật. Nếu như tiếp tục sống, họ sẽ luôn bị nhắc phải đối diện với sự thật đó, lúc này chuyện chấp nhận đối với họ còn đáng sợ hơn vứt bỏ bản thân, vì họ vốn vứt bỏ bản thân từ lâu rồi, họ chỉ còn trông chờ vào tình yêu thương của người khác, chấp nhận là mất đi tất cả. Cho nên họ không chấp nhận, mà chọn con đường trốn chạy, ở nơi nào đó mà họ không còn phải đối mặt với việc phải chấp nhận là mình mất tất cả, và..
 
Last edited by a moderator:
210 ❤︎ Bài viết: 4 Tìm chủ đề
Chết rất đáng sợ nếu như bạn vẫn còn nhiều vấn vương với đời. Con người sống trên đời ai cũng có ít nhiều điều vương vấn với đời. Đó có thể là ước mơ, là khát vọng, là những trải nghiệm chưa từng được trải, những kỷ niệm đã qua đi, những việc cần làm, những điều nhỏ nhặt trong cuộc sống.. Bạn càng có nhiều điều vương vấn với cuộc sống, bạn càng sợ hãi cái chết và ngược lại.
 
12,830 ❤︎ Bài viết: 429 Tìm chủ đề
Mình nghĩ mọi vật trên đời đều có hạn sử dụng.

Nếu đã vậy thì cứ bình thản mà đón nhận thôi, dù muốn hay không muốn chúng ta cũng không thể thay đổi được việc sinh tử.

Thay vì lo sợ đáng sợ hay không đáng sợ, thì nên xem mình đã học được gì từ cuộc sống này, bởi lẽ ai cũng có một cuộc đời duy nhất, nên trân trọng nó là được.

Ở đây không khuyến khích các bạn thụ động thờ ơ với cái chết mà chúng ta hãy đón nhận như một lẽ diễn nhiên, vì một ngày nào đó cũng phải ra đi.

Vậy hãy sống như thế nào cho thật ý nghĩa mỗi ngày, vậy thì sẽ không phải ra đi trong sự hối tiếc.
 
208 ❤︎ Bài viết: 14 Tìm chủ đề
Theo mình thấy cái chết đáng sợ cũng có trường hợp:

Trường hợp 1: Nó không đáng sợ với những người hiểu ra nó, vòng tuần hoàn "sinh, lão, bệnh, tử" ai cũng sẽ và phải trải qua, nên sống tốt, không ân hận với đời thì chết là chuyện bình thường.

Trường hợp 2: Là những người vẫn còn vương vấn và chưa thật sự muốn chết thì cái chết sẽ cực kì đáng sợ nếu nó đến với họ.

Trường hợp 3: Là những người chết mà lí do hơi nhạt nhẽo, như chết vì nợ, chết vì tình, chết vì quá chán đời.. Thì trường hợp này mình nghĩ là tùy người và lí do để mà sợ.
 
22 ❤︎ Bài viết: 2 Tìm chủ đề
Theo mình cái chết có đáng sợ hay không thì còn tuỳ vào tâm lý, tuổi tác.. của người đó nữa. Và mình sẽ chia nó ra làm vài trường hợp nha.

Trường hợp 1: Người đó đã chuẩn bị tâm lý chết. Theo mình thì trường hợp này thường áp dụng vào những con người bị bệnh nan y hay người già là phần lớn. Tuy nhiên những anh chị bộ đội, bác sĩ.. cũng được mình đặt vào trường hợp này nha.

+ Những con người bị bệnh nan y và người già thì mình nghĩ họ ban đầu rất sợ chết. Nhưng dần dần họ sẽ chấp nhận cái chết và dùng thái độ bình thường, tuyệt vọng, thờ ơ.. với nó. Vì những con người như họ đặc biệt là những người bị bệnh nan y thường sẽ biết được mình chết như thế nào và vào khoảng thời gian nào. Cho nên dù sợ dù không muốn thì họ vẫn phải chấp nhận nó thôi. Mình nghĩ người già sẽ không sợ cái chết hơn những người bệnh nan y. Vì họ đã sống đủ lâu và họ hiểu được sinh, tử, bệnh, lão.

