Bạn được tamdenroi mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
1,892 ❤︎ Bài viết: 19 Tìm chủ đề
2630 6
Không biết mọi người lúc nhỏ, đã khi nào bị lôi ra để so sánh với "Con nhà người ta" hay chưa? Riêng bản thân mình thì khá là thường xuyên bị so sánh như vậy.

"Con nhà người ta" có thể là bất cứ ai, từ bạn bè, hàng xóm, những người có hoàn cảnh khó khăn cố gắng vươn lên, hay thậm chí có thể là trong trí tưởng tượng của bố mẹ, miễn là người đó vượt trội hơn mình (trong mắt bố mẹ) ở bất cứ điểm nào (từ ngoan ngoãn, lễ phép, học giỏi, chăm làm.. v.. v). *vno 31*

Mỗi khi nghe thấy cụm từ "Con nhà người ta" là bản thân lại mệt mỏi, tủi thân, bởi vì sau nó là hàng bao lời khen ngợi người đó, và hạ bệ hoàn toàn thành quả mà mình cố gắng làm ra. *bafu 67*

Cụm từ này đã theo mình suốt cả quãng thời gian tuổi thơ. Tuy rằng giờ cũng hiểu cho bố mẹ, vì muốn tạo động lực cho mình nên mới nói những lời như thế, nhưng thật sự thì những lời nói cũng vẫn làm tổn thương mình rất nhiều.

Và mọi người thì sao? Hãy chia sẻ suy nghĩ của bản thân về "Con nhà người ta" cho mình cùng biết nữa nhé ^^. *vno 30*
 
175 ❤︎ Bài viết: 5 Tìm chủ đề
Mấy năm nay Mẫn dẹp luôn cái định nghĩa "con nhà người ta" ra khỏi não rồi, cơ bản là mình thấy nó từng làm mình khá mệt mỏi. Nếu gia đình có nhắc đến thì cứ coi như là kể chuyện vui vui, mình cũng giả vờ chen chân vào nói vài câu (kiểu như tham gia hội bà tám ấy), chắc vì mình cũng tham gia vào câu chuyện nên cũng chả thấy buồn bực gì.

Còn về sâu thẳm trong suy nghĩ, mình nghĩ cách tốt nhất là nên cố gắng phấn đấu ra ở riêng, dù sao thì xa thơm gần thối, câu đấy mình thấy vẫn chính xác lắm. Ở xa rồi, thi thoảng mới về, thời gian hỏi thăm còn không đủ thì lấy đâu ra thời gian mà nói về con nhà người ta.
 
5,481 ❤︎ Bài viết: 122 Tìm chủ đề
Vấn đề so sánh giữa "con nhà mình" và "con nhà người ta" cũng không phải là vấn đề vì hiếm lạ. Mặc dù mình chưa từng trải qua chuyện đó (chắc là do số mình may mắn) nhưng mình đã từng chứng kiến nhiều trường hợp như vậy ở ngoài đời rồi. Lúc đó, những bạn bị so sánh có người thì im lặng cũng có người thì phản ứng lại. Nhưng mà có lựa chọn cách nào thì cuối cùng những bạn đó đều trông cứ buồn buồn và cô đơn sao sao ấy.

Mình tuy rằng cũng không phải là loại người lương thiện và tốt lành gì (mình thấy mình là người như vậy), nhưng mà mình cũng không bao giờ động chạm tới lòng tự tôn của người khác. Dù là già, trẻ, lớn, bé.. Thì lòng tự tôn của một người là vô cùng quý giá, mình nghĩ không thể và cũng không được phép làm như vậy.

Và nếu như sau này mình có lập gia đình rồi có con thì mình cũng sẽ không bao giờ đạp lên lòng tự tôn của con mà đi so sánh "con nhà mình với" với "con nhà người ta". Dù cho "con nhà người ta" có tài giỏi thế nào, có tốt hơn con mình thế nào thì mình cũng không đem chúng ra so sánh. Tại sao à, tại vì mình nghĩ mỗi một người đều sẽ có một khả năng và một trí thông minh riêng, những thứ đó vốn đã được số phận định sẵn, mà đã là số phận định sẵn vậy thì hà cớ gì mà mình phải đem ra so sánh rồi áp đặc lên vai con. Con mình chính là một phần máu thịt của mình, con không phải là công cụ để mình dùng đi tranh hơn thua với người khác. Mình không muốn con mình mệt mỏi và tổn thương vì những lời nói vô ý của mình. Vì vậy, mình chỉ cần con mình bình an trưởng thành, sống tốt, hiểu nhân nghĩa như vậy đã là đủ lắm rồi.

