[Thảo luận - Góp ý] Các tác phẩm sáng tác của đông tàn

Thảo luận trong 'Truyện Của Tôi' bắt đầu bởi Phaledenvo, 27 Tháng một 2019.

  1. Phaledenvo

    Bài viết:
    294
    Cảm ơn Nhi nhiều nha!
     
    Lạc Thiên VũPhùng Linh Nhi thích bài này.
  2. Mi An The Very Important Personal

    Bài viết:
    68
    Chào chị Đông Tàn, em là thành viên của bang From To Zero, em đến đây để góp ý một vài lời cho truyện ngắn "Cùng Yêu Một Nam Nhân" của chị.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đó là những cảm xúc thầm kín đến đau lòng, chẳng dám nói ra của một nha hoàn dành cho người chủ. Ngày xưa, người dưới đâu ai dám đặt lòng yêu vào người bề trên, vì lề lối phong kiến vô cùng nặng trĩu khiến cho cơ hội được đáp lại tình cảm của họ dường như chỉ là một con số không.

    Đó cũng là sự ngỡ ngàng, day dứt, vừa đau vừa vui lẫn lộn của một vị hoàng thái tử đã có ái nhân nhưng trót đem lòng yêu người khác; cũng là nỗi thất vọng, chần chừ, cay đắng của một vị công tử khi nhận ra hoàng thái tử mình yêu đã thay lòng mất rồi.

    Truyện của chị mang một nỗi buồn man mác trong từng câu chữ, rất phù hợp với hoàn cảnh truyện lúc ấy. Có thể thấy rằng là toàn bộ cấu trúc câu chuyện và nhân vật đã được xây dựng khá hoàn chỉnh.

    Nhưng mà vẫn còn một số điểm còn chưa ổn ạ:

    - Thứ nhất, bắt chẹt lỗi chính tả:

    + Ở phần 1: "Tôi mua cho chàng một cổ quang", "cổ quang" là sao ạ, "cỗ quan tài" chứ ạ.

    + Ở phần 3: "Mỗi lần tôi nhắc về chàng, Thương Ca đều nói sang chủ đề khác", "một chút dấu diếm cũng không có" -> "giấu diếm" hoặc "giấu giếm" nhé chị.

    + Ở phần cuối: "Mọi chuyện lớn nhỏ của Thương Hoa Cung đều do Linh Nhu tự tay làm", "Hoàng Cung một lần nữa nổi sóng gió".

    + Về phần trình bày những đoạn nhấn mạnh được cảm xúc của nhân vật, em nghĩ nên phẩy giữa chừng, cách xuống dòng ạ. Ví dụ thế này:

    Tôi từng nghĩ rằng tôi sẽ rời xa chàng, nhưng chỉ vừa nghĩ đến thế thôi, tôi đã chẳng thể nào thở nổi. Đôi khi tôi cảm thấy khó chịu với sự xuất hiện của nam nhân kia.

    Hắn làm tôi ghê tởm.

    Nhưng mỗi khi tôi nhìn thấy chàng buồn bã ngồi ủ dột bởi nam nhân kia hẹn mà không tới, những lúc chàng thầm khóc vì trót nặng lời oán trách hay nói vài câu vô tình làm người thương hờn giận, tôi lại đau lòng.

    Đau lắm.


    - Thứ hai, quan hệ giữa ba nhân vật chính thân mật quen thuộc thế nào vậy ạ? Vì bình thường người chủ ít ai xưng ca – muội với nha hoàn lắm, cùng lắm thì chỉ khi người chủ cũng là nữ thôi à.

    - Thứ ba, em thấy tính cách của hai nam chính không được mạnh mẽ cứng rắn lắm, đặc biệt là nhân vật Thương ca. Em không ép buộc rằng là nam thì không được có những phút yếu lòng, nhưng Thương ca thì khác, vì anh ta là hoàng thái tử, và dù anh ta là người có tính cách ôn hòa, nhưng việc vẫn giữ được cái ghế hoàng thái tử đã chứng minh được rằng tâm trí của anh cứng cỏi, cũng có những lần ra kiếm thấy máu, ít nhất cũng không nên khóc một cách dễ dàng như thế (mà em lại đọc thấy ổng khóc tận mấy lần), nhất là khi bên cạnh còn có một người khác.

