2,567 ❤︎ Bài viết: 941 Tìm chủ đề
@Mạc Vấn @Lunarchen

Chào hai em! Sau khi đọc lại và nghiền ngẫm bài tranh luận lần cuối, thật sự thấy rất vui khi được làm giám khảo. Đây không chỉ là một cuộc tranh luận, mà là một màn diễn giải triết lý về chữ Hiếu và chữ Đạo trong mọi thời đại.

Cả hai bài luận đều rất hay, khó ai có thể viết như vậy.

- Đối với Vấn đệ:

Ưu điểm: Bài của Vấn sắc sảo thật sự! Em đã chọn đứng trên nền tảng lý luận học và tinh thần bình đẳng của thời đại mới để bẻ gãy sự phi lý.

Vấn đã chỉ ra rằng xã hội đang áp dụng tiêu chuẩn kép khi đánh giá cùng một hành vi, cụ thể là trái ý cha. Vua, Thánh làm thì được ca ngợi là vĩ đại, còn người thường làm thì bị kết tội là hư hỏng. Em đã đòi hỏi sự công bằng tuyệt đối cho mọi thân phận. Đây là một đòn tấn công rất mạnh mẽ vào nền tảng đạo đức cũ.

- Đối với Lunar:

Ưu điểm: Bài của em lại là một hành trình đi tìm lẽ phải trong đạo lý. Em đã dùng Phật, Nho, Đạo để giải thích rằng Đạo hiếu có nhiều tầng bậc, và cái cãi đó có thể là Đại Hiếu, tức là hiếu với chúng sinh.

Em đã mở rộng phạm vi của chữ Hiếu từ gia đình nhỏ bé sang Hiếu vô lượng với xã tắc, với vũ trụ. Điều này khiến bài luận của em thấm thía và nhân văn vô cùng, giúp người đọc nhìn vấn đề với tâm thế rộng mở.

Về mặt nội dung, hai em ngang tài ngang sức. Nhưng trong tranh biện, chỉ cần một lỗi sai về trọng tâm là đủ để làm thay đổi kết quả.

Ý thật của Vấn: Vấn dẫn chứng Thích Ca và Hưng Đạo Vương không phải để kết tội họ bất hiếu. Vấn chỉ dùng họ để chứng minh cho câu tục ngữ Cá không ăn muối cá ươn là không phổ quát, tức là không phải lúc nào cũng đúng.

Tuy nhiên, Lunar hình như đã lầm ý Vấn và phản biện bằng cách cố gắng chứng minh rằng họ là Đại Hiếu.

Điều này khiến cuộc tranh luận bị lệch hướng một chút. Thay vì tấn công vào logic của Vấn, cái tính không phổ quát của tục ngữ á, thì Lunar lại tự đặt mình vào thế phải bảo vệ sự hiếu của các vị Thánh.

Như vậy thì bài phản biện của Lunar đã lệch từ lúc bắt đầu vì đã không tranh luận đúng luận điểm đối phương đưa ra.

Chính cái sự hiểu hơi xa quá của Lunar nên bài tranh luận này Vấn đệ thắng =))

Nếu Lunar muốn thắng Vấn thì em nên tham khảo thử nha!

1. Đồng ý với Vấn rằng tục ngữ không tuyệt đối, nhưng chứng minh việc dùng Thánh nhân để bác bỏ quy tắc chung là không thỏa đáng.

Em phải bắt đầu bằng cách chấp nhận lập luận gốc của Vấn.

Lập luận nên là: Tiểu nữ hoàn toàn đồng ý với Cao nhân rằng: Câu tục ngữ Cá không ăn muối cá ương không phải là chân lý tuyệt đối và luôn có ngoại lệ. Việc Cao nhân dùng hình tượng Thích Ca và Hưng Đạo Vương để chứng minh điều đó là vô cùng xác đáng và sắc sảo.

=> Việc này khiến Vấn không thể phản công lại rằng Lunar hiểu sai ý mình.

Em phải khẳng định rằng việc dùng ngoại lệ để phủ nhận quy tắc chung là một sự đánh đồng không thỏa đáng.

Lập luận nên là: Tuy nhiên, việc dùng những ngoại lệ vĩ đại để phủ nhận một nguyên tắc cơ bản cho đại đa số lại là một sự đánh đồng không thỏa đáng về mặt xã hội. Tục ngữ ra đời để dạy dỗ bậc thường dân, không phải để áp dụng cho bậc Thánh nhân.

