Ngôn Tình [Edit] Gia, Thiếu Dạy Dỗ - Hắc Tâm Bình Quả

Thảo luận trong 'Cần Sửa Bài' bắt đầu bởi Tieuđaudo, 27 Tháng bảy 2022.

  1. Tieuđaudo

    Bài viết:
    0
    Truyện: Gia, thiếu dạy dỗ (NP)

    Tác giả: Hắc Tâm Bình Quả

    Nhà Editor: Tiểu đậu đỏ

    Tình trạng bản convert: Hoàn thành

    Tình trạng bản edit: Đang ra

    Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Huyền huyễn, Xuyên việt, Dị năng, Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Cẩu huyết, Hắc bang, Vườn trường, Cường cường, NP, Vô hạn lưu, Sảng văn, Hắc ám, Tam giáo cửu lưu, Cải trang giả dạng, Cận thủy lâu đài, Lôi, Nữ cường, Vả mặt

    Văn Án:

    Bạn trai chỉ để chơi đùa, bạn giường chỉ để cưỡi, chồng là để yêu –

    "Không có đàn ông thì chắc cô chết!"

    "Không đúng nha, là bọn anh không có tôi, thì sống không được." Mỉm cười lạnh nhạt, một màn tao nhã kinh diễm trời đất.

    Giới thiệu vắn tắt:

    Đoạn ngắn nhỏ 1:

    Toàn thế giới khiếp sợ trước công khai kết án - truyền thuyết trùm đạo tặc lãnh huyết vô tình nổi tiếng toàn cầu vì một người phụ nữ một người một ngựa xông vào ngục lao, sau cùng bị bắt, sắp bị mất mạng.

    "Thời gian trò chơi đã qua, vì sao anh còn trở lại?"

    Người đàn ông tự giễu cười, giang ra hai tay nhận mỗi một viên đạn hướng về phía anh, "Ta yêu em, dùng cách gì để yêu em, không quan hệ gì với em."

    Đoạn ngắn nhỏ 2:

    Toàn thế giới khiếp sợ ngày quốc vương đăng cơ – cố tranh thế giới, vương tử điện hạ giết thân đoạt vị ngồi trên vương vị, đồng thời tháo vương miện xuống, bỏ qua tất cả thứ từ nhỏ đến lớn theo đuổi.

    "Nếu đó là trách nhiệm, tất cả nghĩa vụ đều vì vương miện mà theo đuổi, như vậy ta liền bỏ qua, bởi vì ở trong lòng của ta, cô ấy còn quan trọng hơn quốc gia trên mười triệu người dân này."

    Đoạn ngắn nhỏ 3:

    Toàn thế giới khiếp sợ người diệt diệt tộc - màu máu nhiễm đỏ tràn đầy vùng đất, máu tươi tích táp trên mặt đất mở ra một đóa hoa xinh đẹp, người nam nhân giống như thiên sứ đối mặt thi thể đầy đất, khóe miệng mỉm cười.

    "Những người làm cô ấy bị thương thì phải hoàn trả đại giá lớn gấp trăm lần."

    ***** Bạn cho là là ngược văn sao? NO, đây là sủng văn!

    "Cô giành nam nhân với tôi?"

    "Thì sao hả, cô muốn tôi đến thay vô cơ mà. Ngược lại, thì do cô ngu xuẩn như thế, từ nhỏ đến lớn cũng chưa từng giành được."

    Trong lịch sử gia tộc sát thủ tới nay duy có hai nữ tử song sinh, ngàn vạn chờ mong được sinh ra, nhưng mà tỷ tỷ cũng chỉ là cọng cỏ vô lực, muội muội tượng trưng cho thiên nga.

    Vì nhận được độc sủng, em gái của cô thận trọng muốn đem cô trục xuất khỏi gia tộc, cũng không hề nghĩ đến, chữa tốt thành xấu, lí đại đào cương

    Cái gì? Chủ trước là thiếu hai điều, không phát triển, phế tài vô năng? Chuyện đơn giản này, lập tức cho các anh nhìn xem cái thứ gọi là kỳ tích thứ tám thế giới.