    - Thứ tư, cái này là em bổ sung cho thứ hai và thứ ba, đó là nếu quan hệ giữa ba người họ thân mật đến nỗi có thể tùy ý để lộ cảm xúc vui buồn với nhau như thế, em nghĩ có những câu đối thoại hoặc những đoạn nhỏ nào đó thể hiện được sự thân mật đó thì sẽ ổn hơn ạ. Thêm một ít câu đối thoại cũng có thể dùng cho phần một nha.

    Lời cuối :P Em thấy chị mạnh về cách diễn đạt câu từ, còn tâm lý nhân vật thì ở phần về cô nha hoàn lại trội hơn phần của hai nam chính kia. Dù sao thì, chị viết ổn lắm ạ, cố gắng thêm nữa nha.

    "Tôi mang trái tim mình chôn cất cùng cỗ quan tài của chàng xuống mấy tầng đất lạnh."
     
    Mạnh Thăng, Admin, kimnana1 người nữa thích bài này.
    Last edited by a moderator: 8 Tháng mười hai 2019
  3. Phaledenvo

    Bài viết:
    294
    Cảm ơn Mi An đã có bài nhận xét cảm xúc và tuyệt vời dành cho chị. Chị sẽ sửa lại lỗi chính tả và chú ý cách trình bày nhấn mạnh cảm xúc như Mi An nói.

    Đọc những dòng đầu tiên thật sự khiến cảm xúc của chị tuông trào. Mi An dường như nhìn thấy được tâm tư của nhân vật. Nhưng còn thiếu một chút. Ở thời đại này người dưới không dám yêu người trên mà còn hai người con trai không dám yêu nhau nữa. Quan hệ này được xem là trái lẽ tự nhiên, là bệnh hoạn. À chị không biết Mi An có nhận ra không chứ Thương ca chưa từng yêu Hoa Di kiểu nam nữ nha, nó là một thứ tình cảm khác, không phải tình yêu. Người Thương ca yêu duy nhất chỉ có Linh Nhi thôi nhé (cái này nói thêm).

    Linh Nhi chỉ có một mình đơn độc chống lại thế lực ngoài kia mà yêu Thương ca. Việc chàng cứu Hoa Di vốn k muốn có một người hầu mà có một người bầu bạn, tri kỉ, chỉ là Hoa Di luôn nghĩ mình là nha hoàn.

    Còn về Thương ca, Linh Nhi chưa từng xem Hoa Di là nha hoàn thì Thương ca cũng vậy. Đối với Thương ca, Hoa di như là muội muội, là ng để chàng gửi gắm Linh Nhi mỗi khi chàng không bên cạnh, hay ra chiến trường, cũng là người duy nhất có thể hiểu được tình cảm của chàng, cũng là ng duy nhất chứng kiến tình cảm của hai người (nhân chứng duy nhất cho thấy tình yêu của hai người tồn tại). Thương ca dẫu cho có là kẻ mạnh mẽ đến đâu thì khi đứng trước ng chàng thương yêu nhất, hoặc ng duy nhất chàng có thể bấu víu vào để sống qua ngày cũng sẽ yếu đuối (chỗ này có thể do một phần chị là nữ nên những đoạn này thường bi thương hơi nhiều và hơi yếu đuối hihi).

    Và đúng là trong 4 chương này chị chưa thể hiện hết các ý để ng đọc cảm nhận hết tình cảm khắng khít của 3 người. Cũng như 3 phần đầu là dùng tâm tư của Hoa Di để kể càng không thể diễn tả hết được. Và cuối cùng là Hoa Di là người chính trong câu truyện cùng với 2 nam chính chứ k phải 1 nữ phụ nhé.

    Cảm ơn lời động viên và nhận xét của Mi An. Chị sẽ cố gắng hoàn thiện hơn. Cảm ơn Mia An!

    Tung bông, tung hoa, bắn tim bùm bùm chéo chéo.
     