Ví dụ nếu dùng ngoại lệ để phá quy tắc, thì liệu ta có thể dùng những trường hợp kiểu như ung thư hiếm hoi tự khỏi để phủ nhận toàn bộ y học không? Sự tồn tại của ngoại lệ không làm mất đi tính hợp lệ của quy tắc chung.

Đây là lúc Lunar dùng lập luận của mình để vượt lên trên Vấn, đồng thời vẫn bảo vệ được tinh thần của câu tục ngữ.

Lập luận nên là: Thưa Cao nhân, cốt lõi của câu nói không chỉ là vâng lời mà là sự rèn giũa. Bậc Thánh nhân không phải là người không ăn muối, mà là người đã tự ăn muối của chính mình => tự giác ngộ, tự lập chí, ăn muối từ Đạo lớn thay vì muối từ Phụ quyền.

=> Ngài Tất Đạt Đa rời xa ngôi báu, nhưng Ngài đã tự rèn mình khổ hạnh dưới cội Bồ Đề. Đó là một liều Muối rèn còn mạnh hơn cả lời dạy của vua cha. Vậy nên, nguyên tắc cần có sự rèn giũa vẫn đúng, chỉ là nguồn muối khác đi mà thôi.

Với cách phản biện này:

Lunar không hề lầm ý Vấn vì đã công nhận tục ngữ không tuyệt đối.

Em đã phá vỡ logic của Vấn => chỉ ra Vấn dùng ngoại lệ để phủ nhận quy tắc chung.

Em vẫn giữ được chiều sâu triết lý bằng cách tái định nghĩa "Muối" là sự rèn giũa.

Đây chính là chiến lược tối ưu nhất để Em vừa thể hiện sự sắc sảo, vừa giành chiến thắng cuối cùng trước Vấn.

Túm lại cuộc chơi này Vấn thắng nhưng em cũng không hề bại. Chẳng qua cài cắm nhau quá thui và trên hết là kinh nghiệm của đối phương quá lớn nên Lunar hơi áp lực. Nếu có cuộc tranh luận khác thì chưa biết ai hơn ai hehe. *bafu 21*

Dạ, em cảm ơn chị Tiên.

Em thua, em trưởng thành, em chịu thua
 
2,133 ❤︎ Bài viết: 611 Tìm chủ đề
Lời dạy dân gian như la bàn chỉ hướng cho kẻ mê đường, chẳng dành cho người đã biết bay. Cá hóa rồng không bác bỏ công dụng muối, chỉ chứng có loài thoát kiếp phàm. Trăm kẻ nghịch đạo, chín chín là kẻ hư, còn người thành thánh chỉ là giọt sương trên biển cả. @Lunarchen
 
962 ❤︎ Bài viết: 167 Tìm chủ đề
@Tiên Phan
@Mạc Vấn @Lunarchen

Chào hai em! Sau khi đọc lại và nghiền ngẫm bài tranh luận lần cuối, thật sự thấy rất vui khi được làm giám khảo. Đây không chỉ là một cuộc tranh luận, mà là một màn diễn giải triết lý về chữ Hiếu và chữ Đạo trong mọi thời đại.

Cả hai bài luận đều rất hay, khó ai có thể viết như vậy.

- Đối với Vấn đệ:

Ưu điểm: Bài của Vấn sắc sảo thật sự! Em đã chọn đứng trên nền tảng lý luận học và tinh thần bình đẳng của thời đại mới để bẻ gãy sự phi lý.

Vấn đã chỉ ra rằng xã hội đang áp dụng tiêu chuẩn kép khi đánh giá cùng một hành vi, cụ thể là trái ý cha. Vua, Thánh làm thì được ca ngợi là vĩ đại, còn người thường làm thì bị kết tội là hư hỏng. Em đã đòi hỏi sự công bằng tuyệt đối cho mọi thân phận. Đây là một đòn tấn công rất mạnh mẽ vào nền tảng đạo đức cũ.

- Đối với Lunar:

Ưu điểm: Bài của em lại là một hành trình đi tìm lẽ phải trong đạo lý. Em đã dùng Phật, Nho, Đạo để giải thích rằng Đạo hiếu có nhiều tầng bậc, và cái cãi đó có thể là Đại Hiếu, tức là hiếu với chúng sinh.

Em đã mở rộng phạm vi của chữ Hiếu từ gia đình nhỏ bé sang Hiếu vô lượng với xã tắc, với vũ trụ. Điều này khiến bài luận của em thấm thía và nhân văn vô cùng, giúp người đọc nhìn vấn đề với tâm thế rộng mở.

Về mặt nội dung, hai em ngang tài ngang sức. Nhưng trong tranh biện, chỉ cần một lỗi sai về trọng tâm là đủ để làm thay đổi kết quả.

