Buổi tiệc hôm nay coi như là buổi tiệc cảm ơn dành cho khách đến tham dự đêm hội ra mắt sản phẩm của công ty. Cũng đơn giản vài ba món ăn, đều là đặt bên phía nhà hàng đối diện công ty, có duy nhất một món được Ái Ái chuẩn bị. Tên gọi cũng rất cầu kỳ: "Phú quý cát tường". Cô mang hết biết bao tâm huyết vào món này, với ngụ ý công ty sẽ ngày một phát triển hơn. "Phú quý cát tường" là món ăn mà khi lên thực đơn cô mới nghĩ ra cách gọi của nó. Chỉ là món ăn rất đơn giản với nhân thịt hoặc rau củ được gói cẩn thận phía trong lá bắp cải luộc qua nước sôi, phía ngoài được điểm xuyến bằng cọng hành cột ngang, màu trắng có chút xanh nhạt của bắp cải kết hợp với màu xanh của hành lá cộng với màu sắc ẩn ẩn hiện hiện của nhân, càng làm tăng thêm vị giác của người nhìn. Món ăn được bày trên chiếc dĩa trắng lớn. Một món ăn chia làm 4 góc dĩa, mỗi góc 1 màu, món ăn được gói lại kỹ lưỡng thì mang hấp chín, sau đó chia làm 4 phần, một góc dĩa để vài cuốn thuần vị (hấp chín rồi đặt lên dĩa, không thêm gia vị hay bất kì gì vào), một góc thì được bày lên vài cuốn có rưới lên ít sốt cà chua, kế bên sẽ là góc dành cho vài cuốn rưới ít sốt dầu hào, góc còn lại thì dành cho những cuốn được rắc lên một ít mè rang và chút dầu mè. Trang trí thêm chút hoa ớt và vài lát dưa leo sắt lát mỏng, món ăn lại càng thêm tinh tế và thu hút ánh nhìn. Nhờ vào món ăn này, mọi người lại được dịp trêu chọc cô, biết đâu rằng sau này cô lại là chủ một nhà hàng nào đó chăng.
Món ăn nhận được rất nhiều lời khen và phản hồi rất tốt. Những món ăn còn lại cũng là những món ăn khá nổi bật, mọi người dùng rất ngon miệng. Tuyết Mỹ sau khi nếm thử món đặc biệt hôm nay, trong lòng không khỏi thảng thốt, mùi vị nó gợi nhắc đến cả một tuổi thơ mong chờ ngày tết với những ai thích món khổ qua nhồi thịt. Cái khác ở đây là khổ qua sẽ có vị đắng và hậu ngọt, còn "phú quý cát tường" sẽ là kiểu ngọt thanh nhẹ nhàng, khi nhai, mọi vị sẽ hòa vào nhau, một sự kết hợp hoàn hảo. Cô mỉm cười cầm micro quay sang hỏi Ái Ái.
- Cô nấu ăn ngon vậy, vậy cho hỏi, cô đã có nửa kia chưa?
Ái Ái ngồi kế bên, nghe xong câu hỏi, ánh mắt nhìn thẳng về hướng Uy Tĩnh rồi khẽ trả lời:
- Tôi có rồi!
- Vậy cô có thể tiết lộ chút thông tin.
- Anh ấy là người ấm áp, quan tâm, và là người tôi tin tưởng nhất.
- Vậy là cả hai cô chủ của chúng ta ai cũng là người có chủ rồi, thật tiếc cho những quý ông lịch lãm còn độc thân trong buổi tiệc hôm nay.
Lời nói vừa dứt, một tiếng "ồ" vang lên.
- Chia buồn cùng mọi người. Cô có thể cho chúng tôi chút thông tin thực tế hơn không? Ví dụ như, anh ấy có trong buổi tiệc này không?
- Tôi xin lỗi, hiện tại không phải lúc để tiết lộ, tôi muốn tôi thành công để xứng đáng hơn với người tôi chọn. Rồi sẽ có một ngày, tôi sẽ chia sẻ với mọi người, còn hiện tại, tôi chỉ mong muốn rằng chúng tôi sẽ vẫn như vậy, vẫn dành quan tâm và tình cảm cho nhau.
Cô nói mà ánh mắt rạng lên tia hạnh phúc. Uy Tĩnh ở bên bàn này ngồi chung với Văn Toại, nếu nói không buồn thì thật sự dối lòng, mà buồn thì không hẳn, thôi thì anh đành phải chấp nhận, và mong chờ vào ngày cô không còn cảm thấy rụt rè khi nói về anh, anh mong đến ngày mà cả cô và anh đường đường chính chính xuất hiện và nói cho cả thế giới biết rằng, người anh yêu là cô, người cô yêu là anh.
Buổi tiệc cũng kết thúc, mọi người ra về gần hết, còn lưu lại vài vị lãnh đạo, và đặc biệt, họ là những người mong muốn được hợp tác với cô.
- Tôi hy vọng rằng nếu có dự án tiếp theo, cô sẽ cho chúng tôi một cơ hội đầu tư, tôi rất hâm mộ những người như cô, tuổi trẻ nhưng không ngừng tìm tòi học hỏi và đầy nổ lực cố gắng. Sau này cô chắc chắn sẽ gặt hái được nhiều thành công. Cảm ơn vì bữa tiệc, món ăn rất hợp khẩu vị, nhất là "phú quý cát tường".
Nói rồi ông đưa tay bắt lấy tay cô, cười rồi lại đùa nói rằng:
- Nếu lĩnh vực thời trang tôi không được may mắn hợp tác với cô, nếu như cô mở nhà hàng hãy nhớ tới tôi nhé.
