Kính chào tác giả Đông Tàn;
Như đã hứa, Xấu xin được preview tác phẩm "Truyện Ngắn - Kẻ Thù Không Thể Giết - Đông Tàn".
Để cho mức độ đánh giá được đúng đắn thì Xấu xin được nói ngoài lề một chút. Mỗi một tác phẩm, một đoạn truyện, một câu hoặc thậm chí là một từ, mỗi người sẽ cảm giác sự tác động của nó đối với bản thân là khác nhau, đồng thời cả hoàn cảnh, tâm trạng của người đọc cũng ảnh hưởng rất lớn đến độ "cảm" khác nhau đối với tác phẩm.
Ở preview này có thuận lợi và cũng có chút không thuận lợi, thuận lợi là Xấu khá thích thể loại drama và không thuận lợi là điều kiện thưởng thức tác phẩm này không thật sự tuyệt, do tranh thủ thời gian nghỉ trưa và tan ca để đọc nên khá vội vàng, mộng tưởng chưa sâu, khá tiếc về điểm này chút.
Okey, giờ mình sẽ đi vào phần chính của preview này nhé.
Đầu tiên xin được cảm khái và ngưỡng mộ đại tỷ một chút vì tác phẩm "Truyện Ngắn - Kẻ Thù Không Thể Giết - Đông Tàn" thực sự sắc nhọn và thấm đẫm bi ai, Xấu thường không thích những tác phẩm mang hơi hướng của Trung Quốc lắm, nên lúc mới đọc Chương 1 cũng có phần hơi chau mày, nhưng từ từ mức độ rộng lớn của tác phẩm thật sự đã làm Xấu không còn để tâm nữa, mức độ khúc mắc, gợi mở tình tiết, dẫn dắt cốt truyện rất khéo léo, kích động sự tò mò của đọc giả mãnh liệt, sự khao khát được biết sự thật làm dâng lên sự thèm khát những chương sau nhiều hơn.
Độ đẩy sóng lên ngày càng cao làm cho tác phẩm có khoảnh khắc như được bùng nổ khi những chương sau của Tư Sương như phần trả lời cho đọc giả, rất chậm rãi rồi từ từ bóp chặt lấy cảm xúc của người đọc, những chi tiết để dẫn dắt cốt truyện đi đúng ý đồ của tác giả được nêm nếm cực kỳ điêu luyện, làm đọc giả không thể phủ nhận hay cảm thấy sự thống khổ, tình tiết trước đó có phần thái quá nữa.
Phù.. suýt thì Xấu lại say sưa mộng tưởng về tác phẩm nữa rồi, xin được quay lại nhé.
Như một số bài preview khác Xấu cũng sẽ chia ra "mặt tốt" và "mặt cần cải thiện" để góp phần nhỏ trong quá trình cải thiện các tác phẩm ngày càng hoàn hảo hơn nhé.
Mặt tốt:
- Cốt truyện: Quá éo le và bi thương, sẽ có người nghĩ là làm gì có chuyện đó xảy ra, làm gì có thể cùng quẫn đến vậy, làm gì có ai đủ sức ghánh chịu những đau khổ tột cùng ấy.. Điều gì cũng có thể xảy ra cả, và điều đó chỉ có thể xảy ra với "tình yêu", một từ rất ma mị, nó như là loại rượu lâu năm, cháy nóng, đậm đà và nồng nàn. Nó không phải thứ cợt nhã hay thoang thoảng có thể vươn tới được, phải thật da diết, cồn cào và điên loạn mới có thể nhấp được vị của loại rượu đặc quánh đó, loại rượu của tình yêu.
Cũng như thế, tác giả đã khuấy động trái tim chính mình, cảm nghiệm về tình yêu sâu sắc, như thể là hiểu được cả trái tim của người khác. Chiết xuất ra những giọt tình yêu, pha vào những đắng cay của cuộc đời, vẽ lên bức màn của văn chương, để có được tác phẩm "Truyện Ngắn - Kẻ Thù Không Thể Giết - Đông Tàn".
- Tình tiết: Sự khơi gợi tò mò của tác giả rất khéo léo, không buông thả, không mập mờ, không cụt cẫng mà rất nhẹ nhàng. Làm cho người đọc từ từ nhận ra, từ từ bất ngờ, từ từ cảm thông với từng nhân vật trong truyện. Cái hay nhất là tác giả đã truyền đạt được cảm xúc, tình cảm, tâm tư của nhân vật để cho người đọc có thể hiểu mà không có bất kỳ một gượng ép nào, nó tự nhiên như thể rượu sẽ được hòa tan vào một ly nước cốt chanh để tạo thành ly cocktail mỹ vị hơn.