Ý thật của Vấn: Vấn dẫn chứng Thích Ca và Hưng Đạo Vương không phải để kết tội họ bất hiếu. Vấn chỉ dùng họ để chứng minh cho câu tục ngữ Cá không ăn muối cá ươn là không phổ quát, tức là không phải lúc nào cũng đúng.

Tuy nhiên, Lunar hình như đã lầm ý Vấn và phản biện bằng cách cố gắng chứng minh rằng họ là Đại Hiếu.

Điều này khiến cuộc tranh luận bị lệch hướng một chút. Thay vì tấn công vào logic của Vấn, cái tính không phổ quát của tục ngữ á, thì Lunar lại tự đặt mình vào thế phải bảo vệ sự hiếu của các vị Thánh.

Như vậy thì bài phản biện của Lunar đã lệch từ lúc bắt đầu vì đã không tranh luận đúng luận điểm đối phương đưa ra.

Chính cái sự hiểu hơi xa quá của Lunar nên bài tranh luận này Vấn đệ thắng =))

Nếu Lunar muốn thắng Vấn thì em nên tham khảo thử nha!

1. Đồng ý với Vấn rằng tục ngữ không tuyệt đối, nhưng chứng minh việc dùng Thánh nhân để bác bỏ quy tắc chung là không thỏa đáng.

Em phải bắt đầu bằng cách chấp nhận lập luận gốc của Vấn.

Lập luận nên là: Tiểu nữ hoàn toàn đồng ý với Cao nhân rằng: Câu tục ngữ Cá không ăn muối cá ương không phải là chân lý tuyệt đối và luôn có ngoại lệ. Việc Cao nhân dùng hình tượng Thích Ca và Hưng Đạo Vương để chứng minh điều đó là vô cùng xác đáng và sắc sảo.

=> Việc này khiến Vấn không thể phản công lại rằng Lunar hiểu sai ý mình.

Em phải khẳng định rằng việc dùng ngoại lệ để phủ nhận quy tắc chung là một sự đánh đồng không thỏa đáng.

Lập luận nên là: Tuy nhiên, việc dùng những ngoại lệ vĩ đại để phủ nhận một nguyên tắc cơ bản cho đại đa số lại là một sự đánh đồng không thỏa đáng về mặt xã hội. Tục ngữ ra đời để dạy dỗ bậc thường dân, không phải để áp dụng cho bậc Thánh nhân.

Ví dụ nếu dùng ngoại lệ để phá quy tắc, thì liệu ta có thể dùng những trường hợp kiểu như ung thư hiếm hoi tự khỏi để phủ nhận toàn bộ y học không? Sự tồn tại của ngoại lệ không làm mất đi tính hợp lệ của quy tắc chung.

Đây là lúc Lunar dùng lập luận của mình để vượt lên trên Vấn, đồng thời vẫn bảo vệ được tinh thần của câu tục ngữ.

Lập luận nên là: Thưa Cao nhân, cốt lõi của câu nói không chỉ là vâng lời mà là sự rèn giũa. Bậc Thánh nhân không phải là người không ăn muối, mà là người đã tự ăn muối của chính mình => tự giác ngộ, tự lập chí, ăn muối từ Đạo lớn thay vì muối từ Phụ quyền.

=> Ngài Tất Đạt Đa rời xa ngôi báu, nhưng Ngài đã tự rèn mình khổ hạnh dưới cội Bồ Đề. Đó là một liều Muối rèn còn mạnh hơn cả lời dạy của vua cha. Vậy nên, nguyên tắc cần có sự rèn giũa vẫn đúng, chỉ là nguồn muối khác đi mà thôi.

Với cách phản biện này:

Lunar không hề lầm ý Vấn vì đã công nhận tục ngữ không tuyệt đối.

Em đã phá vỡ logic của Vấn => chỉ ra Vấn dùng ngoại lệ để phủ nhận quy tắc chung.

Em vẫn giữ được chiều sâu triết lý bằng cách tái định nghĩa "Muối" là sự rèn giũa.

Đây chính là chiến lược tối ưu nhất để Em vừa thể hiện sự sắc sảo, vừa giành chiến thắng cuối cùng trước Vấn.

