Bài viết: 111 



BẠN CÓ CÔ ĐƠN?
Một ngày, bạn trở về nhà muộn. Lạnh, mệt mỏi, bạn biết mình đang cô đơn.
Một ngày, bạn ngơ ngác, hoảng loạn với chiếc xe bị hỏng mà không biết gọi cho ai. Bạn biết, mình đang cô đơn.
Một ngày, gia đình bạn gặp chuyện, bạn bất lực, bạn buồn, bạn khóc, bạn cần một bờ vai, cần một lời an ủi. Em biết, mình đang cô đơn.
Nhiều ngày, em lang thang một mình, hay tìm niềm vui bên bạn bè, có khi tự đi chơi. Trên đường về nhà, một mình. Bạn biết, bạn đã cô đơn quá lâu rồi.
Một ngày, bạn trở về nhà muộn. Lạnh, mệt mỏi, bạn biết mình đang cô đơn.
Một ngày, bạn ngơ ngác, hoảng loạn với chiếc xe bị hỏng mà không biết gọi cho ai. Bạn biết, mình đang cô đơn.
Một ngày, gia đình bạn gặp chuyện, bạn bất lực, bạn buồn, bạn khóc, bạn cần một bờ vai, cần một lời an ủi. Em biết, mình đang cô đơn.
Nhiều ngày, em lang thang một mình, hay tìm niềm vui bên bạn bè, có khi tự đi chơi. Trên đường về nhà, một mình. Bạn biết, bạn đã cô đơn quá lâu rồi.