Các tình tiết được tác giả ngụy trang rất phù hợp, không mang lại cho đọc giả cảm giác bị che dấu, mà là cảm giác quá khó để nói ra, quá đau lòng để lên tiếng, quá uất ức để thốt nên lời. Nó diễn ra theo như cuộc sống bi thương đó chứ không phải là sự sắp đặt của một người đạo diễn, nó diễn ra theo cách con người sẽ làm vậy.
- Hành văn: Lối hành văn đúng là có một điểm cộng và một điểm trừ, ở mục này Xấu sẽ nói về điểm cộng nhé. Theo khả năng đánh giá của Xấu thì hành văn thiên về lột tả cảm xúc nhân vật như vậy đã là ok rồi, nó quá đủ để người đọc hiểu rõ được suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật, đủ để người đọc cay đắng cho các nhân vật. Truyện đi rất mạch lạc và lưu loát, từ hiện tại về quá khứ, từ quá khứ về hiện tại, xoay chuyển để vừa khơi gợi tò mò vừa tháo gỡ những khúc mắc, để dần dần người đọc có thể thở dài im lặng với cái kết của truyện.
Mặt cần cải thiện:
- Theo Xấu đánh giá thì về phần tổng thể truyện đã đầy đủ rồi, chỉ là so với 9 chương thì truyện có phần hơi ngắn, có thể thêm thắt để truyện rộng hơn và diễn giải các tình tiết tinh tế hơn, nếu ai hay xem phim cổ trang Trung Quốc thì sau khi đọc truyện này có khi lại nghĩ truyện là phần tóm tắt của một bộ phim nào đó, vì khá ít tình tiết và hơi ngắn nên truyện có phần chưa tạo nên sự khác biệt của tác giả, sự độc đáo và quyền sở hữu của tác giả.
- Điểm trừ của hành văn theo Xấu thì là ở chỗ kết cấu của các câu và đoạn văn, cũng như các chương, một số câu khi đọc có cảm giác rời rạc, không phải do ý từ của câu rời rạc mà do cách dùng từ trong câu đó chưa được hoàn hảo, mắt xích khi chuyển đoạn có cảm giác bị gãy, vì khi chuyển đoạn và chuyển sang tình tiết khác đột ngột sẽ tạo cảm giác gãy. Đối với chương thì ở phần Lâm Ngọc Phong có phần hơi rối khi chuyển chương, còn khi qua Tư Sương thì đã ổn hơn, vì người đọc đã định hình được cốt truyện.
- Và đây là điểm trừ lớn nhất đối với Xấu, có thể nhỏ với mọi người khi ở cấp độ viết truyện cho diễn đàn như này nhưng theo Xấu thì dù viết ở đâu, thì điều tiên quyết là mức độ tâm huyết, quan tâm và tình cảm của mình đối với tác phẩm, điều đó thể hiện qua hình thức bên ngoài của tác phẩm như là chính tả, câu cú, font chữ, hành văn, phân đoạn, trang trí.. vv.. Khi mình đọc một tác phẩm có hay tới đâu mà sai chính tả và câu cú lủng củng thì ngay lập tức mình có cảm giác là sự thờ ơ của tác giả, như chỉ muốn viết ra để đó, chứ chưa hề đọc lại, chỉ là một cảm xúc nhất thời, và đối với tài năng của người tác giả họ dư sức để lên ý tưởng và viết ra được cốt truyện, từ đó họ sẽ mở rộng ra thành tác phẩm. Ngay cả tác phẩm của mình còn không quan tâm, trân trọng thì làm sao khiến cho người khác có thể thật lòng trân trọng được. Dù cho có dài tới đâu thì là một người tạo ra nó, mình phải có trách nhiệm hoàn thiện nó một cách tối đa, hết khả năng của một người yêu văn chương.
Sau một số những cảm nhận, đánh giá còn non kém của Xấu thì hy vọng tác giả sẽ buff thêm nữa nhiệt huyết, đam mê và tình yêu vào những tác phẩm, để nó được mặc những bộ cánh lộng lẫy nhất, huy hoàng nhất. Nếu lười quá có thể nhờ vả team hay trong Bang hỗ trợ thêm mà hiihi
Xin chân thành cảm ơn sự đóng góp và nỗ lực của tác giả Đông Tàn nhé!
I Like You!