+ Những quân nhân, bác sĩ.. thì mình họ cũng sợ chết. Nhưng mình nghĩ lòng dũng cảm, trách nhiệm tâm, lòng thương người.. của họ lớn hơn cái sợ tử vong của họ nhiều. Vì sao mình nghĩ thế thì lịch sử Việt Nam hào hùng và cuộc chiến chống Covid 19 ngày nay chính là minh chứng rõ ràng nhất. Đầu tiên là lịch sử Việt Nam ta đã ghi rõ những vị anh hùng dù biết rõ là mình sẽ chết nhưng họ vẫn lao đầu vào chiến trường không có mắt để bảo vệ nền độc lập tự do cho nước nhà. Chị Võ Thi Sáu dù bị tra tấn dã man vẫn khiên quyết không mở miệng nói một lời về quân tình dù chị biết mình sẽ chết đi nữa. Đại tướng Trần Bình Trọng trước khi chết đã nói: "[COLOR=rgb(32, 33, 34) ]Ta thà làm quỷ nước Nam, chứ không thèm làm vương đất Bắc. Ta đã bị bắt thì có một chết mà thôi, can gì mà phải hỏi lôi thôi". Như thế ta có thể thấy tinh thần kiên cường không sợ chết của họ. Trong đại dịch những quân y, bác sĩ, quân nhân là tuyến đầu phòng chống dịch bệnh. Họ biết rất rõ ràng làm như thế thì họ là những người có nguy cơ cao phải đối mặt với cái chết nhưng họ vẫn không ruồng bỏ trách nhiệm của mình. Mà ngược lại họ tích cực dùng hết sức của mình để phong tránh dịch. Còn rất nhiều trường hợp khác mà các anh chiến sĩ liều chết để cứu người dân. Như trong các thiên tai, các anh bộ đội đã liều mạng cứu nhân dân trong dòng nước chạy siết, trong khu vực sạt lỡ.. Chính vì vậy theo mình những con người quân nhân, bác sĩ.. họ vừa sợ chết mà họ cũng không sợ chết. Vì trong họ có quá nhiều thứ khiến họ không sợ cái chết.

Trường hợp 2: Là những con người chết do chính tay họ tạo thành. Đây là những con người tự vẫn. Theo mình thì hành động tự sát thường đã được ấp ủ lâu ngày hoặc đó chỉ là ý tưởng bất chợt.

+ Trong tình huống ý nghĩ tự sát đã được ấp ủ lâu ngày thì mình nghĩ những con người này sẽ không sợ chết. Vì cái gì cũng có nguyên nhân của nó cả. Có lẽ cuộc sống đối với họ chính là địa ngục và cái chết chính là sự giải thoát duy nhất của họ. Tình huống này thường sảy ra bởi những lí do như họ là nạn nhân lâu dài của bạo lực học đường, bạo lực gia đình. Và đặc biệt là bạo lực internet với những nạn nhân là người nổi tiếng chiếm phần lớn. Biết bao người đã tự sát vì bị bạo lực internet mình nghĩ mọi người rất rõ.

+ Trong tình huống ý nghĩ tự sát chỉ là ý nghĩ bất chợt. Thì mình nghĩ những con người này sẽ hối hận vào giây phút cuối đời vì họ thường là những thanh thiếu niên tuổi từ 12-18. Họ tự sát vì gặp trắc trở trong cuộc sống. Và vào những giây phút cuối đời họ tuyệt đối sẽ hối hận vì còn quá nhiều điều mà họ chưa trãi nghiệm, hưởng thụ.

Trường hợp 3: Là những con người mà cái chết ập đến quá đột ngột. Phần lớn họ sẽ sợ và họ sẽ liều mạng chạy thoát khỏi lưỡi hái tử thần. Bởi lẽ bản năng cầu sinh của con người là vô cùng vô hạn. Và trường hợp này thường diễn ra trong thiên tai bất ngờ.