Túm lại cuộc chơi này Vấn thắng nhưng em cũng không hề bại. Chẳng qua cài cắm nhau quá thui và trên hết là kinh nghiệm của đối phương quá lớn nên Lunar hơi áp lực. Nếu có cuộc tranh luận khác thì chưa biết ai hơn ai hehe. *bafu 21*

Đa tạ giám khảo, đệ đi đòi ảnh đây, kkk
 
2,567 ❤︎ Bài viết: 941 Tìm chủ đề
Từng nghe

Việc tranh đấu không chỉ nhân gian

Chốn lều tranh vẫn nghe diễu võ

Như Nguyệt tiểu thư từ trước

Vốn cũng là tàng kiếm giai nhân

Núi sông Trung Bắc đã chia

Quan điểm hai ta càng khác

Từ diễn đàn thơ, văn bao lần tương đối

Đến nay mình viết cáo biện luận thêm

Việc gỡ gạc lần trước chưa xong

Thi nhân thấy cần nên múa bút

Hôm trước

Nơi Đêm buồn có người đưa luận cứ

Để cho rằng không muối cá ươn

Nhắc nhở rằng ta chớ có quên

Con trái ý cha trăm lần con hư đốn

Tiếc là

Gặp kẻ tao nhã phiêu du tứ hải

Soi sử xưa thấy còn lắm hiềm nghi

* * *

"Đất Ca tỳ có thái tử Mâu Ni

Tất Đạt Đa mà rời xa ngôi báu

Nơi xứ Việt dòng hoàng gia khanh tướng

Quốc Tuấn ngày nào, bỏ qua ý An Sinh"

* * *

Người thấy Thích Ca thuận ý mình thuận đạo

Người nói Hưng Đạo vương vì xã tắc nhân sinh

Mới nghe qua có chút hợp tình

Ngẫm kỹ lại chỉ e tiêu chuẩn kép

* * *

Thi nhân

Sách thánh hiền tuy rằng chưa tỏ hết

Vẫn biết rằng đạo chẳng có phân chia

Tâm ai hẹp ai rộng khó phân bì

Nhưng đánh giá cần dựa trên bản chất

Toán logic chỉ đong đo sự thật

Há khác vì bậc thánh với phàm nhân?

* * *

Lẽ nào rằng với thân phận vương, quân

Trái ý cha thì cho là kiêm ái

Còn đâu những thường dân áo vải

Bỏ buộc ràng thành bất hiếu bất trung?

* * *

Những lời xưa luôn ý nghĩa vô cùng

Nhưng cũng cần sửa theo thời đại

Chỉ có một điều luôn sống mãi

Công hầu, tôn giả cũng từ dân

* * *

Từ ngàn xưa Chiến quốc đã tranh minh

Nho, Pháp, Mặc, Âm Dương.. Và nhiều nữa

Trong số đó có người danh Mạnh Tử

Dân quý, quân khinh - ngay lúc phong kiến xưng hùng

* * *

Mấy ngàn năm, quân chủ cáo chung

Khẩu hiệu tân thời: Chúng sinh bình đẳng

Trước pháp luật, sông Hằng hay sông Bạch

Hành động nào, cũng theo hiến như nhau

* * *

Hàn Phi viết Tể tướng từ châu

Đại tướng quân đi lên từ sĩ tốt

Thánh với phàm nếu trước sau như một

Há đem thành bại luận anh hùng?

- Vấn -

E hèm

@Mạc Vấn cao nhân.

Có 1 thi nhân khác muốn gửi bài thơ này cho cao nhân.

Tiểu nữ tài hèn sức mọn, đọc ko hiểu. Nhưng thôi, cứ gửi cho cao nhân xem, coi như là 1 option thứ 2 cho biện luận đề của cao nhân. Đọc thôi, chứ tiểu nữ ko có ý khơi mào cuộc tranh luận vốn đã khép lại (vì bài này cũng có phải tiểu nữ làm đâu)

Vấn tiên sinh thân gửi

Thi nhân luận, đọc qua câu chữ đẹp

Luận tranh tài, nào chẳng dám khơi đao.

Thơ đại cáo vần ngay, tâm ý hẹp

Bởi đôi lời câu tục ngữ, ca dao

Thuận nhân gian câu đạo hiếu đương thời.

Thi nhân Vấn tài cao soi Bắc Đẩu

Dẫn Thánh nhân làm luận cứ biện phân.

Tiếc rằng..

Mâu Ni Phật xuất thân đời chuyển thế,

Cốt phàm nhân âu đã định niết bàn.

Xưa Quốc Tuấn cãi cha thuần đạo lý,

Phụ bất minh, hiếu tử khó vẹn đường.

Lại nói đến Thánh nhân tiêu chuẩn kép,

Nơi soi đường là đạo lý không phân.

Tiểu nữ nghĩ phàm nhân hay trí giả,

Đạo đã định, lòng người luôn hướng tới.