    Cái gì? Chủ trước mười phần chết chín ở trên vách núi đen hái hoa vì muốn cướp về để có người trong lòng? Súc vật! Cướp về!

    Cái gì? Mĩ nam thế giới này quá nhiều?

    Một đám chơi đùa qua đi, kết quả chọc một thân đào hoa lan tràn, bỏ không xong, giết không được, mắng không đi, không tự chủ hại cô trở nên đồi trụy bạo lực.

    "Quần áo cần tôi giúp các anh cởi sao?" Nữ tử nào đó nói.

    "Kia.. Cái kia, em xác định sao? Chỗ chúng ta có năm người đó, 6P gì.."

    "Sao? Là sợ các anh không vừa lòng à, hay là tôi khống chế không nổi?"

    Văn này NP, mĩ nam nhiều hơn, YY vô hạn, nhóm nam chủ thâm tình tuyệt thâm, trước nữ chủ vô tình, sau từ từ thay đổi, chỉ sủng không ngược! Đi không đúng nơi xin đi đường vòng!
     
  2. Tieuđaudo

    Bài viết:
    0
    Quyển 1 - Chương 1: Cô gái oán niệm

    Trong bệnh viện hoàng gia lớn nhất Bautis của công quốc Thụy Bỉ Tư, tất cả các thầy thuốc cấp bậc vàng, kim cương đều một trận nhốn nháo hoảng loạn hiếm thấy, như gặp phải đại địch đang canh giữ ở trước cổng chính của bệnh viện, trên mặt khó nén được một trận luống cuống lo âu.

    Một chiếc đỉnh ba màu khẩn cấp né tránh đèn báo hiệu của xe cấp cứu chạy đến cực nhanh, theo sát ở phía sau nó là một chiếc màu đen huyễn lệ, trên viền bạc của biển số xe màu đen, chỉ có một chữ 'L' màu vàng kim tráng lệ kiêu ngạo dài hơn biển xe thể thao.

    Xe cấp cứu dừng lại, bác sĩ kim bài đồng loạt xông lên, ôm lấy một cái cáng rất nhanh nâng tiến vào bệnh viện, người trong bệnh viện nhìn một màn này đều nhịn không được cũng tò mò nghiên cứu.

    Rốt cuộc là ai lớn như vậy, thiên kim tiểu thư nào làm cho bác sĩ kim bài trong bệnh viện hoàng gia Bautis khẩn trương như vậy. Chỉ có vài người khi nhìn thấy mặt sau xe cấp cứu có biển số xe dài hơn xe tức khắc trên mặt cả kinh, biểu tình sợ hãi không thôi, nhanh thu về ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, làm bộ chớp mắt không phải chuyện của mình.

    Chỉ vì đó là công quốc Thụy Bỉ Tư, thậm chí đặc biệt nhất có tồn tại hắc ám ở toàn bộ thế giới, không xía đến tất cả pháp luật, không xía đến tất cả đạo đức, chỉ cần có đủ tiền thì nhận gì thì sinh ý giết người đó, gia tộc La Sinh Nhược, gia tộc sát thủ nổi tiếng.

    Cửa phòng giải phẫu đóng lại thật mạnh, toàn bộ âm thanh trên hành lang đều trở về yên tĩnh, chỉ còn lại có một người đàn ông trẻ tuổi dựa cạnh tường, ngũ quan trung tính nhu hòa cực kỳ tuấn tú, khóe mắt hơi nhíu mang theo một tia mị hoặc, môi mỏng khêu gợi có thể thấy được đây là một người bạc tình mà hoa tâm, chỉ là lúc này ở trong đáy mắt một mảnh tối tăm mù mịt.

    "Đạp đạp đạp.." Một trận tiếng bước chân truyền đến.

