47
0
- Kiếm tiền
- Yancey2001 đã kiếm được 470 đ
Bớt Một Lần Ngốc
Thể hiện: Bảo Yến Rosie, DT Tập Rap
Thể hiện: Bảo Yến Rosie, DT Tập Rap
"Bớt Một Lần Ngốc" là một bản nhạc chứa đầy tâm trạng, nơi sự mềm mại trong giọng hát của Bảo Yến Rosie hòa quyện với phần rap trầm lắng của DT Tập Rap để khắc họa cảm xúc của một người đã mệt mỏi vì yêu sai, tin nhầm. Ca khúc giống như lời tự nhắc nhở dịu dàng nhưng cũng đầy xót xa: Sau quá nhiều tổn thương, hãy học cách yêu bản thân và bớt dại khờ thêm một lần nữa. Giai điệu nhẹ, hơi buồn, nhưng không bi lụy; nó mang cảm giác tỉnh thức – như thể nhân vật trong bài hát cuối cùng cũng đủ can đảm bước khỏi mối quan hệ khiến mình đau lòng. Từng câu chữ thấm thía về sự hy sinh không được đáp lại, nỗi thất vọng khi cố gắng mãi mà vẫn không được trân trọng. Ca khúc chạm vào những ai đã từng yêu hết lòng rồi phải tập buông, giúp người nghe nhận ra: Mạnh mẽ không phải là không đau, mà là dám rời đi để cứu chính mình. Đây là một bài hát dễ đồng cảm, dễ nhớ, và dễ khiến người ta suy ngẫm rất lâu sau khi giai điệu kết thúc.
Lời bài hát
Tình dối trá, mình đôi ngã
Ngậm ngùi tình phôi pha
Chợt băng giá!
Từ canh ba vẫn sáng đèn chờ người về bên ta!
Vì một phút ngây khờ, giày vò đến xác xơ!
Sao cứ mãi mong chờ dù đêm khóc chơ vơ!
Chờ người chờ đến lúc úa tàn
Chờ người rỉ máu hết tâm can
Chờ người tựa hoa lá đâm chồi trên giá băng!
Chỉ còn lại thở than!
Em ôm đắng cay sau lỡ làng
Người vội bước đi trong ngỡ ngàng
Chợt tỉnh giấc sau cơn mơ tàn
Lòng này đang trơ trọi nào ai thấu?
Cung đàn còn ai tấu?
Đào mồ chôn u uất nơi vực sâu!
Trầm mình vào u mê như con rối!
Em như nô lệ gầy gò giữa nhân gian ê chề!
Tự đọa đày trong nhiêu khê
Liệu sau những vết thương tàn khốc em sẽ bớt một lần ngốc?
Để học cách yêu lấy thân mình nhiều hơn!
Nghe như âm vang thiêu đốt tâm can
Đừng mà, đừng mà – tự làm mình đau
Em lang thang đi khắp nhân gian
Chọn mặc kệ đời mình chìm sâu
Lại đắng cay, đắng cay
Em từng vì một người rất chi đắm say
Bao lần cùng ngắm mây trắng bay
Nhưng nay quên đường về chắc do hắn say (Oh oh)
Cho anh hỏi lần này là lần thứ mấy
Em lại cố chấp và bao che cho hắn ta
Con tim em như món đồ chơi – cần cứ lấy
Cũng chỉ có một là người xót thương cho cánh hoa
Hắn ta chỉ cần người để tương tác
Những vết cắt lại cứ hằn sâu thêm
Hết vết thương này đến vết thương khác
Còn anh chưa từng muốn làm đau em
Em ơi, em ơi
Anh biết em nhiều đổ vỡ
Biết em nhiều khổ sở
Vì tình yêu em lo sợ
Cho mình một cái cớ
Để yêu em hơn bây giờ
Điều duy nhất em mong chờ
Là gặp ai trong cơn mơ
Vì một phút ngây khờ, giày vò đến xác xơ!
Sao cứ mãi mong chờ dù đêm khóc chơ vơ!
Chờ người chờ đến lúc úa tàn
Chờ người rỉ máu hết tâm can
Chờ người tựa hoa lá đâm chồi trên giá băng!
Chỉ còn lại thở than!
Em ôm đắng cay sau lỡ làng
Người vội bước đi trong ngỡ ngàng
Chợt tỉnh giấc sau cơn mơ tàn
Lòng này đang trơ trọi nào ai thấu?
Cung đàn còn ai tấu?
Đào mồ chôn u uất nơi vực sâu!
Trầm mình vào u mê như con rối!
Em như nô lệ gầy gò giữa nhân gian ê chề!
Tự đọa đày trong nhiêu khê!
Liệu sau những vết thương tàn khốc em sẽ bớt một lần ngốc?
Để học cách yêu lấy thân mình nhiều hơn!
Sao khi chưa vui không buông xuôi cho rồi
Vậy đi cho êm xuôi, coi như mua vui cho đời
Còn nhớ anh ta lúc canh ba
Dùng một đời người lấy một phút thăng hoa
Đáng hay không? Liệu có đáng hay không?
Nhìn lại đời mình liệu còn sáng hay trong?
Thôi em không yêu, nhưng em chỉ mong được sống
Em nên ôm anh hay ôm vết thương trong lòng?
Chỉ còn lại thở than!
Em ôm đắng cay sau lỡ làng
Người vội bước đi trong ngỡ ngàng
Chợt tỉnh giấc sau cơn mơ tàn
Lòng này đang trơ trọi nào ai thấu?
Cung đàn còn ai tấu?
Đào mồ chôn u uất nơi vực sâu!
Trầm mình vào u mê như con rối!
Em như nô lệ gầy gò giữa nhân gian ê chề!
Tự đọa đày trong nhiêu khê!
Liệu sau những vết thương tàn khốc em sẽ bớt một lần ngốc?
Để học cách yêu lấy thân mình nhiều hơn!