Thuận tự nhiên, phân tiến hóa con người.

Thường nghe..

Trang Hiến Pháp thuận thời nên sửa đổi

Luật cải biên vì minh bạch bất phân

Chưa nghe đến hiền nhân soi tục ngữ

Bởi câu từ đâu chẳng biết nguồn cơ.

Xem đạo lý soi đường ai chưa thấu

Kiếp phiêu bồng đâu định sẵn chốn thiên nhai.

Lại thấy..

Thi nhân giỏi đem tài danh là Mạnh tử

Thuận chung đường cùng Hàn Phi Tử xướng danh.

Sao thiết nghĩ gốc nho gia lời mâu thuẫn

Luận nhân chi bản thiện - ác khó phân trần.

Đạo chia cắt, thì lòng người thêm vạn nẻo

Chữ đương thời, lời tranh biện vẫn khó phân?

Thuận lòng người, đề tôn đức thánh hiền nhân

Cùng đạo lý, nơi liều tranh bên vách nhỏ

Tiểu nữ nghiên mình mang sử đạo phân minh

Chẳng thuận ý, tại đây thi nhân lời chỉ điểm

Thuận đạo trời hay đạo cốt cõi phàm nhân?

BC cất bút, ý luận viên viên.
 
962 ❤︎ Bài viết: 167 Tìm chủ đề
E hèm

@Mạc Vấn cao nhân.

Có 1 thi nhân khác muốn gửi bài thơ này cho cao nhân.

Tiểu nữ tài hèn sức mọn, đọc ko hiểu. Nhưng thôi, cứ gửi cho cao nhân xem, coi như là 1 option thứ 2 cho biện luận đề của cao nhân. Đọc thôi, chứ tiểu nữ ko có ý khơi mào cuộc tranh luận vốn đã khép lại (vì bài này cũng có phải tiểu nữ làm đâu)

Vấn tiên sinh thân gửi

Thi nhân luận, đọc qua câu chữ đẹp

Luận tranh tài, nào chẳng dám khơi đao.

Thơ đại cáo vần ngay, tâm ý hẹp

Bởi đôi lời câu tục ngữ, ca dao

Thuận nhân gian câu đạo hiếu đương thời.

Thi nhân Vấn tài cao soi Bắc Đẩu

Dẫn Thánh nhân làm luận cứ biện phân.

Tiếc rằng..

Mâu Ni Phật xuất thân đời chuyển thế,

Cốt phàm nhân âu đã định niết bàn.

Xưa Quốc Tuấn cãi cha thuần đạo lý,

Phụ bất minh, hiếu tử khó vẹn đường.

Lại nói đến Thánh nhân tiêu chuẩn kép,

Nơi soi đường là đạo lý không phân.

Tiểu nữ nghĩ phàm nhân hay trí giả,

Đạo đã định, lòng người luôn hướng tới.

Thuận tự nhiên, phân tiến hóa con người.

Thường nghe..

Trang Hiến Pháp thuận thời nên sửa đổi

Luật cải biên vì minh bạch bất phân

Chưa nghe đến hiền nhân soi tục ngữ

Bởi câu từ đâu chẳng biết nguồn cơ.

Xem đạo lý soi đường ai chưa thấu

Kiếp phiêu bồng đâu định sẵn chốn thiên nhai.

Lại thấy..

Thi nhân giỏi đem tài danh là Mạnh tử

Thuận chung đường cùng Hàn Phi Tử xướng danh.

Sao thiết nghĩ gốc nho gia lời mâu thuẫn

Luận nhân chi bản thiện - ác khó phân trần.

Đạo chia cắt, thì lòng người thêm vạn nẻo

Chữ đương thời, lời tranh biện vẫn khó phân?

Thuận lòng người, đề tôn đức thánh hiền nhân

Cùng đạo lý, nơi liều tranh bên vách nhỏ

Tiểu nữ nghiên mình mang sử đạo phân minh

Chẳng thuận ý, tại đây thi nhân lời chỉ điểm

Thuận đạo trời hay đạo cốt cõi phàm nhân?

BC cất bút, ý luận viên viên.

@Lunarchen tiểu thư không hiểu ở điểm nào?
 
2,567 ❤︎ Bài viết: 941 Tìm chủ đề
@Lunarchen tiểu thư không hiểu ở điểm nào?

Tất cả đều ko hiểu, nếu cao nhân có thời gian, liệu ngài có thể luận giải giúp tiểu nữ, có được hay không? Nếu ko tiện thì thôi vậy.
 

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back