Còn có một trường hợp hi hữu nữa là những con người không biết ý nghĩ của cái chết. Họ sẽ không sợ nó và họ thường tò mò về nó. Mình nghĩ trẻ con chính là những con người như thế.[/COLOR]
 
411 ❤︎ Bài viết: 5 Tìm chủ đề
Theo mình, mình chả biết nói hay nên làm gì khi nghĩ đến nó dù mình hay nghĩ đến cái chết lắm!

Hồi nhỏ, học cấp 1 á! Mình khá là sợ hãi khi nghĩ đến nó xong rồi bây giờ qua bao nhiêu sóng gió các thứ thì mình nghĩ.. Cái chết không có gì đáng sợ cả. Bản thân mình đang bị bệnh máu và gan từ nhỏ nên là cái chết có thể ập đến bất cứ lúc nào. Sợ hãi lo lắng làm gì cho mệt, haizz.

Chính bây giờ khi ở nhà đây, mình cũng khá là ngột ngạt và muốn tử tự. Thực ra không phải là ngột ngạt nên muốn tử tự nhưng khi nghĩ đến gia đình, mọi người trong diễn đàn, bạn bè ở trường, bạn bè quen qua mạng. Họ là những người vẫn dang tay và ôm mình, chào đón sự sống của mình, an ủi mình nên mình đã ngưng lại để rồi tự tử sau. Mình không biết mọi người nghĩ thế nào về cái chết và có sợ nó không nhưng mình nghĩ nó chả có gì để sợ cả. Ai cũng phải chết thôi, con người không bất tử và các sinh vật khác trên Trái Đất này cũng vậy. Nên là bây giờ đây. Khi còn sống chúng ta nên làm những việc mà chúng ta nên làm và muốn làm đi, không nếu đã già hay cái chết cận kề rồi lại hối hận, tiếc nuối đó.

- Oke hết rồi tạm biệt -

- Mình chả có gì để ở đây đâu. Cảm ơn đã đọc -

À nói cho mọi người biết nè. Mình đã một lần trải qua cái chết rồi đó, hồi đó mình học cấp 1 nên vẫn sợ chết lắm! Mình nhớ là do mình sốc thuốc truyền nên bị sốt và co giật. Sau đó là mình thoát chết trong gang tấc :) - lúc đó mình ở bệnh viện rồi nên là các y bác sĩ giải quyết nhanh chóng lắm! Dù mình phải đeo máy thở oxy một lúc vì mình hơi bị khó thở. Hmm. Nói chung là qua lần đó mình không sợ chết nữa ;- ;

Oke hết và tạm biệt, mình thề đây là một câu trả lời điên rồ vì mình thêm phần kể chuyện nhảm nhí này.
 
Last edited by a moderator:
5,399 ❤︎ Bài viết: 326 Tìm chủ đề
Cái chết chỉ đáng sợ khi con người chúng ta có đầy đủ những thứ ta muốn, không muốn chết đi vì sợ sẽ không đem theo nó được, sợ rằng sang thế giới bên kia không thể có được nó nữa. Giống như một người khát khao, coi địa vị, danh vọng là số 1 thì khi cận kề cái chết người đó sẽ rất sợ, người đó sợ thứ kia sẽ biến mất mãi mãi như chính người ta sắp biến mất khỏi trần gian này vì khi chết đi thì ai cũng như ai, người ta cũng như những người vô danh khác, người ta không thể cầm theo cái danh vọng, địa vị đó theo được
 