    "Lương Hàn, Lương Hàn, tiểu Niệm thế nào rồi? Hả?" Một người phụ nữ xinh đẹp thoạt nhìn ba mươi mấy tuổi toàn thân mặc lễ phục dạ hội màu vàng tối, bước giày cao gót 10 cm, cước bộ không ảnh hưởng chút nào, ngược lại bước đi như bay, lúc này một mảnh lo lắng trên khuôn mặt xinh đẹp. Phía sau bà là một đôi giày Tây, nam nhân trầm ổn anh tuấn trầm ổn, nhịp chân nhanh nhẹn, trên mặt nhăn lại, trong cặp mắt lợi hại dường như cũng mang theo một chút lo lắng.

    "Ba, mẹ, tiểu Niệm đang cấp cứu." Lương Hàn đứng thẳng thân mình nói, ngũ quan khá tương tự với phụ nữ kia, mắt hoa đào hơi cong lên một mảnh lo lắng.

    "Tại sao có thể như vậy? Tiểu Niệm sao lại chạy khỏi phòng phạt chứ? Còn ngã trên đường nữa?" Tề Úy Lam nói xong mặt mày lo lắng nháy mắt trở nên nghiêm khắc nhìn về phía Lương Hàn.

    "Thật sự xin lỗi mẹ, là do con liều lĩnh để cho tiểu Niệm chạy ra ngoài." Lương Hàn cúi đầu nói, trên mặt khó nén tự trách.

    "Tự mình trở về rồi vào phòng phạt lãnh hết đi." Thanh âm nam tử một bên trầm ổn vững vàng vang lên.

    "Vâng ạ."

    "Xí, cũng do chị ta tự tìm, vì sao phải phạt anh hai?" Một tiếng giọng nam trẻ con khinh thường vang lên. Chỉ thấy một bóng dáng từ bóng tối chậm rãi hiện ra, bộ dáng mười hai mười ba tuổi, một đầu tóc ngắn rối tung đáng yêu, trên mặt tinh xảo xinh đẹp, một đôi mắt hoa đào tương tự với Lương Hàn tràn đầy khinh thường, hai tay cắm ở túi quần, bộ dáng trông vẻ phản nghịch.

    "Đường Diệm, nó là chị ba của con, không được hỗn láo" Một tiếng đàn ông vang lên vững vàng không có nửa phần nhấp nhô, chỉ thấy một người đàn ông xấp xỉ với Lương Hàn, toàn thân mặc một bộ quần áo ôm sát màu đen, dưới chân một đôi ống giày cao, mái tóc người đàn ông dài hơi xoăn chậm rãi đi tới, ẩn ẩn mùi máu tươi từ trên người hắn truyền ra, ngũ quan cũng xuất sắc suất khí, chỉ là mặt than này vẫn không thay đổi chút nào.

    "Anh cả." Đường Diệm nhìn thấy nam tử đến, nhất thời lễ phép nói, sau đó thì thầm trong miệng, "Ai mà có người chị phế vật này chứ, muốn thân thủ không thân thủ muốn võ không võ, lớn hơn mình hai tuổi mà công việc lại bắt mình gánh vác giúp chị ta đó, còn chạy đến học viện hoàng gia Bautis dọa người, thật sự là mất hết mặt mũi gia tộc La Sinh Nhược chúng ta, thế nhưng còn vì chịu không nổi hình phạt mà bỏ chạy, đó là chị sao, có chị tư là được rồi, thật sự là.. vv

    " Lương Lễ, vừa xong công việc sao? "Gia chủ Điển Trị trầm ổn ngửi được mùi máu tươi trên người nam tử, nhíu mày hỏi.

    " Đúng vậy, ba, mẹ. "Mặt Lương Lễ không chút thay đổi nói, sau đó nhìn về phía Lương Hàn, mặt không chút thay đổi giống nhau mang theo một tầng hàn băng," Để cho tiểu Niệm thoát khỏi nhà, tiền tiêu vặt tháng này tịch thu để ở chỗ anh. "Giọng nói kia như trước không hề nhấp nhô.