Preview by G. S
Như đã hứa, Xấu xin được preview tác phẩm "Truyện Ngắn - Kẻ Thù Không Thể Giết - Đông Tàn".
Để cho mức độ đánh giá được đúng đắn thì Xấu xin được nói ngoài lề một chút. Mỗi một tác phẩm, một đoạn truyện, một câu hoặc thậm chí là một từ, mỗi người sẽ cảm giác sự tác động của nó đối với bản thân là khác nhau, đồng thời cả hoàn cảnh, tâm trạng của người đọc cũng ảnh hưởng rất lớn đến độ "cảm" khác nhau đối với tác phẩm.
Ở preview này có thuận lợi và cũng có chút không thuận lợi, thuận lợi là Xấu khá thích thể loại drama và không thuận lợi là điều kiện thưởng thức tác phẩm này không thật sự tuyệt, do tranh thủ thời gian nghỉ trưa và tan ca để đọc nên khá vội vàng, mộng tưởng chưa sâu, khá tiếc về điểm này chút.
Okey, giờ mình sẽ đi vào phần chính của preview này nhé.
Đầu tiên xin được cảm khái và ngưỡng mộ đại tỷ một chút vì tác phẩm "Truyện Ngắn - Kẻ Thù Không Thể Giết - Đông Tàn" thực sự sắc nhọn và thấm đẫm bi ai, Xấu thường không thích những tác phẩm mang hơi hướng của Trung Quốc lắm, nên lúc mới đọc Chương 1 cũng có phần hơi chau mày, nhưng từ từ mức độ rộng lớn của tác phẩm thật sự đã làm Xấu không còn để tâm nữa, mức độ khúc mắc, gợi mở tình tiết, dẫn dắt cốt truyện rất khéo léo, kích động sự tò mò của đọc giả mãnh liệt, sự khao khát được biết sự thật làm dâng lên sự thèm khát những chương sau nhiều hơn.
Độ đẩy sóng lên ngày càng cao làm cho tác phẩm có khoảnh khắc như được bùng nổ khi những chương sau của Tư Sương như phần trả lời cho đọc giả, rất chậm rãi rồi từ từ bóp chặt lấy cảm xúc của người đọc, những chi tiết để dẫn dắt cốt truyện đi đúng ý đồ của tác giả được nêm nếm cực kỳ điêu luyện, làm đọc giả không thể phủ nhận hay cảm thấy sự thống khổ, tình tiết trước đó có phần thái quá nữa.
Phù.. suýt thì Xấu lại say sưa mộng tưởng về tác phẩm nữa rồi, xin được quay lại nhé.
Như một số bài preview khác Xấu cũng sẽ chia ra "mặt tốt" và "mặt cần cải thiện" để góp phần nhỏ trong quá trình cải thiện các tác phẩm ngày càng hoàn hảo hơn nhé.
Mặt tốt:
- Cốt truyện: Quá éo le và bi thương, sẽ có người nghĩ là làm gì có chuyện đó xảy ra, làm gì có thể cùng quẫn đến vậy, làm gì có ai đủ sức ghánh chịu những đau khổ tột cùng ấy.. Điều gì cũng có thể xảy ra cả, và điều đó chỉ có thể xảy ra với "tình yêu", một từ rất ma mị, nó như là loại rượu lâu năm, cháy nóng, đậm đà và nồng nàn. Nó không phải thứ cợt nhã hay thoang thoảng có thể vươn tới được, phải thật da diết, cồn cào và điên loạn mới có thể nhấp được vị của loại rượu đặc quánh đó, loại rượu của tình yêu.
Cũng như thế, tác giả đã khuấy động trái tim chính mình, cảm nghiệm về tình yêu sâu sắc, như thể là hiểu được cả trái tim của người khác. Chiết xuất ra những giọt tình yêu, pha vào những đắng cay của cuộc đời, vẽ lên bức màn của văn chương, để có được tác phẩm "Truyện Ngắn - Kẻ Thù Không Thể Giết - Đông Tàn".
- Tình tiết: Sự khơi gợi tò mò của tác giả rất khéo léo, không buông thả, không mập mờ, không cụt cẫng mà rất nhẹ nhàng. Làm cho người đọc từ từ nhận ra, từ từ bất ngờ, từ từ cảm thông với từng nhân vật trong truyện. Cái hay nhất là tác giả đã truyền đạt được cảm xúc, tình cảm, tâm tư của nhân vật để cho người đọc có thể hiểu mà không có bất kỳ một gượng ép nào, nó tự nhiên như thể rượu sẽ được hòa tan vào một ly nước cốt chanh để tạo thành ly cocktail mỹ vị hơn.