16,668 ❤︎ Bài viết: 449 Tìm chủ đề
Theo tôi cái chết nó có đáng sợ hay không còn phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác nhau. Nếu bạn là một người tự do tự tại, không có ràng buộc gì, không có trách nhiệm nghĩa vụ gì với ai, hay thậm trí là không có trí hướng, không nghĩ về tương lai.. thì cái chết đối với bạn chẳng có gì để sợ cả. Bản thân tôi đã từng có khoảng thời gian mệt mỏi với cuộc sống, đã quá áp lực, quá trầm cảm, quá stress tôi đã từng nghĩ tới cái chết, nhưng đó chỉ là suy nghĩ thoáng quá thôi. Trên thực tế khi đó, tôi đã có một suy nghĩ thật là ngây thơ rằng cái chết thì có gì đáng sợ chứ, nó thậm trí còn là một cách giải thoát cho bản thân. Nhưng suy nghĩ tiêu cực ấy chẳng thể thắng nỗi sự quan trọng, sự quan tâm và tình yêu thương của những người xung quanh dành cho tôi. Tôi có trách nhiệm với gia đình, có trách nhiệm với bản thân, có ước mơ, có hoài bão và.. tôi sợ cái chết..
 
2,296 ❤︎ Bài viết: 147 Tìm chủ đề
Cái chết có thể rất đáng sợ cũng có thể là 1 con đường!

Khi người ta gục ngã nhất, khi người ta cảm thấy tuyệt vọng nhất thì họ sẽ thường đi đến cái chết. Nhưng họ có từng nghĩ rằng: "Khi mình chết đi thì người thân gia đình mình ai lo! Ai chăm lo cho họ! Những người quan tâm mình thấy mình như vậy thì sao! Mình còn chưa thực hiện được những điều mình mong muốn vậy mình tìm cái chết để làm gì cơ chứ!". Khi nghĩ đến điều này thì những người đó sẽ lại cảm thấy cái chết rất đáng sợ, ngay cả mình cũng thấy vậy, mình còn chưa có tiền chưa có ny, chưa báo hiếu cho người thân, chưa thực hiện ước mơ nữa nên mình thấy cái chết rất đáng sợ.

Vậy tại sao mình lại nó cái chết cũng là 1 con đường! Khi những người phải chịu những thứ nhục nhá bị ô nhuế đi danh dự và phẩm giá của bản thân thì họ sẽ bị trầm cảm, họ sẽ không còn thiết sống nữa, vì vậy họ quyết định ra đi để giải thoát cho cảnh ngộ của bản thân.

End~~
 
28 ❤︎ Bài viết: 12 Tìm chủ đề
Cái chết đáng sợ với những người khao khát cái sống, muốn sống để thực hiện nhiều điều và cũng do nhiều người sợ đau nên cũng sợ chết. Nhưng, đối với một số người thì cái chết có lẽ không đáng sợ đến vậy. Đối với họ, chết cũng như được giải thoát chính mình, được tự do, được thoát khỏi con đường đen tối trong cuộc sống. Khi thấy vậy, sẽ có rất nhiều người nghĩ rằng: "Thằng này bị n. G. U à, cuộc sống còn nhiều điều tốt đẹp vậy tại sao lại chọn được chết đi?" hoặc sẽ có người nghĩ vì họ quá trẻ, suy nghĩ bồng bột. Nhưng đâu ai biết rằng họ đã trải qua những gì? Cũng không ai tự đặt chính mình vào hoàn cảnh của những con người tìm đến "cái chết" để hiểu rõ hơn về họ. Để hiểu họ đã phải thu mình lại và cảm thấy bất lực về thế giới ngoài kia như thế nào. Và nguyên nhân chủ yếu khiến họ tình nguyện chết là ÁP LỰC HỌC TẬP-ÁP LỰC GIA ĐÌNH-ÁP LỰC VỀ ĐỒNG TIỀN. Bản thân mình cũng đã từng mắc phải những áp lực trên, mình cảm thấy tuyệt vọng hơn bao giờ hết. Không ai để chia sẻ, không ai thấu hiểu khiến mình muốn giải thoát khỏi cơn đau vô hình đó. Nhưng, mình chợt nhận ra rằng có rất nhiều người còn có cuộc sống tệ hơn mình. Mình đã tự hỏi bản thân rằng mày chắc chắn rằng mình mày là người đau khổ nhất không? Câu trả lời là "Không". Mình còn nhiều thứ mà những ngừoi khác không có được và mình vẫn sợ cái chết, vì vậy mình quyết bước tiếp trên con đường còn đang dang dở này. Điều cuối cùng mình muốn nói rằng hãy mạnh mẽ lên và bạn sẽ nhận lại được hạnh phúc của chính mình. Vì dù gì đến cuối cùng cũng chết nhưng hãy sống một cuộc đời tuyệt vời trước khi ra đi<3!
 