    Last edited by a moderator: 8 Tháng mười hai 2019
  4. Mi An The Very Important Personal

    Bài viết:
    68
    Hihi chúc chị thành công nha.
     
    kimnanaPhaledenvo thích bài này.
  5. Vũ Dạ Vân Sầu

    Bài viết:
    93
    Tản Văn - [Full] Người Cũ Có Nên Còn Thương - Đông Tàn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Biết nói gì đây nhỉ. Thôi thì quên ý đinh bang đầu đi và chỉ xem đây như những dòng tâm sự của hai kẻ cùng cảnh ngộ. Có một cô gái được em gọi với biệt danh là "đen nóng không đường". Thật kỳ lạ khì mà đã qua mấy năm vẫn không quên được người ấy. Một người luôn làm ra xao lòng khi vô tình nhìn thấy trên facebook. Họ chẳng cần nói, chẳng cần cười, chẳng cần làm gì cả chỉ đơn giản là hình bóng họ xuất hiện trước mát ta cũng làm ta thấy ấm ấp. Thế nhưng mà thật lạ kỳ chị ạ. Dù biết cái ấm áp đó chỉ là do ta tưởng tượng nhưng ta cứ mãi miết mãi miết lao đầu vào. Để rồi thứ ta nhận lại tiếp theo là vị đắng. Họ hạnh phúc ta vui nhưng ta cũng buồn vì người bên cạnh họ không phải ta.

    Rối rắm. Khó hiểu. Như cafe đen nóng không đường.
     
    Phaledenvo thích bài này.
  6. Phaledenvo

    Bài viết:
    294
    Hôm nào chị sẽ thử đen nóng không đường.
     
  7. TrieuNguyen

    Bài viết:
    51
    Hê lô chị My, như lời đã hẹn, em nói uống hết thùng bia sẽ vào góp ý, nào ngờ uống say nên ngủ luôn, bây giờ mới vào nhận xét ^^

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đây là những ý kiến cá nhân của em về truyện ngắn: Kẻ Thù Không Thể Giết, không mang tính chất đả kích hay thù địch gì cả nhé!

    - Đoạn thứ nhất của chương 1, từ "hắn" xuất hiện rất nhiều lần, không biết là có chủ đích lặp lại để nhấn mạnh điều gì hay không, nhưng gây khó chịu khi đọc.

    - Nếu hắn sáng đến võ đường, tối trở về nhà, nghĩa là sáng đi chiều về thì sao lại là "từ giã phụ thân cùng mẫu thân"? Giống như là sẽ đi xa một thời gian. À, còn từ "tiệc tùng" có hợp với thời đó không nhỉ? Em nghĩ từ "yến tiệc" sẽ hạp hơn.

    - Một số câu quá dài, em nghĩ nên thêm dấu phẩy vào cho rõ nghĩa, chẳng hạn đoạn: "Nhưng hắn chỉ lừa người đời thôi sao có thể lừa được trái tim của hắn. Bao ngày tháng qua không có người hắn nhận ra hắn yêu người nhiều lên từng ngày."

    - "Tại sao hắn lại yêu một kẻ đáng hận như người cơ chứ." - đây là câu hỏi nhỉ? Em nghĩ nên kết thúc bằng dấu "?" Hoặc một dấu cảm thán.

    - Từ đầu truyện em đã thấy "hắn" có mang thanh kiếm, rất mong chờ một chút đánh đấm đấu đá, nhưng lại không thấy một chiêu một thức nào cả nên có hơi thất vọng, những cái chết cứ diễn ra chớp nhoáng ^^

    Trên kia là những thứ cơ bản mà em cho là chưa hợp lý trong cách hành văn, đại loại là thế :) Còn nội dung truyện dù hơi ngược, không phải "gu" của em, nhưng vẫn thấy rất hay, đọc vừa buồn vừa ức chế, đôi khi lại nảy ý muốn đấm đá tác giả ^^ Chúc chị ngày càng có những "đứa con tinh thần" hay hơn nhé!
     
    Phaledenvo thích bài này.
  8. Phaledenvo

    Bài viết:
    294
    Cảm ơn Triều, chị xin có một vài lời có thể gọi là tự ngụy biện cho mình.

    - Từ hắn lặp lại khá nhiều lần, nếu để ý Triều sẽ thấy trong câu luôn có kèm một chút chỉ trích hắn, theo kiểu tự hắn chửi hắn.

    - Thứ 2, việc hắn từ giã cha mẹ đến võ đường là do sáng hắn sẽ cùng ăn sáng cùng gia đình rồi mới tới võ đường, nên khi đi ít ra phải chào một tiếng nhỉ?

    - Còn việc câu quá dài hoặc thiếu dấu câu là do cách trình bày của chị thiếu sót hihi, cái này không có gì để ngụy biện.

    - Triều không thấy đường kiếm nào của hắn là phải rồi, vì chị k giỏi mấy màng đánh nhau, hoặc xuất kiếm như thế nào nên lướt được sẽ lướt hihi.