Có hơi nông cạn nhưng đây chính là suy nghĩ thật của mình. ♥️♥️♥️
 
318 ❤︎ Bài viết: 11 Tìm chủ đề
Thật sự thì việc so sánh với con nhà người ta chính là một trong những cách hạ thấp con cái của chính mình, có thể sự so sánh ấy chỉ mang tính chất xây dựng nhưng đối với con cái đó là một sự xúc phạm làm tổn thương đến bản thân mình. Cha mẹ không nên so sánh con bởi vì con người là nhân cô thập toàn, không aii là hoàn hảo cả đừng bắt nó phải trở nên giống người khác khi chưa khám phá được tài năng tiềm ần của nó. Suy nghĩ của bạn khá là khách quan, tốt, nhưng đôi khi bạn cũng nên nghĩ cho bố mẹ nữa nhé. Cảm ơn ạ
 
5,355 ❤︎ Bài viết: 296 Tìm chủ đề
Tôi bây giờ vẫn còn phải nghe cái cụm từ đó dù không biết cái đứa "con nhà người ta" kia nó như thế nào. "Con nhà người ta" lúc nào cũng xuất sắc, học trường chuyên lớp chọn, đỗ thủ khoa đại học, tốt nghiệp loại giỏi trở lên, đang ngồi trong trường mà bao nhiêu tập đoàn doanh nghiệp, cơ quan liên lạc mời vào làm việc. Đến khi ra trường thì "con nhà người ta" luôn là ông nọ bà kia rồi đến khi cái đứa đó lập gia đình cũng vớ phải ông chồng (bà vợ) đỉnh của đỉnh, sinh được đứa con truyền thuyết hơn cả bố mẹ nó trong khi đó tôi chỉ là một đứa tầm thường, "phèn" trong mắt phụ huynh, không được ai để ý (trừ soi mói), đếm xỉa đến cũng chả có cái danh hiệu gì từ lúc đi học tới giờ. Nghĩ nhiều khi tôi không biết tại sao tôi lại được sinh ra nữa. Có chăng là do người lớn luôn áp đặt cái tiêu chuẩn quá cao cho con mình mà không cần lắng nghe xem nó mạnh, yếu ở điểm gì hay chỉ nghĩ rằng phải là siêu nhân thì mới tồn tại được ở cái xã hội này? Tôi thắc mắc trong đầu nhiều lắm nhưng biết sao giờ vì ông trời đã tạo ra mình như thế, thôi thì cứ sống đúng bản thân mình thôi.
 
5,481 ❤︎ Bài viết: 122 Tìm chủ đề
Thật sự thì việc so sánh với con nhà người ta chính là một trong những cách hạ thấp con cái của chính mình, có thể sự so sánh ấy chỉ mang tính chất xây dựng nhưng đối với con cái đó là một sự xúc phạm làm tổn thương đến bản thân mình. Cha mẹ không nên so sánh con bởi vì con người là nhân cô thập toàn, không aii là hoàn hảo cả đừng bắt nó phải trở nên giống người khác khi chưa khám phá được tài năng tiềm ần của nó. Suy nghĩ của bạn khá là khách quan, tốt, nhưng đôi khi bạn cũng nên nghĩ cho bố mẹ nữa nhé. Cảm ơn ạ

Em không có ý gì, nhưng có chỗ em hơi thắc mắc, nếu em có nói gì không phải thì xin chị bỏ qua. Chị nói "Đôi khi cũng nên nghĩ cho bố mẹ nữa nhé", vậy trong chuyện so sánh con mình với con nhà người ta (chỉ riêng chuyện này thôi ạ) thì như thế nào gọi là nên nghĩ cho bố mẹ ạ?
 
318 ❤︎ Bài viết: 11 Tìm chủ đề
Em không có ý gì, nhưng có chỗ em hơi thắc mắc, nếu em có nói gì không phải thì xin chị bỏ qua. Chị nói "Đôi khi cũng nên nghĩ cho bố mẹ nữa nhé", Vậy trong chuyện so sánh con mình với con nhà người ta (chỉ riêng chuyện này thôi ạ) thì như thế nào gọi là nên nghĩ cho bố mẹ ạ?