    Lương Hàn nhìn Lương Lễ, cảm thấy một trận cười khổ, tiền hắn đến trong túi tiền của anh, đời này cũng đừng nghĩ muốn nó trở lại, trong xã hội thượng lưu người nào cũng biết, đại công tử La Sinh Nhược Lương Lễ của gia tộc La Sinh Nhược là một mặt than đòi tiền cắt cổ, ai cũng đừng nghĩ làm cho hắn từ trong túi tiền hắn lấy ra một xu. Nhưng mà lần này là hắn không cẩn thận mới để cho tiểu Niệm chạy ra ngoài, hắn không còn lời nào để nói.

    " Có ai báo cho bố không? "Tề Úy Lam đột nhiên hỏi.

    Ba huynh đệ lắc đầu, Tề Úy Lam nhẹ nhàng thở ra," Không nói cho ông của các con, nếu bố biết tiểu Niệm làm ra vấn đề này, chỉ sợ.. "

    " Chỉ sợ cái gì? "Tề Úy Lam đang nói xong, chỉ thấy một lão già tóc màu trắng với vẻ mặt nghiêm túc không vui xuất hiện, sắc xảo trong mắt một mảnh tức giận." Cái nha đầu kia mất hết mặt mũi gia tộc, các con còn muốn dung túng con bé đó tới khi nào? Vì một người nam nhân chạy đến học viện hoàng gia Bautis, thậm chí ngay cả một bộ giáo phục màu xám chưa mặc được còn chưa tính! Hiện tại thế nhưng còn vì chịu không nổi hình phạt mà bỏ chạy, nói ra quả thực làm cho người trong thiên hạ cười rớt hàm răng! "

    " Ba ba.. Tiểu Niệm nó.. "Tề Úy Lam vội vàng lên tiếng.

    " Câm miệng! Con làm con dâu gia tộc La Sinh Nhược nhiều năm như vậy thế nhưng vẫn mềm lòng như thế! Trở về lãnh phạt ba trăm roi! "

    " Vâng. "Tề Úy Lam cúi đầu đáp. Hai tay đan nhau nắm chặt, không vì mình chịu ba trăm roi, mà là lo lắng cho con gái sau khi đi ra trong phòng cấp cứu sẽ bị trừng phạt.

    - -" nhớ lại "

    Dưới ánh mặt trời sáng lạn, bên trong học viện xinh đẹp to lớn như vậy, một cô gái mặc giáo phục màu đen cổ hé ra khuôn mặt cũng không xuất sắc trừng mắt cô gái trước mắt mặc giáo phục màu trắng thoạt nhìn giống như hoa bách hợp thanh thuần nhu nhược.

    " La Sinh Nhược Du Nhiên! Mày bày ra bộ dáng này, cho ai xem hả? "bộ dáng cô gái hổn hển làm ngũ quan của cô vốn không suất sắc trở nên vặn vẹo càng phát ra dữ tợn -- La Sinh Nhược Du Niệm, cô gái đầu tiên của gia tộc La Sinh Nhược hơn một ngàn năm lịch sử tới nay, vừa ra sinh liền nhận hết ngàn vạn chú mục, ngàn vạn chờ mong, nhưng mà đáng lẽ phải là thiên chi kiêu nữ, ngàn vạn sủng ái dành cho một thân cô gái không hề kế thừa một chút tư chất thiên phú nào của gia tộc La Sinh Nhược, ngay cả dung mạo ở hai người anh và một người em trai cũng không khác gì cọng cỏ nhỏ yếu ớt vô lực. Làm cho mười ba tước vị đang chờ mong vạn phần cũng thất vọng vạn phần.

    " Em.. Em không có, chị à, chị đừng tức giận, tiểu Nhiên không cố ý.. "Tiểu mỹ nhân mảnh mai cúi đầu ủy khuất nghẹn ngào -- La Sinh Nhược Du Nhiên, là thiên chi kiêu nữ gãy cánh trong mắt mọi người, nếu nói La Sinh Nhược Du Niệm là vịt trời xấu xí, như vậy La Sinh Nhược Du Nhiên chân chính là thiên nga trắng.