7,125 ❤︎ Bài viết: 1428 Tìm chủ đề
Cái chết không đáng sợ, cái đáng sợ nhất chính là nỗi đau trước cái chết. Mình nói vậy vì mình chứng kiến rất nhiều cái chết trong đời, chết vì hết cuộc đời, chết vì tự tử thì cái mà mình thấy mọi người sợ hãi nhất là nỗi đau trước khi hấp hối.

Đối với những người bệnh tật sắp mất, mình thấy họ sợ nhất là cơn đau dai dẳng kéo đến ngày đêm, và chỉ mong cái chết đến thật nhanh.

Đối với những người tự tử, mình thấy họ đau đớn trong tâm hồn rất nhiều, không còn một cách nào để chữa lành, họ sợ nỗi đau đó đến mức khờ khạo tìm đến cái chết.

Tuổi thơ của mình cũng từng nghĩ đến cái chết, nhưng cơn đau trong tâm hồn của mình không lớn đến mức che lấp cơn đau ở thể xác, thế là mình sợ đau nên từ bỏ. Ai khi nghĩ đến cái chết cũng vậy, họ thường không sợ phải chết, họ sợ nhất là đau đớn cả thể xác lẫn tâm hồn.

Vì vậy, mình mong mọi người hãy học cách tự chữa lành cho chính mình nếu có thể, vì chỉ có chính mình mới có thể tự vực dậy mình, đừng chờ đợi người khác sẽ đến chữa lành cho mình, đơn giản ai trong cuộc sống này cũng đều có nỗi đau riêng, họ còn đang bận tập chữa lành cho chính mình mà.
 
4,579 ❤︎ Bài viết: 639 Tìm chủ đề
Theo mình, chết không đáng sợ, quan trọng là chết theo cách nào.

Có những người chết một cách vinh quang, vinh dự và có ích như những người chiến sĩ, bộ đội biên phòng. Cũng có những cái chết vô ích, lãng xẹt như những vụ tai nạn đến oái oăm, vô lí. Dù là cách nào thì đã chết, đâu còn cảm nhận được sợ hãi, chỉ trước lúc chết một vài giây mới là giây phút đáng sợ mà thôi. Trong thời gian ngắn ngủi ấy, bạn sẽ nhớ về những gì mình đã trải qua, tốt có, xấu có, đủ đầy có, thiếu thốn có, và chính cái đủ đầy sẽ khiến bạn vấn vương và chính cái hoài niệm sẽ khiến bạn không cam tâm mà chết. Có lẽ, cái chết đến với mỗi người được xem là một sự giải thoát nào đó, khỏi trần gian, khỏi bể khổ giống như trong kinh Phật vậy. Thế nhưng cái chết giải thoát người đi mà không chắc đã cứu rỗi được những người ở lại. Với những cái chết của những nười thân yêu ruột thịt, nỗi đau sẽ phai đi nhưng nỗi sợ cái chết của những người còn sống sẽ còn mãi. Đó là yếu mềm, là cảm giác cần được bảo vệ, chở che trong một mái ấm tình thương. Cũng có những con người thơ ơ, lạnh lùng mà coi khinh sự sống, cái chết của người khác, kể cả người thân. Có thực sự là họ không sợ chết hay chỉ đang cố lìa xa mọi người để không phải chịu nỗi đau thương, mất mát khi có được rồi lại mất đi.

Cuộc sống vô thường không ai đoán trước được, hãy sống trọn vẹn để khi ra đi có thể thanh thản, nhẹ nhàng, ít nhất là với chính bản thân!
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back