Theo chị thì bố mẹ so sánh như thế chỉ vì muốn con cái được đàng hoàng, tử ế, trưởng thành thôi, đương nhiên ai cũng biết rằng mục đích của phụ huynh là muốn con cái được tốt lên thôi, cho nên phải biết nghĩ cho bố mẹ nữa chứ đừng tiêu cực hay phản ứng thái quá mà hãy suy nghĩ chín chắn hơn để hiểu được tấm lòng của bậc cha mẹ.
 
318 ❤︎ Bài viết: 11 Tìm chủ đề
Thật ra năm nay tuổi thật của em ngoài đời cũng chỉ mới có mười mấy hai mươi, cũng chỉ là một đứa mới bước vào đời. Em không có quyền dạy hay phán xét ai, em đồng ý với vế đầu tiên của chị, nhưng từ cái khúc "nhưng đôi khi.." trở về sau thì em thấy hơi cấn cấn.

Em là đứa không giỏi ăn nói nhưng trong tất cả bình luận chị chỉ like bài của em (nên em nghĩ chị đang nói với em) nên em mới nói ạ.

Thứ nhất: Bình luận của em chỉ là bản thân em nghĩ gì nói đó (nghe tai phải bỏ ra tai trái cũng được), đa phần đều là suy nghĩ của "riêng" cá nhân em. Không khuyên, không dạy ai phải làm như nào, vì ai cũng có suy nghĩ của mình, chẳng ai áp đặc hay bắt buộc làm theo được.

Thứ hai: Đây là vế cuối câu bình luận đầu tiên của chị "Đôi khi BẠN cũng nên nghĩ cho bố mẹ nữa chứ".. Có lẽ em hơi nhạy cảm nhưng chị ơi, trong bình luận của em có chỗ nào có nội dung đề cập đến việc không nghĩ cho bố mẹ không ạ? Em chỉ nói đến việc mình đã từng trông thấy những bạn bị so sánh buồn buồn và sau này có con bản thân em đối xử với nó như nào thôi.

Đây là quan điểm "riêng" không khuyên hay dạy bảo gì ai ạ.

Một phần câu này của chị làm em liên tưởng như chị đang nói, trong vấn đề này em không nghĩ cho bố mẹ vậy. (Em chỉ nghĩ vậy có gì không phải xin chị bỏ qua, hì hì)

Thứ ba: Chị đã trả lời bình luận của em thì em phải trả lời bình luận của chị rồi, có qua có lại mới vui mà, hihi.

Theo ý kiến cá nhân thì em xin không đồng tình với phân nửa câu: "Nhưng bạn cũng nên nghĩ cho bố mẹ nữa chứ". Nghĩ cho bố mẹ.. em đồng ý.

Bố mẹ đã xin ra ta, cho ta mạng sống, nuôi nấng, dạy dỗ chúng ta, công lao không thể nào kể hết được, chúng ta phận làm con cái làm tròn chữ hiếu đó là đương nhiên và nhất định phải làm.

Nhưng trong "trường hợp này" nghĩ là một lẽ chịu được không thì sẽ là một lẽ khác.

Nếu như mình có thể chịu đựng được cái tổn thương khi bị mang ra so sánh mà sau đó bố mẹ cũng từ từ hiểu ra, không còn so sánh con mình với con người ta nữa thì đó chính là một chuyện tốt. Vì bố mẹ muốn tốt cho mình, mình chịu đựng một chút tổn thương cũng không sao, cũng không phải là vấn đề gì to tát.

Nhưng trong trường hợp khác, lỡ như bố mẹ không hiểu ra, rồi vẫn tiếp tục so sánh con mình với con người ta. So sánh từ năm này qua năm nọ, so sánh từ chuyện nhỏ đến chuyện to, từ chuyện này qua chuyện khác.. Vậy chẳng lẽ lúc đó mình vẫn tiếp tục im lặng và chịu đựng, chẳng lẽ mình lại tự tổn thương chính mình chỉ vì một ý nghĩ "Mình phải hiểu cho bố mẹ" và "Sẽ ổn thôi, không sao, không sao đâu.."

Nói thì rất dễ, em nói cũng được này, nhưng chỉ có người trong kẹt mới hiểu người trong cuộc.

Nói và làm là hai chuyện khác nhau.