Các tình tiết được tác giả ngụy trang rất phù hợp, không mang lại cho đọc giả cảm giác bị che dấu, mà là cảm giác quá khó để nói ra, quá đau lòng để lên tiếng, quá uất ức để thốt nên lời. Nó diễn ra theo như cuộc sống bi thương đó chứ không phải là sự sắp đặt của một người đạo diễn, nó diễn ra theo cách con người sẽ làm vậy.
- Hành văn: Lối hành văn đúng là có một điểm cộng và một điểm trừ, ở mục này Xấu sẽ nói về điểm cộng nhé. Theo khả năng đánh giá của Xấu thì hành văn thiên về lột tả cảm xúc nhân vật như vậy đã là ok rồi, nó quá đủ để người đọc hiểu rõ được suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật, đủ để người đọc cay đắng cho các nhân vật. Truyện đi rất mạch lạc và lưu loát, từ hiện tại về quá khứ, từ quá khứ về hiện tại, xoay chuyển để vừa khơi gợi tò mò vừa tháo gỡ những khúc mắc, để dần dần người đọc có thể thở dài im lặng với cái kết của truyện.
Mặt cần cải thiện:
- Theo Xấu đánh giá thì về phần tổng thể truyện đã đầy đủ rồi, chỉ là so với 9 chương thì truyện có phần hơi ngắn, có thể thêm thắt để truyện rộng hơn và diễn giải các tình tiết tinh tế hơn, nếu ai hay xem phim cổ trang Trung Quốc thì sau khi đọc truyện này có khi lại nghĩ truyện là phần tóm tắt của một bộ phim nào đó, vì khá ít tình tiết và hơi ngắn nên truyện có phần chưa tạo nên sự khác biệt của tác giả, sự độc đáo và quyền sở hữu của tác giả.
- Điểm trừ của hành văn theo Xấu thì là ở chỗ kết cấu của các câu và đoạn văn, cũng như các chương, một số câu khi đọc có cảm giác rời rạc, không phải do ý từ của câu rời rạc mà do cách dùng từ trong câu đó chưa được hoàn hảo, mắt xích khi chuyển đoạn có cảm giác bị gãy, vì khi chuyển đoạn và chuyển sang tình tiết khác đột ngột sẽ tạo cảm giác gãy. Đối với chương thì ở phần Lâm Ngọc Phong có phần hơi rối khi chuyển chương, còn khi qua Tư Sương thì đã ổn hơn, vì người đọc đã định hình được cốt truyện.
- Và đây là điểm trừ lớn nhất đối với Xấu, có thể nhỏ với mọi người khi ở cấp độ viết truyện cho diễn đàn như này nhưng theo Xấu thì dù viết ở đâu, thì điều tiên quyết là mức độ tâm huyết, quan tâm và tình cảm của mình đối với tác phẩm, điều đó thể hiện qua hình thức bên ngoài của tác phẩm như là chính tả, câu cú, font chữ, hành văn, phân đoạn, trang trí.. vv.. Khi mình đọc một tác phẩm có hay tới đâu mà sai chính tả và câu cú lủng củng thì ngay lập tức mình có cảm giác là sự thờ ơ của tác giả, như chỉ muốn viết ra để đó, chứ chưa hề đọc lại, chỉ là một cảm xúc nhất thời, và đối với tài năng của người tác giả họ dư sức để lên ý tưởng và viết ra được cốt truyện, từ đó họ sẽ mở rộng ra thành tác phẩm. Ngay cả tác phẩm của mình còn không quan tâm, trân trọng thì làm sao khiến cho người khác có thể thật lòng trân trọng được. Dù cho có dài tới đâu thì là một người tạo ra nó, mình phải có trách nhiệm hoàn thiện nó một cách tối đa, hết khả năng của một người yêu văn chương.
Sau một số những cảm nhận, đánh giá còn non kém của Xấu thì hy vọng tác giả sẽ buff thêm nữa nhiệt huyết, đam mê và tình yêu vào những tác phẩm, để nó được mặc những bộ cánh lộng lẫy nhất, huy hoàng nhất. Nếu lười quá có thể nhờ vả team hay trong Bang hỗ trợ thêm mà hiihi
Xin chân thành cảm ơn sự đóng góp và nỗ lực của tác giả Đông Tàn nhé!
I Like You!
Preview by G. S