    " Mày còn nói sạo, rõ ràng là từ chính mày nói Đan Khương Hằng thích hoa tường vi đen, rõ ràng là mày nói nếu có sẽ thích tao? Mày có biết tao vì muốn có được hoa tường vi đen mà suýt nữa chết rồi không? La Sinh Nhược Du Nhiên, không nghĩ tới đấy, hóa ra tâm cơ mày sâu như vậy, nhiều năm tao tin tưởng mày như vậy, thương tiếc mày! "

    La Sinh Nhược Du Nhiên ủy khuất ngẩng đầu, nhìn bóng người phía sau La Sinh Nhược Du Niệm càng ngày càng tới gần, lệ trong mắt dần dần rớt xuống khuôn mặt, mảnh mai, nói ra lời ác độc," Chị, chị đang trách ai chứ? Rõ ràng là chính chị vô dụng, không phải sao? "

    " Mày nói cái gì? "La Sinh Nhược Du Niệm trừng lớn hai mắt, khó thở đi lên đẩy cô một phen, nhưng không ngờ La Sinh Nhược Du Nhiên giống như bị cái gì nghiêm trọng đập vào, mạnh mẽ lui xuống hung hăng đập vào trên một thân cây, sắc mặt chợt trắng bệch.

    Dưới đáy mắt hiện lên một chút hận ý.

    Trời không chìu ý người, thiên nga trắng tuy đẹp, lại chỉ là vì ở trong bụng mẹ ngây người nhiều 2 phút mà thân thể nhỏ tí tẹo tính chất bẩm sinh có chỗ thiếu hụt, thân thể yếu nhiều lắm, cho nên đáng lẽ chỉ có cô được sủng ái lại phải chia sẻ cho một kẻ phế vật này, lúc này đây, cô nhất định phải đuổi La Sinh Nhược Du Niệm ra khỏi gia tộc La Sinh Nhược, công chúa, chỉ một mình cô là đủ rồi!

    Nàng tiếp cận hắn, sát cánh hóa giải bao vụ án, đâu ngờ thân thế và mục đích của nàng có nhiều uẩn khúc

    Bị cô lập trong chính gia đình của mình, cô gai góc với thế giới nhưng lại là công chúa nhỏ của riêng anh

    Tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa, nàng vừa chạy thoát gã đàn ông đáng chết, thì lại đúng trúng một kẻ vô lại hơn!

    Nổi máu anh hùng cứu cô một lần, 3 năm sau, tình cờ gặp lại, hai từ duyên phận dường như trở nên càng trớ trêu

    " Mày.. "La Sinh Nhược Du Niệm nhìn hai tay chính mình, ngẩn ngơ nhìn La Sinh Nhược Du Nhiên té trên mặt đất, cô không dùng lực mà.

    " La Sinh Nhược Du Niệm! "Không đợi La Sinh Nhược Du Niệm nghĩ ra một nguyên cớ, phía sau một tiếng hô tức giận ngập trời liền vang lên.

    Hình ảnh thời gian chậm dừng, chuyển động rất nhanh, tầng ngầm hắc ám, mùi máu tươi dày đặc trong phòng phạt, roi vô tình đánh xuống, muội muội giả dối cầu tình, một đôi mắt lạnh lùng phức tạp nhìn không ra cảm xúc..

    " Tôi không hề sai! Tôi không hề sai, dựa vào cái gì bắt tôi phải xin lỗi nó? Dựa vào cái gì tôi phải nhận tất cả trừng phạt? Vì sao không ai tin lời tôi nói? Mấy người chỉ thích cái khuôn mặt tiện nhân đoạt người trong lòng kia của tôi! Ghê tởm, thật là ghê tởm, một đám các người đều làm cho tôi cảm thấy ghê tởm! Có bản lĩnh thì đánh chết tôi đi, nếu không cả đời tôi, vĩnh vĩnh viễn viễn nguyền rủa các người!"
     
    Chỉnh sửa cuối: 27 Tháng bảy 2022
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...