Cảm xúc một khi đã bị tổn thương rồi khó để chữa lành lắm, đôi khi nó còn tạo thành một vết thương đau âm ỉ đến hết cả cuộc đời. Trong một thời gian dài kìm nén, cảm xúc không được giải tỏa, thì nó chẳng khác nào một quả bơm hẹn giờ. Đến một thời điểm nào đó sẽ nỗ tung, sẽ phá hủy tất cả, không ai có thể khống chế được.

Chưa kể đến nếu người bị so sánh là người chưa có suy nghĩ chính chắn thì sao? Lúc đó sẽ không còn đơn giản chỉ là chuyện so sánh con cái nữa.

Sống trong môi trường áp lực, bị so sánh sánh quá nhiều sau này có khả năng sẽ trở nên tự ti, nhút nhát, trầm cảm. Không chừng trong lúc mệt mỏi quá mức, họ sẽ chán nản cuộc đời, sẽ cảm thấy trên đời này chẳng có ai tốt với mình, mình chỉ là một kẻ vô tích sự.. Rồi nghỉ quẩn thì..

Đây không phải là nói suông, hàng năm trên thời sự, trên báo chí cũng đã xảy ra biết bao nhiêu việc như thế này rồi.

Vậy nên tốt nhất là nên thẳng thắn mà đối mặt, đều là người nhà tốt nhất hãy bình tĩnh ngồi lại tâm sự nhẹ với nhau. Bố mẹ nếu thật sự muốn tốt cho con thì nhất định sẽ không muốn con mình mệt mỏi, bị chính lời nói của mình trong lúc vô tình làm cho nó tổn thương đúng không nào.

Cuộc sống không phải lúc nào cũng có màu hồng, có sáng thì ắt có tối, có trắng thì ắt có đen, nghĩ cũng không thể cứ nghĩ về một hướng, có khách quan thì phải có tiêu cực.

Cuộc sống thật sự là như vậy.

Chiều nay đọc bình luận đầu của chị cảm xúc em không được ổn định lắm, đây chỉ là suy nghĩ "riêng" nên nếu em có nói gì không phải xin chị bỏ qua, đừng ghim em nha, hì hì.

Cuối cùng xin lỗi Viên Mãng Cô Nương và các bạn, vì mình đã làm rối loạn câu hỏi này, một lần nữa xin lỗi Mãn Mãn nha.

Chị không có ý gì đâu em ạ, chị like bài của em bởi ý kiến của em có tinh thần xây dựng thôi. Sao e căng thẳng vậy
 
8,174 ❤︎ Bài viết: 298 Tìm chủ đề
Tớ thì bị đem ra so sánh như này thì quả thực bức bối khó chịu dữ lắm luôn ấy. Cơ mà bản thân ngu hơn con nhà người ta thật nên cũng lực bất tòng tâm. Lâu lâu có hay nói ra với bố mẹ rằng mình khó chịu với việc đó nhưng trước đó mình đã tiến bộ hơn lúc trước rồi. Haizzz. Kể ra cũng lạ, họ vẫn đem ra so sánh cơ, tuy nhiên tớ thấy họ vẫn yêu thương tớ như bình thường, không ép buộc đặt nặng như trước nên cũng chứng minh việc là bố mẹ nói thế chỉ để cho mình phát triển hơn thôi. Răn đe vì yêu thương, chúng ta cố gắng thì đời nó không phụ đâu :))
 
252 ❤︎ Bài viết: 12 Tìm chủ đề
Anh họ mik là học sinh đứng đầu lớp, 2 đứa còn học chung lớp nữa chớ! Mỗi lần ktra, k sợ dưới 8 điểm, chỉ sợ dưới anh mik hoi, cứ mỗi lần kém điểm hơn là i sì mẹ mik sẽ nói đông ns tây, nghe mà uất ức dễ sợ, lên lớp 9 phân lớp thì tách lớp ra, nhưng do mik lựa chọn chuyên địa thay vì chuyên lý nên thỉnh thoảng lại bị đem ra ca tụng.. cúi cùng lại do dịch mà k đi thi

* * *

* * *lên lớp 11 thì nữa kì đầu online, cw học khác lớp nhưng k sao! Nhưng! Do phân lớp mà hk 2 lại chuyển qua cùng lớp rùi.. zui ghê*bafu 32*
 
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Back