    Cảm ơn Triều vì không phải "gu" nhưng vẫn đọc hết truyện. Chị sẽ cố gắng có những đứa con hay hơn hihi, có thể là ngược hơn nữa. Khi nào cần cảnh đánh nhau, xuất kiếm, xuất chiêu thì qua nhờ Triều nhé.
     
    Lạc Thiên Vũ, AdminTrieuNguyen thích bài này.
  9. RebeccaCassie

    Bài viết:
    170
    Chào chị Đông Tàn, em vừa đọc xong vài tác phẩm của chị và có 1 số ý kiến nho nhỏ ạ:

    1. Truyện ngắn "Cùng yêu một nam nhân" :

    Nội dung: Em thực sự suýt khóc khi đọc bộ này. Diễn biến tâm lí nhân vật khá tốt, diễn biến cốt truyện mạch lạc, và em rất thích câu nói ở cuối truyện hoàng thượng dành cho Linh Nhi. Nếu chị có thể sâu sắ́c hơn về mối quan hệ của cả ba ở lúc đầu thì chắc em đã khóc rồi. Dù sao thì đây vẫ̃n là 1 câu chuyện tình tay 3 cảm động!

    Hình thức: Vì là truyện cổ trang nên cách xưng hô của Hoa Di nên là ta - chàng, tránh dùng "tôi" vì từ này mang cảm giác hiện đại nhiều hơn. Ngoài ra thì chị cũng nên chú ý vài lỗi chính tả nhỏ cùng với dấu câu:

    VD: Đông đầy -> đong đầy (phần 1)

    Cổ quang / cổ quan -> cỗ quan tài (phần 1)

    Tôi có quyền gì mà đòi hỏi ở chàng một tình yêu cơ chứ. -> Tôi có quyền gì mà đòi hỏi ở chàng một tình yêu cơ chứ?

    Riêng ở đầu phần 1, em không nghĩ nên dùng từ "xinh đẹp" để miêu tả gương mặt của 1 nam nhân, cho dù nam nhân đó là "thẳng" hay "cong". Chị có dùng một số từ như anh tuấn, tuấn lãng.. hoặc từ khác phù hợp hơn "xinh đẹp" nhé!

    2. Truyện ngắn "Không có kiếp sau" :

    Nội dung: Trời ạ, nội dung truyện ngắn này em không biết nên chê gì luôn á. Diễn biến tâm lí nhân vật không nhanh không chậm, hợp lí và điều em thích nhất là cách hành văn nhẹ nhàng của chị. Hạ Liễu kể lại câu chuyện của mình 1 cách rất nhẹ nhàng, chậm rãi, hầu như không có gào thét uất ức gì cả, với em thì cái nhẹ nhàng đó mới là nỗi đau thấu tận tâm can.

    Hình thức: Về cái này thì em nghĩ chị nên lưu ý dấu ngắt câu trong 1 câu văn, 1 câu quá dài hoặc ngắt câu không đúng chỗ sẽ gây khó chịu cho độc giả nha:

    VD: Chàng vẫn dịu dàng với ta, yêu thương ta, chăm sóc ta chỉ là..

    - > Chàng vẫn dịu dàng với ta, yêu thương ta, chăm sóc ta, chỉ là..

    Chàng khiến ta thật sự mơ hồ bởi khi thì chàng khiến ta cảm nhận được một tình yêu mãnh liệt từ chàng khi thì ta thấy ta như người vô ảnh trước mắt chàng.

    - > Chàng khiến ta thật sự mơ hồ bởi khi thì chàng khiến ta cảm nhận được một tình yêu mãnh liệt từ chàng, khi thì ta thấy ta như người vô ảnh trước mắt chàng.

    Vả lại giữa đoạn cuối cùng bằng lời kể của Hạ Liễu và đoạn sau kể bằng ngôi thứ ba thì chị nên có 1 dấu hiệu ngăn cách để tránh hiểu lầm nhé!
     
  10. Phaledenvo

    Bài viết:
    294
    Chào RebeccaCassie, chị rất vui vì nhận được nhận xét của bé. Chị sẽ cố gắng để hoàn thiện hơn. Còn về các lỗi chị sẽ sửa lại. Cảm ơn Rebecca nhiều nhé!
     
    Lạc Thiên VũRebeccaCassie thích bài này.
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...