Cô cười tươi đón lấy tay người đàn ông trước mặt.
- Cảm ơn ông đã đến tham dự buổi ra mắt sản phẩm, hy vọng sẽ được hợp tác với ông trong những dự án sau. Tôi sẽ suy nghĩ về lời đề nghị của ông.
Cô nhún nhún vai và cười.
- Ý kiến của ông không tệ, nhà hàng chắc sẽ là con đường tiếp theo của tôi.
Cả hai cùng cười vang, phía bên kia Mộc Tuyền cũng đang chào những khách hàng thân thiết và bạn bè của cô. Phía trong, Uy Tĩnh cùng Văn Toại đang sắp xếp và chỉ đạo dọn dẹp, chẳng mấy chốc mọi người đã ra về hết, chỉ còn lại Tuyết Mỹ, Văn Toại, Mộc Tuyền, cô và Uy Tĩnh. Họ cùng nhau chỉnh đốn lại mọi thứ tươm tất rồi cũng nhà ai người nấy về.
Món ăn nhận được rất nhiều lời khen và phản hồi rất tốt. Những món ăn còn lại cũng là những món ăn khá nổi bật, mọi người dùng rất ngon miệng. Tuyết Mỹ sau khi nếm thử món đặc biệt hôm nay, trong lòng không khỏi thảng thốt, mùi vị nó gợi nhắc đến cả một tuổi thơ mong chờ ngày tết với những ai thích món khổ qua nhồi thịt. Cái khác ở đây là khổ qua sẽ có vị đắng và hậu ngọt, còn "phú quý cát tường" sẽ là kiểu ngọt thanh nhẹ nhàng, khi nhai, mọi vị sẽ hòa vào nhau, một sự kết hợp hoàn hảo. Cô mỉm cười cầm micro quay sang hỏi Ái Ái.
- Cô nấu ăn ngon vậy, vậy cho hỏi, cô đã có nửa kia chưa?
Ái Ái ngồi kế bên, nghe xong câu hỏi, ánh mắt nhìn thẳng về hướng Uy Tĩnh rồi khẽ trả lời:
- Tôi có rồi!
- Vậy cô có thể tiết lộ chút thông tin.
- Anh ấy là người ấm áp, quan tâm, và là người tôi tin tưởng nhất.
- Vậy là cả hai cô chủ của chúng ta ai cũng là người có chủ rồi, thật tiếc cho những quý ông lịch lãm còn độc thân trong buổi tiệc hôm nay.
Lời nói vừa dứt, một tiếng "ồ" vang lên.
- Chia buồn cùng mọi người. Cô có thể cho chúng tôi chút thông tin thực tế hơn không? Ví dụ như, anh ấy có trong buổi tiệc này không?
- Tôi xin lỗi, hiện tại không phải lúc để tiết lộ, tôi muốn tôi thành công để xứng đáng hơn với người tôi chọn. Rồi sẽ có một ngày, tôi sẽ chia sẻ với mọi người, còn hiện tại, tôi chỉ mong muốn rằng chúng tôi sẽ vẫn như vậy, vẫn dành quan tâm và tình cảm cho nhau.
Cô nói mà ánh mắt rạng lên tia hạnh phúc. Uy Tĩnh ở bên bàn này ngồi chung với Văn Toại, nếu nói không buồn thì thật sự dối lòng, mà buồn thì không hẳn, thôi thì anh đành phải chấp nhận, và mong chờ vào ngày cô không còn cảm thấy rụt rè khi nói về anh, anh mong đến ngày mà cả cô và anh đường đường chính chính xuất hiện và nói cho cả thế giới biết rằng, người anh yêu là cô, người cô yêu là anh.
Buổi tiệc cũng kết thúc, mọi người ra về gần hết, còn lưu lại vài vị lãnh đạo, và đặc biệt, họ là những người mong muốn được hợp tác với cô.
- Tôi hy vọng rằng nếu có dự án tiếp theo, cô sẽ cho chúng tôi một cơ hội đầu tư, tôi rất hâm mộ những người như cô, tuổi trẻ nhưng không ngừng tìm tòi học hỏi và đầy nổ lực cố gắng. Sau này cô chắc chắn sẽ gặt hái được nhiều thành công. Cảm ơn vì bữa tiệc, món ăn rất hợp khẩu vị, nhất là "phú quý cát tường".
Nói rồi ông đưa tay bắt lấy tay cô, cười rồi lại đùa nói rằng:
- Nếu lĩnh vực thời trang tôi không được may mắn hợp tác với cô, nếu như cô mở nhà hàng hãy nhớ tới tôi nhé.
Cô cười tươi đón lấy tay người đàn ông trước mặt.
- Cảm ơn ông đã đến tham dự buổi ra mắt sản phẩm, hy vọng sẽ được hợp tác với ông trong những dự án sau. Tôi sẽ suy nghĩ về lời đề nghị của ông.
Cô nhún nhún vai và cười.
- Ý kiến của ông không tệ, nhà hàng chắc sẽ là con đường tiếp theo của tôi.
Cả hai cùng cười vang, phía bên kia Mộc Tuyền cũng đang chào những khách hàng thân thiết và bạn bè của cô. Phía trong, Uy Tĩnh cùng Văn Toại đang sắp xếp và chỉ đạo dọn dẹp, chẳng mấy chốc mọi người đã ra về hết, chỉ còn lại Tuyết Mỹ, Văn Toại, Mộc Tuyền, cô và Uy Tĩnh. Họ cùng nhau chỉnh đốn lại mọi thứ tươm tất rồi cũng nhà ai người nấy về.
Chỉnh sửa cuối: